Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hệ thống dịch thể nước hoa ( triền miên Xx)

Cặp ngực của cô hiện tại đang không mảnh vải che mà lắc lư ở bên ngoài, chỉ cần phía dưới có người mở cửa nhìn lên liền thấy được. 

Mất đi lớp áo dày nặng cản trở, Liên Hân rốt cuộc bò ra được khỏi khe hở. 

Cô nhanh chóng khom lưng muốn nhặt quần áo tròng lên, lại bị nam nhân phía sau ôm eo nhấc tới, mông chổng lên cao. Hắn hơi khom người nghe nghe một chút. 

"Vì cái gì lại thơm như vậy?" 

Liên Hân khẩn trương mà vặn eo.
Hắn vươn ngón tay cắm vào tiểu huyệt phấn nộn, thăm dò một chút rồi bình phẩm "Thực chặt." 

Đến lúc rút ra lại bị tầng tầng lớp lớp bên trong giữ lại, liền nói thêm "Thực biết kẹp." 

"A! Anh tránh ra!" 

Liên Hân duỗi chân đá hắn, nam nhân lại nhanh tay kéo khoá quần tây. Cự vật to đùng đột ngột bắn ra, không hề chuẩn bị liền mạnh mẽ vọt vào trong huyệt khẩu. 

Phong Khải Ninh ở trong bầu không khí đầy hương thơm quanh quẩn, bị kẹp chặt đến thở dài, nghĩ thầm hắn rốt cuộc cũng chạm được tới tiểu tao huyệt này. 

Liên Hân trợn to mắt, ngửa đầu há mồm kêu không ra tiếng, một luồng điện chạy từ huyệt khẩu lên đến đỉnh đầu, cô duỗi thẳng mũi chân, kịch liệt run rẩy. 

Lối vào nhỏ hẹp rốt cuộc cũng được nam căn thô to lấp đầy. 

Vốn dĩ cô phải chịu không ít đau đớn, nhưng vì Liên Hân có thể chất cơ thể đặc thù mà cảm giác đó nhanh chóng chuyển thành sung sướng 

To quá. 

Liên Hân giờ phút này thần thái như điên như dại, một bên nhịn không được mà lén lút co bóp, siết lấy nhả ra từng chút một, một bên ngược lại giãy giụa không ngừng. 

"Đừng, đừng cắm! Tôi muốn để lại cho anh ta cắm...a~" 

Phong Khải Ninh dừng lại, rũ mắt. 

"Cho ai?" 

Liên Hân giống như mất hết lý trí mà lặp lại "Phòng tắm ở lầu tám, buổi tối...a~ nam nhân ở phòng tắm...tôi chỉ có thể cho anh ta cắm..." 

"......" 

Phong Khải Ninh nhướng mày. 

Hắn hít sâu một hơi, ôm lấy eo Liên Hân, đem cô nâng dậy áp sát vào người mình. Côn thịt vẫn cắm ở tiểu huyệt bất động, hắn duỗi tay vỗ nhẹ vào mông. 

"Đi." 

Liên Hân mờ mịt hỏi "Đi đâu?" 

Phong Khải Ninh một tay trụ ở trên eo, từ phía sau Liên Hân vừa cắm vừa giục "Đi ra ngoài." 

Cô đột nhiên bừng tỉnh. 

"Không được không được, bên ngoài có camera!" 

"Tôi đóng lại rồi."

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

"Còn có người khác!" 

"Đều xuống lầu dưới mở họp." 

"Làm sao mà anh biết được..." 

"Cô cho rằng lầu mười là chỗ ai cũng có thể vào?" 

Liên Hân sửng sốt một chút, huyệt khẩu no căng tê ngứa làm cô cũng không nhịn nổi nữa, theo Phong Khải Ninh từng bước từng bước đi về phía trước. 

Mỗi một bước đi đều làm Liên Hân tê dại muốn thăng thiên, cô nhón mũi chân, hai đùi banh thẳng, mông vễnh lên cao. 

Ở giữa hoa tâm hàm chứa cự vật to đùng, sau lưng có người chậm rãi làm cô đi tới đi lui ngay tại khu vực công cộng, hai người xuyên qua hành lang, đi thẳng vào văn phòng chủ tịch. 

Cửa tự động vừa đóng lại, Liên Hân vô lực mà té ngã trên mặt đất, bị nam nhân lật ngửa người lên, lần nữa tách ra hai chân. 

Cô sững sờ nhìn vào gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc của người nam nhân anh tuấn trước mắt. 

"Là anh——" 

Phong Khải Ninh trừ bỏ hô hấp trầm trọng nóng cháy, còn lại mặt vô biểu tình, rũ mắt mà nhìn cô. 

Trong đầu hắn hiện tại chỉ nghĩ nhanh chóng đem tiểu tao huyệt này chơi đến hư, đến chán. Mau sớm kết thúc một cọc sự tình làm hắn vô cùng phiền lòng. 

Liên Hân ngược lại giống như vừa được hồi sinh. 

Cô mừng rỡ như điên mà yêu kiều rên rỉ một tiếng, sau đó nhào vào trong lòng ngực Phong Khải Ninh, hai tay vòng lên cổ, biểu tình tựa như sắp khóc đến nơi. 

"Hoá ra là anh? Như thế nào lại không nói sớm?" 

Phong Khải Ninh hai mắt thâm trầm, thờ ơ mà liếc mắt một cái. 

Thật tốt quá, như vậy nghĩa là cô sắp thoát khỏi trừng phạt, sinh hoạt ma quỷ kéo dài gần nửa năm rốt cuộc hạ màn! 

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)


Cáo Đỏ Club

Sponsored (Được tài trợ)

Cáo Đỏ Club

♨️ Cáo Đỏ .Club ♨️ Cổng game uy tin hàng đầu ♨️ Tạo tài khoản và nhận 🎁 tân thủ (Inbox)...

TÌM HIỂU THÊM


Liên Hân ôm lấy sườn mặt anh tuấn của hắn soạng một hồi, sau đó duỗi tay muốn giải nút thắt sơ-mi, nhưng thình lình lại bị Phong Khải Ninh ngăn cản. 

Không muốn vì cô mà cởi quần áo? Thật con mẹ nó chính là một đoá cao lãnh chi hoa! 

Nhưng không sao, cô cũng mặc kệ hắn, đành cách một lớp áo quần mà sờ soạng cơ bụng cùng cơ ngực, tay bên dưới nắm lấy côn thịt to dài, trong miệng vui vẻ dâm mỹ ngâm nga. 

"Thích quá...a~ mau lên, tiểu huyệt muốn đem cái này nhanh chóng nuốt vào..." 

Còn phải làm 30 phút liền mới hoàn thành được nhiệm vụ nữa kìa! 

Liên Hân vui sướng tách hai cánh môi, gian nan mà đem côn thịt của Phong Khải Ninh từng chút từng chút nuốt đi vào. 

Chẳng mấy chốc cô liền cảm thấy yêu chết cái cảm giác này, mông không thể yên mà bắt đầu vặn vẹo. 

Đây chính là thời khắc hạnh phúc huy hoàng nhất nửa năm qua. 

Liên Hân ngửa đầu, miệng hơi hé mở, đầu lưỡi vươn ra, tay chống ở trên cơ ngực bao la hùng vĩ của Phong Khải Ninh, cặp mông vững vàng ở trên eo hắn bạch bạch mà lên xuống. 

Phong Khải Ninh nhướng mày nhìn cô, hắn đời này chưa bao giờ gặp qua nữ nhân nào dâm đãng như vậy. 

Mới nãy còn khóc còn nháo, vừa thấy là hắn liền bắt đầu động tay động chân, nhanh như hổ đói vồ mồi. 

Mặc dù hắn cũng không cần cái loại hư vinh rẻ rúng đó, nhưng không thể phủ nhận, bộ dáng si mê không chút che dấu kia vẫn là thoả mãn được bản tính đàn ông kiêu ngạo của Phong Khải Ninh. 

Mắt thấy Liên Hân loay hoay nửa ngày cũng không ra được bao nhiêu sức lực, Phong Khải Ninh một tay ôm lấy cô, lật ngược tư thế, tách mở hai chân thành chữ M, bắt đầu điên cuồng cắm ngập vào tiểu huyệt chật hẹp. 

Liên Hân há mồm rên rỉ chói tai, hai chân duỗi ra hướng thẳng lên trời. 

Nam nhân ở giữa hai đùi cô giống như ảo ảnh mà kịch liệt lên xuống, côn thịt no đủ thô tráng đỏ sậm liên tục ra vào, mang theo vô số dịch thể cùng dâm thủy. 

Liên Hân bị cắm đến cả người tê dại. 

Trong phòng tràn ngập tiếng nước ọp ẹp cùng thanh âm nữ nhân mê huyễn mà kêu.

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

"A—a~ thật lớn... thật... lớn...ha—" 

Liên Hân hồ ngôn loạn ngữ, hai tay cào loạn trên lưng Phong Khải Ninh, lần thấp xuống eo, sau đó bắt lấy cặp mông rắn như đá của hắn. 

"Aa~...ha..." 

Phong Khải Ninh nhướng mày "Sướng?" 

Liên Hân thoải mái đến mắt đầy sao xẹt, gật đầu "Rất sướng..." 

Phong Khải Ninh đem Liên Hân ôm đến cửa sổ, lấy khoảng cách từ đây đến office building đối diện, tuyệt đối đứng ở bên kia có thể nhìn thấy rõ ràng trong gian văn phòng rộng lớn này có người đang kịch liệt làm tình. 

Hắn đâm từ phía sau, đem hai chân Liên Hân tách ra, nâng cô lên giống như tư thế xi tiểu, làm cho Liên Hân xoay mặt ra phía ngoài. 

"Không phải là nhân viên vệ sinh sao, phun ra xem, đem mặt kính này rửa cho sạch sẽ." 

Liên Hân hai tay chống lên cửa, dưới thân bị đâm ác liệt, bên trên đầu ngực thỉnh thoảng cọ trúng mặt kính lạnh lẽo, hai chân bị ép rộng mở đem huyệt khẩu hướng ra phía ngoài. 

"Bên ngoài có người...a~...a... nhìn thấy. Đừng, đừng nhìn." 

"Tiểu huyệt bị...bị côn thịt chơi...cho người khác xem..." 

"A, a, ai, thật lớn, côn thịt quá lớn...đừng đẩy, đẩy nữa liền phải—— muốn bắn! Bắn! Aaa~!!!" 

Huyệt khẩu kịch liệt phun ra chất lỏng, đem cả phiến cửa sổ tưới đến đầm đìa. 

Phong Khải Ninh hừ cười một tiếng. 

Bỗng nhiên, di động trên bàn vang lên, là nhạc chuông đặt riêng dành cho hảo hữu*. 

Phong Khải Ninh nhíu nhíu mày, đem dương vật thô dài ướt đẫm rút ra ngoài, xoay người đi tiếp điện thoại. 

Liên Hân một trận trống rỗng, mờ mịt mà quay đầu lại lẩm bẩm "Không được, còn chưa đủ thời gian, không hoàn thành nhiệm vụ..." 

Phong Khải Ninh cầm lấy di động, ấn tiếp nhận cuộc gọi, đầu bên kia loáng thoáng nghe được tiếng vài người trẻ tuổi đang mời hắn đi uống rượu. 

"Đại dương vật ca ca, đừng đi mà~" 

Liên Hân đuổi theo lại đây, xoay người liền nhếch mông lên cao, nhanh tay đem hắn lần nữa nhét vào tiểu huyệt run rẩy đòi ăn, sau đó hai tay xoa ngực, tiếp tục vặn eo tự mình động thủ. 

Đám công tử bên kia nghe được câu nói dâm lãng của Liên Hân, toàn bộ đều trầm mặc trong chốc lát, sau đó thốt nhiên cười vang ra tiếng. 

"Ai vậy a, Khải Ninh?" 

"Nũng nịu quá vậy?" 

"Cậu đang cắm em nó sao?" 

"Mang ra đây chơi đi Khải Ninh, uây, em gái nhỏ, anh cũng là đại dương vật ca ca nha~ ha ha ha" 

Nữ nhân tao lãng này! 

Phong Khải Ninh cắt ngang cuộc gọi, nhíu mày cúi đầu mà nhìn cô. 

Hắn đứng yên để cho Liên Hân chủ động làm trong chốc lát, sau đó mới duỗi tay ôm lấy cô, dựa ngồi vào ghế da phía sau. 

Thang máy bên ngoài đột nhiên "ting" lên một tiếng, trợ lý cấp cao cùng bí thư lục tục đi ra. 

Sau đó, đám người kia không hề ngờ được, đột ngột thẳng hướng đến phòng chủ tịch mà đi. 

"Phong tổng..." 

——— 

*hảo hữu: bạn tốt, bạn thân 

——— 

🌙Nguyệt Nguyệt: Phong Trẩu Ninh lên sàn chị em ơi, vì sao lại là hình tượng dụ hoặc trẩu tre? Tại vì phía sau chúng ta vẫn còn một anh tổng tài cấm dục!
Phong tổng..." 

Bên ngoài có người gõ cửa. 

"Mẹ kiếp!" Phong Khải Ninh thấp giọng mắng một câu. 

Hắn vội vàng sửa sang quần áo, quét mắt một lượt kiểm tra quanh trong phòng. Còn may, trừ bỏ vệt nước lờ mờ cùng với mùi hương lạ lùng ra cũng không có gì dị thường. 

Cho nên ngay lúc tiếng gõ cửa kết thúc, Phong Khải Ninh đã nhanh tay đem Liên Hân áp xuống dưới bàn làm việc. 

Liên Hân chổng mông ra ngoài, vẫn như cũ say sưa mà kẹp lấy côn thịt ở trong huyệt động. 

Trợ lý La sau khi tiến vào liền khịt khịt mũi. 

"Thơm quá..." Thơm đến mức không hiểu sao cả người đều khô nóng. 

Trợ lý La đem tài liệu cuộc họp đặt lên bàn, tất cung tất kính mà báo cáo trọng điểm hội nghị vừa rồi cho chủ tịch nghe. 

Phong Khải Ninh hầu kết lăn lộn, sau lưng mồ hôi chảy ròng ròng, hắn rút ra bút máy cúi đầu ký ký viết viết, ngoài mặt trấn định như thường mà gật đầu chỉ thị. 

Mấy vị bí thư cùng quản lý cao tầng lần lượt tiến vào, mỗi người đều là sống lưng thẳng tắp mà đi lên hội báo. 

Ai có thể ngờ được, ngay dưới bàn, côn thịt thô to quý giá của chủ tịch đang bị một nhân viên vệ sinh tận tình hưởng dụng. 

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)


Hải Vân

Sponsored (Được tài trợ)

+ƯU ĐÃI 50% CHO 99 KH ĐẦU TIÊN - MIỄN SHIP!!

Nhịn trà sữa 1 tuần để mua e này quả là đáng. Từ giờ không phải lo son dính lên ống hút...

NHẬN ƯU ĐÃI


《Tính giao đã thực hiện được ba mươi phút, mời ký chủ nhanh chóng bòn rút tinh dịch của đối phương》 

Liên Hân kỳ thực cũng rất muốn được hắn dùng sức thô bạo mà làm sau đó bắn ngập bên trong. Chính là những người đó cứ nối đuôi nhau đi vào báo cáo công tác. 

Cô chỉ có thể xoắn chặt âm đạo, gắt gao mà bụm miệng, ngăn cho bản thân không ân a ra tiếng. 

Hương khí nồng đậm bao phủ cả căn phòng, một vị nữ giám đốc bị mùi hương này làm cho choáng váng. 

Cô ta đưa tay quạt quạt hai má nóng bừng, dùng túi văn kiện che ở phía trước, nhịn không được mà liếc mắt rình coi cái cằm, hầu kết cùng bắp tay của chủ tịch, bên dưới ra sức kẹp chặt hai chân. 

*** 

Hồi lâu sau, thủ hạ dưới trướng cuối cùng cũng đều rời khỏi. 

Phong Khải Ninh ấn công tắc trên bàn, làm cho toàn bộ cửa vào đều khoá chết. Sau đó đem Liên Hân ôm ra ngoài, hung hăng đè lên trên bàn làm việc mà nhiệt tình bạch bạch bạch. 

Tin nhắn di động cùng hộp thư báo của công ty không ngừng nhảy lên. 

Phong Khải Ninh sau khi liếc mắt xem vài lần, rốt cuộc thật bất đắc dĩ mà dừng lại, đối với Liên Hân lúc này đã thần trí không rõ mà nói "Được rồi, không làm nữa, nhịn một chút." 

Liên Hân lắc đầu nguầy nguậy, nhấc chân quắp lấy người hắn "Không được, phải bắn cho em, bắn vào cho em..." 

Phong Khải Ninh nhíu mày "Tôi có việc gấp, lần sau lại làm." 

Liên Hân hư hư làm nũng, đem côn thịt lần nữa nuốt đi vào, sau đó ngồi lên người hắn tiếp tục ép nước, hai tay gắt gao ôm Phong Khải Ninh không buông. 

"Không~ Anh cho em đi. Bắn cho em." 

Phong Khải Ninh ánh mắt âm trầm mà nhìn cô. 

"Đừng mơ tới chuyện sinh con cho tôi." 

Liên Hân mờ mịt, tiếp tục nũng nịu quấy nhiễu hắn. 

"A? Ai thèm sinh hài tử, chỉ cần anh bắn cho em thôi. Bắn xong mới là hoàn chỉnh, em chỉ muốn anh lưu lại trong thân thể em, vĩnh viễn lưu lại, có được không?" 

Phong Khải Ninh thần sắc phức tạp. 

"Vì cái gì?" 

"Thích tôi đến vậy?" Hắn hỏi thêm. 

Liên Hân lập tức gật đầu "Siêu thích!" 

Dĩ nhiên thích, hắn chính là đại ân nhân của cô a!

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

Phong Khải Ninh rũ mắt. 

Hắn lại đem người phóng tới thảm nhung trên sàn, từ chậm đến nhanh vững vàng mà làm thêm lần nữa. 

Lúc này thái độ có vẻ ôn nhu hơn khi rất nhiều. 

Chừng nửa giờ sau, hai viên tinh hoàn tròn xoe đột nhiên nhăn lại, cặp mông rung động co chặt phát lực, Phong Khải Ninh tràn đầy mà bắn cho cô. 

Liên Hân thỏa mãn liếm liếm môi. 

Phong Khải Ninh dừng một chút, trước khi rút ra còn hôn phớt lên đôi môi đẫy đà của cô, rũ mắt nói "Uống thuốc tránh thai không tốt cho thân thể." 

Liên Hân lắc đầu "Không sao cả." 

Cô căn bản không cần tránh thai, hệ thống đều sẽ hỗ trợ giải quyết. 

Phong Khải Ninh nhìn cô trong chốc lát, hỏi "Chỉ cần như vậy?" 

Liên Hân ngoan ngoãn vui vẻ gật đầu. 

Hắn chậm rãi rút ra, dùng khăn giấy xoa xoa bộ vị, bỗng nhiên lên tiếng "Cửa sổ đều là kính một chiều, bên ngoài nhìn không tới được, sẽ không có người trông thấy." 

Liên Hân mơ màng gật đầu "Ừm ừm." 

Phong Khải Ninh sau khi áo mũ chỉnh tề, cúi đầu nhìn đến nữ nhân đã bị hắn làm đến mơ mơ hồ hồ, lát sau mới đi ra thang lầu đem quần áo cùng di động của cô nhặt về. 

Hắn duỗi tay tuỳ ý vỗ về chơi đùa cặp ngực đầy đặn của Liên Hân. 

"Tự mình thu thập cho tốt, tuy rằng ngoài kia cũng không ai dám nói gì, nhưng ít nhất cũng phải quần áo chỉnh tề mà đi ra." 

"Được." Liên Hân vô cùng ôn thuận* mà ưỡn ngực lên cho hắn chơi. 

Phong Khải Ninh dưới thân lại kịch liệt bành trướng. 

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)


Sony Vietnam

Sponsored (Được tài trợ)

Đổi ngay tai nghe không dây Sony mới

Bạn đang sở hữu tai nghe có dây Sony cũ hoặc tai nghe đi kèm Xperia? Bạn muốn lên đời tai...

TÌM HIỂU THÊM


Hắn liền lui một bước, xoay đầu nhìn đi nơi khác, nới lỏng cồ áo thầm mắng vài câu sau đó mới hít sâu một hơi. 

"Thành thật mà ở đây chờ, biết chưa?" 

Liên Hân gật gật đầu. 

Trước khi ra cửa, Phong Khải Ninh còn nghiêng đầu thả lại một câu "Tôi vẫn nên nhắc nhở em một chút, hãy tự mình biết thân biết phận, đừng nên tồn tại những ý nghĩ không thực tế." 

Liên Hân ngồi ở trên thảm, đưa mắt nhìn hắn, một đôi con ngươi thanh linh trong suốt đối diện với Phong Khải Ninh trong chốc lát, sau đó gật đầu. 

Hắn đi rồi, Liên Hân mặc lại quần áo, mở ra di động nhìn nhìn. Trừ bỏ tin nhắn quảng cáo cùng với bệnh viện thông báo tái khám ra cũng không có gì khác. 

Liên Hân ngó quanh, vô tình từ trên bàn trà nhìn thấy được bảng kiểm tra sức khoẻ của chính mình. 

"Sao lại ở chỗ này?" 

Cô lật lật ra xem, cuối báo cáo còn có phó viện trưởng Tô Tử Tích ký tên cùng phương thức liên hệ, chưa kể bộ kiểm tra sức khoẻ này còn kèm theo phiếu miễn phí tái khám cùng một suất cơm trưa. 

Liên Hân nghĩ nghĩ, nếu đã là đồ của cô thì hẳn có thể mang đi được, còn có tặng phẩm, dại gì mà không cần? 

《Nhiệm vụ thu lấy nguyên dịch nước hoa bậc một hoàn thành! 

Chúc mừng ký chủ, khen thưởng có ba hạng mục để tuyển chọn: 

1. Cường hoá tố chất thân thể 

2. Mười ngày tự do nghỉ ngơi 

3. Tiền tệ thông dụng quốc tế giá trị hai vạn》 

"Tự do nghỉ ngơi là có thể dùng để miễn trừng phạt, làm ta thoải mái nghỉ phép có đúng không?" 

《Đúng vậy》

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

Liên Hân nghĩ nghĩ "Ta lựa chọn cái này." 

《Chúc mừng ký chủ, đổi thưởng thành công. Ngài hiện tại có được tự do lựa chọn nghỉ ngơi 10 ngày. 

Nước hoa bậc một yêu cầu 3 ngày thời gian để chế tác, trong vòng 3 ngày này, không thực hiện trừng phạt》 

Liên Hân thích ý mà duỗi eo vươn vai, thật quá tốt. 

《Ký chủ bởi vì cơ thể đã từng được ưu hoá, có năng lực gây nghiện rất lớn. Kiến nghị ngài mau rời khỏi đối tượng hiện tại, để tránh đi phiền toái cho nhiệm vụ tiếp theo》 

"Đã biết." 

Hệ thống không nói thì cô cũng không định ở lại. 

Đối phương nếu là người thường cũng thôi đi, thế nhưng lại là chủ tịch của cả tập đoàn lớn như vậy, cô hơi sợ. 

Sau khi ra khỏi HD, Liên Hân trực tiếp đến Chúng An xin thôi việc. Cô vốn dĩ chỉ ký hợp đồng tạm thời, lúc nào cũng có thể xin rút. 

Liên Hân đem công việc bàn giao lại cho người khác xong liền trực tiếp rời đi, trên đường về còn không quên đổi sim điện thoại rồi tiện tay mua một ít thức ăn. 

*** 

Liên Hân trở lại nhà trọ, vừa vào cửa liền nhìn thấy trên mặt đất bày biện rất nhiều hoa cùng hộp quà. 

Cô ngồi xổm xuống xem, trên thiệp viết "Chúc Lâm Lập Phong vào đại học thuận lợi" linh tinh các thứ, mỗi hộp quà đều rất xinh đẹp tinh xảo, vừa thấy liền biết là do nữ sinh tặng. 

Liên Hân tùy tiện cầm một cái lên, lắc lắc, bên trong thế nhưng rơi ra một lá thư, bên trên chính là thiếu nữ thổ lộ, tình ý miên man. 

Cô le lưỡi, đột nhiên cảm thấy đọc thư của người khác không hay lắm, vì vậy nhanh chóng gấp lại rồi nhét trở vào, khôi phục nguyên trạng. 

Lúc vừa đi ngang qua nhà vệ sinh, Liên Hân liền thấy Lâm Lập Phong đang đứng thay bóng đèn trên ghế. 

Hắn mặc một chiếc áo phông cổ rộng màu đen đơn giản, hai tay giơ lên để lộ đường cong cơ bắp rắn chắc lưu sướng. 

Cô đứng ở góc độ này, từ phần eo trở lên đều thấy được không sót thứ gì, cơ ngực thấp thoáng mơ hồ, thậm chí cả đầu ngực bé tí nhô lên cũng có thể nhìn ra... 

Lâm Lập Phong phát giác có người, xoay đầu nhìn cô, sau đó tươi cười mà từ trên ghế nhảy xuống. 

Hắn giơ tay véo véo mặt Liên Hân một cái rồi mới tiếp lấy đồ ăn. 

"Đã trở lại?" 

"Ừm" Liên Hân thất thần hỏi "Hôm nay đi ra ngoài?" 

"Là họp lớp. À, ngày kia là thời gian khoá học quân sự bắt đầu rồi." 

Liên Hân cũng nghe không lọt, bởi vì đôi mắt cô đang vô cùng không thành thật mà lặng lẽ quan sát. 

Nam sinh mặc quần thể thao, đũng quần căng phồng hiển hiện, hắn vừa rồi từ trên ghế nhảy xuống, đồ vật bên trong còn lắc lư vài cái. 

Liên Hân vừa mới vui sướng tràn trề mà làm tình xong không bao lâu, hiện tại lại bắt đầu ngứa. 

Không biết cái hệ thống chết tiệt này đối với cơ thể cô đã làm cái gì, tiểu huyệt bị cắm mãnh liệt như vậy mà lông tóc không hề tổn hại. Ngược lại thân thể vừa được biết mùi tình ái có vẻ càng lúc càng thèm. 

Tiểu huyệt ngứa ngáy kháng nghị dữ dội, Liên Hân nghĩ thầm, thật là muốn nếm thử côn thịt của trai trẻ mười tám tuổi nha. 

Cô liếm liếm môi, nũng nịu mà duỗi tay ôm lấy eo Lâm Lập Phong, cả người vô lực, nhu nhu nhược nhược ngửa đầu nhìn hắn. 

Lâm Lập Phong không hiểu là có chuyện gì, liền vòng tay ôm lấy cái eo mảnh khảnh, bế bổng cô lên, hai trán áp sát thử thử độ ấm. 

"Làm sao vậy? Hơi âm ấm, có phải chị phát sốt rồi không?" 

Liên Hân đem mặt vùi vào ngực hắn, tay đặt lên cơ bụng rõ ràng săn chắc của Lâm Lập Phong bắt đầu vuốt ve. 

Phát sốt thì không, phát tình thì có. 

——— 

*ôn thuận (温顺): dịu dàng ngoan ngoãn

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)


Hắn vươn ngón tay cắm vào tiểu huyệt phấn nộn, thăm dò một chút rồi bình phẩm "Thực chặt." 

Đến lúc rút ra lại bị tầng tầng lớp lớp bên trong giữ lại, liền nói thêm "Thực biết kẹp." 

"A! Anh tránh ra!" 

Liên Hân duỗi chân đá hắn, nam nhân lại nhanh tay kéo khoá quần tây. Cự vật to đùng đột ngột bắn ra, không hề chuẩn bị liền mạnh mẽ vọt vào trong huyệt khẩu. 

Phong Khải Ninh ở trong bầu không khí đầy hương thơm quanh quẩn, bị kẹp chặt đến thở dài, nghĩ thầm hắn rốt cuộc cũng chạm được tới tiểu tao huyệt này. 

Liên Hân trợn to mắt, ngửa đầu há mồm kêu không ra tiếng, một luồng điện chạy từ huyệt khẩu lên đến đỉnh đầu, cô duỗi thẳng mũi chân, kịch liệt run rẩy. 

Lối vào nhỏ hẹp rốt cuộc cũng được nam căn thô to lấp đầy. 

Vốn dĩ cô phải chịu không ít đau đớn, nhưng vì Liên Hân có thể chất cơ thể đặc thù mà cảm giác đó nhanh chóng chuyển thành sung sướng 

To quá. 

Liên Hân giờ phút này thần thái như điên như dại, một bên nhịn không được mà lén lút co bóp, siết lấy nhả ra từng chút một, một bên ngược lại giãy giụa không ngừng. 

"Đừng, đừng cắm! Tôi muốn để lại cho anh ta cắm...a~" 

Phong Khải Ninh dừng lại, rũ mắt. 

"Cho ai?" 

Liên Hân giống như mất hết lý trí mà lặp lại "Phòng tắm ở lầu tám, buổi tối...a~ nam nhân ở phòng tắm...tôi chỉ có thể cho anh ta cắm..." 

"......" 

Phong Khải Ninh nhướng mày. 

Hắn hít sâu một hơi, ôm lấy eo Liên Hân, đem cô nâng dậy áp sát vào người mình. Côn thịt vẫn cắm ở tiểu huyệt bất động, hắn duỗi tay vỗ nhẹ vào mông. 

"Đi." 

Liên Hân mờ mịt hỏi "Đi đâu?" 

Phong Khải Ninh một tay trụ ở trên eo, từ phía sau Liên Hân vừa cắm vừa giục "Đi ra ngoài." 

Cô đột nhiên bừng tỉnh. 

"Không được không được, bên ngoài có camera!" 

"Tôi đóng lại rồi."

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

"Còn có người khác!" 

"Đều xuống lầu dưới mở họp." 

"Làm sao mà anh biết được..." 

"Cô cho rằng lầu mười là chỗ ai cũng có thể vào?" 

Liên Hân sửng sốt một chút, huyệt khẩu no căng tê ngứa làm cô cũng không nhịn nổi nữa, theo Phong Khải Ninh từng bước từng bước đi về phía trước. 

Mỗi một bước đi đều làm Liên Hân tê dại muốn thăng thiên, cô nhón mũi chân, hai đùi banh thẳng, mông vễnh lên cao. 

Ở giữa hoa tâm hàm chứa cự vật to đùng, sau lưng có người chậm rãi làm cô đi tới đi lui ngay tại khu vực công cộng, hai người xuyên qua hành lang, đi thẳng vào văn phòng chủ tịch. 

Cửa tự động vừa đóng lại, Liên Hân vô lực mà té ngã trên mặt đất, bị nam nhân lật ngửa người lên, lần nữa tách ra hai chân. 

Cô sững sờ nhìn vào gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc của người nam nhân anh tuấn trước mắt. 

"Là anh——" 

Phong Khải Ninh trừ bỏ hô hấp trầm trọng nóng cháy, còn lại mặt vô biểu tình, rũ mắt mà nhìn cô. 

Trong đầu hắn hiện tại chỉ nghĩ nhanh chóng đem tiểu tao huyệt này chơi đến hư, đến chán. Mau sớm kết thúc một cọc sự tình làm hắn vô cùng phiền lòng. 

Liên Hân ngược lại giống như vừa được hồi sinh. 

Cô mừng rỡ như điên mà yêu kiều rên rỉ một tiếng, sau đó nhào vào trong lòng ngực Phong Khải Ninh, hai tay vòng lên cổ, biểu tình tựa như sắp khóc đến nơi. 

"Hoá ra là anh? Như thế nào lại không nói sớm?" 

Phong Khải Ninh hai mắt thâm trầm, thờ ơ mà liếc mắt một cái. 

Thật tốt quá, như vậy nghĩa là cô sắp thoát khỏi trừng phạt, sinh hoạt ma quỷ kéo dài gần nửa năm rốt cuộc hạ màn! 

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

Cáo Đỏ Club

Sponsored (Được tài trợ)

Cáo Đỏ Club

♨️ Cáo Đỏ .Club ♨️ Cổng game uy tin hàng đầu ♨️ Tạo tài khoản và nhận 🎁 tân thủ (Inbox)...

TÌM HIỂU THÊM

Liên Hân ôm lấy sườn mặt anh tuấn của hắn soạng một hồi, sau đó duỗi tay muốn giải nút thắt sơ-mi, nhưng thình lình lại bị Phong Khải Ninh ngăn cản. 

Không muốn vì cô mà cởi quần áo? Thật con mẹ nó chính là một đoá cao lãnh chi hoa! 

Nhưng không sao, cô cũng mặc kệ hắn, đành cách một lớp áo quần mà sờ soạng cơ bụng cùng cơ ngực, tay bên dưới nắm lấy côn thịt to dài, trong miệng vui vẻ dâm mỹ ngâm nga. 

"Thích quá...a~ mau lên, tiểu huyệt muốn đem cái này nhanh chóng nuốt vào..." 

Còn phải làm 30 phút liền mới hoàn thành được nhiệm vụ nữa kìa! 

Liên Hân vui sướng tách hai cánh môi, gian nan mà đem côn thịt của Phong Khải Ninh từng chút từng chút nuốt đi vào. 

Chẳng mấy chốc cô liền cảm thấy yêu chết cái cảm giác này, mông không thể yên mà bắt đầu vặn vẹo. 

Đây chính là thời khắc hạnh phúc huy hoàng nhất nửa năm qua. 

Liên Hân ngửa đầu, miệng hơi hé mở, đầu lưỡi vươn ra, tay chống ở trên cơ ngực bao la hùng vĩ của Phong Khải Ninh, cặp mông vững vàng ở trên eo hắn bạch bạch mà lên xuống. 

Phong Khải Ninh nhướng mày nhìn cô, hắn đời này chưa bao giờ gặp qua nữ nhân nào dâm đãng như vậy. 

Mới nãy còn khóc còn nháo, vừa thấy là hắn liền bắt đầu động tay động chân, nhanh như hổ đói vồ mồi. 

Mặc dù hắn cũng không cần cái loại hư vinh rẻ rúng đó, nhưng không thể phủ nhận, bộ dáng si mê không chút che dấu kia vẫn là thoả mãn được bản tính đàn ông kiêu ngạo của Phong Khải Ninh. 

Mắt thấy Liên Hân loay hoay nửa ngày cũng không ra được bao nhiêu sức lực, Phong Khải Ninh một tay ôm lấy cô, lật ngược tư thế, tách mở hai chân thành chữ M, bắt đầu điên cuồng cắm ngập vào tiểu huyệt chật hẹp. 

Liên Hân há mồm rên rỉ chói tai, hai chân duỗi ra hướng thẳng lên trời. 

Nam nhân ở giữa hai đùi cô giống như ảo ảnh mà kịch liệt lên xuống, côn thịt no đủ thô tráng đỏ sậm liên tục ra vào, mang theo vô số dịch thể cùng dâm thủy. 

Liên Hân bị cắm đến cả người tê dại. 

Trong phòng tràn ngập tiếng nước ọp ẹp cùng thanh âm nữ nhân mê huyễn mà kêu.

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

"A—a~ thật lớn... thật... lớn...ha—" 

Liên Hân hồ ngôn loạn ngữ, hai tay cào loạn trên lưng Phong Khải Ninh, lần thấp xuống eo, sau đó bắt lấy cặp mông rắn như đá của hắn. 

"Aa~...ha..." 

Phong Khải Ninh nhướng mày "Sướng?" 

Liên Hân thoải mái đến mắt đầy sao xẹt, gật đầu "Rất sướng..." 

Phong Khải Ninh đem Liên Hân ôm đến cửa sổ, lấy khoảng cách từ đây đến office building đối diện, tuyệt đối đứng ở bên kia có thể nhìn thấy rõ ràng trong gian văn phòng rộng lớn này có người đang kịch liệt làm tình. 

Hắn đâm từ phía sau, đem hai chân Liên Hân tách ra, nâng cô lên giống như tư thế xi tiểu, làm cho Liên Hân xoay mặt ra phía ngoài. 

"Không phải là nhân viên vệ sinh sao, phun ra xem, đem mặt kính này rửa cho sạch sẽ." 

Liên Hân hai tay chống lên cửa, dưới thân bị đâm ác liệt, bên trên đầu ngực thỉnh thoảng cọ trúng mặt kính lạnh lẽo, hai chân bị ép rộng mở đem huyệt khẩu hướng ra phía ngoài. 

"Bên ngoài có người...a~...a... nhìn thấy. Đừng, đừng nhìn." 

"Tiểu huyệt bị...bị côn thịt chơi...cho người khác xem..." 

"A, a, ai, thật lớn, côn thịt quá lớn...đừng đẩy, đẩy nữa liền phải—— muốn bắn! Bắn! Aaa~!!!" 

Huyệt khẩu kịch liệt phun ra chất lỏng, đem cả phiến cửa sổ tưới đến đầm đìa. 

Phong Khải Ninh hừ cười một tiếng. 

Bỗng nhiên, di động trên bàn vang lên, là nhạc chuông đặt riêng dành cho hảo hữu*. 

Phong Khải Ninh nhíu nhíu mày, đem dương vật thô dài ướt đẫm rút ra ngoài, xoay người đi tiếp điện thoại. 

Liên Hân một trận trống rỗng, mờ mịt mà quay đầu lại lẩm bẩm "Không được, còn chưa đủ thời gian, không hoàn thành nhiệm vụ..." 

Phong Khải Ninh cầm lấy di động, ấn tiếp nhận cuộc gọi, đầu bên kia loáng thoáng nghe được tiếng vài người trẻ tuổi đang mời hắn đi uống rượu. 

"Đại dương vật ca ca, đừng đi mà~" 

Liên Hân đuổi theo lại đây, xoay người liền nhếch mông lên cao, nhanh tay đem hắn lần nữa nhét vào tiểu huyệt run rẩy đòi ăn, sau đó hai tay xoa ngực, tiếp tục vặn eo tự mình động thủ. 

Đám công tử bên kia nghe được câu nói dâm lãng của Liên Hân, toàn bộ đều trầm mặc trong chốc lát, sau đó thốt nhiên cười vang ra tiếng. 

"Ai vậy a, Khải Ninh?" 

"Nũng nịu quá vậy?" 

"Cậu đang cắm em nó sao?" 

"Mang ra đây chơi đi Khải Ninh, uây, em gái nhỏ, anh cũng là đại dương vật ca ca nha~ ha ha ha" 

Nữ nhân tao lãng này! 

Phong Khải Ninh cắt ngang cuộc gọi, nhíu mày cúi đầu mà nhìn cô. 

Hắn đứng yên để cho Liên Hân chủ động làm trong chốc lát, sau đó mới duỗi tay ôm lấy cô, dựa ngồi vào ghế da phía sau. 

Thang máy bên ngoài đột nhiên "ting" lên một tiếng, trợ lý cấp cao cùng bí thư lục tục đi ra. 

Sau đó, đám người kia không hề ngờ được, đột ngột thẳng hướng đến phòng chủ tịch mà đi. 

"Phong tổng..." 

——— 

*hảo hữu: bạn tốt, bạn thân 

——— 

🌙Nguyệt Nguyệt: Phong Trẩu Ninh lên sàn chị em ơi, vì sao lại là hình tượng dụ hoặc trẩu tre? Tại vì phía sau chúng ta vẫn còn một anh tổng tài cấm dục! Woohoo

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro