Sanh
Tua tới ngày nàng sanh
Trạm xá
" hông biết con nhỏ có sao hông nữa, bà lo quá bây ơi "
" con cũng lo quá, nảy giờ ẻm la quá trời "
Cô lo lắng đến toát mồ hôi
" Bây yên tâm đi, trước dì sang thằng Công cũng la dữ lắm "
" Con nhỏ xót dợ nó mà "
bà 5 nhìn cô cười
" con biết, mà bây cũng đừng có quá lo, sẽ suông sẻ hết thôi mà "
Dì 7 trấn an cô
" mẹ chị Chaeyoung sao rồi?? "
Công chạy tới trên tay là vật dụng cho bà bầu, tả sữa bình thuỷ,...
" còn ở trỏng "
Anh Công nghe xong thở dài, vốn là người bạn thởu bé của nàng nên anh cũng lo lắm
" Em! "
Cường chạy tới với mấy cái chiếu
" Chaeyoung sanh chưa?? "
Cường nhìn Công rồi nhìn mọi người
" chưa nữa, sao mà em lo quá anh ơi "
" hông sao đâu "
Cường để đồ xuống rồi ngồi xuống ôm Công
" hai đứa bây tém lại dùm cái coi, hông thấy con nhỏ đang lo hay sao mà còn xà nẹo được zậy? "
Dì 7 nhìn hai người với vẻ mặt rất chi là bồm mát tích sái ai
" Oaaa oaaaa oaaaaa "
" Sanh..! Sanh rồi!! "
Cô phấn khởi ôm lấy bà 5 bật khóc
" Hức.. dợ con sanh rồi "
" ừm ừm, con nhỏ giỏi hết sức "
Bà 5 vỗ vai cô, tay vuốt tóc cô
...
" Em giỏi quá chừng luôn "
Cô đút cháo cho nàng
- đau
nàng nhìn cô rồi mếu
" hoi hoi thương thương, biết dợ đau ờii "
Nàng ngán ăn đẩy chén cháo ra xa rồi nằm xuống đầu lắc lắc
" em mới ăn có miếng xíu hà, ăn thêm miếng đi "
nàng lắc đầu
cô cũng thở dài rồi dẹp chén cháo
nàng nhắm mắt ngủ, cô thì ra ban công với bà 5
" Con nhỏ ăn hết hông con? "
" dạ hông, ẻm ăn có xíu rồi ngủ mất tiêu "
" ăn ít quá làm sao có sữa cho cháu tui b.ú "
" để bà zô la cho nó một trận "
Cô bế đứa bé qua tay mình rồi nói
" chắc sanh xong mệt nên chưa muốn ăn, để vài hôm rồi con khuyên ẻm "
" ừm, zậy bây giữ con nhe, bà 5 dìa nhà đặng còn cúng kiến nay đám giỗ ổng "
" dạ 5 dìa cẩn thận "
" lát con nhỏ có thứ thì ép cho nó ăn thêm miếng nữa đó nha "
" dạ con biết rồi "
Cô cười rồi nhìn xuống bé trai đang bế trên tay, nảy giờ bà 5 mang phơi nắng sáng cho bé nó khoẻ, cô ngó thấy nắng đã lên cao nên bòng con vô trong
đây là phòng tập thể nên cũng có hai ba gia đình khác
" Ủa nắng lên rồi hả em? "
Chị gái giường bên hỏi cô
" dạ nắng lên cao rồi chị "
" trời.. chị ngủ quên còn thằng chồng chị cũng ngủ quên luôn "
" mai em có dậy thì kêu chị với nhe "
" dạ "
...
Chiều
" em ăn miếng nữa đi "
nàng ăn nốt muỗng đó rồi nằm xuống
Cô cũng hiểu rồi dẹp tô cháo
" thằng nhỏ ngủ rồi hả dì? "
cô đi ra ngoài, khoảng trống ngoài hành lang , dì 7 trải chiếu ngồi đó ẩm đứa bé
" Ừa thằng nhỏ ngủ ngoan lắm "
" dợ bây ăn nhiều hông? "
" dạ cũng hơn nữa tô "
" ừm coi ép ép nó để cho có sữa, chứ để ít sữa là thằng nhỏ nó ốm đó "
" dạ "
Dì 7 hôm qua có công chiện nên không vào được nay thì rảnh nên vô phụ nàng với cô, dì 7 biết cô cũng lần đầu làm ba, nàng cũng lần đầu làm mẹ.. hai người thì ko có ba có mẹ nên dì 7 thương như con trong nhà nhiều khi còn thương hơn thằng công nữa chứ, thương cô với nàng nên đâm ra cũng thương thằng nhỏ luôn
nhìn thằng nhỏ trắng bốc, nước da trắng giống mẹ còn cái môi cái mắt là của ba nó cái mũi cũng cao nhòng dì 7 nhìn là biết sau này đẹp trai sáng sủa rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro