Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tóm lại tức là, tình địch của chịHai lần này cực kì trâu bò...

Rosé đã ngủ say rồi nhưng Lalisa vẫn còn thức, trong đầu anh đang lặp đi lặp lại đoạn video vừa mới xem qua cách đây không lâu...

Video quay lại cảnh trong buổi thử vai thứ hai của cô...

Chính cái video đó dường như đã dẫn dắt anh nhìn thấy sự tuyệt vọng mà năm đó cô đã phải trải qua... Những hình ảnh ấy cứ chuyển qua chuyển lại trong đầu mãi không thôi.

Lalisa dùng di động mở email của mình ra, rồi lại mở tiếp một tệp đính kèm trong một email ẩn danh.

Trong tệp đính kèm là mấy bức ảnh, bức thứ nhất chính là bức ảnh trước đây chị đã từng thấy lúc dọn nhà cho cô.

Trong tấm ảnh là một đám người trẻ tuổi ăn mặc theo lối nhạc rock metal, Rosé đứng giữa mặc một bộ đồ đi xe máy màu đen, lúc này cô đang giả trai, trên mặt lộ ra một nụ cười phóng túng.

Cánh tay cô khác lên vai một người phụ nữ, người nọ đang nghiêng đầu nói chuyện với cô, xem tư thế thì dường như hai người này rất thân thiết. Người kia đang nghiêng đầu bật lửa, lại thêm ánh sáng hơi tối nên không thấy rõ tướng mạo của cô ta, cái duy nhất nhìn thấy chỉ là một gò má mơ hồ cùng một mái tóc trắng...

Còn có vài tấm ảnh nữa đều là ảnh chụp cuộc sống của Rosé lúc còn ở Mỹ. Mặc dù đều là hình chụp nhóm, giữa cô với người kia cũng chẳng có động tác gì mờ ám nhưng sự thân thiết cùng ăn ý của hai người lại lộ rành rành...

Bức ảnh cuối cùng... ngày tháng trên đó chính là hôm Rosé đi thử vai lần thứ hai.

Trong hình, Rosé đang nằm trên giường ngủ rất say, người tóc trắng kia thì lẳng lặng nằm bên mép dường. Ngón tay người đó túm chặt một góc áo cô không buông, cũng đang ngủ rất say...

Chị nhận được bức email ẩn danh này là ngày hôm qua, đối phương dùng địa chỉ IP giả nên không thể kiểm tra được người gửi là ai.

Tuy những bức ảnh này chẳng có bất kì hình ảnh lộ liễu nào nhưng mỗi tấm đều khiến Lalisa ghen đến mất khống chế.

Đúng vậy, là ghen tuông.

Mặc dù chính bản thân chị cũng không muốn thừa nhận điều này, nhưng mà những tâm tư u ám bị chị cố gắng xem nhẹ, bị chị kìm chế ở nơi sâu nhất lại cứ thế gào thét xông ra...

Từng câu từng chữ Rosé nói thuở ban đầu giằng xé cắn nuốt từng tế bào thần kinh của chị...

"Lalisa, thật ra thì tôi đã nói với chị từ đầu rồi! Tôi đã có người mình thích, cực kì cực kì cực kì thích! Mặc dù có vài nguyên nhân khiến tôi chẳng thể ở bên người đó, nhưng người đó vẫn luôn ngự trị trong trái tim tôi, không một ai có thể thay thế, cũng không có bất kì một chỗ trống nào nữa. Dẫu cho có người tốt hơn người đó, hoàn hảo hơn người đó cũng không thể, chị có hiểu không?"

Màn hình di động đột nhiên thay đổi, có người gọi tới cắt đứt dòng suy nghĩ của chị, vẻ u ám trên mặt chị mới từ từ rút đi, chị rón rén cầm di động ra sau nhà mới bấm nhận.

"Alo?"

"Boss, tóm được nội gián rồi! Suýt nữa thì để thằng chó kia uống thuốc độc tự sát, may mà Boss nhắc nhở trước! Hiện giờ bọn em đã khống chế được rồi!"

"Được rồi, ngày mai tôi sẽ về tự mình thẩm vấn."

"Vâng!"

Lalisa cúp máy, trong mắt thoáng qua một tia sát ý lạnh lẽo.

Những tấm hình trong email ẩn danh kia tuyệt đối không thể do một người bình thường làm ra được, bất kể đối phương là ai thì hắn cũng đã đạt được mục đích của mình.

Cho dù chính bản thân chị biết rõ đối phương gửi mấy thứ này để khiến mâu thuẫn của chị với người nào đó càng thêm gay gắt...

...

Đêm khuya, tại một căn biệt thự tại ngoại ô.

Kim Huyn điên tiết vỗ bàn đứng dậy, vẻ mặt tức giận đến đáng sợ: "Mày nói cái gì?"

Gã thuộc hạ nơm nớp lo sợ trả lời: "Hắc Long... bị phát hiện... hiện giờ đã bị Lalisa khống chế..."

"Ăn hại!" Sắc mặt của ông ta vô cùng âm trầm: "Đã phái người qua chưa?"

Gã thuộc hạ toát mồ hôi nhễ nhại: "Rồi ạ! Nhưng mà... bắt hụt, người đã bị đưa đi rồi, hơn nữa có tìm được cũng sợ là không cứu được, bọn họ canh phòng rất nghiêm ngặt..."

Kim Huyn tất nhiên là biết điểm này, nếu không thì ông ta cũng đã chẳng tức điên đến vậy.

Hắc Long là biệt danh của nội gián ông ta cài vào BP, là quân cờ chôn sâu nhất của ông ta. Trước mắt thì Hắc Long có địa vị khá cao trong tập đoàn BP kẻ này cung cấp cho Kim Huyn vô số tin tình báo quan trọng nhưng đồng thời cũng nắm giữ rất nhiều bí mật.

Một khi Hắc Long rơi vào tay Lalisa thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.

Không được, phải nghĩ cách cứu kẻ kia ra.

Nếu không cứu ra được thì cũng phải diệt khẩu trước khi tên đó kịp mở miệng...

Kim Huyn bước qua bước lại trong căn phòng: "Gọi Hyeri về đây, yêu cầu cô ta dừng tất cả nhiệm vụ trong tay quay về!"

"Vâng!" Gã thuộc hạ vội vàng nhận lệnh lui xuống.

Lúc này ngoài cửa vang lên một giọng nói lười biếng: "Chỉ phí công mà thôi."

"YooNa..." Kim Huyn nhìn về phía cửa.

"Đã vào miệng Lalisa rồi thì còn mong cậy từ răng chị ta ra được chắc?" Woon YooNa chậm rãi nói trên mặt vẫn treo nụ cười nhạt đầy giễu cợt.

Kim Huyn nhăn mày: "Vậy cũng không thể để mặc Hắc Long rơi vào tay Lalisa, hắn ta biết quá nhiều chuyện của chúng ta!"

Woon YooNa nhướng mày chẳng thèm đếm xỉa: "Vậy thì sao?"

Kim Huyn trầm giọng cảnh cáo: "YooNa, con đừng khinh địch như thế, Lalisa không dễ đối phó đâu!"

Woon YooNa nhếch khóe miệng để lộ ra vẻ hứng thú cùng sự điên cuồng: "Ha, nếu dễ đối phó thì còn có ý nghĩa gì?"

Giọng điệu Kim Huyn đột nhiên trở nên nghiêm nghị: "YooNa! Bình thường con muốn đùa nghịch thế nào cũng được, nhưng chuyện này không phải chuyện để cho con đùa! Con đừng quên mẹ con chết thế nào, Woon gia làm sao mà bị diệt!"

"Woon gia bị diệt có liên quan gì đến tôi?" Giọng nói của Woon YooNa đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Kim Huyn hơi ngẩn ra: "Được, chúng ta không nói về Woon gia, chúng ta chỉ nói về mẹ con! YooNa, đừng để mẹ con chết oan!"

"Chú Kim, chú không cần phải phí tâm nhắc nhở tôi! Mỗi đêm tôi đều thấy hình ảnh bà ấy chết trước mặt tôi! Câu trả lời này đủ để chú hài lòng chưa?"

"YooNa, chú biết con đau khổ nhưng con phải nhớ, tất cả những thứ này đều do Manoban gia gây ra cho con!"

...

Rạng sáng lúc năm giờ.

Trong thôn nhỏ yên tĩnh, khi tất cả thành viên của đoàn làm phim còn đang chìm trong giấc mộng, trừ Cho Boram với Soyoung do quá kinh hãi mà mất ngủ cả đêm.

Một tiếng "két" rất nhỏ vang lên, Lalisa xoay người thức dậy mặc lại quần áo nghiêm chỉnh.

Chị vừa định xuống giường thì một cánh tay mềm mại ôm lấy hông của chị: "Ừm... chị đi đâu đấy?"

Lalisa xoay người lại hôn nhẹ lên môi cô: "Chị phải đi rồi."

Rosé vẫn còn chưa tỉnh ngủ, chỉ lắc lắc đầu như đánh trống chầu theo bản năng: "Không muốn... không muốn chị đi..."

"Ngoan nào."

"Ừm... vậy để em dậy tiễn chị..."

"Không cần, em ngủ thêm lát nữa đi, hôm nay cảnh quay rất nặng, đừng làm lỡ." Lalisa dịu dàng nói.

Không ngờ Rosé cứ như thể nghe được gì đó phụ lòng lắm, cô tủi thâm lầm bầm: "Chị cũng biết là em phải cực khổ kiếm tiền cưới, chị không yêu em nữa à?"

Lalisa có chút bất đắc dĩ nhưng trên mặt lại mang vẻ cưng chiều dung túng khiến người ta tan chảy: "Chị nằm với em thêm một lúc nữa nhé, hửm?"

"Ừm..." Lúc này Rosé mới hài lòng mà mơ mơ màng màng thiếp đi tiếp.

Lại nằm thêm một lúc lâu cộng với hôn hôn dỗ dành con sóc chuột con trong lòng mãi thì Lalisa mới rời đi được.

Còn trễ nữa thì những người khác cũng dậy mất, chị đi không nổi.

Lalisa nhẹ nhàng cài cửa lại nhưng không ngờ vừa mới bước ra cửa lại đụng phải một người.

Jeon Do Yeon...

Cô thấy Lalisa bước từ phòng Rosé ra lại chẳng có vẻ gì là khiếp sợ, trái lại chỉ hơi nhướng mày: "La đổng, thật khéo."

Không đợi Lalisa kên tiếng thì Jeon Do Yeon đã cười nói: "Đừng lo, tôi sẽ giữ bí mật."

"Cám ơn, nhờ cô chăm sóc Chaeyoungie." Bởi vì đây là thần tượng mà vợ mình một mực sùng bái nên thái độ của Lalisa cũng rất khách khí.

"La đổng khách sáo quá, tôi rất thích cô nhóc này! Chẳng qua là không ngờ cô gái ngày đó trong phòng làm việc của La đổng... thật sự là Chaeyoungie..." Jeon Do Yeon đầy ẩn ý cảm thán một câu, sau đó nhìn về phía Lalisa cất lời: "La đổng, tôi có chút chuyện muốn nói với chị, không biết chị có rảnh rỗi không?"

"Chờ sắp xếp được thời gian rảnh tôi sẽ để trợ lí báo lại cho cô Jeon."

Jeon Do Yeon khẽ mỉm cười: "Được, vậy tôi chờ tin tức của La đổng."

Đến tờ mờ sáng hôm sau thì chuyện đêm qua đã lan truyền khắp nơi trên mạng.

Đội thủy quân chuyên bôi đen Rosé cùng với những người đem lòng oán hận cô từ vụ của Jang Ha-ri lúc trước đều nhảy ra.

[Trời ạ! Cái này thật sự quá kinh người! Mấy cái clip này vẫn còn cập nhật cơ đấy, đếm đến giờ đã chín người rồi, đây là muốn ngủ với cả giới giải trí sao?]

[Tôi cứ cho rằng cô ta là một Ảnh hậu chuyên tâm diễn cơ đấy! Không ngờ cuộc sống riêng tư lại dâm đãng như thế, tài nguyên của cô ta trước giờ đều lấy được nhờ lăn giường à? Trước kia không có bằng chứng thì tôi không tin nhưng giờ thì bằng chứng chất như núi rồi! Khó trách tại sao vai của Jang Ha-ri đã tới tay rồi mà cô ta còn cướp được! Mới lộ ra thôi đã nhiều người thế này, không biết còn bao nhiêu người lên giường với cô ta còn chưa lộ ra nhỉ!]

[Nhắc mới nhớ, cái cô Park Hwayoung bị Rosé ép phải giải nghệ lúc trước thật đáng thương! Khó trách tại sao Ninh gia thà nuôi một đứa con nuôi cũng không nhận cô con ruột này, hóa ra là do nhân cách tệ hại?]

[Trước khi mọi chuyện rõ ràng thì đừng có nói bậy, còn chưa biết người trong video kia là ai đâu!]

[Thủy quân của ai kia cũng biết đủ đi chứ, coi mọi người mù mắt hết rồi à? Có bằng chứng còn không tin vậy mấy người muốn thế nào?]

[Rốt cuộc ai mới là thủy quân thì tự hiểu nhé, bị đuổi khỏi giới giải trí rồi còn ngày ngày thuê thủy quân cắn anh Yeong mãi không buông cũng nên biết đủ đi! Nếu cô ta thực sự vô tội như lời nói ý mà, có bản lĩnh thì rời khỏi Ninh gia để chứng minh coi nào? Vô tội thế nào mà mặt dầy mày dạn vào công ty của nhà người ta? Vô tội thế nào mà không nỡ bỏ được vinh hoa phú quý?]

...

Nhìn những fan hâm mộ đang chiến đấu hết lòng vì mình, Rosé sao có thể ngồi im không làm gì chứ.

Nếu Lalisa đã hứa như thế thì chắc chắn chị sẽ có biện pháp.

Rosé thượng lượng với Cho Boram một chút, sau đó đăng một bài Instagram đơn giản để giải thích: [Người trong clip đó không phải là tôi, cảm ơn mọi người đã tin tưởng!]

Rosé vừa đăng Instagram này thì những fan hâm mộ kia như được tiếp sức, sức chiến đấu của bọn họ dần dần tăng vọt, càng ra sức chiến với đám hắt nước bẩn lung tung kia, chỉ cần cô nói thì bọn họ nhất định tin tưởng.

Rosé nhìn fan nhà mình chia sẻ lại Instagram giải thích của mình kèm thêm những lời kiên định rằng sẽ luôn tin tưởng cô thì trong lòng cũng thấy cảm động.

"Lúc trước em cứ hâm mộ Yang Dae-jung, không ngờ cũng có ngày em cũng có nhiều fan ủng hộ em như vậy..."

Cho Boram nghe Rosé nhắc tới Yang Dae-jung thì đột nhiên nhớ tới một chuyện, khó trách... khó trách tại sao lấy tính cách của Yang Dae-jung như thế... mà anh ta lại cam nguyện rút lui...

Đăng Instagram xong, Rosé đi tới địa điểm quay phim, vừa mới tới nơi đã thấy các nhân viên túm năm tụm ba đồng loạt nhìn về phía cô.

Rosé thản nhiên chào buổi sáng mọi người rồi đi đến cạnh Yoo In Soo.

Yoo In Soo như thể chẳng biết chuyện gì, giống như chẳng có cái gì xảy ra mà vẫn như bình thường bàn chuyện quay phim với Rosé.

Những người khác thấy bộ dáng thản nhiên của cô, cộng thêm thái độ của đạo diễn thì cũng tin tưởng Rosé hơn nửa phần.

Dù sao thì vì quay bộ phim này mà thời gian bọn họ ở chung không ngắn, sự chăm chỉ cùng cố gắng của cô ai ai cũng nhìn thấy trong mắt.

Vì thế đa phần nhân viên đều chọn đứng ở vị trí trung lập, cũng có người không thèm quan tâm có bị dính líu gì hay không mà trực tiếp đăng Instagram bày tỏ thái độ: [Tôi tin người trong clip đó không phải Rosé! Nói cô ấy dựa vào số lần lăn giường mà đi lên là hoàn toàn vô căn cứ! Bởi vì, chỉ cần dựa vào thực lực của cô ấy thì cũng quá đủ rồi!]

Muốn chứng minh Rosé dựa vào quy tắc ngầm hay dựa vào bán thân thì ít nhất cũng phải chứng minh những tài nguyên mà Rosé lấy được đều là loại có tiếng mà không có miếng.

Nhưng trên thực tế thì, từ khi Rosé ra mắt đến nay thì mỗi một quảng cáo đại hiện hay mỗi bộ phim đóng đều được hoàn thành một cách xuất sắc đến kì lạ.

Cuộc chiến trên mạng cũng chẳng vì thế mà ngừng lại, bọn họ bắt đầu đánh lạc hướng dư luận thành Rosé trời sinh đã phóng đãng thích cấu kết với đàn ông, nói cô có thực lực đến đâu cũng không che giấu được chuyện đạo đức của cô có vấn đề...

Bởi vì Rosé chỉ đăng một cái Instagram thanh minh mà lại chậm chạp không đưa ra chứng cứ, cho nên dư luận rất nhanh bị cái ý nghĩ này áp đảo.

Đến buổi tối ngày thứ ba đối phương lại phát tán một cái clip khác.

Lần này đối tượng trong clip là một nhà đầu tư trọng yếu trong bộ phim Mẹ.

Đám người vẫn cắn chết Rosé không buông lập tức như sói đói thấy được thịt, bọn chúng điên cuồng lấy cái này ra mà tấn công. Đồng thời cũng cố ý xem nhẹ sự thật rằng phim của đạo diễn Yoo thì dù có là nhà đầu tư cũng không có quyền nhúng tay vào việc chọn diễn viên.

Dù sao thì cũng chẳng ai chê chuyện hay bị làm lớn..

Nhưng mà, mọi chuyện xoay chuyển cũng bắt đầu từ cái clip này.

Soyoung nhìn đoạn clip mới nhất thì đã gấp đến độ quay vòng vòng: "Anh Yeong, không sao thật chứ? Đã ba ngày rồi sao phía Boss chẳng có chút tin tức gì, chứng cứ trong tay đối phương cứ tuôn ra không ngừng... rốt cuộc là Boss được hay không vậy?"

Rosé đang nằm trên giường dùng dưa chuột đắp mặt nạ nghe thế thì đầy ẩn ý đáp: "Cưng à, lá gan của cưng lớn thật đó, dám nghi ngờ Boss là không được..."

Soyoung nghe vậy bị dọa sợ đến suýt tè ra quần: "Anh Yeong! Em nào dám! Em lo lắng cho anh thôi mà, anh còn trêu em là sao! Nhỡ đâu phía Boss không giải quyết thì làm sao đây?"

Không lăn lộn được trong giới giải trí nữa cũng không quan trọng, cái đáng sợ là cả đời này Rosé có thể sẽ phải đeo cái tội danh đáng sợ này, đối với phụ nữ mà nói thì như thế khác nào hủy cả cuộc đời.

Ý đồ của đối phương quá hiểm ác, rõ ràng muốn ép Rosé vào chỗ chết!

Rosé cười khẽ: "Không có nhỡ đâu."

Gần như là Rosé vừa dứt lời thì di động reo lên, Lalisa gọi tới.

"Chị yêu, chị hết bận rồi sao ~"

Nhìn anh Yeong nhà mình bình thường vừa bá đạo vừa ngầu ấy thế mà lắc người một cái đã biến thành cô gái nhỏ đang yêu, Soyoung bày tỏ nhân sinh quan của cô đã nát bét rồi.

Chẳng lẽ anh Yeong đang... nói chuyện điện thoại với Boss đại nhân sao?

Má ơi, anh Yeong gọi Boss là chị yêu kìa, sến quá đi!

Rosé vì muốn chứng minh Boss đại nhân nhà mình có năng lực cho nên mở loa ngoài ra.

Quả nhiên trong di động vang lên tiếng của Lalisa: "Ừ, nhớ chị không?"

Soyoung: "..." Mẹ của con ơi, con cứ tưởng chỉ có mình anh Yeong sến súa thôi...

"Dĩ nhiên là nhớ rồi nạ, nhưng mà em rất nghe lời chị mà tập trung quay phim đấy! Tiến độ bên này rất nhanh, mấy ngày nữa là được về rồi!"

"Ngoan lắm."

Soyoung chính tai nghe thấy giọng điệu dịu dàng khiến người ta khiếp sợ cùng cái giọng như dỗ trẻ con của Boss đại nhân: "..."

'Đù, không đúng, quan trọng là hiện giờ đang là tình huống khẩn cấp, hai người có thể nói chính sự trước được không hả?'

'Đúng là Hoàng đế không vội thái giám đã lo chết rồi...'

"Chaeyoungie, em chuẩn bị một chút! 8 giờ tối mai tổ chức họp báo, cụ thể thế nào chị sẽ gửi cho Cho Boram."

Soyoung bị ép ăn thức ăn cho chó nửa ngày cuối cùng cũng nghe được đoạn mấu chốt, nhất thời tinh thần trở nên phấn chấn!

8 giờ tối mai tổ chức họp báo? Ý là... Boss đại nhân đã có biện pháp làm rõ chuyện này?

"Được, vậy để em xin đoàn làm phim cho nghỉ một ngày."

"Không cần, họp báo được tổ chức ngay khách sạn gần chỗ em thôi, em xong việc thì qua đó lộ cái mặt là được."

"Hửm, cũng được..."

Để đám phóng viên kia chạy tới chỗ thâm sơn cùng cốc này tổ chức họp báo? Boss đại nhân cũng trâu quá đi!

Rosé cúp máy, Soyoung kích động đến thiếu chút nữa nhảy cỡn lên, cô sai rồi, cô không nên nghi ngờ Boss đại nhân!

"Aaaaa... anh Yeong, Boss đại nhân quá ngầu, quá tri kỉ!"

Chuyện này anh Yeong vốn không sai thì sao phải cúi đầu, đám người chuyên đổ thêm dầu vào lửa, chỉ sợ thiên hạ không loạn kia nếu muốn lấy được tin hot thì tự bò mà đến.

...

Lalisa vừa mới gọi điện thông báo cho Rosé xong, phía Instagram chính thức của YG Entertaiment cũng đăng một thông báo rằng 8h tối mai tại khách sạn Bốn Mùa của của thành phố Gyeongju sẽ mở họp báo, đến lúc đó sẽ cho tất cả mọi người đáp án về chuyện "bồi ngủ" này.

Mạng xã hội lập tức nổ tung vì tin tức này, rốt cuộc YG Entertaiment đã công khai đáp trả.

Buổi họp báo có tổ chức ở đâu cũng không thành vấn đề, tất cả cánh truyền thông được mời đều chạy như bay tới thành phố Gyeongju gấp.

Rosé ngủ một giấc thật ngon tới tận sáng, rồi lại vẫn đi quay phim như mọi ngày.

Hôm nay có khá nhiều cảnh quay với các diễn viên nhí, dù sao thì trẻ con cũng không có nhiều kinh nghiệm mà đạo diễn Yoo lại cực kì nghiêm khắc nên NG rất nhiều lần.

Chờ lúc xong xuôi đã hơn bảy giờ.

Cùng lúc đó, cửa khách sạn Bốn Mùa đã sớm bị các phóng viên lấp kín.

Mắt thấy thời gian trôi qua từng phút, đồng hồ sắp điểm 8h vậy mà phía Rosé vẫn chẳng thấy một bóng người thì các phóng viên bắt đầu xì xào bàn tán.

"Chuyện gì thế này, sao vẫn còn chưa tới? Chẳng lẽ muốn đùa bỡn chúng ta à?"

"Chắc không phải là không dám tới chứ?"

"Tôi nói cho mấy ông này, YG Entertaiment rõ ràng là vịt chết còn cứng miệng! Cái người trong clip kia chắc chắn là Rosé! Từ khi cô ta debut thì tôi đã phụ trách tin tức của cô ta rồi, phải nói là tôi hiểu cô ta cực rõ! Không nhận lầm được!"

"Thật ra thì, tôi cũng cảm thấy bất kể là phẫu thuật hay là trời sinh đã giống thì thế nào cũng sẽ có sơ hở, nhưng cái người cái clip đến cả cái nốt ruồi sau tai cũng giống như đúc thì làm gì có chuyện là người khác!"

"Đúng đó..."

...

Đám phóng viên đang bàn luận sôi nổi thì một chiếc xe màu trắng đi tới, lúc này có người nhận ra đó là xe chuyện dụng của YG Entertaiment thì ánh đèn flash loang loáng chớp lên, tất cả ống kính đều chĩa thẳng vào chiếc xe kia.

"Cạch" một tiếng, cửa xe được mở ra, sau đó một cô gái bước xuống. Cô gái này có một mái tóc dài xoăn tự nhiên, mặc một chiếc váy hở vai màu đỏ tôn lên làn da trắng như bạch ngọc, cô ngẩng đầu lên lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng tinh xảo.

"Rosé! Cô thấy thế nào về những clip được cho là của cô đang lan truyền trên mạng?"

"Cô đăng Instagram nói đó không phải là cô, đây là thật sao? Hay là cô đang nói dối?"

"Cô có bằng chứng gì để chứng minh người trong clip đó không phải là cô không?"

...

Các phóng viên giống như châu chấu vây lấy cô gái, từng người tranh nhau đặt ra câu hỏi cứ như pháo liên thanh.

Sắc mặt cô gái kia lúc này tái trắng, trên mặt lộ rõ vẻ chột dạ bộ dạng như thế chẳng khác nào đút cho đám phóng viên thêm thuốc kích thích khiến bọn họ càng thêm hưng phấn, cũng càng chắc chắn phán đoán của mình không sai...

Bước xuống từ chiếc xe còn có thêm hai vệ sĩ áo đen và giám đốc phòng quan hệ công chúng của YG Entertaiment - Kang Dae-sung, ba người này thấy cô gái kia bị bao vậy cũng chẳng thèm có phản ứng gì, cũng không có ý tiến lên ngăn cản.

Tất nhiên, các phóng viên cũng chú ý tới việc này, nhất thời trong lòng đều hiểu, thế này là YG Entertaiment... muốn buông tha cho Rosé rồi!

"Rosé, cô phụ lòng biết bao fan hâm mộ ủng hộ và tin tưởng cô như vậy sao?"

"Làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, thật quá đáng!"

"Hôm nay cô tới đây là để nói lời xin lỗi với mọi người sao?"

...

Ngay lúc các phóng viên điên cuồng vây lấy cửa khách sạn anh một câu tôi một câu, thì sau lưng bọn họ đột nhiên vang lên một giọng nói: "Làm phiền mọi người nhường đường nào."

Người lên tiếng là trợ lý Soyoung của Rosé.

Nghe thấy giọng điệu quen thuộc này thì các phóng viên nghiên đầu lại nhìn theo phản xạ mà vừa nhìn thì lập tức đồng loạt ngây người...

Có ba người đang bước đến.

Soyoung, Cho Boram mà người đứng giữa lại là...

Đó là... là Rosé sao?

Vì để quay phim thuận lợi mà cả đoàn phim trong thời gian này đều sống một cuộc sống thôn quê, kể quả khi quay xong cũng vẫn mặc áo vải thô. Chưa kể hôm nay xong việc hơi muộn lại phải tranh thủ thời gian nên Rosé vẫn mặc nguyên bộ quần áo bình thường hay mặc sau khi xong việc. Mái tóc của cô được tết gọn gàng lại sau gáy, làn da phơi nắng lâu ngày mà hơi đen đi một chút so với trước đây, nếu nhìn kỹ thì đôi tay cũng thô ráp đi không ít, trên đó chằng chịt những vết cắt nhỏ do gặt lúa tạo ra...

Chỉ có điều, ánh mắt của cô gái này rất sáng, khí độ quanh người cũng dửng dưng bình tĩnh khiến người ta phải chú ý đến đầu tiên chứ không phải là tướng mạo hay lối ăn mặc.

Ánh mắt Rosé đảo qua đám phóng viên tại hiện trường rồi lễ độ nói: "Xin lỗi vì khiến mọi người chờ lâu, công việc hôm nay kết thúc hơi muộn."

"Yeong... anh Yeong!" Một nữ phóng viên bị lấp phía sau kích động kinh hô thành tiếng: "Mấy người mù hết rồi à? Đây mới là anh Yeong của tôi chứ!"

Rosé cũng có chút ấn tượng với nữ phóng viên kia, cô gái đó là một trong những fan hâm mộ vẫn ở tuyến đầu chiến đấu bảo vệ cô, quả nhiên lần này cũng tới.

Rosé nhìn về phía cô gái kia rồi lộ ra một nụ cười cảm kích khiến nữ phóng viên kia càng thêm kích động, không hiểu sao lúc này nữ thần chỉ mặc áo vải thô thôi mà cũng thấy cực kỳ xinh đẹp!

Dung nhan của một người thì có thể làm giả, nhưng khí chất thì không thể bắt chước trong một sớm một chiều. Rosé vừa mới xuất hiện thì bất chấp hình ảnh lúc này của Rosé khác xa với bình thường bao nhiêu thì trong nháy mắt ai cũng hiểu, cô gái trước mắt này mới đúng là Rosé!

'Cho nên... người vừa trên xe bước xuống... là đồ giả?'

Các phóng viên lập tức quay đầu nhìn người phụ nữ bọn họ vừa bao vây, nhất thời cái cằm cũng rớt xuống đất luôn.

Thật sự sẽ có người giống Rosé đến như vậy sao, ngũ quan rồi ngay cả nốt ruồi đen trên tai cũng giống nhau như đúc, tuyệt đối có thể lấy giả làm thật. Với điều kiện tiên quyết là người thật không xuất hiện.

Lần này, không đợi các phóng viên phục hồi tinh thần mà bao vây Rosé thì Kang Dae-sung đã tự mình mang theo vệ sĩ che chắn cho Rosé bước vào khách sạn.

Mà cái đồ "hàng giả" kia cũng bị một người vệ sĩ khác áp giải đi vào...

Điều kiện khách sạn nơi đây không thể so sánh với ở Seoul, hội trường tổ chức đã bị nhồi đầy ắp, ngay cả trên hành lang cũng chất đầy người. Nhưng tất cả lại không có bất kỳ lời oán thán nào mà tập chung hết tinh thần nhìn chăm chăm lên phía sân khấu.

Mọi người nhìn Rosé, rồi lại nhìn Rosé giả, đúng là nhìn không chớp mắt.

Trước giờ hiệu suất làm việc của YG Entertaiment đều rất nhanh, không chơi mấy thứ cong cong nhiễu nhiễu kia, cộng thêm việc Boss đại nhân đã cố ý dặn phải giải quyết nhanh chóng để bà chủ về nghỉ ngơi nên Kang Dae-sung chỉ mở đầu mấy câu đơn giản rồi sau đó để cho nhân viên mở máy chiếu ra.

"Cạnh" một tiếng, màn hình lớn sáng lên, hiện ra tư liệu của một trung tâm thẩm mỹ quốc tế nổi tiếng nào đó. Một chuỗi những thuật ngữ chuyên nghiệp được kéo qua, sau đó phía dưới xuất hiện hai gương mặt được đặt lên bảng so sánh.

Một là trước khi phẫu thuật, một là sau khi phẫu thuật.

Gương mặt sau khi phẫu thuật chính là Rosé, còn gương mặt trước khi phẫu thuật... lại là... Nhất tỷ cũ của YG Entertaiment - Lee Ahreum!

Khi thấy rõ những nội dung mà máy chiếu đưa lên, nhất thời cả hội trường nhỏ hẹp này yên tĩnh tới độ nghe được cả tiếng kim rơi.

Mấy giây sau, đám phóng viên giật mình tỉnh lại, toàn trường trở nên xôn xao rồi gắt gao nhìn chằm chằm kẻ giả mạo Rosé, những tiết thét chói tai vang lên không dứt.

"Ối... trời ạ! Mắt tôi mù mất thôi! Kia... khuôn mặt trước khi thẩm mỹ kia có phải Lee Ahreum không vậy?"

"Trên bệnh án kia có tên kìa, giấy trắng mực đen viết rõ ràng rồi đó, chính là Lee Ahreum!"

"Khoan... khoan đã! Để não tôi hoạt động đã! What the fuck! Này... Rosé giả này chính là Lee Ahreum đã qua phẫu thuật thẩm mỹ? Đây đúng là bộ phim giả tưởng tiên tiến nhất từ trước đến này!!!"

...

Lúc đầu, Lee Ahreum mượn cái danh bà Lục mà hoành hành bá đạo trong giới giải trí. Mãi cho đến khi chính chủ xuất hiện vạch trần cô ta, đồng thời công bố rằng đã có bạn gái từ lâu rồi thì Lee Ahreum mới trở nên im hơi lặng tiếng.

Mọi người ai cũng cho rằng Lee Ahreum chọc giận Lalisa nên bị phong sát, vì thế mà tất cả những tin tức liên quan đến cô ta đều bị ỉm xuống.

Nhưng mà ai có thể ngờ... Lee Ahreum lại trở lại trong một cái tình huống khiến mọi người rơi cả tròng mắt thế này!

Lee Ahreum biến mất bấy lâu nay lại lắc mình một cái đã phẫu thuật mặt giống Rosé y như đúc... chuyện này quả thực quá đáng sợ!

"Cô này, xin hỏi cô đúng là Lee Ahreum thật sao?"

"Người trong những clip đó thật sự là cô sao?"

"Tại sao cô lại phẫu thuật thành giống Rosé để hãm hại cô ấy?"

"Có phải vì Rosé chiếm lấy vị trí của cô, cho nên cô mới dùng cách này để trả thù cô ấy?"

...

Không cần Kang Dae-sung nói gì thì đám phóng viên đã tự tưởng tượng ra hết đầu đuôi câu chuyện.

Nhưng mà, nguyên nhân sâu xa khiến cho Lee Ahreum quyết định phẫu thuật gương mặt giống Rosé như đúc là vì Rosé chính là cô bạn gái bí ẩn của Lalisa, mà điều này thì cánh phóng viên lại không biết.

"Cô Tô, phiền cô lên tiếng đi!"

Đứng trước đám phóng viên điên cuồng cũng những câu hỏi sắc bén dồn dập, sắc mặt của người phụ nữ kia trắng bệnh không còn một giọt máu. Thân thể cô ta bắt đầu run rẩy kịch liệt như thể bị lột sạch quần áo mà trần trụi đứng trước mặt mọi người.

Kang Dae-sung hơi nhíu mày nhìn người đàn bà kia, ánh mắt rõ ràng có ý thúc giục cùng cảnh cáo.

Rốt cuộc, người phụ nữ kia cũng ngẩng đầu lên, gương mặt xinh đẹp tinh xảo lại lộ ra lần nữa khiến mọi người kinh hô.

Toàn trường giống như đạt thành hiệp định gì đó mà đồng thời an tĩnh lại, bọn họ nhìn chằm chằm người đàn bà kia như thể sợ bỏ lỡ mất bất kì một câu nói nào của cô ta. Mất công chạy cả quãng đường dài tới đây thật không uổng, tin tức này đủ để quấy đảo toàn bộ giới giải trí.

Rosé đứng một bên cũng đưa mắt nhìn người đàn bà kia, vì sự tín nhiệm đối với Lalisa mà từ đầu tới cuối cô cũng chẳng hỏi nhiều. Mãi vừa rồi khi nhìn thông tin mà máy chiếu đưa lên cô mới biết người này chính là Lee Ahreum, lúc này nhìn cái người có khuôn mặt giống mình y như đúc thì tâm tình của Rosé cũng khó nói thành lời. Hiển nhiên chính cô cũng không ngờ được Lee Ahreum sẽ làm đến mức này...

Bị vô số cặp mắt nhìn chằm chằm thì Lee Ahreum không nhịn được mà quay đầu đi, nhìn thoáng về phía Rosé.

Làn da xù xì ăn mặc quê mùa, làm gì được nửa phần chói mắt khi xưa?

Con khốn kia... cũng chỉ biết dựa vào gương mặt thôi, trừ cái khuôn mặt này ra thì còn có cái quái gì, vì mấy giải thưởng mà tự hủy hoại hình tượng của mình, đúng là nực cười...

Thấy Lee Ahreum nhìn chằm chằm Rosé mà không nói lời nào, các phóng viên lại bắt đầu um sùm nghị luận thúc giục.

Lúc này, Lee Ahreum quay mặt nhìn về các phóng viên rồi lên tiếng: "Tôi là Lee Ahreum."

Lee Ahreum biết nếu bọn họ đã tìm được mình thì có chối nữa cũng vô ích.

Mặc dù các phóng viên đã biết rõ nhưng khi nghe chính miệng cô ta nói ra thì vẫn cảm thấy khiếp sợ.

"Thật... thật sự là Lee Ahreum kìa!"

"Cô ta bị điên rồi đúng không?"

"Dù cho không phải Rosé thì ắt cũng sẽ có người khác thế chỗ cô ta mà! Cô ta bất chấp phẫu thuật thành Rosé cũng biến thái quá đi!"

"Lại còn lấy danh nghĩa của Rosé lên giường với bao nhiêu đàn ông! Trời ạ! Tam quan của tôi bị cô ta đập vỡ rồi!"

...

Ngay khi các phóng viên đã xác nhận đầu đuôi mọi việc thì đột nhiên có một phóng viên nam cao ráo đưa ra nghi vấn: "Cô ta là Lee Ahreum thì đâu có chứng minh được cái gì? Muốn phẫu thuật thành thế nào là quyền tự do của cô ấy! Nhưng như thế cũng không nói rằng người phụ nữ trong những clip kia chính là Lee Ahreum đúng không? Mấy người cứ nói như thế thì tôi cũng có thể nói rằng Lee Ahreum bị YG Entertaiment mấy người kéo ra làm kẻ chết thay cho Rosé?"

Tên phóng viên đó nói thế thì các phóng viên cũng trố mắt nhìn nhau, khả năng này... cũng không phải là không thể...

"Chắc không phải YG Entertaiment tìm kẻ chết thay thật chứ?"

"Đúng vậy, hai người này quả thật quá giống nhau, rất khó phân biệt thật giả!"

...

Thấy mọi người cũng bắt đầu thay đổi chiều hướng suy nghĩ thì tên phóng viên kia đắc ý nói: "Cô Lee, có phải cô bị YG Entertaiment uy hiếp hay không?"

Lee Ahreum đảo đảo mắt, bả vai hơi co lại tỏ vẻ như đang sợ hãi, cô ta phản ứng như vậy càng khiến mọi người tin lời nói của tên phóng viên kia.

Kang Dae-sung lạnh lùng nhìn chằm chằm gã phóng viên kia một cái rồi máy chiếu sau lưng lại đổi qua hai tấm hình khác.

Một trong hai tấm hình là cảnh cắt ra từ đoạn clip Rosé ngủ cùng với nhà đầu tư phim Mẹ được tung ra cách đây không lâu. Trong ảnh, có một chiếc điện thoại bị vứt lăn lóc trên đầu giường, trong lúc vô tình gã đàn ông đó xẹt tay qua khiến màn hình sáng lên đồng thời cũng tiết lộ ngày tháng và thời gian lúc đó.

Vì chất lượng của đoạn clip này khá cao cho nên những con số trên màn hình di động cũng hiện lên rất rõ ràng.

Tấm hình thứ hai có thể nhận ra là được cắt từ camera an ninh, nội dung trong hình là Rosé đang đứng trước cửa, một người khác đang kéo cửa ra mời cô vào nhà.

Mà người đang kéo cửa ấy lại chính là Jeon Do Yeon.

Điểm chính là, thời gian trên tấm ảnh cắt ra từ camera an ninh lại hoàn toàn trùng khớp với thời gian trên màn hình di động.

Như thế này có ý gì?

Chỉ cần người không mù thì sẽ hiểu. Chẳng lẽ Rosé biết thuật phân thân sao, nếu không thì làm thế nào mà cùng lúc lại vừa có thể xuất hiện trên giường với nhà đầu tư, lại vừa có thể đứng trước cửa nhà Jeon Do Yeon?

"Thời điểm đó tôi có hẹn Rosé đến nhà tôi làm khách, không biết người trong đoạn video kia là ai?"

Một loạt tiếng bước chân vang lên, không biết Jeon Do Yeon đã đến từ lúc nào, cô cùng với những nhân viên khác cùng bước về phía sân khấu.

"A! Là Jeon Do Yeon!"

"Là cô Jeon!"

Địa vị của của Jeon Do Yeon trong giới giải trí chẳng cần nói cũng biết, không có bất cứ ai lại đi nghi ngờ lời nói của cô cả. Huống hồ đã có chứng cứ xác thực rồi, lại thêm Jeon Do Yeon tự mình đứng ra làm chứng.

"Tôi đã bảo cái người trong clip kia chắc chắn không phải anh Yeong rồi mà! Bây giờ thì chân tướng rõ ràng rồi đấy! Đã chứng minh được anh Yeong không có mặt ở đó! Lời của cô Tống chắc không có khả năng là giả đâu nhỉ!"

Trên mặt tên phóng viên nam kia lộ ra vẻ âm trầm: "Vậy thì sao, cũng chỉ chứng minh được người trong clip đó không phải Rosé chứ đâu có thể chứng minh Lee Ahreum giá họa Rosé chứ!"

"Mày bị đần à? Chỉ cần chứng minh được người trong clip kia không phải Rosé thì khác nào chứng minh được Lee Ahreum giá họa cho Rosé!"

"Lúc đầu tôi đã nghi ngờ, nếu Rosé thật sự là loại tiểu nhân tâm cơ thâm trầm như các người nói thì lúc cô ta làm mấy chuyện này sẽ để lại sơ hở sao! Mỗi một cái clip đều bị quay lại, thậm chí còn quay chất lượng cao luôn? Nhất là mặt ý! Như thế thì khác nào tự vả mình đâu?"

"Trừ khi tự cô ta quay lại!"

"Chuẩn bị trăm phương ngàn kế lâu như vậy lại tính cắn ngược lại người ta, đúng là âm hiểm! Này, anh là phóng viên của báo nào, có phải bị Lee Ahreum mua chuộc rồi đúng không!"

...

Các phóng viên mồm năm miệng mười đem cái gã phóng viên kia chặn họng chẳng thốt lên được một chữ.

Tên phóng viên kia thấy tình hình không thể xoay chuyển nữa thì thừa dịp các phóng viên đang kích động đặt câu hỏi cho Jeon Do Yeon thì lẳng lặng rời đi, nhưng mà vừa bước chân ra khỏi cửa đã bị hai vệ sĩ cao to khống chế nhét vào xe...

...

Họp báo kết thúc, chuyện tình lần này được chấm dứt ở đây.

Sắc mặt Lee Ahreum xám ngoét, cô ta không ngờ lại để một sơ hở to như thế.

Kang Dae-sung nhìn bộ dạng đờ đẫn của cô ta thì nở một nụ cười lạnh khinh bỉ. Cô ta điên cuồng tung các clip liên tục, cứ cho là chứng cớ càng nhiều thì Rosé càng khó xoay người nhưng lại quên mất rằng cô ta đưa ra càng nhiều thì sơ hở cũng càng nhiều...

"Tôi... tôi muốn gặp La đổng! Tôi có lời muốn nói với chị ấy!!!" Lee Ahreum đột nhiên túm lấy cánh tay của Kang Dae-sung rồi kích động nói.

Kang Dae-sung ghét bỏ hất tay Lee Ahreum ra, lạnh lùng nói: "Cô nghĩ rằng ngài ấy là người cô muốn là có thể gặp sao?"

Lee Ahreum vội la lên: "Tôi bị oan! Có người ép tôi! Là có người ép tôi làm như vậy! Tôi cũng không muốn hại Rosé đâu! Làm sao tôi dám đụng tới người của ngài ấy chứ!"

"Có người ép cô? Ai?" Kang Dae-sung nghe vậy lập tức trầm giọng hỏi.

"Tôi... tôi muốn gặp La đổng... chuyện này tôi chỉ nói cho mình ngài ấy!" Lee Ahreum kiên quyết mở miệng.

Kang Dae-sung nhíu mày nhìn cô ta rồi tránh qua một bên gọi cho Lalisa.

Một lát sau, Kang Dae-sung quay trở lại rồi không kiên nhẫn ra lệnh: "Đi thôi!"

"Ngài ấy đồng ý gặp tôi sao?" Lee Ahreum nhất thời mừng rỡ vội vàng theo Kang Dae-sung lên xe.

Ngồi trên xe, cô ta vội vàng móc đồ trang điểm trong túi xách ra rồi bắt đầu trang điểm tử tế lại. Kiểu trang điểm của cô ta hôm nay hoàn toàn bắt chước kiểu trang điểm của Rosé đã áp đảo toàn bộ hoa thơm cỏ lạ trong buổi lễ trao giải StarBuck.

Từ đó, Rosé liền được phong danh hiệu "Nữ hoàng thảm đỏ".

Lee Ahreum nhìn nhìn mình trong gương rồi chậm rãi lộ ra một nụ cười mỉm đã luyện tập hàng ngàn lần, gương mặt này đúng là được ông trời ưu đãi, hoàn mỹ đến không có bất cứ một tỳ vết nào.

Nhưng hiện giờ, nó là của cô ta! Dẫu cho có là Rosé hàng thật giá thật cũng kém hơn cô ta thôi!

Kang Dae-sung vừa lái xe vừa liếc mắt nhìn người đàn bà ngồi đằng sau qua kính chiếu hậu. Anh ta thấy Lee Ahreum nhìn vào gương rồi mỉm cười một cái, tuy rằng gương mặt đó cực kì hoàn hảo nhưng lại khiến anh ta cảm thấy buồn nôn muốn chết...

Trong một gian phòng tư nhân tại một club nào đó.

Vừa nhìn thấy người cao quý lạnh lùng kia, trong mắt Lee Ahreum toát ra một ánh mắt khác thường: "Ngài La... tôi..."

"Bớt thừa lời đi, cô gặp được ông chủ rồi đó, giờ thì nói đi người đứng sau cô là ai!" Kang Dae-sung thúc giục, anh ta rất sợ ông chủ thấy cái gương mặt giả này sẽ không vui.

"Tôi không biết chính xác người kia là ai, họ giấu thân phận khi liên lạc với tôi nhưng tôi thật sự bị ép buộc thật mà! Người kia còn uy hiếp, bắt tôi phải nghe lời nếu không sẽ giết tôi! Anh ta bắt tôi phải phẫu thuật thẩm mỹ, còn bắt tôi làm mấy chuyện kia để giá họa cho Rosé!" Lee Ahreum nhìn chằm chằm vào Lalisa, há mồm ngậm miệng đều nói chuyện này không phải do cô ta tự nguyện, vẻ mặt đau khổ đáng thương, bày tỏ mình cũng chỉ là người bị hại.

Kang Dae-sung đứng một bên nhìn ả đàn bà đang khóc lóc trước mặt thì không nhịn được liếc mắt một cái, gì mà bị ép buộc chứ, dẫu cho có người đứng sau cũng chắc chắn là đồng mưu?

Rõ ràng là ả đàn bà này chỉ mong cô Rosé thân bại danh liệt, thậm chí còn muốn ỷ vào gương mặt giả này mà quyến rũ ông chủ, sợ là cô ta với kẻ kia hợp tác rất vui vẻ đi!

Kang Dae-sung có thể nghĩ tới thì làm sao Lalisa có thể không nhận ra, cũng chỉ có loại bại não ngu xuẩn cỡ Lee Ahreum mới dám trợn mắt nói láo như thế thôi, thậm chí lại còn dùng ánh mắt lộ liễu đến vậy để nhìn anh nữa.

Nghe Lee Ahreum giải thích xong thì thủ hạ phía sau Lalisa nhanh chóng đem cô ta ném ra ngoài.

Lee Ahreum thấy vậy thì khó mà tin nổi, Lalisa còn chẳng nói lấy một câu với cô ta, thậm chí còn không liếc mắt nhìn cô ta lấy một lần.

"Ngài La... ngài La... những gì tôi nói đều là sự thật..."

Âm thanh của Lee Ahreum dần biến mất sau cánh cửa, Kang Dae-sung thử đến gần mở miệng thăm dò: "Boss, có cần phải dùng thủ đoạn đặc biệt ép cô ta khai không?"

Lalisa: "Không cần."

Rõ ràng là Lee Ahreum không biết bất cứ một cái gì, nếu đối phương đã dám làm thì chắc chắn sẽ không để lộ sơ hở hay đầu mối ở chỗ Lee Ahreum.

Kang Dae-sung cũng nghĩ đến điểm này, vẻ mặt có chút ngưng trọng: "Phía Lee Ahreum cũng không điều tra được gì, còn cái tên phóng viên kia cũng nói mình nhận tiền mà làm việc! Liệu có phải là do mình Lee Ahreum tự biên tự diễn hay không, thực tế vốn chẳng có bất kì người nào đứng sau lưng cô ta..."

"Cậu về đi, chuyện này sẽ có người khác điều tra." Lalisa nói.

"Vâng tôi đã biết, tôi sẽ để tâm đến phía bà chủ thật tốt! Ông chủ, xin đừng lo lắng! Dựa vào những chuyện Lee Ahreum đã làm thì riêng việc phát tán thông tin sai lệch phỉ báng người khác cũng đủ cho cô ta ăn cơm tù 3 - 5 năm rồi! Còn gương mặt cô ta có thể khôi phục nhanh như vậy thì chắc hẳn là dùng phương pháp phẫu thuật nhanh cho nên không đến nửa năm thì sẽ bị hủy thôi..."

"Thả cô ta." Lalisa đột nhiên nói một câu như vậy.

Kang Dae-sung vừa nghe liền sững sờ, hả? Thả người?

Chẳng lẽ Boss thấy gương mặt đó rồi mềm lòng luôn à?

Phủi phui cái mồm! Boss đâu phải loại người sẽ bị sắc đẹp làm cho ngu si đi chứ, mà coi như có bị ngu đi thì cũng chỉ vì sắc đẹp của bà chủ nên mới ngu thôi...

"Boss, ngài chuẩn bị... dẫn xà xuất động?"

...

Thành phố Gyeongju.

Cuộc hợp báo lần này là cuộc họp báo thoải mái nhất mà Rosé từng tham gia, suốt từ lúc bắt đầu đến tận khi kết thúc cô chẳng cần phải nói một câu nào.

"Chị Do Yeon, lần này thật cám ơn chị!" Trên đường về Rosé không ngừng nói lời cảm ơn.

Jeon Do Yeon nhìn khuôn mặt cảm kích của cô, làn da mặc dù không đánh phấn lại còn không được tốt vì phơi nắng lâu ngày nhưng lại có cảm giác nhìn rất đáng yêu: "Không cần cảm ơn đâu, manh mối cũng không phải do chị phát hiện ra, chị cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi mà."

"Vậy em cũng phải cám ơn vì chuyện chị đồng ý ra mặt cho em! Kiểu gì vẫn phải cám ơn chị mà!"

Trong giới giải trí ai cũng biết rằng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ai lại nguyện ý dính vào mấy vụ bê bối thối hoắc thế này. Chưa kể, người có thân phận như Jeon Do Yeon hoàn toàn có thể không cần quan tâm chuyện này.

Từ lúc quen biết Jeon Do Yeon đến giờ, Rosé cứ cảm thấy hình như Jeon Do Yeon rất quan tâm đến cô, tốt tới mức khiến cô phát sợ! Nếu cô là một người đàn ông chắc chắc sẽ muốn lấy thân báo đáp cho nữ thần!

Sau khi họp báo của YG Entertaiment kết thúc, tất cả các đoạn clip có liên quan trên mạng đều bị gỡ sạch sẽ. Còn hành động điên cuồng phẫu thuật thành Rosé của Lee Ahreum đã trở thành tin tức kinh thiên động địa, trở thành đầu đề câu chuyện của tất cả mọi người. Mãi đến lúc bộ phim Mẹ đóng máy thì nhiệt độ mới hơi giảm xuống.

"Chị Do Yeon! Cuối cùng cũng được về Seoul rồi! Để tỏ lòng cảm kích em mời chị tối mai qua nhà em ăn cơm nhé!" Buổi tối trước ngày đóng máy, Rosé lập tức chạy đi hẹn Jeon Do Yeon.

Lúc trước vì đuổi kịp tiến độ quay phim mà chưa thể cảm ơn nữ thần chu đáo cho nên về tình về lý thì chuyện thứ nhất sau khi về chính là mời Jeon Do Yeon ăn bữa cơm.

Jeon Do Yeon nghe vậy thì lộ vẻ tiếc nuối: "Ngày mai sao? Tối mai chị có hẹn rồi, có thể dời qua ngày khác không?"

"Tất nhiên là được, em thì ngày nào cũng được!" Jeon Do Yeon vừa về nhất định có rất nhiều người muốn gặp, Rosé cũng không nghĩ nhiều mà lập tức đồng ý.

Sau khi về phòng, Rosé sung sướng gọi điện cho Lalisa.

"Chị yêu, mai em về nhà rồi!"

"Chị để Jeong Poong ra sân bay đón em, buối tối có xã giao nhưng sẽ cố gắng về sớm." Lalisa dịu dàng nói.

"Dạ, em biết rồi! Chị cứ làm việc của mình đi!"

...

Ngày hôm sau, trong một nhà hàng chỉ dành cho hội viên nào đó tại Seoul.

"Ôi, Han tổng! Cơn gió nào đưa ngài tới đây thế này~?" Bà chủ nhà hàng mặc một thân sườn xám thướt tha yêu kiều nghênh đón Hansin.

"Tối nay mời mấy đối tác bữa cơm, chuẩn bị phòng riêng cho tôi!" Hansin hóa thân thành một người cuồng công việc.

"Ầy, không khéo rồi! Tối nay có người dùng phòng riêng của ngài mất rồi!" Bà chủ có vẻ xin lỗi nói.

"Có người? Ai thế?" Hansin cau mày.

"La đổng đó!" Bà chủ trả lời.

"Chị tôi? Sao có thể?" Hansin có chút ngoài ý muốn.

Chẳng phải hôm nay là ngày chị dâu về sao? Ai mà lại có mặt mũi lớn đến nỗi có thể hẹn chị Hai vào ngày hôm nay chứ? Lại còn dùng bữa ở đây nữa!

Nhà hàng này tên The Gang, ở đây có một phòng riêng chuyện biệt dành cho BP sử dụng, bất cứ lúc nào cần đều có thể lập tức có chỗ.

"Chị tôi hẹn ai?" Hansin tò mò.

"Cái này..." Bà chủ nghe vậy thì có chút do dự.

Hansin cau mày lại: "Có gì không thể nói cho tôi sao?"

Tất nhiên là bà chủ biết quan hệ của hai anh em nhà Manoban tốt đến cỡ nào, nghĩ đi nghĩ lại thì quả thật chuyện này cũng không có gì cần giấu diễm nên mở miệng nói: "La đổng hẹn cô Jeon."

"Cô Jeon? Cô Jeon nào?"

"Chính là người bạn gái trong truyền thuyết của La đổng ý!" Bà chủ tỏ vẻ "ngài không cần lừa tôi, tôi biết cả rồi.".

Hansin nhướng mày: "Ai bảo bà... chị dâu của tôi họ Jeon?"

Bà chủ kia sửng sốt: "Ớ, chẳng lẽ bạn gái của La đổng không phải là Jeon Do Yeon sao?"

Hansin câm nín: "Jeon Do Yeon? Bà có ảo tưởng cũng vừa vừa thôi nhá!"

"A... là do tôi hiểu nhầm! Người La đổng hẹn tối nay chính là cô Jeon... nên tôi cứ tưởng... xin lỗi xin lỗi..." Bà chủ cười áy náy nói.

Bạn gái của Lalisa đến nay vẫn còn là một ẩn số, không ít người từng suy đoán cô gái đó là người của giới giải trí, mà người của giới giải trí có tư cách để một người như Lalisa coi trọng thì có mấy người?

Đương nhiên, người có khả năng nhất chính là Jeon Do Yeon, cho nên khi bà ta thấy Lalisa hẹn gặp mặt Jeon Do Yeon thì cứ đinh ninh rằng cô chính là bạn gái của Lalisa, không ngờ lại đoán sai...

Vậy thật là kỳ quái, cô gái kia sẽ là ai?

Sau khi Hansin nghe được câu trả lời của bà chủ thì sờ cằm một cái: "Gì cơ? Người chị tôi hẹn tối nay là Jeon Do Yeon?"

Chị Hai hẹn Jeon Do Yeon làm gì?

Gần đây bọn họ đang đấu với đám bên kia đến toát đầu, các đại cổ đông đều là đối tượng bọn họ muốn mượn sức mà Jeon Do Yeon lại nắm trong tay 5% cổ phần của BP...

'Chẳng lẽ có liên quan đến chuyện này sao?'

"Cám ơn, tôi đã biết!" Hansin không yên lòng mà nghĩ miên man, bất tri bất giác đã đi tới trước cửa phòng riêng lúc nào không hay.

Lấy trực giác nhạy bén của Hansin thì không hiểu sao anh cứ có cảm giác chuyện này không đơn giản

...

Lúc này trong phòng riêng.

"Chuyện lần trước phải cảm ơn sự giúp đỡ của Jeon tiểu thư." Lalisa kính người đối diện một ly.

Jeon Do Yeon nhấp một chút rồi cười nói: "La đổng khách khí, chuyện của Chaeyoungie đương nhiên tôi sẽ giúp."

Lalisa nghe vậy thì vẻ mặt hơi ngừng lại một chút.

Jeon Do Yeon nói tiếp: "Chaeyoungie với tôi rất có duyên, tôi thật sự thích cô ấy. Trong giới giải trí này có rất ít cô gái nào được như Chaeyoungie, vừa thật lòng yêu thích diễn xuất lại có điều kiện và vẻ ngoài tốt như thế mà lại vẫn chịu khó chăm chỉ đi lên! Từ đầu đến cuối vẫn có thể giữ nguyên được bản tính của mình, thậm chí... là có La đổng ngài chống lưng cũng chưa bao giờ dùng! Thật đúng là... đáng yêu..."

Jeon Do Yeon nói rất nhiều mà từ đầu tới cuối Lalisa chỉ lẳng lặng lắng nghe mà không cắt lời.

Quả nhiên, Jeon Do Yeon đang nói lại đột nhiên đổi giọng: "Không biết La đổng có biết chuyện này hay không, gần đây có người ra giá cao muốn mua lại 5% cổ phần trong tay tôi..."

Lalisa gật đầu: "Có biết một chút."

So với mấy con cáo già khó lay chuyển kia thì những người thuộc phe trung lập như Jeon Do Yeon quả thật là đối tượng mượn sức tốt nhất, đây cũng là chuyện trong dự đoán.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Lalisa hẹn Jeon Do Yeon hôm nay.

Ngoài cửa phòng, Hansin nghe đến đây thì căng hết cả thần kinh.

'Mẹ nó, hóa ra là vì chuyện cổ phần thật... nhưng, không hiểu sao lại vẫn có dự cảm xấu...'

"Tôi vẫn còn đang phân vân xem số cổ phần này là bán hay là không bán đây?" Jeon Do Yeon lắc lắc ly rượu vang trong tay, trong lời nói có chút sâu xa cùng sự ám chỉ rõ ràng.

"Điều kiện của cô." Lalisa đi thẳng vào vấn đề.

Nếu đối phương đã tìm anh thì đương nhiên chứng tỏ chuyện này vẫn còn có thể thương lượng, nói cách khác là Jeon Do Yeon có chuyện cần nhờ vả.

Hansin đứng ngoài cắn cắn móng tay mình 'trời ơi, tình hình thế này thì ông đây có thể đoán được hết nội dung phía sau rồi!'

Dù sao thì số lượng các cô gái muốn gả vào Manoban gia có thể xếp hàng dài quấn một vòng quanh Seoul này rồi.

Jeon Do Yeon muốn dùng cổ phần ép chị Hai sao?

"Ha, thật ra thì... tôi không có hứng thú với tiền, hiện giờ đóng phim cũng chỉ là cách để tôi giết thời gian thôi... nhưng mà... gần đây tôi lại phát hiện một thứ... khiến tôi... cực kì muốn..." Jeon Do Yeon nói, đồng thời dùng ánh mắt sáng quắc hướng thằng về Lalisa đang ngồi đối diện: "Thứ tôi muốn là..."

Bên ngoài căn phòng, Hansin nghe đến đây đã gấp đến độ đấm ngực dậm chân, xoay xoay như con kiến đang bò trên chảo nóng!

Đệch mợ! Quả nhiên mà! Bị ông đây đoán trúng rồi! Jeon Do Yeon này đúng là có ý đồ với chị Hai nhà mình đây!

Câu cuối mà Jeon Do Yeon nói nhất định là "Thứ tôi muốn là chị"!

"Thứ tôi muốn là... Rosé!"

Lalisa: "..."

Thần toán tự phong Hansin: "..."

Jeon Do Yeon vừa nói gì ý nhể? Nhất định là cách nghe lén của tiểu gia đây có vấn đề rồi!!!

Người Jeon Do Yeon coi trọng... không phải là anh Hai, mà là... Chaeyoungie?

Sao... sao tình tiết lại phát triển giống như chó hoang đứt xích thế này, hoàn toàn không theo kịch bản chút nào!

Hansin ngẩn ngơ đứng trước cửa, cả người cứ như bị thiên lôi đánh thẳng vào đầu, toàn thân cháy khét.

Chaeyoungie, cô đúng là lợi hại! Thật muốn quỳ gối trước mặt cô luôn... Chị Hai thật đáng thương quá a hu hu hu hu...

Trong phòng im lặng chừng mười giây.

"Cô ấy không phải đồ vật." Sắc mặt Lalisa lạnh ngắt, không khí trong phòng đột nhiên trầm xuống, đây là kết quả mà anh đã nể mặt Rosé mà kiềm chế lại một chút.

"La đổng, chị hiểu ý tôi mà." Jeon Do Yeon nhìn về phía Lalisa: "Tôi hoàn toàn hiểu được tại sao chị lại chọn Chaeyoungie! Cô ấy thật sự quá đáng yêu lại hấp dẫn, nhưng cái mà chị thích chỉ là vẻ ngoài của cô ấy thôi! Đã như thế thì hình như có người còn thích hợp hơn cô ấy đúng không?" Rõ ràng Jeon Do Yeon có ý ám chỉ Lee Ahreum.

"Còn Chaeyoungie thì cô ấy sống vì mơ ước của mình, sống vì tình yêu điện ảnh chứ không phải một sủng vật mà bất cứ ai có thể độc chiếm."

"Cô ấy không phải sủng vật, cũng không phải là để độc chiếm! Cô ấy là người bên tôi trọn đời."

Dường như Jeon Do Yeon không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như vậy nên hơi giật mình một chút, cô nhíu mày nói: "Chắc hẳn chị cũng hiểu rõ, chị không hợp với cô ấy! Cũng không cho cô ấy những cái mà cô ấy muốn được! Còn tôi, tôi có thể khiến Rosé đặt chân lên đỉnh cao giấc mơ của cô ấy..."

Lúc này đột nhiên một tiếng "rầm" vang lên, Hansin khiếp sợ quá mức mà đứng không vững ngã nhào vào phòng.

Ánh mắt của Jeon Do Yeon với Lalisa cũng nhìn ra cửa theo phản xạ tự nhiên, vẻ mặt của hai người đều có chút giống như bị táo bón.

Hansin đau khổ bò dậy, lúng túng gãi gãi đầu nói: "Ây... ờ... ừm... tôi... tôi chỉ đi ngang qua thôi... chẳng may ngã một cái... hai người tiếp tục... tiếp tục đi..." Nói xong lập tức chạy biến đi như một làn khói.

Năm giây sau, Hansin lại nơm nớp lo sợ chạy lại thò nửa cái đầu vào, anh ta ho nhẹ một cái rồi nói: "Khụ, cô Jeon này, thật ra thì cô hiểu nhầm một chuyện... mơ ước của Chaeyoungie đúng là đứng ở đỉnh cao của giới giải trí, không sai... nhưng mà, cô ấy muốn nhanh chóng hoàn thành giấc mộng như thế... thật ra là vì... để lấy được chị tôi về..."

Hansin nói xong mới "rầm" một tiếng khép cửa lại, tui là người hùng thầm lặng!

Jeon Do Yeon: "..."

...

Park Jiyeon sắp đi nước ngoài nên tranh thủ tối nay Rosé không bận gì mà cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm.

"Chị Jiyeon, đồ ở The Gang thật sự rất ngon, ra nước ngoài rồi không được ăn nhiều đồ ngon như vậy đâu! Tối nay nhất định chị phải ăn nhiều một chút đấy!" Rosé thân thiết kéo tay Park Jiyeon than thở.

Hai chị em đang khoác tay nhau tiến vào lại bất ngờ đụng phải hai người.

Lalisa...

Còn có nữ thần nhà mình...

Vừa nhìn thấy hai người cùng bước ra từ một phòng riêng thì Rosé có chút ngây người.

'Chẳng lẽ... người mà nữ thần hẹn tối nay chính là Lalisa?'

Người mà Lalisa nói xã giao chính là chị Do Yeon?

Rosé chớp chớp mắt mãi mới tỉnh táo lại, lập tức lên tiếng chào hỏi: "Boss đại nhân, chị Do Yeon, hai người cũng tới ăn cơm đó à!"

Giọng điệu Rosé rõ ràng không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng vẻ mặt lại có chút mất tự nhiên.

Lalisa nhìn phản ứng của Rosé thì biết có thể cô đã hiểu lầm cái gì rồi, anh hơi nhíu mày, không biết phải giải thích cho tình huống bất tiện này thế nào: "Ừ, công ty có chút việc."

"À à... em cũng hẹn chị Jiyeon ăn cơm!"

Lalisa đưa tay xoa đầu cô: "Chị chờ em về."

"Ừm..."

Sau khi nói xong thì hai người liền đi làm chuyện của mình.

Rosé đi được nửa đường lại không nhịn được mà quay đầu nhìn bóng lưng hai người kia.

Mặc dù Jeon Do Yeon lớn tuổi hơn Lalisa một chút, nhưng chị ấy chăm sóc bản thân quá tốt cho nên nói Jeon Do Yeon mới hai mươi mấy tuổi cũng chẳng ai nghi ngờ. Chỉ là, những cô gái bình thường tuyệt đối không thể so với phong độ của Jeon Do Yeon. Lúc này, nhìn chị ấy với Lalisa đúng cùng một chỗ lại có cảm giác như thể hai vị vua đứng ngang hàng nhau.

Đó chính là điều mà cô luôn theo đuổi từ trước tới nay... hy vọng có thể sánh vai với Lalisa...

Rosé đang nhìn thì mơ hồ nghe được hai người họ nói chuyện.

"La đổng, những gì tôi nói hôm nay hoàn toàn nghiêm túc, hy vọng chị có thể suy nghĩ cho kỹ."

"Không cần."

...

Sau khi vào phòng riêng Rosé vẫn có chút không yên lòng.

Park Jiyeon thấy Rosé như vậy thì có chút lo lắng: "Chaeyoungie, em không sao chứ? Chẳng phải Lalisa vừa nói rồi sao, Là chuyện của công ty thôi, em đừng nghĩ nhiều..."

Rosé đập thằng đầu xuống bàn nghe "rầm" một cái: "Hu hu hu... sao lại có thể như vậy chứ!!!"

Park Jiyeon nhìn cô kích động như vậy thì lựa lời khuyên nhưng chưa kịp lên tiếng thì Rosé đã nói tiếp: "Sao nữ thần nhà em với Boss đại nhân lại xứng đôi như vậy chứ!!!"

Park Jiyeon: "..." Phản ứng này hoàn toàn không có trong dự liệu của Park Jiyeon...

Rosé rên rỉ than thở một hồi rồi lại kích động đến không nhịn được mà lộn mấy vòng ngay tại chỗ: "Cứ có cảm giác đậu hũ nhà mình bị cướp!"

Lúc này Park Jiyeon đã hoàn toàn câm nín, con nhóc này không lo Lalisa bị cướp, mà lại lo... Jeon Do Yeon bị cướp?

Chắc có lẽ vì trong tiềm thức Rosé luôn chắc chắn rằng ai cũng không cướp được Lalisa...

Vốn Park Jiyeon còn có chút lo lắng chuyện Rosé với Lalisa qua lại với nhau, nhưng theo thời gian trôi qua thì cô cũng nhận ra là Lalisa hoàn toàn nghiêm túc với Rosé. Điều khiến Park Jiyeon thấy rung động nhất chính là sự tin tưởng lẫn nhau giữa hai người họ.

...

Nine One Hannam.

Lalisa vừa mới về đến nhà thì Hansin bám gót xông vào.

Trên ghế salon trong phòng khách, anh trai anh đang đen mặt đưa tay nhéo nhéo mi tâm.

Hansin lặng lẽ bày tỏ sự cảm thông sâu sắc, đại quân cướp vợ của anh Hai đã tiến hóa đến mức này rồi, đúng là càng ngày càng đáng sợ...

Hansin nhào tới rên rỉ nói: "Chị Hai, chuyện này cũng là do em, chỉ trách em ban đầu không điều tra rõ lai lịch của Jeon Do Yeon! Nhưng mà cô ta giấu kỹ quá! Ai lại ngờ cô ta ăn được cả trai lẫn gái chứ!"

Nói tới đây Hansin lại cẩn thận liếc anh trai một cái, sau đó lầm bầm nói: "Phải biết... địa vị của Jeon Do Yeon trong lòng Chaeyoungie không phải tầm thường! Nếu cô ta không thành công ở phía chị mà ra tay trực tiếp với Chaeyoungie thì... em e là chị dâu sẽ không cầm lòng nổi mất..."

Thấy ánh mắt chết chóc đáng sợ của anh trai nhà mình Hansin lập tức co rúm người lại, nhưng mà vẫn gắng nói cố thêm nốt mấy câu: "Chị, chị tin em đi mà! Dầu gì em cũng cũng lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy cho nên rất rõ, ý nghĩa của thần tượng trong lòng fan hâm mộ tuyệt đối vượt quá những gì chị có thể tưởng tượng! Đừng nói là người yêu, đến lúc mấu chốt thì có là chồng cũng phải xếp sau thần tượng..."

Tóm lại tức là, tình địch của chị Hai lần này cực kì trâu bò...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro