Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Lửa Và Ánh Chiều Tà

Chương 1: Lửa Và Ánh Chiều Tà

GIỚI THIỆU:

Một câu chuyện về tình yêu thời kháng chiến chống giặc ngoại xâm, sự phản bội và hy sinh. Lệ Sa (LaLisa/ Lisa) và Thái Anh (Park Chaeyoung/ Rosé) là hai con người xa lạ nhưng sợi dây định mệnh kỳ diệu lại buộc chặt họ lại với nhau giữa những năm tháng khắc nghiệt của chiến tranh. Câu chuyện chứa đựng nỗi đau, nhưng cũng là sự hồi sinh từ những tổn thương.

Lệ Sa: Một cô gái con lai Việt - Pháp bị dân làng xem như là kẻ ngoại lai, là 'cái bóng của kẻ thù' vì cha cô từng là lính thực dân. Lệ Sa lớn lên với sự căm ghét bản thân và không ngừng tìm cách chứng minh lòng trung thành của mình với quê hương đất Việt. Cô tình nguyện trở thành chiến sĩ giao liên, mang thông tin bí mật qua những cánh rừng đầy rẫy hiểm nguy.

Thái Anh: Một nữ y tá kiên cường trong vùng chiến sự, xuất thân từ gia đình giàu có nhưng từ bỏ cuộc sống đầy đủ sung túc mà dấn thân vào nơi chiến trường để phục vụ các chiến sĩ. Thái Anh là một người trầm lặng, luôn giấu nỗi đau vì mất cha lẫn anh trai trong chiến tranh hà khắc.

Chiều tà, ánh mặt trời nhuộm đỏ trên cánh đồng xác xơ. Xa xa, những làn khói đen vẫn còn bốc lên từ một trận bom hồi sáng. Trong không khí đặc quánh mùi cháy và tanh của máu, Lệ Sa lảo đảo bước đi. Áo cô rách bươm, hai tay ôm chặt túi vải sờn cũ. Máu từ bả vai thấm ướt phần lưng áo. Đôi mắt cô mờ đi, đầu óc choáng váng, nhưng cô biết mình phải tiếp tục. Từng bước chân, dù đau đớn, nhưng không thể dừng lại.

Lệ Sa (thều thào, nói với chính mình): "Không thể dừng lại... phải đi... mang thông tin... sống sót..."

Lệ Sa nhìn về phía trước, trong tầm mắt mơ hồ, cô thấy một túp lều tranh nhỏ – bệnh viện dã chiến của quân đội cách mạng. Tiếng nói vọng ra từ bên trong xen lẫn tiếng la hét của người bị thương. Lệ Sa cắn răng, bước đến cửa, tay đầy bùn đất, gõ nhẹ vào cánh cửa.

Lệ Sa (run rẩy, hơi thở đứt quãng): "Làm ơn... cứu tôi với... tôi có tài liệu quan trọng..."

Một người lính trẻ, mắt đầy nghi ngờ, mở cửa, súng chĩa thẳng vào cô.

Người lính (quát): "Đứng yên! Cô là ai? Tại sao lại ở đây?!"

Lệ Sa (hoảng hốt, gắng sức nói): "Tôi... là giao liên... họ... truy đuổi tôi..." Cô không thể tiếp tục, gục xuống ngay tại cửa.

Bên trong, Thái Anh, một nữ y tá khoảng 20 tuổi, đang bận rộn băng bó cho một người lính trẻ bị thương. Khi thấy Lệ Sa được đưa vào, ánh mắt cô sắc lạnh, không giấu nổi sự nghi ngờ.

Thái Anh (hất hàm, lạnh lùng): "Cô ta là ai? Con lai à? Sao anh lại tin cô ta thế?"

Người lính (ngập ngừng): "Cô ta bảo mình là giao liên... nhưng trông lạ mặt quá..."

Thái Anh không trả lời ngay. Cô bước tới, ánh mắt không rời khỏi Lệ Sa đang nằm bất tỉnh trên cáng, máu chảy loang ra sàn. Lòng cô có chút xao động, nhưng cô không thể để cảm xúc chi phối mình. Cô biết rằng trong thời kỳ này, sự nghi ngờ là cần thiết, nhưng mạng sống của người chiến sĩ không thể là trò chơi may rủi.

Thái Anh (nghiêm khắc, nhìn vào mắt người lính): "Nếu cô ta là gián điệp, chúng ta sẽ chết ngay lập tức. Nhưng trước hết, cứu cô ta. Tôi không muốn ai đó chết vô ích trong tay tôi."

Bệnh viện dã chiến nhỏ bé, chỉ đủ chứa mười người, nhưng lại là nơi của sự sống và cái chết. Bên trong, tiếng rên rỉ của bệnh nhân, tiếng kêu cứu vọng lên trong không khí nặng nề. Cảm giác lo âu lan tỏa trong lòng Thái Anh. Cô nhìn Lệ Sa, không biết rằng người con gái này sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.

Lệ Sa (thều thào, trong mơ màng): "Tôi... không thể dừng lại... tài liệu... phải... giao cho..."

Thái Anh (thở dài, mắt híp lại nhìn Lệ Sa): "Dừng lại đi, cô không cần phải nói nữa. Cứu cô đã... rồi sẽ tính sau."

Thái Anh không rõ tại sao, nhưng khi bàn tay mình đặt lên vết thương của Lệ Sa, một cảm giác lạ lùng dâng lên trong lòng cô. Cô có thể cảm nhận được hơi ấm của Lệ Sa, sự sống đang khao khát trong cơ thể yếu ớt đó. Liệu có phải cô đang giúp đỡ kẻ thù, hay một người sẽ là đồng đội, đồng minh của mình trong tương lai? Cô không biết, nhưng Thái Anh không thể để một sinh mạng mất đi trong vô nghĩa.

Kết thúc Chương 1:

Trong ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn dầu, Thái Anh khâu lại vết thương cho Lệ Sa. Cô không biết rằng người con gái này sẽ thay đổi cuộc đời mình mãi mãi.

Kết thúc chương 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro