Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 143

[...]

Xe vừa ra khỏi cửa, một chiếc xe đã túc trực từ lâu chậm rãi nối đuôi theo.

Không biết có phải tâm trạng quá tốt, Lisa không mấy để ý đằng sau, cứ thế bị bám đuôi đến tận trung tâm mua sắm.

Lice gửi xe, lại vội vàng bám theo họ. Cô đã đi theo rất nhiều lần rồi, muốn gặp nàng một chút giải hòa lại không thể.

Cô biết mối quan hệ của họ đã thay đổi, chỉ đành dùng hạ sách. Mà có thực hiện được hay không, còn phải xem có nói chuyện được với nàng hay không.

Lisa và Chaeyoung vẫn chăm chú lựa đồ ăn ở gian hàng phía trước, lâu lâu lại nhìn tới nhìn lui, làm cô không ngừng thấp thỏm trốn tránh. Thực sự chỉ muốn chạy lên phía trước kéo lấy tay nàng rời đi. Lại sợ Chaeyoung khóc lóc, người qua lại sẽ cho rằng cô là kẻ bắt cóc mất.

Lice nhăn mày, khó có cơ hội nào dễ tiếp cận nàng thế này, nhưng cứ đi theo cũng không phải là cách.

Thật sự không có cách nào sao?

Lice nhìn ngó xung quanh, lơ đãng lại thấy một cô gái cầm ly coca trên tay, mắt cô chợt lóe sáng.

Không có cơ hội thì phải tự tạo thôi.

Cô đến gần cô gái, không vòng vo mà đi thẳng chủ đề.

"Đây là 2 triệu, cô giúp tôi một chuyện đươc không?"

Cô gái có vẻ bất ngờ, hơi thụt lùi đề phòng. Lại chú ý đến tiền trên tay cô, lúc này mới lấy lại tinh thần. Cô gái nhìn cô tò mò, như muốn biết cô muốn giúp gì.

"Còn muốn mua gì không?" Lisa nhìn xe hàng đã gần đây, trông nàng cũng thấm mệt, bèn ngỏ ý trở về.

Chaeyoung lắc đầu như đã mua đủ, ánh mắt lại vô tình nhìn thấy máy bán kem, ý nghĩ liền thay đổi.

"Chaengie muốn ăn kem"

Chị nhìn hướng nàng đang nhìn, khẽ cười "Được"

Chị dắt tay nàng về phía máy kem, không để ý một người phía sau chạy nhanh tới. Lisa nghe tiếng chân sau lưng, vừa quay lại đã thấy có người sắp đụng trúng mình. Đầu óc không suy nghĩ nhiều, chị chặt chẽ vây Chaeyoung trong lòng, chắn mọi sự va chạm cho nàng.

Một mảng mát lạnh dính vào da thịt, Lisa nhíu mày, nhìn một phần áo đã ướt đẫm.

"Xin lỗi, xin lỗi. Tôi không cố ý" Cô gái nhìn chị áy náy, tay cầm khăn giấy cố lau đi vết nước.

"Không sao" Mặt chị không mấy cảm xúc, hiển nhiên tâm tình tốt đẹp lúc đầu đã giảm đi một nửa.

"Hay chị vào phòng vệ sinh rửa lại chút đi, nước ngọt dính vào sẽ rất khó chịu" Cô gái lại tiếp tục tỏ ra sự quan tâm, nhưng rõ ràng đang dẫn chị theo hướng khác.

Lisa nhìn qua Chaeyoung, có chút không biết làm sao. Chị không thể đưa nàng vào cùng, nhưng để nàng một mình, chị không yên tâm.

Người kia liếc nhìn chị, hiểu ý liền chêm lời "Chị cứ vào đi, để tôi ở với cô ấy cho"

Lisa có chút nghi ngờ, không biết có nên tin tưởng hay không. Mà người nào đó ở một góc cũng sốt ruột không thôi.

"Chị lo gì chứ, không yên tâm thì lấy theo chứng minh thư của tôi"

"Không cần đâu. Vậy phiền cô" Người ta đã nói đến mức này, chị cũng không nghĩ là cố ý. Nói một câu giao phó, chị nhanh chóng vào phòng vệ sinh. Người vừa khuất dạng, Lice ngay lập tức đi ra.

"Chị, chị..."

"Bình tĩnh, chị chỉ muốn nói chuyện với em" Lice nhẹ giọng trấn an, cô biết nàng vẫn ám ảnh chuyện cô muốn đưa nàng đi.

"Nói chuyện với chị một chút, chị hứa sẽ không đưa em đi đâu hết. Được không?"

Chaeyoung có chút chần chừ, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý. Nhận được phản hồi từ nàng, Lice phấn khởi ra mặt, để ý một chút hướng Lisa rồi kéo nàng vào phòng vệ sinh nữ.

Lúc này cô không mấy quan tâm đến thể diện nữa, nó không quá quan trọng.

"Về với chị đi, chị không đưa em đi đâu nữa" Lice giữa hai vai nàng, ánh mắt đầy sự thành khẩn.

Chaeyoung mím môi, có chút không tin tưởng. Biết đâu trở về cô lại đổi ý.

Nhìn thái độ của nàng, Lice cũng ngầm hiểu, cô khẽ thở dài "Hm, Arnon rất nhớ em"

"Thật sao?" Nàng vừa nghe, trong lòng liền kích động. Bản năng một người làm mẹ, trong tiềm thức vẫn luôn yêu thương con mình.

"Thật, trở về với chị chứ?"

"Em... em sẽ nói chị Lisa đưa Arnon đến gặp em" Chaeyoung có chút mềm lòng, nhưng nghĩ đến những gì Lisa đã nói, quyết định liền thay đổi.

Cô thoáng hụt hững, buông hai vai nàng ra. Giọng nói lại đều đều buồn rầu.

"Em không về cũng được. Nhưng cuối tuần này chị sẽ đưa Arnon đi. Nếu có thể, gia đình chúng ta cùng đi chơi lần cuối được không?"

Thật ra Lice đang đánh vào tâm lí của Chaeyoung, sao cô có thể đi mà không có nàng đi cùng được chứ. Vốn còn muốn nhẹ nhàng khuyên nàng trở về, nhưng lần này thật sự phải liều rồi.

"Cô ấy đâu rồi?" Giọng nói quen thuộc từ ngoài vọng vào. Lice khẩn trương, chỉ sợ bị lộ.

"Cô ấy... muốn đi vệ sinh. Đã vào trong rồi" Âm thanh của cô gái kia đặc biệt lớn, rõ ràng là muốn báo hiệu cho cô.

Lice lấy lại tinh thần, thúc gịuc câu trả lời của nàng "Được không?"

Mắt Chaeyoung đã ươn ướt, nàng không nghĩ đến cô sẽ có ý định này. Cô vậy mà lại muốn đi, đem cả Arnon cùng đi.

"Đừng đi mà, Lice đừng đi, đừng đưa Arnon đi"

Cô lau nước mắt cho nàng, thầm vui mừng vì cách này có tác dụng. Thời gian cấp rút, cô không thể dây dưa hoài cùng nàng ở đây được.

"Em vẫn nhớ số điện thoại của chị chứ? Canh khi nào không có chị Lisa thì gọi cho chị. Chị sẽ đưa Arnon đến gặp em"

Chaeyoung nức nở, rõ ràng không muốn đồng ý.

"Ngoan, đừng khóc. Còn khóc nữa, chị lập tức trở về đưa Arnon đi"

Nàng vừa nghe, vội lau nước mắt trên mặt. Lice nhìn nàng bình ổn mới bảo nàng trở ra, tránh bị nghi ngờ.

"Nhớ là trước cuối tuần phải gọi cho chị. Còn nữa, không được cho chị Lisa biết chúng ta gặp nhau"

Vốn cô không cần phải tránh né để được gặp nàng. Nhưng bây giờ nàng hoàn toàn tin tưởng Lisa, còn ác cảm với cô. Nếu để chị biết cô lén lút gặp nàng, chỉ sợ chị sẽ tìm mọi cách ly gián, không cho họ gặp nhau. Kế hoạch cuối cùng này coi như vứt bỏ.

Đến khi Lisa dụ dỗ nàng đơn phương ly hôn, mối quan hệ hợp pháp giữa bọn họ không còn, nàng và cô, thật sự phải đường ai nấy đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro