
Chương 131: Không Muốn Chồng?
Nancy nhìn Lisa, trong lòng một mảnh lạnh lẽo: "Tôi biết chị ở bên ngoài nuôi tình nhân, nhưng vậy thì có sao... Ả tiện nhân kia chỉ có thể giống như con chuột không thể lộ ra ngoài ánh sáng, bị chị giấu ở dưới đất..."
Thần sắc trên mặt Lisa lạnh đi vài phần: "Nancy..."
Nancy lơ đễnh trước lời cảnh cáo của người phụ nữ: "Tôi có Yuna, Yuna cũng có con... Người phụ nữ kia có thể sinh con cho chị!? Chị dám để cho cô ta sinh con cho chị sao?"
"Jisoo ở bên ngoài nuôi tình nhân mấy năm, ả cũng không dám để cho tiểu tam kia sinh con, chị dám không? Nếu chị dám từ bỏ tất cả những gì chị có bây giờ, để người phụ nữ đó sinh con cho chị, tôi ngược lại sẽ đánh giá cao Lisa chị..."
Chaeyoung nghe Nancy nói, trong lòng nhất thời lại phân vân không rõ, Yuna di truyền sự ngu xuẩn từ ai.
Nói Nancy ngu ngốc, nhưng bà ta có thể nhạy cảm nhận ra sự khác thường của Lisa, nói bà không ngu xuẩn... Thì bà ta lại tự tin như thế.
Yuna, có lẽ đã bị Nancy nuôi thành vô dụng như thế đó...
Lisa nhìn Chaeyoung cúi đầu không nói, lồng ngực siết chặt: "Nếu tinh thần cô không tốt, tôi hẹn bác sĩ tâm lý cho cô..."
Nói xong, Lisa quét mắt nhìn Chaeyoung: "Buổi tối bên hồ lạnh lẽo, ăn mặc như vậy bị cảm lạnh ảnh hưởng đến đứa nhỏ thì làm sao bây giờ!?"
Chaeyoung nghe thế vội vàng đứng lên: "Mama, mẹ, con về trước đây..."
Nancy lại cho rằng Lisa chột dạ, cười lạnh một tiếng: "Đều là người một nhà, dám làm mà không dám nhận? Tôi có cháu... Người phụ nữ đó có cái gì?
Chaeyoung đưa lưng về phía hai người, sờ sờ bụng, ánh mắt lạnh xuống, nàng có cái gì!?
Nàng có con trai của Lisa, mà đứa con trai này... Bà còn phải tranh nhau để được nuôi.
Vốn dĩ nàng không biết nguyên nhân tại sao Nancy lại tìm nàng ra nói những lời như vậy.
Bây giờ xem ra... Nancy muốn nắm 'cháu trai' để khiêu chiến cùng với 'người phụ nữ" bên ngoài của Nancy.
Vốn đang là "vợ cả cao quý, vậy mà lại rơi vào tình trạng này.
Vào ban đêm.
Chaeyoung đang nằm trên giường, đầu óc hỗn loạn, sau khi quần quật xoay người không ngủ được.
Đột nhiên, chóp mũi ngửi thấy mùi thức ăn đậm đà hương vị.
"Đói không ngủ được cũng không biết nói?!"
Lisa đi ra khỏi cánh cửa bí mật của phòng làm việc, chỉ thấy Chaeyoung đang lăn qua lộn lại trên giường.
Chaeyoung liếc mắt nhìn người phụ nữ, xoay người sang một bên rồi quay lưng về phía Lisa.
Lisa đặt đồ xuống, lên giường sờ bụng Chaeyoung: "Gần đây đứa bé động âm ĩ dữ dội?"
Chaeyoung muốn đẩy phía Lisa ra, nhưng tay mới vươn ra được một nửa, thì bỗng dừng lại trên không trung: "Em không phải chuột mà chị giấu dưới mặt đất, không nhìn thấy ánh sáng..."
"Nửa đêm canh ba tới tìm chuột cùng con chuột nhỏ trong bụng em làm gì?"
Nghe vậy, một tay Lisa đẩy váy ngủ trên người Chaeyoung ra: "Ghen?!"
Chaeyoung hừ lạnh một tiếng, lại kéo váy ngủ trở về.
"Chaengie..."
Thanh âm Lisa đột nhiên khàn khàn hơn nhiều: "Hơn một tháng không làm... Em không nhớ chồng?!"
"Loại phụ nữ dưới lòng đất như em... cũng không dám nghĩ đến chồng của người khác..."
Lisa buông Chaeyoung ra, lôi người từ trong chăn ra: "Không cần để ý lời của bà ta, ăn cơm..."
"Không ăn..."
"Chaeyoung..."
Chaeyoung nghe vậy cười lạnh một tiếng: "Muốn thì Chaengie, tức giận thì Chaeyoung... La Lisa, chị coi em là cái gì?"
Lisa thấy Chaeyoung nhất quyết làm khó dễ mình như thế, một tay đè người lại trên giường: "Chaeyoung ... Chị coi em là cái gì trong lòng em không rõ ràng sao?"
Chaeyoung nhìn chằm chằm Lisa: "Không rõ lắm... Ai biết chị có coi em là công cụ sinh sản hay không."
Trong nháy mắt Lisa đen mặt: "Chaeyoung!! Mang thai là em muốn mang thai, bây giờ em lại nói chị xem em là công cụ sinh sản? Chẳng lẽ chị mạo hiểm tương lai của mình chỉ vì lợi dụng em làm công cụ sinh sản sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro