Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quan hệ của chị với Lee Ahreum là quan hệ gì?




Ngày hôm sau.

May mà tình trạng của Rosé không nghiêm trọng, sáng sớm cô đã có thể thuận lợi xuất viện. Lisa thực hiện đúng lời hứa đưa cô về Seoul Forest Trimage, lúc đi trên đường có tạt qua siêu thị, mua đồ lấp đầy tủ lạnh cho cô, lại đặt đồ cho cô đủ ngày ba bữa, dặn đi dặn lại không biết bao nhiêu lần là phải chú ý chuyện ăn uống.

Rosé ngồi trên sofa, thấy Lisa bận tới bận lui, kiểm tra hết tủ lạnh còn đứng đó nghĩ xem có để sót thứ gì không, cô không nhịn được ho nhẹ một tiếng: "Lisa, chị không cần làm gì nữa đâu, tôi có thể tự chăm sóc mình mà."

Lisa đi tới trước mặt cô: "Vậy tôi đi đây." Miệng thì nói thế, nhưng chị vẫn không yên tâm, như thể cô là một đứa trẻ ba tuổi hoàn toàn không có năng lực tự lo liệu cho bản thân mình vậy.

Rosé cố gắng giữ vững chỉ số trong lòng: "Ừm."

"Em thật không còn vấn đề gì nữa chứ?"

"Không sao không sao, bụng không đau tí nào nữa rồi! Khả năng hồi phục của tôi nhanh lắm đấy!"

"Ừm, điểm này đúng là tốt." Lisa hài lòng gật đầu.

Rosé: "....." --- Lời này không sai, nhưng sao cô cảm thấy như đang bị đùa giỡn thế nhỉ?

Đang thất thần, Lisa đột nhiên cúi xuống chỗ cô, nhưng còn chưa tiến sát vào đã đứng dậy lùi ra, sau lại vươn tay sờ lên đỉnh đầu cô: "Không làm phiền em nữa."

Rosé: "..." Chị! Đã! Làm! Phiền! Rồi! Đấy!!! (-.-)

Coi như cô hiểu rồi, kể cả tên này không làm gì thì sự tồn tại của chị ta cũng đã là một loại quấy nhiễu rồi. Mãi tới khi tiễn Lisa đi rồi, Rosé mới có thể hoàn toàn thả lỏng, cô ôm gối nằm phát ngốc trên sô pha, nghĩ lại tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày này...

Tuy cô đã sớm có dự liệu, cũng chuẩn bị từ sớm, nhưng lúc này đầu óc cô vẫn là một mảng trống rỗng, hoàn toàn rối loạn. Với biểu hiện này, cô chỉ có thể chấm cho mình 0 điểm!

Thật ra lúc đầu cô đã định sẽ cố ý nói những lời dứt khoát khiến Lisa dẹp ý nghĩ này đi, nhưng đối diện với gương mặt ấy, cô lại không thốt nổi một từ, ngược lại, trái tim kiên định lại ngày càng dao động, vốn tưởng đây là chuyện tuyệt đối không thể, nhưng lại dần dần thay đổi suy nghĩ...

'Chẳng trách thời cổ đại có nhiều hôn quân như thế! Đúng là sắc đẹp hại chết con người ta mà!'

Sáng ngày hôm sau, trong văn phòng của Cho Boram tại công ty giải trí YG.

"Chị Boram, em không đến muộn chứ?" Hôm qua Rosé nghỉ ngơi cả tối, cơ thể đã gần hồi phục lại, chỉ là sắc mặt có hơi tiều tụy, thế nên hôm nay cô mặc một chiếc váy liền thân có màu tương phản làm nổi lên màu da, trông vừa trẻ lại đầy sức sống.

Trước bàn làm việc, Cho Boram tóc tai gọn gàng, cô mặc một chiếc áo vest gam lạnh phối với một chiếc váy. Boram đang xử lí công việc thấy Rosé tới thì đánh giá cô một lượt, sau đó mới ngẩng đầu nói: "Không cần căng thẳng, hôm nay bảo em đến cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn em tham quan công ty một chút trước buổi bấm máy ngày mai thôi, tuy thường ngày em không hay ở công ty, nhưng vẫn phải hiểu một chút về các phòng ban cơ bản."

"Vâng, cảm ơn chị!"

"Đi thôi."

Rosé gật đầu đi theo, dưới sự dẫn dắt của Boram cô biết thêm về các phòng ban của công ty cũng làm quen được với một số đồng nghiệp mới. Bất kể trong lòng mọi người có nghĩ thế nào thì ngoài mặt vẫn tỏ ra rất khách khí với cô.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ chuyện của Rosé chỉ là ván cờ giữa YG và FJ, Rosé chẳng qua chỉ là đòn mà công ty đánh trả FJ thôi. Nhưng việc công ty chuẩn bị nâng đỡ Rosé là sự thật không thể chối cãi thế nên chẳng ai dại mà tự đi tìm xui cho mình cả.

"Chậc, cái cô Rosé này đúng là còn xinh hơn trong ảnh, chẳng trách Han tổng vừa thấy đã để ý tới cổ!"

"Tôi có dự cảm, chỉ cần EQ của cô ấy không quá thấp thì sau này nhất định sẽ hot lắm!"

"Cũng chưa chắc! Khó khắn lắm mới đuổi đi được một Dara, cô tưởng người nào đó có thể chấp nhận được sao? Hơn nữa, cô ấy liệu có thể hòa hợp được với Boram sao?Boram chẳng phải ghét nhất các nữ nghệ sĩ chỉ dựa vào việc bán nhan sắc để đi lên à?"

Công ty rất lớn, Rosé đi theo Boram hơn một tiếng đồng hồ mới tham quan hết các phòng. Đang chuẩn bị đi tiếp tới một số phòng quay và phòng thu của công ty, hai người lại gặp một người ở hành lang.

"Ồ, đây chẳng phải là đại quản lí của chúng ta đây sao? Cuối cùng cũng chịu xuống núi rồi à? Tôi còn tưởng cô không gượng dậy nổi mà chuẩn bị rút khỏi giới luôn rồi chứ!" Người phụ nữ đang nói chuyện khoảng hơn 30 tuổi, mặc một bộ đồ gợi cảm thời thượng, uốn tóc xoăn, trang điểm sắc nét, ăn mặc còn sáng chói hơn cả minh tinh.

Vì thường xuất hiện trên tạp chí nên Rosé lập tức nhận ra cô ta chính là Ko Mi Cha - Quản lí của Lee Ahreum.

Đối diện với lời lẽ khiêu khích của Ko Mi Cha, Boram mặt không chút thay đổi nói: "Chị Mi Cha còn đang cố gắng dốc sức thì những người trẻ tuổi bọn em cũng không thể để rớt lại phía sau được."

"Cô..." Ko Mi Cha tức sôi máu.

Rosé  ở bên cạnh cố nhịn không bật cười, thầm nghĩ Boram trông vừa cứng nhắc lại nghiêm túc này không ngờ lại còn độc miệng như vậy!

Ko Mi Cha nghiến răng hừ một tiếng: "Cho Boram, tuy trước đây tôi từng xem nhẹ cô, nhưng sau này cũng không thể không thừa nhận cô thật sự có vài phần năng lực khi có thể khiến một kẻ có nhan sắc bình thường như Dara đi lên như vậy, nhưng hiện tại thì sao..."

Nói đến đây, Ko Mi Cha cố tình dừng lại, quét ánh mắt cay nghiệt qua Rosé : "Dara đi rồi, cô lại tìm một bình hoa ngoài scandal với mặt mũi ra thì chẳng có gì đặc sắc thế này? Tôi nhớ cô ghét nhất loại nghệ sĩ sống dựa vào mặt mũi cơ mà, sao rồi? Giờ cũng biến chất rồi hả?"

Rosé  nghe thế tròng mắt hơi nheo lại. Đây không phải lần đầu tiên cô nghe từ miệng người khác về kiểu nghệ sĩ mà Cho Boram ghét. Bảo không để ý tí gì là chuyện không thể nào. Dẫu sao đây là người mà cô sẽ cùng chiến đấu trong tương lai, nếu ngay từ đầu đã không chung lí tưởng thì sau này làm sao có thể tiếp tục hợp tác?

Ko Mi Cha liếc thấy sự ái ngại lóe lên trong mắt Rosé , cô nhìn về phía Ko Mi Cha không nhanh không chậm mở miệng nói: "Chị Mi Cha hình như có chút hiểu lầm tôi rồi. Ai cũng biết... trong cái nghề này, xinh đẹp chính là một lợi thế trời cho, là điều mà người khác cầu còn không được, tại sao tôi lại ghét?"

"Cái tôi ghét... là cái kiểu bình hoa không có nội hàm, không có thực lực."

"Lòng yêu thích cái đẹp thì ai cũng có, về điểm này chắc chị Mi Cha là người hiểu rõ nhất đúng chứ?"

Nghe được những câu này, Ko Mi Cha ngay lập tức đổi sắc mặt, cái gì mà gọi là cô ta hiểu rõ nhất chứ? Đây rõ ràng là đang đá đểu cô ta!

Bản thân Ko Mi Cha vốn là một nghệ sĩ, nhưng bởi gì giá trị nhan sắc không đủ nên với phải lái sang làm nghề quản lý, bình thường cũng cô ta cũng vô cùng chú ý hình tượng, thường xuyên đến thẩm mỹ viện chăm sóc...

'Con nhỏ chết tiệt này bình thường thì không nói lời nào, nhưng cứ mở mồm ra câu nào là chọc đúng nỗi đau của mình! Đúng là miệng chó không nhả được ngà voi!'

"Cô dám khẳng định cô ta không phải bình hoa?" Ko Mi Cha cười lạnh.

"Cái này còn phải để tác phẩm lên tiếng chứ không phải nhìn bề ngoài mà kết luận như chị Mi Cha đây." Boram nói xong rồi lướt qua Ko Mi Cha.

"Cô..." Ko Mi Cha đứng phía sau tức đến giậm chân.

Nghe Boram nói xong mọi buồn bực trong lòng Rosé  lập tức bị thổi bay sạch, sung sướng nhảy nhót bám theo Boram.

"Chi Boram, vừa rồi chị ngầu thật đấy! Đúng là chỗ dựa vững chắc của đời em! Nhưng mà chị yên tâm đi, em chắc chắn không phải bình hoa, dẫu cho có là bình hoa thì cũng phải là sứ cao cấp! Có cả ngoại hình lẫn thực lực!"

Boram nhìn cô một cái, kín đáo nâng môi cười: "Cái này không thể chỉ nói miệng được, ngày mai đoàn làm phim bắt đầu quay, tôi sẽ đi cùng em."

"Cũng không chỉ có mình tôi đâu, đoàn làm phim cũng sẽ mở cửa cho phóng viên tới thăm quan nữa, chắc chắn sẽ không ít người tới đâu."

"Kịch bản mới với kế hoạch quay cũng đã gửi cho em rồi, em cũng biết, ngày mai có một cảnh quay vô cùng quan trọng, cực kì khảo nghiệm kĩ năng diễn xuất. Đây là bước tiến đầu tiên của em, chuẩn bị cho tốt vào!"

Thật ra thì trong khoảng thời gian này, Cho Boram có nghiên cứu sơ qua về lý lịch của Rosé  cùng một vài tác phẩm cô từng đóng, phát hiện khả năng diễn xuất của cô bé này không tệ, chỉ chờ biểu hiện ngày mai của cô ấy nữa thôi...

"Đã biết, nhất định em sẽ biểu hiện thật tốt!"

Rosé  vừa nói vừa tính toán làm sao có thể khiến Boram tin tưởng, càng nghĩ càng xót, một người phụ nữ như Boram thế quái nào lại nhìn trúng con hàng không đáng tin lại lăng nhăng như Daejung chứ?

Bởi vì Boram còn có những việc khác phải xử lý, nên chỉ còn Soyoung ở cùng với cô. Soyoung có tính tình hoạt bát, dọc đường đi nói không ngừng, Rosé  có thể từ miệng cô bé nghe được không bát quái bí mật của công ty.

"Ài, lần này chị Dara đi thì người vui vẻ nhất chính là Lee Ahreum với Ko Mi Cha đó chị! Mặc dù độ nổi tiếng của Lee Ahreum cao hơn chị Dara, nhưng cô ta diễn cái gì gì ấy, toàn là phim thị trường rác rưởi thôi. Chị Dara tuy đa phần chỉ đóng phim nghệ thuật*, nhưng lại đạt được rất nhiều giải thưởng lớn của quốc tế, ép cô ta còn hơn ép cafe! Hết cách ai bảo người chống lưng của người ta quá cứng! Rõ ràng là không đủ thực lực nhưng lại mặt trơ trán bóng chiếm mất vị trí No.1 của YG!"

(*Phim nghệ thuật: là những phim hướng đến giá trị nghệ thuật của bộ chứ không hướng đến mục đích lợi nhuận...)

"Người chống lưng cho Lee Ahreum rất cứng sao?" Rosé  hỏi.

"Đương nhiên rồi! Chị không biết sao?" Soyoung kinh ngạc sau đó thần thần bí bí tiến tới nói nhỏ vào tai cô: "Người chống lưng cho Lee Ahreum... chính là Manoban tổng của chúng ta đấy!"

"Manoban tổng? Hansin Manoban?" Rosé  lập tức nghĩ tới Hansin, có thể thấy trong lòng cô Hansin không đáng tin cỡ nào...

Soyoung lắc đầu sau đó dùng ngón tay chỉ chỉ lên trên, ý là người phía trên của Hansin. Lần này đến lượt Rosé  kinh ngạc, nhướng mày: "Lalisa Manoban?"

Soyoung gật gật đầu như gà mổ thóc, sau đó vội vàng nhìn xung quanh, nói nhỏ: "Chị nói bé một chút... biết trong lòng là được rồi!"

Rosé  xoa cằm: "Nhưng... sao tin đồn hot như thế này mà lại chẳng có chút tiếng gió nào lộ ra ngoài?"

"Có chán sống mới đi tung tin đồn của Đại boss ra ngoài? Chuyện này chỉ có trong nội bộ công ty chúng ta mới biết thôi!" Soyoung giải thích.

"Thì ra là như vậy..."

Không đợi Rosé  hỏi tiếp, Soyoung đã không nhịn được bô bô với cô: "Ban đầu Lee Ahreum chỉ là diễn viên hạng 2 thôi, trên cô ta còn đầy người nổi hơn nhưng... không biết làm sao mà lại cấu kết được với Đại boss của chúng ta, được ngài ấy coi trọng, thế nên tất cả tài nguyên của công ty cứ thế mà bày ra cho cô ta chọn, đúng là một bước lên tiên..."

Soyoung càng nói càng tức, bất bình nói: "Chị Dara mất 10 năm mới lăn lộn được đến vị trí như bây giờ, ấy thế mà lại bị cô ta cứ như vậy mà ép xuống, quá bất công..."

Rosé  thấy Soyoung nói có sách mách có chứng như vậy nên nghĩ giữa hai người chắc chắn có gì đó nhưng không biết ở mức độ nào mà thôi... Tuy Soyoung không nói thẳng ra nhưng nghe có vẻ là quan hệ... tình nhân?Nhưng căn cứ vào những gì Rosé  biết về Lisa thì có vẻ không hợp lí lắm...

Soyoung đang thao thao bất tuyệt, đột nhiên ý thức được bản thân cứ ca ngợi người khác mãi như vậy thì có chút không ổn, liền vội vàng nói: "Khụ... có điều người chống lưng của chị cũng cứng lắm mà, Han tổng đích thân đào chị về đó!"

Tuy Soyoung nói như vậy nhưng trong lời nói vẫn pha chút thất vọng. Cô bé vốn là trợ lý của Dara, lần này cũng bị thuyên chuyển cùng Rosé .

Trước kia lúc Soyoung đi theo Dara luôn được mọi người kính trọng, nhưng hiện tại Rosé  chỉ là một tân binh, làm sao có cơ so được với trước kia, nên khó tránh khỏi trong lòng có chút bất bình.

Rosé  làm sao có thể không nhìn ra mất mát trên mặt Soyoung, phản ứng của cô bé cũng chỉ là bình thường, cho nên cô cũng không để bụng. Nhưng mà.. chuyện của Lee Ahreum, cô không thể cho qua dễ dàng như vậy...

Dẫu sao vào bây giờ chuyện này cũng rất quan trọng với cô, bất kì chi tiết nhỏ nào cũng có thể ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng của cô. Vì vậy Rosé  cầm lấy điện thoại gửi một tin nhắn cho Lisa--[Quan hệ của chị với Lee Ahreum là quan hệ gì? ]

Cùng lúc đó tại tập đoàn BP. Lisa đang tham dự một cuộc họp thì di động để bên cạnh đột nhiên reo lên, liền tiện tay mở ra xem. Sau đó, tất cả các cấp dưới có mặt trong phòng đều thấy được một cảnh tượng ngàn năm khó gặp --- Người chưa bao giờ lộ ra một nụ cười ở công ty lúc này lại đang từ từ giãn mặt mũi ra, phát ra một tiếng cười khẽ vui vẻ...

"Stop!" Lisa quẳng lại một câu rồi cầm di động ra khỏi phòng họp.

Rosé  đang đợi Lisa nhắn tin trả lời lại, kết quả chị lại trực tiếp gọi điện tới luôn, dọa cô giật cả mình.

Vì vậy Rosé  nói với Soyoung một tiếng rồi vội vàng tìm một xó không người nào để nghe điện thoại.

"Alo..."

"Vừa nhìn thấy tin nhắn của em." --- Nghe giọng có vẻ như tâm trạng Lisa rất tốt.

Rosé  dùng móng tay cào cào lên gạch sứ ốp trên tường: "À." Lúc cô gửi tin nhắn kia đi cũng không thấy có gì không ổn, nhưng sao lúc này lại thấy có gì đó sai sai?

"Ghen?" Di động truyền đến thanh âm trầm thấp khàn khàn của Lisa.

"Khụ khụ khụ..." Rosé  bị từ này dọa cho sặc nước bọt, xù lông nói: "Ai... ai ghen chứ! Tôi chỉ thấy cần phải làm rõ mối quan hệ của mọi người trong công ty nên mới hỏi chút thôi!" 'Mẹ nó! Khó trách sao cảm thấy có gì sai sai! Quả nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy mình đang ghen mà!'

"Nếu chỉ là thuận miệng hỏi thì tôi từ chối trả lời." Lisa nói.

"Ớ...?" Rosé  ngu người, không ngờ sẽ có lúc Lisa trẻ con như vậy: "Vậy chị muốn sao mới nói cho tôi?"

Lisa: "Trả lời câu hỏi của tôi."

Câu nào? Ghen? Thật ra thì... Lúc nghe được những suy đoán mập mờ của Soyoung, nghe được chuyện Lisa kéo người phụ nữ khác lên giường, trong lòng cô đúng là có chút khó chịu... Nhưng mà... làm sao có thể thừa nhận chứ!

Vì vậy Rosé bĩu môi một cái nói: "Không trả lời chứ gì, vậy tôi cứ coi như chị với Lee Ahreum có một chân, chỉ cần một việc này thôi cũng đủ để giảm xuống còn 0% đấy!"

Lisa thở dài, bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Yên tâm, không có quan hệ gì, em không cần ngại cô ta."

"Vậy tại sao có tin đồn chị là người chống lưng cho Lee Ahreum? Tài nguyên của cô ta không phải là được chị đặc cách cung cấp sao?" Rosé  khó hiểu.

"Tôi chỉ chống lưng cho em."

Mặt Rosé  nóng lên, nghiêm nghị nói: "Nói chuyện tử tế! Không được thả thính!"

Lisa cười khẽ: "À..."

"Cũng không được phép cười!"

Lisa cũng không trêu cô nữa, họ nhẹ một tiếng trả lời: "Đúng là đặc cách nhưng tôi hoàn toàn trong sạch. Sở dĩ làm như thế là bởi vì cô ta từng cứu Mingie một mạng."

"Cái gì? Mingie làm sao?" Rosé  hoảng hốt.

"Lúc trước vì muốn để Mingie tiếp xúc nhiều hơn với người khác, nên tôi thử cho nó đến trường, kết quả con bé bị mất khống chế giơ chân bỏ chạy, suýt chút nữa thì bị xe đâm... may mà lúc ấy có một chiếc xe khác lao ra, đẩy chiếc xe kia ra xa nên cứu Mingie một mạng. Sau thì tra ra người trong chiếc xe kia chính là Lee Ahreum, cô ta uống rượu say nên mất tay lái, ma xui quỷ khiến thế nào lại cứu được Mingie..."

Rosé  nghe vậy thì sửng sốt: "Ôi má! Tôi không biết nên nói là Lee Ahreum may mắn hay là Mingie mạng lớn nữa! Ồ thế ra là vì để trả ơn cho cô ấy nên chị mới hạ lệnh như vậy?"

Rosé  có thể hiểu được việc mà Lisa làm, cho dù việc Lee Ahreum cứu Mingie chỉ là chuyện ngoài ý muốn nhưng dù sao cô ta quả thật đã cứu Mingie một mạng.

"Đúng vậy."

"Chẹp, người ta là chân chính cứu mạng Mingie đó! Sao lúc ấy chị không lấy thân báo đáp đi?"

Lisa hạ gục Rosé  chỉ bằng một câu duy nhất: "Em cho là đối với ai tôi cũng sẽ lấy thân báo đáp sao?"

Hạ gục thôi còn chưa đủ, Lisa lại không chút lưu tình hạ thêm một đao: "Bây giờ là bao nhiêu phần trăm?"

"Nói cho chị? Tôi đâu có ngu! Thôi nhá, cúp máy đây! Trợ lí còn đang chờ tôi!" Rosé  vội vội vàng vàng cúp điện thoại.

Quả nhiên không nên có bất kì tiếp xúc nào với Lalisa! Bên kia, nụ cười trên mặt vẫn còn chưa tan thì bỗng dưng một gương mặt to bự từ đâu chạy tới u oán nói:

"Chị Hai ~ mau thành thật khai báo ~ có phải chị đang có chuyện gì giấu em, đúng không?"

Lisa nhướng mày: "Rõ lắm sao?"

Hansin lập tức bị đả kích, thiếu chút nữa thì ngã gục trên đất: "Hu hu hu! Quả nhiên là có chuyện giấu em, em là phụ tá đắc lực nhất của chị, là tiểu áo bông của chị! Thế mà chị lại giấu em!"

"Không phải em rất giỏi đoán sao?"

"Hứ! Đoán thì đoán!" Hansin thong thả bước qua bước lại trong phòng, ba phút sau, đột nhiên ngừng bước nhìn về phía Lisa: "Hôm trước chị cố ý đưa Mingie đi... khi đó chỉ còn 2 ngày nữa là Rosé  phải bắt đầu quay lại làm việc, là vì đuổi kịp tiến độ nên chắc chắn sẽ rất bận bịu... cho nên em đoán hai ngày này chị đã làm chuyện gì đó cực lớn! Cực lớn... chẳng lẽ... là tỏ tình?"

Lisa: "Tiếp tục."

Ý là tiểu gia đây đoán đúng? Mắt Hansin sáng lên, tiếp tục nói: "Vậy kết quả thế nào? Chắc chắn là không thành công rồi! Nếu không sao chị có thể ở công ty, lúc này phải ở trên giường mới đúng..."

Lisa: "..."

Cuối cùng Hansin búng tay một cái, dùng giọng điệu chắc chắn đưa ra kết luận: "Chân tướng chỉ có một! Chị tỏ tình, Chaeyoungie không đồng ý nhưng cũng không từ chối. Cô ấy còn đang suy nghĩ, hơn nữa, khả năng cô ấy đồng ý với chị là rất lớn! Cho nên tâm tình chị mới tốt như vậy!"

Lisa nhìn thần thái sáng láng của cô em, khóe môi nhếch lên lộ ra một tia dịu dàng không dễ phát hiện... Tính tình chị tuy lạnh lùng, khó sống chung với người khác, ngay cả quan hệ với cha mẹ ruột cũng rất nhạt, nhưng duy chỉ có người em gái này thì lại khác, người khác tránh chị, sợ chị, nhưng cô em gái này lại cả ngày bám lấy chị. Chị có làm mặt lạnh thì con nhóc này cũng không sợ, chị không thích nói thì nó lại tự đoán mò, cứ thế mà dần dần đoán được chính xác tâm tư chị... Chị vốn cho rằng có được cô em như thế đã là quá may mắn, nhưng không ngờ số mệnh lại để chị gặp Chaeyoung.

Ngày hôm sau. Từ giữa hè đến đầu thu, đoàn làm phim Tuyết Mùa Hạ trải qua vô vàn trắc trở cuối cùng cũng bấm máy lại một lần nữa.

Bởi vì kịch bản có thay đổi, nên những cảnh của Hwayoung và Song Haein giảm không ít, Hwayoung với Rosé  vốn còn có ba cảnh quay chung với nhau nữa nhưng bây giờ cũng bay theo gió luôn. Việc này cũng có nghĩa là từ giờ cô sẽ không cần phải đụng mặt Hwayoung ở trường quay nữa, điều này khiến Rosé  nhẹ nhõm hơn bao nhiêu, rốt cuộc cũng có thể tập trung quay phim rồi.

Cảnh quay hôm nay là chủ yếu là hai cảnh quay quan trọng nhất của bộ phim, thế nên không chỉ có Boram mà Yoo Seok cũng đến. Rosé  với Daejung gần như là đến cùng lúc.

"Chào anh Tiểu Yang!" Rosé  ngọt ngào chào hỏi, ngoan ngoãn đổi từ "Yang tiền bối" thành "anh tiểu Yang."

"Ừ, chào!" Nhìn bộ dạng bé ngoan của Rosé , da đầu Daejung run hết lên, nổi cả da gà.

Sau đó, khóe mắt anh liếc về phía Cho Boram - đang đi ở bên cạnh Rosé ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro