Chó điên cắn người. Vậy chó sai hay là người sai?
"Nhảy thẳng xuống đây, mau! Còn giả bộ thùy mị cái mẹ gì!" Daejung gấp như lửa cháy tới mông rồi.
Rosé không nói gì, nhếch mép một cái, tay chống lên bệ cửa sổ, tung người nhảy một cái.
Daejung lập tức giơ tay kéo cô xoay xoay mấy vòng chắc chắn cô không có dấu vết mập mờ gì sau đó mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô: "Tối qua có xảy ra chuyện gì không?"
Rosé thiếu chút nữa bị anh ta xoay cho ngất luôn, tức giận nói: "Yang Daejung, mới sáng sớm ông đã lên cơn rồi à? Ngoài việc ngủ ngon ra thì tôi có chuyện gì để làm nữa đây?"
Gân xanh trên trán Daejung giật giật: "Chaeyoung! Bà là heo sao? Đừng nói tối qua bà không biết làm sao bà về đây được!"
"Tôi đương nhiên là không biết rồi!" Rosé vô tội nói.
DAejung hít sâu mấy hơi mới tỉnh táo lại được, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngu như thế tại sao còn chưa bị bán đi hả? Tối qua là Lisa đích thân bế bà về đấy!"
Rosé nghe vậy thì sợ run người, sau đó làm bộ khinh thường nói: "Vậy thì sao? Nhất định là Bánh bao không muốn đánh thức tôi nên mới cầu xin chị ta nó bế tôi về!"
Bởi vì lần trước ở quán bar cũng vậy, trừ Lisa, Mingie tuyệt đối không để bất kì ai đụng vào cô, cho nên cô mới không thấy việc này có vấn đề gì.
Daejung sắp tức chết rồi: "Park Chaeyoung, não bà hoạt động một tí được không hả? Rõ ràng Lisa có ý với bà có được không?"
Rosé thở dài một tiếng, sau đó đặt tay lên vai DAejung, thành khẩn nói, "Người anh em, tâm hồn chị đây rộng như biển khơi, sẽ không vì bất cứ một bông hoa ngọn cỏ nào trên đường mà dừng lại, cho nên dẫu em có quỳ xuống cầu chị đây làm dì em thì cũng không có cơ hội này đâu OK? Kính nhờ em đừng kéo chị đây vào cái chứng vọng tưởng của em, về tắm rồi ngủ đi!"
Daejung nghe vậy thì tâm tình phức tạp vô cùng, vẻ mặt xoắn xuýt nhìn chằm chằm cô: "Chẳng lẽ bà tính cả đời không kết hôn? Nhỡ đâu gặp được người mình thích thì sao? Park Chaeyoung, cái ý nghĩ này rất nguy hiểm đấy bà có biết không? Tôi nói bà nghe, dù sự nghiệp là trọng yếu nhưng với một người đàn bà mà nói thì hôn nhân mới là... A---------"
Rosé không nhịn được mà thẳng chân đạp tới: "Yang DAe-jung, ông chán sống rồi đúng không? Cố tình tìm chuyện cho tôi? Tôi thấy ông lâu lắm rồi không bị ăn đòn nên ngứa người hả!"
"Hôm trước bà vừa mới đánh tôi mà!"
"Lần trước hiển nhiên là không đủ, ngày hôm nay bà đây phải đem ông khuất phục, xem ông còn dám gợi đòn nữa không!" Rosé vén tay áo chuẩn bị động thủ.
Daejung chạy trối chết, đột nhiên nhìn sau lưng cô hô: "Dì..."
Rosé cười nhạt: "Cứu? Hôm nay ông có kêu rát cổ họng cũng không ai cứu nổi ông!"
Một giây trước khi ma trảo của Rosé rơi xuống, DAejung hô to: "Không phải... là dì tôi!"
Sống lưng Rosé cứng đờ, máy móc nghiêng đầu sang, sau đó liền thấy Lalisa đang mặc quần áo thể thao đứng ngược nắng ở đó, mồ hôi đang lăn trên mặt, bộ dạng như vừa đi chạy bộ buổi sáng về.
Đánh cháu ngoại người ta còn bị người ta bắt quả tang, đôi mắt Rosé lập tức đảo một vòng, chỉ Daejung nói: "La Đổng, "con hàng" này sáng sớm đã muốn đập cửa sổ nhà chị, kết quả bị tôi phát hiện, tôi đang chuẩn bị giúp chị đánh tên này một trận!"
Daejung trừng cô: "Vô sỉ..."
"Ông dám nói là ông không đập!" Rosé chính nghĩa nói.
Lisa đưa tay lấy một cọng cỏ trên tóc cô xuống, sau đó cực kì tự nhiên mà xoa xoa đầu cô, "Không cho phép đánh nhau, đi rửa mặt đi, có thể ăn sáng rồi."
"A, được!" Rosé đắc ý làm mặt quỷ với Daejung, bạch bạch chạy đi.
Thời khắc này, Daejung hận không thể nắm cổ Rosé mà lắc điên cuồng: "Một lần! Hai lần! Ba lần! Biểu hiện của Lalisa rõ ràng như thế rồi, chả lẽ mắt chó hợp kim của bà bị mù sao?'
Sau khi về phòng, Rosé đột nhiên nhớ ra mình đã quên một việc cực kì quan trọng, không biết tình hình đoạn Video kia như thế nào rồi.
Đều do thằng nhãi Daejung kia, vừa về nước đã lên cơn động kinh, suốt ngày tìm phiền toái cho cô.
Rosé mở máy tính ra, nhanh chóng tìm xem tất cả các tin tức liên quan.
Video NG 33 lần của Han Jiun đứng đầu top search, phần bình luận bên dưới rất rôm rả đa phần là mắng chửi Han Jiun và ngạc nhiên về kĩ năng diễn xuất của Rosé. Thế là, ngay sau đó mọi người bắt đầu nghi ngờ bài đăng nói Rosé phải dựa vào quy tắc ngầm mới đạt được vai diễn là vô căn cứ.
Tiếp đó, một số tài khoản giấu tên tung tin Han Jiun mượn việc công báo thù riêng, trong lúc diễn thì tát Rosé hộc máu mồm, kết thúc thì đánh bay tiểu trợ lí, suốt ngày làm ra vẻ là nghệ sĩ lớn, chuyên làm khó các nhân viên trong đoàn, v.v...
Sau cùng là các nghệ sĩ cùng nhân viên bình thường không ưa Han jiun dùng thân phận thực sự ra trận, lôi ra những sự việc tương tự, phá nát cái vỏ bọc giả tạo mà Han Jiun cố đã tạo ra trước mặt người hâm mộ.
Chuyên viên trang điểm Amy:' Lúc ban đầu tôi thật sự rất ghét Rosé, nguyên nhân là do Han Jiun cứ thích nhằm vào Rosé, mà muốn làm khó Rosé thì Han jiun phải chỉ cây dâu mắng cây hòe, thậm chí là cổ giận cá chém thớt. VD như tôi, vì để Rosé không được trang điểm mà ngày nào cô ta cũng tìm đủ lí do để bới móc, bắt bẻ tôi trang điểm đi trang điểm lại cho cô ta. Lúc ấy, tôi chỉ cảm thấy mình bị Rosé liên lụy cho nên rất ghét cô ấy, thật ra thì trong chuyện này Rosé không hề sai.
Tôi biết mình nói những lời này ra thì người nào đó nhất định sẽ tìm tôi gây phiền toái, nhưng không nói ra thì lương tâm bất an. Cái hôm mà fan của Tiểu Yang tới đoàn làm phim gây chuyện, nếu không nhờ Rosé cản giúp tôi hòn đá đó thì bây giờ khuôn mặt của tôi cũng không còn nguyên vẹn!'
Trợ lí trường quay Nam Eun Suk: 'Cái gì mà nhanh mồm nhanh miệng, ghét ác như thù chứ, Han jiun chính là khối ung nhọt chuyên bắt nạt nhân viên phía sau hậu trường lại còn cố tỏ vẻ thanh cao. Suốt ngày vênh mặt hất hàm sai khiến chúng tôi, hoàn toàn đem những nhân viên như chúng tôi thành người hầu, một ngày tôi bị cô ta sai bảo phải chạy tới chạy lui mấy chục chuyến, cô ta cho rằng tôi là người giúp việc của nhà cô ta chắc?
Còn Rosé, bình thường độc lai độc vãng*, nhìn thì có chút lạnh lùng nhưng cô ấy đối xử với chúng tôi rất khách khí, mỗi lần quay xong đều nói cảm ơn tất cả mọi người, cho dù chúng tôi có thành kiến không thèm trả lời cô ấy thì cô ấy vẫn luôn làm như vậy.'
(*Độc lai độc vãng: hay ở một mình.)
Trợ lí đạo diễn: 'Tuy là dân đen thấp cổ bé họng, nhưng vẫn muốn nói lời công đạo. Chỉ có duy nhất ngày quay đầu tiên là có người đến tặng đồ cho Rosé, còn bình thường không hề thấy cô ấy có gì mập mờ với bất kì người đàn ông nào. Phụ nữ xinh đẹp thì được người ta theo đuổi cũng là chuyện bình thường, chỉ không ngờ mọi chuyện sau này lại thành ra như vậy.'
Thợ quay phim: 'Sự chuyện nghiệp của Rosé chắc chắn là do khổ luyện mà thành, vô cùng nhạy bén đối với máy quay. Có NG lần nào thì đó là do người khác mắc lỗi chứ những cảnh quay của cô ấy đều chỉ cần một lần là xong, nếu chỉ quay mình cô ấy thì nhẹ nhàng biết bao nhiêu. Còn Han jiun... đại khái là ác mộng đối với tất cả những người làm nghề quay phim đi! Chính mình phẫu thuật thẩm mỹ quá đà, cái mũi nhìn rất kì quái lại còn trách kĩ thuật quay của tôi kém, chẳng lẽ tôi còn phải chỉnh Photoshop cho mình cô ta sao?'
Đạo diễn Won U Jin: 'Trên mạng có lời đồn Rosé dùng quy tắc ngầm là hoàn toàn vô căn cứ, không chỉ làm nhục Rosé mà còn làm nhục cả đoàn làm phim chúng tôi. Vốn nghĩ chờ chúng tôi hoàn thành bộ phim, để mọi người thấy thực lực của Rosé, là phượng hoàng hay là gà rừng thì đến lúc đó sẽ biết. Nhưng, hiện tại chuyện này đã phát triển đến nỗi ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến trình của đoàn làm phim, nên đành phải đưa ra một số cảnh quay ngoài lề, mọi người tự nhìn đi! [Clip]
Nhà chế tác Kwon Ji-yong: 'Ài, mọi người cũng đã lên tiếng rồi thì tôi cũng nên tỏ thái độ thôi! Tôi thấy không ít người nói bộ phim này của chúng tôi đột nhiên tăng thêm 15 tỷ Won tiền đầu tư là đến từ kim chủ sau lưng Rosé, thế nên để đánh sập những tin vịt đó nên tôi đã hỏi ý kiến người đầu tư, bây giờ xin được công bố danh tính của người ấy @Hoàng Tử Cá Chép.'
...
Rosé biết chắc có rất nhiều người trong đoàn nhịn Han jiun tới nghẹn họng rồi, chỉ cần có một người lên tiếng thì tự khắc sẽ kéo theo một đống người nữa, nhưng không ngờ bọn họ ngoài việc lên án Han Jiun lại còn đồng thời khen cô một trận. Coi như là thu hoạch ngoài ý muốn đi! Dẫu sao thì cố gắng của mình được mọi người công nhận cũng là một chuyện rất đáng để vui mừng.
Bài đăng của Kwon Ji-yong là bài đăng làm cho cô tò mò nhất, cô vội vàng mở ID: Hoàng Tử Cá Chép xem xem người đầu tư rốt cuộc là ai...
Vừa mở ra thì thấy quạ bay đầy đầu...
Phần profile của Hoàng Tử Cá Chép có hàng chữ to tướng: Tổng giám đốc điều hành công ty giải trí YG - Hansin Manoban...
'Đường đường là một Tổng giám đốc của một Công ty Giải trí lớn mà lại đặt cái ID tức cười như mấy nhóc cấp hai còn hỉ mũi chưa sạch vậy!'
'Không ngờ được người đầu tư kia lại là Hansin, tuy có chút bất ngờ nhưng cũng hợp tình hợp lý. Dù sao đây cũng là bộ phim đầu tiên Yang Daejung nhận sau khi về nước, YG tất nhiên sẽ ủng hộ mạnh tay rồi. Chẳng qua chỉ là một vai nam thứ mà đầu tư tận 15 tỷ, không hổ là công ty giàu nhất giới thương nghiệp.'
Bài đăng này của Kwon Ji-yong đã giải quyết mọi vấn đề đáng ngờ cũng như rửa sạch vết nhơ của Rosé. Giờ chỉ còn mỗi Han Jiun bị đeo lên cái mác nhân phẩm kém còn giả bộ thanh cao lại còn cả kĩ năng diễn xuất rác rưởi.
Đáng tiếc là, tuy mọi người đều nhận ra lần bôi nhọ Rosé này chắc chắn có dính líu tới Han Jiun nhưng lại không có chứng cớ xác thật để chứng minh.
Sự tình phát triển tới mức này đã đạt tới hiệu quả mà Rosé mong đợi, nhưng không ngờ được diễn biến phía sau lại đặc sắc như thế này.
Hơn 12h đêm hôm qua, quản lí của Han Jiun - Goon Nyeong đã đăng một bài post lên tài khoản Insta cá nhân của mình.
Trực tiếp cung cấp chứng cứ Han Jiun thuê Maketing ảo bôi đen Rosé và lợi dụng tài khoản ảo để kích động fan của Yang daejung đi tìm Rosé tính sổ.
Nhưng thế vẫn chưa là gì, Goon Nyeong cũng tuyên bố thẳng luôn thân phận "thiên kim tiểu thư" của Han Jiun là giả.
Người cha giàu có trong truyền thuyết của Han Jiun không phải cha ruột mà chỉ là cha nuôi của cô ta, hơn nữa đối phương đã có vợ con.
Chứng cứ đi kèm là số lượng lớn những đoạn chat nói chuyện mập mờ và vô số hình khiêu dâm của Han Jiun.
Giờ coi như Han Jiun có mấy nghìn cái miệng cũng không cãi nổi.
Trước mắt Han Jiun chỉ còn một con đường - rời khỏi giới giải trí, còn vấn đề bao giờ thì tái xuất, thôi đừng nghĩ nữa!
Không biết giữa Goon Nyeong với Han Jiun có mâu thuẫn gì mà cô ta lại phải dùng tới chiêu đồng quy vu tận tuyệt tình như này. Phải biết rằng hành vi tiết lộ đời tư của nghệ sĩ là điều tối kị của nghề quản lí.
Chuyện càng lúc càng to, FJ từ lúc biết tin đã tìm mọi cách để xóa bài đăng này nhưng điều này chỉ càng làm cho cư dân mạng thêm phẫn nộ.
Vì vậy, FJ chỉ còn cách 'mất bò mới lo làm chuồng', lên tiếng bày tỏ sẽ truy cứu trách nhiệm của Han Jiun trong việc cô ta phỉ báng Rosé. Cả chuyện Han Jiun được bao dưỡng cũng được mập mờ tỏ ý là sẽ điều tra đến cùng.
Nói chung là bọn họ vẫn còn luyến tiếc công sức đã bỏ ra để bồi dưỡng nên Han Jiun.
Hôm nay Rosé không có cảnh quay, vốn định ở nhà nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, ai ngờ mọi chuyện lại bị làm lớn như vậy, dự là hôm nay không được yên ổn. Quả nhiên, vừa ăn sáng xong thì nhận được một cú điện thoại gọi đến công ty.
Trong phòng họp, Hwayoung, Jimin, Han Jiun đều có mặt đầy đủ, còn có một người là Trưởng phòng của Phòng quan hệ công chúng - Bong Jong Koo.
Han Jiun cúi đầu, hai vành mắt đen xì, vừa thấy Rosé đã đứng lên như con gà bị chọc tiết: "Con khốn này! Bây giờ mày đắc ý lắm phải không? Mày cứ chờ đấy, tao sẽ không bỏ qua cho mày!"
Rosé bất đắc dĩ ngoáy ngoáy lỗ tai, lần nào lời thoại cũng y chang nhau, tai cô sắp chai tới nơi rồi.
"Im miệng, cô sợ mọi chuyện chưa đủ lớn sao?" Bong Jong Koo không nhịn được mắng.
Han Jiun không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể hậm hực ngồi xuống, cái ông cha nuôi của cô ta sau khi mọi chuyện được đưa ra ánh sáng thì đột nhiên mất liên lạc, lúc này vận mạng của cô đều nằm trong tay Bong Jong Koo.
"Ngồi đi. " trưởng phòng Bong chào hỏi Rosé một tiếng, thần sắc do dự như đang chuẩn bị ra quyết định gì đó.
Lúc này, Jimin đang ngồi một bên mở miệng nói: "Rosé, chuyện đêm qua chắc cô cũng biết, tôi cũng không giải thích nhiều. Là như này, lát nữa Han Jiun sẽ đăng bài xin lỗi cô, cô đáp lại một chút là được, nói chuyện này cô cũng có chỗ sai, đồng ý tha thứ cho cô ấy, biểu hiện sao cho rộng lượng chút."
Hwayoung cũng lập tức khuyên nhủ: "Rosé, chị biết trong lòng em cũng không thoải mái nhưng chuyện này quả thật em cũng có sai, dù sao thì không thể để ân oán cá nhân của hai người mà liên lụy đến công ty được! Biện pháp duy nhất bây giờ là phải đè mọi ảnh hưởng tiêu cực xuống mức thấp nhất!"
Rosé thản nhiên nhìn bộ dạng "mình vì mọi người" của Hwayoung sâu xa nói: "Park tiền bối, nếu như tôi nhớ không nhầm thì từ đầu tới cuối chỉ có Han Jiun nhằm vào tôi thôi, riêng tôi vẫn luôn nhớ kĩ lời của chị Jimin, không được làm mất thể diện của công ty, phải lấy lợi ích của công ty làm trọng, thế nên bị bắt nạt cũng không dám làm phiền công ty, im lặng mãi cho đến khi mấy người bạn tốt bụng trên mạng lấy lại trong sạch cho tôi."
"Bây giờ trên mạng nóng nhất vẫn là chuyện Han Jiun bị bao dưỡng với chuyện cô ta làm tiểu tam, đây rõ ràng là Han Jiun không để ý đến lợi ích công ty. Hãm hại nghệ sĩ cùng công ty, bôi nhọ hình tượng của công ty đều là cô ta! Chẳng lẽ ý của chị là bị một con chó điên đuổi theo cắn loạn rồi rơi xuống rãnh chết, chả lẽ cũng là lỗi của tôi sao?"
'Nếu tôi đăng bài tha thứ cho Han Jiun thì chẳng phải công sức của tôi sẽ đổ sông đổ bể sao. Nghĩ hay nhỉ?'
Hwayoung bị Rosé nói cho nghẹn họng, cái gì mà mấy người bạn tốt bụng trên mạng, rõ ràng chính cô ta là tác giả của mấy thứ kia, còn ở đó mà giả vờ vô tội.
Han Jiun mới yên lặng được một hồi đã bị Rosé làm cho phát điên: "Mày nói ai là chó điên! Mày nói rõ ràng cho tao! Mày..."
Thấy Han Jiun lại ồn ào, Bong Jong Koo lập tức lên tiếng cắt đứt: "Không cần xin lỗi nữa."
"Có thật không?" Han jiun lập tức hớn hở, nhưng Bong Jong Koo lại tiếp tục nói: "Jiun, cô viết một lá thư xin rút khỏi giới giải trí đi!"
Han Jiun hét ầm lên: "Cái gì? Anh để tôi rút khỏi giới giải trí? Sao tôi phải rút! Tôi mới không cần phải viết cái thứ đó!"
Sắc mặt Bong jong Koo lúc này đã mất kiên nhẫn: "Tôi để cô viết là còn chừa mặt mũi cho cô! Đừng có không biết xấu hổ như thế!"
"Không phải chỉ là bao dưỡng sao! Trong cái giới giải trí này có nữ minh tinh nào không bị bao nuôi, tiểu tam nhiều như thế tại sao lại chỉ có mình tôi là phải rút khỏi giới giải trí!"
"Bởi vì chỉ có mình cô ngu xuẩn, khiến tất cả mọi người đều biết!"
"Tất cả những chuyện này đều do con khốn Goon Nyeong kia, cô ta phản bội tôi! Tại sao các người không truy cứu trách nhiệm của cô ta!"
"Cô ấy từ chức rồi, cô bảo tôi truy cứu kiểu gì? Goon Nyeong là người quản lí có tính khí tốt nhất trong công ty rồi mà cô ấy còn phải làm như vậy, cô tự mà tự đặt tay lên ngực mà hỏi trừ Goon Nyeong ai còn chịu được cô? Bình thường cô quát mắng hành hạ người ta thì thôi, con trai nhà người ta sốt cao 40 độ cần phải đi bệnh viện, cô sống chết không to người ta đi, kết quả, nửa đêm cô ấy mới chạy về được thì con trai cô ấy đã phải vào phòng cấp cứu, đến nay còn chưa qua cơn nguy hiểm!" Đừng nói Goon Nyeong đến chính anh ta còn chán ngán việc cứ phải đi chùi đít cho Han Jiun.
Han jiun nghe vậy vẫn không cho rằng cô ta đã sai, vẻ mặt câng câng: "Chả phải vẫn còn sống đấy thôi! Không phải là có bác sĩ ở đó rồi sao, cô ta chạy đến cũng chả giúp được gì! Thế mà cô dám lấy cớ đấy để đẩy tôi vào chỗ chết?"
Tới lúc này Han Jiun vẫn không hiểu tại sao một kẻ hèn yếu, nhu nhược như Goon Nyeong lại đột nhiên làm ra loại chuyện như này, cô ta đã li dị chồng, con trai lại là một ấm sắc thuốc, tiền thuốc thang mỗi tháng chỉ có tăng không có giảm, không có công việc này thì cô ta lấy gì nuôi gia đình?
Đương nhiên một kẻ tép riu như Han jiun sao mà đoán được người đứng sau dàn xếp vụ này một đại nhân vật như Kang Daesung.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro