9-Đêm Ân Ái
-Tags:R18,smut nhẹ,ngọt...
-Summary:À, thì là đôi vợ chồng nhớ hơi nhau ấy mà.
-Nhận ra cũng 1 năm rồi mình chưa viết pỏn VioMar nên viết luôn=))
-
Violet lục lọi chìa khóa trong túi quần, rồi dùng chìa khóa đấy đút vào ổ, cơn uể oải từ cơ thể truyền đến khiến anh thở dài đầy mệt mỏi.
Đẩy cánh cửa ra, khung cảnh quen thuộc hiện lên trước mắt, tiếng ti vi ồn ào từ phòng khách vang vào đôi tai, cùng hương thơm tỏa ra từ trong bếp ập vào cánh mũi, mọi phiền muộn cứ như bị cuốn bay đi mất.
Ồn ào lại yên bình biết bao, vì đây chính là nhà.
-Vợ ơi, anh về rồi đây!-Lời nói anh vang lên mang theo chút vui vẻ, ánh mắt giống như đang chờ đợi một bóng hình nào đó.
Rồi tiếng bước chân dồn dập ngày càng đến gần, cô vợ Mary của anh hớn hở chạy tới, nhảy vồ lên một Violet đang dang đôi tay rộng mở kia.
Vẫn như mọi ngày, Mary khoác trên mình một chiếc tạp dề màu hồng phấn, trên bàn tay nhỏ nhắn là chiếc giá múc canh lớn vẫn còn ướt, có vẻ như em đã vội vàng đến quên cả việc đặt nó xuống.
-Violet, nay nhà ta có món trứng hấp cùng canh cà rốt đấy! Anh muốn ăn trước, hay tắm trước nhỉ?
Mary tươi cười hỏi, không vội buông anh ra ngay, lại còn nũng nịu nắm lấy tay áo.
Anh cũng không vội trả lời ngay, mà dịu dàng vén xuống những nhánh tóc bám trên gương mặt em, khóe miệng trong vô thức lại nhếch lên khi vẫn đang cân nhắc việc mình nên làm.
-Ăn trước đi nhỉ? Anh cũng đói bụng rồi.
Thế là Mary bất ngờ kéo tay Violet chạy đến nhà bếp, khiến anh xém chút nữa là trượt ngã, dẫu cho muốn buông lời quở trách, nhưng nhìn nụ cười tinh nghịch của em, anh biết mình không thể nữa rồi.
-
Violet bước ra khỏi phòng tắm, hơi nước vẫn còn bám trên làn da khi tóc vẫn còn ẩm, trên người là bộ pyjama khủng long, nom có chút đáng yêu và trẻ con so với độ tuổi đã làm cha làm mẹ.
Nhảy lên chiếc giường mềm mại lại quá đỗi thoải mái, khiến đôi mắt anh mơ hồ như muốn khép lại, dù sao thì sau một ngày dài đầy mệt mỏi và phiền muộn, được ngủ trên chiếc giường có mùi hương của Mary đã là một cái kết đẹp dành cho Violet rồi.
Giây phút Violet gần như chìm vào giấc ngủ thì cánh cửa phòng ngủ mở ra, bước vào là một Mary không nói lời nào, em cúi gầm mặt xuống chẳng biết đang nghĩ gì.
-À, Mary hả...
Violet lờ mờ mở mắt nhìn gương mặt em, cũng không thật sự chú ý đến hoàn cảnh lúc đó, nên tất nhiên chẳng thể phát giác được điều bất thường.
Chỉ trong một cái chớp mắt, Mary lúc này đã ở trên giường, trèo lên người anh ta đầy nghịch ngợm, và đến tận bây giờ, Violet mới có thể nhìn rõ khung cảnh trước mắt.
Em mặc một chiếc váy ngủ hai dây màu đỏ thẫm vô cùng nổi bật, cặp đào nhỏ nhắn thoát ẩn thoát hiện dưới lớp vải cũng thật khiêu gợi làm sao, tất nhiên không thể không nhắc đến nơi chiếc váy ngủ xẻ ngang qua giữa đùi, để lộ cặp chân trắng nõn nà rồi.
-Chồng này, mình thân mật một chút, anh thấy thế nào?
Hình tượng hồn nhiên, thuần khiết chẳng hề nghĩ suy về đời trước kia của em đã bị đánh bay đi mất, chỉ cần lại thứ gì đó...mê hoặc và yêu nghiệt hơn.
Violet vội bật dậy ngay, gương mặt không khỏi nóng bừng khi những suy nghĩ dâm đãng nhất lũ lượt ùa vào tâm trí anh, chỉ đơn giản vì thấy vợ trong bộ váy kì lạ đó.
Có lẽ anh đã đánh mất đi lí trí rồi, khi anh không do dự siết chặt lấy một bên mông của em, nhằm thu hẹp lấy khoảng cách giữa hai người rồi hung hăng cắn mút lấy đôi môi của em.
Nhưng đang hay thì đứt giây đàn, Violet đang nhiệt huyết bỗng dưng dừng lại, vì chợt nhớ ra điều gì đó.
-Chờ đã...Không được, chẳng may thằng ranh kia thấy cảnh này mất!
Mary bĩu môi không hài lòng vì bị cắt ngang, đấm nhẹ vào bên ngực anh.
-Em đã dỗ con sang phòng khác ngủ rồi! Dù sau đó nó đã lăn ra giẫy đành đạch một trận, rồi mà còn bảo gì mà "Con không muốn có em!" nữa!
Nghe đến đây, anh ta chợt bật cười, có lẽ vì đứa con trai đầu lòng của mình quá đỗi đáng yêu.
-Vậy sao? Nếu con trai đã không muốn có em, thế đành phải cho nó mấy đứa trông chơi thôi.
Dứt lời, Violet vươn tay đến xoa nắn hai bên đào, từng động tác thuần thục đều khiến em phải rên rỉ trong sung sướng.
Không quá lớn cũng chẳng quá nhỏ, bộ ngực em vừa vặn trong lòng bàn tay anh, khiến Violet thật chỉ muốn chơi đùa cùng nó cả ngày.
Cả người em cảm thấy rạo rực, lại bức bối đến vô cùng, cứ tuân theo bản năng mà cọ sát nơi tư mật vốn đã ướt đẫm từ lâu với đũng quần của Violet.
Mary thật sự rất có bản lĩnh, thế mà lại dám không mặc quần lót đến gặp anh a!
Anh buông tay xuống, nhiệt tình thế chỗ cho đôi tay đó là chiếc lưỡi ấm nóng, khi bàn tay nghịch ngợm của Violet luồng lách tựa như một con rắn, từ giữa ngực xuống đến nơi tư mật, rồi cứ thế mà chen hai ngón tay vào lỗ nhỏ mà chẳng cần lời xin phép nào.
Vẻ mặt anh lầm lì khi một sự thù địch vô hình hình thành trong tâm trí anh, Violet không thể tin được rằng anh đã từng nhường bầu sữa đáng lẽ chỉ là của một mình anh cho một thằng ranh con!
Tựa như những gì anh ta đang nghĩ đều được viết hết lên mặt, Mary cười phá lên.
-Ha, em biết anh đang nghĩ gì đấy!
Violet tặc lưỡi vì bị nói trúng tim đen, hung hăng cắn lên ngực em ,để lại dấu răng cứ như muốn đánh dấu chủ quyền, khiến em thốt lên một tiếng đầy gợi dục.
-Đó chỉ là cảnh cáo thôi, đừng có nhờn với anh.
Rồi anh lại tiếp tục công việc của mình, điên cuồng khuấy đảo bên trong em, hai ngón tay không ngừng ra vào lỗ nhỏ, chẳng do dự mà đẩy tâm trí em đến đường cùng, và điều đó đã khiến em lên đỉnh trong sung sướng, bắn đầy vào tay anh khi một ít vương vãi trên quần.
Điên thật rồi, điên mất thôi!
Mary tự hỏi, rốt cuộc đã từ bao lâu rồi em mới được trải nghiệm lại cảm giác này?
Dạo gần đây, vì tính chất của công việc nên Violet rất hay về muộn. Dẫu cho có nhớ nhung cảm giác được thân mật cùng anh, nhưng lại vì thương chồng nên chẳng thể đòi hỏi gì hơn. Cho đến ngày hôm nay, em không thể chịu đươc nữa mà lấy hết can đảm để chủ động một lần, và cuối cùng mọi chuyện đã thành ra như thế này.
Ít nhất, đây chính là cái kết viên mãn dành cho em.
Khi Mary vẫn đang nằm thở hồng hộc trên chiếc giường mềm mại, thì những ngón tay thon dài kia nắm chặt lấy một chân em, tựa như muốn kéo em ra khỏi giấc mộng hão huyền.
-Em cứ tưởng thế là xong à? Đừng có mơ! Chúng ta vẫn còn một vấn đề nan giải đây!
Chẳng cho em có cơ hội để phản ứng, Violet thô bạo kéo em đến gần mình, dị vật đứng sừng sững trước mắt em, lại càng khiến Mary rạo rực hơn bao giờ hết.
Em trong vô thức mà nuốt nước bọt, những ngón tay nghịch ngợm từ từ lần mò xuống bên dưới nụ hoa của mình, dâm đãng nới rộng nó ra đầy mời gọi.
Đèn xanh em cũng đã bật rồi, thế thì còn việc gì để chần chừ nữa nhỉ?
Violet siết chặt lấy hông em, ra vào điên cuồng, từng cú thúc đều chạm đến nơi sâu nhất bên trong em, làm cho đôi môi nhỏ nhắn kia phát ra những âm thanh gợi dục nhất, khi những âm thanh ướt át vang lên trong căn phòng kín khiến ai nghe được cũng phải đỏ mặt.
Mary chẳng hề hay biết biểu cảm mà mình lộ ra ngay lúc này quyến rũ đến nhường nào, đôi mắt em trợn ngược lên đầy sung sướng, cùng với bờ má ửng hồng hơn cả dâu tây, cứ đà này sẽ gián tiếp đẩy tâm trí anh ta đến bờ vực gục ngã.
Tiếng rên rỉ của em kề bên tai chính là thứ âm nhạc tuyệt vời nhất trên thế gian này, thật dễ dàng khiến người khác động lòng, chẳng muốn nghĩ suy gì nữa mà trực tiếp yêu thương.
Rồi chợt anh với lấy chiếc điện thoại đặt trên giường, nhìn một Mary lúc này trần trụi không một mảnh vải, làn da vốn đã đỏ ửng từ lâu vì những kích thích, chẳng chịu buông ra mà vòng tay ôm lấy tấm lưng anh thật chặt.
Violet cười khẩy, đưa em vào khung hình.
-Cười lên nào!
Mary trong cơn mơ hồ làm theo lời anh, khóe môi hơi nhếch lên có chút vụng về.
Cũng chẳng có gì to tát cả, Violet chỉ muốn lưu giữ chút "kỉ niệm" đáng nhớ của hai người thôi.
Anh ta sớm đạt đến giới hạn, tràn vào bên trong em khi tâm trí lâng lâng trong cơn kích tình.
-Hôm nay tới đây thôi, em ngủ đi.
Nói đoạn, anh lấy chăn choàng lên cơ thể trần trụi kia, không quên hôn nhẹ lên tấm trán ướt đẫm mồ hôi của em như là lời chúc ngủ ngon, và sau đó nằm xuống bên cạnh.
Mary khẽ gật đầu, mau chóng chìm vào giấc ngủ.
-End.
Dù cho có bị dl dí, tui vẫn cố chấp viết đây aaaaaaaaaa.
Nhưng tin tốt là tui đã hoàn thành được chương này, nhiều khi chỉ dám nghĩ chứ không dám làm, ngại chết đi được:<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro