Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Một câu chuyện nhỏ vô danh (4)

Reus tỉ mỉ vuốt tóc bằng keo, khi từ phòng tắm bước ra, mới nhận ra hôm nay có gì đó bất thường ----

Hôm nay Lewan không làm bữa sáng.

Cậu dạo một vòng quanh phòng khách, mở cửa phòng ngủ, thò đầu vào.

Vốn là Lewan và cậu cùng nhau thay quần áo chỉnh tề ngồi trước bàn ăn chia sẻ bữa sáng nhưng anh vẫn còn nằm trên giường.

Reus đi tới, bò lên giường, ôm lấy Lewan, nhẹ nhàng gọi anh: " Lewy? "

Lewan chậm rãi mở mắt, anh thoạt nhìn hơi hốc hác, trước khi mở miệng còn ho vài lần.

Reus nhìn vẻ mặt anh: " Anh không thoải mái à? "

Lewan nói: " Hình như có hơi sốt. "

Reus có phần lo lắng: " Khó chịu không? "

Lewan nói: " Vẫn ổn. "

Reus nói: " Cần em giúp anh làm gì không? "

Lewan nghĩ nghĩ, nói: " Em giúp anh lấy thuốc hạ sốt được không? Tiện thể lấy cho anh một ly nước. "

Reus tiến gần hôn lên mặt anh.

" Đương nhiên là được. "

Cậu vừa nói xong liền nhảy xuống giường.

Lewan nằm ở trên giường, lắng nghe Reus tìm thuốc hạ sốt mà lục tung lên.

Lại nghe tới âm thanh của lò vi sóng chuyển động.

Sau đó là tiếng đóng cửa cái cạch.

Reus cầm thuốc và nước đi tới: " Cần em đỡ anh ngồi dậy không? "

Lewan tự mình ngồi dậy, nhận thuốc và sữa nóng: " Cảm ơn em. "

Anh uống thuốc, Reus còn nói: " Anh nên ăn chút gì đi. "

Lewan nói: " Em yêu, anh không muốn ăn. "

Reus nói: " Anh có chắc không? Em có thể làm món trứng bác cho anh. "

Lewan nói: " Anh chỉ muốn ngủ tiếp một chút còn hơn muốn ăn cái gì. "

Reus ừm một tiếng, lại hỏi anh: " Có muốn em đỡ anh qua nhà vệ sinh không? "

Lewan cười thành tiếng, mặc dù anh có chút mệt mỏi, nhưng không yếu ớt như vậy: " Bé yêu à, anh chỉ bị cảm thôi. "

Reus nói: " Em biết rồi em biết rồi. "

Cậu lại bò lên giường, tiến vào trong lòng Lewan: " Em chỉ đang lo lắng cho anh. "

Lewan ôm cậu cùng chui vào trong chăn.

Anh ngáp một cái, cơn buồn ngủ lại kéo tới: " Em không đi làm sao? "

Reus nói: " Em có thể xin phép nghỉ nếu anh nói cần em ở cạnh anh. "

Lewan nói: " Không sao, đi làm đi, Marco. "

Reus nói: " Em nên đưa anh đi gặp bác sĩ. "

Lewan nói: " Anh thật sự rất mệt, cũng không muốn lãng phí ngày nghỉ của mình trên đường đến gặp bác sĩ. "

Reus nhìn anh: " Em chưa từng nhìn thấy anh hốc hác như vậy. "

Lewan nhắm mắt lại bật cười: " Anh sẽ khỏe lại nhanh thôi. "

Reus nói: " Nếu bệnh của anh không thuyên giảm, em sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi anh. "

Lewan bất lực nói: " Anh thật sự chỉ bị cảm ---- hơn nữa em cũng không có nghĩa vụ phải nuôi bạn trai của mình. "

Anh suy nghĩ một chút rồi nói: " Nếu chúng ta kết hôn, thì đó sẽ là chuyện khác. "

Reus nói: " Anh đang cầu hôn em sao? "

Lewan mở mắt ra nhìn cậu: " Em phải nói 'yes', Marco. "

Reus cười nắm lỗ tai anh: " Ngay cả nhẫn cầu hôn còn không có. "

Lewan ôm cậu trở mình ở trên giường: " Anh sẽ mua rồi trao cho em. "

Anh mệt mỏi không thể mở mắt, mơ mơ màng màng nói: " Em bị muộn rồi, Marco. "

Reus nói: " Thật sự không cần em ở cạnh anh sao? "

Lewan sắp chìm vào giấc ngủ: " Anh chắc chắn với em. "

Anh hôn lên trán Reus: " Ngủ một giấc sẽ ổn. "




Lewan bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

Anh nhìn đồng hồ trước mặt, mới hơn chín giờ sáng, Reus đã đi làm.

Anh cầm điện thoại lên, nhấn nút nhận cuộc gọi, thanh âm của Müller trong ống nghe truyền đến: " Robert, anh đang chơi trò kỳ quái gì cùng với Marco sao? "

Lewan không có phản ứng lại: " Cái gì cơ? "

Müller nói: " Marco nói anh bị bệnh, cho nên cậu ấy dự định trốn làm quay về chăm sóc anh. "

Anh hỏi Lewan: " Nhưng tôi cảm thấy cậu ấy đang nói dối, chuyện này rất kỳ quái ---- hai người đang chơi trò mới gì sao? "

Lewan không biết trả lời như thế nào.

Müller thấp giọng nói: " Vậy lần này là đóng vai y tá và bệnh nhân à? "

Lewan không chờ anh ta nói xong liền cúp điện thoại.


Đúng mười giờ, cuộc điện thoại của Hummels gọi tới.

Anh ta có vẻ rất nghiêm túc: " Robert, anh bị bệnh sao? "

Lewan ho khan vài tiếng, không có tí sức sống nào: " Đúng vậy, cảm nhẹ. "

Hummels nói: " Thật sự chỉ bị cảm thôi sao? "

Lewan nói: " Marco nói cái gì với anh rồi à? "

Hummels nói: " Marco nói anh bị cảm. "

Anh ta có chút do dự: " Chỉ là tôi vừa mới nghe Tony gọi điện hỏi ý kiến luật sư, hỏi người yêu chung sống với nhau hơn ba năm, nếu một bên bị bệnh chết, bên còn lại có thể kế thừa tài sản không ---- "

Hummels nói: " Xung quanh chúng ta chỉ có anh và Marco sống chung với nhau hơn ba năm. "

Anh ta có chút lo lắng: " Anh thật sự chỉ bị cảm thôi sao? "

Lewan lại cúp điện thoại.


Đến cuộc điện thoại thứ ba, Lewan đã không còn muốn bắt nữa.

Nhưng người gọi điện vô cùng nghị lực.

Điện thoại dưới gối của Lewan đổ chuông gần mười phút vẫn chưa có ý định dừng lại.

Anh nhìn thoáng qua màn hình, là Klose gọi tới.

Lewan nói: " Xảy ra chuyện gì sao, Miro? "

Klose nói: " Anh bị bệnh à, Robert? "

Lewan ngỡ ngàng một chút: " Sao anh biết? "

Anh nhớ tới chuyện gì đó: " Không phải anh đang đi công tác sao? "

Klose nói: " Tôi xem ins của Marco, anh bị bệnh nghiêm trọng lắm à? "

Lewan nói: " Chỉ bị cảm nhẹ thôi, trước bữa tối sẽ ổn. "

Klose à một tiếng, bất ngờ hỏi anh: " Gần đây anh có xem qua ins của tôi không? "

Ông nói: " Tôi không thấy lượt like của anh. "

Lewan cúp điện thoại, mở ins.

Buổi sáng trước khi Reus ra ngoài đã chụp một bức ảnh anh nằm mê man trên giường đăng lên, chú thích là: " Robert đáng thương [hình viên thuốc] " .

Anh lướt xuống một chút.

Tài khoản không có ảnh đại diện của Klose đã đăng một bức ảnh vào đêm qua.

Klose ngồi ở trên thuyền, ôm vào lòng con cá nặng hơn 30 pound.

Lewan thả tim bức ảnh này.

Anh mở lại, nhận ra Kroos, Lam, Hummels, Neuer cũng like bài con cá lớn này.

Khi Neuer gọi điện thoại tới, Lewan đã biết được mà ra đòn phủ đầu.

" Tôi ổn Manu. "

Anh nói: " Chỉ cảm nhẹ thôi, không cần lo lắng. "

Neuer ngơ ngác một chút, nhưng anh phản ứng lại rất nhanh: " Hy vọng anh mau chóng khỏe lại. "

Lewan trở người: " Là Marco nói gì với anh sao? "

Neuer nói: " Cậu ấy nói anh bị bệnh, nói anh cần có sự chăm sóc. "

Lewan nở nụ cười: " Em ấy nói hơi quá. "

Neuer nói: " Nhưng Tony nói hai người sắp chia tay, Mats nói anh bệnh rất nặng, Thomas còn nói hai người chỉ đang chơi trò nhập vai, Miro cũng đã hỏi thăm tới anh khi mới vừa gọi điện cho tôi kêu lên like ins cho anh ấy . "

Neuer hơi có chút đau đầu: " Tất cả mọi người đều hỏi tôi anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nên tôi cảm thấy cần phải gọi cho anh để xác nhận một chút. "

Lewan cũng đau đầu theo: " Vậy nên bây giờ tất cả mọi người đều biết tôi bị bệnh sao? "

Neuer nói: " Thật không may Robert, tất cả mọi người đều đã biết hết rồi. "

Lewan hỏi: " Tôi có thể tắt máy được không? "

Neuer nói: " Hôm nay là ngày nghỉ của anh, anh có quyền làm như vậy. "

Lewan cúp điện thoại, còn tắt nguồn.

Hậu quả cuối cùng là Lewan bị tiếng gõ cửa đánh thức.

Anh vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, còn đau đầu muốn chết.

Khi khoác áo ngủ từ phòng ngủ đi ra, sắc mặt có phần dọa người.

Người bên ngoài gõ cửa hiển nhiên sẽ không nhìn thấy những điều này.

Người kia dùng lực đấm vào cánh cửa, cho đến khi cánh cửa đáng thương kia được kéo mở từ bên trong.

Lewan đứng ở trong phòng nổi giận đùng đùng, nhìn thấy Reus ở cửa cầm một cái túi gì đó rất to.

Anh thoáng ngỡ ngàng.

Còn chưa kịp nói, Reus liền nhào qua, chui vào trong lòng anh.

Giọng cậu khẩn thiết, tràn ngập lo lắng: " Anh đã khỏe chưa, Lewy? "

Lewan cúi đầu nhìn cậu, lòng đầy oán trách, nhưng không nói được lời nào.

Anh vươn tay ôm lấy Reus: " Anh khỏe rồi. "

Anh lại hỏi: " Sao em lại đột nhiên trở về? "

Reus nói: " Em gọi điện cho anh, nhưng anh tắt điện thoại, nên em mới về nhà kiểm tra, nhưng em gõ cửa rất lâu, anh cũng không có phản ứng, em nghĩ anh đã ngất, suýt chút nữa đã gọi báo cảnh sát. "

Lewan thở dài: " Vậy chìa khóa của em đâu? "

Reus nói: " . . . . . . em quên mang theo. "

Lewan bất lực bật cười, anh nhìn Reus: " Em mang về cho anh cái gì để ăn sao? "

Reus nói: " Tất nhiên rồi, em đã mua súp và sữa chua, anh muốn ăn không? "

Lewan nói: " Buổi chiều em không đi làm à? "

Reus nói: " Em đã xin Mats nghỉ phép. "

Lewan ôm cậu: " Vậy trước tiên em có thể đi ngủ trưa cùng anh không? "

Reus nói: " Buổi sáng anh ngủ không ngon à? "

Lewan nói: " Đáng tiếc, ngay cả một phút anh cũng ngủ không ngon. "

Reus nói: " Anh gặp ác mộng sao? "

Lewan nói: " Gần như vậy, rất khủng khiếp, cách 30 phút anh lại tỉnh giấc một lần. "

Reus tựa đầu vào vai anh: " Em đã nói rồi, anh bị bệnh, em phải ở cạnh anh. "

Lewan nói: " Em nói đúng Marco. "

Anh cười mệt mỏi lại ôn nhu: " Anh không nên thả em đi làm, anh nên giữ em ở lại bên cạnh, không cho phép em đi đâu cả. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro