6
Bước ra khỏi phòng tay cô vẫn giữ chặt lấy tay Orm cho đến khi cửa thang máy đóng lại. Bên trong thang máy tĩnh lặng, Orm đứng tựa lưng vào thành thang máy, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía trước. Nàng không biết có nên cảm thấy tức giận hay ngượng ngùng vì lời nói của cô lúc nãy. Dù gì, việc cô tự ý nhận định nàng là bạn gái của mình trước mặt đồng nghiệp cũng không thể gọi là chuyện nhỏ.
Orm liếc mắt sang một bên, đôi mắt cô như đang phát ra lửa, nhưng chỉ một giây sau, cô nhanh chóng quay mặt về phía cửa thang máy. Cái sự lúng túng và xấu hổ đang bủa vây lấy cô, nhưng ngoài mặt, cô vẫn tỏ ra bình thản.
"Chị... thật sự không biết lúc đó em sẽ phản ứng thế nào à?" Orm lên tiếng, giọng có chút lạnh lùng, nhưng không thể che giấu sự căng thẳng trong từng câu chữ.
Ling quay mặt về phía cô, ánh mắt chị dịu dàng. "Chị biết. Nhưng không thể để mọi người nghĩ khác được."
"Nghĩ khác?" Orm nhướng mày, dường như chưa hiểu cô đang nói gì. "Chị muốn họ nghĩ gì về em và chị?"
Ling Ling khẽ cười, nhưng nụ cười ấy chẳng đủ để làm ấm không khí trong thang máy. "Là điều em vẫn luôn biết, Orm. Nhưng đôi khi, cần phải chọn con đường thẳng thắn để đối diện, phải không?"
Cả hai nhìn nhau một lúc lâu. Orm cảm thấy trái tim mình đập mạnh, như một hồi trống đang reo vang trong lồng ngực. Lời cô nói có phải là dấu hiệu của điều gì đó quan trọng hơn chỉ là sự hiểu lầm? Nhưng nàng vẫn không thể mở lời để hỏi.
"Chị... có chắc là em sẽ không giận không?" Orm lặng lẽ hỏi, ánh mắt vẫn lảng tránh.
Ling tiến lại gần một bước, khoảng cách giữa họ như được rút ngắn chỉ trong chớp mắt. "Nếu em giận, thì chị sẽ chờ cho đến khi em hiểu."
Orm ngẩng lên nhìn vào mắt Ling, lần đầu tiên, nàng nhận ra ánh mắt cô chưa bao giờ rời xa nàng. Và lúc đó, trái tim nàng chẳng cần suy nghĩ nhiều nữa.
"Nhưng đáng tiếc thật, cách công khai này của chị thật nhạt nhẽo, chẳng ai tỏ tình bạn gái mình như vậy cả." Orm lại giở thói trêu chọc
Thang máy kêu lên sau đó dừng lại, Orm bước ra khỏi thang máy, đôi mắt vẫn ánh lên sự vui vẻ và đầy ẩn ý. Nàng cố tình không ngoái đầu lại, nhưng khóe môi vẫn nở một nụ cười ranh mãnh. Đối với nàng, chuyện này chỉ là trò đùa vui, một cách để xem Ling phản ứng ra sao, và dường như chị đã làm cho cô bất ngờ hơn những gì nàng tưởng tượng.
Nhưng Ling vẫn đứng yên trong thang máy, ánh mắt ngạc nhiên và hơi bối rối. Câu nói của Orm như một cú tát nhẹ nhàng, nhưng lại khiến chị chợt nhận ra điều gì đó quan trọng. Cô hít một hơi thật sâu, rồi nhanh chóng chạy theo nàng.
"Orm!" Cô gọi lớn, và giọng nói của cô vang vọng cả đại sảnh bệnh viện. Những người xung quanh tò mò nhìn về phía cô, nhưng Ling Ling không quan tâm. Mỗi bước chân của cô đều hướng đến Orm, người con gái mà cô biết mình không thể bỏ lỡ.
Orm vẫn đi tiếp, nhưng một chút hồi hộp lấp lánh trong đôi mắt cô khi nghe tiếng gọi của cô. Nàng dừng lại, quay đầu lại nhìn cô, và khóe miệng hơi cong lên một chút.
"Chị có chắc chắn không?" Orm hỏi, giọng có chút châm chọc nhưng đầy ngọt ngào.
Ling Ling đứng trước mặt nàng, hơi thở vẫn còn gấp gáp, nhưng ánh mắt thì kiên định. "Chị chắc chắn. Và lần này, chị sẽ không để em thất vọng."
Orm nhìn vào đôi mắt của Ling Ling, một sự ấm áp bất ngờ lan tỏa trong lòng nàng. Nàng đã biết, dù chị có cách tỏ tình lạ lùng và hơi "nhạt nhẽo", nhưng tình cảm của cô là thật lòng. Và chỉ cần điều đó, với nàng là đủ.
"Vậy thì..." Orm khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh sự vui vẻ, "Chúng ta sẽ xem chị làm gì tiếp theo."
Ling Ling nhoẻn miệng cười, tựa như mọi gánh nặng đều biến mất. Cô đưa tay ra, như muốn nắm lấy tay nàng và Orm không ngần ngại bước tới, nắm lấy tay cô . Hai người đứng đó, giữa ánh sáng của bệnh viện cùng ánh mắt của nhiều người, và từ giờ, mọi chuyện sẽ không còn là một trò đùa nữa.
Khi Ling và Orm rời khỏi bệnh viện, ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào họ, làm lấp lánh đôi mắt cả hai. Orm cảm thấy trái tim mình nhẹ bẫng, như một luồng gió mới thổi vào cuộc sống đầy bận rộn và áp lực. Còn Ling, cô cảm nhận rõ ràng cảm giác yên tâm lạ lùng, như thể mọi thứ đều đang đi đúng hướng.
Nhưng ở phía sau, trong đại sảnh, sự yên tĩnh ban đầu đã biến mất, thay vào đó là tiếng xì xầm râm ran của những người xung quanh. Cả hai không hề biết rằng khoảnh khắc đó đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi.
"Ôi trời, nhìn kìa! Cô gái xinh đẹp lúc nãy và bác sĩ Orm đang đi cùng nhau kìa!" Một nữ y tá thì thào, mắt mở to và khuôn mặt tràn đầy sự thích thú.
"Thật sự là đẹp đôi quá!" Một người khác lên tiếng, ánh mắt sáng rực.
"Không biết hai người này có mối quan hệ gì nhỉ?"
Sự tò mò của mọi người càng lúc càng tăng lên. Những cuộc trò chuyện diễn ra từ quầy lễ tân đến phòng làm việc. Họ bắt đầu hình dung những kịch bản khác nhau về mối quan hệ của Ling và Orm. Có người thì đoán rằng họ đang trong giai đoạn tìm hiểu, có người lại mơ mộng rằng họ là một cặp đôi đã yêu từ lâu mà giờ mới công khai. Dù là suy đoán nào, không ai có thể phủ nhận rằng hai người này thực sự rất đẹp đôi.
Trong khi đó, Ling và Orm đã lên xe và hướng về phía nhà hàng gần đó để cùng nhau dùng bữa. Orm ngồi bên ghế phụ, quay sang nhìn Ling với đôi mắt ánh lên sự tinh nghịch.
"Chị không lo mọi người sẽ nghĩ gì sao?" Nàng hỏi, có chút tò mò.
Ling Ling nhìn nàng, nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng kiên định. "Chị chẳng sợ gì cả. Nếu em nghĩ đó là cách tốt nhất để mọi người biết về chúng ta, thì chị cũng không cần phải e ngại. Miễn là em không cảm thấy khó chịu."
Orm cười nhẹ, không nói gì, chỉ gật đầu. Mỗi lần nghe cô nói, nàng lại cảm thấy một sự ấm áp lạ kỳ. Cô là một người mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng khi ở bên nàng, cô lại trở nên dịu dàng và chân thành.
Khi họ vào nhà hàng, ánh mắt của những người xung quanh lập tức dừng lại trên hai người. Cả Ling và Orm đều đã quen với sự chú ý, nhưng lần này, cảm giác khác biệt lắm. Cảm giác này không phải là sự gượng gạo hay khó chịu, mà là sự hài lòng, niềm vui khi cả hai có thể đứng bên nhau, bất chấp những ánh mắt tò mò hay lời đồn thổi.
"Hãy cứ để mọi người tự tưởng tượng. Chúng ta có cả cuộc đời để chứng minh điều đó," Ling Ling nói, ánh mắt cô đầy sự kiên định và chân thành.
Orm mỉm cười, rồi cả hai bước vào trong nhà hàng, nơi ánh sáng ấm áp và những tiếng cười nói rộn rã chào đón. Họ biết, bất kể mối quan hệ này sẽ gặp những thử thách gì, cả hai sẽ cùng nhau đối mặt. Và lần đầu tiên, Orm có cảm giác rằng, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra, nhưng với Ling, mọi chuyện đều có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro