Hóa ra là vì cười nhạo cô mà tới?
Về chuyện phòng quần áo của Hwayoung thì Rosé cũng nghe thấy không ít người nhắc tới, nghe đồn là cất chứa rất nhiều những bộ đồ không còn sản xuất nữa.
Bản thân Rosé đối với những món hàng hiệu xa xỉ như vậy thì lại không có cảm giác gì, cô dùng đồ hiệu cũng chỉ để dung nhập vào cái giới giải trí này mà thôi.
Thật ra thì so với những mẫu hàng hiệu thiết kế chẳng ra sao, thì Rosé thích những những tác phẩm đầy sáng tạo của những người tài năng hơn. Như những bộ đồ của bạn Lisa thiết kế ấy nhìn vào cảm giác còn đẹp hơn so với những món hàng hiệu đắt tiền kia, cô rất thích chúng, nhớ lúc ấy cô chỉ thuận miệng nói một câu nhãn hiệu này nhìn thật đẹp, thế là ngày hôm sau tủ quần áo đều là nhãn hiệu này...
"Rosé, đi không? Hwayoung mời tất cả mọi người trong đoàn làm phim đấy! Để tôi đi thông báo cho mọi người cùng tới!"
Rosé cười một tiếng, từ chối: "Xin lỗi, hôm nay tôi quả thực có chút mệt, nên muốn về nghỉ sớm, mọi người cứ chơi vui vẻ đi."
Nữ diễn viên đang đắm chìm trong cảm giác hưng phấn bấy giờ mới đột nhiên nhớ lại mâu thuẫn giữa Rosé và Hwayoung, thế nên cô ta không miễn cưỡng nữa, "Được rồi, vậy cô mau về nghỉ ngơi đi!"
Sau khi về căn hộ, Rosé vừa ngã xuống giường đã lập tức ngủ. Hôm qua ở chỗ Lisa cô cơ hồ không ngủ chút nào, ban ngày thì vẫn phải đóng phim, nên lúc này đã sớm chịu không nổi.
Cùng lúc đó, trong căn hộ dưới lầu của Hwayoung, náo nhiệt chỉ mới bắt đầu... Khoảng thời gian này vì vãn hồi nhân khí của bản thân cùng với những mối quan hệ mà Hwayoung tốn không ít công phu, thậm chí lần này còn cố ý mời tất cả các diễn viên trong đoàn làm phim đến chơi.
Căn hộ của Hwayoung là căn có diện tích lớn nhất trong tất cả các căn hộ của Seoul Forest Trimage, cô ta tách riêng một nửa diện tích ra làm phòng quần áo, bên trong chất đầy hàng hiệu, quả thật là mơ ước của mỗi người phụ nữ.
Lần này tới đa phần là các nữ diễn viên, tất nhiên cái họ thấy hứng thú nhất chính là quần áo và túi xách, vì vậy sau khi mọi người tới thì chuyện thứ nhất là hưng phấn yêu cầu đi chiêm ngưỡng phòng quần áo.
"Hwayoung, phòng quần áo của cô ở đâu, mau dẫn chúng tôi đi nhìn một chút!"
"Đúng thế đúng thế! Nghe nói là có cực nhiều những mẫu limited không có ở trên thị trường nữa, giá cả cũng lên đến tận trời!"
"Nhất định phải xem nha! Tới nhà Hwayoung mà không thăm phòng quần áo, thì đúng là đi cũng như không!"
Nghe mọi người tâng bốc mà vẻ mặt Hwayoung vẫn dửng dưng: "Là do mấy tạp chí lá cải kia viết phóng đại quá thôi, thật ra cũng chẳng có gì."
"Cái gì mà tạp chí lá cải chứ, đó chính là tạp chí có lượng tiêu thụ cao nhất - Dispatch đấy!"
"Đúng vậy đúng vậy! Hwayoung cũng đừng giấu diếm nữa mà!"
Vẻ mặt Hwayoung bất đắc dĩ, ra vẻ chỉ có thể thỏa hiệp: "Mấy người nha, đến lúc đó đừng thất vọng là được!"
Nói xong rồi dẫn bọn họ đi về phía phòng quần áo. Cuối hành lang, Hwayoung kéo ra một cánh cửa: "Chính là đây."
Cửa phòng bị đẩy ra, trong nháy mắt tất cả mọi người đều sợ hãi than lên:
"Chanel, Hermes, Donnakaran, PRADA, GUESS... tất cả đều là hàng limited! Trời ạ!"
"Tôi cảm giác như vừa tới thiên đường! Tôi không không rời mắt được!"
"Thật hâm mộ! Hwayoung thật hạnh phúc quá! Nghe nói mấy món này đều do người yêu cô thu thập từ khắp thế giới cho cô!"
...
Hwayoung nhìn vẻ hâm mộ và ghen tị trên mặt nhưng cô gái kia, cả người dường như tỏa ra hào quang, khôi phục lại cái cảm giác cao cao tại thượng hơn người, cô ta vờ khiêm tốn nói: "Cũng không phải cố ý thu thập mấy thứ này, chỉ là bất tri bất giác lại có nhiều như thế thôi."
Đi thăm phòng quần áo xong, mọi người bắt đầu mở party, chỉ có điều mọi người vẫn lưu luyến căn phòng trang phục kia, mọi đề tài đều xoay quanh nó.
Chơi đến gần cuối, tất cả mọi người vẫn chưa thỏa mãn, không ít người nhìn rõ tài lực của Hwayoung xong thì bắt đầu nịnh hót cô ta.
Lúc này, nữ diễn viên đóng vai trợ lí của Chủ tịch - Bang Ah đột nhiên nói một câu: "Ý, hôm nay Rosé không tới à?"
"Tôi có hỏi rồi, cô ấy nói là quá mệt nên muốn về nghỉ ngơi sớm một chút." Có người trả lời.
"Nhắc đến đấy... tôi nghe nói YG sắp xếp chỗ ở cho Rosé cũng ở Seoul Forest Trimage thì phải? Hình như là ngay ở tầng trên! Nếu không chúng ta qua tìm cô ấy chơi đi?" Bang Ah đề nghị.
Hwayoung nghe vậy thì mừng thầm, đi qua chỗ cô ta rồi mới qua chỗ Rosé, thì mọi người sẽ biết cái chỗ của Rosé rách nát đến thế nào, nhưng trên mặt Hwayoung vẫn tỏ vẻ ngần ngại: "Nhưng mà chúng ta nhiều người như thế, có thích hợp không?"
"Đúng vậy, căn hộ của Rosé làm sao rộng như Hwayoung được!" Có người vì lấy lòng Hwayoung mà cố ý nói như vậy.
Bang Ah tất nhiên nhìn ra Hwayoung mong cho bọn họ đi, vì vậy liền đứng dậy gọi mọi người: "Đi đi đi đi! Dù sao cũng ở ngay tầng trên thôi! Không qua chào hỏi thì thất lễ quá!"
Lúc tiếng chuông của vang lên, Rosé vẫn đang ngủ say. Mơ mơ màng màng mở di động lên thì thấy cũng sắp 12 giờ đêm. Lúc này ai sẽ chạy tới tìm cô chứ? Không phải là có chuyện gấp đi... Rosé chỉ có thể vội vàng chạy ra mở cửa.
Kết quả vừa mới đẩy cửa ra liền sửng sốt, ngoài cửa là một đám mười mấy người, tất cả đều là diễn viên của đoàn làm phim. Đi đầu là Hwayoung, đang thân mật khoác tay cô ta là nữ diễn viên Bang Ah...
Rosé vừa mới tỉnh ngủ, sửng sốt vài giây mới nhớ ra lúc quay xong hôm nay có người nói Hwayoung mở party tại nhà. Cho nên những người này không đi chỗ Hwayoung, mà chạy tới nhà cô làm cái gì?
Bấy giờ, Hwayoung mới ra vẻ có lỗi mà mở miệng nói: "Rosé, cô đang ngủ sao? Thật xin lỗi vì đã đánh thức cô, chúng tôi không ngờ cô ngủ sớm như vậy. Tối nay mọi người mở party nhưng cô lại không tới, các chị em đều rất nhớ cô, lại đúng lúc nhớ ra cô ở ngay tầng trên nên tất cả mọi người cùng đến chào hỏi một chút!"
Không đợi Rosé trả lời, Bang Ah đã cướp lời: "Hwayoung, Rosé chắc chắn không ngại rồi! Đúng không Rosé? Mọi người mau vào thôi! Đứng ở cửa không hay đâu!"
Chưa nói xong đã dẫn đầu đi vào, mọi người phía sau cũng rối rít vào theo. Rosé đứng ở cửa, khóe miệng co giật, người cũng đã vào rồi, còn hỏi cô làm cái gì?
Ả Bang Ah này chính là một ngọn cỏ đầu tường, gió chiều nào thì xuôi chiều đó, lúc trước cô ta thấy cô kí hợp đồng với YG thì đã từng nhiều lần nịnh hót cô, Rosé cảm thấy cô ta tâm thuật bất chính nên chưa từng phản ứng lại. Nhìn bộ dạng bây giờ có vẻ như cô ta lại bám vào Hwayoung rồi.
Sau khi vào nhà, Bang Ah lập tức khơi mào oán trách một câu: "Ôi, Rosé à, sao phòng của cô lại nhỏ như vậy! Chúng tôi còn chả có chỗ đặt chân đây!"
Căn nhà này của Rosé thực ra không hề nhỏ, là căn nhà có diện tích thích hợp nhất, nhưng cả đống người thế này tiến vào phòng khách to mấy cũng bị chen đầy, không gian trở thành chật hẹp vô cùng.
Vừa mới dứt lời, Bang Ah lại không thèm đợi chủ nhân đồng ý mà đi thẳng vào phòng quần áo, cô ta vừa đẩy cửa ra đã lập tức tỏ vẻ khiếp sợ: "Rosé, đây là phòng quần áo của cô sao? Cũng quá nhỏ rồi!"
Bang Ah mở lời, những người muốn lấy lòng Hwayoung khác cũng rối rít phụ họa:
"Đúng vậy, thật nhỏ quá! Phòng khách hay phòng ngủ thôi thì không nói, chúng ta làm nghệ sĩ thì quan trọng nhất là phòng quần áo đấy, nhỏ thế này chắc chắn không đủ dùng rồi!"
"Tôi còn tưởng YG thổ hào như nào, hóa ra cũng chỉ bình thường thôi!"
"Ài các cô không thể nói vậy đâu, cho rằng ai cũng có thể như Hwayoung sao!"
...
Hwayoung đứng một bên, thỏa mãn nhìn mọi người chỉ chỉ chỏ chỏ Rosé, rồi mới giả vờ thân thiện mà giải vây: "Phòng của Rosé có view rất đẹp!"
"View đẹp thì có ích lợi gì, chúng ta cũng không ở nhà nhiều!" Bang Ah vừa nói vừa đem quần áo của Rosé lật tới lật lui, sau đó vẻ mặt đồng tình nói: "Trời ơi, ngay cả một bộ đồ ra hồn cũng không có, này là mẫu thiết kế từ năm ngoái của Chanel đúng không, còn cái của PRADA này cũng quá lỗi thời rồi... Rosé, không phải nói cho cô chứ cô cũng quá sơ xài mấy cái này rồi, diễn xuất giỏi thì thế nào, ở trong giới này thì quan trọng nhất vẫn là cái ví thôi!"
Rosé đứng ở cửa phòng quần áo hồi lâu, cuối cùng cũng biết rõ tối nay những người này chạy đến đây làm cái gì. Hóa ra là vì cười nhạo cô mà tới?
"Bang Ah nói rất có lí, tôi có thể không ăn cơm nhưng nhất định phải mua quần áo! Bởi vì nó quá quan trọng, nhỡ đâu bị người ta chụp lại hình tôi mặc đồ năm ngoái thì xấu hổ chết mất!"
"Tôi nói này!" Nghe có người phụ họa, Bang Ah đắc ý vênh mặt lên, sau đó cố ý nói với Hwayoung: "Hwayoung à, chị có nhiều quần áo như thế rồi, sao không cho Rosé mấy bộ đi! Lấy bừa vài món cũng chắc chắn hơn mấy thứ này!"
Rosé nghe thế thì đen mặt: "Không cần."
"Ai ui Rosé à, cô đừng từ chối chứ, đều chung một đoàn làm phim thì nên giúp nhau một chút mới phải, chả lẽ cô vẫn để ý hiểu lầm với Hwayoung sao? Lúc nãy Hwayoung đã nói với chúng tôi là cô ấy đã không để bụng chuyện đó rồi!"
Nghe ả nói mấy câu vớ vẩn đó, Rosé thật không biết nói gì hơn, cùng một con ngu tranh luận đúng là một chuyện cực kì đau khổ...
Thấy Rosé không nói lời nào, Bang Ah càng đắc ý: "Đúng lúc Sowi vẫn còn ở dưới lầu, chị Hwayoung mau bảo cô ấy đưa lên đi!"
"Được." Hwayoung gật đầu lấy di động ra gọi điện ngay tại chỗ.
Không tới ba phút sau, trợ lí Sowi đã ôm một đống quần áo thở hồng hộc chạy tới: "Chị Hwayoung, quần áo chị muốn đã cầm tới!"
Hwayoung hài lòng nhìn những món đồ kia, tỏ vẻ ân cần nói: "Rosé, cô hãy nhận đi, coi như là chút tâm ý của tôi, cũng không tính là quá đẹp nhưng dẫu sao cũng là những mẫu mới nhất năm nay!"
Bang Ah vừa nghe đã trợn tròn hai mắt, kích động nói: "Cái gì mà cũng không tính là quá đẹp chứ! Những bộ này ít nhất cũng phải mấy chục triệu! Cát xê cả bộ phim của Rosé cũng chỉ mua được một bộ thôi đấy!"
"Đúng vậy đó! Những bộ này quá đắt tiền rồi! Chị Hwayoung cũng hào phóng quá đi!"
"Rosé nhận đi! Đừng cố gắng từ chối làm gì!"
...
Rosé nhéo mi tâm một cái, sự nhẫn nãi đã gần hết, cô chỉ muốn về nhà đánh một giấc thật ngon cho lại sức thôi, ai mà ngờ Hwayoung lại mang theo một đám não tàn vây công, biết trước thì đã ở lại khách sạn cho rồi...
"Rosé đừng khách khí nữa! Để tôi giúp cô xếp vào tủ treo đồ đi! Quần áo đắt thế này không thể bị bẩn được!" Bang Ah vừa nói vừa không thèm để ý đến sự riêng tư của Rosé, trực tiếp kéo tủ quần áo ra.
Cô ta đang muốn đem những bộ quần áo kia xếp vào, nhưng một giây kế tiếp đã ngẩn cả người ra, tất cả mọi người sau lưng cũng thế...
Trong tủ đồ lẳng lặng treo một chiếc váy dạ hội, cả chiếc váy giống như bắc cực quang vậy, huyền ảo mơ mộng. Trên váy khảm đầy những viên đá quý như thiên hà trong vũ trụ, nhất là viên hồng ngọc cực lớn khảm ngay giữa cổ áo kia, hào quang chói mắt đến độ có thể làm mù mắt người ta...
Thậm chí cả Rosé cũng ngây người, đây chẳng phải là chiếc váy thuộc nhãn hiệu mà Lisa đưa cho cô trước kia sao? Lúc trước khi đi, Rosé để quản gia với Nayeong đem quần áo vào rồi cũng không để ý, lúc nãy còn thắc mắc nhiều quần áo như thế bọn họ để đâu hết, không ngờ trong tủ lại xuất hiện bộ váy cô thích nhất kia...
Chả lẽ đám người Nayeong thấy chỗ này của cô không chứa được nhiều như vậy nên chỉ để lại bộ cô thích nhất? Rosé càng nghĩ càng thấy có khả năng!
Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của mọi người mà Rosé cũng không bất ngờ, lần đầu tiên cô thấy chiếc váy này cũng thấy nó đẹp đến phát khóc, còn tưởng giá của nó trên trời cỡ nào. Sau đó Lisa mất hơn nửa ngày giải thích thì cô mới biết, chẳng qua đây chỉ là hàng nhái, những viên ngọc phía trên cũng đều là hàng rẻ tiền, nhưng mà dù như vậy cô cũng thấy nó quá đẹp!
Qua thật lâu mọi người mới hoàn hồn lại. Bang Ah ôm mấy bộ quần áo, ngơ ngác giữ nguyên tư thế mở tủ, vẻ mặt kinh ngạc lẩm bẩm: "Làm sao có thể... cái này không thể nào..."
Những người khác cũng trố mắt nhìn nhau đầy nghi ngờ: "Lừa đảo... đừng có lừa người chứ... sao Rosé lại có loại quần áo ở cấp độ này?"
"Đùa gì chứ! Loại quần áo này vừa nhìn đã biết đắt chết đi được, trên trăm triệu cũng có khả năng ý!"
"Thật là đẹp! Nếu có thể mặc một lần thì đúng là chết không hối tiếc!" Có cô gái không kìm lòng được lên tiếng.
Lúc này đột nhiên Bang Ah kéo bộ váy kia xuống, chê bai nói: "Hừm, mới nhìn qua thì đúng là đẹp, nhưng nhìn kĩ một chút mọi người không cảm thấy quá tục tằng hay sao?"
Nữ diễn viên lúc trước mời Rosé lẩm bẩm một câu: "Không thể nào! Nhìn nó quả thực rất xịn mà... Taobao có bán loại quần áo như này không?"
Bang Ah liếc mắt nhìn cô gái kia một cái, ngay sau đó nhìn về phía Hwayoung, cố ý hỏi: "Chị Hwayoung, chị có nhận ra bộ này thuộc nhãn hiệu nào sao?"
Hwayoung làm ra vẻ trầm ngâm, sau đó lắc đầu một cái: "Chưa từng thấy qua, hình như không có nhãn hiệu nào có phong cách như này..."
Bang Ah nghe vậy lập tức đắc ý: "Mấy món đắt tiền hay đồ limited chị Hwayoung đều rõ như lòng bàn tay, hơn nữa đều có sở hữu cả, ngay cả chị ấy cũng không nhìn ra thì đây chả phải hàng vỉa hè rẻ tiền thì là hàng gì?"
Những người khác để tỏ lòng cũng rối rít phụ họa lời của Bang Ah: "Nhìn cái họa tiết này đúng là không ổn, đá quý được gắn lên cũng nhìn như hàng rẻ tiền! Nhất định là dùng thủy tinh rồi!"
Bang Ah khinh bỉ nhìn về phía Rosé: "Rosé, mặc đồ lỗi thời thôi cũng được, dẫu sao cũng là hàng hiệu, cơ mà ngay cả cái loại hàng vỉa hè này mà cô cũng mặc? Tôi dám cá bộ váy này không đến 200 ngàn!"
Bang Ah nói xong, liền tiện tay ném thẳng xuống đất. Thấy bộ váy bị ném xuống đất, sắc mặt Rosé trong nháy mắt lạnh xuống.
Những bộ đồ khác bị Bang Ah lật tới lật lui thì Rosé đều có thể làm ngơ, mặc kệ cho cô ta làm trò. Nhưng bộ váy này là do Lisa tặng cho cô.
Rosé lập tức đi tới, khom người nhặt bộ váy lên, cẩn thận phủi sạch một cái sau đó dùng ánh mắt như dao băng quét về phía Bang Ah.
Bang Ah cũng không biết tại sao chỉ một ánh mắt thôi, mà lại khiến cô ta rét run, giống như bị thứ gì đó đáng sợ để mắt tới vậy. Cô ta lảo đảo lui về sau một bước, ngay sau đó cười nhạo nói: "Rosé, cô đừng khoa trương như vậy có được hay không, chỉ một món đồ vỉa hè 200 ngàn mà cô cũng phải làm vậy sao?"
Nhìn Rosé rốt cuộc cũng biến sắc, Hwayoung khôi phục lại sự sung sướng, giả vờ giận Bang Ah: "Bang Ah, em đừng nói như vậy, bộ váy này nhìn thật đẹp, chắc chắn Rosé rất thích, cô ấy như vậy cũng khó trách!"
"Nhiều hàng hiệu như vậy không thích, mà lại đi thích cái loại rác rưởi như này? Cô ta nghèo đến phát điên rồi sao, trình độ thưởng thức cũng không thể low như thế chứ!" Nhận ra Hwayoung thân cận với mình, BAng Ah lại càng không sợ hãi, lời nói ra miệng gần như chả kiêng kỵ chút nào.
Ngay tại lúc này, trong đám người đột nhiên có người đi nhanh đến cạnh Rosé: "Đợi đã... sao càng nhìn tôi càng thấy bộ đồ này quen mắt..."
Người nói chính là nữ diễn viên thay thế vị trí nữ 3 của Han Jiun - Goon So Chil, cô gái này cũng coi như là cùng một công ty với Rosé, cô cũng chỉ gặp qua một hai lần, không tính là quen biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro