Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 - Ngược thê thảm

[CẢNH BÁO NGƯỢC] chương này rất ngược. Mong các độc giả chuẩn bị sẵn tâm lý và khăn giấy để đón nhận. 

------------------------

Nước mắt Lý Tương Di cứ vậy bất giác tuôn rơi đầy mặt, mắt ngấn lệ nhoè nhưng cố tình vẫn muốn chăm chú nhìn không rời sư phụ Tất Mộc Sơn, y có cảm giác như là vô thực trước con người đang đứng đối diện mình, thân tâm day dứt rung động muốn gọi lại không biết phải gọi như nào với người. Nghe được giọng nói giống như khi xưa sư phụ còn hay chỉ bảo trách mắng mỗi lần y cùng Thiện Cô Đao luyện võ không đạt, lại nhìn thấy người một thân nhem nhuốc, đầu tóc rối bời tàn tạ mà đau xót. Lý Tương Di lúc này như bất động thanh sắc chỉ chú tâm muốn nhìn rõ sư phụ đang nghiêm trang thẳng lưng trừng mắt với Thiện Cô Đao, lại không để ý được hắn từ lúc nào từ phía sau tới bên cạnh mình vẻ mặt kinh ngạc nhìn y khóc nghẹn không nói lên lời.

Thấy Lý Tương Di cơ hồ như nãy giờ đều không để tâm hắn nói gì mà chỉ tập trung nhìn đến sư tôn nhìn tới không rời mắt, đến độ lại như không quan tâm bất cứ thứ xung quanh. Thiện Cô Đao nắm chặt bàn tay lại như phát cuồng mà tung một chưởng đánh văng sư phụ Tất Mộc Sơn bay người va mạnh vào tường rồi rơi xuống gập người thổ huyết.

- Sư ph!

Lý Tương Di giật mình thấy sư phụ bị hất văng hốt hoảng mà gọi rồi quay đầu căm hận nhìn Thiện Cô Đao. Thấy Lý Tương Di lại lần nữa nhìn mình, hắn nhếch miệng cười thành tiếng.

- Sao vy ? Cui cùng cũng chu m ming nói ri ? Thy hài lòng món quà ta tng không sư đ.

- Ngươi mun làm gì lin nhm vào ta. Th sư ph ra!

- Còn mun làm gì? Không phi là đang tng l vt sinh thn cho ngươi hay sao? Xem kìa, chng phi ngươi vui đến phát khóc còn gì. Ta dng tâm đến vy xem ra cũng thành công cy ming sư đ ra ri đó thây..nhưng mà...tt nht nhìn cũng đng dùng mt ngươi nhìn đến k khác. Càng thy càng nga mt. Mt màn sư đ tương phùng cm đng này ta coi phát ngán!

Thiện Cô Đao đưa tay lên mặt Lý Tương Di miết lên hàng lệ chảy dài trên má y rồi lại bóp mạnh như muốn tẩy sạch nước mắt đang đọng làm mặt y đau nhức. Lý Tương Di nghiêng đầu né sang một bên cau mày khó chịu lại chuyển hướng nhìn qua sư phụ đang chật vật ngồi dậy bên góc tường. Tay Thiện Cô Đao dừng giữa không trung một lúc híp mắt lại trực tiếp kéo áo Lý Tương Di xé toạc một đường từ cổ xuống ngực làm y giật mình quay lại sau đó cầm miếng vải rách thô bạo che mắt Lý Tương Di lại thít thật chặt khiến y không thể mở mắt mà nhìn nữa. Lý Tương Di đột nhiên bị mất tầm nhìn càng khó chịu nôn nóng dẫy dụa lắc mạnh đầu nhưng cũng không thể làm rơi miếng vải che ra, không biết Thiện Cô Đao sẽ làm gì, không thấy gì chỉ có thể cật lực cảm nhận xung quanh càng thấy bất lực mà phát nộ quát.

- Tin nhân!

Lý Tương Di càng cố gắng vùng vẫy Luyến Cầm Hoàn trói trên tay y càng thít chặt đến mức siết vào da thịt tuôn chảy máu tươi ròng ròng xuống người y nhưng Lý Tương Di mặc kệ đau đớn càng thêm ra sức chống cự.

- Ngươi dám làm gì sư ph! Ta không tha cho ngươi!!

Thiện Cô Đao thấy Lý Tương Di phát nộ bản thân lại nhàn tản đi tới bên Tất Mộc Sơn túm cổ áo kéo lê ông ra sát bờ huyết thuỷ phía sau Lý Tương Di. Ra lệnh một tên thị vệ liền dâng lên phía hắn một thanh kiếm. Tất Mộc Sơn khó nhọc nhìn sang kinh ngạc.

- Là ngươi. K trm kiếm Thiếu Sư thế mà li là ngươi?

- Còn không phi do người giu kĩ quá sao sư tôn. Đ ta tìm đến mt ti phát su mà thiêu Vân Cư Các. Ít ra cũng là nơi ta có nhiu k nim thơ u, cũng đau lòng lm ch.

Thiện Cô Đao nhếch miệng nói. Lúc này như nghĩ đến gì đó Tất Mộc Sơn nôn khan rối bời nhìn về phía Lý Tương Di. Dù phòng không đủ sáng nhưng ông cũng thấy rõ phía sau người Lý Tương Di hiện tại rũ xuống vô lực bốn chiếc đuôi hồ ly bị Luyến Cầm Hoàn khoá chặt chẽ buông thõng không sức sống...hoàng thất Hồ tiên cửu vĩ hồ mà ông bao lâu nay bảo vệ giờ này bị kẻ khi sư diệt môn ra tay đoạn vĩ chỉ còn bốn đuôi..linh căn tổn thương linh lực tán loạn phân tán khắp phòng lại thêm nến nhuyễn hoa hun cháy bền bỉ một thân thương thế ngâm trong thuỷ hồ không thể lành vết thương dở sống dở chết đến giờ lại chịu qua nỗi đau năm lần bị cắt đuôi luyện đan sống...Tất Mộc Sơn đau xót tận đáy lòng. rốt cuộc gần ba năm nay Lý Tương Di đã phải chịu đựng những gì.

- Thin Cô Đao, y dù gì cũng tng là sư đ ngươi, chính là người ngươi khi xưa tng cu..ngươi thế nào mà có th..ch vì cướp linh th tu luyn mà tàn đc đến vy ? Dù ngươi có Thiếu Sư kiếm cũng không th luyn hoàng đan được sao còn hành h y ti mc này !?

Tất Mộc Sơn chua xót mà giận dữ chất vấn mà Thiện Cô Đao như không để ý đi tới bên Lý Tương Di nhấc kiếm Thiếu Sư lên mà nhìn ngắm đưa ngón tay vuốt nhẹ thân kiếm rồi nhẹ nhàng ở phía sau hướng kiếm kề vào cổ Lý Tương Di khiến y không chống đối nữa. Đường kiếm toả hàn khí lạnh lẽo sát da thịt non mịn cũng nhẹ cắt một đường nhỏ ngay xương quai xanh của Lý Tương Di tràn tới một trận rét lạnh khiến y không khỏi run người.

- Ta đương nhiên biết H tc các ngươi không d đi phó. Dù có pháp bo trong tay nhưng không có khu quyết H tc cũng không ngưng t được tiên linh lc vĩ h. Cơ mà sư ph người có tng nghĩ qua cm thut chưa ? Th người không mun dy cho ta thì người nghĩ ta s mãi mãi không biết ư ? nc cười ! Người quá khinh thường ta ri.

- Ngươi rt cuc đã làm nhng gì ??

Tất Mộc Sơn gằn giọng chất vấn.

- Ti gi phút này cũng chng giu gì người.

Thiện Cô Đao lại một lần nữa triệu hoán linh lực đẩy Lý Tương Di về giữa lòng hồ sau đó kích hoạt cơ quan mở bên trên trần nhà ra một lỗ hổng lớn hình tròn đủ để thấy ánh sáng bên ngoài trời len lỏi tràn vào, trăng từ từ treo cao hiu hắt đưa từng vệt sáng chiếu xuống mặt hồ lấp loáng ánh đỏ ma mị.

- Luyn hoá tiên linh yêu tc không khó, nhưng huyn hoá cu vĩ h thì được tăng hai thành cnh gii. Vy mà ln đu ct đuôi Lý Tương Di li ch đ li mt cc lông tht ch có tí linh khí nào. Ta lin hiu không phi mun đot linh th cu vĩ h d dàng. Người biết không, chuyn năm đó ta không nói chính là k nh ta cu Lý Tương Di đã tng t ct đuôi dâng hoàng đan cho ta.

Tất Mộc Sơn sững sờ. Ngày đó Thiện Cô Đao cõng Lý Tương Di lên núi mặt mày lấm lét mà vội vã thúc giục môn đệ đòi gặp bằng được ông nhất quyết bảo có người nhờ cậy chỉ ông mới có thể cứu người còn tới với một thanh kiếm. Nhận Thiếu Sư ông liền nhận ra đây là linh kiếm pháp bảo của hoàng thất cửu vĩ hồ. Hoàng thất gặp nạn máu khô trên kiếm toả hoàng quang hồng nhạt chứng tỏ có chuyện chẳng lành. Ông vội ra tới sảnh liền thấy Thiện Cô Đao đang ngồi đỡ Lý Tương Di mê man bất tỉnh nằm lên mặt ghế. Thiện Cô Đao nói có thiếu niên thương nặng nhờ hắn đưa hài tử tới núi Vân Ẩn cầu cứu, chỉ cần ông truyền chân khí vào hài tử lúc cầm kiếm là hiểu. Khi đó ông hấp tấp vội vàng không để ý tình tiết này. Giờ đây nghĩ lại ra là có khế ước cấm chế phải đạt điều kiện mới có thể giải phong ấn. Ra là Thiện Cô Đao từ đầu cũng chẳng hề tốt bụng tương trợ cứu giúp mà vì hoàng đan nên mới làm. Ra là bản thân đã mang rắn vào nhà, nuôi ong tay áo. Cũng không ngờ hắn lại biết thân phận thật của Lý Tương Di nhưng lại âm hiểm chưa một lần hỏi tới làm không ai mảy may nghi ngờ. Ông thất thần hỏi.

- Ngươi năm đó cu Tương Di là vì gii phong n hoàng đan ?

- Không sai. Ta khi xưa còn không biết cu vĩ h thế mà li là đan dược thượng phm ti vy. Dương Châu phái cũng tht biết giu kĩ li còn là ca lũ H yêu các ngươi. Nếu sm biết ta cũng đâu phi nhc công tính kế my chc năm mi nm được trong tay hoàng đan thn dược.

Lý Tương Di mờ mịt trong lòng nghe những gì Thiện Cô Đao nói. Thân thế này tại đây vậy mà cũng không thoát khỏi số phận bi thảm. Lý Tương Di trong giang hồ mất mười năm từ bỏ cứu bản thân tự đắm mình trong ân hận, tự căm ghét mình cao ngạo, tự mãn mà hại chết sư phụ, sư huynh và đồng môn, dùng mười năm chỉ để tìm kiếm một người sư huynh từng cứu giúp y lúc y làm ăn mày. Mười năm đổi lại một sự thật tất cả chỉ là vở kịch do sư huynh tốt kia dựng lên , sống trong ảo tưởng về một thứ tình cảm bản thân ngộ nhận từ nhỏ tới lớn, hại y cả đời thân bại danh liệt. Trong lòng Lý Tương Di, Thiện Cô Đao là huynh trưởng, là gia đình. Sau này lớn lên dù có chút bồng bột tuổi trẻ xảy ra khúc mắc nhưng y vẫn một lòng hướng về sư huynh mà quyết đấu tại Đông Hải bấy giờ. Cuối cùng mọi chuyện cũng buông xuôi, y trả lại mạng sống từng mượn nơi Đông Hải về lại với biển lặng, tới đây được thấy lại người giống sư phụ y hằng mong nhớ. Tại nơi này sư phụ vẫn là người đối tốt với Lý Tương Di, vẫn là người vì y mà thêm lần gặp nguy hiểm. Lý Tương Di đời này không muốn người vì mình mà lại bỏ mạng như sự sai lầm trước kia của y nữa. Y không thể lần nữa mất đi sư phụ được.

Tầm mắt bị che phủ y không biết được trong phòng đang xảy ra biến cố gì nhưng cơ thể rõ ràng cảm giác được có một nguồn năng lượng đang dần bốc lên từ trong nước bắt đầu ra sức phủ lên người Lý Tương Di một tầng hàn băng mỏng lạnh.

- Có pháp bo linh kiếm Thiếu Sư đon đuôi h ly vào đúng ngày trăng non tháng th sáu, trăng non cha đ linh khí đt tri không cn ti khu quyết mà dùng máu H tc hoà cùng dược nhuyn hoa hàn thu tưới rót duy trì tích t linh th cũng có th luyn thành bán hoàng đan thành phm, ch là không như mong đi lên được hoàng đan hoàn thin nhưng h đan cu vĩ vn tăng được mt thành công lc hơn hn các tiên dược khác. Ta làm sao li có th b qua. Thun tin đ linh th không th phc hi v li linh thc y ta cũng tht nhc tâm làm thu ngc cha hàn thu này trit đ chn Lý Tương Di khôi phc linh lc mi ngày hàn đc đu ngm vào ăn mòn linh mch. Lý Tương Di tr được ti hin ti cũng tht là kì tích. Chc cũng b hu mt mt na linh căn ri đi. Thiên tài d bm song linh căn hiếm thy trên đi gi đây cũng ch là phế nhân mc người li dng thành mt cái thú vt luyn đan. Hahaha tht bi hài phi không ? Nh sư đ và H tc mà gi đây ta đã mnh lên rt nhiu. Mnh hơn c chưởng môn Dương Châu phái, gi ta đã là môn ch Vn thánh Đo sau này t s đng đu tu chân gii. Đến lúc đó thiên tài đ nht Dương Châu phái cũng phi cúi đu trước uy vũ ca ta ch nh ? À..đy là nếu ngươi còn sng đã khà khà..cũng không phi chuyn khó. Sư huynh ta đây s đ lượng mà dùng trân bo gi mng cho ngươi ti ngày thy ta đng trên đnh cao danh vng hô mưa gi gió !!

Thiện Cô Đao bắt quyết lập tức Luyến Cầm Hoàn buông lỏng thả cả người Lý Tương Di rơi xuống hồ. Cả người chìm trong nước không thể ngoi dậy, nước tràn vào miệng lấp kín phế quản khiến Lý Tương Di không thể hô hấp cật lực hớp nuốt từng ngụm hàn thuỷ đau rát cổ họng cảm giác như ngàn cây kim đang châm chích trong người y. Tiếp đó Thiện Cô đao lại dùng một mảnh Luyến Cầm Hoàn khoá vào tay sư phụ Tất Mộc Sơn kéo tới trong hồ, ngân trâm trong vòng đâm xuyên tay ông chảy ra một dòng máu nóng đỏ rót vào hồ hàn thuỷ xộc lên một mạt tanh nồng cay mũi. Mắt vẫn bị che không thể nhìn được nhưng mũi và miệng Lý Tương Di lại cực kì mẫn cảm, thấy một dòng nước pha lẫn tanh ngọt hoà vào hàn thuỷ mà y không may nuốt vào liền cảm giác bất ổn chạy dọc cơ thể, đây không phải là máu sao, chuyện này liệu có phải như y nghĩ không.

Lý Tương Di lúc này gần như sắp không thở nổi nữa lại một lần bị Luyến Cầm Hoàn kéo lên khỏi mặt nước, vừa ngửa đầu lên liền ho sặc sụa đến mất kiềm chế, ho như muốn nôn hết những thứ vừa nuốt phải ra, tham lam hít lấy từng dòng không khí bù lại hơi thở cho phế quản.

Trăng đã lên cao vừa vặn với vòm tròn trên trần chiếu thẳng tới nơi Lý Tương Di bị vây hãm. Thiện Cô Đao huy động Luyến Cầm Hoàn tại một đuôi Lý Tương Di kéo ra phía trước rồi trực tiếp truyền linh lực vung một kiếm chém tới. Đuôi đứt lìa khỏi cơ thể, đau đớn thấu xương bỗng chốc truyền ra máu tươi nhiễm đỏ một hồ văng tứ tung bắn lên xung quanh, quang cảnh phòng giam dưới ánh trăng chiếu rọi thảm thương đến độ người thường cũng không dám nhìn.

- Tương Di !!

Tất Mộc Sơn nhìn một màn gió tanh mưa máu không khỏi lạnh người. Đại đồ đệ mình trước mặt mình cắt đuôi tiểu đồ đệ còn là hoàng thất tộc mình, người ông canh cánh bảo vệ bao năm và người ông nhất mực tin tưởng bao năm giờ đây chính tay sát phạt không thương tiếc chỉ vì cái gọi là hoàng đan tu bổ linh thể.

Hàn thuỷ dưới trăng bắt đầu lay động tích tụ máu của Tất Mộc Sơn lơ lửng mà bay lên bao bọc lấy đoạn đuôi hồ ly kia, Thiện Cô Đao cũng không nhanh không chậm thả linh lực đẩy nhanh tiến độ luyện đan. Vui vẻ nói đến kinh thiên động địa.

- Đúng là máu ca chưởng môn Dương Châu phái ngàn năm tu luyn có khác hơn máu ca các tên H tc ngoi lai đi, mi có mt na đã có th đot được linh th cu vĩ h. Đa t sư tôn tương tr ta. Quà bc này có khiến ngươi kinh h không sư đ ? Nut máu ca sư ph mình tt ch ?

Hắn nham hiểm buông lời chọc ngoáy Lý Tương Di ra điều như ban phát ơn huệ. Tay vẫn không ngừng điều động xoay chuyển hàn thuỷ luyện bán hoàng đan.

Vậy ra thứ huyết thể hoà lẫn nãy y nuốt phải lại là máu sư phụ, Lý Tương Di nén đau đớn toàn thân phát run mà tức giận ngút ngàn khàn đặc kêu lên.

- Thiên Cô Đao ! Ngươi làm gì sư ph ! Mau dng tay !!

- Chng phi ngươi mi ln đu thy cnh này ri sao ? Có gì mà phi ngc nhiên ti vy na. Hay đãng trí cn ta nhc li cho nh, chm rãi mà nghe, ta dùng máu H tc các ngươi huyết tế cm thut đot linh th ca ngươi. Sư tôn ngươi cũng là H tc, li còn là H ly tu ngàn năm đã đt sáu đuôi ri, thay vì đot linh th hn, ln này ta hết lòng mang tng ngươi máu ca người mng sinh thn ngươi. Thế nào. Có vui không ? ha hah haa !

Thiện Cô Đao chầm chậm gằn từng từ như từng lưỡi dao cứa qua tim Lý Tương Di. Mà Tất Mộc Sơn lúc này cũng kiệt quệ mà gục xuống bên thềm hồ. Lý Tương Di triệt để mất bình tĩnh như phát cuồng không khống chế được năng lượng kì lạ đang cuộn trào trong cơ thể bộc phát như muốn giải phóng xiềng xích bất chấp đau đớn lao về nơi phát ra tiếng nói Thiện Cô Đao muốn giết chết con người tàn độc này. Luyến Cầm Hoàn lung lay nới lỏng ra một khắc xong lại liền khoá chặt lấy Lý Tương Di sắp vươn tay chạm đến Thiện Cô Đao ấn mạnh y nằm rạp xuống đất càng cố gượng dậy càng bị ngân trâm phóng ra đâm xoáy sâu thêm mấy lượt, càng cố gắng lại càng bất lực.

- Hay cho mt Lý Tương Di anh tài bc nht gi li bo phát linh căn cũng không th thoát được dây xích chó ca ta.

Thiện Cô Đao mỉa mai nhìn Lý Tương Di chật vật úp người dưới đất máu me đầm đìa kịch liệt chống người cũng không dậy nổi lại càng làm hắn sảng khoái quên trời đất. Chợt như thanh âm trong phòng như im bặt còn lại nghe rõ hơi thở dồn dập mà khẩn hoảng tan vỡ..

- Van ngươi..làm ơn..

Lý Tương Di thấp giọng trầm khàn triệt để vụn nát. Thiện Cô Đao thoáng bất động không nói lên lời.

- Cu ngươi..van cu ngươi tha cho sư ph. Xin ngươi..

Y nghẹn giọng mà cầu khẩn, cả đời kia dù là Lý Tương Di hay là Lý Liên Hoa y cũng chưa từng cúi mình trước một ai. Mạnh mẽ tài giỏi, kiêu ngạo tự tôn giờ đây hoàn toàn sụp đổ, đau đớn trước sự thật bản thân lúc này quá suy yếu không thể làm gì được kẻ trước mắt. Lại càng không thể cứu được sư phụ. Y không muốn, y không chịu được sư phụ lại vì mình mà mất mạng một lần nữa. Lý Tương Di tuyệt vọng mà não nề hạ mình van xin kẻ đang đứng trước mặt mình.

Thiện Cô Đao kinh ngạc như không tin vào tai mình nghe những gì Lý Tương Di nói đến điếng người rồi lại như âm hiểm nhận ra bản thân đã nắm được điểm yếu của y. Hắn phất tay huỷ mảnh vải đang che mắt Lý Liên Hoa thấy được hàng mi rũ xuống run rẩy không ngừng như lá liễu lay động trong gió bão mày kiếm nhăn lại nước mắt lại lần nữa khó cản chảy dài lướt qua hàng mi thấm xuống da thịt tí tách va vào nền đất. Bờ môi mím chặt đến bật máu rách da, tóc trắng loạn trải đầy đất ánh trăng chiếu rọi như hàng vạn mảnh thuỷ tinh vụn vỡ xung quanh người Lý Tương Di. Thiện Cô Đao cất giọng, ánh mắt sắc lạnh hai vành môi như muốn giương đến mang tai nói.

- N tình sư đ đã cu khn. Vy thì..ngươi bò ti chân ta nhn sai. Ta lin tha cho sư tôn. Thế nào ?

Thiện Cô Đao nghiêng đầu đánh giá. Lý Tương Di vậy mà thật sự, thật sự gắng gượng dậy. Bắt đầu cố gắng lết tới phía Thiện Cô Đao.

Tất Mộc Sơn một bên thoi thóp nhìn thấy cảnh này đau xót mà không thế cử động chỉ có thể trơ mắt nhìn, ông quặn lòng lệ đổ gắng gọi Lý Tương Di.

- Dng li Tương Di ! Có nghe vi sư nói không! Tương Di con mau dng li cho ta. Ta không sao, mc k ta ! Đ đ ngoan nghe li ta..Tương Di à..

Tất Mộc Sơn nấc nghẹn từng nhịp trơ mắt không thể làm gì nhìn Lý Tương Di một thân thương tích, hai tay máu nhuộm tới không còn thấy một mảng da trắng khó khăn di chuyển dưới nền đất về phía Thiện Cô Đao còn hắn thì từ trên cao phóng mắt nhìn xuống toàn cảnh Lý Tương Di chật vật lê lết kéo dài một đường máu dưới thân. Tới khi một tay Lý Tương Di chạm tới mũi giày Thiện Cô Đao.

- Nào. Mau th hin thành ý ta coi, sư tôn sp không ch được na ri kìa. Ngng đu nhìn ta mà nói.

Thiện Cô Đao cười nhạt từ từ ngồi xuống muốn xem cho rõ biểu hiện của Lý Tương Di. Y gian nan ngước mắt lên tầm nhìn nhạt nhoà có lẽ là bởi bị bịt mắt quá lâu, cũng có thể là bởi nước mắt y đã che mờ tất thảy, đôi đồng tử hổ phách từ khi nào đã không còn lay động lúc này lại càng tan rã như ngọn lửa tro tàn nhạt nhoà vô vọng nhìn lên Thiện Cô Đao, cổ họng rát xé tanh đắng khí quản bật ra từng chữ.

- Là ta sai..cu ngươi tha cho sư ph.

- Gi sư huynh. Lp li.

- ..Sư huynh. Ta sai ri. Xin ngươi đ sư ph sng.

Thiện Cô Đao dãn mặt thoả mãn, nới lỏng sự hành hạ của ngân châm trong Luyến Cầm Hoàn nhẹ sử dụng linh lực đỡ Lý Tương Di dậy đến trước mặt hắn, nhìn vào khuôn mặt đẫm lệ kia, nhìn vào đôi mắt đang nhoè đi mà khẩn cầu hắn, tiếp tục ra lệnh.

- Lp li.

- Ta sai ri. Sư huynh. Ta sai..kh !

Lý Tương Ly bị bất ngời nhấc lên khiến cơ thể khó chống đỡ đau đớn một lúc liền dồn tới châm chích vào linh thể y khó chịu mà ho khan.

- Ta chưa nói ngươi ngng.

- Ta sai ri, xin huynh, ta sai. Tt c li ti ta. Xin ngươi..cu xin ngươi..cu ngươi..

Cuối cùng Lý Tương Di vì đau đớn kiệt sức lại mất máu mà không bám trụ nổi nữa lịm đi ngã thẳng về phía Thiện Cô Đao. Thiện Cô Đao thế mà lại theo phản xạ đỡ y vào lòng, đầu Lý Tương di nghiêng đi trên vai hắn, đôi môi rướm hồng kề ngay sát tai hắn vẫn không ngừng vô thức thút thít từng từ, tóc y vương lại trên cánh tay hắn vươn ra từng lọn trắng mờ như những sợi chỉ bạc lấp lánh kéo mắc lên màn đêm ảm đạm, cơ thể mỏng manh vô lực như thế nào lại vừa vặn một vòng tay Thiện Cô Đao. Làm hắn như nhớ lại kí ức trước kia cũng từng ôm hài tử nhỏ bé trước ngực mê man bất tỉnh mà chạy, hơi thở hài từ đó, cơ thể hài tử đó cũng ấm nóng phập phồng như bây giờ.

Thiện Cô Đao thu lại Luyến Cầm hoàn trên người Tất Mộc Sơn, nhanh chóng thi pháp cầm máu chữa trị tạm thời cho Lý Tương Di lại ra lệnh thuộc hạ trị liệu cho sư phụ bản thân thu lại bán hoàng đan về mình rồi một đường bế lấy Lý Tương Di mang ra khỏi thuỷ ngục.

--------------------


[Còn tiếp]

--------------------

Đôi lời Tiếu Nhân: Tui ship allHoa. Nhưng truyện này cp chính vẫn là ThanhxHoa/PhươngxHoa nhé. Dù Thạo Cô Điên có thích Hoa cũng sẽ là đơn phương chắc chắn không có được ẻm đâu. Mở đầu ngược sau tui sẽ hành lại hắn và phát đường cp tui ship. độc giả không ưa Thạo Cô Điên có thể cmt để chương nào dính ngược ĐaoxHoa tui sẽ cảnh báo trước chương nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro