Chờ Đợi
Bậu sang phà Gạch Miễu
qua lẽo đẽo theo sau
Đôi bóng trăng trên đầu
tưởng như áo cô dâu
Áo bậu đỏ cánh kiến
da bậu vàng phù sa
Mắt ngời xanh nước biển
tim bậu hồng lòng qua ......
Cô ơi, cô hai ơi trời ơi con biết cô ra đây mà chiều nào cô cũng ra đây đứng chờ cậu về riết giờ ông bà không thấy cô là nóng ruột nóng gan lên biểu con chạy kiếm cô
Hạnh bây có nghĩ chắc giờ cậu bây đã bên cô rồi không Hạnh. Liệu cậu bây có nhớ cô không ?
Hay giờ mình về đi cô trời cũng sập tối rồi cô, chiều mai con với cô ra nữa nha chứ cô đi mình ông bà sốt ruột đó cô
Hạnh lấy trong túi ra chiếc khăn tay đưa cô chô lau hết nước mắt nảy giờ cô khóc nhưng càng lau cô càng khóc cô cứ nghẹn ngào không nói được gì, ánh mắt cô lúc này cũng đã đỏ hoe vì khóc suốt buổi chiều nhìn mà xót còn đâu cô 2 Thái Anh nhà họ Phác xinh đẹp bao người mê đắm mê đuối
Hạnh biết cô không muốn về nhưng vẫn này nỉ cô đi còn có sức mai chờ nữa chớ không cô lại đỗ bệnh khiến ông bà lo
Cô ơi mình về nha cô
Ừa về thôi....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro