LHBG440
Chương 437 : Chí tôn đổ thần chính thức là đổ mà không đổ
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
Đánh cuộc chính thức dự định bắt đầu lúc chín giờ, Đỗ Trần đợi đến tám giờ năm chín phút, Betty mới hưng phấn chạy tới, đặt mông ngồi đối diện Đỗ Trần, vỗ bàn nói; "mau bắt đầu, đổ cái gì?'
Những tân khách đang xem cuộc chiến không biết phu nhân Betty đều xao động, đây là phu nhân Batuque (Pan Tucker) ngàn năm sao? Ngàn năm Batuque coi trọng nhất là quý tộc lễ tiết sao nhìn nàng không thấy chút gì. Bất quá người hiểu rõ phu nhân Betty đều mỉm cười, độ dáng một 'Đổ Quỷ rốt cục không thể ẩn nhẫn."
Đỗ Trần cười ưu nhã; "phu nhân Betty, ngài quá nóng lòng rồi, hà quan, quy tắc, đổ cục, đây còn chưa nói rõ ràng mà.'
Betty đỏ mặt cười cười, nói với người đang xem cuộc chiến: 'Kiếm nô tiền bối, ngài là chủ sự lần này, vậy tất cả quy củ đều là ngài quyết định, chúng ta đổ theo, như vậy được không?"
Phi thường công bình, Kiếm Nô thậm chí hiểu những lời này là ủng hộ mình, đứng đậy cười nói: "tốt lắm! mục đích hôm nay là vì nghiệm chứng thân phận của Francis, nếu là đổ đơn giản, cũng khó nhìn ra kỹ thuật của hắn! Cho nên ta đề nghị các ngươi đổ ba tràng - đẩu tử, luân bàn, toa cáp! Ba trận thắng hai, quy tắc các ngươi tự định, nhưng quy củ cũng chỉ có một - không thể dụng đấu khí cùng bất kỳ phương pháp gì, tòan bằng kỹ thuật! Mà trọng tài tốt nhất là Long tước là thích hợp nhất, bất quá để tránh hiềm nghi, để công bình, phu nhân Betty cùng giả Francis kia có thể lựa chọn.'
Betty cười to nói; "không vấn đề! Luân bàn cùng toa cáp dụng không tới hà quan đến lúc đó nói tiếp! Trọng tài xin mời mọi người làm, ai phát hiện một trong chúng ta dùng tiểu xảo, chỉ cần bắt được hiện hành, lập tức bị thua.'
Quay đầu mừng rỡ nhìn chằm chằm Đỗ Trần: "ngươi nói thế nào?'
Đỗ Trần mỉm cười ra ý đồng ý. thần sắc điềm đạm, ý bảo mình không có nghi vấn gì.
"tốt!'
Ba! ba! betty nhấc tay vỗ mạnh hai tay: "Bớt nói nhảm đi. Ván đều là đổ đầu tử (xúc xắc), là đổ đại hay đổ tiểu? Chi tiết ván này do ngươi định.'
Đỗ Trần ngắm liếc nữ nhi quan khán, hôm nay tinh thần lực của tiểu bối bối đã tiến hóa lớn, hơn nữa phụ nữ hai người có thể câu thông đấu hồn, cho nên tiểu nha đầu kia không cần phải ôm trong lòng Đỗ Trần mới có thể tác tệ, đang ngồi xem cuộc chiến cũng có thể! 'Bối bối, ngươi nói sao?'
Tiểu nha đầu kia cười khanh khách nói; "Bối bối là tiểu hài tử, vậy đổ tiểu.'
Betty nhướng mày, đổ tiểu, tất cả mọi người đều có thực lực làm nát đầu tửu, vậy một ván này chỉ có thể xem như ngang tay.....
Đỗ Trần xoay lại người nhìn chằm chằm Betty: "Đổ Tiểu, bất quá dùng cự chung....'
Betty sửng sốt: "Cự chung?'
'Đúng vậy, cự chung! Ta muốn đổ mười tám hạt.'
'Tốt. Mười tám hạt thì mười tám hạt.' Betty nảy sinh ác độc nói. Con bà hắn, đánh nát mười tám hạt xúc xắc thì phải có kỹ thuật cơ bắp không nhỏ a, bất quá mình có thể làm được.
Đỗ Trần tĩnh tâm chà lâu ngón tay mình, nhìn chằm chằm ngón tay nói chậm rãi; 'ngoài điều này ra, không thể phá hư đầu tử, chỉ cần đầu tử của ai bị chiết tổn, vô luận bao nhiêu điểm, nhất luật bị thua.'
Không thể hủy đầu tử? Betty đầu ngón tay khẽ run lên: 'cắn răng cười hận: "Ta hiểu được ý ngươi, thống khoái. Như vậy đổ không có chút vận khí mà tòan so kỹ thuật, quả nhiên là thống khoái! Người đâu, mang đầu chung.'
Rất nhanh đầu chung được đưa lên, hai người nhẹ nhàng bắt đầu lắc, khán giả cũng vang lên tiếng nói thầm thì.
"Bá tước đại nhân. ta không quá hiểu được ý của Francis, mười tám hạt đổ tiểu, còn không thể hư hao đầu tử. Chẳng lẽ bọn họ phải để đầu tử cùng một chỗ, hình thành 1 điểm nhỏ nhất?'
'Hẳn là thế. Mười tám hạt đầu tử chồng cùng một chỗ, đây là kỹ thuật thuần túy.'
Kiếm Nô cũng nghĩ vậy, nhưng long tước cẩn thận dụng cảm giác siêu cường của anngf nghe ngóng chốc lát, đột nhiên sắc mặt thảm biến, thấp giọng nói; 'Kiếm nô, chuyện không hay rồi! Francis này chỉ sợ là thật.'
"Làm sao vậy?'
"ta nghe được Betty đang chồng mười tám hạt đầu tử xoay tròn lên nhau, như vậy tạo thành linh điểm, nhưng Francis cũng làm đồng dạng! Đổ thuật của hắn không chút kém Betty.'
Kiếm nô cả kinh, sửng sốt nhìn Đỗ Trần.
Thanh âm đầu tử vang lên, Đỗ Trần thần sắc bình thản như trước, tựa hồ từ khi đánh cuộc bất đầu chưa từng biến hóa, mà trong lòng hắn cũng tràn ngập tự tin.
Đổ thuật này, trong mắt người khác là so vận khí, trong mắt cao thủ là so kỹ thuật, hắn cùng betty đã đạt tới hoặc là gần đạt tới đỉnh cao thủ của nhân loại, so nhau chính là trí tuệ cùng tâm lý.
Kỹ thuật của Betty thật sự không kém hơn Đỗ Trần bao nhiêu, kỹ thuật lắc không thể phân định thắng bại, nhưng nàng vừa tới liền nóng lòng khai đổ, tâm lý đã thua một bậc, tiếp đó Đỗ Trần yêu cầu đổ tiểu, lại ra điều kiện hạ khắc đánh vào tâm lý, một câu nói ra, đồng dạng từng bước từng bước khiến tâm lý Betty lên lên xuống xuống .....
Kể tử đó, thắng bại đã định khi bọn họ cầm lấy chung.
Đông, Đỗ Trần buông đầu chung, nhìn Betty cười khẽ, Betty cắn răng, cũng 'Đông' hạ xuống đầu chung, hai người đồng thời mở chung....
"Oa, hôm nay thật sự được mở mắt.'
'Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được a, ta dụng đấu khí cũng không thể làm ra loại thao khống chuẩn xác vậy, bọn họ cư nhiên bằng lực cổ tay làm được....'
Mọi người sợ hãi than, có mấy người có tâm thậm chí trong lòng rung động: "Trước kia ta xem thường đổ thuật, nhưng... loại kỹ thuật này của họ nếu phối hợp đấu khí, vậy chẳng phải là bí pháp chiến đấu tuyệt đối tinh diệu sao?'
Trên bàn, một người mười tám khỏa, tổng cộng ba mươi sáu đầu tử đều đang xoay tròn, mọi người đều là linh điểm.
Ngang tay sao? Đương nhiên không! Trong loại tình huống này vẫn có biện pháp phân ra thắng bại!
Rất nhanh, lực xoay tròn của đầu tử hết, nhưng đầu tử cũng không như mọi người dự đoán, không rơi xuống lộ ra điểm số, mà là yên tĩnh dừng lại, ba mươi sáu hạt đầu tửu đều đứng yên, toàn bộ dừng lại.
Hô! Betty lau mồ hôi lạnh, nở nụ cười may mắn; 'xem ra ván đầu quân bình...' lời này còn chưa dứt, sắc mặt cuồng biến, bởi vì... một viên đầu tử của nàng lung lay, rồi đổ xuống.
Đỗ Trần cười bình thản; 'có thể bắt đầu ván thứ hai chứ?'
Betty hung dữ giật tóc dài của mình, gật đầu nói; "đầu tử ta thua tâm phục khẩu phục, đang xem náo nhiệt, các ngươi có ai không phục sao?'
Đây là kỹ thuật chính thức, không chút nào giả, kể cả kiếm nô cùng long tước, ai cũng không tìm ra một chút khác lạ, Đỗ Trần thắng, thắng sạch sẽ, quang minh chính đại.
'Lên luân bàn (rulét)!' Betty phất tay kêu người hầu chuẩn bị ván này, thừa dịp hỏi Đỗ Trần; 'thật sự là thống khoái! Từ sau khi đổ thuật của ta đại thành ta chưa bao giờ thua, ngươi là chí tôn đổ thần chính thức, có thể nói cho ta biết, ta sai ở chỗ nào không?'
Đỗ Trần nghiêng mình nói: "phu nhân Betty, đổ chỉ một chữ đơn giản, gồm ba thứ - kỹ thuật, trí tuệ, còn có tâm lý! hai dạng trước phu nhân ngài đều có, bằng chung trên tam đại lục ít có người thắng được ngươi, nhưng ta đổ cùng ngài, ngài muốn thắng được, phải là trí thần đổ ngoại, doanh tại đổ trung (trí thần không tham gia đổ, mà tháng trong bàn đổ.)
'trí thân đổ ngoại, doanh tại đổ trung' Betty mê mang ngẫm nghĩ lời này: "Ý ngươi là, ta không nghĩ đến đánh bạc, quên thắng bại, cũng có thể cùng ngươi đánh một trận?'
Đỗ Trần gật gật đầu: "Đúng là như vậy, ngài từng hỏi qua ta, vì sao ta nhiều năm qua chưa từng ra tay đổ đấu, hơn nữa ngay cả người trong nhà cũng rất ít người chịu ảnh hưởng đổ thuật của ta... bây giờ ta nói cho ngài, đổ thần chính thức là, 'không đổ tưởng rằng đổ' (không đánh mà tưởng như đánh)."
Betty trong mắt vẫn có vài phần mê mang như cũ, lúc này luân bàn đã được mang tới, nàng chỉ có thể cười nói: "Đa tạ chỉ điểm chúng ta bắt đầu trận thứ hai...'
'Hừ!'
Trong đám người đột nhiên vang lên một tiếng hừ tức giận, vệ binh cảnh giới như thủy triều tách ra, lão gia tử gia tộc Batuque (Pan Tucker) Juncker bước vào đổ trường, tân khách vội vàng đứng đậy nghênh đón.
Juncker trực tiếp đi tới trước mặt Betty, lạnh lùng nhìn nàng; 'Nói tạ làm gì? ngươi tưởng rằng Francis thật sự chỉ điểm ngươi sao?'
Betty sửng sốt nói: "Cha, ý ngài là... Francis đang gạt ta?'
Juncker cởi vương bào màu tím trên người xuống, phất tay lệnh Betty đứng dậy, mà mình lại ngồi đối diện Đỗ Trần, đánh gía Đỗ Trần, miệng lại trả lời thay Betty; "Francis nói không có sai, đổ thần chính thức là 'không đổ mà đổ'! Nhưng ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, đổ thần so chiêu, tranh phong tại tâm lý! Francis đã làm tâm tình ngươi rối loại, hắn chỉ điểm ngươi, kỳ thật là ám chỉ ngươi - Betty ngươi chỉ có thể làm đệ tử của hắn, vĩnh viễn không thắng được hắn.'
Betty đột nhiên sáng sủa, hung dữ trừng mắt với Đỗ Trần; 'cha, ta hiểu rồi, Francis này tạo áp lực với ta, mà ván thứ hai đổ luân bàn là giao phong đổ thuật kịch liệt nhất, ta có áp lực trong lòng, tuyệt đối không thắng nổi hắn.'
Juncker hừ một tiếng tiếng: "Đừng óan Francis, tâm lý là một bộ phận của Đổ thuật, ngươi không đủ tư cách, thua là thiên kinh địa nghĩa.' ngón tay nhẹ nhàng chỉ Đỗ Trần: 'Ngươi xem hắn, từ lúc bắt dầu mặt hắn có biến đổi chút nào không? Ý cười trong mắt hắn có từng biến mất? Bằng điểm này, ngươi... có thể ngồi lên khán đài xem cuộc chiến rồi.'
Betty vội la lên: 'cha, còn có hai trận chưa đổ, ta xem cuộc chiến thì ai đổ đấu với Francis?'
Lúc này Đỗ Trần hít sâu một hơi, hai tay mở ra: "Lão gia tử, mới vừa rồi ván đầu là ta định, vậy ván thứ hai, quy củ luân bàn do ngài hạ.'
Bett nhìn Đỗ Trần, lại nhìn Juncker, cả kinh nói; 'Cha, ngài đổ cùng hắn?'
Juncker không để ý tới Betty, cùng ánh mắt lợi hại của Đỗ Trần đan vào cùng một chỗ; 'Đổ thần chính thức không thua, muốn chứng minh ngươi là Francis, trước tiên thắng lão nhân ta.'
Chương 438 : Con bài cuối cùng của chánh thức chí tôn đổ thần (Trên)!
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
Lời vừa xuất ra, ngàn vạn ánh mắt kinh ngạc cùng khiếp sợ tập trung trên người lão gia tử.
Luôn luôn thống hận đánh bạc, ra lệnh cấm đánh bạc ghi khắc vào xương tủy mười vạn người khắp thành Emerald - Juncker lão gia tử, cư nhiên muốn đánh bạc, hơn nữa hắn vừa ra tay lại khiêu chiến đổ thần Francis? Mọi người đầu tiên là khiếp sợ, sau đó rất nhiều trong lòng thầm phì cười, Francis trong đổ đàn có địa vị gì? Dứt bỏ hết thảy trong thế giới đấu thần, trong thế giới đổ, tình hình trước mắt như đột nhiên xuất hiện một kẻ vô danh, khiêu chiến thần hoàng Prince.
Nực cười.
Betty mặt mày nhăn nhó, quái dị nhìn cha mình, vừa muốn mở miệng, Juncker lão gia tử lạnh lùng trừng mắt liếc nàng; "Sư phụ dạy ngươi đổ thuật Shu-Long, một trăm năm trước gọi ta một tiếng sư thúc tổ! Ta không có tư cách thay ngươi đổ sao?'
Nhìn xuống, những người hiểu đổ thuật không ai không kinh động, trăm năm trước nhân vật truyền kỳ trong đổ đàn Shu-long cũng là đồ tôn của lão gia tử Juncker sao? Với thân phận cùng danh dự của Juncker tuyệt không có khả năng nói sạo, vậy... mời vừa rồi người thầm kêu 'nực cười' lập tức thu hồi ý nghĩ sai lầm của mình.
Betty mừng như điên, môi run rẩy nói không ra lời, chỉ có thể cúi mình, rời khỏi đổ tràng; 'Cha, ngài, ngài tuyệt đối có tư cách, xin mời.'
Juncker đặt hai tay lên mặt bàn, mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm Đỗ Trần, chậm rãi nói: "Một trăm năm trước, ta đánh bại tứ đại truyền kỳ đổ thần rồi phong ấn tất cả đổ cụ, thề không hề ra tay....'
Đông đông, đầu ngón tay Đỗ Trần gõ lên mặt bàn, cười nói; 'Lão gia tử, từ khi trận vừa rồi bắt đầu, ngươi rõ ràng giáo huấn Betty, tuyên dương địa vị của mình trong đổ tràng! Nhưng đơn giản là muốn gia tăng cho ta chút áp lực trong lòng... dụng một câu nói với Betty phu nhân, bớt nói nhảm, xin mời ra quy củ luân bàn.'
Juncker cười lên; 'Ngươi cũng quả nhiên lĩnh ngộ kỹ thuật 'đấu thâm' trong đổ thuật, cũng được! Chúng ta đổ 38 tạo luân bàn, 0, một số định thắng thua.'
Quy của của luân bàn vô cùng phức tạp, bất quá công cụ thật ra đơn giản, chính là một chuyển luân bàn cùng tiểu cầu tạo thành. Mà 38 đạo luân bàn như lời Juncker là có 38 cửa. Phân biệt từ 1 tơi 36, lại có một cửa 0, và một cửa phát bóng, chỉ cần không phải nhà cái phát cầu, mà hắn cùng Đỗ Trần đổ một cầu. Sau khi luân bàn chuyển động thì cho cầu vào luân bàn, phương pháp phán định thắng thua là 0. Nói cách khác, hai người, ai cho tiểu cầu rơi vào cửa 0 cuối cùng, người đó thắng.
Loại phương pháp này là thiên môn phương pháp, nhưng đơn giản nhất, cũng là kích thích nhất, càng là công bình nhất.
Bởi vì trong tình huống không có đối thủ, hai người cơ hồ đều có thể bách phát bách trúng. cho tiểu cầu vào cửa 0! Nhưng sau khi có đối thủ, hai tiểu cầu đều cướp một cửa, vậy so đấu năng lực quấy nhiễu đối thủ cùng chống quấy nhiễu. Là kỹ thuật thuần túy.
Đỗ Trần đứng phắt dậy. Thân thể đỉnh trực; 'Bắt đầu đi, ai tới chuyển động luân bàn?' Chuyển luân bàn cũng phải nói. Bởi vì chuyển đông luân bàn dùng bao nhiêu lực lượng, sẽ quyết định tốc độ chuyển động của luân bàn, mà ảnh hướng tới phán đoán của hai người ở đầu cầu.
Juncker cũng đứng lên: "Với kỹ thuật của ngươi và ta, ai tới chuyển động luân bàn cũng không công bình..." quay đầu lại nhìn lướt quân nơi tân khách nồi: 'để cho người thứ ba mở bàn! Anny!"
Anny đang bứng bên Betty, cả kinh: "Gia gia, ta mở bàn"
Juncker nói; "Francis, có thể không?'
Đỗ Trần nở nụ cười; "không vấn đề! Anny tiểu thư, xin mời.'
Anny sửng sốt hồi lâu, do dự đi tới trước bàn, nhìn Đỗ Trần một chút, lại nhìn gia gia một chút; 'Ta, ta nên làm thế nào?'
Đỗ Trần cười nói; 'Trong hộp luân bàn có hai quả cầu nhỏ một đen một trắng, ngươi phân cho hai người chúng ta, sau đó tùy tiện dụng lực, hướng chuyển động về một hướng! Còn lại... mời phu nhân Betty hướng dẫn nàng.'
Anny 'a' một tiếng, đưa cầu mầu trắng cho Đỗ Trần, đuă màu đen cho gia tia, sau đó ra sức chuyển luân bàn; 'băt đầu.'
Hai người vốn xem anny động thủ động cước rất buồn cười, nhưng theo một tiếng 'bắt đầu', Đỗ Trần cùng Juncker nụ cười phút chốc biến mất, hai người đối mắt, không nhìn vào chuyển động luân bàn, mà gắt gao nhìn đối phương....
Quảng trường yên tĩnh, chri có tiếng luân bàn chạy, có người muốn thấp giọng nó thầm, nhưng lập tức có người dụng thanh âm nhỏ nhẹ nói cho hắn: "trước khi luân bàn dừng lại không thể nói chuyện, bọn họ dựa vào lỗ tai cùng con mắt phán đóan tần suất chuyển động của luân bàn, quyết định lực ném cùng vị trí.'
Luân bàn chuyển động nhanh, các sắc cửa làm người ta hoa mắt. nhưng hai người ai cũng không có ra tay trước.
Đỗ Trần đột nhiên phì cười nói; 'lão gia tử, ngài rất âm hiểm, kêu Anny khai bàn, đơn giản muốn quấy nhiễu tâm tưởng ta. Năm đó ta dù sao cùng Anny từng có một sự tình không hay.'
Juncker cũng phì cười: 'Đúng vậy, lão nhân ta đang chơi ngươi, không phục sao?' Lão nhân tà nhãn cười híp mắt nhìn Đỗ Trần; 'Francis, ngươi có chính thức thích cháu gái ta không?'
Mọi người nhất thời ngạc nhiên, Juncker lão gia tử lúc này hỏi làm gì
Nhưng càng kinh ngạc là, Đỗ Trần nói luôn; "Lão gia tử, ngài sắp nhập thổ rồi, chuyện của bọn trẻ bớt quản chút đi.'
Anny sắc mặt có chút hồng lên, bọn họ sao lại nhắc tới chuyện đó lúc này?
Betty nhẹ nhàng vỗ Anny, thấp giọng nói; 'Đừng ngẩn người, phương pháp đấu trí này cũng có thời hạn, làm người khai bàn, ngươi phải cho bọn họ thời hạn, nếu không ra tay sẽ thua! Đừng quan trọng bọn họ nói gì, đều là thuận miệng nói bậy, là tạo tác động lên tâm lý đối phuơng! Bởi vì cầu vừa rời tay thi nhất định là kết cục rồi, bọn họ chỉ có thể trước khi ra tay quấy nhiễu phán đóan của đối phương.'
Anny gật gật đầu. Nhưng lúc này Juncker đột nhiên nhìn chằm chằm nàng cười to ha ha; 'Tiểu tử, ta đột nhiên phát hiện ngươi rất thuận nhãn, nếu ta bây giờ nguyện ý gả Anny cho ngươi thì sao"
Đỗ Trần hơi sững sờ, lúc này trong nháy mắt, đạn cầu trong tay lão gia tử bắn ra, như tia chớp bắn vào luân bàn.
Đỗ Trần cả kinh, tay dừng một chút, cũng bắn ra đạn câu.
Luân bàn còn chuyển động, nhưng lúc này hai người chưa từng có biện pháp tác động tới kết cuộc....
'Ngươi thua! Ta nhắc tới việc nguyện ý gả Anny cho ngươi, ngươi hơi sửng sốt. Lúc này tâm thần ba động khiến ngươi phán đoán có chút sai lầm.. Bất quá vừa rồi là nói nhảm, bây giờ lão nhân ta thiệt tình hỏi ngươi một câu, muốn kết hôn với anny không' chậm rãi ngồi xuống chờ đợi kết cục, Juncker lại nói; "mời vừa rồi ngươi ta tâm thần đều trong đánh cuộc, tâm tình không giả - Anny ngươi tuyệt không phải không chút để ý.'
Thân thể anny run lên, sửng sốt nhìn Đỗ Trần.
Trên đài đang xem cuộc hiến, Liya con mắt cũng trợn tròn, nhìn chằm chằm Đỗ Trần.
Tiểu bối bối cung trong đấu hồn hỏi; "Ba ba, ngươi thật sự thích tỷ tỷ Anny'
Đỗ Trần trong lòng cười khổ không thôi, đáp lại: 'Bối bối, ngươi đừng tạo thêm rối loạn! vừa rồi Juncker kêu Anny mở bàn, ta chỉ biết hắn dùng chuyện năm đó kiềm chế ta. cho nên tương kế tựu kế, sớm có chuyển bị! Mà ta sửng sốt một chút là cố ý làm ra, là để cho juncker ra tay trước, ta tung cầu sau quấy nhiễu... nhưng con mẹ nó Juncker cuối cùng lại nói một câu cuối 'thiệt tình' ? Ba ba bây giờ nói thật cũng không được, nói dối cũng không được... ai!'
'Sao lại không phải?' tiểu bối bối không rõ.
'Nói ta không muốn cưới, mọi người trong đại sảnh sẽ thế nào, Anny tỷ tỷ sẽ hạ đài thế nào? Nói muốn kết hôn, Tuyết cơ mụ mụ ngươi làm sao bây giờ? Hiểu rõ rồi chứ, nếu không hôm nay lại là hiểu lầm."
Tiêu bối bối lè lưỡi, không nói nữa, Đỗ Trần dưới sự soi mói của mọi người một chữ không nói, chậm rãi ngồi xuống ghế, đột nhiên lại cười: "Lão gia tửu. luân bàn còn chưa có dừng lại, thắng bại không dễ nói.'
Juncker cười nói; 'Ngươi còn không có trả lời vấn đề của ta - có muốn cưới Anny không? A a. Không nói thì thôi, lão nhân ta không hỏi nữa! Miễn cho ngươi chê cười ta dụng loại tư tình nữ nhi quấy nhiễu ngươi.'
Hắn nói cho Đỗ Trần, cũng cho Anny một chỗ đứng, để cho mọi người không quá xấu hổ.
Lúc này luân bàn đã chuyển động phi thường chậm, nhưng hai quả cầu một đen một trắng vẫn đuổi nhau, thỉnh thoảng còn đụng vào nhau, lại nhanh chóng tách ra... tranh đoạt cực kỳ kịch liệt.
Ánh mắt nọi người đều bị luân bàn hấp dẫn, khẩn trương cùng chờ đợi kết quả cuối cùng.. Chỉ có Anny còn ngây ngốc nhìn Đỗ Trần.
Gia gia nói trong lòng ngươi ít nhất còn vị trí của ta, hỏi ngươi có muốn cưới ta không, dám chắc là 'đấu tâm' trên bàn đổ, không phải thật.
Nhưng khi ngươi nghe thấy có muốn cứoi ta không, ngươi quả nhiên thất thần.
Chẳng lẽ, ngươi trong lòng thật sự có vị trí của ta?
Anny si ngốc nghĩ ngợi, giờ khắc này, nàng nhìn qua không hề là một nữ cường nhân của gia tộc Batuque, mà là tiểu cô nương năm đó....
Rốt cục, luân bàn chậm rãi ngừng lại, mà hai quả tiểu cầu cơ hồ cùng lúc rơi vào cửa 0...'Ba' một tiếng, hai tiểu cầu đánh vào nhau, vỡ nát.
cái này....
Juncker lông mi khẽ run lên; "Cư nhiên ngang tay?'
Đỗ Trần sờ mũi, chắp tay nói; 'lão gia tử quả nhiên thủ đoạn cao cường, bây giờ ta thắng một hòa một, trước khi bất đầu trận thứ ba ta muốn hỏi ngài một câu, nếu trận thứ ba ta thua, chúng ta một thắng một hòa, vây tính thế nào'
Juncker vuốt râu, lạnh lùng cười: 'chuyện này ngươi cùng Kiếm Nô tiền bối xem như người chơi, mà thành Emerald xem như nhà cái, ngang tay, nhà cái ăn người chơi, quy củ này ngươi hiểu chứ!'
Đỗ Trần gật đầu, đích xác, mặc dù quy củ này rất bất lợi với hắn, nhưng Juncker nói đúng, cũng không có ý trượng vào địa vị của mình khi dễ Đỗ Trần - trên bàn đổ có quy củ này, nếu đổ, vậy phải tuân theo quy củ.
'Nói vậy, nếu trận thứ ba toa cáp ta thua, ta đây đừng nghĩ sống đi ra khỏi thành Emerald?'
Juncker lạnh nhạt nói; "đúng vậy.'
Chương 438 :Con bài cuối cùng của chánh thức chí tôn đổ thần.(Dưới)
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
Anny từ sửng sốt bừng tỉnh, nhìn gia gia, giật mình nói: 'gia gia, mục đích đánh cuộc chính thức hôm nay là thông qua đổ thuật nghiệm chứng Francis thật giả, ta nghĩ... Francis đã làm đủ chứng tỏ rồi.'
Francis trước mắt là thật, điểm này ngay cả kiếm nô cùng long tước đều không chút hoài nghi, Junckẻ đã đạt được mục đích trợ giúp Đỗ Trần! vậy hắn sao lại tử truy mãnh đả Đỗ Trần! không phât thắng bại?
Đều là vì cao thủ cảnh giới đổ thần thật sự rất háo thắng sao?
không, Juncker mặc dù thiện đổ, nhưgn hắn trong mắt người thành emerald là người biết rõ mấu chốt chuyện hôm nay! hôm nay hắn xuất tràng đối quyết Đỗ Trần, mọt alf vì chiến ý trong lòng câu dẫn, hai là....
ngay khi betty cùng anny rời khỏi linh lung tháp không lâu, lão gai tử vốn chuẩn bị đi vào xem chiến cuộc. nhưgn lúc này tình bào gia tộc magn tới một phần tình báo.
chỉ có một câu nói - tại vùng biển phụ cận phát hiện thân binh magaret, thấm thủy thánh nữ đoàn.
thân binh tới, thống suất đâu? ngàn năm tới này, thấm thủy thánh nữ đoàn chính là chiêu bài của magaret.
cho nên, Juncker lập tức phát đóan, magaret đích thân tới vùng biển emerald, mặc dù không biết thấmt hủy thần nữ vì sao không tiến vào thành emerald chào hỏi, càng không rõ mục đích chính thức của tiêu kinh nguyên soái, nhưng juncker có chút hiểu....
tronglòng hắn xuất hiện sự so sánh - bản thân magaret so với renault, đại tam gáic, còn có công quốc mickey ba phương còn trọng yếu hơn.
vì vậy, lão gia tửu thay đổi thái độ, hắn bắt đầu trợ giúp kiếm nô cùng long tước! cho nên mới tự mình ra tay. đối quyết Đỗ Trần! nếu khôgn betty một khi thua, hắn còn phải đối phó với việc Đỗ Trần nói 'hắn không tôn trọng tín nghĩa, nói chuyện thúi.'
đối mặt với câu chất vấn của anny, juncker nhíu mày nói; 'sự tình của ta, khi nào tới phiên ngươi nhúng tay vào? Đổ thần sẽ không thua, thua không phải đổ thần, đây là quy củ chúng ta định ra, Francis bản thần cũng đồng ý rồi.'
'nhưng gia gia...'
"câm miệng.' juncker lạnh lùng nhìn chằm chằm Đỗ Trần; 'ngươi nói đúng, nếu trận thứ ba không thể thắng ta, vậy theo quy củ... ngươi đừng nghĩ sống mà rời khỏi thành emerald.'
lão nhân lại đề ra quy củ. mặc dfu nhìn như có chút xúc phạm không ói lý, nhưng nếu chính thức thấy rõ vốn trong lòng hắn. tự nhiên biết, đây mới là việc phù hợp với ích lợi của thành emerald nhất.
lời vừa nơi ra. người xem cuộc chiến đã tuyệt vọng, thậm chí bắt đàu tính tóan, kiêm nô thậm chí bắt đầu tính tóan việc giết Francis ở ngoài thành cũng cả kinh, ha ha,chúng ta biết, juncker là thiên vị chúng ta, emerald, thấm thủy hồ ghi nhớ ân tình của các ngươi.
các nàng còn không biết chủ tử của mình, magaret đã tới vùng biển phụ cận.
Đỗ Trần thấy anny còn muốn nói giúp mình, cười cười, khoát tay nói; 'anny tỉeu thư, không cần nhiều lừoi, ba ngày trước ta đã nhận đề nghị của lão gia tử, vậy hôm nay đổ tới cùng.'
anny vội la lên; 'francis, ngươi thật muốn đổ? nếu ngươi thua..."
"ta sẽ thua sao?' mỉm cười tự tin trên môi, nhẹ nhàng nâng ly hồng tửu trên bàn nhấp một chút; 'lão gia tử, bắt đầu trận toa cáp thứ ba đi.'
giờ phút này, trong lòng hắn không có nghĩ đến việc sau khi thua dùng thanh vân bỏ chạy, càng khôgn quan tâm tới nguyên nhân chính thức đằng sau việc chuyển biến thái độ của lão giat ử, trong lòng chỉ có tâm niệm tất thắng.
ta thất bại sao? hừ!
nếu trên bàn đổ mà không có tín niệm tất thắng, phân tâm không chuyên chú thì cuối cùng thua nhất định là Đỗ Trần.
Juncker lẳng lặng nhìn Đỗ Trần, một hồi lâu, gật đầu nói; 'tốt, ta càng ngày càng hâm mộ ngươi, trong số thanh niên thành emerald không ai có thể hơn ngươi! Francis, mặc kệ ngày mai thế nào, ta juncker hôm nay thấy ngươi là đối thủ cực mạnh trên bàn đổ, bằng hữu tri kỷ nhất.'
'ba' vỗ bàn đứng lên: 'để cho kỹ thuật, tâm lý, trí tuệ mấy thứ này biến hết! dụng nó không gọi là đánh bạc, mà kêu là đánh nhau sống chết! múôn đổ, ván thứ ba của chúng ta là hào đổ, chúng ta so... vận khí.'
Đỗ Trần con mắt sáng ngời, đứng dậy quát; 'thống khoái.' một cước đá xung ghế, lùi nhanh về sau: "trận thứu ba, chúng ta cách bàn một thước, không chạm vào bài, không nhìn bài! để bài tẩy trong hộp sắt, chúng ta không nghe được, so vận khí.'
Juncker cũng đá tung ghế, phất tay; "mỗi người trăm triệu làm vốn, thua sạch là thua.'
'oang oang' hai tiếng nổ, vốn như núi bị ném lên bàn.
hai người đồng thanh; "ai làm giám khảo?'
đúng vậy, điều kiện hà khắc nhưu vậy, kỹ thuật cùng trí tuệ của hai người không dùng được, tất cả đều là vận khí! vậy người có khả năng rút lài là mấu chốt duy nhất, hoặc là nói, là người duy nhất có thể sử dụng kỹ xảo.
hia người liếc nhau, đột nhiên cùng nhìn về phía anny. 'nếu do ngươi tới khai bàn, vậy trận thứ ba do ngươi chia bài.'
anny sửng sốt, betty hét lớn: 'tốt! vì công bình, anny lúc rút tẩy bài cho các ngươi, sẽ hướng về người xem, mọi người dụng đấu khí giám sát! khi thay các ngươi rút bài cũng chịu sự giám sát! mặt khác, nàng phát bài cho ai trước do các ngươi quyết định."
'tốt! chúng ta bắt đầu.'
trong nháy mắt trận thưu ba đã được xác định, anny sửng sốt đã lâu, chờ đến khi người hầu mang hộp sắt chuyên dụng tới, nàng mới thần thần gật gật đầu, y theo quy củ đối mặt vời người xem.
tẩy bài tốt. anny phân biệt nhìn hai người, cúi đầu; "phát cho ai trước?'
không có nhìn, không có nghe, hai người căn bản không biết thứ tự bại, không biết trước bài sẽ đẹp hay xấu, Đỗ Trần đưa cho anny một mai kim tệ; 'nếu để quyết định bài cho ai, vậy ngươi tung kim tệ tên, mặt trước thì phát cho ta.'
anny làm, kết quả là Juncker được phát bài trước.
hé ra để bài, nhưng mọi người đều không biết là gì. mà cây thứ hai của juncker là con ba bích đen.
"lão gia tử, ta ra trước một ngàn vạn, chơi với ngươi.'
"theo!' Juncker cười ngạo nghễ, lại chỉ điểm anny: "vòng này bài của Francis lớn hơn, vậy lá thứ ba cho hắn trước, nsau này cũng vậy.'
anny gật đầu, tiếp tục phát bài, nhưng tâm tình mọi người đã được kích thích, khôgn ít người đứng lên không ngồi nữa. vốn mỗi người trăm triệu. Francis khôgn thấy để bài. chỉ dựa vào con sáu mà ra 1 ngàn vạn... là người điên, đó là khí độ của đổ thần? nhưng juncker lão gia tử càng điên cuồng. chri dựa vào con 3 mà dám cùng hắn đấu.
lá thứ ba, Đỗ Trần được 10 bích, mà juncker... một dôi ba.
juncker nở nụ cười; "xem ra vận khí của ta tốt, ba ngàn vạn, Francis, loại đổ pháp này xuất hiện bài lớn là quá nhỏ, một đôi ba đủ thắng ngươi, ngươi có muốn bỏ qua không?'
Đỗ Trần đứung xa xa nhìn bài, cười nói; "mới nhìn hai lá thôi mà, lão nhân gia ngài vội gì? theo.'
"oa!' người xem bên ngòai đã bắt đầu đẩy vệ binh, quá kích thích, theo lời lão gia tửu, không có đồng hoa, bốn cây bài cùng loại thì sắc suất quá nhỏ, đây không phải phim trong kiếp trước của đỗ Trần, tùy tiện cóthể xuất ra thanh long thuận thiên bài, mà là đổ mệnh chính thức.
thua, đừng nghĩ sống rời thành emerald.
có lẽ tự tin của Đỗ Trần lây tới vận mệnh nữu thần, lá thứ tư páht ra, Đỗ Trần cư nhiên được 6 rô, tạo thành một đôi sáu, mà juncker được quân A, anny vẫn cúi đầu, chẳng biết trong lòng nghĩ gì, chỉ là nói; 'Francis, một đôi sáu lớn, lớn hơn đôi ba, Francis phát.'
"cư nhiên một đôi 6 lớn hơn một đôi ba.... lão gia tửu, xem ra hôm nay tốt một chút, năm ngàn vạn.'
Juncker không do dự, lạnh lùng phun ra một chữ; 'theo"
rì rầm, vốn lớn đều ném lên bàn, hai ngừoi chỉ còn lại một ngàn vạn làm vốn, mọi người nhiệt huyết đều sôi trào, xem ra, bọn họ muốn một trận định thắng thua.
cuối cùng mở bài....
Đỗ Trần được K bích, bài của lão giả tử vẫn nhỏ hơn một đôi sáu, là.... A bích! hợp thành một đôi 3, một đôi A, song tử bài.
Juncker nở nụ cười, lạnh nhạt nói; "toa rồi! Francis, lá bài của ngươi sắc suất quá nhỏ, nhỏ tới mức có thể không tính tới! có muốn lưu lại một ngàn vạn úoôic ùng làm vốn không/'
Đỗ Trần phe phẩy ngón tay, cười nói; 'sắc xuất thấp không có nghĩa là không có! ta đấu với ngươi.'
'ha ha! vốn hạ xuống không rút được.'
long tước trên khán đài cừoi to bay lên; "Francis, lá bài trong hộp sắt của anny có thể giấu người ngoài, nhưng lại không thể gạt được ta! để bài của juncker thân vươgn là 8, để có thể thắng hắn, dáng tiếc.... để bài của ngươi chỉ là thảo hoa.
long tước vốn có cảm giác lực mạnh mẽ, nàng nói tự nhiên không ai hoài nghi.
Đổ thần Francis thất bại? người ẩn ẩn xem vang lên tiếng thở dài....
Kiếm nô chậm rãi đứng dậy; "Juncker thân vương, là ngài ra tay giết Francis, hay là chúng ta ra tay?' nói xong, nàng cùng long tước đi xuống khán đài, kiếm nô đi tới Đỗ Trần, mà long tước ngăn trươc thân nhân của Đỗ Trần - bọn họ biết thanh vân của Đỗ Trần tốc độ cực nhanh, chỉ sợ không bắt được hắn, phân ra ý đồ chế trụ người nhà Đỗ Trần!
Khóe miệng Đỗ Trần nổi lên một nụ cười khổ, thua là thua, đổ vận khí thua cũng là thua, không có loại giác ngộ thì đừng dánh bạc... tất cả pháp bảo đều nằm sẵn trong tay, đấu hồn khẩn trương thông tri andy: 'chờ tín hiệu của ta, sau đó ngươi biến hồi bản thể, từ dưới đất chui tới chỗ ta, kiếm nô bọn họ đã thấy thanh vân, nhất định để tâm bầu trời, sẽ không chú ý dứoi đất, hiểu không/'
andy mở đôi mắt đang ngủ, dịch cốt nghiêm mặt âm lãnh nắm chuôi đao, liya hé ra thụ cầm trong tay, mà athur chẩm rãi gỡ cự kiếm sau lưng xuống... trong nháy mắt, cơ hồ tất cả mọi người bắt đầu động.
lúc này thì, đông! đông! Juncker gõ bàn: 'để bài là gì, long tước nói không tính, trước khi để bài chính thức mở ra, đều ngồi xuống cho ta, nơi này là thành emerald! anny... mở bài.'
kiếm nô sứng ốt, dừng bước, cười nói; 'trước hết cho ngươi sống lâu thêm mấy phút, nhưng ngươi tốt nhất không nên lộn xộn.'
Đỗ Trần nhìn nàng cười cười: "thắng thua còn không nhất định! anny tiểu thư, mở bài đi."
anny khẩn trương liếc mắt nhìn Đỗ Trần đi tới bên cạnh gia gia, chậm rãi mở để bài của hắn...
quả nhiên nhưu long tước nói, là 8, vậy juncker có hai đôi, hơn nữa đoi lớn nhất là một đôi A, Đỗ Trần muốn thắng hắn phải có ba con sau, hai đôi.
Nhưng long tước cảm giác lực phi thường, Đỗ Trần tuyệt không có kết cục tốt là không thể nghi ngờ, Francis không có khả năng sống rừoi khỏi thành emerald.
Juncker lạnh lùng quát; 'lôi đình quân, phong tỏa hiện trường, sau khi để bài của Francis mở, không có lệnh của ta ai dám lộn xộn, vô luận là ai, thân phận gì, nhất luật giết chết.'
lôi đình quân bền ngàoi nháy mắt khống chế hiện trường, dân chúng vây xem cũng biết không hay, lập tức tứ tán né tránh.
anny chậm rãi bước tới trước mặt Đỗ Trần, không có vội mở bài, mà ngẩng đầu nhìn Đỗ Trần cười, tư thái ưu nhã vô cùng, lúc này mới nhấc để bài của Francis, đột nhiên tự hỏi; "lão đồng học, trong khi đổ luân bàn ngươi sững sờ là vì sao?'
Đỗ Trần nhẹ nhàng vuốt ve liên hoa trong lòng bàn tay, cười nói; "vấn đề này bây giờ đã không có ý nghĩa....'
"thật không? thật sự không có ý nghĩa sao?'
anny chậm rãi thở dài, cao cao giưo tay lên, ném qua, 'ba' giơ đẻ bài lên, liếc mắt nhìn: "chúc mừng ngươi, ngươi thắng.'
thành emerald lúc này lâm vào yên tĩnh dị thường.
lá bài 6 tép lẳng lặng nằm trên bàn....
Đỗ Trần thắng.
Chương 439 : Chí tôn đổ thần không cách nào trốn tránh trừng phạt
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
Trầm mặc, trầm mặc thật lâu. đến khi long tước không thể tin, kinh ngạc quát to một tiếng mọi người mới hết tự tư.
"đây là chuyện gì xảy ra?'
một khắc mở bài, mọi người cơ hồ đều chuẩn bị chiến đấu, nhất là long tước, nàng xác định để bài là gì, toàn bộ chú ý lực đều tập trung vào việc Đỗ Trần có thể dùng thanh vân chạy trốn, căn bản là không ai chú ý chuyện trên bàn đổ, nhưng khi đã chuẩn bị sẳn sàng chiến đấu, mọi người lại ngạc nhiên phát hiện ra, long tước đoán sai, mà Francis thắng.
Juncker ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm Đỗ Trần, chuẩn bị trấn áp loạn cục, nhưng vừa khi anny mở bài, lập tức đứng phắt dậy, hai người sắc mặt đều lộ ra sắc thái kinh sợ: "cư nhiên alf sáu tép... cảm giác của long tước xảy ra vấn đề sao? tại sao không phải 2 rô?"
Đỗ Trần nhíu mày, kinh ngạc vô cùng nhìn để bài của mình, ngay một khắc khi anny mở bài, thanh vân dưới chân hắn đã xuất hiện, hỏa liên đăng, chỉ gian sa cũng suýt nữa ra tay công kcíh.
người xem không rõ tại sao long tước đoán sai, chỉ là không hiểu, đều thay Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, truyền thuyết ỏổ thần lại tiếp tục, truyền thuyết được nhân loái sùng bài vẫn đang tồn tại...
cờ hồ là đồng thời, hai người đều nhìn chằm chằm anny.
ánh mắt Đỗ Trần có ba phần kinh ngạc, bảy phần khó hiểu! juncker lão gia tửu ảy phần tức giận, ba phần là... một tâm tình khó hiểu.
anny rất bình thản nhìn hai người, chỉ ưu nhã cười nói: 'ta tuyên bố, tràng đánh cuộc cuối cùng, người chiến thắng là... Francis."
lão gia tử đột nhiên nở nụ cười, dụng bí pháp truyền âm cho Đỗ Trần: "Francis, hôm nay ta kiếnt hức chí tôn đổ thần chính thức.' nàng cư nhiene có thể dấu diếm mọi người đổi bài, kể ca juncker ta cũng trong đó... ta thật sự già rồi sao?
Đỗ Trần cũng cười, đồng dạng bí pháp đáp lời; "lão gia tửu, ta cũng kiến thức ròi." không đổ mà đổ, nguyên lai chính thức chí tôn ỏổ thần là không ra tay đánh bạc, Francis ta dù sao đã đổ... không tính là chí tôn đô thần.
hai người chậm rãi thu hồi ánh mắt trên ngừoi anny. lúc này, bọn họ ai cũng khôgn dám nói rõ suy nghĩ trogn lòng, nếu không, Đỗ Trần sẽ phải đối măt với khổ chién, mà juncker cũng mất đi danh dự cảu gia tộc batuque!
không thể nói thì phải nói dối, ít nhất cũng phải nói dối để giữ thể diện.
lão giả tử trong lòng bắt đầu biến hóa; 'đáng chết, mặc kệ quá trình thế nào. Francis đích thật thắng! vậy ta còn tiếp tục giúp kiếm nô đối phó hắn không/ đối phó Francis, đích xác cso thể xúc tiến quan hệ với thấm thủy hồ Magaret, nhưng... vừa rồi ta xuất quy củ mấy vạn nguời đều nghe được. nếu ta không thủ tín....'
lão gia tử cắn răng. tựa òồ nghe được mộtt ahnh âm; 'nặc, đây là Juncker, Juncker nói chuyện thối lắm! sau này gia tộc Batuque nói ai tin, vậy thì thối lắm...'
renault, đại tam gaíc hải quân, mickey công quốc, so ra kém mageret, nhưng danh dự của gia tộc batuque, bốn magaret cũng không đáng, 'ca ba', nội tâm lão gia tử juncker bình lặng... danh dự gia tộc trọng yếu hơn tất ả.
Juncker xác định được lập trường, lời nói dối tự nhiên cũng xuất hiện, ha ha cười, nói: "long tước, ta tin cảm giác lưc của ngươi, nhưng ngươi hẳn rõ ràng, trên bàn đổ cso quy củ - trong tuyệt cảnh xuất tuyệt kỹ chuyển bại thành thắng, chỉ cần khôgn ai bắt được hiện hành, thì đó là bản lĩnh của hắn, cũng là hắn thắng.'
long tước đau khổ gật đầu, nghĩ thầm, vừa rồi còn có chút hoài nghi anny, nhưng mình bây giờ không nghe nói anny là đổ thuât cao thủ, hơn nữua nàng càng không có lý do trợ giúp Francis a... nghe juncker nói vậy, chẳng lẽ là đổ thuật của Francis, cao thâm có thể tới mức không chạm vào bài, không cần đấu khí, khoảnh khắc thay đổi bài.....?
lão thiên, hắn làm sao làm được vậy?
long tước nghĩ không ra, trong lòng tự nhiên không hết hoài nghi, ánh mắt vẫn chằm chằm dán vào anny - hiêm nghi lớn nhất là nàng.
bất quá lão gia tử lập tức giúp nàng! chắp tay nói với Đỗ Trần một cách tôn kính; "Francis các hạ, đầu tiên ta dám chắc, ngài đích xác là thắng! bất quá lão nhân ta muốn hỏi một câu, thủ pháp ngài vừa dùng, trong đổ đàn chúng ta đã thất truyền ngàn năm, chỉ là trogn thừoi đại anh hùng được coi là chí tôn ỏổ thuậ - sang thần thủ?'
sang thần thủ? là cái thứ chó má gì vậy? Đỗ Trần trong lòng buồn cười, bất quá cũng hiểu được juncker đã chuyển biến thái độ, phối hợp nói: "không thể tưởng lão gia tử, ngài đã nhìn ra! nói ra xấu hổ, sang thần thủ dù có thể dấu diếm qua mọi người để đổi bài, nhưng nó kỳ thật cũng không thuộc đổ thuật, mà là một loại bí pháp trong thiên thuật! ta hôm nay dù thắng, nhưng là thắng mà không vũ, xấu hổ a.'
juncker khoát tay, hào sảng nói; 'bất quản đổ thuật của ngươi là thiên thuật, người trong đổ đàn chúng ta chỉ nhìn thắng thua, chỉ cần ngươi thắng, thì phải là thắng! ai, nói thật, ta cũng không có nhfin ra, chỉ là tưởng không rõ ngươi làm sao thắng ta, trong đầu linh quang chợt lóe, nhứo tới truyền thuyết thần bí nhất, xa xưa nhất cũng là cường đại nhất trong đổ đàn... hiện tại truyền thuyết này thuộc về ngươi, chí tôn đổ thần Francis.'
Đỗ Trần đầy lòng sùng kính, nhìn qua tựa như phát hiện sự tình, than vãn: "lão gia tử phát hiện ra, vãn bối bối phục! ngài đức cao vọng trọng, cũng chỉ có ngài mới đủ tư cách nhận xưng hào chí tôn đổ thần.'
:không!' lão gia tử vỗ vỗ vai Đỗ Trần: "ngươi nếu là truyền nhân của sang thần thủ, vậy là chí tôn trong đổ đàn chúng ta, lão nhân ta không dám nghe ngươi tự xưng vãn bối... a a, trên bàn đổ là bình bối phận a.'
'khong, không, không, vãn bối tuyệt đối không dám cùng người bình bối phận....'
hai người nói loạn một hồi, lời nói dỗi liên tiếp nói ra, nói trắng thành den, nhưng thân phận bọn họ là gì? mọt người là lão gia tử batuque, tiền bối đổ đàn! người kai là đại công Duerkesi. tân duệ đổ thần! mặc kệ hai người nói gì, người khác, cũng đều nghe bọn hắn, tín chứ! bởi vì bọn họ có quyền uy tuyệt đối trên bàn đổ, điều đó nói rằng, đây là chân lý lưu cấp cho hậu nhân trên đổ đàn.
hơn nữa, người gnhe không rõ thì quên đi, người hiểu được, chính thức nhìn ra cuộc giao phong thì đang nói dối! cho dù kiếm nô cùng long tước trong lòng biết là anny đổi bài, thì sao? có chứng cớ sao? nếu đều không có. để lại thông minh, nơi này là thành emerald, mọi người đều cười ha hà nói dối , ai cũng đều có thể hạ đài. nếu không.... chính câ nói kia, nơi thành emeraldn này.
đánh cuộc hôm nay, chân tướng chỉ ở trong lòng mấy người, nhiều năm sau, hậu nhân chỉ biết sùng bái nhìn bức họa của Francis, không dám tin tưởng hỏi; 'hắn, hắn thật sự có thể không cham bài, dấu quá mười hai cấp long tước đổi bài sao? lão thiên a! chí tôn đổ thần quả nhiên chỉ có thể dùng để sùng bái. không thể dùng để tưởng tượng...."
nói xong, juncker kéo tay Đỗ Trần quát to; 'ta juncker cả đời trọng quy củ, hôm nay cũng không ngoại lệ! dựa theo ước định trước kia. ta thừa nhận. vì các hạ này chính thức là Francis! hơn nữa trước khi đại điển của gia tộc ta chấm dứt. chỉ cần hắn ở thành emerald một ngày, hơn nữa không cùng thành emerald là địch. vậy juncker ta tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn hắn!" đôi mắt ưng lạnh ùng nhìn kiếm nô; 'ai muốn giết Francis, trước tiên bước qua thi thể juncker ta đã.'
giỏi cho lão gia tử nghĩa bạc vân thiên, một lời ngàn vàng.
dân chúng bên ngoài ầm ầm kêu hay; 'lão gia tử, cư dân thành emerald chúng ta đều là tử dân của ngài, ai thương tổn ngài, trước hết đạp bằng hơn mười vạn người dân thành emerald đã." cơ hồ nhất thời, thanh vọng của juncker lên tới đỉnh cao mà không ai có thể sánh được.
thấy tình hình này, long tước cùng kiếm nô vô cùng bất mãn, vạn lần không muốn, cũng khôgn dám động tới hơn mười vạn người, nhất là hơn mười vạn người này có một số được xưng là ... lôi đình quân.
hai người đang phẫn hận, có thanh viên trọng yếu của gia tộc batuque đi tới, tư thái rất cung kính, thậm chí thấp giọng nói: "hai vị, hôm nay xin lỗi, bất quá lão gia tử chúng ta tính tình này... chúng ta chuẩn bị tửu yến bồi tộiv ới nhị vị, mời.'
kiếm nô cùng long tước trong lòng thư thản hơn chút, thôi, dù sao lãnh địa của francis chạy khôgn thoát, ngày sau thu thập hắn! hung dữ trừng mắt nhìn Đỗ Trần, sau đó đi theo. mà Đỗ Trần thấy tình hình này nhướng mày - gia tộc batuque thật sự là kẻ hai mặt, bề ngoài giúp mình, âm thầm tận lực hòa hoãn với thấm thủy hồ.
việc đánh cuộc kết thúc, vệ binh tổ chức trật tự rất nhanh sơ tán tất cả đan chúng cùng tân khách, cuối cùng, trên quảng trường chỉ còn lại lão gia tử cùng Đỗ Trần mấy người trọng yếu.
không có ngoại nhân, sắc mặt juncker cũng không hề giả trả, mắt ứng như đoạt mệnh nhìn chằm chằm anny.
anny vẫn cười thản nhiên như trước.
Đỗ Trần thở dài, anny lúc này đây đã xúc phạm vào tối kỵ của lão gia tử juncker, chẳng biết phải chịu trừng phạt nghiêm khắc thế nào! hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, tiến lên thay anny cầu tình; 'lão gia tử, chuyện hôm nay ngươi ta trong lòng biết rõ, phân nhân tình này, đỗ trần thần giáo của ta nhất định sẽ báo đáp, chỉ là anny....."
còn không đợi lão gia tử biểu lộ, anny cười cười; "Francis, ngươi nói cái gì? không phải ngươi nghĩ là ta tráo bài chứ/'
Đỗ Trần cả kinh, chẳng lẽ không phải anny đổi? đúng vậy, vừa rồi hết thảy đều xảy ra trước mắt mình, dù sao, mình quả nhiên không thấy ai hoán bài.
ngay lúc Đỗ Trần đang cân nhắc, juncker sắc mặt đột nhiên âm lãnh; "Francis, đêm nay tới thư phòng ta một chuyến, có một số việc phải nói rõ với ngươi! mặt khác, đây là gia sự của ta, ngươi không có tư cách quản!' nói xong, hắn cơ hồ mạnh mẽ kéo anny đi.
cái anỳ... đến tột cùng có phải là anny tráo bài không? lão gia tử đã hạ thông điệp cuối cùng, Đỗ Trần về tình về lý đều không thể nhiều lời, nhìn betty như si ngốc đi cuối, lập tức tiến lên hỏi; 'phu nhân....'
Betty vô lực khoát tay áo, sắc mặt trắng bệch; 'không nên hỏi ta, ta cũng không biết a! ta, ta trước kia đích xác thường xuyên lôi kéo anny đánh bạc, nhưng... nha đầu kia đôi khi cả quy củ đều không rõ ràng, sao có thể làm ra loại chuyện này... xong hết rồi, lão gia tử hòan toàn phát hỏa rồi...'
trong miệng nói thế, Betty thẫn thờ rời đi.
không thể nghi ngờ, cso thể dọa bối bối thành như vậy. lão gia tử nhất định truy tra tới cùng, một khi chứng minh anny đổi bài, trừng phạt cũng sẽ.....
lúc này, liya dẫn hai đứa con cười hì hì chạy tới, hung dữ vỗ lưng Đỗ Trần; "uy! vừa rồi làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng thật sự phải liều mạng chứ.'
"ngươi tưởng phải liều mạng là giả sao/\' Đỗ Trần tức giận lên tiếng, theo thói quen muốn vỗ vai Đỗ Trần, nhưng tay vung lên lại run run. lập tức rụt về, thờ ra một hơi mệt nhọc: 'hôm nay là vạn hạnh a! đi thôi, về khách phòng.'
liya cũng cười khôgn ra lời, tiếp đó đi theo sau Đỗ Trần. tới ngõ tắt nhỏ, nàng đột nhiên nhỏ giọng nói thầm; 'ta quan sát juncker ba ngày này, tra cứu lượng lớn quyết sách của lão năm qua. cuối cùng đưa ra một kết luận... lão nhana này là một kẻ tuyệt đối vì lợi ích của gia tộc.'
Đỗ Trần sờ mũi: "tiếp tục nói đi."
'vài ngày gần đây, thái độ juncker liên tuc biến hóa ba lần, điều này nói rằng hắn một mặt giúp ngươi. nhưng cũng giúp thấm thủy hồ! mà trước khi đánh cuộc bắt đầu, ta, athur, còn có goeth ba người mang hạm đội tới trước cửa nàh. loại uy hiếp này sẽ khiến hắn giúp ngươi. bỏ qua kiếm nô cùng long tước! nhưng sau khi đánh cuộc bắt đầu, juncker đột nhiên ra tay, thậm chí không tiếc mở ra thân phận đổ đàn mình đã che dấu nhiều năm... điều này nói rằng, ngay khi đánh cuộc sắp diễn ra, cũng chính là chín giờ sáng nay, juncker hẳn là nhận được tin....'
Liya nhẹ nhàng cắn môi, gian nan nói; 'tin tức này nói cho Juncker, có một tình huống xảy ra có lợi cho kiếm no cùng long tuowcs, loại tình huống này mang đến uy hiếp cho hắn, đủ đè ép việc liên quân tam gia trước cửa! điều này càng khiến hắn lo lắng! vậy... uy hiếp nào so với liên quân tam gia chúng ta càng trực tiếp hơn, càng khiến hắn lo lắng? đáp án là....'
Đỗ Trần chầm chậm nói; "không phải magaret thân chinh, cũng là nhân vật hạch tâm của thấm thủy hồ có đủ thực lưc cùng vốn liếng tới! liya, ta đồng ý với ý kiến của ngươi.'
Liya trầm mặc hồi lâu, sau khi đi qua con ngõ nhỏ mới nói; "ta chỉ có thể cho ngươi ba câu, đầu tiên, juncker trong lòng vinh dự cùng thể diện của gia tộc là lớn nhất, magaret kế tiếp, ngươi là cuối cùng! thứ hia, kiếm nô cùng long tứoc hôm nay biểu hiện ra cho thấy, các nàng không biết viện quân đã tới. tựa hồ cũng không có ý tứ nói cho các nàng biết."
Đỗ Trần gật đầu: "ta hiểu rồi, với tính cách của Juncker, hôm nay hắn trước mặt mọi người nói trước khi chánh diển chấm dứt, vậy cho dù thần hoàng tới, hắn cũng sẽ chống cự bảo vệ ta! cho nên.. hôm nay alf 18 tháng 2, khi mồng một, tương lai là trong vòng 11 ngày, chúng ta ở lại thành emerald là an tòan nhất, hơn nữa có thể lợi dụng khoảng thời gian này bố trí đường lui...."
nghĩ đến bố trí đường lui thế nào, Đỗ Trần quay đầu nhìn thoáng qua người nhà đi theo sau mình, hay là nói đó là vốn để mình giao phong với magaret, đột nhiên ngạc nhiên nói; "athur cùng brook đâu? bọn họ còn không có tới sao?'
phí sau chỉ có hai đứa con cưỡi trên lưugn andy, athur cùng dịch cốt đều không thấy!
liya lè lưỡi, cười nói; "không cần ngươi phsi tâm suy nghĩ, athur, brook, còn có goeth đều đã đi bố trí đường lui cho ngươi, chờ bọn hắn trở về ta sẽ nói ra cho ngươi! đại ngu ngốc! ngươi an tâm ngủ chờ tới ngày mồng một.'
Đỗ Trần rất muốn cắn liya một miếng, có trợ thủ như vậy thật sự an tâm, đáng tiếc nhân gai đã là nữ vương mickey, không phải là nội vụ đại tổng quản thành Duerkesi nữa.
trong lòng có vài phần ưu thương, Đỗ Trần nhất thời tựa hồ rất sợ hãi khánh điển batuque chấm dứt, khôgn phải sợ mất đi sự bảo vệ của juncker, mà là... đại điện batuque chấm dứt, hắn cũng chia tay liya.
trong lòng đang nghĩ tới đây, độtnhiên, alex ở sau lãnh khốc nói; 'liya tỷ tỷ sai rồi! cao thủ, phải rõ ràng..'
Đỗ Trần sửng sốt, liya càng chấn động, vội la lên: "á ấ, ta sai chỗ nào.'
alex trừung mắt, hừ nói; "ba ba vừa mới nói, giờ là tháng 2! vậy đế mồng một, sao có thể chí có 11 ngày! ngày 18 tới ngày 20 đã là 12 ngay rồi! hừ, ngươi quên mất mấy ngày, cso chút ngoài ý muôN! ý kiến của cao thủ là...."
ba! bối bối đỏ mặt tát cho á á một cái, nhưng lại che miệng xấu hổ nói; 'đệ đệ ngốc về nhà, bối bối không mặt mũi gặp người nữa.'
alex mộng chốc lát, nghiêng mặt xoa xoa vết tay đỏ hồng trên mặt, khóc lớn nói; 'thôi, ý kiến của cáo thủ các ngươi không nghe, tương lai không may đừng....'
"được rồi, được rồi! ba ba chúng ta đi mau.' tiểu bối bối xấu ỏổ từ trên lưng tuyết lang nhảy xuống, lao vào lòng Đỗ Trần, mấy người chạy trối chết....
á á sửng sốt ngồi trên lưng tuyết lang: 'cao, cao thủ nói sai cái gì sao?'
andy không chạy thoát được, thở dài thật sâu; 'ta, cris andy, là qúy tộc tuyết lang có vị khẩu cso giấc mộng, mà giấc mộng lớn nhất cả đời ta là biết rõ một vấn đề - trình độ tóan học của tiểu thiếu gia nhà ta đến tột cùng là phải xếp loại nào mới là đúng loại?'
"tóan học?' á á mờ mịt giơ đếm ngón tay, tính tóan, chờ đến khi andy tới cửa khách phòng, tiểu tử kia giật mình hiểu ra, lao vào phòng ngủ, trước sự kinh ngạc của mọi người cởi quần áo, khóc lứon...
'ô ô,... nguyên lai tháng 2 chỉ có 28 ngày, nguyên lai á á không nhìn lịch....'
hài tử đáng thương.
cùng loại cuộc sống, á á không phát sinh bao nhiêu chuyện, Đỗ Trần mỗi lần cười to, đều bất đắc dĩ thở dài, sau đó trong lòng thầm đếm:"một, hai ba...'
đương, alex cởi quàn áo chạy đến, lao đầu vào lòng tỷ tỷ, không mặt hồng như quả táo đỏ, lao vào trong thân thể tiểu bối bối! tiếp đo s'phốc' một tiếng, hia người con biến thành một, còn một bộ quần áo rơi trên mặt đất.
tiểu tửu kia không còn mặt mũi gặp người, rõ ràng trốn trong thân thể tỷ tỷ....
đúng avạy, đây là phát hiện mới nhất của Đỗ Trần, trước kia hai đứa con vì tốc độ tiến hóa bất đồng, sinh ra cơ năng thân thể không hợp, cho nên mới dùng biện pháp của tổ hợp dị thú tách ra! nhưng hôm nay bọn chúng có thể hợp thể chung một chỗ, điều này nói răng....
alex cũng bắt đầu tiến hóa rồi.
liya nhìn hài tử biến thành một có chút hả hê, cười xấu nói; 'ngươi nói, á á lần này sẽ ở trong thân thể bối bối bao lâu mới dám ra gặp người?'
'ai biết được? lần trước năm phút phải không?' Đỗ Trần cũng không rõ.
chỉ có tiểu bối bối nghiêm mặt; ba ba, lần này chỉ sợ là sáu phút.. ta cảm gaíc đệ đệ càng ngày càng lợi hại, hắn càng lợi hại, chúng ta càng có thể hợp thể lâu dài.'
đây là phát hiện mới của Đỗ Trần, đông dạng phương pháp với tổ hợp dị thú hình thành thần thú. andy hòan taòn ăn hoàng kim bỉ môgn có thể tách ra tái hổ hợp hay không, điều này khó nói! bất quá hai tiểu tử kia phân phân hợp hợp rất dễ dàng, bất quá theo tiểu bối bối nói, tốc độ tiến hoa của hai tiểu tử kai không quá bình hành, sau khi hợp thể duy trì không được lâu dài, nếu vượt quá thì thạn, mặc dfu sẽ không trọng phục thảm trạng chết ngất gnày đó, nhưgn cũng sẽ bài xích đối phương mạnh mẽ giải trừ hợp thể.
tiểu bối bối bộ dáng ủy khuất khiến người ta yêu thương, liya lập tức an ủi hài tử: 'bối bối, ngươi hẳn là giải thích như vậy, thần kỹ hợp thể của hậu duệ của hai đại siêu cấp thần thú , có thể duy trì sáu phút! ha ha!" nói xong nàng không nhin được cười to lên.
lại nói mấy câu đùa vui, liya nghiêm mặt hỏi Đỗ Trần: "Francis, hôm nay ngươi thật sự thắng, nhưng vân mệnh nữ thần chiếu cố ngươi, để cho long tước phạm sai lầm sao?'
Đỗ Trần lắc đầu; ta hòai nghi anny, nhưng... nàng không có thừa nhận, ta cũng không rõ đến tột cùng ai giúp ta.'
liya mím môi, thấp giọng nói; 'xem thái độ của Juncker.. ta nghĩ là anny! ai, đáng tiếc, chúng ta là ngoại nhân, không có biện pháp quản nội vụ batuque, không biết anny bây giờ bị gia gia nàng biến thành dạng gì....'
linh lung tháp, thư phòng của juncker.
trong thư phòng chỉ có ba người, betty căng thẳng quỳ gối, juncker ngồi trên ghế da thú, mặt không chút biểu tình, nhìn chằm chằm mặt bàn, trên bài là lá bài tây, lá bài cính thức của đỗ trân - 2 rô.
đích thật là anny tráo bài! nhưng giờ phút này anny quỳ gối bên betty, nhưng vẻ mặt bình thản đón nhận sự trừng phạt của gia gia, tựa hồ không để ý tới vận mệnh của mình......
Liên hoa bảo giám 440-up
Trừng phạt
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
2 người đã quỳ rất lâu, nhưng juncker cũng không để ý tới các nàng.
Thời gian chầm chậm trôi qua, chờ đến khi Betty không dám sử dụng đấu khí, trán toát mồ hôi lạnh, Anny rốt cục không chịu nổi nữa, lớn tiếng nói: "gia gia, chuyện hôm nay không có quan hệ tới di mụ, ngài muốn phạt thì phạt một mình con."
Betty hung dữ trừng mắt liếc Anny, lập tức bổ sung: 'cha, Anny là con nuôi lớn, nó còn trẻ, phạm sai lầm, theo lý do con gánh chịu.'
"Gia gia, ai làm người đó chịu."
"Đều câm miệng lại cho ta!' Lão gia tử tức giận xịt khói, chỉ hai người quát lạnh: "ai còn dám nói thêm một câu... Ta nhốt các ngươi vào phỉ thúy minh lung!'
Phỉ thúy minh lung.... Betty sợ run cả người, lập tức ngậm miệng, thành thật quỳ xuống.
Lão gia tử lại lạnh lùng nhìn các nàng chốc lát, vẻ mặt giận dữ hỏi; 'Betty, đứng lên! Đổ thuật của Anny là ngươi truyền thụ sao?"
Betty đứng lên, không dám vỗ hai cái chân đã đau buốt, cúi đầu nói: 'cha, con chỉ là trong lúc rỗi rãi, trộm lôi kéo Anny cùng đổ chơi, nhưng, nhưng Anny rõ ràng không biết gì, có đôi khi ngay cả quy củ đều không hiểu...."
"Anny."
Anny điềm đạm nói: "gia gia, con ba tuổi đã được a di dậy đổ xúc xắc, mười ba tuổi có thể thắng a di, bất quá quy củ của ngài không cho con đánh bạc! Cho nên con không dám đổ, càng không dám thể hiện Đổ kỹ thực sự trước mặt a di, sợ làm di mụ mất hứng, làm hại nàng vĩnh viễn không đạt tới Đổ ẩn."
'Nói như vậy, đổ thuật của ngươi xem như vô sư tự thông sao. Hơn nữa mười ba tuổi có thể thắng Betty, hôm nay thậm chí có thể gạt ta cùng Francis hoán bài.... Thật là một đổ thuật thiên tài!" Betty cùng Anny không dám coi những người này là khích lệ, cũng quả nhiên, Juncker 'ba' vỗ bàn đứng dậy, quát lên; 'nhưng thiên tài ngươi có biết, Magaret đã tới biển Emerald, có biết ngươi mang đến cho gia tộc bao nhiêu phiền toái?'
Magaret tới? Khó trách gia gia hôm nay phá lệ ra tay... Anny hờ hững; "gia gia, tôn nữ nguyện ý gánh chịu hết thảy hậu quả!'
Betty nóng nảy, nắm lấy vai Anny hét lớn: "nha đầu ngốc, vì Francis, đáng sao? Ngươi vốn là người kế thừa được lão gia tử coi trọng nhất, ngươi, ngươi hôm nay vì Francis mà đến cả cuộc sống của mình cũng hủy đi.'
Anny rất bình tĩnh lắc đầu: "a di, Anny dã hiểu rất rõ, chỉ là... Hôm nay ta trước mặt Francis phủ nhận hết thảy. Hy vọng a di sau này cũng không nói cho hắn chân tướng.'
Betty sửng sốt, thật lâu sau cười khổ: 'nha đầu ngốc, vì một người nam nhân căn bản không thương ngươi. Đáng giá sao, đáng giá sao?" cơ hồ là kêu lớn chất vấn, lại quỳ mạnh xuống; 'cha, Anny tuổi còn trẻ. Còn có tiềm lực, cầu ngài...'
'Betty. Ngươi câm miệng!"
Juncker ngưng thần nhìn Anny chốc lát, chậm rãi đi tới trước mặt nàng, sắc mặt âm trầm, nhưng lại đột nhiên hỏi: "Anny, người không triển hiện đổ kỹ, trong lòng không ngứa ngáy sao? Chăm chú trả lời câu hỏi của ta, điều này sẽ quyết định ngươi sẽ bị trừng phạt thế nào!"
Anny chầm chậm lắc đầu; 'Anny không có ngứa ngáy."
"với kỹ thuật của ngươi cư nhiên không chút ngứa ngáy tay chân' lão gia tử nhướng mày: "vậy trong mắt ngươi, cái gì gọi là thua, cái gì gọi là thắng?'
Anny không chút do dự, lại lắc đầu lần nữa; "hôm nay Anny trước mặt Francis phủ nhận hết thảy, bởi vì Anny không cần có được cái gì từ Francis, trong mắt Anny... Không có thắng thua.'
Juncker trong mắt tinh quang chợt lóe sáng, vội la lên; "nếu không có thắng thua, vậy trong mắt ngươi cái gì mới là đánh bạc?'
Anny khó hiểu ngước đầu lên: 'gia gia, hiện tại vấn đề này còn có ý nghĩa sao? Anny rất rõ luật của gia tộc, lúc này, con cho dù không chết thì chung thân cũng bị nhốt trong phỉ thúy minh lung... Xin gia gia phát lạc.'
"bớt nói nhảm, trả lời vấn đề của ta!' juncker mạnh mẽ nắm lấy vai Anny, mười ngón tay phát lực, khiến Anny sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!
Nhưng Anny tựa hồ không có cảm giác được đau đớn: "tốt lắm, con nói... ' Cười khổ, cúi đầu chậm rãi nói.
'Năm đó con mời Betty a di bức hôn Francis, trogn lòng tràn ngập tự tin, còn nghĩ đánh bạc một ván, thắng thì Francis sẽ đáp ứng hôn ước... Kết quả là Anny thua, mất đi rất nhiều! Nhưng Anny cũng hiểu được một đạo lý - có đánh bạc sẽ có thắng thau, không muốn thua, không muốn mất, thì chí có thể không đánh bạc, không đánh bạc mới chính thức là người thắng cuộc.'
Khóe miệng juncker lại có một nụ cười rất cổ quái; 'không đổ mới là thắng, nói cho cùng!' chậm rãi thả tay ra; 'đứng lên đi.|
Betty trong lòng vui vẻ: 'Anny, gia gia tha thứ cho ngươi rồi, còn không mau nói cảm tạ.'
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người....
Anny cũng không có đứng lên, mà vẫn tiếp tục quỳ như vừa rồi nói; 'nhưng sau khi Anny lớn lên, thấy rõ hơn, lại từng nghĩ tới, nếu con năm đó không đánh bạc, vậy chẳng phải vĩnh viên không có khả năng có được Francis sao? Vậy, không đánh, mặc dù không mất, nhưng cũng không được cái gì!'
Ý cười của juncker dừng lại, sửng sốt nhìn tôn nữ.
Betty khẩn trương; 'nha đầu ngốc! Gia gia ngươi hiểu được cao thủ 'bất đổ vi đổ', lúc này nên nói cho gia gia vui a! Cái gì mà không đổ cũng không được.... Ngươi muốn tìm chết sao?' vội vàng, nàng nói tất cả lời nói thật ra.
Uncker lại sửng sốt khoát tay; 'Anny, tiếp tục nói."
Anny tựa hồ căn bản không có quan tâm phản ứng của hai người, vẫn nói lời của mình.....
"đánh, có thể bại! Không đánh, nhưng cái gì cũng không được! Đánh, chính là không đánh, vấn đề ngày vây khốn con thật lâu... Cho đến một năm trước."
Con gặp một nữ tử khác năm đó cũng theo đuổi Francis - Avril! Chúng con trở thành bằng hữu, sau đó... đổ chính là không đổ, vấn đề này con thấy được đáp án trên người avril - con hỏi avril, ngươi hôm nay nỗ lực hết thảy, Francis căn bản không biết, ngươi chịu nhiều đau khổ mà không ai có thể tưởng tượng nổi như vậy, chỉ vì đánh bạc một lần với tương lai khi gặp lại Francis, hắn sẽ yêu ngươi bây giờ sao?
Avril nói cho con biết, nàng cho tới giờ không đánh bạc. Nàng chỉ dùng thiệt tình theo đuổi! Theo đuổi, hạnh phúc cả đời, theo đuổi không được.... Cũng thôi, nhưng nàng sẽ không hối hận!"
Anny cười khổ.
"Không lâu trước, khi gặp Francis, con nhắc lại lời hứa của avril năm đó với hắn, ta thấy Anny hiện tại mạnh hơn so với năm đó rất nhiều! Avril bất luận cuối cùng thế nào, nàng cả đời đều chiếm một vị trí trong lòng Francis - chỉ sợ không phải người yêu! Vị trí của con trong lòng Francis.... Cơ hồ không có gì. Chỉ có chút ấn tượng như lão đồng học không tệ lắm."
Anny cắn môi, hai tròng mắt ướt át, thanh âm nghẹn ngào: "từ sau đó, Anny biết, năm đó con không nên yêu Francis, mà con cũng đã dụng phương pháp sai lầm! Người yêu, dùng tâm theo đuổi. Không phải là đánh bạc thắng mang về....'
Nhẹ nhàng lau lệ quang trên khóe mắt, Anny lộ vẻ sầu thảm, cuối cùng nói: 'đánh bạc, là vì có được nhiều hơn. Có thể tưởng muốn được nhiều, thì không nhất định phải dùng phương pháp đánh bạc! Dụng tâm làm, cũng có thể đổi lại được. Cho dù không đổi lại được, cái mất đi cũng sẽ ít hơn đánh bạc nhiều! Gia gia, nếu nhất định phải đánh bạc, nhất định phải có thắng thua, tôn nữ chỉ có thể nói, không đánh, dụng tâm mà thắng."
Nói xong một đoạn thoại dài, Anny cúi đầu, chờ phán quyết cuối cùng của gia gia.
Betty sớm đã nghe tới sửng sốt.
Lão gia tử juncker trầm mặc hồi lâu, đột nhiên cầm lấy lá bài tây trên bàn, 'xích lạp' một tiếng, đánh nát. Nói một câu mà người ngoài tuyệt không thể tưởng được:
"muốn biết lão con lùa nói j' , đón đọc hồi sau sẽ rõ "
Liên hoa bảo giám 440-down
Trừng phạt
Dịch : kakesi_kenji
Nguồn : www.tangthuvien.com
nhận chương vui vẻ
'Betty, ngươi đi tiếp đón mấy huynh đệ tỷ muội... Từ hôm nay trở đi, Anny là đệ nhất thuận vị kế thừa nhân của gia tộc Batuque.'
Betty trợn trừng mắt, Anny cũng mờ mịt nhìn gia gia.
Juncker đột nhiên cười điên cuồng, nói như nói đùa, giờ phút này hắn như một hắc bang lão đại trên đường; 'mẹ nó, sớm biết Anny lĩnh ngộ tới bước này, lại có đổ thuật cao thâm như thế... Lão tử còn phí tâm bồi dưỡng Betty làm gì? Thật sự là đi rách giầy không thấy... Tranh đoạt của Đỗ Trần thần giáo cùng thấm thủy hồ, tự nhiên bức xuất cho ta một tuyệt thế thiên tài, ha ha!"
Lão gia tử xoay người nhìn thẳng Betty: "Betty, hôm nay có thể nói thật với ngươi! Năm đó shu_long(long đa) truyền thụ cho ngươi Đỗ thuật là theo ý ta, đáng tiếc, ngươi hai mươi năm qua kỹ thuật dù đủ, nhưng tâm cảnh thủy chung không đạt tới... Nếu không ngươi sớm đã là đệ nhất thuận vị kế thừa nhân của gia tộc."
Betty cười hề hề; 'cha, vậy Anny đã đạt tới yêu cầu của ngài?'
'Sai, là đạt tới yêu cầu của tổ tiên lôi thần batuque!' juncker cũng mặc kệ Betty có nghe hiểu hay không, phất phất tay: 'Betty, ngươi hẳn là hiểu được ta ý tứ ta nói - đừng cho ta biết ngươi ghen ghét Anny! Tốt lắm, ngươi có thể ra khỏi, chuyện tiếp theo ngươi không có tư cách biết.'
Betty sửng sốt một chút, lập tức cười hắc hắc quái dị đi ra, rất hiển nhiên, Anny sắp làm gì, vì mình không ngộ ra cảnh giới Đỗ thuật của lão gia tử mà vĩnh viễn mất đi cơ hội, bât quá.... Nữ nhi của mình là Anny có được, so với mình được càng vui hơn! Ghen ghét, ghen ghét cái rắm a?
Anny tương lai là gia chủ, lão nương chẳng phải là có thể tùy thời đánh bạc? Ha ha! Đi khỏi thư phòng không bao lâu, Betty liền phát ra tiếng cươi trong truyền thuyết đấu thần thể vặn loạn.
Ngay khi Juncker 'giáo huấn' Anny, Đỗ Trần cùng Liya đã vào phòng nói chuyện.
Đỗ Trần suy nghĩ, nói; 'tuyệt không sai, nhất đinh là Anny đổi bài cho ta! " sờ sờ cái mũi; 'không biết nàng bị trừng phạt thế nào....'
"muốn biết, đi xem là được.' hắn trong đầu đột nhiên vang lên thanh âm.
Đỗ Trần trước mắt sáng ngời: 'Đỗ Tư , ngươi rốt cục sống lại rồi!'
'Hừ! Ngũ ca ta chết lức nào chứ?' một cục gì đó chuyển động trong tay áo Đỗ Trần, chỉ chốc lát, biến thành bộ dáng 'Đỗ Trần thần', rất ác tâm... Nhưng nhân gia ngũ ca đang dương dương tựd dắc, sống lại lập tức hét lớn, tiết hết buồn bực mười ngày qua: 'để cho mưa gió tới càng mãnh liệt chút, ta Đỗ Tư , càng dễ sống.'
Liya kinh hãi kêu lên một tiếng: "Đỗ Tư , ngươi tên lưu manh.' ôm lấy bối bối bỏ chạy thục mạng ra ngoài, nguyên lai ngũ ca có thói quen không mặc quần áo....
Đỗ Trần cười ha hả, Đỗ Tư lai nhún vai, rất rõ ràng, động tác của hắn cực kỳ thỏai mái, không khác gì động tác của con nguời chính thức, so với động tác cứng ngắc trước kia thì tốt hơn nhiều lắm.
Đỗ Tư nói; 'phúc của ngươi tốt thật, ngũ ca ta thực lực tiến nhanh, không bao lâu có thể biến hóa bộ phận khí quan phức tạp trong cơ thể, không bao lâu, phỏng chừng có thể biến xuất yếu cầu cùng thanh quản, có thể nói chuyện rồi."
Đỗ Trần nở nụ cười: 'ta đây thì sao?' từ khi đệ ngũ quái mở ra hai mươi đó, hăn vẫn hồ đồ, mà ngũ ca có thể đánh giá Đỗ Trần lại là một quả 'bóng khí', cho nên hắn tới hôm nay cũng không biết rõ thực lực tiêu chuẩn của mình là gì, giờ phút này, ngũ ca tỉnh rồi, Đỗ Trần hỏi vấn đề thứ nhất tự nhiên là vấn đề này.
Ngũ ca cảm ứng một lúc; "thực lực của ngươi sao... Còn nhớ kỹ long thần chứ? Có thể cùng hắn đánh một trận, bất quá đừng mong chiến thắng, nhưng cũng không sợ thua.'
Đỗ Trần trầm ngâm nói: "vậy cũng là mười một bậc thượng vị... Ngang bằng giáo hoàng! Ân, ta hiểu rồi, Đỗ Tư , nói cho ta rõ ngày đó ngươi cuối cùng là gặp chuyện gì trong huyệt động.'
Đỗ Tư bĩu môi: cái này không vội, uy, ngươi không phải đang lo Anny sao, có muốn đi nhìn một cái không?'
Đỗ Trần nhẹ nhàng khoát tay; 'linh thung tháp của gia tộc batuque cơ quan trập trùng, lão gia cử nông sâu thế nào chúng ta càng không rõ lắm, ta không vì một chuyện sớm muộn cũng biết mà mạo hiểm.'
Đỗ Tư đắc ý lắc đầu: "trước kia không được, bất quá giờ .. Mười chín, ra đi.'
Đỗ Trần cả kinh, ngày đó công quốc mickey phục quốc thanh công, tổng thể mở ba đóa liên hoa, trong đó tác dụng của thanh vân cùng phong nguyên tố thật sự khiến Đỗ Trần yêu thích không buông tay nổi, nhưng mười chín lại mất tích, đến nay không có tìm được... Đỗ Trần nhìn hai bên, Đỗ Tư nói xong cũng không có bóng của lão mười chín, không khỏi nhíu mày nói; 'mười chín ở đâu? Tại sao nội kính cùng nguyên thần cảu ta đều cảm ứng không được hắn?'
Đỗ Tư thần bí nở nụ cười: 'theo ngũ ca ta thấy, ý tứ chính thức đệ ngũ quái là... Phong vô hình, vân vô tướng! Là cao thủ ẩn tàng, ngay cả bản thân cũng có thể lừa gạt."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro