Chap 7
"Nhưng tôi nghe nói rằng cậu ta có tính cách hơi quái gở, không tình yêu, cũng không giao thiệp với người khác, chỉ thích làm việc một mình. Bất quá trong giới showbiz mấy năm nay không ai vượt qua được gương mặt anh tuấn, năng lực xuất chúng, lẫn diễn kỹ hạng nhất của cậu ta, khó trách mọi người đều gọi cậu ấy là người chồng quốc dân, chỉ là không biết người chồng quốc dân này cuối cùng sẽ lấy ai đây?"
"Lại nói, cậu ta gia nhập từ năm mười tám tuổi, đến nay cũng đã hai mươi tám rồi, cho dù là không kết hôn, cũng nên có bạn gái chứ? Như thế nào một chút tin tức cũng không có?"
"Đúng vậy, đừng nói bạn gái, mà ngay cả đối tượng ái muội cũng không thể chụp được a, anh nói xem liệu cậu ấy có phải là không có hứng thú với phụ nữ không...?"
( Bim : Ây da, Lisa chứng minh cho mọi người rằng mình không cong đi chứ. :>>> )
. . . . . .
MiYin nghe những người xung quanh nghị luận, nhịn không được ngẩng đầu nhìn chằm chằm Park Chaeyoung trước mặt đang cầm thìa khuấy cà phê, hỏi : "Không phải anh ấy ở Rome quay phim còn chưa kết thúc sao? Thế nào lại đột nhiên quay về Seoul ?".
Tuy rằng chuyện kết hôn của Park Chaeyoung và Lalisa giữ bí mật với bên ngoài, nhưng thân là bạn tốt nhiều năm kiêm người đại diện của Chaeyoung - MiYin, cho nên từ "anh ta" trong lời của MiYin tuy không nêu tên nhưng cô hiểu được là đang ám chỉ Lalisa . Tay cầm thìa hơi dừng lại, sau đó cô ngẩng đầu lên và nhìn MiYin, lắc lắc đầu, ăn ngay nói thật: "Không biết."
"Không biết?!" MiYin vẻ mặt kỳ quái xem xét Chaeyoung : " Cô Park Chaeyoung , cô rốt cuộc có phải là vợ không vậy? Anh ta từ Rome quay về Seoul, sao lại không thông báo cho cô?"
Chaeyoung tiếp tục lắc đầu : "Không có."
MiYin đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng mới vừa rồi Park Chaeyoung và Lalisa chạm mặt nhau mà Lisa từ đầu tới đuôi đều không nhìn Chaeyoung lấy một cái. Lúc đó, cô (MiYin) chỉ nghĩ là hai người chỉ diễn trò để che giấu việc kết hôn, nhưng bây giờ cô lại thấy có vẻ không giống như cô nghĩ. MiYin cau mày, mở miệng hỏi lần nữa : "Cô và anh ta đã từng vụng trộm như thế nào? Bình thường khi không gặp nhau thì bao lâu mới liên lạc một lần?".
Chaeyoung rũ xuống rèm mắt, không nói gì, cô và Lisa không có xảy ra cái gì gọi là vụng trộm, từ khi kết hôn tới giờ đã được năm tháng, số lần nói chuyện không vượt quá ba, mà lần bọn họ nói chuyện nhiều nhất là vào ba tháng trước, khi cô ngà ngà say mà ôm ấp yêu anh một lần, mà một lần đó cũng là anh mắng cô.
Nghĩ tới điều ấy, Park Chaeyoung nhếch môi cười nhạt, bỏ qua câu đầu mà trả lời thẳng vấn đề thứ hai của MiYin : "Anh ấy và tôi đã ba tháng không liên lạc rồi."
"Ba tháng?!" MiYin mở to hai mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị : "Cô Park Chaeyoung , cô rốt cuộc là vợ anh ta, hay anh ta đang nuôi vợ bé ? Nói cô là vợ bé cũng là coi trọng cô lắm rồi. Vợ bé bồi kim chủ ngủ một giấc, còn có thể mò được không ít chỗ tốt, mà cô thì sao? Thân là vợ anh ta, cô xem cô từ đầu tới chân, ăn với mặc, có cái nào giá trị vượt qua năm con số đâu? Còn nữa, anh ta trong giới showbiz hô mưa gọi gió, muốn đưa cô lên thành ngôi sao sáng chói là việc dễ như trở bàn tay, nhưng lại khăng khăng chỉ cấp cho cô một vai phụ nhỏ trong Địa Lão Thiên Hoàng..."
([kim chủ] kim: tiền, chủ: chủ nhân; kiểu như anh là ông chủ sẽ giả tiền cho em ấy.)
Chaeyoung không nói bất cứ điều gì, nhưng đáy lòng lại bởi vì lời nói quyết liệt của MiYin mà khẽ run. MiYin nói đúng, cô đích xác ngay cả vợ bé cũng không bằng, tuy rằng cũng đều là bồi ngủ, nhưng vợ bé tốt xấu gì cũng có khả năng khiến kim chủ ưa thích, mà cô bồi anh ngủ, ngược lại còn chọc anh phẫn nộ cùng chán ghét..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro