Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Hôn

Ừ. . . Có cơm ăn là tốt. Ta như vậy tự an ủi mình. Trở về phòng đi... Ừ. Ta đẩy cửa ra, nhìn thấy còn lại một nửa trứng túi cơm ở trên bàn. Ai, Thái Anh cái gì cũng không có ăn không?

" Tiểu Tứ, ta trở lại. " ta hô to.

". . . " một đợt trầm tĩnh.

" Tiểu Tứ, Tiểu Tứ! " Ta kêu nữa.

Thái Anh phía sau màn che từ từ đi ra.

" Mặc Hồ. . . Thật xin lỗi, ta không nên khi dễ ngươi. " Thái Anh đỏ mắt nói.

" Ai. . . Không quan hệ nha. " Khi dễ ta ? Có không ?

" Thật xin lỗi. Ta mới vừa rất sợ ta lại làm chuyện không cách nào cứu vãn. . . Thật xin lỗi. " Nàng ôm ta khóc.

Lại ? Ta có nên hay không hỏi chứ ?

" Không quan hệ, ta Mặc Hồ cả đời cũng nguyện ý để cho Tiểu Tứ nàng khi dễ. " Ta sờ đầu của nàng.

Thái Anh ngẩng đầu lên, nhíu mày một cái, khóe miệng phẩy một cái, lộ ra biểu tình tà mị, rất là câu động lòng người.
Sự thật chứng minh, Thái Anh đã sớm đem lòng ta câu tới tay. Ta nhẹ nhàng hôn lên trên môi của nàng.

Nhàn nhạt hương vị ngọt ngào trên môi nàng từ từ rạo rực lên. Tóc đen nhu thuận từ gò má ta nhẹ nhàng lướt qua, cộng thêm Thái Anh mông lung thậm chí mang theo thanh âm ngượng ngùng, ta chính là say đắm.

Hình dáng Thái Anh ở đây đều trở nên mơ hồ. Đối mặt với nàng, chỉ có thể nhìn thấy màu xanh thẳm phản chiếu từ ánh trăng ánh lên trên gương mặt nàng. Cơ thể thon thả của nàng, từng đường cong đúng là hoàn mỹ !

" Mặc . . . Mặc Hồ. " Nàng ngượng ngùng đẩy ta ra.

Ta đi! Ta rốt cuộc đang làm cái gì! ?

" Ta. . . Ta đi luyện công! " Ta vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng. Đồng thời ta trong lòng nguyền rủa chửi mình là phế vật.

Nhưng là. . . Thái Anh nhịp tim bị xáo trộn. . . Vừa rồi là chuyện thế nào xảy ra ?

Từ khi xảy ra chuyện, bầu không khí giữa ta cùng Thái Anh trở nên rất lúng túng. Bởi vì hai ta đã không nói nên lời, ta không thể làm gì khác hơn là toàn tâm đưa vào việc học võ công. Hoặc ta giả là tâm vô tạp niệm; có thể là ta có nội công trợ giúp, ta trong vòng một tháng đã đem minh u chưởng, tử u phiến, hồn u các loại, cũng đạt tới cảnh giới hoàn thành. Dĩ nhiên, Thái Anh là không có chú ý tới.

Sáng sớm hôm nay bầu trời trong xanh, ta thật sớm liền thức dậy. Ngày gần đây cũng không cần luyện công, có chút bực bội. Ta đi tới trước gõ cửa phòng Tử Mị.

" Ai ? " Tử Mị hỏi.

" Sư phó, là ta, Mặc Hồ. " Ta lễ phép trả lời.

Tử Mị mặc lên một món lụa mỏng mở cửa nói: " Thế nào? "

" Đồ nhi muốn hỏi sư phó trừ võ công ra, còn hay không cái gì có thể trao tặng đồ nhi? " ta hỏi.

Tử Mị suy nghĩ một chút, xoay người đi vào phòng. Ai. . . Thế nào ? Khi ta do dự có nên vào hay không, Tử Mị cầm một quyển phiếm hoàng sách đi ra.

" Ngươi cầm xem đi, đó là dạy người y thuật, phần lớn cũng là dạy người dùng độc, cho nên ngươi phải cẩn thận học. Nha, đúng rồi, nếu như ngươi muốn luyện đan, ngươi thường thường tranh thủ ra kia thác nước, sau thác nước lò luyện đan và nếu không thì phía đông, ngươi có thể đi nơi đó học. " Tử Mị dặn dò ta sau đó ngáp xoay người trở về phòng.

Dùng độc! ? Không phải cùng ta trước kia nhìn như tiểu thuyết vậy ! Hóa ra người cổ đại thích dạy người dùng độc. Tại sao Tử Mị biết ta tranh thủ đi qua !? Ta rõ ràng đã lén lén lút lút mà.

Ta cầm sách vỡ hết sức phấn khởi chuẩn bị trở về phòng. Sau đó lúc xuyên qua ở đình vườn, ta nghe được những sư tỷ nói.
" Thái Anh tả đản thần ( * ) là bảy ngày sau sao? " Sư tỷ nói một chút.

(Đản thần ( * ) : sinh nhật)

" Đúng nha, không biết năm nay mọi người giúp Thái Anh ăn mừng như thế nào đây? " Sư tỷ hai nói.

" Ta hẳn cũng sẽ không giúp nàng ăn mừng, năm trước chúng ta sắp xếp xong xuôi chúc mừng đản thần của nàng, đến ngày đó nàng một tiếng: Xin lỗi, ta cần phải xuất ngoại một chuyến. Tiếp liền biến mất gần một năm, đến ngày gần đây mới trở về. " Sư tỷ ôm một cái oán nói.

Đản thần sao? Đó là cơ hội của ta ! Ta muốn sao làm mới có thể cùng nàng phá vỡ lúng túng giữa chúng ta chứ ?

Ta đứng ven đó suy nghĩ, cuối cùng nghĩ tới ! Ta đi dùng lưu ly ( * ) làm cái vòng tay cho nàng không được sao? Thế nào nàng nhất định cũng chưa thấy qua!

(Lưu ly ( * ) : ngọc lưu ly)

Kết quả là ta liền cười hắc hắc trở về phòng. Ngồi ở trong phòng Thái Anh thấy ta không ngừng cười ngây ngô cuối cùng cũng nhíu mày một cái kêu ta.

" Mặc Hồ? " Nàng cau mày nhìn ta.

" Ừ ? " ta như cũ cười khúc khích.

" Có chuyện gì cao hứng vậy ? " Nàng hỏi.

" Đó là bí ~ mật ~ ác ~ " Ta đắc ý ngồi đối diện nàng, cầm lên trà trên bàn một hơi uống vào.

Lần này Thái Anh đỏ mặt nói: " Mặc Hồ... Ly kia là trà ta mới vừa uống... "

Phun! Cho nên nói hai ta lại gián tiếp hôn sao ! ? Hắc hắc, để cho ta tới đùa giỡn Thái Anh bảo bối một chút.

" Không quan hệ rồi, dù sao chúng ta cũng hôn qua rồi. " Ta vô tình hay cố ý tựa như liếm liếm môi của mình, nhẹ nhàng nhìn nàng.

" Ngươi. . . Ngươi vô lại! " Thái Anh đã sớm đỏ mặt nói.

"A a, nếu như là đối với lời nàng, ta bị chửi mười ngàn lần vô lại cũng nguyện ý." Ta tiếp tục trêu đùa nàng nói.

" Ngươi. . . Ngươi đi ra ngoài cho ta ! " Thái Anh làm khó dễ nói.

" Được rồi ... Bảo bối của ta nàng bớt giận đi ~ " Ta nói ra những lời này liền thật nhanh lao ra khỏi phòng.

Hắc hắc, Thái Anh bảo bối, mong đợi đản thần nàng đi ~

Ta dùng hồn u bước đi tới núi kia. Ta hẳn trước chế tạo một khuôn thạch cao, sau đó đem dịch hóa lưu ly đổ vào, chờ nó nguội xuống hậu lấy ra mài, đánh bóng. Ta bắt đầu lo lắng bảy ngày bên trong ta có thể hay không hoàn thành.

Việc này không nên chậm trễ, ta hùng hùng hổ hổ sưu tập một đống vật liệu phải dùng, sau đó ra thác nước, đến phòng làm việc riêng ta. Nhưng mà, thấy cảnh tượng bên trong, ta sợ ngây người. Nếu không phải ta mới vừa từ thác nước đi vào, ta chết cũng không tin đây là phía sau thác nước. Nơi này có giường, phòng bếp, một cái tủ lớn đựng thảo dược, bếp lớn được đặt ở chính giữa... Nơi này thật sự là phía sau thác nước sao?

Thời gian không để cho ta xúc động nữa, ta lập tức bắt đầu kế hoạch tạo lưu ly. Nhưng mà, ta nghiêm túc, ta sẽ bỏ ngủ quên cả ăn.

Khi ta hoàn thành mô hình thạch, bụng ta đã đói vô lực kháng nghị nữa. Ta lập tức dùng hồn u bước hướng trở về nhà lớn, ăn uống no bụng, thuận tay cầm mấy cái bánh bao. Đang lúc ta chuẩn bị lúc đi, một cái thanh âm đầy mị lực gọi ta.

" Mặc Hồ, ngươi đi đâu? " Thái Anh hỏi.

" Đó là bí mật, nàng liền đang mong đợi đi ~ " Ta đùa bỡn xong lại như một làn khói mà biến mất.

Ta trở lại phía sau thác nước, ta tiếp tục tạo dây lưu ly. Dĩ nhiên, khuôn mẫu làm xong, quá trình tiếp theo cung ung dung nhiều, kết quả là ta bắt đầu đọc quyển dạy y thuật.

Đến buổi tối ngày thứ sáu, vòng tay liền hoàn thành. Ta nghĩ : Không bằng ta đi làm điểm tâm mới lạ cho Thái Anh cũng rất tốt.

Kết quả là ta liền bắt đầu làm bụi băng ( * ). Hoàn thành bụi băng, ta ở trong nồi châm nước cùng bạch đường, nấu sôi sau đó cho lửa nhỏ, giữ hơi sôi trào. Sau đó thêm vào bụi băng, lại dùng lửa nhỏ tiếp tục thêm nhiệt hai ba phút. Đem nước đổ vào trong khuôn mẫu, cuối cùng ở nhiệt độ phòng hạ đẳng đợi nước tin huyền bính đọng lại liền đại công cáo thành.

(Bụi băng ( * ) : nước đá.)

Sau đó, ta đem đường đỏ thêm số ít nước sấy thành nước đường, rắc lên bể đậu phộng, đậu nành phấn, làm thành một loại nước chấm.

Như vậy thức ăn mới lạ, Thái Anh nhất định chưa có xem qua! Thái Anh bảo bối, nàng sẽ thích chứ ? Ta cầm dây cùng nước tin huyền bính lưu tại thác nước, một mình trở về phòng.

VOTE 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro