Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

I01.I


Libra cảm thấy kì nhạy cảm của mình đang ngày càng bất thường.

Em thức dậy với một cái đầu ngầy ngậy, choáng váng; một chiếc mũi ngạt và làn da nóng ran. Suốt cả ngày, em chỉ mơ màng với mặt bàn, chập chờn lúc tỉnh lúc mê và uống hai ngụm nước suối.

Libra uể oải cầm điện thoại lên. 12 giờ trưa. Lớp học vừa mới tan, tiếng chuông nhức óc kéo em khỏi giấc ngủ chẳng mấy dễ chịu. Cả người như muốn nhũn ra nhưng em vẫn cựa mình dậy, vén mái tóc dài sang một bên và lần mò sau gáy. Em không khỏi rên nhỏ khi chạm vào miếng dán tuyến thể ươn ướt, những đầu ngón tay mảnh khảnh như cũng vương hương đào dịu ngọt. Libra cẩn thận thay một miếng dán mới, miếng dán mát lạnh áp vào tuyến thể hơi sưng thật dễ chịu, nhưng hương thơm vẫn quẩn quanh em không rời. Một Alpha có pheromone hương đào thật kì lạ, nhưng chẳng có gì về em tuân theo "lẽ thường".

...

Ngày mới nhập học, em đảo lộn mọi định nghĩa của học sinh trong trường. Libra bẩm sinh "mình hạc sương mai", tay áo xắn lên cao để lộ đoạn cổ tay bé xíu còn mái tóc đen dài, thả xuống ngang eo trông càng "kì lạ". Em chỉ cao ngang với các bạn Omega cùng lớp; đường nét thì mềm mại, tinh xảo; đôi mắt lúc nào cũng ngập nước và môi đỏ như son. Lúc đứng trên bục giảng giới thiệu, em chỉ cúi gằm, run run:

- Tớ là Libra.

Cả lớp ồn ào, có tiếng huýt sáo và cười đùa thô lỗ:

- Xinh thế.

- Bé có Alpha nào chưa?

- Gái đẹp mà lép quá.

Libra xoắn xuýt, em mân mê vạt áo trong lúc thầy giáo cố gắng giữ trật tự lớp. Em ngẩng đầu lên, khóe mắt đã đỏ bừng rồi em nói nhỏ xíu:

- Tớ là Alpha nam mà.

...

Người ta bảo rằng một học sinh không quyền, không tiền và cũng không xuất sắc như em chẳng có lý do gì chuyển đến một lớp đầu trong trường cấp ba trọng điểm của thành phố cả. Đó là lớp của những kẻ sinh ra ở vạch đích, được đo ni đóng gạch với chuẩn mực của xã hội, của những trâm anh thế phiệt hô mưa gọi gió, của những người kế thừa các tập đoàn quyền lực bậc nhất đất nước. Người ta truyền tai nhau rằng trong lớp quá nửa là Enigma và Alpha với chỉ số cao ngất, em chỉ là một món đồ để chúng tung hứng, chơi chán rồi ngoan ngoãn về thừa kế; là chất xúc tác cho mối hôn sự của các cặp AO. Em là kẻ lạc loài giữa thành thị hoa lệ, là biến số trong ván cờ chi li từng nước, là miếng mồi thơm ngon không loài dã thú nào nhường lại. Người ta chờ mong xem ai sẽ khai màn cuộc chiến, vì chắc chắn vào ngày em xuất hiện, mạch nước ngầm nơi đây đã trỗi dậy.

Chẳng biết Libra đã nghe được những lời nào, nhưng tuần học đầu tiên của em trôi qua trong sự bình yên. Em lúi húi hoàn thành những giấy tờ và thủ tục cần thiết; bạn cùng bàn là một Beta rất rộng lượng cho em mượn vở còn hai Alpha cùng phòng em thì bặt vô âm tín từ ngày đầu nhận lớp. Sự xôn xao hôm em vào lớp đã lặng hẳn, như thể em đã trở thành người tàng hình vậy. Không có ai trêu chọc hay xỉa xói em như ngày trước, nhưng cũng chẳng ai bắt chuyện. Libra đến lớp một mình, cặm cụi với sách vở, ngồi ăn trưa trong nhà ăn rồi về phòng tự học. Thỉnh thoảng em sẽ đi dạo trong vườn hoa xinh đẹp, hoặc đứng lại ở sân bóng rổ tập nập. Nhưng chỉ vậy thôi.

Libra vẫn nghe những lời đồn thổi đâu đây. Những lời truyền tai ấy với họ là sự tò mò, trông chờ một trò cười mới; nhưng với em đó là lựa chọn duy nhất để thoát khỏi cái làng đã giam cầm em, là tấm vé đến cuộc đời mới. Dù có ra sao, em đã lựa chọn và em sẽ vượt qua, phải không?

...

Những ngày bình yên ngắn ngủi kết thúc khi em tỉnh dậy với phần eo và lưng bủn rủn. Libra đã thở phào và biết ơn vì chỉ có mình em. Em dán miếng ngăn pheromone, tiêm thuốc ức chế và ngoan ngoãn báo lên hệ thống trường rằng mình đã bước vào kì nhạy cảm. Hương đào ngọt lịm đã lan ra khắp phòng khiến em xấu hổ, luống cuống bật máy xông bạc hà. Sao pheromone của em lại nồng vậy nhỉ, em không muốn các bạn quay trở về và phòng toàn hương ngọt ngấy đâu. Dù hơi mệt, nhưng em vẫn uống một viên giảm đau, xõa tóc để che đi miếng dán và đến lớp.

Sáng thì chỉ hơi mệt nên vẫn quyết định đi học, kết quả là em đã đánh giá cao sức khỏe của mình. Từ ký túc xá đến khu lớp học cần đi qua một con đường nhỏ, bình thường thì không quá đông người. Thế mà hôm nay vừa bước ra em đã choáng váng bởi hàng loạt các pheromone trộn lẫn vào nhau. Libra cúi đầu nhìn xuống đất, men theo hàng gạch đến lớp; em sợ rằng nhìn lên thôi sẽ hoa mắt mà vồ ếch giữa trường mất. Chậm chạp như một chú rùa, cuối cùng em cũng bò được đến lớp, đầu đau đến mức em chẳng để ý đến những cái nhìn đầy lo ngại suốt dọc đường. Không chỗ dựa, xinh đẹp mơn mởn, dán miếng ngăn pheromone cấp thấp nhất như món đồ trang trí, người ta cười thầm sao em không tự nhào vào lòng ai luôn đi. Giữa ngôi trường với tỉ lệ Enigma cao nhất nước, trông em còn quyến rũ hơn các Omega.

Người cứ cười, còn ta cứ đi, nhưng Libra đang đăm chiêu trước máy bàn hàng tự động. Em cứ tần ngần, mân mê tờ tiền đã bị máy nhả ra không biết bao nhiêu lần. Em không mua được nước. Libra cảm thấy đầu em sắp bị kì nhạy cảm quay chín mất thôi, và em thật sự rất cần nước...hay là vào nhà vệ sinh, nước ở đây đạt chuẩn mà nhỉ..

Cạch.

Trước ánh nhìn ngơ ngác của Libra, một bàn tay đưa tiền vào máy, bấm nút rồi nhặt chai nước lên. Lưu loát. Đúng 5 giây. Chai nước nằm gọn trong bàn tay với những ngón dài và những đường gân xanh mạnh mẽ, lơ lửng trước mặt Libra nửa phút em mới nhận ra người ta đưa cho mình. Em nhận lấy, bối rối vén tóc quay sang thì vị ân nhân đã đi. Chân dài sải từng bước vững vàng, thoáng chốc đã khuất mắt. Đầu óc đang mơ màng của Libra cũng chẳng giúp được gì, em cứ đứng ngờ nghệch nhìn theo, chỉ nhớ là người ấy rất cao, vai rộng, bước đi thong dong mà có...quyền uy.

Libra cầm chai nước gõ vào đầu mình. Học sinh cấp ba thì sao mà quyền lực được, em lẩm bẩm.

Em không muốn mới vào học đã ngủ trong giờ, nhưng tuyến thể lúc nóng lúc lạnh khiến em chỉ muốn nằm xoài ra. Tấm bảng đen đã nhòa trước mắt em từ tiết đầu, Libra áp chai nước mát lạnh vào má, nghịch nghịch vỏ chai. Em cứ ngửi thấy hương rượu vảng vất đâu đây, nhẹ thôi mà Libra thấy như em đã say mất rồi. Tuyến thể lại hơi đau, miếng dán cũng dần mất đi độ dính, em cẩn thận chỉnh lại rồi quyết định nằm ngủ.

Libra vốn là người ngủ nông, vậy mà em cũng chợp mắt được vài phút. Đơn giản thôi, vì lớp học đã lặng im chỉ còn tiếng lật giấy. Em có chỉ số Alpha đạt mức trung bình, không nhạy cảm lắm với pheromone nhưng với những con cháu dòng dõi ở đây, miếng dán rẻ tiền của em chẳng ngăn hương đào ngọt dịu. Pheromone của Libra cũng như em vậy, dịu dàng và mềm mại, có chút nhút nhát, chỉ quấn quanh chàng trai xinh đẹp. Với những người ở tầng lớp cao, họ bài xích sự mất kiểm soát pheromone, họ khóa mình trong kì nhạy cảm và sẽ chỉ bước ra khi lịch lãm, chỉn chu và không còn vật lộn với bản năng. Nhưng, có Enigma, Alpha, Beta hay Omega nào từ chối hương đào đang ngại ngùng, mơn man cổ tay mình muốn được yêu thương?

Họ đang chờ xem ai sẽ không cầm được lòng.

...

Libra đứng dậy, hơi lảo đảo. Em buộc tóc lên thành đuôi ngựa gọn gàng, chậm rì rì về kí túc xá làm ổ. Hương đào ngọt lịm như bị yêu chín, nhưng em vô tư bước đi, còn chẳng nhận ra chiếc bàn sau lưng mình có người vẫn ngồi.

- Dâm thật.

Aries ấn nhẹ lên miếng dán mềm ướt bị bỏ quên, mân mê đầu ngón tay. Hắn cười khẩy, bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro