Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18 - MAÎTRESSE

Hơi thở của hắn tắt ngởm, những giọt mồ hôi lấm tấm hai bên thái dương, hắn khác xa với người đàn ông bặm trợn mà Chaeyoung tưởng tượng. Như thể sự tự tin thường có đã biến mất khỏi người hắn, để lại hắn mỏng manh và yếu ớt. Nàng nhận thấy bàn tay khô ráp của hắn, những ngón tay dày và ngắn của hắn run lên khi nàng dí sát khẩu súng trên đầu hắn.

Chaeyoung hạ tone giọng...

- Anh là ai và tại sao bạn theo dõi tôi?

- Là cô Yu! Cô ấy nhờ tôi làm. Tôi thề với cô, tôi chỉ làm theo mệnh lệnh!

Tinh thần hắn ra đã nhanh chóng sụp đổ bởi vì càng về cuối câu, hắn nghe như sắp khóc và muốn tè ra quần. Chaeyoung nhíu mày khi nghe thấy cái tên đó, nàng không mất nhiều thời gian để tìm ra đó là ai...

- Cô Yu? Ý anh là Esther Yu là người yêu cũ của Lisa?

- V..........vâng! Bây giờ, hãy để tôi đi được không?

- Đưa tôi tới gặp cô ta!!!

Một nhà hàng Trung Quốc

Vậy mà Chaeyoung nghĩ mình sẽ đến trước một dinh thự thuộc sở hữu tư nhân được bao quanh bởi vệ sĩ. Nàng tưởng tượng mình đang nhìn thấy một sân sau rộng lớn với những chiếc ô tô mới sáng bóng đang đậu. Trong một khoảnh khắc nào đó, nàng nghi ngờ người đàn ông sợ hãi này sẽ đưa nàng đi đến một nơi nguy hiểm, nhưng mỗi khi hắn ta có cử động đáng ngờ, nàng lại nhắc nhở hắn...

- Nòng súng tuyệt đẹp đang trên lưng anh và tôi đã sẵn sàng thả viên đạn đầu tiên!!!

Esther Yu đã cử những vệ sĩ tồi tệ nhất của ả vì người đàn ông tội nghiệp này thực sự nghĩ rằng Chaeyoung sẽ bắn hắn. Thực sự, hắn không xứng đáng nhận được một trong những viên đạn của nàng.




Chaeyoung được hắn đến một cánh cửa gỗ có cửa chớp. Khung cảnh được trang trí đầy bằng thư pháp Trung Quốc. Quán tưởng chừng như mở ra chỉ để dành riêng chào đón một tầng lớp xã hội nào đó nhưng thấy nơi này lại vắng lặng đến lạ...

- Cô ta đang ở đây???

- Vâng! Cô chủ của tôi đang đợi cô.

Hắn ta không nhìn Chaeyoung như thể hắn sợ nàng sẽ tát vào mặt hắn. Hắn vẫn còn hơi run và lần này, nàng cảm thấy chắc là do nàng làm căng tình hình nên hắn mới trông hoảng loạn như vậy.

Chaeyoung gật đầu và không lãng phí thời gian để đẩy cửa vào một căn phòng dán đầy giấy dán tường màu đỏ có vẽ những con rồng. Những chiếc bàn tròn đặt khăn ăn và đĩa cẩn thận. Có thể cảm nhận một giai điệu nhẹ nhàng, điển hình của Trung Quốc. Chaeyoung đẩy người hắn ta đi lên trước mặt nàng để hắn dẫn nàng đến chỗ Esther Yu.

Cả hai rẽ vào một góc có cửa sổ trượt. Hắn ta trượt nó bằng một bàn tay run rẩy và cúi đầu xuống trước khi hắn bước vào...

- Cô chủ, tôi xin lỗi vì tôi đã thất bại! Tôi sẽ chấp nhận bất kỳ hình phạt nào từ cô.

- Câm miệng đi, Liang! Cho đến hôm nay, tôi khuyên anh nên đổi tên của mình vì anh còn lâu mới giỏi lên được.

- Vâng thưa cô chủ!

Hắn ta cúi đầu trước khi rời đi, Esther Yu ngồi một mình quanh chiếc bàn xoay với rất nhiều món ăn khác nhau trong khi các vệ sĩ của ả đứng sau lưng. Họ bất động đến mức trông giống như những con rô bốt. Ả đang mặc một chiếc áo qipao màu xanh lam nửa đêm bằng ren, mà tôi thấy đặc biệt đẹp. Không cần phải nói rằng Esther trông rất lộng lẫy trong đó nhưng thật đáng tiếc khi bên trong cô ấy thật gớm ghiếc.

Những cử chỉ của Esther Yu vẫn tế nhị ngay cả khi ả bắt được một con sò mai trên bàn ăn...

- Có muốn cùng tôi ăn không?

Esther Yu hỏi, ả có vẻ không ngạc nhiên khi gặp Chaeyoung, nàng siết chặt cơ thể và hít thở sâu.

- Tại sao cô lại cử người theo dõi tôi? Cô có cảm thấy vui vì những bức thư của cô không?

Esther Yu lập tức bỏ đũa xuống và nhìn Chaeyoung với vẻ mặt thích thú.

- Thư từ? Tôi xem ra có nhiều thời gian như vậy nhỉ?

- Tôi nói vậy là vì cô đã sai một kẻ ngu ngốc của mình theo dõi tôi trong nhiều tuần!

- Thật là thất vọng!

Esther Yu lắc đầu, ả chộp lấy khăn ăn trên đùi và vỗ nhẹ lên khóe miệng...

- Nghe này cưng, gửi thư cho cô nghe có vẻ rất vui nhưng tôi xin lỗi khi phải thông báo với cô rằng tôi không lãng mạn như vậy!!!! Đúng, tôi đã cử Liang theo dõi cô, chỉ có điều đó thôi.

Esther Yu cười khẩy và quay lại ăn những món của mình, mặc kệ sự tồn tại của Chaeyoung...

- Ý cô là gì?

- Ồ không, đừng nóng giận như vậy!

- Esther Yu!!! Tôi không có thời gian cho cô. Nói cho tôi biết cô muốn gì và sau đó đừng làm phiền tôi nữa!!!!!

- Rồi sao? Cô định phàn nàn điều đó với Lisa?

Chaeyoung muốn tát vào mặt Esther Yu và làm gãy chiếc mũi giả của ả. Ả đứng dậy khỏi ghế và đi về phía nàng, một trong những người đàn ông của ả định ngăn ả lại nhưng ả đã giơ tay ngăn chặn khiến hắn lùi lại và cúi đầu xin lỗi.

- Không biết Lisa sẽ nói gì nếu chị ấy biết Chaeyoung thật ra là Roseanne Park

Esther Yu nở nụ cười rộng muốn đến mang tai khi nhận thấy vẻ mặt trống rỗng của Chaeyoung, nàng nhíu mày...

- Làm sao cô biết?????

- Nào, cô thực sự nghĩ cô rất thành công trong việc che giấu thân phận của mình sao? Lisa không nói với cô việc tôi là con gái của tổng thư ký Trung Quốc sao? Tôi chỉ cần muốn và tôi có tất cả thông tin về cô được cung cấp trong một tệp.

- Thì sao? Có vấn đề gì nếu tôi là Roseanne Park hay Chaeyoung?

Chaeyoung nghiến răng vì đôi mắt của Esther Yu thách thức nàng và tôi nhìn thấy điều đó. Nàng nhấn vào một điểm hợp lý khi lỗ mũi ả bắt đầu phập phồng...

- Đừng nói với tôi rằng cô đang làm tất cả những điều này chỉ để khiến Lisa chú ý đến cô? Điều đó không phải là quá thảm hại hay sao, Esther Yu???

- Lisa đã là của tôi kể từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau! Nhưng do chị ấy lăng nhăng với lũ con gái ngoài kia và đặc biệt là do cô nên tôi ghen tị.

- Thật sao? Vậy là cô ghen à? Có nghĩa là cô đã nghe thấy âm thanh của chúng tôi làm tình với nhau vô số lần. Tôi sướng đến nỗi rên rất to đến mức cô phải nghe thấy đúng?

Chaeyoung cười nhếch môi, bất cứ lúc nào, Esther Yu cũng sẵn sàng tát nàng nhưng nàng có thể thấy cách ả đang cố gắng kiểm soát bản thân...

- Cô thật bẩn thỉu và Lisa sẽ sớm chán cô! Cô biết đó, tôi đã nghĩ đến việc nhắn tin cho Lisa để kể hết chuyện về cô nhưng nghe nói rằng cô đang nhận được một số lá thư bí ẩn? Tôi khá vui vì không phải là tôi người duy nhất muốn nhìn thấy cô bị phá hủy.

Esther Yu nhún vai và đi trở lại ghế của mình. Ả bây giờ đã bình tĩnh vì ả đang tiếp tục ăn như không có chuyện gì xảy ra. Chaeyoung kiềm nén, lặp lại ý chính một lần nữa...

- Cô thực sự muốn gì ở tôi?

- Cô không ngốc đâu Roseanne Park! Cô có thể lừa đảo nhiều doanh nhân có đầu óc nhạy bén vậy tại sao cô không đoán được tôi muốn gì?

- Cô đừng quá ảo tưởng! Lisa sẽ không bao giờ quay lại với cô đâu. Em ấy nói đúng, cô chỉ là một cô gái điên cuồng trong tình yêu, một kẻ luôn đeo bám người khác.

- Tôi có thể bị phụ thuộc bởi thứ gì đó mà tôi đã từng sở hữu nhưng ít nhất, tôi không che giấu con người thật của mình!





Chaeyoung vò lá thư thành một quả bóng giấy trước khi ném nó vào thùng bên bàn làm việc. Những lá thư nặc danh vẫn tồn tại và người đứng sau những lời điên rồ này dường như đang rất vui, đặc biệt là khi nàng đang khao khát tìm ra sự thật.

Người này là ai và hắn ta thực sự muốn gì? Nếu là về tiền bạc, Chaeyoung không nghĩ người bí ẩn lại túng thiếu tới như vậy, hắn đang vẽ cho nàng đi 1 con đường vòng nhưng cuối cùng vẫn không tìm ra được kẻ đứng sau. Nàng nghĩ cả hai đã gặp nhau và anh ta không chấp nhận kết thúc mối quan hệ của cả hai. Kẻ bí ẩn này hẳn là một trong những người mà nàng đã đánh lừa.

Cuối cùng anh ta phát hiện ra danh tính nàng đều là giả, điều đó có nghĩa là anh ta đang dễ dàng thao túng các phần mềm hoặc anh ta có một số quyền lực nào đó để lấy thông tin ẩn. Mọi thao tác của nàng luôn được thực hiện cẩn thận để không ai trong số họ có thể bắt được nàng sau đó, vậy ai là người nắm rõ nàng như vậy?

Vào những buổi tối, Chaeyoung sẽ lướt qua danh sách những người đàn ông ở mọi lứa tuổi, nhưng hầu hết họ đều là những doanh nhân đi du lịch không ngừng, bỏ lại sau lưng một gia đình tưởng rằng là người chồng hoặc người cha thân yêu của họ sẽ trở về với lí do biện minh rằng là đi công tác, bất ngờ nhận một công việc mới hoặc địa vị của mình đã tăng lên. Đôi mắt của nàng dán vào màn hình, nàng không dừng lại một giâ nào.

Quá ám ảnh với việc giải quyết hậu quả của trò chơi tự tạo này, Chaeyoung đã không nhận ra rằng Jisoo đã đợi sẵn ở ngoài cửa một hồi lâu...

- Em làm gì lâu thế? Em biết là chị đã nghi ngờ một lúc, tự hỏi liệu có phải em đang phục vụ cho Lisa nữa hay không.

- Chị à~~~~, em còn làm nhiều điều hơn........không chỉ là phục vụ cho nha sĩ của chị.

Chaeyoung nháy mắt với Jisoo và Jisoo bịt miệng sau đó làm một khuôn mặt chán ghét...

- Chị không cần biết chuyện giường chiếu của hai đứa! Nhưng mà Lisa đang ở đâu? Mấy ngày nay chị không thấy em ấy tới nhà em.

Jisoo ngồi phịch xuống chiếc ghế dài của Chaeyoung và ngay lập tức lấy điều khiển, kiểm tra xem có gì trên Netflix. Jisoo đã sẵn sàng cho đêm bạn thân của cả hai sau khi cô ấy giải thích với Jennie rằng cả hai cần thời gian ở một mình để giải quyết một số chuyện.

- Lisa còn nhiều việc phải làm và em nghĩ em ấy thực sự kiệt sức vì công việc! Nên là em luôn đề nghị em ấy nghỉ ngơi và dành buổi tối ở nhà em trong những ngày tới.

Chaeyoungbngồi cạnh Jisoo và giật lấy chiếc điều khiển từ tay Jisoo khi nàng nghe nói Jisoo sẽ chọn một bộ phim máu me.

- Em và Lisa cư xử như một cặp tình nhân yêu nhau lâu năm! Hai đứa em quen nhau được bao lâu rồi?

- Chỉ 1 thời gian rất ngắn!

Chaeyoung thở dài, nàng thực sự không có tâm trạng để xem một bộ phim, đặc biệt là khi tất cả những gì nàng có thể nghĩ đến là những gì Esther Yu đã nói với nàng.

Buổi tối của Jisoo và Chaeyoung thậm chí còn chưa kịp bắt đầu thì nàng đã mệt rồi. Nhưng người bạn Kim Jisoo của nàng đã dành thời gian đến nhà nàng chỉ để cả hai có thể dành thời gian tán gẫu với nhau như những ngày xưa. Vấn đề của nàng cần phải chờ đợi thêm thời gian thì mới biết được sự thật.

Căn phòng im lặng trong giây lát khi Chaeyoung liếc thấy Jisoo đang nhìn nàng một cách kỳ lạ khiến nàng có hơi lúng túng...

- Sao vậy chị?

- Em mệt lắm hả? Chị thấy vậy nhưng có điều gì đó làm phiền tâm trí em rất nhiều đúng không? Vì vậy em nên nói với chị mọi chuyện ngay bây giờ.

Jisoo hoàn toàn ngồi quay lại và khoanh tay đối mặt với Chaeyoung, nàng đang nhìn chằm chằm Jisoo để xem liệu Jisoo có đang nghiêm túc không. Nàng quay mặt vào màn hình và tiếp tục cuộn phim...

- Không có gì đâu chị!

Trước khi Chaeyoung có thể chọn bộ phim hoạt hình của mình thìbJisoo đã giật chiếc điều khiển và ném nó đi chỗ khác...

- Em đừng che giấu nữa!

- Đúng là không thề giấu chị lâu!

Chaeyoung thở dài nghĩ cách giải thích ngay từ đầu cho Jisoo dễ hiểu. Làm thế nào nàng có thể nói với Jisoo về những tờ giấy màu đỏ đó mà không khiến Jisoo sợ hãi vì nàng chắc chắn rằng Jisoo sau khi nghe xong sẽ dễ dàng kết nối các sự vật hiện tượng xung quanh. Từ người đàn ông mặc trang phục màu đen đến những tờ giấy màu đỏ và sau đó là người yêu cũ của Lisa.

Bộ não của Chaeyoung đang bảo nàng phải nói một nửa sự thật nhưng mong Jisoo sẽ không biết là chuyện nàng kể chỉ là một nửa sự thật bởi vì Jisoo thật sự rất nhạy bén...

- Chị biết đó, em đã thao túng nhiều người đàn ông trong vài năm qua vì em muốn dạy cho họ một vài bài học nhớ đời! Chị cũng biết rằng mỗi khi em hành động, em đều bảo mật dữ liệu của mình và đảm bảo rằng sẽ không ai có thể tìm ra em, nhưng nếu bây giờ có một trong những người đó đã tìm ra được danh tính của em và muốn trả thù thì..........chị sẽ nghĩ đến ai vì chị đã biết hết bọn họ?

Đến lượt Chaeyoung nhìn vào mắt Jisoo. Trông Jisoo có vẻ đang bị sốc và trở nên hoang mang, chắc Jisoo không mong đợi mình bị lộ cảm xúc nhưng trên khuôn mặt Jisoo nhanh chóng lộ chuyển sang vẻ lo lắng. Thâm tâm Jisoo luôn nghi ngờ khi nàng trấn an Jisoo rằng không ai có thể tìm thấy nàng. Nhưng trong sâu thẳm, nàng biết mình có thể bị lộ thông tin bất cứ lúc nào, nhưng ngày đó bây giờ đã xảy ra, nàng đã có một kế hoạch B chắc chắn để thoát khỏi rắc rối.

- Cái gì??? Một trong những người đàn ông đó theo dõi em?

- Đại loại là..........chị có nghĩ đó là ai không? Tại vì em đã kiểm tra tất cả bọn chúng và hầu hết chúng không còn sống ở Seoul nữa. Có một số ít mà em vẫn không thể xác định được nhưng họ hoàn toàn không có khả năng.

Jisoo không nói gì mà thay vào đó Jisoo rất tập trung như thể đang khuấy động ký ức trong đầu. Nàng đang đợi Jisoo gợi ra một cái tên thì Jisoo từ từ ngẩng đầu lên với đôi mắt mở to...

- Jaehyun!!! Em có tìm thấy gì về cậu ấy không?

- Thật ra.........Jaehyun là người em ít biết nhất. Không có dữ liệu từ mấy năm gần đây, chi tiết cá nhân hoặc thậm chí là tài khoản ngân hàng của anh ấy cũng bị đóng băng. Không địa chỉ, không dấu hiệu của sự sống, nó giống như anh ấy đã biến mất. Và có vẻ như Jaehyun đã biến mất vào ngày em rời xa anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro