Chap 6
Cả đoạn đường về nhà không ai nói với ai một lời nào. Không khí như bóp nghẹn trái tim hai người họ. Chaeyoung thầm nghĩ mình đang đi xe đạp, chớ có phải đi xe hơi được phủ kín kính đâu sao hơi thở chẳng thể điều đặng được.
Tiếng thắng xe vừa được Lisa phanh lại. Cô thở phào một hơi như thể nảy giờ đã nín thở rất lâu. Quay lại nói với người vẫn im lặng nghỉ suy gì đó quên luôn việc đã đến nhà. Lisa chỉ dám thì thầm thật nhỏ.
-"Chaeyoung đến nhà rồi"
Chaeyoung hoàn hồn vội xuống xe.
-"Lisa về cẩn thận. Ngủ ngon nhé"
Nói rồi Chaeyoung chạy vụt vào bên trong. Không để cho Lisa kịp nói gì nữa.
Lisa tối hôm ấy, sao khi về nhà. Nằm lăn qua lăn lại trên giường. Tay lúc nào cũng đặt lên môi mình rồi nằm cười một mình. Cuối cùng cô quyết định không đánh răng hay rửa mặt gì cả. Để lưu lại thêm một chút vị tình của Chaeyoung. Còn Chaeyoung thì chẳng khác gì hơn, bàn tay cứ sờ lên sợi dây chuyền mặt hình chữ "L" đang hiện hữu trên cổ mình, chợt mỉm cười khi nhớ lại đôi mắt long lanh, to tròn đầy lưu tình khi nhìn mình. Chaeyoung thật sự hạnh phúc với nó.
Hôm nay là ngày nghỉ thứ 4 của họ. Từ cái hôm chào tạm biệt nhau ở cổng họ không được gặp nhau nữa. Mấy ngày nay tuy được nghĩ nhưng Chaeyoung vẫn toàn tâm toàn ý cho bài vở.
Một phương trình hóa học làm Chaeyoung nhăn mặt khi đã thử nhiều cách nhưng vẫn không bằng. Đưa tay mình vuốt nhẹ lên sợi dây chuyền Chaeyoung lại nghỉ về Lisa.
Trầm ngâm một lúc, nàng đưa tay đánh mạnh vào đùi mình một cái đỏ chót. Vì nhớ ra được cái tên quán café của chị Jisoo mà ngày nghỉ Lisa sẽ đến làm. Nghỉ đến đây Chaeyoung gom hết tập sách bỏ gọn vào cặp. Xin phép chú Han ra ngoài một chút.
Lisa hiện tại đang có một chút hối hận về hành động của mình hôm đó. Lisa rất sợ Chaeyoung sẽ giận, mặc dù rất nhớ không dám đến gặp Chaeyoung. Lisa đành trốn ở quán café của chị để có thể bận rộn một chút vơi đi cảm giác tội lỗi vài giây. Cậm cụi lao bàn nhưng một lòng cứ nghĩ về Chaeyoung, nên có mỗi một chỗ cứ lao đi lao lại.
-"Chỗ này con ruồi nó đậu lên có thể chợt té bể đầu. Tử trận tại đây rất tội nghiệp nó đó Lisa"
Jisoo thấy bộ dạng này của Lisa mà buông lời trêu ghẹo.
-"Chị có nói quá không đó. Này tháng này em rất siêng năn chị có thể thưởng cho em thêm một mớ nữa không?"
Lisa bĩu môi rồi trưng ra bộ mặt thương cảm này nỉ chị. Cô muốn sớm mua được chiếc máy ảnh cho riêng mình. Quả thật đợi vài năm nữa xa xôi quá, nên xin bà chị đáng kính này được đồng nào hay đồng nấy. Cũng có thể rút ngắn được vài tháng.
-"Này... Sau phải cực khổ như vậy? Em chỉ cần về nhà bán đại một cái bình hoa trong nhà đã có thể mua được nữa chục máy ảnh"
- "Không nói với chị nữa" Lisa bực dọc chọi cái khăn vào người chị rồi bỏ ra quầy pha chế ngồi. Đúng như Jisoo nói và như Chaeyoung cảm nhận. Nhà Lisa thật sự rất giàu có, gia đình Lisa là một tập đoàn rất lớn. Hiện tại La Thị đứng nhất nhì trong nước. Lisa tuy là con một nhưng ông không bắt Lisa phải nhất định nối nghiệp gia đình. Hơn ai hết ông hiểu được những cuộc chiến ngầm trên thương trường nó đáng sợ như thế nào. Một cuộc chiến không bằng vũ khí hay hạt nhân nhưng nó có thể lấy đi mạng sống của một kẻ thất bại. Vì vậy mà việc học hành của Lisa ông rất thoải mái không ép uổng hay bắt Lisa phải theo một quy tắc nào. Duy chỉ một điều ông La tuyệt đối cấm Lisa làm những gì liên quan đến nghệ thuật, đặc biệt là nhiếp ảnh. Lisa cũng không hiểu vì sao lại như vậy. Cho dù có hỏi cũng không được ba trả lời. Lisa cũng không muốn làm ba phải buồn nên trước mặt đành dạ dạ vâng vâng nhưng cái niềm đam mê ấy nó cứ chập chừng sau lưng. Nhớ lại cái ngày Chaeyoung hỏi mình sau này sẽ làm gì. Lisa lại sụt sùi vẽ ra cho mình một tương lai mà mình muốn có.
-"Có khách kìa Lisa"
Tiếng Jisoo truyền vào bên trong Lisa đành cất vẻ mặt u dám. Cô tươi cười cầm menu ra đưa cho người đang ngồi.
- "Xin hỏi quý khách uống gì?"
- "Ưm... ở đây có gì ngon nhĩ"
- "Dạ... ở đây cái gì cũng ngon ạ. Quý khách thích ngọt có thể gọi trà sữa. Thích chua có thể gọi trà đào. Thích đắng một tí có thể gọi café hay một ly chocolate ạ"
- "Vậy thích cậu thì gọi gì?"
-"What?" Lisa ngẩn người với câu hỏi vừa rồi, trố mắt nhìn người kia. Chaeyoung lần lượt tháo khẩu trang, mắt kinh và nón ra. Đưa tay cốc đầu Lisa một cái.
- "Ngay cả tớ mà cũng không nhận ra"
-"Tại... tại Chaeyoung bịt mặt với tớ không nghĩ là cậu sẽ đến đây"
-"Tha cho cậu lần này. Lần sau còn không nhận ra tớ thì biết tay"
Nàng đưa cù trỏ ra tỏ ý hâm dọa Lisa. Đến đây, Lisa không hỏi Chaeyoung uống gì nữa, mà đi thẳng vào quầy pha chế tự tay làm một ly nước ép xoài đem ra cho Chaeyoung. Lisa ngồi phía đối diện nhìn Chaeyoung.
-"Chaeyoung sao lại đến đây? Hôm nay cậu khômg phải làm bài tập sao?" Chaeyoung hạ thấp ánh nhìn xuống, đôi mắt dán vào chân bàn. Giọng một chút e dè.
- "Tớ nhớ... nhớ..."
- "Nhớ gì?"
- "Nhớ... Nhớ cái quán này"
à phải rồi nhớ cái quán này mới ra đây chớ còn gì nữa. Chaeyoung gật gật đầu với độ thông minh của một học sinh đứng Top 1 của trường thì lý do này thật sự rất thuyết phục người đối diện.
Lisa cũng gật đầu đồng ý, nhưng Jisoo đang cậm cụi lao bàn ở gần đó nghe thấy liền phản đối. Chị đưa tay ra hiệu cho Lisa đến chỗ mình rồi nói nhỏ vào tai Lisa.
-"Theo trí nhớ siêu cấp của chị thì đây là lần đầu tiên bạn em đến đây"
Đúng há, Lisa cũng gật đầu đồng ý với chị. Nhưng thôi, miễn đó là Chaeyoung thì cho dù nói gì cũng đúng. Lisa không cần phải điều tra hay phản biện lại. Nắm tay chị đi lại phía đối diện Chaeyoung đang ngồi, Lisa hắn giọng.
- "E hèm... Chaeyoung đây là chị Jisoo là chị họ mà tới hay nói với cậu cũng là bà chủ của quán này"
-"Chào chị...! Mà chị là Jisoo thật sao???"
Jisoo ngạc nhiên đưa mắt về phía Chaeyoung dò hỏi.
-"Sao lại không thật?"
Ở phía sau lưng Jisoo, Lisa ra hiệu để Chaeyoung dừng lại. Nhưng nàng vô tư không hiểu gì. Nên cứ tuông ra một mạch.
-"Lisa nói chị mở quán chỉ để che đậy, thật ra chị một đại tỷ của một băng nhóm xã hội đen "Bunny Black". Người chị rất đen. Xăm kín người, xỏ khuyên tai, khuyên mũi. Đặc biệt chị có mái tóc màu xanh lá chuối khô và...."
Jisoo cảm thấy chống mặt, xua tay để Chaeyoung không nói nữa. Jisoo sắp không đứng nổi nữa. Hai tay chóng lên mặt bàn, cố gắng dùng chút hơi sức còn lại để có thể ngồi vững trên ghế, hóp lấy một ngụm nước cố lấy lại tinh thần.
-"Lalisa...! Định đi đâu. Ngồi xuống đó"
Jisoo nhận thấy người phía sau lưng có dấu hiệu bỏ trốn, chị hắn giọng. Đưa tay chỉ cái ghế đối diện mình. Lisa tay chân run rẫy, mới định xin thêm một ít lương. Nhờ sự giúp đỡ của cô bạn đáng yêu này, Lisa chắc sẽ làm thêm 2 năm nữa mới có thể mua được máy ảnh. Lisa cười trừ, ngồi bên cạnh khìu khìu lấy tay Chaeyoung cầu mong sự giúp đỡ, Chaeyoung cần phải lên tiếng để lấy lại công bằng cho Lisa.
- "Thật... thật ra thì em nghỉ chị làm xã hội đen thì không thể trắng nên việc chị đen là em tự tưởng tượng ra. Còn lại là cậu ấy điều nói"
- "Ừm hửm? Hai đứa hay nhĩ. Chị cho thời hạn từ đây đến cuối tháng tìm cho chị màu xanh lá chuối khô. Nếu cuối tháng không có thì tháng này, tháng sau. À không năm nay khỏi lãnh lương"
Jisoo nói xong thong thả bước ra khỏi quán. Để lại Lisa gương mặt méo xẹo nhìn Chaeyoung bất lực.
-"Haizz... Kiếp này coi như bỏ"
Chaeyoung được một dịp cười sản khoải khi thấy bộ dạng Lisa bây giờ. Cho chừa cái tội đi nói xấu người khác mà còn nói lố lên. Thấy Chaeyoung ngây thơ quá nên định lừa gạt hay sao. Lần này Chaeyoung mượn tay chị Jisoo cho một trận nhớ đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro