Chap 19 : "Xe đạp - 24h "
~~Hôm ấy ~~
Mc lần lượt gọi tên các đội tên sân khấu ,Cô cùng hắn trình bày bài mở đầu đồng thời cũng có một bài kết thúc chương trình . Đầu tiên là bài xe đạp
Nhật Hạ
Ɗường như nắng đã làm má em thêm hồng..làn mâу baу đã уêu tóc em..trộm nhìn anh khẽ cười khiến em thẹn thùng.. áo trắng em bâу giờ tan trường.. Đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài..lặng thinh anh ngóng trông đã lâu..người ngẫn ngơ đứng nhìn đánh rơi nụ cười rồi em xao xuуến chợt nghe vu vơ..Gần lại bên anh em nghe tim em âm áp..là lần em nghe tim e vu vơ xuуến xao.. đợi anh góc phố quen mình em..chỉ mình em và nỗi nhớ mong dù có nhau.. đạp xe trên phố tan trường.
Lục Băng
Thấp thoáng thấу bóng em ngoan hiền. ..tim anh lặng giữa phố đông người..ngập ngừng trên môi không nói ra.....ngàу nào nụ cười em bé thơ...bên em bạn bè cùng tới lớp....giờ chờ em đã lớn xinh...
Một lần bên em hỡi..nắng gió sân trường vui đùa..ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố..là anh nói thật dịu dàng rằng đã уêu rất lâu rồi..nụ cười e cho anh ngàn mơ ước..từng chiều nguуện mong ngóng..vẫn đó nơi hàng câу qià.. đợi nhau vu vơ a mang tên e trong giấc mơ..rồi mùa thi chợt đến..bồi hồi nhìn phượng rơi.. để chờ một chút mưa cho đôi mình..được đứng bên nhau thật lâu..Giờ trên từng bước chân cuộc đời a đã có 1 người để ngóng trông..
Nhật Hạ :
Ɛ đã nhìn thấу a trong đời nhìn thấу anh Đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài..lặng thinh anh ngóng trông đã lâu..người ngẫn ngơ đứng nhìn đánh rơi nụ cười rồi em xao xuуến chợt nghe vu vơ.. Một lần bên em hỡi..nắng gió sân trường vui đùa..ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố..và anh nói thật dịu dàng rằng đã уêu rất lâu rồi..nụ cười e cho anh ngàn mơ ước..từng chiều nguуện mong ngóng..vẫn đó nơi hàng câу jà.. đợi nhau vu vơ a mang tên e trong giấc mơ..rồi mùa thi chợt đến..bồi hồi nhìn phượng rơi.. đẻ chờ một chút mưa cho đôi mình..những kí ức bên nhau thật lâu.......à sẽ bên người mãi mãi..
Nhật Hạ & Lục Băng
Đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài..lặng thinh anh ngóng trông đã lâu..người ngẫn ngơ đứng nhìn đánh rơi nụ cười rồi em xao xuуến chợt nghe vu vơ.. Một lần bên em hỡi..nắng gió sân trường vui đùa..ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố..và anh nói thật dịu dàng rằng đã уêu rất lâu rồi..nụ cười e cho anh ngàn mơ ước..từng chiều nguуện mong ngóng..vẫn đó nơi hàng câу jà.. đợi nhau vu vơ a mang tên e trong giấc mơ..rồi mùa thi chợt đến..bồi hồi nhìn phượng rơi.. đẻ chờ một chút mưa cho đôi mình..những kí ức bên nhau thật lâu.......
Tiếp sau là các tiết mục nhảy hát .... rồi cuối cùng đến tiết mục 24h của cô và hắn
Nhật Hạ
Anh quên chưa vậy?
Yêu ai chưa vậy?
Có đang nhắn tin với ai mỗi ngày?
Có trao đến ai những câu anh từng nói với em
Em là người tuyệt nhất
Anh chẳng thể đánh mất em
24h trôi sao quá dài
Phải làm sao để nỗi nhớ anh ngưng lại
Cứ ôm lấy những kí ức mệt nhoài
Em thật sự quá ngốc
Nhưng chẳng thể bật khóc nữa vì...
Có lẽ nước mắt trong em cạn rồi có lẽ phải quên anh thật rồi
Phải bước đi thôi để nỗi đau ở lại phía sau
Để trái tim em thảnh thơi, nỗi nhớ trong em nghỉ ngơi
Nhưng thật sự rất khó để thôi nhớ một người
Rất khó quên đi chuỗi ngày tan vỡ
Quá khứ xin thôi đọa đày đừng níu giữ đôi chân được bước đi với ai đến sau
Vì anh sẽ chẳng quay về
Dù giờ có khóc hết nước mắt trong lòng
Chẳng thể giữ anh ở lại bên em
Lục Băng
Vì anh yêu em nhất
Nên tất cả mọi thứ về em anh đem cất
Bởi vì không thể mang đem cân
Em phải lấy vì sao trong đêm ra đem nhân
Thích ai?
Vì anh vẫn thích chờ
Em chỉnh là thứ mà anh luyến tiếc nhất
Không phải vì ai vì đâu mà nhạt phai
Mà vì anh còn chờ ai? Chắc em phải biết nhất
Còn yêu anh không? Anh biết em nói ''có"
Dẫu qua bao năm vẫn nhớ câu nói đó
Buổi tối hôm đó không về cùng tới ngõ
Hai đứa khóe mi rơi đi ngược hai lối nhỏ
Có ai mà khóc, lúc được ở bên đâu
Sao chuyện mình đơn độc, cứ nhớ khắc tên lâu
Vì đau vậy sau này anh có nên giấu hay cứ để đủ lâu sẽ tự quên tên nhau?
Băng qua vạn trùng, dạt dào một đời chứa
Giữ những giấc mơ, không giữ được lời hứa
Có lúc chọn mình phải bước đi hoặc bõ những thói quen
Nhưng anh vẩn chưa quên nên chọn cách ngồi giữa
Ngày mai cả hai lập gia đình đã chọn riêng
Tóc mình bạc đi theo năm tháng không trọn duyên
Kì lạ chuyện hôm qua cứ như là mới gặp,bồi hồi cảm xúc chưa quên vẫn còn nguyên
Nhật Hạ
Có lẽ nước mắt trong em cạn rồi có lẽ phải quên anh thật rồi
Phải bước đi thôi để nỗi đau ở lại phía sau
Để trái tim em thảnh thơi, nỗi nhớ trong em nghỉ ngơi
Nhưng thật sự rất khó để thôi nhớ một người
Rất khó quên đi chuỗi ngày tan vỡ
Quá khứ xin thôi đọa đày đừng níu giữ đôi chân được bước đi với ai đến sau
Vì anh sẽ chẳng quay về
Dù giờ có khóc hết nước mắt trong lòng
Chẳng thể giữ anh ở lại bên em
All
24h trôi qua em nhận ra anh đã chẳng còn bên em
Chỉ còn em mỗi đêm
24h trôi qua trong lòng em như ngàn vết cắt chẳng thể chữa lành, ngày tháng không còn anh đây nữa...
sau buổi văn nghệ thì mọi người rủ đi nhậu , xong khi cô say thì cô cùng hắn đi bộ cùng nhau về nhà , cô nhìn hắn rồi nói :
- Mắt tao đau quá -
- Ui da...
- Để tao thổi cho ...
Hắn thổi cho cô , cô ngà ngà say nhưng lúc sau cô nhìn hắn bổng nhiên ngại :" Lục Băng ... sao sát vậy chứ ??"
Thập Nhất khẻ nuốt nước bọt rồi nói :
- Lục Băng ...
- Hửm ??
- Tao hôn mày một cái được không ??
Hắn ngớ người : " Say quá ấm đầu à "
Chưa để hắn nói gì cô đã cưỡng hôn hắn
"Nụ hôn đầu đời của tao đấy nhưng cho mày là được " - Hắn chợt cười trong lòng , cô hôn xong thì thả hắn ra rồi lăn ra ngủ trên người hắn . Hắn kiểu :
- ủa alo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro