Phần 4: Về nhà lại nhớ!
Sáng sớm hôm sau giờ Mão(5h-7h) Thái Anh đã chuẩn bị lên xe ngựa về nhà. Trân Ni, BamBam và Lệ Sa đều ra cửa tiễn nàng. Khi thấy này lên xe ngựa Trân Ni và BamBam đều lên tiếng:
"Quận chúa lên đường bình an"
Riêng chỉ có Lệ Sa là ngoảnh mặt đi không nói câu gì. Trí Tú thấy vậy lại lên tiếng chọc:
"A Lạp đại ca nhà ngươi thế nào lại không chào quận chúa kiêm chủ nợ của ngươi. Thế nào? Lại muốn bị chém đầu. Haha"- Trí tú không kiêng dè gì thân phận chủ tớ liền nhại lại lời của Thái Anh 2 ngày nay thường xuyên đe dọa Lệ Sa. Thế này không phải là 1 câu nói vừa chọc Thái Anh lại vừa trêu Lệ Sa sao?
Thái Anh liền mặt hơi hồng quay ra nhìn Trí Tú đang bước lên xe trừng mắt. Với Lệ Sa nghe xong lại có phần tức tối quay mặt nói:
"Thỉnh quận chúa lên đường bình an"
"Nghe lời ngươi nói thì là chúc ta lên đường bình an, nhưng nét mặt của ngươi như lại muốn ta gặp sơn tặc!"
"A cái này là quận chúa tự nói, ta cái này chưa hề nói"
"Đúng, ngươi chưa nói nhưng quả thực trong đầu là có nghĩ tới. Trên đường đi ta mà gặp sơn tặc thật, liền quay lại tìm ngươi, quy ngươi vào tội trù ẻo quận chúa triều đình. Song liền mang ngươi đi chém đầu. Hừ!"
Nghe xong Lệ Sa điền nghĩ "A tiểu quận chúa này thực sự bị điên a. Tối ngày chỉ cần không vừa ý nàng liền nói muốn mang ta đi chém đầu. Ta nghe nàng lải nhải ngày đêm việc chém đầu như vậy thật sự muốn nổ tung đầu luôn aaaaaaaa. Cố lên Lạp Lệ Sa nàng sắp đi rồi. Nhẫn 1 chút nữa"
"Quận chúa lên đường bình an"
Ta sau khi nói xong xe ngựa liền chạy. Chắc tên đánh xe cũng không muốn ở lại nghe chúng ta khẩu chiến nữa nhaa~ như vậy cũng tốt, ta đỡ đau đầu. Ha! Khách điếm liền không còn giọng nói chanh chua kia làm phiền. Thực sự quá tốt! Nói xong Lệ Sa liền đem bàn ghế ra sắp xếp để chuẩn bị mở cửa quán. Lúc này người làm đã đến. Các vị khách hôm qua cũng từng người dậy sớm trả phòng. Lệ Sa thì ở quầy thu ngân thu tiền, Trân Ni thì chạy tới lui để ghi các món ăn, đôi lúc nàng còn vào bếp làm đồ ăn cùng người làm. Bất quá Lệ Sa đứng ở quầy thu ngân quan sát nhưng lại luôn cảm thấy thiếu. Thiếu 1 giọng nói chanh chua.....
Thái Anh bên này cũng tâm tư hỗn loạn. Sau khi về nhà nàng liền tắm rửa rồi thay y phục ra dùng bữa với Phác lão gia và Phác phu nhân. Ăn xong nàng đưa quà đã mua ở Tô Châu cho 2 người. Xong xuôi nàng liền đi về phòng nhưng lúc đi dọc hành lang lại bất chợt nhìn thấy mặt trăng, tâm tư lại nhớ đến người kia. Nghĩ đến dáng vẻ cùng bài thơ của Lệ Sa mà nàng khẽ ngẩn người. Lại nghĩ "Không biết giờ hắn đang làm gì nhỉ? Chắc lại chạy đi chạy lại phục vụ mấy tên khách gọi đồ ăn? Hay là đang đứng ở quầy thu ngân đếm bạc? Hay....hay cũng là đang ngắm trăng giống ta......? A, mà sao ta lại nghĩ đến hắn nhỉ? Aaaa không được, Phác Thái Anh về ngủ thôi"
Sau hơn 1 tháng trời, cuối cùng ta cũng tích góp đủ 200 lượng bạc. Vậy là có thể đến Dương Châu Phủ trả tiền cho Phác quận chúa. Vừa hay ta lại lên đó để thi Trạng Nguyên. A! Cái thi Trạng Nguyên này chính là nguyện vọng lớn nhất mà cha và nương ta mong muốn. Bất quá cái này cũng không phải ta không thể đáp 2 người. Dù sao ta đây văn thơ cũng không phải quá ngu ngốc. Lần này lên đường 1 công đôi việc. Rạng sáng giờ Mão hôm sau trước khi lên đường Lạp phu nhân và Lạp lão gia đều dặn dò
"Lệ Sa con lần này lên đường phải bình an. Còn nữa con cũng đừng quá sức mà không ăn ngủ gì, sẽ sinh bệnh. Việc lấy bằng Trạng Nguyên đối với ta tuy quan trọng nhưng thân thể con còn quan trọng hơn. Lần này đi lâu như vậy cũng phải 1 tháng. Ta sẽ rất nhớ"-Lạp phu nhân nói đến đây đã lấy vạt áo chấm lệ
"Lệ Sa, hãy làm sáng mặt gia đình chúng ta, bảo trọng"-Lạp lão gia cũng không dài dòng nói xong chỉ ôm Lệ Sa 1 cái
"Huynh nhớ bảo trọng, ta đợi tin tốt của huynh, nhớ cho ta cái chức em gái Trạng Văn đó"-Trân Ni cũng không nhịn được, vừa nói vừa ôm Lệ Sa
"Đại ca, bảo trọng"- BamBam nghe tin Lệ Sa đi thi Trạng Nguyên nên sáng sớm nay cũng đến tiễn
"Cha, nương, muội muội, BamBam.....ta đi đây, mọi ngưởi ở nhà bảo trọng"
Vừa nói xong liền quay bước lên xe ngựa khởi hành. 4 người vẫn đứng ở đó chờ xe ngựa đi xa, Lệ Sa cũng ngoảnh lại nhìn đến khi không còn thấy bóng mới an tâm lên đường.
__________________________________________________________
Vừa tới kinh thành Lệ Sa đã bị mê hoặc bởi sự xa hoa của nó. Không nghĩ nhiều cậu liền đi tìm 1 khách điếm để làm no nê cái bụng của mình. Đi từ Tô Châu tới kinh thành cũng mất 1 ngày hơn. Tìm được 1 khách điếm cậu liền vào gọi 1 bát cơm với đĩa thịt lợn, sau đó liền thuê 1 phòng qua đêm, sáng sớm ngày mai đã phải đi thi nên thật sự giờ phải tắm rửa nghỉ ngơi thật tốt nha~
Sáng sớm hôm sau mới có giờ Mão(5h) mà Lệ Sa đã thức giấc trong khi đó giữa giờ Thìn(8h) mới phải thi. Có lẽ là hôm qua nghỉ ngơi tốt mà sáng hôm nay Lệ Sa thấy tin thần thật sảng khoải, liền gọi người mang nước rửa mặt và nước tắm tới để tắm rửa và thay y phục. Sau khi xong xuôi Lệ Sa nhìn sắc trời còn chưa đến giữa giờ Mão liền xuống lầu ăn sáng. Bữa sáng chỉ gọi 1 chiếc bánh bao và 1 cốc trà. Ăn xong cũng đã đến giữa giờ Mão, cậu trả phòng và gọi 1 chiếc xe ngựa tới cổng kinh thành để dự thi. Khi tới phòng thi mới sấp xỉ đầu giờ Thìn, thấy còn nhiều thời gian cậu liền lấy sách ra đọc lại để củng cố vốn từ 1 chút.
Cuối cùng đã đến giờ thi. Quả thực khi được nghe đề cậu cũng không bất ngờ là mấy, đề này so với đề mà cha cho cậu ôn liền đánh giá là không khó.
Đề thi 'Gỉai nghĩa các thành ngữ sau:
1.Bại nghĩa thương nhân
2.Bất cộng đái thiên
3.Mưu phạt tâm công
4.Bỉ sắc tư phong
5.Kim chi ngọc diệp'
Aizaaa bất quá cái này ta làm chưa đến nửa canh giờ đã xong. Trong khi đó lại có tận 1 canh giờ để làm. Thiết nghĩ ta nên đi ngủ 1 giấc nha~ Nghĩ là làm Lệ Sa liền ngủ 1 giấc. Sau khi hồi chiêng vang lên cậu mới bừng tỉnh dậy mà nộp bài. Sau đó lại ngồi trong phòng thi mà chờ 5 lão sư kia chấm bài xong. Khoảng chừng nửa canh giờ sau đã thấy công bố 50/100 người trúng tuyển. Tất nhiên là có cả Lệ Sa. Nghỉ ngơi khoảng nửa canh giờ tiếp đã vào vòng 2. Vòng 1 khép lại với thời gian là 2 canh giờ(4 tiếng)
Vòng 2~
Vòng này chính là giải nghĩa 2 bài thơ
1. Thuật Hoài
Hoành sóc giang sơn kháp kỉ thu,
Tam quân tì hổ khí thôn ngưu.
Nam nhi vị liễu công danh trái,
Tu thính nhân gian thuyết Vũ Hầu
2. Cáo tật thị chúng- tác giả Mãn Giác thiền sư
Xuân khứ bách hoa lạc,
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhãn tiền quá,
Lão tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Các tên tiểu tử kia khi nghe xong giải nghĩa và chép lại đoạn thơ này thì liền nhăn mặt, khó khăn. Còn Lệ Sa ta thì đương nhiên đã thuộc 2 bài thơ này từ lâu rồi. Mỗi ngày ta đọc tư liệu và trăm sách, lẽ nào bài thơ này lại không biết? Thật sự ông trời đang không muốn thử thách ta? Vòng 2 cũng là 1 canh giờ làm bài và 1 canh giờ chấm bài. Lần này ta cũng chỉ mất nửa canh giờ làm bài đã xong. Khi chiêng báo hiệu hết giờ làm bài, 5 vị lão sư kia mỗi người chấm 10 bài. Suy cho cùng lần này các hắn cũng chỉ mất nửa canh giờ để chấm bài. 50 người này thì chỉ 10 người được vào vòng 3. Tất nhiên có cả ta. Vòng 2 khép lại với 2 canh giờ(4tiếng)
Hiện tại cũng đã cuối giờ Tị(11h) 10 người bọn ta được đưa tới gian phòng ăn uống để chiều nay tiếp tục thi vòng 3-4. Trong phòng chúng ta không ai nói với ai câu nào, vì họ biết chúng ta chính là đối thủ. Riêng có 1 tên tiểu tử sau khi ăn xong luôn bám lấy ta, hắn tên Kim Thái Hanh(V-BTS). Hắn cũng là 1 trong số 10 người được vào vòng 3. Hắn sau khi ăn xong liền theo ta lải nhải:
"Này huynh đệ, chúng ta nói chuyện chút đi?"
"Ta với ngươi thì có gì để nói chứ"
"A, huynh đệ ngươi thật phũ. Ta nhìn là biết ngươi cùng ta sẽ vào được vòng cuối cùng. Giờ là nói chuyện làm quen trước. Hehe"
"Ngươi lấy đâu ra tự tin để vào vòng cuối, ta cũng không đảm bảo ta sẽ đỗ Trạng Nguyên. Không lẽ....ngươi...ngươi mua chuộc các lão sư"
"Ách, huynh nói vậy thật oan cho ta quá. Ta chính là bằng thực lực. Ta chính là đủ tự tin"
"A...được rồi. Ta cũng không cam đoan sẽ đỗ. Nhưng ngươi muốn kết giao bằng hữu thì được"
"A vậy thì tốt quá. Ngươi năm nay là bao nhiêu tuổi rồi."
"Ta 23 rồi. Vậy còn ngươi?
"Thì ra gọi ngươi là huynh cũng đúng. Ta mới có 18. Haha"
"A ngươi trẻ vậy đã đi thi Trạng Nguyên. Đúng là tuổi trẻ tài cao. Được rồi, tán ngẫu đến đây thôi. Chúng ta về nghỉ ngơi. Đầu giờ Mùi(13h) đã phải thi rồi"
"Được được. Ta nghe huynh. Từ giờ huynh chính là huynh ta. Còn ta chính là đệ đệ của huynh. Thế nào"-Kim Thái Hanh nói xong với vẻ mặt mong chờ
"Được. Từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Kim Hanh"
_____________________________________________________________
Ta mới đánh 1 giấc. Thế nào lại chuẩn bị đến giờ thi vòng 3 rồi, thời gian trôi qua nhanh thật đó. Mọi người đều nhanh chóng chuẩn bị để sắp tới thi vòng 3. Nghe nói ở vòng này sẽ không ngồi 1 chỗ viết thơ như 2 vòng trước. Vòng này chính là đối thủ đối đối thủ. Chính là vừa nghĩ xong liền có 1 người đưa tin báo chúng ta sẽ đối với ai. Ta lại đối với 1 tên tiểu tử tên Ngô Diệc Phàm. Hắn thoạt nhìn thì vô cùng tuấn mĩ. Toát lên người bộ dáng thật thư sinh nhưng cũng không kém phần chơi bời. Hắn như vậy còn liếc mắt đưa tình với 1 số cung nữ còn chưa đủ 18. Aiza sao lại xếp ta ngang hàng với 1 tên không ra gì vậy chứ
________________________________________________________________
Vote deeeeeeee⭐ nghe nói đến Ngô Diệc Phàm và sự việc trên. Các bác nghĩ tới drama nào:))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro