Giúp boss kiếm nhiều tiền, báo đáp ơn của boss.
"Hở... cái gì...?" Rosé ngẩn ngơ: "Tại sao tôi lại không biết gì cả?"
"Đêm đó bà uống say, là bữa tiệc tẩy trần cho tôi ấy!" Daejung nhắc nhở.
Rosé cuối cùng cũng nhớ ra... Đó là cái đêm cô đi nhầm vào phòng của tên mạp họ Joo... Sau đó Lisa lại đích thân đưa cô về phòng của đoàn làm phim, hơn nữa còn bảo cô sau khi tan cuộc thì chờ chị cùng về.
Về sau thì... cô vừa nhìn thấy Lisa liền bất tỉnh nhân sự, chuyện sau đó cũng không có ấn tượng gì. Lúc ấy có Daejung ngay bên cạnh, đoạn đối thoại này hẳn là vào lúc đó...
Thấy Rosé mãi không trả lời lại, Daejung vốn đã không hy vọng gì lúc này lại càng nản lòng: "Không tin có đúng không? Tôi biết hai cái này cũng không phải chứng cứ xác thực gì, bà có thể nói là Lisa nói thế để qua mặt ba mẹ, ghi âm thì chỗ mấu chốt không thu được, hoàn toàn chẳng có bằng chứng..."
Sau một hồi lâu, đầu di động bên kìa truyền đến một tiếng thở dài: "Daejung, bất kể tôi có tin hay không thì việc này cũng không ảnh hưởng đến chuyện tôi kí hợp đồng với YG. Dẫu cho chị ấy thật sự có cái gì với tôi thì nhất định sẽ phân rõ công với tư, sẽ không lợi dụng chức vụ làm cái gì với tôi càng không bắt ép tôi làm chuyện gì tôi không muốn."
Khi Rosé nói ra những lời này, Daejung liền biết: 'Hỏng rồi! Thật không ngờ được chỉ quen nhau có mấy tháng ngắn ngủi mà Chaeyoung đã tin tưởng Lalisa đến mức này'
Rosé nói tiếp: "Cám ơn ông, tôi biết ông quan tâm tôi. Ngày mai còn phải tổ chức họp báo, bây giờ tôi cần tập trung tinh thần để chiến đấu trận cuối cùng. Chờ chuyện này xong xuôi, chúng ta gặp mặt nói chuyện đi!"
'Chờ chuyện này xong xuôi thì bà cũng rơi vào cái hố của Lalisa rồi, khó lòng cất cánh thoát ra nổi! Không đúng, hiện tại bà đã ở đáy hố rồi... Cho dù biết thì có ích lợi gì? Anh cũng chẳng thay đổi được gì.Còn có... tôi đâu chỉ quan tâm tới em đâu...' Anh có quyền gì mà khinh bỉ cách làm của Lisa, ngay cả anh cũng lựa chọn phương thức tương tự mà...
Trong lòng Daejung bỗng nổi lên một cảm giác bất lực sâu đậm: "Bà làm việc đi, lần sau gặp."
"Ừ, bye."
Rosé cúp điện thoại, sức lực cả người đột nhiên như bị hút hết vậy, vô lực ngã người lên giường, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt không tiêu cự nhìn lên trần nhà. Cho tới bây giờ cô vẫn đang chìm đắm trong cái câu: "Dì ấy hôn cô ngay trước mặt tôi." Chắc là bởi vì Rosé làm diễn viên nên năng lực tưởng tượng tương đối mạnh, trong đầu cô cơ hồ có thể dựng lên cảnh đó một cách hoàn hảo.
Tim đập có chút nhanh...Rosé cầm lấy di động, gửi nhanh cho Lisa một tin nhắn:
"Boss, tôi muốn ôn lại tài liệu chuẩn bị cho buổi họp báo, tối không cần gọi tôi ăn cơm, tôi gặm ít trái cây là được rồi, tối qua ăn quá nhiều thịt vừa vặn giảm cân luôn ^_^" Cố gắng làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.
'Chắc chị ấy cũng không nhìn ra đâu nhỉ?' Rõ ràng chuyện mà cô giỏi nhất chính là diễn kịch, nhưng ở trước mặt Lalisa cô lại hoàn toàn mất tự tin.
Phòng khách dưới lầu. Lisa xem xong tin nhắn liền nâng mắt nhìn về phía phòng của Rosé. Hansin liếc mắt nhìn tin nhắn thật nhanh sau đó thất vọng nói: "Thật là... tối nay chị dâu không nấu cơm à? Phí công mong đợi... thật đau lòng..."
Nói xong thì con mắt đảo đảo khoác tay lên vai chị mình, chân thành nói: "Thằng nhóc Daejung hình như bị bức tới nóng ruột nóng gan rồi mới chơi ác như thế?"
Lisa thu ánh mắt lại, sắc mặt lúc này giống như cơn gió nhẹ thoảng qua mặt hồ, tuy có hơi rung động nhưng yên tĩnh lại rất nhanh.
Chị biết sớm muộn gì ngày này cũng sẽ đến, cũng luôn chờ đợi cái ngày này. Khoảng thời gian này, mặc dù cứ như đang bước đi trên lớp băng mỏng nhưng cuối cùng cũng vẫn bình an vượt qua, hôm nay nhất định cũng thế.
Việc tiếp theo chị phải làm chỉ có thể là đợi. Nhìn vẻ mặt của chị mình, Hansin không khỏi buồn rầu hộ chị.
Chị của cô dùng sự nhẫn nhịn cả cuộc đời này đặt hết lên một người, nhỡ đâu kết quả lại không như ý muốn thì sao? Cô thật không dám tưởng tượng nửa đời sau của chị mình sẽ như thế nào nữa... Từ sau khi gặp được Rosé, chị cô thật sự thay đổi không ít, nói là lột xác cũng không sai, thật không muốn chị cô lại trở về bộ dạng như trước kia hoặc biến thành bộ dạng đáng sợ hơn.
'Quyết định ngày mai sẽ đi chùa, thay bà chị mình cầu nguyện, nhất định phải quỳ lâu một chút!'
Tiếp tục nói đến Rosé, cô nói muốn ôn tài liệu nhưng hiện tại đã nằm lì trên giường ít nhất hai tiếng đồng hồ. Trong đầu không suy nghĩ bất cứ cái gì, hoàn toàn trống trơn.
Mỗi khi cô gặp chuyện gì khó giải quyết thì sẽ dùng cách này để giảm bớt áp lực, khi mọi phương pháp cũng không giải quyết được vấn đề thì cô cũng chỉ có thể lựa chọn một vài biện phát tương đối cực đoan...
Nhìn đồng hồ treo trên tường sắp chỉ tới 10 giờ, lúc này Rosé mới bò dậy, dùng một tiếng đọc thuộc hết tất cả đống tài liệu Cho Boram đưa cho cô. Cô vốn đã có thói quen đọc kịch bản, thế nên cũng chuyện này cũng không có gì là khó. Lúc này cô mới phát hiện, bánh bao nhỏ không đến tìm cô, chắc là Lisa đã dặn nhóc cô có việc bận. Học thuộc tài liệu xong, Rosé chuẩn bị đi xem bánh bao nhỏ một chút. Đi tới phòng của bánh bao nhỏ, Rosé nghĩ chắc là con bé đã ngủ rồi vì vậy nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Kết quả vừa mới mở ra một khe nhỏ đã thấy ánh sáng ấm áp của đèn ngủ truyền tới. Cô thấy bánh bao nhỏ đang ngồi dựa lên đầu giường, chuyên tâm chơi một khối ru bích, Lisa ngồi ở mép giường trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
"Bây giờ đã là 10h54, còn 6 phút nữa là 11h rồi." Lisa nói. Ý nói bóng gió là, đã trễ lắm rồi, nhóc nên đi ngủ.
Bánh bao nhỏ làm bộ như không nghe thấy, vẫn tiếp tục vùi đầu xoay khối ru bích, không tới mấy giây đã xoay xong, mỗi mặt là một màu, sau đó lại xoay loạn lên rồi ngồi làm lại, lặp đi lặp lại như vậy không biết mệt mỏi.
Lisa cầm quyển truyện thiếu nhi có vẽ một con thỏ với một con sói ở trên đầu giường do Rosé mua xuống vẻ mặt không thay đổi nói: "Muốn nghe phần nào?"
Bánh bao nhỏ rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhưng ánh mắt lại ngập tràn khinh bỉ... Lisa nhéo mi tâm một cái đổi sang quyển Quân Vương*
(*Quân Vương là một cuốn sách bàn về khoa học chính trị của nhà ngoại giao, nhà sử học, nhà triết học chính trị người Ý tên Niccolò Machiavelli)
Bánh bao nhỏ lập tức khinh thường. Lisa lại đổi một cuốn khác Lược sử thời gian*
(*Lược sử thời gian là một cuốn sách khoa học phổ thông được viết bởi Stephen W. Hawking.)
Bánh bao nhỏ không chút hứng thú. Lisa cuối cùng cũng bỏ cuộc, nhìn đồng hồ đeo tay, vẻ mặt bắt đầu trở nên âm trầm: "Đã 11h."
Mắt thấy Lisa dường như sắp nổi giận, Rosé vội vàng ho nhẹ một tiếng, gõ cửa một cái: "Bảo bối của cô chưa ngủ à?"
Vừa dứt lời, bánh bao nhỏ lập tức ném khối ru bích trong tay chạy tới, cực kì thuần thục ôm lấy bắp chân của cô, đầu nhỏ ngước lên, hai mắt thật to chớp chớp phóng điện với cô. Rosé che ngực, tỏ vẻ cô đã trúng đạn rồi.
Thấy Rosé đến, vẻ mặt Lisa như thể vừa trút được gánh nặng: "Hết bận rồi à?"
"Ừ, cũng thuộc được kha khá rồi." Rosé gật đầu, ôm lấy bánh bao nhỏ đặt xuống giường đắp chăn cẩn thận cho cô bé.
Bánh bao nhỏ lập tức với tay lấy quyển truyện cổ tích màu sắc rực rỡ để đầu giường mà vừa nãy cậu nhóc còn nhìn rất khinh bỉ, ý bảo cô đọc cho mình nghe.
"Đọc tiếp phần hôm qua đang đọc dở nhé?" Rosé hỏi.
Bánh bao nhỏ túm lấy mép chăn ngoan ngoãn gật đầu.
"Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ nghe câu chuyện Chú Thỏ Trắng Lễ Phép."
Rosé tằng hắng lại cổ họng, bắt đầu kể: "Ngày hè nóng nực đã đến rồi, chú chim nhỏ đậu trên cây kêu to: "Nóng quá, nóng quá!", bỗng một chú thỏ trắng nhỏ xinh vừa đi vừa hát đi ngang qua, hôm nay chú ta phải sang bên kia khu rừng để hái nấm..."
Lúc Rosé kể chuyện, Lisa ngồi ở ghế bên cạnh, chống tay lên trán im lặng lắng nghe giọng nói ngọt ngào êm dịu của cô. Chị dường như đã hiểu lí do tại sao với nội dung ấu trĩ như thế mà con mình ngày nào cũng phải nghe rồi mới chịu đi ngủ. Cái quan trọng không phải là nội dung mà là người kể câu chuyện đó là ai.
Chưa đầy năm phút bánh bao nhỏ đã lơ mơ buồn ngủ, Rosé khẽ vỗ nhè nhẹ lên lưng nhóc khiến cô bé nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
"Đã làm phiền em rồi." Lisa nói.
"Không có gì." Rosé đáp thần sắc có chút cảm khái: "Lalisa, chị biết không? Thực ra trước giờ tôi đều rất ghét trẻ con!"
"Ghét?"
Rosé gật đầu nhưng cô không nói ra nguyên nhân tại sao lại như thế: "Dù sao thì tôi cũng cảm thấy trẻ con rất phiền phức nhìn thấy liền tự giác tránh đi... Nhưng mà tôi cũng không biết tại sao tôi lại thích bánh bao nhỏ đến vậy. Ngay cả bản thân tôi cũng không nói rõ được đó là cảm giác gì, chỉ là luôn cảm thấy giữa chúng tôi dường như có một mối liên hệ đặc biệt nào đó, chắc đây chính là duyên phận trong truyền thuyết!"
Lisa nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm: "Trên thế giới này, không có gì là không thể xảy ra cả chỉ là chưa tới mà thôi."
Vẻ mặt của Rosé có chút thảng thốt, cô ậm ừ trả lời: "Chắc là thế! Đã muộn rồi, tôi về phòng tắm rửa nghỉ ngơi trước đây, boss, chị cũng nghỉ ngơi sớm đi nhé!"
"Ừm" Lisa gật đầu, sau đó đột nhiên nghiêng cả người về phía cô.
Rosé giật bắn, vô thức lùi về phía sau một khoảng, gương mặt của Lisa lướt qua cô, hôn lên gương mặt của bánh bao nhỏ phía sau, khẽ nói một câu: "Ngủ ngon!"
Đêm khuya, trong cơn mơ màng Rosé mơ thấy Lisa ngồi bên mép giường hôn lên môi cô nói với cô rằng: "Ngủ ngon, tôi yêu em..."
'Ôi, sao cô lại có giấc mơ kì quái như vậy nhỉ....Mà rõ ràng là chỉ là một giấc mơ thôi mà sao cô lại cảm thấy chân thật đến vậy nhỉ?'
Cùng lúc đó, tại Seoul Forest Trimage.
Dù đã khuya nhưng trong căn hộ của Hwayoung vẫn sáng đèn, bầu không khí đè nén đến cực điểm.
Jimin và Emily ngồi im thin thít trong góc sofa, không dám thở mạnh một tiếng. Sự việc đã đến nước này, đâu thể trách bọn họ được? Ai mà ngờ được, Rosé chân trước vừa bị đuổi cổ ra khỏi công ty, chân sau đã kí hợp đồng với YG cơ chứ? Nếu như cô ta kí với công ty nào khác thì lệnh phong sát của FJ còn có tác dụng thế nhưng đó là YG. Đối mặt với YG lệnh phong sát của FJ không khác gì một trò hề.
Jimin đang muốn an ủi Hwayoung rằng với danh tiếng của Rosé cho dù có là YG thì cũng chẳng nên cơm cháo gì đâu. Nhưng cô ta lại không dám nói ra miệng, dù sao thì người ra mặt cũng là Hansin Manoban. Bọn họ không chỉ đánh giá thấp Rosé mà còn là coi thường quá mức! Những gì mà YG sẽ thông báo trong buổi họp báo 9 giờ sáng ngày mai đối với bọn họ mà nói thì chẳng khác gì một quả bom nổ chậm. Cuộc họp báo của FJ vừa mới kết thúc, YG đã có hành động đáp trả mạnh mẽ như thế khiến không ít người nghi ngờ chuyện này là một âm mưu sắp đặt từ trước.
Trước mắt ngay cả Maketing ảo cũng không có cách nào để đảo ngược dư luận, tất cả đều đang rất mong chờ buổi họp báo ngày mai. Một đống đồ vỡ nát ngổn ngang trên mặt đất, Hwayuong bồn chồn đi qua đi lại trong phòng: "Nội dung cụ thể của buổi họp báo ngày mai là gì? Không nghe ngóng được một chút tin tức nào sao?"
Jimin lắc đầu: "Đã thử tất cả mọi cách rồi, chuyện lần này chắc chỉ có mấy người cấp cao trong nội bộ của YG mới biết, những người khác đều giống chúng ta, đến khi thấy bài đăng của Hansin mới ngã ngửa! Căn bản là không hỏi thăm được cái gì!"
"Vậy còn Cho Boram thì sao? Cô ta cũng share bài đăng đó của con Chaeyong? Hiển nhiên cô ta chính là quản lý mới của nó! Chắc chắn cô ta biết được điều gì đó!"
Jimin thấy Hwayoung rõ ràng đã bắt đầu mất kiểm soát, bất đắc dĩ nói: "Trước đây khi Cho Boram vẫn còn là quản lý của Dara, tôi với cô ta đã đối chọi gay gắt rồi còn cướp cả vai diễn từ tay của cô ta nữa, bây giờ bảo tôi hỏi thăm tin tức từ cô ta, làm sao có thể?"
Hwayoung phát rồ lên: "Thế này cũng không được, thế kia cũng không được chẳng lẽ cứ ngồi chờ đến sáng sao?"
Jimin thật muốn bật lại một câu, bây giờ ngoài việc ngồi chờ ra thì đúng là chẳng còn cách nào khác. Hwayoung cầm lấy nửa ly rượu còn thừa trên bàn ngửa cổ tu sạch: "Cái con nhà quê đó! Kể cả nó có vào được YG thì thế nào? Có YG làm chỗ dựa thì sao? Tưởng vào được YG là ngon ăn lắm hả?"
Emily vội vã chạy đến tát nước theo mưa với Hwayoung: "Đúng thế chị Hwayoung, chỉ cần vết nhơ lần này vẫn còn thì cô ta sẽ chẳng bao giờ ngẩng cao đầu trước mặt chị được đâu! Hơn nữa, cô ta vào được YG chắc chắn là có trò mờ ám, sau này có cơ hội chúng ta sẽ tóm lấy nhược điểm này của cô ta! Loại người như cô ta sớm muộn gì cũng liên lụy tới YG..."
...Ngày hôm sau, trong hội trường của khách sạn cao cấp Golden Tower.
Tất cả phóng viên, kí giả đã chuẩn bị sẵn sàng, mỏi mắt mong chờ nhân vật chính của ngày hôm nay. Giới giải trí đã lâu lắm rồi không có tin tức nào sốt dẻo như thế này, tiện tay viết bừa một câu cũng có thể mang về giật tít được. Ngoài phóng viên ra, tất cả những người quan tâm đến sự kiện ngày hôm nay đều ngồi canh trước ti vi hoặc máy tính để xem trực tiếp.
Đúng 9 giờ, người của YG liên tục xuất hiện. Rosé ngồi chính giữa, bên tay trái là Cho Boram, bên tay phải là Jin Hyuk, trưởng phòng của bộ phận quan hệ công chúng - Kang Daesung và Hansin thì ngồi phía rìa ngoài. Chỉ riêng thế trận này thôi cũng đủ để đám phóng viên chụp mỏi cả tay.
"Ôi trời, cái đôi mắt chó của tôi, người quản lý của Rosé thế mà lại là Cho Boram! Kiểu này như thể đang gián tiếp tuyên bố chuyện Dara sắp rút giải nghệ là thật đây mà! YG có ý gì khi sắp xếp Cho Boram làm quản lý của Rosé? Chẳng lẽ muốn để cô ta trở thành người nối nghiệp Dara?"
"Người ngồi bên tay phải Rosé sao trông quen quen thế nhỉ? Chẳng phải đó chính là Jin đại luật sư sao?"
"Đến cả Kang Daesung cũng đích thân xuất hiện trong buổi họp báo nữa...."
"Kang Daesung thì nói làm gì? Tổng giám đốc nhà người ta cũng xuất hiện kia kìa!"
"Oh shit! Cái trận thế này! Đúng là chất nha!!!"
"Chứ còn gì nữa! Ông xem có nghệ sĩ nào của YG mở họp báo mà có trận thế như thế này không?"
Người phát ngôn đầu tiên chính là Hansin: "Đầu tiên, tại đây tôi xin được chính thức giới thiệu với các vị, thành viên mới của YG Family - Park Chaeyong, mọi người cũng đã biết qua cô ấy Rosé."
Rosé đứng dậy, cúi người chào giới nhà báo cùng với tất cả những ống kính trước mặt sau đó ngồi xuống. Phía dưới lại vang lên những tiếng chớp máy liên tục. Hôm nay Rosé mặc một chiếc váy màu đen, trang điểm theo lối chững chạc rất phù hợp với những tình huống chính thức như ngày hôm nay.
Hansin nói tiếp: "Tiếp sau đây, về vấn đề mà đại đa số cư dân mạng đang quan tâm - chuyện liên quan tới Dara sẽ do người quản lý của cô ấy, cô Cho Boram giải đáp thắc mắc cho mọi người."
Nếu như là trước đây bất kì chuyện gì có liên quan đến Dara tuyệt đối sẽ là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người, nhưng hôm nay lại bị đẩy lên trước trở thành vấn đề mà mọi người muốn mau mau kết thúc.
May mà, phong cách của Boram xưa nay vẫn là ngắn gọn rõ ràng, chỉ vài câu ngắn ngủi đã công bố chuyện sắp kết hôn của Dara cùng quyết định sau này của công ty, đại ý là chứng thực chuyện Dara giải nghệ và công nhận suy đoán của quần chúng - Rosé đích thực là người mà YG lựa chọn để thay thế Dara. Lúc này, có mấy phóng viên mất kiên nhẫn bắt đầu thúc giục: "Chúng tôi chỉ muốn biết tại sao YG lại kí hợp đồng với nghệ sĩ có đạo đức bại hoại như Rosé, không chỉ thế mà còn định bồi dưỡng cô ta trở thành người nối nghiệp của Dara! YG muốn huỷ hoại danh tiếng của chính mình hay sao?"
Những phóng viên khác cũng phụ hoạ theo. "Tự huỷ hoại danh tiếng vẫn còn là nhẹ, quả đúng là một con sâu làm rầu nồi canh!"
"Tôi còn đang nghi ngờ có phải đầu óc của mấy người lãnh đạo YG hỏng hết rồi hay sao đó?"
"Tôi đang chờ xem hôm nay YG còn bôi vẽ ra được những gì nữa đây?"
Hansin liếc Jin Hyuk một cái: "Tiếp sau đây sẽ là thời gian dành cho luật sư Jin của chúng tôi, xin mọi người hãy yên tĩnh." Luật sư Jin? Vừa nãy mọi người còn đang cảm thấy quái lạ là tại sao họp báo mà còn mời cả luật sư, nghe Hansin nói xong liền quay sang nhìn Jin Hyuk.
Jin Hyuk nhấp chuột trên màn hình laptop trước mắt, sau đó một giọng nói vang lên khắp hội trường.
"Không phải Rosé! Vốn dĩ không phải Rosé mua chuộc tôi! Người cho tôi tiền bảo tôi động tay trên thân kiếm là người khác! Nhưng tôi không biết đối phương là ai! Tôi nhận được một chiếc mail nặc danh, đối phương chỉ thị thông qua đó, hơn nữa còn trực tiếp chuyển khoản cho tôi 100 triệu, nói xong việc rồi sẽ cho tôi thêm 100 triệu nữa!"
Đoạn ghi âm kết thúc, sau ba giây im lặng toàn trường bắt đầu xì xào lên. Hansin lạnh lùng nói: "Xin hãy giữ trật tự." Tiếp sau đó, màn hình lớn phía sau Jin Hyuk sáng lên, trên đó là hai bức ảnh. Một bức thể hiện địa chỉ IP của tài khoản email nặc danh được phát đi từ chỗ ở của Hwayoung, một bức khác là hình ảnh sau phá giải tài khoản nặc danh đó, chủ nhân tài khoản đó là Emily - trợ lý của Hwayoung. Tất cả mọi người đều ồ lên.
Nhưng mọi chuyện vẫn còn chưa hết. Jin Hyuk lại đẩy kết quả giám định vết thương và báo cáo điều trị của bác sĩ lên màn hình, chứng minh lúc đó Rosé thu tay lại rất kịp thời, dường như là vừa mới phát hiện được có vấn đề liền lập tức thu tay lại cho nên vết thương của Hwayoung chỉ là vết thương ngoài da cực kì nhẹ, có thể xuất viện luôn trong ngày. Nhưng, Hwayoung lại nằm viện mấy ngày liền mà mỗi lần xuất hiện trước giới truyền thông đều luôn tỏ vẻ chịu thương rất nặng, mất máu quá nhiều, cơ thể suy nhược...
Sau khi đưa ra những chứng cớ đó, Jin Hyuk lại đưa ra một đơn khiến nại, nói rằng bọn họ chính thức cáo buộc Hwayoung tội danh phỉ báng vu hãm Rosé. So với cái thói thích thừa nước đục thả câu của Hansin, Jin Hyuk chỉ tốn có 3 phút để giải quyết tất cả mọi việc, hiệu suất cực kì nhanh chóng, liên tục dội hết quả bom này đến quả bom khác.
Kang Daesung đột nhiên phát hiện ra mình chẳng có việc gì để làm cả, thế nên sờ sờ mũi nói một câu: "Được rồi, giờ là tiết mục đặt câu hỏi, mọi có vấn đề gì thì hỏi đi!"
Đám phóng viên: "....." --- Bọn họ hỏi.... hỏi cái khỉ gì bây giờ!!!!
Tình tiết của vở kịch này chuyển biến quá nhanh, ngoắt một cái đã thay đổi 180 độ, khiến bọn họ chẳng biết phải hỏi gì nữa! Thực ra mới đầu bọn họ cũng nghĩ tới việc Choi Jung Jae bị người khác mua chuộc để vu oan cho Rosé. Nhưng lại không ngờ đến, người mua chuộc lại chính là Park Hwayoung, tất cả đều do một tay Park Hwayoung tự biên tự diễn, tất cả đều bị ả ta đùa bỡn? Bọn họ khó có thể chấp nhận được sự thật này nhưng chứng cớ lại sờ sờ ra trước mặt họ, dù có muốn chối bỏ cũng không thể chối bỏ được.
Một lúc lâu sau mới có một cánh tay rụt rè giơ lên. Kang Daesung gật đầu ý bảo anh ta có thể hỏi. Phóng viên đó đứng dậy nhìn về phía Jin Hyuk: "Xin hỏi vị luật sư này, các vị từ đâu mà có được những chứng cớ này, có hợp pháp không? Các vị làm thế nào để chứng minh tính chân thật của những chứng cứ này?"
Jin Hyuk liếc vị phóng viên kia một cái: "Tôi có mặt ở đây đã đủ chứng minh tính chân thật của nó."
"À...." Phóng viên nọ cứng họng, không có cách nào phản bác. Dù sao với quyền uy và sự chuyên nghiệp của Jin Hyuk, anh ta hỏi vấn đề này quả đúng là tự rước lấy nhục...
"Ngoài ra cách chúng tôi có được chứng cứ là hoàn toàn hợp pháp, đây là những gì mà phía cảnh sát âm thầm điều tra cung cấp cho chúng tôi." Jin Hyuk dùng vẻ mặt chính công vô tư khiến cho người ta tin tưởng câu nói này của anh. Tất cả phóng viên đều gật đầu, không có ai còn nghi ngờ về tính hợp pháp cũng như sư chân thực của chứng cớ nữa.
Rosé có chút lúng túng quấn quấn lấy ngọn tóc, thật đúng là khâm phục Jin đại luật sư, cô ngồi chỉ nghe thôi mà còn thấy chột dạ nữa là. ---- Ở đâu ra mà hợp pháp chứ, khẩu cung là do cô nghiêm hình bức cung mà có, còn chứng cớ là do Lisa hack được.... Chẳng trách lúc đầu cô nhìn thấy Jin Hyuk lại cảm thấy quen quen như thể gặp ở đâu rồi, bây giờ thì đã biết tại sao rồi, cung cách làm việc của Jin Hyuk và Lisa vô cùng giống nhau.
'Quả nhiên là vật họp theo loài, chủ nào tớ nấy.'
Đám phóng viên nhanh chóng lấy lại tỉnh táo sau cú shock vừa rồi tranh nhau đặt câu hỏi. Phóng viên: "Tôi muốn hỏi tổng giám đốc Han, tại sao ngài lại bỏ nhiều công sức và thời gian như thế để giúp Rosé, có phải giống như lời đồn, ngài và Rosé có mối quan hệ riêng tư đặc biệt nào đó đúng không?"
Hansin xoa xoa cằm, trong bụng nghĩ thầm đúng là có mối quan hệ đặc biệt --- 'Rosé chẳng phải là chị dâu của tôi còn gì.' "Quan hệ giữa tôi và Rosé ấy à, có thể dùng một câu để miêu tả, Bá Nhạc và thiên lý mã*."
(*Bá Nhạc và thiên lý mã: một điển tích về việc coi trọng người tài của người TQ xưa.)
"Còn về phần tại sao chúng tôi lại bỏ nhiều công sức và thời gian ra như vậy, đương nhiêu là vì tôi tin tưởng vào ánh mắt nhìn người của bản thân, tin chắc cô ấy đáng để làm vậy, sau này YG sẽ hối hận vì đã từ bỏ cô ấy..."
Câu trả lời này của Hansin có thể nói là hoàn mĩ, không để người khác tìm ra chút sơ hở. Phóng viên không moi được gì từ Hansin, cuối cùng cũng đành phải chuyển mục tiêu sang Rosé.
Phóng viên: "Rosé, theo như tôi được biết bình thường mối quan hệ của cô với Hwayoung rất tốt, động cơ của cô ta khi làm chuyện này là gì? Giữa hai người từng có hiềm khích gì không?"
Rosé: "Vấn đề này hình như các anh hỏi sai người rồi thì phải."
Phóng viên: "Theo như lời của nhân viên công tác ở nơi cô ở phản ánh lại thì đã mấy tháng nay cô không về đó nữa rồi, đối với chuyện này cô có giải thích gì không?"
Rosé: "Không sai, tôi muốn ở đâu là quyền tự do của tôi."
Phóng viên: "Vậy trong khoảng thời gian này cô đang ở đâu, có thể tiết lộ một chút được không?"
Rosé: "Chỗ của bạn."
Phóng viên: "Chuyện cô gia nhập YG, Daejung có biết không? Nghe nói bình thường quan hệ của hai người ở đoàn làm phim rất tốt? Sự việc lần này có phải là có sự tham gia của anh ấy không?"
Rosé: "Biết. Tốt. Không"
Phóng viên: "...." --- Cái cô Rosé này cũng thật quá xảo quyệt, muốn moi được thông tin gì đó từ miệng cô ta đúng là không dễ chút nào.....
Các phóng viên bất lực chỉ đành bỏ qua những vấn đề quá nhạy cảm, hỏi sang vấn đề khác: "Lần này nhân hoạ đắc phúc mà có thể gia nhập YG, cô có cảm tưởng như thế nào?"
Rosé: "Nỗ lực làm việc, giúp boss kiếm thật nhiều tiền, báo đáp ơn tri ngộ của boss, chứng minh ngài ấy không hề nhìn nhầm người."
Phóng viên tự động cho boss mà cô nhắc đến chính là Hansin, chỉ có mình Hansin biết rằng đó là một người khác!
'Khụ khụ! Chị mình mà nghe được thì vui phải biết!'
"Ok, buổi họp báo hôm nay đến đây thôi, mọi người còn có điều gì muốn hỏi sau này có thể hẹn riêng để phỏng vấn, tất cả mọi chuyện của Rosé từ nay về sau do quản lý của cô ấy - cô Cho Boram phụ trách." Kang Daesung đứng dậy tuyên bố kết thúc.
Tất cả phóng viên đều có vẻ vẫn chưa hết hứng thú, hôm qua cuộc họp báo của bên FJ kéo dài ba tiếng lận, khiển trách Rosé các kiểu nhưng YG chỉ cần nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi là giải quyết hết mọi vấn đề. Ai cao - ai thấp, nhìn một cái là biết ngay.
Lúc các phóng viên đang lục tục rời đi, Hansin đột nhiên lên tiếng: "Từ từ đã."
'Sao thế? Có cái gì hot nữa à?' Đám phóng viên kích động quay người lại.
Hansin tốt bụng nhắc nhở: "Các vị có quên gì không ấy nhỉ?"
'Ố, quên cái gì cơ?' --- Đám phóng viên quay ra nhìn nhau, không hiểu ý cô là gì.
Hansin tuy vẫn cười nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng: "Rosé tự dưng bị các người nhục mạ mắng mỏ mấy ngày liền, gánh một đống những tội danh không đáng có, các người không muốn nói gì sao?"
Đám phóng viên nghe thế mặt đầy ngượng ngập tranh nhau nói xin lỗi với Rosé, đồng thời trong lòng cũng hận chết Park Hwayoung. Rosé ngạc nhiên nhướng mày, trong lòng nghĩ thầm cái tên cà chớn này lúc nghiêm túc cũng ra dáng phết. Nhưng mà vừa mới vào hậu trường, Hansin lập tức quay về cái vẻ bát nháo thường ngày: "Chaeyoungie, Chaeyoung yêu dấu... buổi tối chúng ta mở tiệc được không? Tôi mua thức ăn, rửa rau, rửa bát, còn cô chịu trách nhiệm nấu nướng, ok!"
"......" --- Cô xin được rút lại cái ý nghĩ vừa rồi, giờ cô chỉ muốn một cước đạp chết cái tên đầu đất này thôi...'Cái tên đầu đất này rốt cuộc có biết câu nói vừa rồi rất dễ khiến người khác hiểu lầm không?'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro