Chương 8 🔞
Lingling Kwong làm việc, đọc sách, và thỉnh thoảng xem một bộ phim cũ đã lưu sẵn trên laptop. Cô tự lặng lẽ bước qua những ngày chủ nhật, phớt lờ các cuộc gọi và tin nhắn, tắt nguồn điện thoại để không phải đối diện với mớ cảm xúc còn đọng lại. Những ngày trôi qua trong sự tĩnh lặng, không một dấu hiệu gì cho thấy cuộc sống của cô đang thay đổi.
Cuối buổi chiều, khi nỗi buồn đã len lỏi khắp tâm trí, Lingling cố gắng kéo mình ra khỏi vũng lầy của những suy nghĩ vô định. Cô đứng dưới dòng nước ấm để nó có thể xoa dịu đi cơ thể và cũng để quên đi mọi thứ. Lúc bước ra, cô cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng không lâu sau lại rơi vào trạng thái không muốn đối mặt với gì cả. Sau khi thay đồ, cô quyết định rời khỏi nhà, đi mua sắm ở một cửa hàng xa hơn bình thường. Cô đi bộ quanh khu phố, kéo dài thêm khoảng thời gian tĩnh lặng ấy một mình, để cho tâm trí có chút thời gian tạm gác lại mọi thứ.
Khi trở về, trời đã tối và điều đầu tiên khiến trái tim cô siết lại chính là hình ảnh của Orm Kornnaphat. Nàng ngồi trên bậc thềm trước cửa nhà, cơ thể khép lại trong chiếc áo khoác màu vàng, run rẩy dù trời không lạnh lắm. Orm đứng dậy khi thấy Lingling và ngay lập tức hỏi. "Chị có thể nói chuyện với em không?"
Lingling Kwong nhìn nàng một lúc rồi gật đầu, bước qua Orm và mở cửa. Cô đặt chiếc balo nặng trĩu xuống bếp rồi cởi chiếc áo khoác ngoài ra. Nàng vẫn đứng đó, mặc nguyên chiếc áo khoác vàng, nhìn Lingling với ánh mắt đầy sự lo lắng. Cô lặng lẽ cất áo lên móc rồi quay lại bếp, sắp xếp những món đồ vừa mua và cố gắng không để ánh mắt mình chạm vào nàng.
Orm Kornnaphat đứng im lặng giữa bếp và phòng khách, đôi mắt to tròn đầy nỗi buồn và lo âu như một chú cún con bị lạc, không biết làm gì ngoài việc đứng chờ đợi. Lingling lặng lẽ nhìn nàng, cảm thấy cả hai như đang ở một không gian xa lạ, nơi không có lời giải đáp nào cho những điều chưa nói ra.
Khi Lingling không còn gì để sắp xếp nữa, cô tựa hông vào quầy bếp rồi cất lời. "Chị đã nói hết những gì cần nói rồi"
Orm Kornnaphat hơi cúi đầu, khuôn mặt nàng méo mó, ánh mắt như sắp khóc nhưng nàng không khóc. Cảm giác lo lắng len lỏi trong lòng Lingling, nhưng cô không thể thay đổi những gì đã nói.
Lingling bước qua Orm, vào phòng khách ngồi xuống chiếc sofa, rút một điếu thuốc từ trong túi. Ánh lửa đỏ bập bùng trong đêm tối còn Orm vẫn đứng im lặng, đôi mắt không rời khỏi cô. Lingling cảm thấy sự kiên nhẫn của mình dần cạn kiệt, không khí trong phòng như đặc quánh lại, bóp nghẹt lồng ngực cô.
Orm Kornnaphat cởi áo khoác, vứt xuống sàn rồi ngồi xuống mép ghế sofa cạnh Lingling nhưng vẫn giữ khoảng cách. Nàng dường như muốn nói gì đó, tuy nhiên lại im lặng, không thể tìm được từ ngữ nào để bắt đầu.
Cảm giác nặng trĩu trong không khí, như thể thời gian ngừng lại khi Orm nói câu ấy, giọng nàng nghẹn ngào, đầy sự tuyệt vọng. "Em không muốn mất chị." Tiếng nói ấy vỡ vụn trong không gian nhưng lại bị kìm hãm bởi những cảm xúc không thể diễn đạt bằng lời.
Lingling Kwong thở dài, một cơn gió thổi qua lòng cô, khiến mọi thứ như quay cuồng. Cô đưa tay xoa lên mặt mình, cảm giác nghẹn ngào tràn ngập. "N'Orm... Chị không thể làm thế này với em được. Nó đau lắm, em hiểu không?" Giọng cô khẽ run rẩy, mỗi từ vang lên những nhát dao khắc sâu vào lòng.
Môi Orm Kornnpaht run rẩy, những ngón tay nàng khẽ vuốt mái tóc Lingling, và nụ cười yếu ớt không thể che giấu được sự dằn vặt trong đôi mắt anh đào xinh đẹp ấy.
"Chị không thể tiếp tục làm bạn em sau tất cả những gì chị đã nói, với việc chúng ta cứ... giả vờ như chị không ngồi đây, muốn hôn em, yêu em, chạm vào em, chỉ... ngồi nhìn gương mặt xinh đẹp ngây thơ đến đau lòng của em." Mỗi từ của Lingling như cắt đôi không gian, khiến mọi thứ trở nên mơ hồ, nhưng không thể nào quay lại được.
Orm không nói gì, chỉ lặng lẽ nhích lại gần, rất gần. Từng bước, nàng đến gần hơn cho đến khi chỉ còn cách Lingling Kwong một khoảng cách mỏng manh. Hơi thở nàng khẽ run, đôi môi mấp máy, cố gắng nói điều gì đó để phá vỡ bức tường băng giá giữa họ.
"Em cũng không muốn thế. Em không muốn làm chị tổn thương, em chưa bao giờ muốn điều đó." Giọng Orm Kornnaphat khàn đặc, bàn tay nàng đưa lên khẽ vuốt những lọn tóc của Lingling, gạt chúng ra khỏi khuôn mặt cô. Lingling nhắm mắt lại, thở ra một làn khói thuốc dài như để xua tan đi những cảm xúc đang dâng trào trong lòng.
"Vậy... thì..." Lingling Kwong không thể nói thành câu. Cô nhìn vào đôi mắt của Orm, đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp, chất chứa những cảm xúc không thể nói thành.
Lingling cảm thấy trái tim mình như bị hút vào ánh mắt ấy. Cô không thể rời đi, không thể che giấu nỗi bối rối lẫn khát khao trong lòng. Ánh mắt cô dò tìm, cố gắng đọc ra điều gì đó, bất kỳ dấu hiệu nào trong ánh nhìn sâu thẳm của Orm. Nhưng rồi cô tự hỏi, liệu những gì cô thấy có phải là thật không, hay chỉ là ảo ảnh do chính cô tạo ra? Có phải cô đang hy vọng quá nhiều, mong mỏi quá nhiều, rằng Orm Kornnaphat cũng muốn cô giống như cách cô đang khao khát nàng đến mức nghẹt thở?
Không thể tiếp tục đứng vững trong trạng thái mơ hồ ấy, Lingling lướt tay nhẹ qua má Orm Kornnapha để cảm nhận hơi ấm của nàng. Má Orm đỏ bừng dưới sự tiếp xúc, và nàng nghiêng người vào bàn tay Lingling, giống như một phản xạ tự nhiên, một khát khao không thể tắt.
Lingling Kwong nuốt khan, cảm giác déjà vu lan tỏa, kéo theo từng nhịp đập trái tim mạnh mẽ. Cô cúi người xuống gần Orm, môi họ gần nhau hơn, nụ hôn đến một cách mãnh liệt nhưng cũng ngập tràn sự trì hoãn. Những ngón tay Lingling lần theo đường cong cơ thể Orm, siết chặt lấy áo nàng, kéo mạnh như thể không muốn dừng lại.
Cuộc đấu tranh trong im lặng này không phải là một cuộc chiến, mà là sự buông thả trong khoảnh khắc không thể cưỡng lại. Lingling Kwong đưa lưỡi vào trong khoang miệng của nàng như muốn khám phá hết từng cảm xúc, từng cơn sóng dữ dội đang cuộn trào. Còn Orm, nàng nín thở để những gì đang diễn ra xâm chiếm cả cơ thể và tâm hồn, giữ nguyên tư thế nhưng cũng không thể ngăn mình mở miệng một chút. Và khi lưỡi họ chạm nhau, Lingling Kwong thở dài vào nụ hôn ấy, cảm nhận hơi thở nóng bỏng của mình phả lên làn da Orm.
Nàng đặt một tay lên eo Lingling, tay kia luồn ra sau đầu gối kéo cô lại gần hơn rồi ngồi hẳn lên đùi cô, dạng chân qua hai bên.
Orm Kornnaphat thở dốc, nàng như đang muốn chống cự nhưng không thể, rồi bật ra một tiếng rên lớn khi Lingling siết lấy hông nàng, kéo nàng sát lại. Ngực họ chạm nhau, trọng lượng cơ thể mềm mại của Orm đè lên cặp đùi săn chắc của Lingling.
Lingling Kwong hôn nàng với tất cả tình yêu và đam mê cô có, cố gắng truyền tải hết cảm xúc qua nụ hôn ấy, trong khi Orm thở hổn hển đẩy hông mình sát lại Lingling hơn. Lingling cảm nhận được hơi ấm từ vòng eo và vòng hông đầy đặn của Orm qua lớp vải mỏng manh.
Cô đưa tay dọc theo đùi Orm, luồn vào bên dưới chiếc hoodie rộng thùng thình, vuốt qua dải thun ôm nhẹ vào bụng mềm mại của nàng, tiếp tục đưa lên cao chạm vào làn da trần nóng bỏng như lửa.
Đôi tay của Lingling Kwong lướt nhẹ trên lưng Orm, chạm vào làn da trần trụi mềm mại. Lingling khẽ bất ngờ khi nhận ra Orm Kornnaphat không mặc áo ngực, và ngay lập tức nhịp thở của nàng khựng lại. Orm tựa trán vào Lingling, hơi thở nóng hổi phả lên khuôn mặt cô, cố gắng tập trung vào cảm giác từ những ngón tay đang mơn trớn làn da trần của mình.
Orm Kornnaphat ngồi thẳng dậy, lần đầu tiên kể từ khi họ bắt đầu hôn, ánh mắt nàng nhìn Lingling bừng lên sự mãnh liệt, đầy nguy hiểm như những tia lửa đang bùng cháy. Không nói lời nào, Orm kéo chiếc hoodie qua đầu, để nó rơi xuống sàn, và bộ ngực trần trụi đầy đặn của nàng hiện ra trước mắt Lingling.
"Chết tiệt..." Một lời thì thầm khàn khàn bật ra từ môi Lingling, đôi tay run rẩy đặt lên hai bên ngực của Orm, chỉ nhẹ nhàng lướt qua mà đã cảm nhận được sự mềm mại và quyến rũ của nó. Orm Kornnaphat cầm lấy tay người kia đặt lên ngực mình, để Lingling cảm nhận trọn vẹn sự căng tròn và cương cứng trong bàn tay to lớn của cô.
"Orm..." Lingling Kwong gầm gừ, ngất ngây trước vẻ đẹp của Orm khi nàng khẽ cong lưng, dâng hiến bản thân cho cô. Lingling cúi xuống, vùi mặt vào giữa ngực nàng để hít hà thứ mùi hương dịu nhẹ của mùa xuân và để sự ấm áp bao trùm cô. Lingling hôn, xoa bóp, rồi cắn nhẹ lên bầu ngực, tìm thấy hai điểm nhạy cảm đang cương lên cô liền đưa một bên vào miệng mà cắn mút. Orm Kornnaphat rên rỉ, hông nàng nhịp nhàng áp sát Lingling, ngón tay luồn vào tóc gãi nhẹ lên da đầu cô, giữ cô lại như sợ rằng Lingling có thể sẽ dừng lại.
Lingling Kwong không thể cưỡng lại sự quyến rũ của nàng. Quá ấm áp, quá mềm mại, quá dịu dàng trong vòng tay cô, như thể chỉ cần giữ chặt một chút nữa là thời gian có thể ngừng trôi. Những đầu ngón tay Lingling chậm rãi ve vuốt, rồi bất ngờ nhéo nhẹ lên đỉnh hồng căng tràn trên ngực Orm, khiến nàng bật ra một tiếng rên đầy mê hoặc, vang lên những giai điệu quyến rũ nhất.
Lingling Kwong khao khát được cảm nhận Orm Kornnaphat theo cách mãnh liệt nhất, muốn nàng buông thả ngồi lên mặt mình, muốn đôi chân săn chắc ấy đè chặt, bóp nghẹt từng hơi thở. Tay Lingling trượt dài, như một dòng sông tìm đến biển lớn, dừng lại nơi giữa hai chân Orm. Ở đó, lớp vải mỏng manh của chiếc quần yoga đã không thể che giấu được cảm xúc dâng tràn, nóng bỏng và ướt át.
"Ah... làm ơn..." Giọng Orm Kornnaphat đứt quãng, hơi thở vỡ vụn như ngọn lửa bùng lên không theo một trật tự nào. Hông nàng vô thức lắc lư, tìm kiếm sự giải thoát. Lingling áp sát hơn, một tay đặt lên lưng Orm, kéo nàng lại gần để nối kết họ trong một nụ hôn mãnh liệt, nóng cháy đến mức làm cả thế giới như tan biến. Nhưng những ngón tay Lingling, chỉ vừa khẽ chạm nhẹ, đã khiến Orm run rẩy, làm mọi sự kiểm soát biến mất và khiến nụ hôn của họ trở nên lộn xộn nhưng đầy cuồng nhiệt.
"Em muốn chứ?" Lingling Kwong thì thầm khi đôi môi vẫn quấn quýt bên môi Orm, hơi thở cả hai hòa quyện thành một. Đáp lại chỉ là tiếng rên khe khẽ, một hơi thở gấp gáp, và cái gật đầu đầy cam chịu. Lingling khẽ vuốt ve vòng eo nàng trước khi nhẹ vỗ lên bờ mông căng tròn.
"Đứng lên" Cô ra lệnh, giọng nói vừa dịu dàng vừa uy quyền.
Lingling nắm lấy tay Orm, nhẹ nhàng kéo nàng vào phòng ngủ. Không gian trong phòng dịu mát hơn giúp xoa dịu khuôn mặt đang nóng bừng của cô. Lingling Kwong chậm rãi cởi chiếc áo len, để lộ chiếc áo ngực đen tối giản ôm trọn lấy cơ thể thanh mảnh. Khi quay lại, ánh mắt của Lingling đặt lên Orm. Nàng thật lộng lẫy, đôi mắt long lanh, lớp son môi nhòe đi tự nhiên, mái tóc rối bời mà vẫn cuốn hút lạ thường.
Lingling Kwong nhận ra một nét bối rối thoáng qua giữa trán Orm. Không kiềm được, cô đưa tay lên vuốt nhẹ dọc cánh tay nàng. Cảm giác làn da mềm mại của Orm Kornnaphat khiến Lingling run rẩy, từng tế bào đều khẽ lay động. Cô khẽ vén những lọn tóc loà xoà trên má Orm ra sau tai, ánh mắt cô ngập tràn sự dịu dàng xen lẫn khao khát.
"Không sao đâu, N'Orm. Nằm xuống đi" Lingling thì thầm, giọng nói mềm mại như một lời ru.
Orm Kornnaphat khẽ gật đầu, tháo giày thể thao ra và nằm xuống chiếc giường êm ái. Lingling chậm rãi trút bỏ lớp quần áo còn lại, rồi bật chiếc đèn ngủ nhỏ, ánh sáng cam nhạt lan tỏa khắp căn phòng tạo nên không gian ấm áp và thân mật. Lingling Kwong trườn lên người Orm rồi cúi xuống. Đôi môi họ lại tìm thấy nhau trong một nụ hôn đầy đam mê, những chuyển động mềm mại nhưng mãnh liệt, thiêu đốt mọi giác quan. Lưỡi họ cuốn vào nhau, từng nhịp chạm như giai điệu của một bản nhạc say đắm.
Đôi bàn tay Lingling không thể ngừng khám phá, khẽ chạm vào bờ ngực của Orm như thể đang trân trọng từng khoảnh khắc gần gũi này. Nhưng khao khát trong cô thôi thúc nhiều hơn. Ánh mắt Lingling lướt xuống, đôi tay khéo léo kéo nhẹ dây thun của chiếc quần yoga bó sát, lướt qua làn da mềm mịn của nàng.
Từng chiếc tất rồi đến quần được Lingling Kwong cởi bỏ một cách chậm rãi, gần như đầy tính nghi lễ. Chiếc quần lót màu hồng nhạt của Orm tưởng chừng hòa tan vào làn da trắng mịn khiến Lingling không khỏi ngẩn ngơ. Những ngón chân được sơn màu hồng sáng lấp lánh thoáng hiện ra, khiến cô mỉm cười dịu dàng, một khoảnh khắc vừa đáng yêu vừa gợi cảm.
Lingling Kwong nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể Orm, từng đường nét mềm mại của nàng khớp với cô như một mảnh ghép hoàn hảo. Bàn tay Orm Kornnaphat ấm áp và hơi nhớp nháp trượt trên lưng Lingling, khiến cô rùng mình. Cô cúi xuống áp mặt vào cổ Orm, hơi thở phả nhẹ vào tai nàng, giọng thì thầm đầy mê hoặc.
"Em ổn chứ?"
"Ừmm..." Một âm thanh thật nhỏ, nhưng Lingling vẫn nghe thấy rõ.
"Em đẹp lắm" Đôi môi mềm mại lướt qua xương đòn của Orm, để lại một nụ hôn nhẹ nhàng mà sâu lắng.
Lingling Kwong nhẹ nhàng đưa đầu gối vào giữa hai chân Orm, nhẹ nhàng tách chúng ra từng chút một. Hơi thở cô dồn dập hơn khi hạ thấp người, ánh mắt dừng lại trên chiếc quần lót màu hồng nhạt của Orm. Chiếc quần nhỏ xinh đã ướt đẫm, in đậm dấu vết ham muốn của nàng, khiến Lingling không thể cưỡng lại mà cúi xuống. Cô áp mũi mình vào nơi nhạy cảm ấy, cảm nhận sự ấm nóng và mùi hương ngọt ngào đầy kích thích tựa như một loại mật say lòng.
Orm Kornnaphat khẽ cử động, áp sát hơn vào Lingling, và chính điều đó như đốt cháy mọi lý trí trong cô. Không thể chờ đợi thêm nữa, Lingling dùng ngón tay móc vào hai bên cạp quần, chậm rãi kéo chiếc quần lót xuống, từng chút một, để lộ vẻ đẹp thuần khiết và đầy quyến rũ của Orm.
Bàn tay Orm siết chặt lấy ga giường, các ngón tay vô thức bấu mạnh, như thể không biết phải bám víu vào đâu giữa dòng cảm xúc dâng trào. Lingling liếc nhìn Orm, nàng cứng đờ, đôi mắt nhắm nghiền, cơ thể căng lên như một sợi dây đàn. Một thoáng lo lắng lóe lên trong Lingling. Liệu cô có đang làm đúng? Nhưng cảm giác đó nhanh chóng tan biến khi cô cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn mềm mại lên đôi môi ẩm ướt của nàng.
Hương vị và sự tiếp xúc ấy khiến Lingling Kwong không kìm được mà phát ra một tiếng rên khe khẽ từ lồng ngực. Đã lâu rồi cô không chạm vào ai theo cách này, và cơ thể cô như bị lấp đầy bởi hơi nóng mãnh liệt. Nụ hôn của cô càng trở nên táo bạo hơn khi lưỡi Lingling lướt nhẹ qua bờ môi mềm mại của Orm, rồi dấn sâu hơn, trượt vào khoang miệng ngọt ngào của nàng.
Orm Kornnaphat khẽ rùng mình, một âm thanh yếu ớt thoát ra từ đôi môi nàng. Lingling không dừng lại, ngón tay cô tìm đến và bắt đầu đâm vào hoa huyệt ẩm ướt của nàng. Ngón cái bên ngoài cũng bận rộn không kém mà vẽ những vòng tròn chậm rãi, đầy trêu đùa quanh hạt đâu đang căng cứng. Mỗi cái chạm đều là sự hòa quyện giữa dịu dàng và mãnh liệt.
Nàng rên lên, thanh âm ngọt ngào và đầy mê đắm vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng. Đôi chân Orm run rẩy, tấm lưng mảnh mai cong lên theo bản năng khi cơn khoái cảm cuộn trào, đôi tay bấu chặt lấy tấm ga trải giường như tìm kiếm một điểm tựa trong dòng khoái lạc cuốn phăng mọi suy nghĩ. Lingling Kwong nhẹ nhàng đỡ lấy đôi chân Orm, kéo hông nàng lại gần hơn để cặp đùi ấm áp áp sát vào mặt mình. Sự gần gũi ấy khiến cô không thể kìm được tiếng gầm gừ đầy thỏa mãn khi lưỡi cô lướt sâu vào nơi ẩm ướt và ngọt ngào của nàng.
Lingling Kwong vùi mặt vào giữa hai chân Orm, đóa hoa ẩm mượt của nàng khiến cô đắm chìm trong cơn say mê đến nghiện ngập. Đầu lưỡi cô không ngừng liếm mút, tham lam đón nhận từng giọt mật tuôn ra từ Orm khi nàng run lên đạt đến cực khoái. Tiếng "ừng ực" mỗi lần Lingling nuốt xuống chất ngọt ấm nóng ấy càng làm bầu không khí trong căn phòng thêm phần ám muội, đặc quánh dục vọng.
"Ôi trời... P'Ling... uhm..." Giọng nói khàn đặc của Orm Kornnaphat thoát ra trong những tiếng rên đầy bất lực, như càng tiếp thêm động lực cho Lingling. Trái tim cô đập loạn nhịp, từng đường gân nổi lên vì dục vọng dồn nén. Cô tách rộng đùi Orm hơn nữa, đôi chân nàng mở ra theo hình chữ M đầy mời gọi, để lộ ra toàn bộ vẻ đẹp mê hoặc của khu vườn bí mật đầy sức hút. Lingling Kwong thở hắt ra một hơi nóng, duỗi thẳng đầu lưỡi, chậm rãi quét dọc từ đầu đến lối vào ẩm ướt ấy, trước khi nhấn sâu vào bên trong.
Mỗi cú đẩy lưỡi của Lingling đều đầy mạnh mẽ, thúc vào sâu tận trong nơi nhạy cảm nhất, rồi lại lùi ra ngoài, mút lấy nụ hoa căng mọng một cách say mê. Đầu lưỡi cô lướt vòng quanh âm đế, khiêu khích, kích thích không ngừng, từng động tác nhanh chậm đan xen như một bản nhạc khiêu gợi, khiến cho Orm Kornnaphat phải run lên từng hồi. Đôi chân nàng siết lại rồi lại mở ra trong vô thức, miệng thở dốc, rên rỉ không thành tiếng khi cơn khoái cảm cứ thế dâng lên, cuốn phăng mọi phòng thủ từ nàng.
Lingling Kwong không hề dừng lại, như một kẻ nghiện ngập đắm chìm trong hương vị của Orm. Nàng thật ngọt ngào, thật hoàn hảo, từng giọt mật ngấm vào từng giác quan khiến Lingling không thể ngừng lại. Orm bật khóc vì sung sướng, tấm lưng cong vút lên một lần nữa khi cơ thể nàng rã rời, tan chảy hoàn toàn dưới chiếc lưỡi và hơi thở nóng bỏng của Lingling.
Hơi thở của Orm Kornnaphat dồn dập, nặng nề, đầu nàng khẽ lắc qua lại, như không thể chống đỡ được cơn sóng đang dâng tràn trong cơ thể.
"Uh... ahh..." Orm rên rỉ, âm thanh đứt quãng đầy khẩn thiết. Lingling Kwong cảm thấy mình đang chạm tới đỉnh cao của sự kết nối, đôi môi cô ngậm lấy phần âm đế nhạy cảm, mút sâu rồi dùng lưỡi búng nhanh như đang khiêu khích.
"Ối, chết tiệt...đúng rồi... Lingling Kwong! Oh" Orm rít lên, đôi hông không ngừng giật nảy. Lingling giữ chặt nàng bằng cánh tay áp trên bụng, cố gắng giữ cô ấy vững vàng trong khi một ngón tay chậm rãi trượt vào trong, hoà quyện nhịp nhàng với những chuyển động mãnh liệt của nàng. Quần lót của Lingling ướt đẫm, như thể cơ thể cô đang đồng cảm, nhức nhối đến run rẩy khi cô rên lớn đầy ham muốn và đẩy thêm ngón tay thứ hai vào sâu hơn.
Hơi thở của Orm gấp gáp hơn bao giờ hết, những tiếng rên ngọt ngào bật ra liên tiếp, quấn lấy không gian xung quanh họ. Nàng có thể cảm nhận hai ngón tay thon dài ấy như sắp chạm đến cổ tử cung.
"Uhhh... sâu quá rồi... thật trướng... umm..."
Lingling Kwong để lưỡi mình đánh nhanh lên các vách thịt non mềm, tay không ngừng ra vào theo từng nhịp khiến nàng sung sướng mà nói không thành lời. Lingling giữ hông nàng thật chặt khi cơ thể Orm bắt đầu cựa quậy dữ dội.
"AHHH...!" Orm Kornnaphat hét lên trong cơn khoái cảm, toàn thân nàng siết lại, từng thớ thịt căng tràn rung rẩy khi nàng lên đỉnh. Dòng mật ngọt lại tiếp tục tuôn trào, làm ướt đẫm tấm ga trải giường bên dưới. Nhưng Lingling Kwong không ngừng lại. Đôi môi cô vẫn mút lấy nơi nhạy cảm, ngón tay thì đâm rút liên tục, xoáy sâu vào tận cùng nơi yếu ớt nhất, như thể muốn khắc ghi từng nhịp đập của Orm trong tâm trí.
Orm không kiểm soát nổi cơ thể, hông nàng lắc dữ dội, miệng lẩm bẩm điều gì đó không rõ ràng giữa cơn mê đắm. Cuối cùng, nàng bắt đầu rít lên, cơ thể giật nảy và vội vã trượt ra khỏi miệng Lingling, như thể không thể chịu đựng thêm được nữa. Cô chậm rãi hôn lên đoá hoa của nàng với một nỗi luyến tiếc ngọt ngào, đôi tay cẩn thận rút ra khỏi nơi ấm áp ấy.
Lingling Kwong ngắm nhìn Orm một lúc lâu, người phụ nữ xinh đẹp ấy đang nằm bẹp trên giường, cơ thể mềm nhũn, đôi má đỏ bừng vì dư âm còn chưa tan, lớp trang điểm nhòe nhoẹt trên khuôn mặt, và mái tóc rối tung như một tổ chim. Trong khoảnh khắc ấy, trái tim Lingling trào dâng một thứ cảm xúc khó gọi thành tên, vừa mãn nguyện, vừa khao khát lại vừa đầy yêu thương.
Khuôn mặt Lingling ướt đẫm, cô khẽ lau nó lên tấm khăn trải giường rồi cúi xuống hôn nhẹ lên đùi Orm, những nụ hôn lướt qua làn da mềm mại, thi thoảng để lại dấu răng mờ nhạt. Orm Kornnaphat khẽ cười, tiếng khúc khích xen lẫn một cái khịt mũi bất ngờ. Lingling ngẩng đầu lên, ánh mắt lo lắng dừng lại trên gương mặt thiên thần của Orm.
"Nhột quá" Nàng nói, đôi mắt nheo lại như đang cố nén cơn buồn cười. Lingling Kwong trườn đến nằm bên cạnh Orm, kéo tấm chăn phủ lên cả hai rồi ôm chầm lấy nàng.
"N'Orm? Em khóc à?"
"Em ổn mà, thật đấy" Orm đáp, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt, như để ngăn những giọt nước mắt còn đọng lại. Lingling không nói gì, chỉ ôm Orm thật chặt, rồi nghiêng người hôn lên môi nàng, nơi trái tim cô trào dâng thứ cảm xúc dịu dàng và ấm áp đến lạ.
"Vậy tại sao em lại khóc? Nói cho chị nghe đi..."
"Em không biết" Orm Kornnaphat cười xòa qua làn nước mắt, giọng nói lẫn trong hơi thở run run. Rồi nàng quay người áp sát vào Lingling, đôi tay quàng lấy người cô như tìm kiếm nơi an toàn. "Chỉ là... thật tuyệt vời" Orm thì thầm, hơi thở phả nhẹ vào vùng cổ nhạy cảm của Lingling.
Lingling Kwong siết vòng tay đang ôm lấy nàng chặt hơn, vuốt nhẹ những lọn tóc mềm rũ xuống lưng nàng. Dưới lớp chăn, bàn tay Orm mơn man trên hông Lingling, ngón tay nàng lần tìm đường qua mép quần lót, khiến làn da cô nổi gai ốc, như có dòng điện len lỏi vào từng tế bào.
"N'Orm..." Lingling khẽ gọi, giọng cô dịu dàng mà trầm ấm khiến cho nàng vô thức mà bị mê hoặc. Orm khẽ kéo quần lót của Lingling xuống, và cô ngoan ngoãn giúp nàng đẩy chúng ra đến bắp đùi. Những ngón tay của Orm Kornnaphat lướt nhẹ trên da thịt Lingling, mềm mại và nhẹ bẫng như làn gió thoảng, nhưng mỗi cú chạm đều để lại dư vị bỏng rát, khiến hơi thở cô trở nên gấp gáp.
Orm Kornnaphat tiến gần hơn, bàn tay nàng lần xuống giữa đôi chân đang khẽ mở của Lingling, những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nơi nhạy cảm nhất, lướt qua lớp thịt mềm ướt át. Lingling Kwong nhẹ nhàng nâng đùi lên, đôi môi khẽ run rẩy khi ngón tay của Orm trượt sâu vào bên trong cô một cách dễ dàng.
Nhịp hông của Lingling theo bản năng bắt đầu chuyển động, đón lấy từng nhịp vuốt ve từ bàn tay ấy. Cô vòng hai tay ôm chặt cổ tay nàng, giữ Orm lại đúng nơi cần thiết nhất. Sự ma sát mỗi lúc một mãnh liệt hơn, như một ngọn lửa âm ỉ bùng cháy, thiêu đốt toàn bộ lý trí của Lingling, khiến cô chỉ còn lại tiếng thở dồn dập và nhịp đập cuồng loạn của trái tim mình.
Khuôn mặt Orm Kornnaphat dần hiện ra từ khoảng trống ấm áp nơi cổ Lingling, làn da cô ẩm ướt và nóng bừng. Nàng tìm kiếm đôi môi của Lingling để tiến đến một nụ hôn sâu và ngọt ngào. Tiếng rên khe khẽ thoát ra khi đôi hông cô nhịp nhàng, gấp gáp hơn. Bàn tay siết chặt cổ tay Orm, còn đôi môi khao khát mút lấy bờ môi dưới của nàng, đầy say mê và chiếm hữu.
"Em sẽ khiến Lingling Kwong lên đỉnh" Orm thì thầm, giọng rên rỉ vang vọng trong khoang miệng Lingling. Cô chỉ có thể thở dốc, hòa cùng nhịp đập vội vã của nàng. Tay còn lại của Orm Kornnaphat siết chặt lấy ngực cô, kéo cơ thể cả hai áp sát, như thể muốn hòa tan vào làn da mềm mại của đối phương. Đến đỉnh điểm, cô bỗng chùng lại, hơi thở gấp gáp hơn, cơ thể run lên bần bật khi cơn cực khoái dâng trào, cuộn xoáy trong từng thớ thịt, từng mạch đập.
Ngón tay của Orm Kornnaphat vẫn không ngừng chuyển động, chạm khẽ vào sâu bên trong khiến cho dòng chất lỏng ấm áp len lỏi, tràn xuống hai bên đùi rồi theo từng nhịp trượt dài đến mông. Đôi môi nàng khẽ đặt những nụ hôn dịu dàng lên nốt ruồi trên má, chóp mũi và cuối cùng là khóe môi của cô. Hơi thở đứt quãng của Lingling Kwong dần chậm lại, khi cô thả lỏng, tận hưởng cảm giác bình yên hiện tại.
Căn phòng ngập trong màn đêm dịu êm, chỉ le lói một tia sáng mờ từ phòng ngủ hắt qua, tạo nên một bức tranh giao hòa của hai cơ thể đang quấn lấy nhau. Hơi thở của họ dần trở nên chậm rãi, những nhịp điệu hòa quyện trong tĩnh lặng. Đôi tay và đôi chân tìm thấy nhau, đan xen trong sự thân mật ấm áp, làn da mịn màng áp sát, như không còn ranh giới nào giữa họ. Trong khi tâm trí Lingling vẫn còn quay cuồng trong những đợt sóng cảm xúc hỗn loạn, cơ thể cô lại thả lỏng hoàn toàn, đắm chìm trong hơi ấm dịu dàng và sự mềm mại bao bọc từ Orm.
Lingling Kwong cảm nhận hơi thở của nàng chậm dần rồi trở nên đều đặn trong giấc ngủ. Cô ngả người ra sau, ánh mắt dừng lại trên gương mặt thanh thản của nàng. Dù mascara còn vương dấu nơi khóe mắt và lớp nền đã nhòe đi nhưng vẻ đẹp của Orm Kornnaphat vẫn rất dịu dàng, say đắm lòng người. Lingling ngắm nhìn nàng thật lâu, trái tim dâng lên một nổi niềm lặng lẽ, tựa như một thứ cảm xúc không tên đang ngự trị nơi tâm hồn cô.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro