Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại Người tình cũ. Trùng ngày sinh?

Cảnh quay bắt đầu.

Hai bên đường gần quảng trường đâu đâu cũng là chỗ bán đèn và bánh trung thu, mọi người nhộn nhịp đi lại, tay cầm đèn lồng, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt và vui vẻ.

Song Heejin lôi bằng được Jin Hyun ru rú trong Bệnh viện ra đường.

Máy quay đuổi theo hai người, dưới ống kính hai người nắm tay nhau chạy trên quảng đường rộng của quảng trường sáng rực ánh đèn, cảnh tượng đẹp vô cùng...

Cảnh này không có nhiều lời thoại, chủ yếu là khắc hoạ sự thay đổi trong ánh mắt, thần thái của nhân vật là chính.

Lúc mới đầu Jin Hyun không tình nguyện nhưng rồi một lúc sau cũng bị lây sự nhiệt tình của Song Heejin, hai người len lỏi trong đám đông.

Đi được một lúc Jin Hyun phát hiện ra tay mình vẫn bị thiếu nữ cầm kéo đi cho nên vội vàng rút tay ra.

Song Heejin ngoan cố, tóm chặt lại, ra vẻ cái tay này của ta.

Jin Hyun sốt sắng: "Song Heejin, nam nữ thụ thụ bất thân!"

Song Heejin nhíu mày lườm chàng: "Con mọt sách, mê đọc ngôn tình trung quốc lắm hả? Ngộ nhỡ tôi thả tay anh ra, chúng ta lại lạc mất nhau thì sao?"

"Lạc thì lạc thôi!" Jin Hyun xấu hổ buột miệng nói.

"Jin Hyun! Anhh...." Song Heejin tức đến mức hất tay hắn ra, chạy vào đám đông.

Nhìn theo cái bóng màu đỏ dần dần biến mất trong đám người, vẻ mặt của Jin Hyun cũng dần dần trở nên lo lắng theo. Dạo này, thành phố đang có mấy tên biến thái lộng hành, đã có mấy cô gái bị làm hại rồi, hôm nay trên đường loạn thế này, cô ta thân là con gái, nhỡ đâu lại xảy ra chuyện gì thì biết làm thế nào!

Lúc này, trong lòng Jin Hyun rất lo lắng cho Song Heejin, hoàn toàn đã quên mất chuyện cô gái đó là một Hỗn Thế Ma Vương, kể cả có gặp phải mấy tên biến thái đi chăng nữa thì người gặp xui xẻo không phải là cô ta.

Ống kính máy quay bắt đầu đuổi theo Jin Hyun, hắn không ngừng tìm kiếm Song Heejin trong đám người đông đúc, cho đến khi sắp điên vì không tìm thấy Song Heejin thì bả vai đột nhiên bị ai đó vỗ một cái.

Vừa quay lại liền nhìn thấy một người đội chiếc mặt nạ quỷ cười hì hì đứng trước mặt hắn, trong giọng nói có mấy phần đắc ý: "Bác sĩ Jin, anh đang tìm tôi à!"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc của thiếu nữ, Jin Hyun mừng rỡ kéo cô ôm vào lòng.

Song Heejin không ngờ Jin Hyun từ trước đến giờ luôn bảo thủ cổ hủ lại có thể làm ra hành động như vậy, nhất thời cả người cứng đờ.....

Tiếp theo đó là cảnh Song Heejin chủ động hôn Jin Hyun, các fan đứng phía xa xem cực kì kích động, nín thở chờ đợi, thở mạnh một cái cũng không dám. Nụ hôn đầu tiên của hai người trên phim, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết là tuyệt vời đến mức nào!

Cùng lúc đó, cũng có một người nín thở theo, đó chính là Hansin.

Hansin thu mình lại, dính chặt lấy cửa xe, cố gắng cách xa bà chị nhiều nhất có thể, thậm chí còn sợ đến nỗi nhắm tịt mắt lại không dám mở ra.

Cô  tuyệt đối không tin bà chị nhà mình sẽ chỉ mở to mắt nhìn chằm chằm mà không làm gì. Mới có cảnh nắm tay với ôm nhau thôi mà trong xe đã chẳng khác gì Bắc Cực rồi. Nếu như hôn thật thì còn như thế nào đây? Thật không dám tưởng tưởng.

Hansin nghĩ nát óc cũng không biết bà chị nhà mình sẽ dùng cách gì để ngăn cản cảnh quay này mà lại không đắc tội với Rosé...

Hansin cẩn thận nhìn qua kẽ ngón tay lần nữa, chỉ thấy Rosé từ từ tháo mặt nạ ra, sau đó nhìn Daejung với ánh mắt thắm thiết, tiếp đó cô giơ tay choàng lên cổ Daejung.......

'Thôi xong rồi, xong rồi! Sắp có án mạng rồi.......'

Hansin đang thầm rên rỉ đột nhiên nhìn thấy đèn lồng xung quanh lần lượt bị dập tắt, chả khác gì sát khí của chị ấy mò tới đó vậy.

"Ah, mưa rồi!!!" Từ trong đám người vang lên tiếng kêu kinh ngạc.

Bởi vì các loại lồng đèn làm từ giấy nên không chống chọi được, nhanh chóng bị mưa làm cho tắt hết.

Mà Rosé đang chuẩn bị hôn cũng vì sự cố đột nhiên này mà tạm ngừng, cô theo bản năng dùng tay che trên đỉnh đầu: "Sao tự nhiên lại mưa thế nhỉ? Ôi má ơi, đau quá! Mưa đá à!

Đang căng thẳng đến mức tim sắp ngừng đập đến nơi đột nhiên bị phanh két lại một cái, hậu quả là Daejung suýt chút nữa thì ngất luôn tại chỗ: "Quỷ tha ma bắt, không phải báo đây là mùa khô hạn hả? Tự nhiên có mưa đá là thế nào?"

Hansin ở trong xe vẻ mặt đờ đẫn.

'Mưa? Đang yên đang lành sao lại có mưa? Ợ.... Nghe tiếng đập trên mui xe hình như còn là mưa đá nữa nha.....'

Đúng lúc này, trong não Hansin loé lên một ý nghĩ, khoé miệng co rúm nhìn bà chị đang ngồi bất động như núi, vẻ mặt điềm nhiên như không, thật đúng là sa mạc cmn lời: "Ngay cả mưa nhân tạo chị cũng "mời" đến được hả..... chị muốn nghịch thiên à! Nhưng mà, hình như chị hơi mạnh tay rồi đấy, mưa đá rồi kìa!"

Tận mắt thấy cảnh quay bị bỏ dở nửa chừng, áp suất thấp chung quanh Lisa mới từ từ rút đi, đôi môi mỏng lạnh bật ra hai chữ: "Đi thôi."

"Vâng thưa Đại tiểu thư." Tài xế nổ máy rời đi không một tiếng động trong màn đêm.

Won U Jin cũng không ngờ được sẽ xảy ra tình huống này, ngồi tiếc lên tiếc xuống, cảnh lúc nãy mà quay tiếp được thì chắc chắn sẽ là một cảnh vô cùng hoàn mĩ.

"Ài, thôi, thôi, có gian nan thì mới có thành công! Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây thôi! Nhưng mọi người đừng có về vội, chúng ta đi liên hoan một bữa! Lần trước đã không tiếp đãi được tiểu Yang, hôm nay nhất định phải bổ sung!" Won U Jin nói lớn với mọi người.

Gần đây đoàn làm phim gặp nhiều chuyện không thuận lợi, giờ làm bữa liên hoan để mọi người xích lại với nhau hơn.

Vốn đang buồn bực vì thời tiết đột nhiên thay đổi, nhân viên đoàn làm phim thoắt cái đã vui lên, toàn bộ đều vui vẻ hoan hô.

Daejung chẳng có tâm trạng gì ậm ừ một tiếng, rõ ràng là đang không vui.

Rosé quẳng cho anh ta một cái khăn mặt: "Vẻ mặt này của ông là sao đấy? Thất vọng vì không được tôi cưỡng hôn à?"

"Thúi lắm, đấy là tôi không thích phải diễn lại với bà lần nữa thì có!" Daejung lườm cô một cái, sau đó lên giọng cảnh cáo: "Tối nay, bà chắc không có chuyện gì đấy chứ?"

"Không có! Tôi thì có chuyện gì!" Rosé vừa nói vừa gửi tin nhắn cho Lalisa thông báo một tiếng.

Daejung lén lút nhìn xem cô đang nhắn cái gì, sau đó mới phát hiện ra có cái gì không đúng: "Park Chaeyoung, tự dưng bà đổi tên KK làm gì thế?"

Đang từ "RのLiliRoseSunflower" đổi thành "Rosé are Rosie".

"À, là vì Lalisa."

Con ngươi của Daejung chợt thu lại: "Lalisa bảo bà đổi? Thế là bà đổi luôn ấy hả? Cái tên bà dùng bao nhiêu năm, tôi kì thị như thế bà cũng chịu không đổi! Thế mà bây giờ cô ta bảo đổi cái bà đổi luôn?"

Rosé đưa mắt lườm Daejung: "Đừng có kích động vớ vẩn thế được không? Chị ta đâu có bảo tôi đổi."

"Vậy thì tại sao bà lại đổi?"

"Bởi vì chị ấy bảo cái tên này không tệ, muốn tôi tìm hộ chị ấy một cái tên giống thế!"

Daejung: "...." WTF! Kĩ năng tán gái của bà dì này cũng hung tàn quá đi mất! Chiêu này cũng nghĩ ra được à?

Rosé thở dài: "Ông nghĩ xem một đứa thô thiển như tôi dùng cái tên dở hơi này còn được. Còn chị ta, đường đường là một Chủ tịch của một tập đoàn lớn nếu bị tôi ảnh hưởng mà đổi tên tài khoản KK thành tiếng sao hoả, thì tôi đây quả thật là nghiệp chướng nặng nề? Thế cho nên, tôi đành phải thuyết phục chị ta, tiếng sao hoả bây giờ đã lỗi thời rồi, để chứng minh cho điều đó, nên ngay bản thân tôi cũng đổi tên luôn!"

Rosé lười phải gõ chữ thế là gửi một tin nhắn thoại đi: "La đổng, tối nay đoàn làm phim tổ chức liên hoan, cảm phiền chị nhắn lại với Mingie không cần chờ tôi về ăn cơm nhé."

Rất nhanh, Lisa cũng gửi một tin nhắn thoại trả lời lại.

Rosé ấn mở, điện thoại truyền ra tiếng nói lạnh nhạt nhưng vẫn chứa ân cần của Lisa: "Được, đi chơi vui vẻ."

"Park Chaeyoung...." Daejung u ám gọi tên cô.

"Sao?"

"Bà không chỉ mù, mà còn bị điếc luôn nữa đó? Bà không cảm thấy giọng điệu của bà dì tôi nói chuyện với bà nó lạ à?"

"Yang Daejung, có phải ông lại ngứa đòn rồi đúng không?"

"........." Daejung đành phải ngậm miệng lại. 'Park Chaeyoung, bà cứ chờ đấy, muộn nhất là tối nay, tôi nhất định sẽ tìm được chứng cứ khiến bà tâm phục khẩu phục! Tâm - phục - khẩu - phục!'

Khách sạn cao cấp Golden Tower.

Buổi liên hoan này hầu hết mọi người trong đoàn đều đến đông đủ, Hwayoung và những người không có cảnh ngày hôm nay cũng đến đúng giờ.

Mọi người sôi nổi tỏ ra hoan nghênh Daejung, bầu không khí trong phòng bao trở nên náo nhiệt.

Qua ba lần rót rượu, Amy đột nhiên bưng ly rượu đứng bật dậy: "Rosé, ly rượu này chị muốn kính em, coi như xin lỗi những chuyện trước kia và cũng là để cảm ơn em!"

"Chị Amy khách khí quá rồi!" Rosé cạn sạch rượu trong chén.

Mọi người cũng nhao nhao reo hò theo, sau đó không ít người cũng đến mời rượu Rosé, Rosé không từ chối một ai, coi như lấy rượu giải quyết mọi khúc mắc.

Thấy Rosé hòa nhập được với người trong đoàn, Hwayoung nở nụ cười vui vẻ: "Tôi đã bảo đàn em của FJ không thể nào là loại người đó rồi mà!"

Vào lúc buổi liên hoan chuẩn bị đi vào hồi kết, bỗng có một bóng người cao gầy gõ cửa đi vào.

"Ồ, Lee tổng!"

"Lee tổng đến rồi!"

"Hachee, sao chị lại tới đây?" Hwayoung vui vẻ chạy ra đón.

........

Trong góc phòng, Daejung đang say khướt bỗng tỉnh táo lại, đôi mắt sáng như đuốc nhìn trừng trừng về phía người đàn ông khí chất nho nhã mặc vest trắng kia.

'Lee Hanchee! Cô ta chính là Lee Hanchee?'

'Là người duy nhất mà Cheyoung từng yêu trong truyền thuyết?'

Lee Hanchee - Người yêu hoàn mỹ lúc nào cũng xuất hiện vào lúc Park Hwayoung cần có chống lưng - lúc này đang được Hwayoung khoác tay, vẻ mặt ôn hòa chào hỏi mọi người: "Tôi có hẹn gặp bạn ăn cơm ở đây thì thấy Hwayoung bảo mọi người cũng tới nên qua xem, mọi người muốn ăn gì cứ gọi thoải mái, bữa cơm này tôi mời!"

Tất cả đồng loạt reo hò:

"Oa! Lee Hanchee hào phóng quá rồi đấy!"

"Sao lần nào cũng có cảm giác chúng ta được hưởng phúc từ Park tiểu thư thế nhỉ!"

"Vậy chúng tôi không khách khí đâu nhé!"

...........

Lúc này, trong góc truyền ra một tiếng "hừ" lạnh: "Tiệc tẩy trần của tôi, dựa vào cái gì để cô trả tiền? Bữa này tôi trả!"

Chắc gặp lại người yêu cũ nên đỏ mắt, Hanchee vừa xuất hiện, Daejung đã không hề che giấu địch ý của mình.

Hanchee tuy cảm thấy Daejung có thái độ không tốt với mình, nhưng vẫn cười ôn hòa, không nhanh không chậm nói: "Nếu là tiệc tẩy trần của anh Yang đây, về tình về lý thì cũng không nên là anh Yang tự mình trả mới đúng chứ."

"Phải đấy, bữa này để chúng tôi mời đi! Xem như chúng tôi là địa chủ khoản đãi." Hwayoung phụ họa.

'Địa chủ khoản đãi cái shit, ông mày sinh ra và lớn lên ở thành phố này nhé? Cần cô phải tỏ ra địa với chả chủ chắc!'

Daejung mượn hơi rượu phát tác, Rosé ở bên âm thầm ấn vai anh ta xuống từ phía sau, nói thầm vào tai anh ta: "Ông não tàn hả, có người muốn tiêu tiền như rác còn muốn tranh! Cứ để cô ta trả!"

Daejung nghe vậy sắc mặt càng kém: "Hừ, bà chắc chắn đây không phải là nói giúp cho ả đấy chứ? Đây là người tình cũ của bà đấy!"

Rosé cau mày: "Ông chẳng phải cũng là người tình cũ của tôi sao?"

"Park...Rosé! Bà đừng có đánh trống lảng với tôi!" Daejung nghe vậy trong lòng càng chua xót, thầm nghĩ, ông đây sao có thể được xem là tình nhân cũ của bà chứ, liệu có thể bì được với thanh mai trúc mã mà ngay đến trong mơ bà cũng gọi tên không?

Rosé bất lực: "Được được được, tôi không đánh trống lảng nữa, vậy ông muốn làm loạn lên để tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa tôi với ông và cả Lee Hanchee nữa hả?"

'Tên này tới khi nào mới có thể chững chạc hơn được đây!'

Giang Mục Dã rốt cuộc không nói nữa.

"Cô thích trả thì đi mà trả!" Daejung đáp lại với Hanchee.

Hanchee thấy Rosé vừa rồi không ngừng thì thầm vào tai Daejung, lông mày không thể không cau lại, là ảo giác sao? Ả luôn có một cảm giác giữa Rosé và Daejung không chỉ đơn thuần là quan hệ đồng nghiệp....

Thấy Hanchee thất thần nhìn về phía Rosé, Hwayoung lắc lắc tay kéo sự chú ý của ả về, dịu dàng nói: "Hanchee, đồ em nhờ chị mang đến đã mang chưa?"

Hanchee định thần lại: "Mang tới rồi đây."

Nói rồi, gã đưa cho cô ta một sấp thiệp mời, sau đó nói với mọi người: "Ngày mai là sinh nhật Hwayoung, hi vọng tối mai mọi người có thể đến dự buổi tiệc sinh nhật của cô ấy!"

"Ah! Mai là sinh nhật Park tiểu thư à!"

"Vậy nhất định là phải đến rồi!"

"Tiệc sinh nhật của Park tiểu thư chắc chắn là rất sang trọng, chúng tôi phải đến để mở rộng tầm mắt chứ!"

..........

Hwayoung mỉm cười ngọt ngào, đưa thiệp mời cho từng người, lúc phát cho Rosé, còn không quên dặn thêm một câu: "Rosé nhất định phải đến đấy nhé!"

Rosé lắc lắc ly rượu, mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm tấm thiệt đỏ kia.

Lúc đưa tới chỗ Daejung, Daejung chẳng thèm nhúc nhích: "Không cần đưa tôi, tôi không đi."

Hwayoung nghe thấy vậy mặt liền cứng đờ lại, nhưng ngay sau đó lại nhẹ nhàng quan tâm hỏi: "Tiểu Yang mai có việc gì à? Có thể tạm thời đổi ngày khác được không? Tôi rất mong cậu có thể tới dự! Xin cậu đấy!"

Cô ta đã đồng ý với mấy cô bạn thân hâm mộ Yang Daejung là nhất định sẽ mời được cậu ta đến.

Được đại mỹ nữ dùng ngữ khí này để cầu xin, sợ là bất kể là người đàn ông nào cũng sẽ không thể kháng cự được.

Có điều, Daejung không nằm trong danh sách này, thậm chí trong mắt còn mang chút khinh thường, bực bội nói: "Không đổi được, mai cũng là sinh nhật của bạn tôi!"

Nói rồi đưa mắt nhìn về phía Rosé.

Rosé nhấp rượu, không nói gì.

"Ưm... Trùng hợp vậy sao? Không ngờ bạn cậu là trùng ngày sinh nhật với tôi! Chắc là một người bạn rất quan trọng với cậu nhỉ? Vậy thật là tiếc quá! Nếu bên bạn cậu kết thúc, cậu có thể chạy tới chỗ tôi thì tốt quá, party của chúng tôi thâu đêm luôn mà!" Hwayoung tỏ ra hiểu chuyện nói.

Hừ, không mời được Yang Daejung, chẳng phải sẽ khiến cô ta mất mặt trước hội chị em sao?

Người bạn kia của Yang Daejung rốt cuộc là ai, không những trùng ngày sinh với cô ta, còn quan trọng đến mức có thể khiến hắn từ chối lời mời của cô ta trước mặt bao người như vậy!

'Đợi đã, ngày mai cũng là sinh nhật của......'

Hwayoung kinh ngạc, không ngừng nghi ngờ nhìn về phía Rosé.

Cô ta bỗng nhớ ra, sinh nhật của Rosé cũng trùng ngày với cô ta!

'Người bạn mà Giang Mục Dã nhắc tới chắc không phải là con Chaeyoung kia chứ?'

Đúng lúc này, cô ta chợt nhớ ra một chuyện. 'Kwon Ji-yong đã công bố người đầu tư thêm chính là Hansin Manoban, mà ba lại nói với mình, đối phương đã âm thầm chỉ định với đạo diễn là để Chaeyoung đóng nữ thứ, tại sao ông chủ của YG lại chỉ định Chaeyoung đóng vai nữ thứ?'

Nếu như cô ta đoán không lầm, mối quan hệ giữa Rosé và Daejung không hề đơn giản, vậy chắc chắn là Daejung đã nói giúp Rosé.

'Như vậy, tất cả mọi chuyện đều có thể thông được rồi.......Chẳng lẽ Chaeyoung lại cám dỗ được Yang Daejung?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro