Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 126: Cục Trưởng La Có Phải Đặc Biệt Để Ý Đứa Con Của Chaeyoung Hay Không?

"Cô sinh ra muộn mấy năm, được vợ chồng ông lão cưng chiều! Nếu không phải vì ông lão lên tiếng trước khi chết, để lại một khoản bồi thường lớn cho Như Yên, bằng không thì cô có thể sống sót đến bây giờ!?"

Kanna bị đâm trúng chỗ đau, cả người nổi giận: "Nancy! Con tiện nhân không biết xấu hổ! Một hộ nghèo rách nát cũng xứng quở trách tao? Ai cho cô mặt mũi!

Hai người ở trong bệnh viện vạch trần khuyết điểm của nhau, việc này đều bị bảo mẫu đứng ở một bên trong bóng tối không người phát hiện ghi lại.

*

Chaeyoung vừa rửa sạch vết thương, đã thấy Lisa đen mặt đi vào.

"Ông x..."

Mới vừa hô một chữ, Lisa lạnh mặt liếc qua: "Không phải đã nói với con, có việc thì gọi điện thoại cho mama... Bà ta điên lên sao không nói cho mama?!"

Nếu như không phải giữ lại Nancy còn có chỗ hữu dụng, thì cái tát buổi tối hôm nay trên mặt Kanna, đã rơi xuống trên người Nancy.

"Con cũng không biết cô út tới..."

Chaeyoung nghĩ đến lời Kanna nói, không tự chủ bảo vệ bụng: "Cô út nói bụng của thím Năm ba tháng... lớn hơn cái bụng này của con?"

Vừa dứt lời, chỉ thấy mặt Lisa trầm xuống.

"Cô ấy nói những lời này trước mặt con?"

Chaeyoung gật đầu.

Lisa trầm mặc chớp mắt một cái, đưa Chaeyoung đi làm kiểm tra: "Con không chịu ở nhà dưỡng thai, bình thường cũng không tham gia việc xã giao ở bên ngoài, mẹ chồng con..."

Lời còn chưa dứt.

Chaeyoung đã nhẹ nhàng khoát tay lên tay Lisa, nhẹ giọng nói: "Mama, không cần giải thích, con không có chuyện gì..."

Vết thương trên đùi chỉ là vết xước nhẹ, so với khoảng thời gian ăn tết với Nancy kia chỉ là muỗi.

Nếu bố mẹ nàng biết chuyện nàng vào bệnh viện chỉ vì một vết xước nhẹ, còn không biết sẽ nói nàng như thế nào.

Hôm nay nàng bị thương như vậy, nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc ép Nancy đến chết để bà ta không bao giờ có thể đứng dậy được nữa.

Chỉ là Nancy duỗi tay quá dài, nàng đang tự do tự tại lâu như vậy, đột nhiên Nancy nhảy ra quản đông quản tây, ít nhiều cũng làm cho nàng có chút khó chịu.

Lisa nhéo tay Chaeyoung : "Để con chịu khổ rồi."

Chaeyoung lắc đầu.

Chút đau khổ này chẳng là gì so với những gì mà nàng đã phải chịu đựng trong hai năm qua...

Sau khi Chaeyoung kiểm tra xong, Lisa không đưa Chaeyoung về La gia, trực tiếp đi đảo Phù Dung.

Sau khi Nancy bị Lisa đuổi về La gia, một mình ở trong phòng khách từ buổi tối ngồi đến sáng hôm sau.

Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía cửa lớn, ngồi bất động.

Lúc bảo mẫu đi ra làm bữa sáng, nhìn thấy Nancy còn ngồi ngay ngắn trên sô pha, hai mắt đỏ tươi nhìn ra cửa.

"La phu nhân..."

"La phu nhân?"

Kêu vài tiếng, Nancy mới từ trong cơn thất thần tỉnh táo lại: "Cô gọi tôi?"

"La phu nhân... Sao ngài không lên lầu nghỉ ngơi một lát."

Nancy vẫn ngồi im không chịu nhúc nhích.

Bảo mẫu thấy khuyên không được, đang muốn rời đi.

Thì bỗng nghe Nancy  đột nhiên mở miệng nói: "Cục trưởng La có phải đặc biệt để ý đứa nhỏ trong bụng Park tiểu thư hay không?!"

Bảo mẫu ngẩn người: "Cục trưởng La rất ít khi ở nhà, chỉ thỉnh thoảng hỏi đến tình hình dùng cơm của Park tiểu thư."

Nghe thấy câu trả lời, Nancy không biết nhớ tới cái gì: "Đúng vậy... Con của La gia, có đứa nào không phải quý giá..."

"Năm đó lão phu nhân không thích tôi cỡ đó, sau khi sinh Yuna ra không phải cũng vui vẻ với tôi sao, chỉ là Yuna đáng thương của tôi..."

"Yuna ... Yuna..."

Một cái tát của Lisa đêm qua, làm cho bà ta nhớ tới một cái tát của Lisa vào rất nhiều năm trước, khi đứa nhỏ của Như Yên không còn.

Không hổ là hai anh em mà... Biểu tình bốc hỏa kia, vẻ mặt lo lắng kia, giống nhau như đúc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lichaeng