Ha, rốt cuộc là ai sẽ vào phòng đây!
Sau buổi biểu diễn thời trang, Studio Tắc Linh vừa chứng minh thực lực của mình ở mướn giải StarLight, lại thêm sự ảnh hưởng của Nam Eun Sang, thị trường cuối cùng cuối cùng cũng được mở ra, mấy ngày nay đã bắt đầu lục tục có người qua bày tỏ ý định muốn hợp tác.
Chỉ là, những người này tôm cá hỗn tạp, nếu không có bộ máy nội vụ chuyên nghiệp sẽ không thể phân biệt, như vậy rất có thể một lần hợp tác liền hủy đi tâm huyết trước kia.
Trong khoảng thời gian ngắn, lượng công việc đến đầu Rosé đột nhiên lớn lên, Taeyang cùng Minguk muốn đổi trang phục hàng mẫu, còn lại nàng là muốn từng bước từng bước sưu tập hợp các tư liệu về thiết kế.
Thời điểm vội đến sứt đầu mẻ trán, Át Chủ Bài cuối cùng vẫn là khoan thai tới muộn.
Nghe được tiếng chuông cửa vang lên, Minguk lập tức ngó dài cổ, "Có phải nhà thiết kế của chúng ta tới hay không? Tôi đi mở cửa!"
Một lát sau, Minguk nhìn thấy một nữ nhân lanh nhạt đi vào.
Chỉ thấy người tới một thân sạch sẽ lưu loát mặc bộ váy champagne, tóc búi lửng ở trên đầu, trên mặt không có chút biểu tình dư thừa nào, một nhà thiết kế lại có khi thế sắc bén như Bạch Cốt Tinh vậy, quả nhiên vừa thấy chính là không ổn.
"Park Alice, Nam tổng bảo ta đến đây." Alice đơn giản mở miệng nói, một ngữ khí công tư niêm minh.
"Vậy tốt, ta là Rosé, người phụ trách của Tắc Linh, cô Park mời vào!" Rosé khách khí mà đem người đưa tới văn phòng.
"Bởi vì bên kia có một ít công tác yêu cầu giao tiếp, cho nên chậm trễ mấy ngày." Alice giải thích nói.
"Không sao cả..." Rosé tỏ vẻ tươi cười.
Tùy tiện hàn huyên vài câu, một lúc sau, Rosé mới đưa ra vấn đề quan trọng: "Không biết Chị Nam đã nói qua cho cô tình huống của chúng tôi hay chưa, Studio ở đây chỉ là mới hoạt động, trích phần trăm cho cô khẳng định sẽ không bằng bên Nam tổng. Tuy rằng cô là Nam tổng điều đến, bất quá, dưa hái xanh không ngọt, cô nếu không muốn ở lại đây, ta có thể giúp cô đi nói với Nam tổng."
"Không cần, Nam tổng an bài, ta không có ý kiến." Alice mặt không biểu tình nói.
Rosé đánh giá thần sắc trong ánh mắt Alice, tuy rằng cũng không quá nóng bỏng, nhưng cũng nhìn không ra phản ứng đặc biệt bài xích nào, hoàn toàn là bộ dáng quy củ nghe theo mệnh lệnh.
So với tình huống mà nàng dự đoán, thật ra khá hơn nhiều.
Vốn dĩ chính là trên đường bị điều lại đây, cũng không trông cậy vào nàng có thể nhanh như vậy đã dung nhập.
Vì thế, Rosé liền tiếp tục giới thiệu nói, "Phòng làm việc của chúng ta tình huống rất đơn giản, chắc cũng không cần ta giải thích nhiều, trước cùng cô giới thiệu hai vị đồng sự, vị này chính là thiết kế tổng, giám đốc Taeyang, vị này là trợ lý Minguk."
Sau khi giới thiệu mấy người một chút, ánh mắt Alice dừng lại chốc lát trên người Taeyang, ngay sau đó liền lại khôi phục trạng thái người máy.
Sau đó, Rosé dắt Alice đến phòng làm việc đã sắp xếp sẵn, "Trước mắt sản phẩm của chúng ta chỉ nhắm vào tầng lớp thượng lưu, đánh vào thị trường cao cấp, cho nên, từng nguyên liệu phải nghiêm khắc lựa chọn."
Nghe xong, Alice trực tiếp mở miệng nói, "Trong ba ngày, tôi sẽ tìm ra nhà hợp tác cung cấp nguyên liệu, giao cho cô xem qua, rồi cùng đối phương can thiệp, rồi sẽ bàn bạc phương án hợp tác cụ thể."
"Được."
Tuy rằng thái độ đối phương lạnh nhạt, cũng may trình độ vẫn là chuyên nghiệp không lời nào để nói.
Thôi được rồi, nếu ba ngày sau cô ấy vẫn không thể hoàn thành, khó dung nhập với nơi này, vậy coi như không có duyên đi.
Quan trọng nhất chính là, vị mỹ nữ này không phải loại hình nành thích, cổ hủ, coi trọng trinh tiết! ( bớ Lalisa Chaeng đang tia gái.... ><)
"Vậy chuyện ở đây giao cho các ngươi, chị lát nữa còn đi ăn mừng Tuyết Mùa Hạ đạt doanh thu lớn, có việc gì thì gọi cho chị nhé!"
"Ok Chaeyoungie, chị mau đi đi ~ nhớ chụp cho em thật nhiều ảnh Yang Dae-jung ~ tốt nhất là hai người chụp ảnh chung nha ~"
......
Lần này Rosé trong vai nữ phụ dành được thành công rất lớn, chính vì vậy danh tiếng của cô trong giới Showbitz tăng lên không ít.
Đêm nay tổ chức buỗi lễ, Hwayoung cùng Song Haein là diễn viên chính, Rosé cùng những diễn khác chỉ đứng cạnh coi như làm nền cho hai người họ mà thôi.
Còn Yang Dae-jung tương đối đặc thù, dù cho hắn có không diễn đi chăng nữa thì fan của hắn cũng hận không thể mà cho hắn vào mồm ngậm lấy chứ đừng nói là diễn vai nam phụ.
Thời điểm vị chủ trì cùng Hwayoung nói chuyện, Rosé vẫn an tĩnh mà ngồi ở một bên, không chen vào nói cũng không vội đoạt lấy ống kính máy quay.
Bất quá, bởi vì cùng Yang Dae-jung đóng vai tình lữ, người chủ trì vẫn thường xuyên đề cập đến nàng.
"Rosé, cô cùng Yang Dae-jung lần này kiếm được không ít nước mắt của khán giả, tiền thưởng cũng là vô cùng cao, tất cả mọi người đều cảm thấy các ngươi ở trong phim rất xứng đôi, thậm chí còn được đề cử vào top 10 cặp tình lữ suất xắc nhất, hơn nữa lần bỏ phiếu này, nam chính nhận được nhiều phiếu nhất chính là bạn diễn của ngươi, nhân vật Jin Hyun đó nha! Có vui vẻ hay không?"
"Hả? Phải không?" Rosé lộ ra một tia kinh ngạc.
"Đúng rồi, cô xem, đây là kết quả bỏ phiếu trên internet, Jin Hyun số phiếu dẫn đầu! Đến nam chính Song Haein cũng không bằng đâu!" Người chủ trì nói, trên màn hình lớn xuất hiện một hình ảnh, số phiếu của Yang Dae-jung dẫn xa đến áp đảo.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều đang chờ Rosé nói tiếp như thế nào, rốt cuộc người chủ trì lời này, đây xác thực là cái bẫy, nói thế nào cũng sẽ đắc tội với người khác.
Yang Dae-jung số phiếu như vậy cao, nếu nói Yang Dae-jung ở ngoài vì là diễn viên nổi tiểng có sẵn, số fan đông đảo thì chính là nói hắn chỉ là dựa hơi fan mà thắng.
Nhưng là, nếu nói vui vẻ, tự hào, thần y thật lợi hại, vậy không phải đắc tội với hai diễn viên chính Hwayoung và Song Haein, đắc tội với fan hai người bọn họ sao.
Rosé rũ mắt một cái, ngay lập tức tươi cười nói: "Vậy không phải ứng với câu nói kia sao?"
"Câu nói gì?" Người chủ trì tò mò hỏi.
Rosé ánh mắt lướt qua hai người Song Haein cùng Yang Dae-jung, "Nam chủ là nữ chủ, nam nhị là đại gia!" (Là câu nói nổi tiếng trong điện ảnh, Tạm hiểu nam là hai người đều có tài năng như nhau)
Rosé vừa dứt lời, không chỉ có người chủ trì cười, hiện trường Hwayoung, Yang Dae-jung, Song Haein fan cả ba người đều vỗ tay tán thưởng câu nói này.
Rosé nói lời này khôn khéo, không đắc tội với ai cả.
Hậu trường giờ phút này đã chiếu ảnh của các diễn viên lên màn hình lớn, mới phát hiện Rosé có phong thái rất hoàn mĩ.
Làn da cô thật sự rất tốt, khuôn mặt trắng đến không tì vết... sau đó tất cả đều chú ý đến cô đang đứng đó, vẫn không nói lời nào nữa, chỉ đứng im mìm cười, rất có phong thái nữ vương, quả thực là một đại mĩ nhân.
"Phóng ảnh của Rosé lớn hơn, đồng thời để ảnh cô ấy cạnh Yang Dae-jung" Đạo diễn hướng đến trợ lý dặn dò một câu.
Sau khi buổi lễ kết thúc, Hwayoung mỉm cười cáo biệt, cùng đạo diễn và Rosé hàn huyên vài câu, ngay sau đó ngồi vào xe phóng đi!
Mới vừa vừa lên xe, vẻ tươi cười trên mặt Hwayoung ngay lập tức biến thành vẻ âm u, cầm lấy di động bấm số người hầu gái rồi gọi đi...
Jimin cùng trợ lý đứng một bên hiển nhiên đã thành thói quen biết Hwayoung tính khí thất thường, tất cả đều tận lực không nói lời nào, giữ im lặng không lại chuốc vạ vào thân.
"Hari, thân thể ông nội mấy ngày nay thế nào?" Hwayoung hỏi người hầu gái trong nhà.
"Đại tiểu thư, thân thể lão gia mấy ngày nay rất tốt, sáng nay còn hẹn Wol lão bọn họ ra ngoài câu cá, đến chạng vạng mới trở về, tinh thần rất phấn chấn..."
"Ta giao ngươi điều tra, đã tra được gì rồi?"
"Em đã tra qua mấy ngày lão gia ở bệnh viện, ngoại trừ người trong nhà thì chỉ gặp mặt mấy vị cổ đông trong công ty, hoàn toàn không có gì khả nghi."
"Vậy còn Chaeyoung?"
"Vệ sĩ nói cô ta có qua vài lần, nhưng chỉ là nhìn xem lão gia thôi, cùng tâm sự mà thôi, cũng không có hành động gì đặc biệt."
"Được rồi, ta đã biết!"
Nói chuyện điện thoại xong, sắc mặt Hwayoung ngày càng kém, mới ngày hôm qua bệnh tình ông ta rõ ràng rất nghiêm trọng, mới có một ngày liền khỏe lại, tinh thần còn rất phấn chấn.
Những người đó nghe lão gia tử sắp chết, ngo ngoe rục rịch chuẩn bị làm phản hướng về phía Park Shi Ho, lại thấy Park lão gia tử thân thể khỏe mạnh, đem ý chí nuốt xuống, án binh bất động.
Tuy rằng chủ quản hiện này chủ yếu là Park Shi Ho, nhưng quyền hành cùng cổ phần đa, đa số đều do Park lão gia tử nắm giữ!
Không chỉ có tình huống bên này hỏng bét, History bên kia từ sau khi thua giải StarLight, thường xuyên xuất hiện vấn đề, liên tiếp bị ngắt mười mấy cái hợp đồng cùng nhà tài trợ lớn. Tuy rằng việc này đối với bọn họ chỉ là chín trâu mất một sợi lông, nhưng nếu lại tiếp tục để Tắc Linh tùy ý phát triển lớn mạnh, tuyệt nhiên không phải chuyện tốt.
Bất quá, việc cấp bách, Hwayoung vẫn muốn mang việc chính sự làm tốt trước.
Thông qua giới giải trí kiếm được thật nhiều tài nguyên cùng danh tiếng, miếng bánh ngọt này, tuyệt đối không thể mất.
"Chuyện Rosé thế nào? Cô ta có hành động gì không?" Hwayoung vẻ mặt cảnh giác hỏi.
"Rosé bất quá chỉ đơn thương độc mã, có được bao nhiêu tài nguyên chứ, nghe nói cô ta định đăng ký diễn một bộ phim nhỏ nào đó, kết quả lại bị người ta chiếm mất. Yên tâm, chỉ cần có Lee Ahreum kia, cô ta ở YG tuyệt đối không ngóc đầu lên được." Jimin nói.
Hwayoung lúc này vẻ mặt mới giãn ra một chút "Gần nhất giúp ta cần tham gia nhiều hoạt động cùng phim ngắn, đạo diễn phải chọn thật kỹ, tiền không quan trọng"
Jimin vừa nghe xong liền hiểu ý của Hwayoung, phim ngắn tuy nhiều, giá vé phòng cũng thấp, trước kia Hwayoung đều khinh thường không nhìn đến.
Nhưng là, diễn viên phim ngắn rất dễ được đề cử tại liên hoan phim. Hwayoung hiện tại nổi tiếng đã có thừa. Cái cô ta cần chính là một giải thưởng chân chính
Nếu chỉ có một bộ phim để đời là "Tuyết Mùa Hạ" thì chắc chắn không đủ.
Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đồng thời những phim có đầu tư lớn còn rất nhiều, tất cả đều muốn hay hơn bộ phim trước đó, người nào cũng muốn nhận giải "Diễn viên xuất sắc", tuyệt đối sẽ cạnh tranh thảm thiết.
"Đã biết, tôi sẽ tận lực giúp cô." Jimin miệng đáp lời nhưng trong lòng là nỗi khổ không dám nói.
Bởi vì Hwayoung trước đây quá mức chỉ vì cái trước mắt, diễn quá nhiều uổng có phòng bán vé danh tiếng thấp kém, nhúng chân vào cả thương trường kinh tế lẫn điện ảnh, độ phổ biến quá lớn. Còn loại phim này yêu cầu những thứ mới mẻ, độc và đi vào lòng người,với nối diễn như Hwayoung, thật khó đi.
Mấy ngày sau, "Tuyết Mùa Hạ" luôn là chủ đề nóng, hiệu quả vô cùng tốt.
Trừ bỏ Song Haein cùng Yang Dae-jung vì nổi tiếng có thừa, lượng fan hùng hậu cũng coi như là một hình thức quảng bá vô cùng mạnh.
Đến cuối cùng, biểu hiện ngoài ý muốn là Rosé được rất nhiều fan chú ý đến.
[Rosé diễn thật rất tốt đó, các ngươi thấy không? Nhất là cảnh cô ấy ôm Jin Hyun lúc anh ta chết, trời ơi nhìn thật đáng thương, chính ta còn tưởng đó là sự thật, không phải diễn đó.]
[Cái trọng điểm chính là Rosé quả là đại mĩ nhân a, từ vóc dáng cho đến khuôn mặt, quả thật đẹp đến hoàn mĩ!]
[Còn nữa, ta là fan CP! Ta còn phát hiện một cái chi tiết nhỏ, các ngươi chú ý màn ảnh, ánh mắt Yang Dae-jung hơn nửa thời gian đều dừng ở trên người Rosé! Nói hai người bọn họ không có quan hệ, đánh chết ta cũng không tin! ]
......
Bởi vì lần công chiếu này, Instaram của Rosé rộn rịch hơn hẳn, chính là bởi vì vai diễn Song Heejin trong "Tuyết Mùa Hạ".
Bình luận phía dưới phần lần là muốn cô up lên ảnh bản thân mình, hoặc là hỏi thăm quan hệ giữa cô với Yang Dae-jung.
Thông qua việc tạo Scandal để tăng fan này, Rosé tất nhiên sẽ không làm, cho dù đối tượng có là Yang Dae-jung.
Chỉ là ảnh thì được, có điều nếu ảnh bình thường thì quá mức nhàm chán, vì vậy cô liền up mấy cái Cosplay bản thân khi hóa trang.
Vốn chỉ là để thỏa mãn fan, cũng là để weibo có không khí hơn, không nghĩ tới fan vô cùng ưa thích, thi nhau share bức ảnh đó, kết quả Rosé thu thêm không ít fan.
YG giải trí công ty.
"Bên kia vừa đưa tới vài kịch bản, em mau về xem qua một chút" Cho Boram vừa ngồi sửa sang lại đống kịch bản.
Sau khi "Tuyết Mùa Hạ" công chiếu, Rosé liền nổi tiếng hơn không ít, cũng như có một bộ phim để đời.
Sự yêu thích dành cho cặp đôi phụ Jin Hyun và Song Heejin là vô cùng lớn, thậm chí còn vượt qua hai nam nữ chính, những kịch bản tới tay Cho Boram đột nhiên tăng vọt.
Đại khái là bởi vì Rosé đem nhân vật Song Heejin đắp nặn quá hoàn mỹ, kịch bản đưa tới cho nàng nếu không phải là hồ ly tinh hại nước hại dân, thì là Tuyết Mùa Hạ đệ nhất mĩ nhân khuyn quốc
Rosé thu hồi những kịch bản đó "Tốt, trở về em sẽ xem qua"
Cho Boram nhéo nhéo ấn đường, do dự một chút liền mở miệng nói " Mặt khác, Yang Daejung đang chụp ảnh cho phim mới, vốn là cảnh hôm nay sẽ chụp cùng Ryang Byeok, bất quá cô ta lại đang bận chụp một bộ khác, không có thời gian đến chụp, hiện tại nhất thời không chọn được người thích hợp, muốn cho em đi qua ứng cứu."
"Yang Dae-jung có phim mới của Jang đạo diễn ư! Vậy tốt, đương nhiên không thành vấn đề!" Rosé sảng khoái mà đáp ứng.
Đạo diễn Jang, nếu diễn vai nhỏ trong phim của ông ấy cũng coi như vinh hạnh, lần này còn là chụp ảnh phim!
Lại nói Yang Dae-jung cũng coi như giúp nàng rất nhiều việc, nàng đi giúp hắn cũng là việc nhỏ thôi!
Cài cô Ryang Byeok Kia trước đây không nổi tiếng lắm, hiện giờ danh khí lớn, lại lấy thù nào kếch xù, nào còn tâm te để ý đến bộ phim nhỏ như thế này.
Cho Boram đem một cái kịch bản cho nàng, "Suất diễn không nhiều lắm, hẳn rất nhanh là có thể chụp xong, chị đã giúp em lọc ra."
Bởi vì đoàn phim bên kia thúc giục rất gấp, Rosé cùng Cho Boram sau khi thương nghị một chút, liền trực tiếp mang theo Soyoung đến đoàn phim.
Vai của nàng diễn chính là bạn gái mối tình đầu trong quá khứ của Yang Dae-jung, chỉ có một cảnh hai người tử biệt trước khi chết, cho nên rất đơn giản, nếu thuận lợi chỉ một ngày là kết thúc
"Sao bà lại tới đây?" Yang Dae-jung nhìn thấy nàng, lộ ra ánh mắt nghi ngờ.
"Cho Boram tỷ tỷ bảo tôi lại đây hỗ trợ ông!" Rosé trả lời.
Ánh mắt Yang Dae-jung ngay lập tức hướng đến phía Woon Yoo Seok.
Woon Yoo Seok ho nhẹ một tiếng, lẩm bẩm nói, "Này không phải chính ngươi nhìn đến mười mấy người đều không hài lòng sao? Ta không còn biện pháp nào khác đành gọi Boram mượn người......"
Rosé đầu đầy vạch đen, "Tôi cũng là phục ông đó, nhân vật này từ đầu tới cuối cũng chỉ là một tuồng kịch, đến cảnh này gặp trắc trở, đạo diễn cũng chưa nói gì, ông tại sao lại khó khăn như vậy?"
"Sao lại là một tuồng kịch chứ! Đây chính là tình đầu của tôi đấy!" Yang Dae-jung tỏ ra hợp tình hợp lý.
Khóe miệng Rosé run rẩy, "Sửa cho ông một câu, mối tình đầu trong phim mà thôi."
Nàng quả thực đối với tên Yang Dae-jung này hết chỗ nói rồi, chưa thấy qua hắn đối với chuyện này lại khó khăn như vậy.
Trong một bộ phim, có những diễn viên so với đạo diễn còn có địa vị cao hơn, lời nói cũng rất có trọng lực, Jang Do Yoon đoán chừng đối với hắn cũng hết cách rồi.
Jang Do Yoon tuổi không lớn, mới ba mươi tuổi đầu, vừa mới tốt nghiệp đại học liền đi đóng phim, diễn bộ phim đệ nhất 《 Ngôi sao, ánh trăng và bầu trời 》 đạt được vô số lời khen ngợi, còn được Liên Hoan Phim bầu làm Ngôi Sao Á Châu.
Sau đó đề tài phim là "Yêu trong tương lai" trở lên vô cùng hot, còn thành phong trào cho các đoàn làm phim lúc đó.
Jang Do Yoon là một đạo diễn vô cùng tài năng, luôn nghĩ ra những phong cách diễn không tưởng, bất kể là kịch bản hay diễn viên, ánh mắt đều rất cẩn thận..
Chỉ tiếc, mấy năm nay làm phim nhưng không được thành công cho lắm, không phải diễn viên hủy hợp đồng thì là điều kiện bị khó khăn, vô cùng xui xẻo.
Việc này, kỳ thật Rosé cũng rất tiếc nuối, nhưng cũng biết, kết quả này đối với đạo diễn Jang Do Yoon mà nói, đoán chừng cũng đã hòa nhập với cái vòng luẩn quẩn này.
"Đạo diễn Jang, anh đã tới, mau xem qua một chút đi?" Woon Yoo Seok chạy tới một bên nói với đạo diễn.
"Ta xem qua có ích lợi gì? Tiểu tử kia đồng ý sao?" Jang Do Yoon cùng Yang Dae-jung đã hợp tác rất nhiều lần, quan hệ không tồi, cho nên nói chuyện cũng rất tùy ý.
"Bên này Dae-jung không thành vấn đề! Chỉ cần cái gật đầu của anh thôi" Woon Yoo Seok vội vàng nói, nếu không phải không có biện pháp, hắn cũng sẽ không gọi cho Cho Boram mượn người, nhưng mỗi lần đều kẹt giữa Yang Dae-jung và đạo diễn, hăn thật sự rất khó xử.
"Cô là?" Vì bận rộn, lúc này đạo diễn Jang mới bước qua đây.
Nhìn thấy đạo diễn, Rosé lập tức cất tiếng tiếp đón, "Đạo diễn Jang, tôi là Rosé!"
Jang Do Yoon dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đẻ đánh giá người trước mặt, "Rosé, là nữ nhị trong Tuyết Mùa Hạ của Won đạo diễn đúng không?"
Không nghĩ tới Jang Do Yoon sẽ biết mình, Rosé tức khắc có chút cao hứng, "Đúng vậy!"
"Khó trách tên gia hỏa này không có ý kiến gì! Ta nhìn hai người diễn trong bộ phim kia, quả thự rất đạt" Jang Do Yoon không khỏi liếc mắt đánh giá một cái.
Từng người xem tới xem, ai cũng thấy hai người xứng đôi, phối hợp ăn ý. Có thể thấy kỹ thuật diễn của Yang Dae-jung đang chuyển biến.
Nhưng mà, hắn cùng Yang Dae-jung đã hợp tác nhiều lần, liếc mắt một cái đã nhìn ra, có thể đem kỹ thuật diễn của Yang Dae-jung đến như vậy, cô gái này khẳng định là có chút tài năng.
Hai bên sau khi xác định không có vấn đề gì, Jang Do Yoon bắt đầu phổ biến cách diễn cho Rosé.
Lần diễn chụp này vô cùng thuận lợi, ba lần đã qua. Hai lần đầu chỉ là do góc chụp không được tốt.
Cuối cùng, Jang Do Yoon ngồi nhìn lại hình ảnh trong camera, thần sắc cảm khái, khó trách Won đạo diễn nhiều lần mở miệng công khai khen nữ nhân này!
Quay chụp sau khi kết thúc, Rosé vì thân phận, thay đổi một thân thường phục, rốt cuộc hiện tại, người biết nàng càng ngày càng nhiều.
Hai ngày này Rosé đều rất bận, thật vất vả hôm nay mới gặp được nàng, Yang Dae-jung lập tức hai mắt sáng lên mà chạy tới chặn lại, "Buổi tối chúng ta cùng nhau khai chiến đi? Tôi còn kém ba trận là có thể thăng cấp! Tuyệt đối không thể thua!!!"
"Giúp ông thăng cấp tôi có lợi gì?" Rosé đáp lại ngay.
"Việc nhỏ như vậy bà còn đòi chỗ tốt? Rốt cuộc chúng ta có phải huynh đệ không vậy?"
......
"Yang Dae-jung, ngày mai......" Jang Do Yoon đang muốn cùng Yang Dae-jung nói chuyện, nhìn đến bên cạnh hắn còn một nam nhân trẻ tuổi, sửng sốt một chút, "Vị bằng hữu này?"
Yang Dae-jung khóe miệng nhếch lên, "Đạo diễn, đây chính là người anh vừa gặp qua đó, có được hay không?"
Rosé ho nhẹ một tiếng, vươn tay lắc lắc, "Đạo diễn, là tôi a!"
Jang Do Yoon tức khắc nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt biểu tình như gặp quỷ, "Cậu... cậu là Rosé?"
"Thanh niên" trước mặt này một thân áo da màu đen, tóc ngắn lưu loát, ánh mắt tà không kềm chế được, bất luận từ tướng mạo cho đến khí thế đều giống với nam nhân mà...
Nhưng nếu xác nhận xem qua xem lại thật tỉ mỉ, khuôn mặt kia đúng thật là Rosé.
Tại sao lại thần kỳ như này, trước sau chỉ là thay đổi kiểu tóc, thay đổi trang phục mà thôi, tại sao lại có thể biến hóa đến như vậy?
Vậy nếu là hóa trang có hoàn hảo như thế, vậy còn khí chất? Cái khí chất nam nhân kia ở đâu ra! Thậm chí từng động tác nhấc tay nhấc chân đều vô cùng tự nhiên, thật quá hoàn mĩ mà!
"Ách, cái nghề diễn viên này, quá không được tự do, chính vì vậy phải nghĩ biện pháp cho mình, mong anh hiểu ~" Rosé hoàn toàn đem lý do nghề nghiệp để giải thích.
Sau khi xác định thân phận, ngữ khí cùng cử chỉ của Rosé liền thay đổi, rất nhẹ nhàng và dịu dàng.
'Không biết có phải cô ta tâm thần phân liệt không? Có hai tính cách, một nam một nữ!'
Jang Do Yoon không có cách nào hình dung cảm giác sâu trong nội tâm mình lúc này, đã lâu rồi hắn chưa từng thấy kích động như vậy.
"Ách...... Jang đạo...... Jang đạo anh làm sao vậy?" Rosé bị ánh mắt rực lửa kia nhìn đến nổi da gà.
Yang Dae-jung biểu tình không vui liền đi đến trước mặt Rosé, chắn đi tầm mắt của hắn, "Uy, Đạo diễn Jang, đừng nói là anh thích nam nhân nha?"
'Đó là ánh mắt gì?'
Jang Do Yoon phất tay Yang Dae-jung một cái, "Biến, nếu lão tử thích nam nhân, người thứ nhất ta ăn chính là ngươi!"
Rosé "Phốc" một cái cười ra tiếng, không nghĩ tới Jang Do Yoon bình thường là loại tính cách này.
Jang Do Yoon cũng không nói nhiều nữa, trong mắt trước sau chỉ có Rosé, coi cô như hòn đá quý, tựa hồ chỉ cần không để ý sẽ bị trộm mất.
Hắn từ trong lòng ngực móc ra một điếu thuốc, hung hăng mà hút một ngụm, theo sau lại lấy ra một điếu đưa cho Rosé, "Hút thuốc chứ?"
Yang Dae-jung trên chán nổi đầy gân xanh, "Jang Do Yoon, anh rốt cuộc đang làm cái gì vậy?"
Rosé bật cười từ chối, "Đạo diễn, ta đang cai thuốc, ngài đừng câu ta."
Jang Do Yoon im lặng, rồi đi về trường quay, một bên chạy một bên quay đầu lại dặn dò Rosé, "Chờ ta một chút, cô đi cùng ta trước!"
Một lát sau, Jang Do Yoon không biết vì sao kéo nữ trợ lý của hắn đến trước mặt Yang Dae-jung và Rosé.
Trợ lý của Jang Do Yoon là một tiểu cô nương, vừa rồi đang ở sửa sang lại đạo cụ, đột nhiên bị kéo qua đây, hiện đang si ngốc, thở hồng hộc nói, "Đạo diễn, anh làm cái gì vậy?"
Jang Do Yoon đôi mắt sáng rực mà nhìn Rosé, sau đó liếc mắt đồng hồ, chỉ vào tiểu trợ lý nói, "Cho cô mười giây đồng hồ, làm nàng yêu thích cô, nếu cô làm được, ta cam đoan cho cô thành nổi tiếng!"
Giờ này khắc này.
Rosé: "......"
Yang Dae-jung: "......"
Nữ trợ lý: "......"
'What? Mười giây khiến nữ trợ lý yêu thích Rosé? Jang Do Yoon có phải hay không điên rồi?'
Yang Dae-jung cùng tất cả mọi người còn đang ngơ ngác, chưa kịp hình dung tình cảnh hiện tại, Rosé đã nhận ra đó là gì, đó là —— cơ hội!
Jang Do Yoon nháy mắt bắt đầu tính giờ, Rosé đột nhiên không kịp phòng ngừa mà giữ chặt nữ trợ lý trong tay, chính mình đi đến phía sau ngồi lên một cái ghế lớn, thuận thế lôi kéo nàng ngồi vào trên đùi mình...
Tiểu trợ lý theo bản năng mà thét một tiếng kinh hãi, lại bị Rosé lông mày nhíu chặt, mặt nghiêm túc quát bảo dừng lại, "Đừng nhúc nhích!"
Tiếp theo, Rosé cẩn thận mà cởi đôi giày cao gót của nữ trợ lý, nhìn chỗ sưng đỏ ở mắt cá chân nàng...
Mười giây đồng hồ còn chưa tới, thậm chí từ đầu tới cuối chỉ nói một câu "Đừng nhúc nhích", nữ trợ lý nhìn chằm chằm nam nhân kia đang căng thẳng nhìn chỗ đau ở chân bằng cặp mắt thương tiếc cùng sủng ái, tim đã đập dồn dập, sắc mặt đỏ ửng, lời muốn nói cũng đều không nói ra được......
Jang Do Yoon nhìn nàng, trực tiếp mở miệng nói, "Thí nghiệm thông qua, hiện tại, cô theo ta đi."
Rosé giúp nữ trợ lý cởi giày cao gót ra, sau đó chính mình lấy đôi giày thể thao trong túi giúp nàng đeo vào, lúc này mới đỡ nàng dậy, sau đó chính mình cũng đứng dậy, đáp lời Jang Do Yoon, "Được!"
Yang Dae-jung ngơ ngác đầu đầy vạch đen, "Cái đó, Jang Do Yoon ngươi định đem cô ấy đi đâu vậy?"
Jang Do Yoon đã như một trận gió đem theo Rosé rời đi rồi...
Phía sau, nữ trợ lý ánh mắt si ngốc vẫn nhìn chằm chằm phía xe Jang Do Yoon vừa rời đi, "Yang tiền bối, soái ca vừa nãy là ai vậy? Đạo diễn có phải hay không nhìn trúng anh ấy, muốn tuyển anh ấy làm nam chính trong phim mới à? Trời ạ! Thật là quá mê người!, Vừa rồi anh ấy ôm tôi, từ thời điểm giúp tôi đổi giày, trái tim tôi đều muốn nhảy ra ngoài!"
Yang Dae-jung sắc mặt cháy đen, "Ngươi mắt mù sao? Người vừa rồi là nữ!"
"Chuyện này không có khả năng!" Tiểu trợ lý tức khắc mặt đầy kinh ngạc.
Yang Dae-jung quay đầu phía nàng liếc mắt một cái, "Tôi lừa cô được lợi ích gì?"
Tiểu trợ lý nghe vậy liền che lại khuôn mặt đỏ bừng "Trời ạ, soái như vậy... Đến nữ nhân còn muốn quan hệ, ta có phải hay không bị cong mất rồi!" (Cong = gay)
Yang Dae-jung: "......"
Jang Do Yoon trực tiếp đem Rosé đưa tới công ty mình.
"Ngồi."
Rosé tùy ý quét mắt văn phòng một cái, không có gì ngoài vài tác phẩm sân khấu linh tinh, văn phòng Jang Do Yoon giản dị vô cùng, trên tường dán cũng đều là kịch bản nhân vật hoặc ảnh diễn viên trong phim của anh ta.
"Tôi vốn có một cái kịch bản, đã đọng lại ba năm, bởi vì vẫn luôn tìm không thấy nữ chính thích hợp. Vốn dĩ tôi cũng có thể tùy tiện tìm mấy diễn viên khác khá đóng bộ này, cuối cùng ra tới phòng bán vé tuyệt đối sẽ không quá kém, chỉ là, luyến tiếc cái kịch bản này."
Jang Do Yoon nói, dùng chìa khóa mở một ngăn kéo phía dưới, lấy ra một sách kịch bản.
Kịch bản trang giấy đã ố vàng, vừa thấy chính là bị người ta lật đi lật lại xem qua rất nhiều lần.
Rosé nhận lấy kịch bản, trước nhìn bản tóm tắt.
Sau khi xem xong, cuối cùng là minh bạch vừa rồi Thẩm có những hành động kỳ quái như ban nãy là vì chủ đề này, "Nữ giả nam trang?"
"Đúng, Shakespeare 《Đêm thứ mười hai 》 xem qua chưa?" Jang Do Yoon hỏi.
Rosé con ngươi sáng ngời, lập tức gật gật đầu, "Xem qua."
Shakespeare là một bộ phim kinh điển, đó cũng là bộ phim mà Rosé yêu thích nhất.
Nội dung chính là hai anh em sinh đôi, rồi sảy ra chuyện rồi thất lạc, ai cũng đều cho rằng đối phương đã chết.
Người em gái sau đó thay anh trai giả nam trang thành người hầu của một quan tước, hơn nữa còn đem lòng yêu vị công tước đó, nhưng hắn lại đi yêu một tiểu thư khác.
Muội muội giúp quan sai đi cầu hôn vị tiểu thư ấy, nhưng vị tiểu thư kia lại từ chối, đem lòng yêu người em gái đang giả trai kia, cự tuyệt công tước.
Quan trọng là diễn viên chính trong phim rất dũng cảm, nhiệt tình, xen lẫn sự hồn nhiên của cô em gái kia. Cô ấy vẫn luôn lặng lẽ giả nam làm người hầu bên cạnh hắn, yên lặng mà yêu hắn, vì hắn mà giúp hắn theo đuổi người hắn yêu, nhưng lúc nào cũng ám chỉ hắn, chính mình thực sự rất yêu hắn.
Còn nhân vật nữ chính trong phim, vị tiểu thư mà công tước yêu thương, thông minh mỹ mạo, tâm địa thiện lương, quý trọng hữu nghị, vị tha, khí khái cùng hào phóng. Nàng cự tuyệt tình yêu cao quý của công tước, lại nhìn trúng một người hầu thân phận nhỏ bé, giữa phim mọi chuyện sáng tỏ, nữ chính mới kể lại chuyện mình là em gái song sinh của anh trai trước đây cũng là người hầu của công tước rồi dũng cảm bày tỏ lòng mình, chết cũng muốn yêu một lần.
Hai nhân vật chính cuối cùng cũng như ý nguyện, đạt được hạnh phúc cho mình.
Một bộ phim kết thúc rất có hậu.
"Bộ kịch bản này chính là dựa theo Shakespeare [Đêm thứ mười hai] cải biên lại, chỉ là bối cảnh đổi từ lịch sử tới hiện đại, cũng phù hợp với khẩu vị của khán giả, nhưng là, tôi không muốn nó theo lối phim thần tượng, cho nên, đối với vị "em gái song sinh" này yêu cầu." Jang Do Yoon giải thích nói.
Rosé gật đầu có vẻ đã hiểu, đồng thời trong lòng cũng dấy lên niềm hi vọng.
Kịch bản này của Jang Do Yoon, so với cái trước đây Rosé thích còn tốt hơn nhiều!
Những kịch bản trước đây, đa số đều chung một loại chủ đề không có mấy tính kịch tính, đối với Rosé đều là nhàm chán giống như nhau. Nhưng đến kịch bản lần này của Jang Do Yoon mất cả từ nội dung cho đến Những tình tiết trong kịch bản đều khiến cho nàng đặc biệt yêu thích.
Huống chi là Jang Do Yoon đã giữ bộ kịch bản này tận ba năm trời!
Jang Do Yoon ngây mà nhìn cảnh hoàng hôn ngoài cửa sổ rõ ràng chỉ mới 30 tuổi đầu vậy mà nhìn nét mặt hắn giống như đã già đến tang thương, vẻ mặt thỏa mãn giống như người già đã hoàn thành hết mọi mong ước trong đời.
Jang Do Yoon nhẹ nhàng mở miệng nói: "Tại thời điểm lúc mới vào nghề, một thân đầy nhiệt huyết vì nghệ thuật, vì mộng tưởng... Chính là hiện tại... cô biết hiện tại tất cả mọi người đóng phim điện ảnh là như thế nào sao? Quyết định một thứ gì đó không phải đạo diễn, không phải biên kịch, mà là nhà đầu tư. Đạo diễn không phải sáng tác giả, nhiều nhất chỉ là một con rối, chỉ là người làm công, nghệ thuật ư? Tất cả đều là chó má."
Nghe Jang Do Yoon nói tâm sự Rosé cũng không biết nên trả lời thế nào. Hiện thực của ngành điện ảnh là như thế. Đồng tiền chính là vua, thực lực bản thân chỉ là thứ yếu.
Cuối cùng một đạo diễn thiên tài như Jang Do Yoon còn phải làm theo cái quy ước ngầm này sao? chỉ là trong nội tâm của Jang Do Yoon vẫn là không cam lòng đi!
"Rosé có một số việc ta trước tiên muốn cùng ngươi nói rõ rằng bộ phim này ta sẽ độc lập quay chụp, không tiếp nhận bất cứ nhà đầu tư nào, cho nên, thù lao đóng phim sẽ không quá cao".
"Hơn nữa, tất cả diễn viên trong phim, toàn bộ đều dùng người mới, cho nên, sẽ rất nguy hiểm, nguy cơ bị phế rất lớn. Thậm chí danh tiếng cô tích lũy được trong phim "Tuyết Mùa Hạ" cũng sẽ bị phế bỏ. Vì thế, cô cần suy nghĩ cho kỹ." Jang Do Yoon nói, đáy mắt lộ ra một tia khẩn trương.
Thật vất vả mới gặp được Rosé, hắn chuẩn bị đập lồi dìm thuyền một lần. Nhưng là, hắn lại không có quyền yêu cầu người khác cùng điên với hắn.
Rosé nghe vậy, nhoẻn miệng cười, đứng lên, đưa thẳng cánh tay vươn đến hướng Jang Do Yoon, ánh mắt trong suốt mà sáng ngời: "Đạo diễn Jang người đánh cược mười năm làm đạo diễn, tôi cùng lắm chỉ là một bộ Tuyết Mùa Hạ, thế nào cũng là ta lời, hơn nữa, nói thực ra cái kịch bản này tôi cũng thích lâu rồi. Cho nên, không cần suy nghĩ nữa, Jang đạo diễn, hợp tác vui vẻ"
Sắc mặt Jang Do Yoon ngẩn ra, ngay sau đó rung động mà vươn tay nắm lấy nữ nhân trước mặt: "Hợp tác vui vẻ!"
Nguyên nhân chính là ở sâu trong nội tâm Jang Do Yoon trước sau đều không tắt mộng tưởng. Cho nên hắn mới xem chắc bộ kịch bản này đến vậy, không cho phép nó có chút tì vết.
Dã tâm hắn muốn đuổi kịp đạo diễn Jin năm đó. Tất cả những phim do ông ta đạo diễn đều nhận được vô số lời khen ngợi, nay hắn có một cực phẩm như Rosé trong tay, quyết định sống mái một trận.
Chính là, hiện nay ngành điện ảnh thối nát, diễn viên không là đi cửa sau thì là ỷ thế gia tộc, việc làm bẩn thỉu. Ai sẽ vì cái kịch bản này mà thực sự yêu thích?
Hận tình nguyện để cái kịch bản này cả đời ở trong ngăn kéo cũng không muốn đi được đụng nó.
Chính là ở cái xã hội này một thời gian, hắn cũng đã thỏa hiệp. Mỗi ngày, nhà đầu tư cầm bó lớn tiền vỗ vào mặt hắn. Nói cho hắn phải làm thế này, làm thế kia. Nhưng mỗi lần như thế hắn chỉ im lặng, nội tâm không hề dao động. May thay ông trời có mắt, cố tình cho hắn gặp được Rosé, thấy được cuộc đời của hắn vẫn còn hi vọng
Jang Do Yoon trầm ngâm một lúc, sau đó sắc mặt nghiêm túc mà mở miệng nói: "Có lẽ tôi nên mời Yang Dae-jung ăn một bữa cơm. Nếu không phải nhờ hắn tôi cũng sẽ không gặp được cô."
"À, cái lý do này thật đúng là không thể phản bác." Rosé bật cười: "Xem ra tôi cũng đến xem một chút!"
"Cô ngày thường đều là như vậy sao?" Jang Do Yoon hỏi đồng thời lại đánh giá Linh tịch một cái, ngũ quan rõ ràng tinh xảo. Nhưng bất luận là thần thái hay tướng mạnh đều không có chút yếu đuối nào.
"Cũng không tính là thường xuyên, chỉ có thời điểm nào yêu cầu thì mới hóa trang như vậy".
Trước kia thời điểm ở nước ngoài, Rosé Thật ra rất thường xuyên giả nam trang, sau này khi về nước mới ít đi, bất quá dù sao cũng đã là thói quen thường xuyên, lâu lâu cũng sẽ làm qua một lần.
"Cô thật tự nhiên, thậm chí làm tôi cảm thấy cô vốn dĩ là như vậy, kỹ thuật vô cùng tốt!" Jang Do Yoon tìm tòi nghiên cứu mà đánh giá nàng, "Vốn dĩ, tôi cùng nữ chính trước tiên cần ít nhất một tháng để chuẩn bị một chút. Trong một tháng này, toàn bộ cuộc sống sinh hoạt hàng ngqỳ đều theo nam giới. Hoàn toàn chuẩn bị thật tốt, cô hẳn là không cần. Tôi quan sát như hiện nay, cô cứ thế này mà nhập diễn cũng được rồi."
Rosé kỳ thật mà nói, kỹ thuật diễn đối với nàng thật đúng là vô dụng, cứ như vậy mà mặc trang phục nam giới vào liền biến thành người khác, hoàn toàn tự nhiên.
Bất quá, trong bộ phim này cô cần đóng cả hai loại nhân vật, không chỉ có muốn diễn nữ chính, còn muốn diễn người em song sinh giả nam, cho nên, áp lực vẫn là rất lớn, quả thực yêu cầu cần nghiên cứu nhân vật kỹ một tý.
"Bộ phim này còn có mấy ngày nữa thì đóng máy, chờ sau khi chấm dứt tôi sẽ lên kế hoạch tuyển người. Cô có thể thừa cơ hội trong khoảng thời gian này chuẩn bị một chút, có cái gì không hiểu cần tôi trợ giúp thì hãy đến tìm tôi. Nhớ giữ điện thoại thông suốt, khi nào ổn thỏa ta sẽ liên lạc".
"Tốt, tôi đã biết, cám ơn Đạo diễn Jang!"
"Còn một việc cuối cùng. Vì để tránh bị quấy nhiễu, lịch trình quay phim lần này hoàn toàn được bảo mật, sẽ không làm bất cứ kế hoạch tuyên truyền nào! Cô có vấn đề gì không"
"Không thành vấn đề!"
......
Jang Do Yoon sau khi rời khỏi, Rosé gấp đến nỗi không chờ nổi mà đem tin tức này gửi cho Cho Boram, Cho Boram cũng là vui mừng, có vẻ hoàn toàn ủng hộ. bão sẽ mau chóng qua bên kia bàn bạc cụ thể chi tiết việc hợp tác.
Phim mới của Rosé, cuối cùng cũng được xác định rồi
Khách sạn lớn, ở một phòng VIP.
Từng nhóm người lớn tụ tập, tình huống cao thủ nhiều như mây. Tuyết Mùa Hạ, một bộ phim cổ trang có doanh thu phòng vé xếp thứ ba. Đem lại lợi nhuận cực kỳ lớn, chính vì vậy đoàn làm phim cùng nhau tụ tập lại làm một bữa ăn mừng
Ngoại trừ đạo diễn, nhà làm phim, biên kịch, thành viên đội chế tác, Hwayoung Hwayoung, Song Haein, Yang Dae-jung đều có mặt, toàn bộ diễn viên coi như đã đến đủ.Trong một phòng liền có mấy chục người, vô cùng náo nhiệt!
Rosé tới rồi ngồi xuống dưới cùng mọi người chào hỏi xong, lập tức bị Yang Dae-jung nói nói vừa gọi vào một góc
"Thật không công bằng, Jang Do Yoon, tên đạo diễn kia rốt cuộc đem bà đi đâu, làm cái gì?" Yang Dae-jung thẩm vấn Rosé như phạm nhân, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng.
Linh tịch chừng hắn một cái, "Ông khẩn trương như vậy làm gì, hắn có thể làm gì tôi?"
Rosé trừng hắn một cái,
"Ta khẩn trương hả? Nếu hắn dám làm gì bà, đảm bảo đầu óc thẩm mỹ hắn có vấn đề rồi"
Rosé đầu đầy vạch đen: "Ta có đáng lo sợ như vậy sao?"
"Được rồi được rồi. Nói đi, bà cũng tên đó rốt cuộc đi đâu? Rốt cuộc tìm bà làm gì?" Với sự hiểu biết của hắn với Jang Do Yoon, nhân phẩm của hắn thế nào Yang Dae-jung biết. Hắn sẽ không phải lại đạo diễn thế này.Chính là buổi chiều hôm đó, hành động của Jang Do Yoon quá không bình thường.
"À đúng rồi nói đến chuyện này tôi còn phải cảm ơn ông, tôi đã xác định được phim mới rồi" Rosé nói rồi rót đầy ly rượum
"Jang Do Yoon?" Yang Dae-jung nhăn mày hỏi.
"Đúng!"
"Kịch bản thế nào?"
"《 Tìm người trong mơ》"
"Trời đất, Chaeyoung là bà ư? Tên kia có thể mang kịch bản dưới đấy hòm đưa cho bà!" Yang Dae-jung rõ ràng có chút kinh ngạc, "Kịch bản kia lúc trước tôi cũng xem qua, rất hay! Chỉ là hắn nói tìm không được nữ chính thích hợp, vẫn luôn không muốn làm, lần tìm này tìm đến ba năm nay đi..."
Yang Dae-jung nhớ lại cốt truyện của kịch bản, tức khắc hiểu Jang Do Yoon vì sao lại coi trọng Rosé.
'Nha đầu này đúng là phù hợp! Bộ kịch bản này thức chẳng khác nào là vì cô mà viết ra.'
"Nam chính là ai?" Yang Dae-jung lập tức hỏi.
Rosé dường như nhìn thấu tâm tư hắn, đáp lời: "Đừng nghĩ nữa, Đạo diễn Jang đã nói toàn bộ diễn viên đều dùng người mới, ông không thể nào đâu."
Danh Dae-jung tâm đắc một tiếng "Xem ra họ Jang đó thật sự coi trọng bà, bộ phim này dù sao bà cũng là nữ chính, nếu nam chính là tôi, hào quang tôi cũng đủ áp đảo nữ chính, cho nên hắn mới có thể dùng người mới a."
Rosé nghe cảm thấy cũng có lý: "Trừ lần đó ra, hắn cũng trở lại như ban đầu, nghe theo lý tưởng, bỏ hết tạp chất bắt đầu làm lại một lần. Năm đó đạo diễn Jin thành danh không phải là dùng toàn người mới hay sao"
"Thị trường điện ảnh hiện tại có thể so sánh cùng 10 năm trước sao? Năm đó nhân tài xuất hiện vô số, hiện tại bà nhìn lại xem liệu còn mấy người? Tóm lại nguy hiểm rất lớn" Yang Dae-jung trầm ngâm
Rosé nhíu mày: "Tôi thích những việc có tính khiêu chiến"
Yang Dae-jung đã sớm đoán được nàng sẽ nói như vậy, vỗ vỗ bả vai nàng: "Nói tuy rằng nguy hiểm rất lớn, nhưng nếu thành công sẽ có thành tựu không nhỏ đâu! Tóm lại chúc người may mắn!"
"Cám ơn" Rosé nâng chén, khẽ chạm với Yang Dae-jung.
Mọi người đang cùng nhau nói chuyện phiếm uống rượu, cửa phòng mở ra, nhà làm phim cùng Kwon Ji-yong đi đến.
Sau một hồi hàn huyên đạo diễn Won U Jin vội vàng đi qua, kéo hắn đến một bên hỏi: " Thế nào, La đổng có đến không?"
Kwon Ji-yong mở miệng trả lời: "Mới vừa gọi điện thoại xác nhận, Han tổng nói chờ một lát sẽ tới, còn La đổng khoảng khả năng tới không lớn!"
Won U-jin Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng vẫn gật gật đầu mở miệng nói: "Có thể mời Han tổng đến đã là tốt rồi, La đổng kia như vậy sao có thể tới nơi yến tiệc nho nhỏ này."
Năm trăm triệu đầu tư đối với bọn họ là con số lớn, nhưng đối với Lalisa mà nói chỉ là chín trâu mất một sợi lông, thậm chí nếu không nhắc, sợ hắn đã quên là có chuyện này.
"Won đạo diễn đang nói tới ai vậy?" Ở một cái ghế phía trong, có người tò mò hỏi.
"Còn có thể là ai, chính là nhà đầu tư!"
"Park gia sao?"
"Cái gì mà Park gia chứ, anh lại uống nhiều rượu phải không? Bởi vì sự việc lần trước của Park Hwayoung, Park gia liền rút vốn đầu tư về. Sau lại là công ty giải trí YG của Hansin Manoban đầu tư năm trặn triệu, tiếp đó tập đoàn BP lại đầu tư thêm nữa. Bộ phim này mới được tiếp tục diễn đó."
"Ha ha, nhìn đầu óc tôi này, hiện tại Tuyết Mùa Hạ ăn khách như vậy nhà đầu tư khẳng định kiếm lời không ít. Park Gia khẳng định tiếc đến đứt ruột đi!"
"Còn không phải là lúc trước dùng tiền tạo áp lực cho đoàn làm phim. Uy hiếp chúng ta sao? Kết quả bây giờ lại khen ngược, bát nước hắt đi đâu thể thu lại nữa."
......
Nghe những người xung quanh nghị luận, sắc mặt Park Hwayoung rõ ràng có chút khó coi.
'Nếu không phải bởi vì Rosé lên giường với tên đại gia nào đó, kêu hắn đầu tư một món tiền kếch xù thì bộ phim này chẳng phải là của Park Gia sao? Đến lúc đó nàng ở công ty cũng như ở trong nhà địa vị lại cao thêm một bậc.'
Chỉ là hiện tại sự việc diễn ra vô cùng tệ, truyền thông cùng internet, vai chính như nàng còn có phần bị áp đảo vai phụ nhưng liên tịch cũng được cạnh tranh với chính mình
Chính là hiện tại đâu, cái gì cũng chưa rơi xuống, tuyên truyền thời điểm nàng cái này vai chính còn muốn nơi chốn bị áp, nơi chốn đều phải mang theo Rosé cái này nữ xứng, tùy ý nàng cọ chính mình nhiệt độ!
"Khụ, Hwayoung, kỳ thật chúng ta cũng không mệt, ngươi như vậy tưởng a, bọn họ hoa gấp đôi tiền, kết quả phủng còn không phải ngươi sao?" Jimin liếc mắt một cái nhìn ra Hwayoung không vui, vội vàng trấn an nói.
Câu nói này nếu là trước kia Hwayoung còn sẽ nghe một chút, hiện tại lại là nghe được một câu nhức ta, "Cái gì mà có lợi, bọn họ rõ ràng là mượn nhân khí của ta mà nổi tiếng, nhất là ả họ Hwayoung đó!"
Jimin thầm nghĩ, [cô không phải họ Park hay sao, hừ...]
Ngay từ đầu "Tuyết Mùa Hạ" xác thực Hwayoung là nữ chính được chú ý nhất. Chỉ là, theo diễn phim điện ảnh thời gian càng lâu, Rosé càng nổi bật hơn. Kể cả là trên mạng vẫn là chuyên nghiệp, nhà bình luận đối với nàng đều có đánh giá vô cùng cao, thậm chí có người nói trong bộ phim này Rosé mới chính là nữ chính!
Hơn nữa, Rosé hiện giờ vô luận là nghệ sĩ YG dưới chướng của Hansin, hay là quan hệ với Yang Dae-jung đều tốt như vậy, sự nghiệp vô cùng thăng hoa. Nàng làm sao nuốt trôi được sự ưu ái này!
Jimin sắc mặt nhẫn nhị, nghĩ thầm 'chính ngươi diễn không bằng người, làm nữ chính còn không áp chế nổi Rosé có thể trách người khác sao?'
"Đúng rồi, bộ phim của đạo diễn Jin kia tôi đã giúp cô thương lượng, cũng không sai biệt lắm. Cuối tuần này là có thể đến." Jimin đem đề tài chuyển thành cái khác.
Sắc mặt Hwayoung lúc này mới hòa hoãn xuống một một tý.
Rượu quá ba tuần, cửa chính đột nhiên bị người đẩy ra ——
"Ha, náo nhiệt như vậy!"
Người tới một thân mặc tây trang màu lam tao nhã, mái tóc rối bời, một đôi mắt đào hoa, giống như đang phóng điện, thời điểm hắn cười rộ lên, quả thực rất đẹp, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
"Ai nha, Han tổng tới, mau, mau vào đây ngồi nhà làm phim cùng đạo diễn dẫn đầu đi lên đón tiếp qua là xem của YG Hansin so với trên báo còn muốn đẹp hơn, Han tổng nếu như tiến vào thế giới giải trí những người khác còn chỗ đứng ư?"
"Thật hâm mộ nhân viên của YG mỗi ngày đều có thể chiêm ngưỡng vẻ mặt của chị ấy, haizzz..."
Các cô nương ở một góc la hét chói tai, Hansin nghe thấy liền cười ha hả mà quay mặt về hướng đó, không ngại trên môi nở một nụ cười thật hấp dẫn và sáng lạng...
Các cô nương thấy Hansin quay mặt về hướng này, lại còn cười vui vẻ lập tức mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.
"Mọi người thấy Han tổng thật đẹp thật soái, một chút xấu xa đều không có."
"Quan trọng nhất chính là khí chất nam nhân nha, dù có đứng cạnh Yang Dae-jung đại minh tinh cũng không có bị hạ bệ"
"Hansin dù sao cũng là tổng giám đốc công ty YG giải trí", sau khi đi vào phòng, rất tự nhiên mà ngồi vào giữa Rosé và Yang Dae-jung.
Mọi người nhìn thấy thế đều là nhất nhất im lặng, tự nhiên cũng không ai có ý kiến gì, chỉ là ai nấy đều nhàn nhạt có chút hâm mộ.
Ở trước mặt Hansin, thân phận Hwayoung thật sự có chút xấu hổ! Tùy ý hàn huyên cùng mọi người mấy câu, cũng không có ai để ý đến nàng. Lúc sau cũng không nói chuyện nữa, chỉ có thể nhìn tất cả mọi người đang phóng ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía Rosé.
Rosé vô ngữ mà nhìn hai người nam nhân bên cạnh là Yang Dae-jung và Hansin, cùng tất cả mọi người, ai ai cũng hâm mộ nhìn nàng, ngược lại trong miệng hạ giọng nói: "Han tổng, bên kia nhiều chỗ như vậy sao ngươi không ngồi, hay ngươi đến ngồi bên cạnh Yang Dae-jung đi!"
Hansin trực tiếp gác hai chân. "Tôi không muốn, tôi cứ thích ngồi giữa hai người các cô!"
Rosé: "......" Con hàng này, có phải hay không lại muốn ăn đòn rồi?
"Đúng rồi, mới vừa rồi ta nghe sản xuất Kwon nói cũng mời Lalisa, chị ấy đêm nay có tới không?" Rosé thuận miệng hỏi một câu.
Hansin môi nhấp nhấp ngụm rượu, ánh mắt đào hoa hướng lên ánh đèn sáng quắc, ngón tay khẽ động, vẻ mặt thú vị cùng gian ác: "Cô cầu xin tôi, tôi sẽ nói cho cô biết!"
Rosé khóe miệng nhếc lên, "Ý cậu muốn cùng tôi thừa nước đục thả câu?"
Nói xong, Rosé trực tiếp lấy điện thoại di động ra, tìm số di động của Lalisa gửi một tin nhắn: [La boss, 'Tuyết Mùa Hạ" tổ chức yến tiệc ăn mừng, chị có đến không?]
Gương mặt Hansin vừa rồi đang đắc ý lập tức trở thành đen xì, u ám đầy mặt: "Này, ngươi phạm quy, ai lại đi chơi như vậy..."
Rosé trừng mắt hắn một cái, "Có quy định như vậy sao, Ta cứ thích chơi như vậy làm sao?"
Rất nhanh, Lalisa trả lời nàng: [Xem tình huống, bên này cũng có một bữa tiệc]
Rosé chồng mất xoay chuyển, híp híp mắt lại: [Vậy được, uống ít rượu nha, Còn nữa, không được để ý mĩ nhân nào đó, nhìn một cái cũng không được!]
[ Sẽ không, cũng chưa có mĩ nhân nào!] Lalisa trả lời.
Rosé lập tức che lại.
Phát hiện tại thời điểm nhắn tin, Yang Dae-jung cùng Hansin ở bên kia đang nhìn lén, thấy được tin nhắn này của Lalisa cũng sắp bị sặc rồi.
Yang Dae-jung: "Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ...... Ta nói!"
Hansin: "Ai da, hỏng mắt chó của ta rồi!!!"
Rosé thấy thế lập tức cảnh giác thu hồi di động, hai tên này rảnh rỗi không có việc gì làm, lại đi nhìn lén tin nhắn của nàng!
Liền đi đến một cái ghế khác, bên này không có người, không lo bị Yang Dae-jung với Hansin nhìn lén.
Trong phòng lúc này có mấy người pha chế rượu đem đến đây mấy bình rượu ngon!
Kwon Ji-yong Có chút kỳ quái, tiến lên hỏi: "Chúng ta không gọi lại rượu này mà."
"Là một vị khách họ Lee bảo đem đến, chi phí cũng tính bên đó rồi!" Người phục vụ khách khí trả lời.
"Ồ..."
Vừa nghe họ Lee, tất cả mọi người đều hiểu là ai.
Chỉ cần có Hwayoung , Lee Hanchee đều tắt hết sức lực mà chiều nàng, thật không hổ danh là sóai ca của làng giải trí!
"Nhìn xem! Ba bình rượu này giá phải có mấy triệu đi?"
"Ai ai ai, ta xem như hiểu rồi, nữ nhân ganh đua như thế nào, đều không bằng có một người chồng tốt!"
......
Hwayoung vốn dĩ đêm nay tâm tình tối tăm tới cực hạn rồi, lúc này nghe mọi người khen tặng cùng chế nhạo, sắc mặt rốt cuộc lại hồng nhuận lên.
Lee Hanchee, không thể nghi ngờ, đó chính là người nàng đắc ý nhất đời này!
Một lát sau, Lee Hanchee đang ở phòng kế bên liền đi qua bên này cùng mọi phía người chào hỏi, sau đó từ chối những lời mời mà đi về phía Hwayoung.
Liền thấy Hansin cùng đang ở đây, nổi hứng kết giao, vì thế liền dừng lại, đi qua cùng Hansin hàn huyên vài câu. Hansin vì phép tắc cũng đối lại vài câu, sau đó đem người đuổi đi rồi.
Ngay sau đó, chống cằm, nhìn hai người bên kia đang tủm tỉm cười ngọt ngào, tấm tắc táp lưỡi, đối Rosé nói, "Vốn đang muốn hỏi cô có thể bị kích thích hay không, bất quá, cô hiện tại đã có viên kim cương lớn rồi...!"
Quả nhiên, Rosé liếc một cái cũng không thèm, từ đầu đến cuối đều cùi đầu nhắn tin với Lalisa.
Hansin lắc đầu than thở, nhìn chung quanh tất cả đều là một lũ ngược cẩu, không nhịn được biểu tình, bắt đầu tính chuyện xấu, "Ai, mọi người chỉ đơn giản hát hò, uống rượu thì thực là nhàm chán nha, không có tý hứng thú nào. Chi bằng lại đây chơi trò chơi với ta!"
Nếu là Hansin nói ra, đại đa số mọi người đều ủng hộ nhiệt tình, sôi nổi phụ họa thêm.
"Được đó được đó!"
"Nhưng là, chơi cái gì đây?"
"Đúng vậy, Han tổng có trò chơi gì mới hay sao?!"
Hansin cười hắc hắc, "Trò chơi không mới, chơi tốt là được, "Thật hay Thách đi"
Rosé: "......"
'Như thế nào lại là thật hay thách? Không thể đổi thứ khác sao? Lần trước party tại biệt thự của hắn có chơi một lần, lúc sau, nàng đều sắp bị chuốc đến say mèm!'
Bất quá, làm party mời nhiều người. vô cùng thích loại trò chơi có tính kịch tính này, Hansin đề nghị vẫn lập tức được mọi người tán đồng.
Đến nỗi quy tắc trò chơi, rất đơn giản, bốc được quẻ lớn thì thắng, bốc được quẻ bé thì thua, người thua có thể tùy ý lựa chọn hoặc là nói lời thật lòng, hoặc là thử thách, nếu không muốn nói thật ra hoặc thưt thách thất bại, sẽ bị phạt ba ly rượu.
Thực mau, trò chơi bắt đầu.
Ngay từ đầu mọi người còn có chút rụt rè, đến một lúc sau mới vô cùng náo nhiệt "Vài tuổi cùng nữ sinh hôn môi", "Trong máy tính có bao nhiêu bộ phim", "Quan hệ thời gian được bao nhiêu lâu" các loại câu hỏi ùn ùn không hết.
"Rosé, nói thật hay thử thách?" Một thành viên trong đoàn làm phim bốc được quẻ đại liền không có ý tốt mà hỏi...
Rosé vài lần trước vận khí cũng không tệ lắm, cũng chưa bốc phải quẻ bé, chơi một lúc sau, rốt cuộc cũng bất hạnh trúng chiêu.
Rosé: "Thử thách đi" Trường hợp như vậy, nói thật e rằng sẽ nguy hiểm hơn, chi bằng chọn thử thách!
"Như vậy, vậy cô đi tìm người có quẻ Màu đỏ xin người ấy một cái hôn, nếu bị cự tuyệt, liền coi là mạo hiểm thất bại nha!"
Hiện trường nghe vậy đều là một trận ồn ào, "Uy uy uy, cái này cũng quá đơn giản đi! Chẳng lẽ còn sẽ có người nào cự tuyệt Hwayoung đại mỹ nữ xin hôn sao?"
"Đúng thế đúng thế!"
"Quẻ màu đỏ đâu? Vị nào may mắn! Mau ra đây đi!"
......
Kết quả, một lát sau, trên sô pha truyền đến một tiếng ho nhẹ, "Là tôi."
Người nói chuyện, là Lee Hanchee.
'A nha......Như thế nào lại là Lee Hanchee......'
Mọi người lập tức đều trợn tròn mắt, đồng thời lại có chút hưng phấn, tuy rằng bạn gái Lee Hanchee là Park Hwayoung đang ở đây, chính là, đối mặt với Rosé một đại mĩ nhân như vậy, lại chỉ là trò chơi mà thôi, Lee Hanchee hắn...... Sẽ đồng ý sao?
Yang Dae-jung mày nhíu lại, Hansin vẻ mặt cảnh giác cùng tâm trạng hoảng hốt, 'chết ta rồi!'
'Thật hay thách chính là mình bày ra, nếu như chị hai mình mà biết, mình chính là chết chắc rồi a!'
"Uy Lee Hanchee, cậu rốt cuộc có đồng ý hay không a?" Lúc này tất cả, không ít người đều uống nhiều quá, có người nhiều chuyện ở một bên ồn ào nói.
"Ha ha ha...... Các ngươi thật là, bạn gái của Lee Hanchee còn ở nơi này đấy! Sao có thể đồng ý a!"
"Cũng không nhất định đâu! Dù gì cũng chỉ là trò chơi mà thôi sao, Hwayoung hào phóng như vậy, khẳng định sẽ không để ý, phải không Hwayoung?"
......
Dưới sự thúc giục của mọi người, Park Hwayoung liếc mắt nhìn Rosé đang ngồi một góc, lại nhìn Lee Hanchee thần sắc bối rối đang đứng bên cạnh, một bộ nhàn nhạt nói, "Chỉ là trò chơi mà thôi, ta đương nhiên không thèm để ý, tất cả để cho Lee Hanchee chị ấy quyết định đi!"
"Nha Nha, ta đã nói mà! Lee Hanchee cậu cũng hạnh phúc quá đi! Có bạn gái săn sóc như vậy!"
Lee Hanchee nhìn Rosé đang ngồi trong góc, một lát sau, lộ ra biểu tình khó xử, "Xin lỗi."
Rosé hơi hơi nhún vai, sạch sẽ lưu loát mà đem ba ly rượu trên bàn tất đem lên, tất cả đều uống xuống.
Một bên Hansin muốn ngăn cản đều không kịp. 'Mẹ nó, xong đời...'
Hiện trường tức khắc một mảnh ồn ào cùng thổn thức, "Mẹ nó, thế mà lại từ chối!"
"Ta sớm biết Lee Hanchee sẽ không đáp ứng! Trong lòng sớm tối chỉ có Hwayoung, nữ nhân khác trong mắt cậu ấy chỉ là mây bay thôi!"
Một diễn viên ghen ghét với Rosé bày ra vẻ vui sướng khi người gặp họa mà khe khẽ nói nhỏ, "Không phải lớn lên xinh đẹp một chút sao, thật đúng là cho rằng mọi nam nhân đều muốn quỳ gối trước váy cô ta chắc! Lần này nếm mùi thất bại! Haha, quá buồn cười đi!"
"Rosé loại bình hoa này, cũng chỉ có tý sắc đẹp vẻ bề ngoài chứ bên trong là một đống thối nát hay sao? Lee tổng ngời ngời như vậy, làm sao đi thích cái loại bình hoa như này! Dù Hwayoung không ở đây, tôi xem cậu ấy cũng sẽ không đáp ứng đi! Cùng loại người như Rosé có quan hệ, chẳng phải là tự hạ thân phận!"
......
Một bên, Hwayoung nhìn Lee Hanchee, vẻ mặt cảm động, nhẹ giọng nói, "Em nói này... Hanchee, kỳ thật chị không cần như vậy...... Em biết chỉ là trò chơi, sẽ không để ý đâu!"
Lee Hanchee dư quang ánh mắt vẫn đang nhìn Rosé đỡ chán phía bên kia, tuy rằng sắc mặt có chút áy náy, bất quá, vẫn là kiên định nói, "Chị tuy rằng vẫn luôn coi Rosé như em gái, muốn chiếu cố nàng, nhưng là, loại chuyện như này, khẳng định là sẽ không làm. Cho dù em đồng ý, chị cũng không muốn có sự hiểu lầm đâu."
"Hanchee......"
Kế tiếp, Hwayoung bốc phải quẻ bé một lần.
Park Hwayoung liền chọn đại mạo hiểm, sau đó bị người hiểu chuyện yêu cầu nàng tùy ý chọn một người trong phòng hôn môi.
Kết quả không cần hỏi, Park Hwayoung đương nhiên sẽ chọn Lee Hanchee.
Vì thế, hiện trường một đôi tuấn mỹ nữ hôn môi nồng nhiệt, lại bị mọi người cùng nhau trêu ghẹo một phen...
Hai nhân vật chính duy trì nụ hôn khoảng vài giây thì tách ra, Park Hwayoung vẻ mặt đỏ hồng cười hạnh phúc lắm!
Lượt tiếp theo, Rosé lại bốc phải một quẻ bé.
Bốc được quẻ lớn chính là một nữ nhân đã uống đến say mèm, đọc từng chữ không rõ ràng mà hỏi, "Rosé, nói thật hay thử thách?"
Vừa rồi ba ly rượu xuống bụng, uống đến quá nhanh quá cấp, Rosé đã lâng lâng, vốn dĩ chuẩn bị nói thật, kết quả, ba chữ thật lòng đến bên miệng, thế nào lại nói ra: "Thử thách"......
Lúc này lời đã nói ra, sửa lại cũng không kịp nữa rồi.
Cô gái say mèm kia lập tức cười hì hì mở miệng nói, "Ai nha, uống nhiều rồi, không biết cô có thể làm được gì đây, không bằng làm như lần trước đi! Bất quá, vì tránh cho xấu hổ, tôi không muốn chọn người trong phòng nữa, chờ lát nữa người đầu tiên từ bên ngoài tiến vào, cô đến xin hắn một nụ hôn đi!"
"A đúng rồi, bổ sung một chút, để không làm khó cô nam nữ đều được!" Cô gái say mèm lại bổ sung một câu.
Mọi người vừa nghe, càng thêm hưng phấn, "Liệu người tiến vào có thể là một tên ăn xin hay không?"
"Ha ha ha sẽ không như vậy xui xẻo chứ..."
......
Rosé đã không biết nên làm như thế nào nữa.
Tuyển người trong phòng sẽ xấu hổ, chẳng lẽ lát nữa một người xa lạ tiến vào sẽ không xấu hổ sao?
Bất quá, không có biện pháp, quy tắc trò chơi như thế, cũng chỉ có thể tiếp tục.
Lúc này, mọi người trong phòng tuy rằng tiếp tục chơi, bất quá đại đa số tâm tư hiển nhiên đều đã đặt vào chuyện lát nữa ai sẽ tiến vào.
Thời gian này khách sạn náo nhiệt nhất, các phòng thường xuyên có người đi nhầm, hoặc là uống say, vừa rồi cũng đã vào được vài người.
Bất quá, lần này lại không biết vì sao, chậm chạp không ai tiến vào, ngay cả người phục vụ cũng không có.
"Vượt qua mười phút cũng chưa có người tiến vào, chuyện này liền bỏ đi?" Cuối cùng, có người đề nghị nói.
"Như vậy sao được, vượt qua mười phút cũng chưa người tiến vào nói, vậy chúng ta chọn một người trong phòng này đi!"
"Được, ý này không tồi!" Cô gái say mèm vừa bốc được quẻ lớn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý,
"Đương nhiên, chọn người trong phòng, coi như không làm khó cô!"
......
Mắt thấy mười phút dần trôi qua, xem ra là phải chọn một người trong phòng rồi, ánh mắt Rosé bắt đầu quét một lượt...
'Nếu là tùy tiện chọn ai đều có thể, vậy thì dễ rồi, nhưng là, cố tình yêu cầu, Bắt nàng chọn, thà rằng cứ đợi một người tiếp theo tiến vào phòng đi! Rốt cuộc phải làm sao??'
'Đạo diễn, nhà làm phim? Những người này thân phận mẫn cảm khẳng định là không được!'
'Hansin, Daejung...... Càng là không thể! Lee Hanchee, không cần phải nói......'
Rosé xem xét một vòng, đến cuối cùng, vẫn không thế tìm ra một người thích hợp!
Đầu đau quá...
Phát hiện tầm mắt Rosé đang tìm kiếm, các quý ông đang ngồi phần lớn đều đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
"Ha ha ha không biết đêm nay ai có thể có cái vinh hạnh này, được đại mỹ nữ lựa chọn đây?"
"Ta đánh cược Dae-jung! Ta đã sớm cảm thấy này không bình thường đi!"
"Tại sao không phải Hansin? Đây chính là cơ hội tốt nhất a!"
"Có thể là Lee Hanchee hay không? Lee Hanchee vừa rồi làm mất mặt đại mĩ nhân như vậy, nói không chừng nàng không cam lòng lại hỏi một lần nữa đó?"
"Còn có chúng nam chính Song Haein nữa!"
......
Mọi người trong phòng nghị luận càng ngày càng nhiều, cơ hồ tất cả mọi người đều đoán một người, đầu óc Rosé sắp phát điên.
Cô gái kia nhìn mắt di động, "Rosé, mười phút sắp tới rồi, vẫn là không có ai vào, bằng không, cô chọn một người ở trong phòng đi!"
Trong một góc, Dae-jung bĩu môi nhỏ giọng lẩm bẩm nói, "Bằng không ta liền ủy khuất một chút đi......"
Kỳ thật, hắn cũng chỉ là thuận miệng mà nói, hắn biết Rosé không muốn có tai tiếng cùng với hắn, khẳng định sẽ không tuyển hắn, chỉ là, tuyển những người khác không phải chân chính bị người ta chiếm tiện nghi sao! Còn không bằng tuyển hắn đi!
Hansin trừng mắt liếc Dae-jung một cái, ngay sau đó nhìn đồng hồ thời gian sắp đến, "Gấp cái gì, không phải còn một phút đồng hồ nữa sao!"
Giờ này khắc này, Hansin nhìn như bình tĩnh, nhưng mà nội tâm kỳ thật đã sắp hỏng mất rồi, "xong rồi xong rồi! Thượng đế phù hộ con đi mà!! Nếu bắt Rosé phải hôn người khác, mình hôm nay tuyệt đối chết ở chỗ này! Chết không có chỗ chôn!'
"Thời gian chưa tới sao? Ta có tính giờ nè..." Cô gái kia mắt nhìn di động, "Ha, chưa có tới thật, còn có mười giây......Chín giây...... Tám giây......"
Rosé ôm lấy đầu, "Cái kia, cái kia..."
'Ta nhận thua! Vậy đi mình trực tiếp nhận thua uống rượu còn không được sao?'
Chỉ là, hai chữ nhận thua của Rosé, còn không có kịp nói ra, cánh cửa kim loại trong phòng, đột nhiên từ bên ngoài chậm rãi đẩy ra......
Trong phút chốc, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên cửa chính kia, trong ánh mắt tràn sự tò mò...
Ha, rốt cuộc là ai sẽ vào phòng đây!
Khách hàng đi nhầm? Nam nhân uống say? Người phục vụ? Hay là thành viên của đoàn làm phim khoan thai tới muộn?
Đầu tiên là thấy được thấy được những ngón tay thon dài trên cánh cửa, tầm mắt theo ngón tay hướng về phía trước, là một bộ vet sang trọng cùng xa hoa, cổ áo thắt cà vạt...... Cuối cùng, rốt cuộc thấy rõ mặt người kia...
Ngũ quan rõ ràng, chán rộng, mũi phẳng, khóe môi căng chặt, thân cao mét chín, dáng dấp vô cùng anh tuấn, anh tuấn tới dọa người.
Ánh sáng trong phòng yếu ớt cùng hỗn độn, người này như một trận băng tuyết ập tới, ánh mắt mát lạnh, khí chất cô lãnh, lẳng lặng mà đứng ở nơi đó, ánh mắt khẽ nhúc nhích, đảo qua mọi người, chỉ là ánh mắt quét qua, liền có thể làm người đối diện trong lòng dâng lên một cỗ sợ hãi cùng áp bức không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.
Đó là vị nào lại có khí thế bức người như vậy.
Nhìn người ở cửa tiến vào, Rosé chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, cho rằng chính mình xuất hiện ảo giác......
'BOSS đại nhân???'
Trong phút chốc, tất cả mọi người trong phòng đều ngây ngẩn cả người. Người này là...... Ai?
Won U-jin cùng Kwon Ji-yong vẫn là nhận thức trước tiên, chỉ là bởi vì không nghĩ tới hắn sẽ đến, quá mức kinh ngạc cũng ngây ngẩn cả người.
"Chị Hai.." Hansin đang cầu nguyện bên kia thấy người đến ở cửa, thiếu chút nữa vui mừng quá mà khóc.
'Thật là! Tới quá đúng lúc đi!Tốt quá tốt quá, mạng nhỏ được bảo vệ rồi!'
Dae-jung thần sắc sửng sốt, đáy mắt xẹt qua một tia ảm đạm, bất quá, sắc mặt cũng giãn ra vài phần.
'Như vậy...... Rosé cũng không khó xử nữa......'
Tất cả mọi người đang ngây ngốc đắm chìm trong khí thế của người này, nghe được một tiếng này của Hansin "Chị Hai", tất cả đều đột nhiên bừng tỉnh dậy.
'Cái gì? Chị Hai? Hansin vừa kêu người kia là gì?'
Người này là Chị Hansin? Vậy chẳng phải là...... Chủ tịch tập đoàn BP, Lalisa Manoban?!'
'Đạo diễn bọn họ hình như đêm nay cũng mời ngài ấy lại đây, nhưng là, không chẳng phải bảo sẽ không đến sao?'
"Chị, Chị đến rồi! Mau tiến vào!" Hansin chạy nhanh từng bước qua đó, đón tiếp Lalisa vào phòng.
Đạo diễn cùng nhà làm phim tất cả cũng đều phản ứng thật nhanh, kinh sợ chạy nhanh lên đón tiếp, "La đổng, ngài bận rộn như vậy, thật không nghĩ tới ngài đêm nay sẽ đến!"
"Thật là quá vinh hạnh! Mau mời vào, mời vào!"
'Trời ạ! Thật đúng là Lalisa!'
'Bất quá cũng là khó trách, trừ lục đình kiêu, còn ai vào đây có thể có cái khí chất như vậy... Cái người đầu tiên tiến vào thế nhưng lại là Lalisa......'
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người nhìn nhau, thần sắc khó tránh khỏi đều có chút quỷ dị.
'Cái này Rosé...... Chẳng phải cũng quá xui xẻo đi!'
Lần thứ nhất là Lee Hanchee, lần thứ hai càng thảm hại hơn, thế nhưng lại là Lalisa!
Kết quả này không cần hỏi đã biết, khẳng định là bị đối phương thằng thắn cự tuyệt đi! Làm không tốt còn sẽ bởi vì chuyện này cho rằng cô cố ý làm quen, tạo thành ác cảm cũng không chừng...
Mà để lại ấn tượng xấu với Lalisa, điều này không ai dám nghĩ tiếp!!'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro