Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

Đang ngồi thì mẹ của Phương My đến,quan sát thấy tình hình sức khỏe của Phương My cũng khá tốt cho nên làm thủ tục xuất viện.

"Dì Lâm để con đi cùng chăm sóc cho My có được không...." Ny mắt đỏ ửng nhìn mẹ của Phương My.

Lúc này mẹ của Phương My nhìn lên giường bệnh thấy con gái mình đang ngũ say,đau lòng nói

"Nếu con thật sự yêu bé My thì con buông tha cho bé My đi,từ đây về sau cũng đừng tìm đến bé My nhà dì nữa" nói xong mở cửa phòng ý muốn tiễn khách,Ny chần chờ một không muốn đi.

"Đừng ép dì dùng biện pháp mạnh"

Nghe đến đây cuối cùng cũng bước ra.Cửa phòng đón lại,Ny đứng thừ người ra ở đó.Ny biết mẹ của Phương My là người rất quyết đón,một khi đã quyết định sẽ không thể thay đổi được.Trong lòng đang suy nghĩ,mình nên làm cái gì đây,cuối cùng nghĩ ra biện pháp.Đợi cho mẹ của Phương My đi ra ngoài,Ny liều mạng chạy vào,chỉ thấy Phương My đang nằm trên giường nhìn lên trần nhà không biết đang suy nghĩ cái gì,Ny tiến đến ôm Phương My lên,Phương My hốt hoảng kêu lên. "Muốn làm gì,buông tôi ra" Phương My một chân đang bị thương,không thể nhúc nhích,chân kia quơ quơ muốn tránh thoát khỏi người của Ny.Ny nhanh chống đặt Phương My lên xe lăn,đẩy ra ngoài.

"Yên lặng,đừng có la,chúng ta về nhà" nói xong đẩy Phương My ra khỏi cửa bệnh viện,đón taxi về nhà,Phương My ngồi đó ngơ ngác nhìn Ny,cũng cảm thấy người này không có ý hại mình,nhưng mà hành động thật rất kỳ quái.Về đến nhà Ny thu dọn một ít quần áo của hai người,sau đó đặt Phương My ngồi kế bên mình,cài dây an toàn,phát động xe chạy đi,lúc nãy Phương My có hỏi Ny cũng không trả lời,bây giờ Phương My thật sự nhịn không được nữa quay đầu nhìn Ny hỏi

"Ny muốn làm cái gì,đưa tôi đi đâu?"

"Đi biển,My muốn đi đâu ? Nha Trang hay Vũng Tàu ?,à không Vũng Tàu gần hơn,chúng ta đi Vũng Tàu đi" Ny bây giờ thật sự là điên rồi hay sao ?,Phương My thầm nghỉ mình muốn đi biển bao giờ ?,còn có bây giờ đang mặt đồ của bệnh viện ,cái chân thì bó bột đi đâu? "Dừng lại ,tôi...My muốn về nhà" xưng tôi bị Ny trừng mắt,cho nên nhanh chống sửa lại cách xưng hô.

"Ngoan nghe lời,nhất định My sẽ thích" Ny quay sang mặt cưng chiều nhìn Phương My cười.

"Như mà cũng phải thay đồ chứ..." Phương My nhìn lên cái áo của bệnh viện,sau đó nhìn Ny vẻ mặt cầu xin.Ny chỉ lắc đầu,đúng là con gái có bị bệnh cũng muốn làm đẹp.Cũng may là có mang theo quần áo .Ny dừng xe lại ở một khách sạn,đến khách sạn Phương My lại đổi ý muốn đi tắm.

"Để Ny giúp My"

"Không cần,My có thể tự tắm được" Nhìn thấy Phương My một chân bó bột,đứng dựa tường,Ny lắc đầu hết ý kiến,ôm Phương My vào phòng tắm vừa đi vừa nói.

"Trên người của My chổ nào Ny cũng thấy qua rồi,cho nên không cần ngại" Ny mặt dâm đãng nhìn Phương My,Phương My theo bản năng lấy tay ôm cổ áo của mình lại,hai má đỏ ửng,bây giờ cảm thấy hối hận vì đòi tắm.

Ny đặt Phương My ngồi ở trên bồn tắm,muốn cỡ đi nút áo của Phương My ,lại bị Phương My ngăn lại,Ny mỉm cười, lấy tay xoa đầu của Phương My nói "Nói cho My nghe một tin vui,My đã là người của Ny rồi,cho nên không cần phải ngượng ngùng"

Nghe đến đây Phương My mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Ny.

"Nói bậy bạ gì đó..." Phương My càng nói âm thanh càng nhỏ,cảm nhận được mặt của mình nóng lên.Phương My thầm mắng một câu,người này thật sự là đê tiện,những lời như vậy cũng có thể tùy tiện nói ra.

Ny nhìn Phương My hai má đỏ ửng,lắc đầu cười trộm,bình thường thế nào đi quyến rũ người,bây giờ mất trí nhớ đổi tính,à không là trở về với bản tính thật sự,còn biết thẹn thùng nữa.Không biết từ lúc nào áo của mình đã bị cỡi ra,lộ ra vòng một đầy đặn hấp dẫn kia,Phương My "A" một tiếng ,theo bản năng lấy hai tay ôm ngực của mình.

"Ngoan nào đứng lên cho Ny cỡi quần,tắm mau lên nếu không bị cảm"

Vừa nói Ny vừa đở Phương My dậy,còn chưa được sự đồng ý đã cỡi quần của Phương My.Lúc này Phương My xấu hổ muốn chui xuống đất.Who sợ who ? cũng điều là con gái,có gì phải sợ,Phương My thầm nghĩ vậy,cho nên ngoan ngoãn để Ny giúp mình tắm. Tắm xong ăn một chút gì sau đó tiếp tục lên đường.Phương My nằm ở bệnh viện tuy là hôn mê nhưng cả người cũng nhức mõi,muốn ra ngoài hoạt động một chút,buổi chiều đến Vũng Tàu,may mắn là mặt trời vẫn chưa lặng.Ny đặt Phương My ngồi vào xe lăn,đẩy ra bãi biển.

"Thật là đẹp" Phương My nhìn biển cảm thán một câu.

"Có thích không" Ny đứng ở phía sau vừa nói vừa vòng tay qua ôm cổ Phương My,mặt cũng chạm vào mặt của Phương My.

Phương My cảm thấy nhịp tim tăng nhanh,thật sự là trước lúc mất trí nhớ yêu Ny sao?Phương My vẻ mặt ngây thơ quay đầu nhìn Ny hỏi.

"Trước đây chúng ta từng yêu nhau sao ?"

Ny dùng ngón trỏ sờ lên sóng mũi cao thẳng của Phương My nói

"Ngốc,không phải là từng,bây giờ là như vậy sau này cũng sẽ như vậy,biết không?"

Phương My không có trả lời,im lặng nhìn sóng biển.

Ny ngồi quỳ ở trước mặt Phương My,hai tay sờ nhẹ lên mặt của Phương My nói

"Cho dù sau này có ra sau,Ny vẫn luôn yêu My,sẽ luôn ở bên cạnh chăm sóc cho My..." sau đó hôn lên trán của Phương My một cái.Phương My bị những lời này làm cho cảm động,muốn khóc,nhưng cũng không hiểu tại sao.Chỉ là im lặng để cho Ny ôm.

"Ny cổng My đi dạo bãi biển nha" nói xong Ny đở Phương My đứng dậy,quay lưng về phía Phương My,để cho Phương My tựa vào vai mình.Ny cổng Phương My đi dạo trên bãi cát,chậm rãi nói

"Trước đây My từng nói muốn làm những điều đơn giản như vậy,chỉ là Ny chưa bao giờ thực hiện nó...bây giờ Ny mới có thể thực hiện,không biết My có cảm nhận được nó không"

Phương My tựa đầu vào vai Ny ,hai tay ôm cổ của Ny.

"Ai yêu Ny chắc sẽ hạnh phúc lắm"

Nghe câu này Ny lại cười buồn nói

"Đồ ngốc,không phải là My yêu Ny sao,không cho phép bỏ rơi Ny có biết không"

Bây giờ thì Ny mới biết người mình yêu là ai,Ny muốn Phương My là người hạnh phúc nhất,Ny muốn cả đời này cũng sẽ chăm sóc cho Phương My,cho dù Phương My không thể đi lại được,cho dù Phương My sẽ không nhớ ra chuyện trước đây cũng không sao,cho dù Phương My không còn cảm giác với Ny cũng không sao .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro