Chương 25: Angry sex
"Đừng nghĩ tới, không có khả năng." Chaeyoung nói.
Bà chủ đang được thiếu tá coi như hầu bàn đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng ánh sáng lóe lên, cảm giác như đang bị một con rắn độc lạnh lẽo nào đó nhìn chằm chằm, trong phút chốc cô ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía, không rét mà run.
Vừa quay đầu lại cô ta liền nhìn thấy ánh mắt sát khí của Chaeyoung, lập tức thu lại nụ cười vẫn chưa tắt. Cô ta chửi thầm trong lòng, tâm trạng của đám quý tộc này đúng là thất thường hơn cả thời tiết, lúc ở trên giường với cô ta, thời điểm lên cao trào còn rên rỉ vui sướng, hiện giờ giả thanh cao cái gì?
Nhưng bà chủ lại không dám lộ ra bất cứ dấu vết nào trên mặt, cô ta thực sự không dám chọc tức những quan chức cấp cao này, nếu có chuyện gì xảy ra, cô ta cũng không thể chịu trách nhiệm được.
Chaeyoung không có tâm tình ăn cơm, liếc nhìn thiếu tá trong mắt đè nén tức giận, đứng dậy sờ sờ gò má của cô, "Đi thôi."
Lisa nghiêng đầu né tránh, không khỏi tức giận nói: "Bác sĩ Park, cô không muốn ăn à?"
Chaeyoung nhẹ nhàng véo má cô, cụp mắt xuống, giọng điệu lạnh lùng hơn: "Về nhà thôi!"
Câu nói này khiến Lisa cảm thấy kỳ lạ.
Giây phút mất đi tất cả người thân, cô cũng mất hết xiềng xích, cuộc đời như con thuyền lênh đênh trên đại dương bao la nhưng cô phải luôn cảnh giác để tránh bị lật úp bởi những cơn bão dữ dội, sóng thần và gió lớn.
Về nhà, nhà, từ này tốt đẹp cỡ nào, như chợt thấy bến cảng giữa biển khơi vô biên, háo hức nhưng thực thực hư hư.
Lisa im lặng đứng dậy, bước ra ngoài.
Lúc này, trên vỉa hè chật hẹp của thị trấn nhỏ Badman, phần lớn là những người lính mặc quân phục liên bang, họ đang say sưa đỡ nhau thành từng nhóm hai, ba người, hò hét ầm ĩ, đá và trát vữa tạo thành những căn nhà cũ ở hai bên đường, mùi thức ăn bay tới, thỉnh thoảng có người phụ nữ mặc bộ tây trang, ôm túi bánh mì vội vã đi ngang qua.
Hai người sóng vai nhau đi đến bệnh viện ngoại ô trong im lặng.
Khi đi ngang qua quầy sách cũ, Lisa mua hai cuốn sách. Đi ngang qua cửa hàng trái cây, cô lại dừng lại và mua một túi táo xanh đỏ và một ít quả mâm xôi.
Chaeyoung không hề thúc ép cô, thậm chí còn cầm sách cho cô khi cô đi mua trái cây.
Mặt trời gần như đã lặn hẳn, gió thổi tung tóc cô, nhiệt độ giảm nhanh, những đợt rét lạnh xâm chiếm cơ thể cô.
Nếu không phải suốt chặng đường họ không nói một lời, Lisa nhìn giống đứa trẻ đang đi dạo cùng với ba mẹ, cũng hoàng hôn như vậy, cô chạy theo phía sau ba mẹ, thỉnh thoảng mẹ cô sẽ buông cô ra để nắm tay ba, không quên quay đầu lại xem cô có chạy linh tinh đi đâu không. Sau đó hai người bọn họ tiếp tục nói chuyện, khi ba cô đi qua cửa hàng, ông sẽ mua cho cô ít kẹo ngọt hoặc bánh rán.
Thiếu tá liếc nhìn những người xung quanh.
Sắc mặt Chaeyoung lạnh lùng như một vị thần làm bằng ngọc, thoạt nhìn giống như kiểu người không biết khói lửa nhân gian, chứ đừng nói đến những thứ xấu xa dơ bẩn trong tình dục. Nhưng, cuộc sống trên giường của người phụ nữ này khá nhiều màu sắc.
Lisa đương nhiên có thể nhìn thấy áp suất thấp của bác sĩ quân y, nhưng cô cảm thấy thật quá đáng, người tức giận không phải nên là cô sao? Chaeyoung khó chịu cái gì? Chính người tình cũ của nàng đã đề nghị rõ ràng rằng ba người họ nên lên giường cùng nhau.
Thậm chí cô còn không biết trước kia, liệu người này đã từng làm chuyện này chưa!
Thiếu tá lại bắt đầu hoảng sợ nhìn căn nhà tường trắng gạch xám trước mặt, mím môi, quay đầu lại nói: "Sao lại tức giận?"
"Cô nghĩ thế nào?" Chaeyoung hỏi lại, mặt không biểu tình mở cửa.
Sao tôi biết được!
Lisa cau mày, cô đã sống với bác sĩ quân y được ba tuần, khi đọc bất kỳ cuốn sách thú vị nào, cô luôn muốn chia sẻ với Chaeyoung, nhưng người này rõ ràng từ chối những cuộc trao đổi như vậy ngoại trừ việc đi ngủ.
Cô biết Chaeyoung không muốn có quá nhiều tình cảm, việc cô thất vọng là điều khó tránh khỏi, nhưng nếu sống chung, cô sẽ luôn học được nhiều điều hơn. Cô biết nàng thích đồ ngọt, thích cuộn tròn trong khi ngủ, ngoài ra còn có thể dựa vào bút ký trên sách xem trộm quá khứ của nàng, đồng thời cũng có thể phát hiện ra các loại cảm xúc đằng sau chiếc mặt nạ lạnh lùng của nàng.
Rầm một tiếng!
Lisa quay lại, cánh cửa gỗ đóng sầm lại.
Đôi mắt đen láy của vị bác sĩ quân y nhìn chằm chằm vào cô vài giây, sau đó nàng giơ ngón tay cái lên ấn mạnh vào môi cô, như thể đang chà một loại thịt xông khói nào đó, nhanh chóng tàn phá hai đôi môi đỏ mọng thanh tú, muốn nó phải tàn phai như đóa hồng sau cơn mưa.
"Chaeyoung!"
Thiếu tá giận dữ kéo tay nàng ra, nghiến răng nghiến lợi gọi tên nàng. Người này bệnh thật rồi, nàng khó chịu vì nụ hôn thoáng qua đó!
"Hừm ~" Lisa bị đẩy ra sau cửa, Chaeyoung dùng lưỡi liếm liếm môi cô một cách thô bạo, kiểu hung hãn này dường như đã hoàn toàn cuốn trôi và che đi mùi hương mà bà chủ để lại trên đó.
Cơn tức giận của thiếu tá đột nhiên dâng cao, cô khống chế tay bác sĩ quân đội, tức giận nói: "Chaeyoung, cô quá đáng rồi đó, tôi còn chưa nói chuyện cô ngủ với người khác, cô có ý gì?"
"Tôi không thích cô bị người khác chạm vào." Chaeyoung nhướng mày, lửa giận trong mắt mang theo dục vọng, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì à?"
Lisa đột nhiên nản lòng, những cơn đau nhức bùng lên khiến trái tim cô đau nhói.
Chaeyoung rõ ràng từ chối sự tiếp cận của cô, nhưng đột nhiên có người là người tình cũ của nàng, vừa làm ra động tác mời gọi trêu chọc như vậy, người này bắt đầu tỏ ra lạnh lùng không vui, như thể cô chỉ là một vật thể thiếu suy nghĩ thuộc về nàng.
Cô nhìn chằm chằm vào vị bác sĩ quân y đang điềm tĩnh trước mặt, cắn môi giận dữ.
Lisa hôn nàng rất mãnh liệt, kéo và cắn đầu lưỡi nàng, răng cô cắn vào môi nàng rồi lại đánh vào răng nàng, giống như một con sói hung dữ vồ lấy thức ăn và cắn xé.
Hơi thở của bác sĩ quân y nặng nề.
Nhưng nàng có dục vọng mãnh liệt muốn khống chế Lisa, dưới tình trạng tâm trạng không tốt thì thói quen này lại càng trỗi dậy, nhưng thiếu tá không phải là một con cừu nhỏ dễ điều khiển, khi tức giận cô cũng sẽ không nhượng bộ.
Một bác sĩ quân y chỉ mới được huấn luyện quân sự cơ bản được nửa năm không có lợi thế gì trong cuộc cạnh tranh thẳng thắn này.
Cổ tay nàng bị trói sau lưng, nàng bị đẩy ra sau cửa. Lisa cúi đầu cắn vào cổ họng đang trượt lên xuống của nàng, như thể có thể xé nát những động mạch mỏng manh của nàng bất cứ lúc nào và giáng cho nàng một đòn chí mạng. Nàng chỉ có thể hơi nghiêng đầu, thở ra một hơi thật thấp rồi để cô liếm láp tận hưởng.
Thiếu tá không thực hiện bất kỳ động tác vuốt ve nào khác, cô khéo léo cởi quần của nàng, xoa nhẹ âm hộ của nàng qua lớp quần.
"Khi quan hệ với cô hầu bàn ở quán rượu, cô cũng ướt nhanh như vậy sao?" Lisa kìm nén cơn tức giận, không nhịn được hỏi một cách tàn bạo và nham hiểm: "Cũng rên rỉ giống như mèo con động dục vậy sao."
Ngay cả khi thiếu tá tức giận với nàng, cô cũng không thể nói điều gì quá sỉ nhục nàng.
Bác sĩ quân y đột nhiên tức giận, cố gắng bình tĩnh lại.
Nếu nàng không dễ bị ướt như vậy, sao có thể để Lisa tiến vào? Chaeyoung cười khúc khích, thè đầu lưỡi mềm mại ra, liếm khóe môi cô, gay gắt nói: "Ừ, rên rỉ còn lớn hơn thế này."
Sự tức giận của thiếu tá không thể che giấu được nữa. Khóe mắt cô đỏ bừng, mùi máu thoang thoảng khơi dậy trong cổ họng, cô không cần kéo quần lót của nàng xuống, mà trực tiếp xông qua kẽ hở, cắm thẳng vào hoa huyệt của nàng.
"Cứ như thế này." Như thể không cảm nhận được cảm xúc của cô, Chaeyoung cố ý cao giọng vào tai cô, khéo léo thở dốc.
Động tác ra vào của Lisa rất dữ dội, nhưng cơ thể của bác sĩ quân y quá hưng phấn, bên trong hoa huyệt chứa đầy chất nhầy trong suốt, thay vào đó nàng cảm thấy đau nhức, khoái cảm như một cơn sóng quét qua người.
Chiếc quần lót được xoắn lại thành một sợi dây, mắc kẹt ở khe mông, chạm vào âm đế, theo sự đưa đẩy của thiếu tá, cảm giác thoải mái đến mức Chaeyoung dựa vào vai cô, phối hợp vặn eo theo động tác của cô.
Thiếu tá chỉ mới ra vào được vài lần trước khi âm hộ của nàng đột ngột phun ra một luồng hơi ấm.
Chaeyoung thưởng thức khuôn mặt ủ rũ đau khổ của thiếu tá, rồi tùy tiện rên rỉ trước mặt cô.
Lisa cảm thấy kiếp trước mình chắc chắn đã mắc nợ Chaeyoung một mạng, nên kiếp này mới bị nàng vô tâm đùa giỡn. Thiếu tá tức giận đến mức mất kiểm soát, cô bịt chặt đôi môi chết tiệt của nàng, nhéo gáy nàng rồi lật người nàng lại, ép nàng vào cánh cửa gỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro