Chương 132
Từ lúc Dong Wook xuất hiện Yong Joon liền được vệ sĩ ở sau đỡ dậy, khó khăn tự đứng, nhưng khóe miệng hắn lại dấy lên nụ cười thắng lợi, bởi vì...
"Đại tiểu thư, toàn bộ lính đánh thuê phụ trách Park tiểu thư đã bị một phát súng đoạt mạng."
Lúc này, tai nghe trong tai Lisa truyền đến báo cáo của Tzuyu.
Gương mặt yêu mị của Lisa lúc này hiện đầy vẻ lo lắng và mờ mịt, lại để sót Dong Wook, đáng hận, cuối cùng vẫn làm Chaeyoung bị cuốn vào.
"Hahaha~ LaLisa, sai một bước, thua cả ván cờ."
Yong Joon cười nói, gương mặt Lisa đã cố hết sức che giấu sự lo lắng dành cho Chaeyoung, nhưng nàng vẫn còn yêu Chaeyoung sâu sắc như ngày nào, làm sao có thể tùy tiện là có thể che giấu được?
Đôi mắt Lisa híp lại, sau đó chế giễu nói.
"Vậy sao? Ông cho rằng tôi thật lòng lo cho cô ấy?"
Vừa nói, Lisa vừa xốc Joohuyn nằm dưới đất lên, chĩa súng vào thái dương cô nói, đối với Yong Joon làm hành động kéo chốt súng <răng rắc>.
Yong Joon nét mặt tiếc nuối lắc đầu.
"Vậy à?"
Sau đó hắn rút súng bên hông vệ sĩ, không chút báo trước nổ súng bắn Chaeyoung.
<đoàng...>
Đạn xuyên qua tóc Chaeyoung, cũng sượt qua bả vai Dong Wook, nhưng không làm ai trong bọn họ bị thương, chỉ mang lại mùi thuốc súng gay nồng.
Hô hấp và trái tim Lisa đồng loạt chậm lại, thân thể lay động, xém chút nữa ngã xuống, còn Joohuyn mất đi chống đỡ, nặng nề ngã vật xuống đất trong phút chốc, tạm thời rơi vào hôn mê.
Thấy Joohuyn ngã xuống, trái tim Yong Joon đau thắt.
"Nếu cô đã không để ý cô ta, còn Châu Hiền lại bị cô biến thành như vậy, nếu đã vậy, trên người Châu Hiền có bao nhiêu vết thương, Chaeyoung phải chịu gấp mười lần số vết thương ấy."
Yong Joon cười nói, giọng điệu cuồng ngạo, ánh mắt ác khí nhìn Chaeyoung đang hôn mê trên bả vai Dong Wook. Sau đó hắn vén những sợi tóc rối bời của Chaeyoung, nâng đầu Chaeyoung dậy, để Lisa nhìn rõ. Lúc này Lisa mới phát hiện hai gò má Chaeyoung mang đầy những dấu ngón tay đỏ lửng, khóe miệng còn lưu vệt máu, rõ ràng đã bị bàn tay mạnh mẽ chụp lên mới bị bất tỉnh, còn người xuống tay không thể nghi ngờ là Dong Wook...
"Ái chà... thật đáng thương, nhưng Châu Hiền của tôi càng đáng thương hơn, vậy nên, tạm thời ủy khuất cô vậy..."
Yong Joon khẽ vuốt ve gò má Chaeyoung, êm ái như vuốt ve bảo vật, nhưng đối với Lisa chỉ đơn giản hắn đang vũ nhục Chaeyoung.
"Đủ rồi, trao đổi con tin."
Lisa hô lên, nàng không cách nào tha thứ được việc Chaeyoung bị người khác vuốt ve, còn ý đồ của Yong Joon không chỉ vuốt ve đơn giản như vậy.
Yong Joon giơ ngón trỏ lên lắc lắc với Lisa, tỏ ý không đồng ý.
"Trao đổi con tin cũng được, nhưng trên người Châu Hiền đã bị nhiều vết thương không thể cứ tính như vậy là xong, trên người Chaeyoung nhất định cũng phải như Joohuyn mới được."
Sau đó hắn tỏ ý vệ sĩ đưa dao găm cho hắn, nhận lấy dao găm, hắn ném khẩu súng cho vệ sĩ, sau đó dùng mũi dao sắc bén lay lay vài cái trên mặt Chaeyoung, tiếp theo một lọn tóc của Chaeyoung bị gọt mất, rơi xuống lòng bàn tay Yong Joon.
"Châu Hiền bị thương trên đùi, cô cũng phải bị thương trên đùi."
Yong Joon nói xong, liền chuẩn bị dùng mũi dao đâm vào đùi Chaeyoung.
"Không!"
Lisa hét lên.
"Ông rốt cuộc muốn sao?"
Nàng cơ hồ nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Yong Joon dừng động tác, tiếp theo dùng ánh mắt chất vấn nhìn Lisa, sau đó nhìn về phía Joohuyn đã bất tỉnh trên đất, tỏ ý Lisa đưa Joohuyn qua.
Lisa hầu như không còn lựa chọn, lập tức cho lính đánh thuê nâng Joohuyn lên.
"Vậy ông cũng phải thả người."
Lisa nói.
"Vậy thì cô ta nhất định phải như Châu Hiền."
Bỗng ánh mắt Yong Joon biến thành hung ác, sau đó lấy lưỡi dao trong tay hắn rạch đứt da thịt trên cổ Chaeyoung, không sâu mấy, chỉ vừa rách da, nhưng máu tươi vẫn từ chỗ vết thương nho nhỏ chảy ra, nhuốm ướt áo sơ mi trắng của Dong Wook...
"Đừng mà."
Tiếng Lisa mang theo nức nở, sau đó nàng dùng thanh âm run rẩy ra lệnh cho lính đánh thuê mang Joohuyn qua.
Đội trưởng lính đánh thuê vốn nghi ngờ Chaeyoung bị Dong Wook bắt, suy đoán kỳ này chị em có thể đã gặp phải bất trắc, nhưng bây giờ Lisa đưa con chủ bài duy nhất cho Yong Joon, đây không phải đang tự tìm đường chết sao?
"La tiểu thư, như vậy không được thỏa đáng."
Cô khuyên giải nói.
"Đưa qua, nếu ai ngăn cản, tôi giết kẻ đó!"
Lisa liền chĩa mũi súng vào trán đội trưởng lính đánh thuê, ánh mắt nổi điên khiến những lính đánh thuê còn lại đều kinh hãi, các cô có loại dự cảm, lần hợp tác này với Lisa không thể nghi ngờ là lột da hổ. Nhưng lính đánh thuê không thể bán đứng chủ thuê, cho nên cô vẫn nhịn xuống nghe theo mệnh lệnh của Lisa.
Phái hai người đưa Joohuyn đã hôn mê qua cho Yong Joon, còn Yong Joon cũng phái hai vệ sĩ qua tiếp ứng, bầu không khí rơi vào yên tĩnh quỷ dị, chỉ nghe thấy tiếng lá cây xào xạc trong gió và tiếng bước chân của người tiếp ứng.
<đoàng...>
Tiếng nổ súng lại vang lên, tiếng nổ này đã phá vỡ bầu không khí yên tĩnh mà quỷ dị, cũng cắm vào thái dương Dong Wook...
Chỉ thấy thái dương Dong Wook bỗng tràn ra máu, dường như đã cắm sâu vào não, máu tươi cực kỳ đậm đặc phọt ra trên mặt Chaeyoung, tiếp theo thân thể hắn mất hết khí lực, nghiêng một cái, sắp ngã xuống đất, thậm chí ngón tay trên cò súng cũng không kịp bóp...
Yong Joon thấy vậy, vội vàng đỡ lấy Chaeyoung tuột xuống trên vai hắn, ôm cô thật chặt vào ngực, dùng dao găm kề trên cổ ngọc đang tràn ra máu tươi, tiếp theo lùi về sau bức tường người, phòng ngừa kẻ nọ lại nổ súng.
Còn thân thể Dong Wook cũng nhanh chóng ngã xuống, hướng hắn ngã có một hàng rào của nghĩa trang, hàng rào bằng gỗ, nhưng do lâu năm không sửa sang, không chịu nổi sức nặng của Dong Wook vỡ tan tành, sau đó giống như mở ra một cái lỗ bự, thân thể Dong Wook lăn xuống, mặc dù trước mặt là cỏ ướt mềm, nhưng cũng có kha khá bia mộ, mà Dong Wook đã chết tốc độ lăn không có cách khống chế, nhất thời sau đầu đâm vào đầu nhọn của một bia mộ, não theo chỗ vết thương phọt ra không ngừng. Còn thân thể hắn vẫn không ngừng lăn, dọc theo đường lăn đều là màu đỏ của máu và chất não đậm đặc...
"Ra đây, bằng không tôi giết chết cô ta ngay lập tức!"
Yong Joon trơ mắt nhìn thi thể Dong Wook sau khi chết bị nát thê thảm không nỡ nhìn, hốc mắt ươn ướt có chút đỏ, dù sao Dong Wook trung thành theo hắn đã hai mấy năm, công lao khổ lao nhiều đếm không xuể, lại bị giết như vậy trước mắt hắn...
Song phương trao đổi con tin cũng cứng ngắc ở chính giữa, sau khi lính đánh thuê nghe tiếng súng, liền rút súng ngắm ngay Joohuyn, còn tiếp ứng Yong Joon phái đi cũng chỉ đành rút súng ngắm ứng phó.
"Ra đây!"
Yong Joon nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp theo mũi dao đâm một phần vào cổ Chaeyoung, còn vết thương Chaeyoung bị tổn thương ngày càng nghiêm trọng, máu tươi càng chảy ra mãnh liệt, như đang thoát ra khỏi thân thể cô vậy.
Còn Chaeyoung chỉ khẽ rên một tiếng, bày tỏ đau đớn, mi mắt nhắm nghiền giật giật, như đang nói mớ...
Lệ trong hốc mắt Lisa xông ra, mũi dao kia như không phải đâm vào cổ Chaeyoung, mà là trái tim nàng.
"Đừng mà, tôi xin ông, đừng tổn thương em ấy."
Lisa dùng giọng điệu cầu xin nói với Yong Joon tư thái càng cúi thấp...
"Gọi tên kia bước ra, đưa Châu Hiền qua đây, bằng không, tôi không bảo đảm khí quản cô ta sẽ không bị cắt đứt..."
Yong Joon hướng vết thương của Chaeyoung khoa tay múa chân, mỗi một động tác đều làm trái tim Lisa kinh hãi.
"Tzuyu, ra đây, ai cho cô tự tung tự tác!"
Lisa gào to.
Lúc này, Tzuyu nhếch môi bước ra từ bia mộ cách thi thể Dong Wook không xa, cô cầm súng bắn tỉa trên tay, vẻ mặt quật cường nhìn đám người đứng trước Lisa, còn vệ sĩ tiếp ứng Yong Joon phái đi cũng đưa Joohuyn đang hôn mê trở lại bên người Yong Joon...
Mà sau lưng Tzuyu, những người theo cô cũng từ chỗ tối bước ra, trong đó cũng bao gồm Nicole do Tzuyu mang tới.
Yong Joon đơn giản cho người kiểm tra vết thương Joohuyn, phát hiện trên bắp chân trái là nghiêm trọng nhất, lại trúng ba phát súng, phải lập tức đi bệnh viện, nếu không sẽ bị tàn phế, nhưng bây giờ khắp nơi đều là người của Lisa, hắn cũng không thể tùy tiện cho người đưa Joohuyn đi bệnh viện, bây giờ đặt cược duy nhất của hắn chính là Chaeyoung đang nằm trong ngực.
"Nicole?"
Yong Joon lanh mắt, lập tức liền chú ý thấy Nicole đang run lẩy bẩy nấp sau lưng Tzuyu.
Nicole thấy Yong Joon chú ý đến cô, thân thể càng run rẩy lợi hại, hận không thể rút cả người vào đó.
"Thì ra vẫn chưa chết, hừm..."
Yong Joon hừ nhẹ nói, tin tức bên Đức cho hay, chiếc xe Nicole ngồi quả thật đã xảy ra tai nạn, trên xe có thi thể, còn tài xế không rõ tung tích, có lẽ nhận tiền xong đã bỏ trốn, không ngờ người chết lại không phải Nicole...
"Ông đã giết cha mẹ em ấy, chẳng lẽ còn muốn giết luôn em ấy?"
Lisa hỏi, nàng chặt chẽ che miệng, kềm chế đau đớn trong lòng.
"Tôi không muốn giết cô ta, cho nên cô đừng có ép tôi."
Yong Joon không chối bỏ, nhưng hắn lại không để ý thấy Chaeyoung trong ngực hắn nhíu chặt đôi lông mi rậm một cái...
Lúc này, bỗng nhiên Joohuyn tỉnh lại trên lưng vệ sĩ, có thể do đau đớn, cũng có thể do trong lòng không yên, khiến cô mở mắt ra, mặc dù tình cảnh của cô đang an toàn, nhưng khắp người Chaeyoung lại đầy máu tươi, mà kẻ đầu têu lại là cha cô.
"Cha, đừng, đừng tổn thương chị ấy..."
Joohuyn nằm trên lưng vệ sĩ thoi thóp cầu xin nói, đây cũng là lần đầu tiên từ lúc Yong Joon nhốt cô đến nay, cô mới gọi Yong Joon là cha.
"Cha bị thương con không lo, ngược lại lại lo cho cô ta."
Yong Joon bỗng cưng chiều nhìn về phía Joohuyn, nhưng mũi dao lại càng sâu vào da thịt Chaeyoung một chút, Lisa và Joohuyn cùng kinh hãi khi nhìn thấy.
Lisa bỏ súng xuống, tiến lên một bước, thoát khoải vòng bảo vệ.
"Đừng động vào em ấy, ông muốn sao tôi cũng đồng ý, đừng mà..."
Lúc này trên gương mặt xinh đẹp của Lisa vẫn đang chảy xuống những giọt lệ nóng bỏng, nàng sợ thật sự, thật lòng sợ Chaeyoung bị thương, càng thêm sợ hãi Chaeyoung sẽ rời bỏ nàng vĩnh viễn.
"Tôi muốn cô tự sát."
Yong Joon nói ra điều kiện của mình.
Còn Joohuyn lúc này đang vùng vẫy bất lực trên lưng vệ sĩ, lúc trước đã hao hết khí lực, cô cũng hết cách tránh, nếu Lisa không đồng ý, vậy người chết rất có thể là Chaeyoung, cô không muốn.
"Chị ấy chết con cũng không thiết sống nữa."
Joohuyn nói.
Thân thể Yong Joon khựng lại, không tưởng tượng nổi nhìn Joohuyn, quả nhiên con gái lòng bàn tay hướng ra ngoài, sống chết trước mắt lại chỉ quan tâm đến tính mạng của người nó yêu.
"Yên tâm, cha sẽ không để cô ta chết, cô ta sẽ thuộc về con."
Yong Joon nhỏ nhẹ dụ dỗ nói, giọng nói chỉ những người gần đó mới nghe được.
"Lisa chết, chị ấy cũng không sống nổi, các người dừng đấu đá đi được không?"
Joohuyn thử khuyên giải nói, mặc dù cô thống hận những hành động Lisa làm với cô, và làm nhục Yong Joon, nhưng nếu Lisa chết, Chaeyoung còn muốn sống một mình trên cõi đời này sao?
"Im miệng!"
Yong Joon nổi nóng, bệnh tâm thần la hét Joohuyn.
"Vẫn chưa ra tay à?"
Yong Joon lần nữa nhìn về Lisa nhặt khẩu súng dưới đất, đã nhắm ngay thái dương của chính mình.
"Đại tiểu thư, đừng, hắn vẫn không tha cho Park tiểu thư đâu."
Tzuyu chạy lên nấc thang chuẩn bị ngăn cản, nhưng trước lúc cô chạy lên, Nicole đứng sau lưng cô bỗng trúng một phát súng bỏ mạng, thì ra Yong Joon đã hạ lệnh nổ súng.
Lisa mang theo tuyệt vọng, ánh mắt quyến luyến nhìn Chaeyoung như vẫn ngủ say trong ngực Yong Joon.
"Đáp ứng tôi, nhất định phải chữa trị cho em ấy."
"Đương nhiên, trước hết cô cũng phải hạ lệnh cho toàn bộ người của cô rút hết."
Yong Joon thế nhưng vẫn chưa quên ở đây toàn bộ đều là người Lisa.
"Các cô, toàn bộ, đều trở về đi, trở về..."
Lisa nói với Tzuyu, cũng nói với nhóm lính đánh thuê đứng sau.
Nhóm lính đánh thuê không có vấn đề, chỉ cần có tiền thì sao cũng được, mặc dù chỉ có gấp đôi, nhưng ít ra không cần phải đánh một trận sống chết.
Còn Tzuyu vừa vặn đứng bên cạnh Lisa.
"Sau khi tôi chết, giúp tôi chăm sóc cho em ấy cẩn thận, cảm ơn cô."
Lisa nói với Tzuyu, như ở thời khắc sinh tử lần đó nàng phân phó cho Tzuyu, thế nhưng đây lại là lần đầu tiên nàng nói cảm ơn với Tzuyu, là lời nói không cho phép từ chối, bởi vì nàng vĩnh viễn đều không có cách buông tay Chaeyoung.
Lisa phân phó xong, thật sâu liếc nhìn Chaeyoung, sau đó bỗng nhiên đẩy Tzuyu đang vội vàng ngăn cản chuẩn bị nói gì đó với nàng ngã trên đất, sẵn sàng bóp cò.
<đoàng...>
Tiếng súng này vang lên, nước mắt Tzuyy phá đê trào ra, hoảng loạn nằm trên đất vội vàng ngẩng đầu nhìn Lisa, nhưng Lisa vẫn yên lành đứng tại đó, đang dùng ánh mắt kinh hoảng nhìn về chỗ Yong Joon.
Lúc này, Yong Joon cau mày ngạc nhiên nhìn chăm chăm Chaeyoung đang mở hai mắt trong ngực, lúc này trên mặt Chaeyoung đầy máu me, còn khẩu súng ngắn ổ xoay trong tay cô đang chĩa vào bụng hắn, mà viên đạn vừa rồi bắn ra, đã nằm trong bụng, xuyên qua nội tạng...
Yong Joon nghe thấy Chaeyoung bên tai hắn nói, đột nhiên cười nói.
"Vậy sao? Tôi đã quá xem thường cô, nhưng tôi vẫn còn sống để nhìn Lisa chết."
Nói xong, Yong Joon dùng một tay khác ngăn cản Chaeyoung lần nữa áp đảo kích cò khẩu súng ổ xoay, dùng dao sắc bén chuẩn bị cắt vào cổ Chaeyoung.
"LaLisa, tiếp tục đi, tôi muốn nhìn thấy, cô..."
Chết... nhưng hắn chưa nói xong, Chaeyoung bỗng nhiên ôm lấy hông hắn dùng sức, do hắn đã trúng hai phát đạn, không còn bao nhiêu sức để chống đỡ thân thể...
Chaeyoung không để ý ôm hắn cả người ngã xuống, tại đó là khe hở giữa bức tường người, cũng đồng thời là nơi Dong Wook rơi xuống, trong lúc những vệ sĩ còn chưa kịp phản ứng, Chaeyoung ôm lấy Yong Joon cùng đâm bể hàng rào lăn xuống.
Từ đầu đến cuối tôi luôn tỉnh táo, sẽ không cho ông động vào chị ấy dù chỉ một chút...
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro