10
Vừa nói, Thanh An bước ra khỏi phòng, ngay sau khi Thanh An rời khỏi, Orm cảm thấy một làn sóng bực bội cuộn lên trong mình. Nàng không thể hiểu nổi sao lại có những người cứ thích xen vào cuộc sống của người khác như thế. Nhưng rồi, nàng cười nhẹ, nghĩ rằng mình không thể để chuyện này làm rối loạn tâm trạng. Đúng lúc đó, Ling Ling gọi điện thoại cho nàng.
"Baobao, em đang ở đâu? Hôm nay chị có một bất ngờ muốn dành cho em!" Giọng nói của Ling Ling tràn đầy sự phấn khích và ấm áp.
Orm cười khẽ, cảm thấy lòng mình dịu lại. "Chị cứ về nhà đi, em sẽ về ngay. Chắc chị không muốn bất ngờ của mình bị hỏng đâu."
Khi Ling Ling trở về nhà, cô thấy Orm đang đứng đợi mình ở cửa, một nụ cười tươi rói trên môi. Đúng lúc đó, cô nhận ra sự bất an trong ánh mắt nàng. "Có chuyện gì vậy, Orm?"
Orm chớp mắt một cách vô tội. "Không có gì đâu, chỉ là hôm nay em gặp một người rất đặc biệt ở bệnh viện thôi."
Ling Ling nhíu mày, thấy trong giọng nói của nàng có chút gì đó lạ lẫm. "Là ai? Không phải là bác sĩ mới à?"
Orm cười lúng túng, gạt tay cô ra. "Đừng lo, không phải bác sĩ đâu. Cô ấy chỉ là một người bạn cũ thôi. Mà này, chị định bất ngờ gì cho em thế?"
Ling Ling lắc đầu cười. "Chị định tối nay sẽ nấu một bữa tối đặc biệt. Em biết không, chị đã học làm món canh gà hầm từ mẹ chị đấy."
Trong khi đó, Thanh An vẫn chưa rời khỏi bệnh viện. Ả ta ngồi trong quán cà phê bên ngoài, đôi mắt tinh ranh quan sát mọi người. Ả biết rằng mình cần làm một cách gì đó để khiến cho Orm mất bình tĩnh và thừa nhận mình không thể so bì với ả ta. Trong khi đó, Ling Ling, không hề hay biết về việc Thanh An đã trở về nước, cô vẫn đang vui vẻ vào bếp chuẩn bị bữa tối.
"Chắc chắn là Orm sẽ ngạc nhiên lắm," Ling Ling nghĩ, mỉm cười khi nếm thử canh gà. Vừa lúc đó, chuông điện thoại reo lên. Đó là một tin nhắn từ Orm: "Chị đừng nấu quá tay nhé. Em sợ chị sẽ bị ngợp với mùi vị."
Ling Ling cười và nhắn lại: "Chị đã nói rồi, chị sẽ khiến cho em bất ngờ. Nhưng mà... đừng để chị biết em đang lo lắng cho chị nhé."
Thấy dòng tin nhắn đầy tự cao của cô, Orm híp mắt lại, ngoái đầu lại nhìn về phía phòng bếp thì bắt gặp ngay cái vẻ mặt đầy láo toét của Ling Ling.
Bữa tối diễn ra trong không khí vui vẻ, khi Ling Ling mang ra món canh gà hầm. Orm nhìn "chồng" sắp cưới của mình với đôi mắt lấp lánh. Nhưng khi nàng vừa định chạm đũa vào, tiếng chuông điện thoại của Ling Ling reo lên.
"Là ai vậy?" Orm hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.
Ling Ling nhìn màn hình, thấy tên Thanh An hiện lên. Ling Ling vội vàng tắt máy vẻ mặt không để tâm. "Em yên tâm đi, chỉ là một người bạn cũ thôi."
Orm nhướng mày, đột nhiên nhớ lại cuộc gặp gỡ vừa rồi. "Tốt nhất là vậy," nàng nói, ánh mắt lấp lánh vẻ nghi ngờ.
Ngay lúc đó, Thanh An ở nhà riêng của mình, ả tỏ ra không hài lòng khi Ling Ling từ chối cuộc gọi từ ả. "Tôi sẽ khiến cho cô biết được cái gì mới thật sự là tình yêu. Để xem, liệu cô có đủ sức để chống chọi không, Orm Kornnaphat."
Ả muốn chứng tỏ cho Orm thấy rằng, dù ả có bị coi là kẻ thứ ba, nhưng ả chưa bao giờ là người dễ bỏ cuộc.
Thanh An cho người tìm hiểu kỹ về Orm. Ả biết Orm là một bác sĩ có uy tín trong bệnh viện và còn là con gái của Chakrii, ông là chủ tịch của bệnh viện quốc tế Mỹ, được đồng nghiệp và bệnh nhân yêu quý. Nhưng cũng chính vì thế, Thanh An nhận ra đây là điểm yếu để ả lợi dụng.
Bằng một thủ đoạn tinh vi, Thanh An thuê người giả làm người nhà bệnh nhân và đưa vào bệnh viện một loại thuốc giả mạo. Trong lúc Orm đang bận rộn, Hắn lén tráo đổi thuốc thật trong phòng cấp phát. Sau đó, hắn bí mật cho người thông qua quen biết báo cáo lên cấp trên rằng Orm đã vô tình sử dụng thuốc giả, khiến một bệnh nhân bị biến chứng nghiêm trọng.
Orm bị triệu tập để giải trình. Dù cô đã khẳng định mình luôn tuân thủ quy trình nghiêm ngặt, nhưng không thể đưa ra bằng chứng để bảo vệ mình. Thanh An ngồi ở phòng kín thông qua tay nghe, kín đáo nở nụ cười đầy thỏa mãn khi biết Orm bị kỷ luật tạm thời và danh tiếng bị ảnh hưởng.
Không dừng lại ở đó, Thanh An còn gửi một bức thư nặc danh đến Ling Ling, ám chỉ rằng Orm không xứng đáng với tình yêu của cô, rằng nàng chỉ đang lợi dụng Ling Ling để trèo cao. Bức thư đầy những lời lẽ cay nghiệt và cố tình gieo rắc nghi ngờ.
Khi nhận được bức thư, Ling Ling không tin vào những lời buộc tội vô căn cứ đó. Cô yêu Orm không chỉ vì tính cách mà còn vì sự chân thành và lương thiện của nàng. Nhưng Ling Ling không thể ngó lơ sự việc xảy ra tại bệnh viện. Cô quyết định tìm hiểu tận cùng sự thật để làm rõ mọi chuyện.
Ling Ling bắt đầu điều tra vụ việc thuốc giả cùng với sự giúp đỡ của một người bạn thân trong bệnh viện. Sau khi kiểm tra camera an ninh và truy dấu nguồn gốc của loại thuốc, họ phát hiện ra có người cố ý tráo đổi. Thanh An không ngờ rằng mình đã để lại dấu vết khi thực hiện hành vi này.
Ling Ling và Orm đối mặt với Thanh An. Lần đầu tiên, Ling Ling tỏ ra tức giận: "Thanh An, tại sao cô lại làm chuyện này?"
Thanh An không còn giữ được bình tĩnh, cô bật khóc và hét lên:
"Vì em yêu chị! Em đã yêu chị từ rất lâu, Ling Ling! Nhưng chị không bao giờ nhìn em lấy một lần! Cô ta không xứng đáng với chị, chị hiểu không?"
Ling Ling nhìn Thanh An với ánh mắt thất vọng: "Tình yêu không phải là ép buộc, Thanh An. Cô không thể khiến tôi yêu cô bằng cách hại người khác. Điều cô làm không chỉ tổn thương Orm mà còn làm tôi thất vọng."
Orm đứng cạnh Ling Ling, ánh mắt tràn đầy sự thương hại dành cho Thanh An:"Tôi biết cảm giác yêu đơn phương rất đau đớn. Nhưng Thanh An, cách cô chọn để đối diện với nỗi đau đó là sai lầm. Hạnh phúc không thể xây dựng trên sự tổn thương của người khác."
Thanh An bật khóc, nhưng ả biết mọi thứ đã kết thúc. Ả không chỉ đánh mất Ling Ling mãi mãi mà còn để lộ bản thân là một người đầy ích kỷ và toan tính.
Thanh An bị phía bệnh viện báo cáo lên cơ quan chức năng vì hành vi hãm hại tráo đổi thuốc hãm hại người vô cớ. Ả phải đối mặt với hậu quả của những việc mình làm. Trong khi đó, Ling Ling và Orm càng thêm trân trọng tình yêu của mình. Họ hiểu rằng hạnh phúc không phải là điều dễ dàng có được, nhưng sự tin tưởng và yêu thương sẽ giúp họ vượt qua mọi thử thách.
Thanh An cuối cùng rời đi trong im lặng, mang theo nỗi cô đơn và sự hối hận, nhận ra rằng tình yêu không bao giờ có thể chiếm đoạt bằng sự thù hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro