Thí nghiệm của Hanji
_____________________
POV của (Y / N)
Tôi thức dậy với một cơn đau đầu dữ dội trong phòng thí nghiệm của Hanji. Khi tôi quay đầu lại, tôi thấy Hanji đang nhìn chằm chằm vào tôi với nụ cười toe toét trên khuôn mặt. Tôi đã nhìn thấy nụ cười đó nhiều lần trước đây và biết rằng nó có nghĩa cô ấy đã làm gì đó lên người tôi. "Chị đã làm gì em, Hanji?" Tôi nói với một giọng hơi buồn ngủ. Tôi ước mình không bao giờ thức dậy. "Em sắp chết sao?"
"Đừng lo lắng quá! Cơ hội chết của em rất mỏng. Chỉ 1%." Cô ấy khẽ cười khúc khích làm tôi sợ hãi. "Đừng lo lắng, (Y / N). Chị không làm gì có hại cho em, chỉ là những gì chị vừa làm với em sẽ giúp ích cho em."
"Chị đã làm điều gì đó với em và sẽ muốn biến tôi thành Titan một lần nữa, phải không?" Tôi gầm gừ khi bước xuống giường trong phòng thí nghiệm nhỏ của cô ấy. "Em sẽ nói với Levi và kêu anh ấy lấy đi các thí nghiệm của chị."
"Không! Chị vừa mới lấy lại chúng!"
"Em sẽ bỏ qua cho chị một chút nếu chị nói cho em biết chị đã làm cái gì với em!?"
"Aww, (Y / N)! Em không tin tưởng chị?"
"Không."
"Được rồi, chị hiểu mà." Cô ấy mất nụ cười và nhíu mày. "Nhưng bây giờ chị đang nói sự thật đấy nhá. Chị thấy em nằm ngủ trong sảnh và với tư cách là người bạn tuyệt vời và người mẹ đỡ đầu tương lai lo lắng cho các con của em, nên chị quyết định đưa em ra khỏi sảnh đó và đưa em đến một nơi thoải mái hơn và nó được gọi là phòng thí nghiệm của chị."
Tôi nhớ mình đã cảm thấy có thứ gì đó đập vào đầu, điều này có thể giải thích cho cơn đau đầu nhưng cũng có thể là Hanji là người đã đánh gục tôi. Điều này khiến tôi rất nghi ngờ. "Và chị đã không làm gì em ư?"
"Chị thề luôn đó." Cô ấy giơ cánh tay phải lên không trung. "Hãy tin chị khi chị có thể nói rằng chị đã làm những gì tốt nhất cho em."
"Tốt thôi nhưng nếu mọi người bắt đầu hành động kỳ lạ xung quanh em, em sẽ vào đây và phá hủy tất cả nghiên cứu của chị." Tôi đe dọa làm cho cô ấy cười.
"Chắc chắn em sẽ không làm vậy đâu." Hanji đảo mắt khi biết rằng tôi sẽ không thực sự làm như vậy với cô ấy. "Bây giờ, hãy ra ngoài sảnh và ăn trưa đi. Và hãy chắc chắn rằng em phải ngồi cạnh những người đàn ông để họ có thể đánh hơi được mùi đặc biệt của em trước mặt Levi."
Tôi muốn hỏi cô ấy rằng câu nói của cô ấy là có ý gì nhưng tôi cảm thấy mình không muốn biết. Tôi không tin khi Hanji khi Hanji nói rằng mình không làm gì cả nhưng có vẻ như Hanji cũng không có ý định nói với tôi. Tôi không muốn mất cả ngày để tranh cãi với cô ấy với hy vọng rằng cô ấy sẽ nói cho tôi sự thật.
Tôi bước ra khỏi phòng thí nghiệm của Hanji với một chút lo lắng về những gì có thể xảy ra với tôi, tôi đi đến sảnh ăn nhanh nhất có thể. Khi tôi đi xuống chỗ thức ăn, tôi không thể không cảm nhận được mọi ánh mắt của đàn ông đang đổ dồn về phía tôi khi tôi đi ngang qua khiến tôi rất lo lắng. Có phải Hanji đã làm gì đó với tôi khiến tôi trông kỳ lạ không? Biết vậy tôi nên soi mình trước gương trước khi rời phòng thí nghiệm của Hanji.
Tôi bước vào sảnh và chạy đến chỗ mọi người đang ngồi ăn. Tôi nhìn xung quanh để tìm Levi khi tôi đang đi đến bàn nhưng không thấy anh ấy đâu cả.
"Này, Eren!" Tôi nói khi đặt người mình vào ghế trống bên cạnh người bạn thân nhất của mình. "Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì đâu. Levi anh ấy là một thằng khốn nạn-" Anh ấy dừng lại giữa chừng khiến tôi nhíu mày bối rối trước sự dừng lại đột ngột của anh ấy. Anh ấy tiến lại gần tôi và đánh hơi tôi khiến tôi rất khó chịu. "Whoa, cậu có mùi thật tuyệt vời!"
"Ờm cảm ơn?" Tôi đã nghĩ rằng tôi luôn luôn thơm.
"Cái này thì tôi đồng ý với Eren," Jean nói khi di chuyển từ phía bên kia bàn. "Tôi không thể tin rằng tôi đã không nhận ra cậu đẹp như thế này."
"Im đi, Jean," Connie nói trước khi tôi có thể đặt câu hỏi tại sao mọi người lại hành động kỳ lạ hơn bình thường. "Tôi không muốn mùi phân ngựa làm ô nhiễm (Y / N) của tôi."
"Này! Thằng nào nói rằng (Y / N) là của cậu !?" Eren hét vào mặt Connie. Nắm đấm của anh ấy nắm chặt đến mức các khớp ngón tay của anh ấy trở nên trắng bệch khi anh ấy đập tay xuống bàn. Bây giờ mọi người đang nhìn chúng tôi khiến má tôi đỏ bừng. Có chuyện gì đã xảy ra? "(Y / N) và tôi đã thân thiết rất nhiều năm nên rõ ràng, chúng tôi thuộc về nhau."
"Vậy luôn đó hả." Jean giễu cợt trước khi tôi kịp nói gì. "(Y / N) xứng đáng với một người đàn ông đích thực như tôi."
"Điều (Y / N) chỉ cần là một người thực sự có não." Ôi thôi nào, ngay cả Armin cũng có hành động kỳ lạ. Chắc là mọi người đang đùa giỡn với mình. "Không đúng sao, (Y / N)?"
"Oi! lũ nhóc!" Tôi nghe thấy giọng nói giận dữ của đội trưởng Levi khiến má tôi càng đỏ hơn. Chết rồi, bây giờ tôi sắp gặp rắc rối với Levi. "Để (Y / N) yên. Cô ấy rõ ràng không muốn ở gần bất kỳ ai trong số các ngươi. Các ngươi mau cút đi."
"Ừ, mọi người hãy để (Y / N) một mình. Cô ấy chỉ muốn ở bên tôi." Jean nói một cách tự mãn.
"Không, cô ấy muốn tôi" Eren nói lại trong khi lườm Jean.
"Giống như cô ấy muốn một ai đó không khiến cô ấy buồn chán" Connie trả lời.
"Và đó sẽ là tôi." Armin cười ngây ngô nói.
"Đủ rồi!" Levi hét lên khiến tất cả bọn họ đều nhìn anh có phần lo lắng. Anh ấy trông rất là hung dữ khi anh ấy tức giận. "Tất cả các ngươi ngoại trừ (Y / N) chạy 80 vòng cho tôi và sau đó làm sạch toàn bộ hành lang từ trên xuống dưới."
Tất cả đều càu nhàu và ra khỏi chỗ ngồi để làm theo lời Đội trưởng Levi. Một vài người trong số họ liếc nhìn tôi và vẫy tay chào tạm biệt trong khi Levi vẫn nhìn họ. Anh ấy rất nóng khi anh ấy tức giận. Anh ấy ngồi xuống nơi Eren đã ngồi.
"Tch, em hôm nay thơm quá, nhóc." Anh ấy lầm bầm khi nhích lại gần tôi. Ngay khi anh ấy nói những lời đó, tôi lập tức nhớ ra những gì Hanji đã nói trước khi tôi rời phòng thí nghiệm của cô ấy. Bây giờ tôi biết điều đó có nghĩa là gì.
"Đội trưởng, em có thể đi gặp Hanji được không?" Tôi hỏi nhỏ khiến anh ta trừng mắt nhìn tôi. "Được không ạ?"
"Được." Anh ta càu nhàu. "Nhưng chỉ khi em đồng ý gọi tôi là Levi ngay từ bây giờ."
Tôi cười rạng rỡ khi anh ấy nói vậy. Tôi không biết rằng chúng tôi đã quá thân thiết để có thể gọi tên nhau. "Được thôi, Levi."
Anh ấy cười nhẹ và vò tóc tôi khi tôi nói tên anh ấy. Tôi như ré lên bên trong khi má tôi đỏ bừng. "Và cũng tránh xa lũ nhóc đó ra." Tôi cảm thấy hơi thở nóng của anh ấy phả vào tai tôi khi anh ấy thì thầm những lời nói với tôi. "Tôi không nghĩ mình có thể kiểm soát được bản thân nếu thấy họ hành động như vậy."
"Chắc chắn rồi, Levi." Tôi mỉm cười với anh ấy. Tôi có lẽ trông giống như một quả cà chua đang cười nhưng tôi không quan tâm đâu. Đây là lần đầu tiên tôi gần Levi tới vậy. "Hẹn gặp lại anh sau."
"Ừ."
Tôi lao ra khỏi căn phòng đó nhanh nhất có thể. Tôi cần gặp Hanji. Tôi đẩy mọi người ra khỏi con đường của mình cho đến khi cuối cùng tôi đến được phòng của Hanji. Tôi mở tung cánh cửa khiến Hanji, người đang ngồi trên ghế, quay lại và nhếch mép với tôi.
"Chị đã làm gì em?" Tôi hỏi.
"Chị đã làm ra một loại nước hoa khiến đàn ông bị thu hút." Hanji nói một cách đơn giản. "Chị đã nói với em rằng chị sẽ làm điều gì đó có thể giúp em mà."
"Vậy điều này đã giúp được gì cho em?"
"Levi đã ghen và nói chuyện với em, phải không?" Hanji nhướng mày.
"Anh ấy đã làm vậy..."
"Chị là người mai mối! Chị biết điều này sẽ thành công! Em có muốn chị giúp em không?"
Tôi nghĩ về nó một lúc và nhận ra rằng có lẽ Hanji thực sự có một kế hoạch tốt trong đầu. Điều này thực sự có thể khiến tôi và Levi xích lại gần nhau hơn hoặc là sẽ khiến tôi gặp rất nhiều rắc rối. Tôi có nên nắm lấy cơ hội này không? Ý tôi là, nó khá thành công. Levi để tôi gọi anh ấy bằng tên của anh ấy và nhìn anh ấy cũng có vẻ ghen khi nhiều người lại gần tôi.
"Giúp em đi, Hanji ..." Tôi miễn cưỡng nói.
Cô ấy nhếch mép cười với tôi và vỗ về chỗ ngồi bên cạnh. "Được rồi . Đến đây và ngồi bên cạnh chị đi. Chị sẽ giúp em có được một người bạn trai lùn."
__________________________
Levi's POV
Tôi muốn chém nát tất cả đầu của bọn nhóc. Những thằng nhóc kinh dị đó lại đang tán tỉnh (Y / N) và lần này cô ấy nhìn có vẻ thích điều đó.
"(Y / N)! Trông cậu thật đẹp!" Eren nói khi anh chạm vào tóc cô.
"Trông cậu luôn xinh đẹp và cậu lúc nào cũng tuyệt vời" Armin nói với một chút đỏ trên má.
"Này, (Y / N)! Cậu có biết là cậu khiến cho tiểu jean của tôi phải cứng lên không!" Jean cười trước câu đùa của mình trong khi (Y / N) nhìn có vẻ hơi khó chịu.
"Thật sao, Jean?" Connie nhìn anh ta bằng ánh mắt không tán thành. "Đó có phải là điều tốt nhất mà cậu có thể nghĩ ra không? Ngay cả câu đùa của cậu cũng giống như là một đống phân ngựa."
Tôi nhìn lũ nhóc hành động như những kẻ ngu ngốc cố gắng muốn có được cô ấy và nó khiến tôi tức giận. Tôi vừa ăn xong và nhìn thấy Armin cài một bông hoa lên tóc cô ấy khiến má cô ấy ửng đỏ. Chết tiệt! Chỉ có tôi mới là người duy nhất có thể khiến cô ấy đỏ mặt. (Y/N) là của tôi!.
Tôi bước tới đó và ánh mắt của (Y / N) ngay lập tức hướng về phía tôi khiến trái tim tôi hơi đập nhanh một chút nhưng không đủ để ngăn tôi trừng phạt tất cả lũ nhóc đó. Tất cả đều ngừng nói ngay khi nghe thấy bước chân của tôi và quay về phía tôi với ánh mắt sợ hãi.
Tôi nhanh chóng nắm lấy (Y / N) khiến cô ấy kêu lên khi tôi ném cô ấy qua vai mình. Tất cả các chàng trai đều nuốt nước bọt và đổ mồ hôi căng thẳng dưới ánh nhìn của tôi. "Tất cả các ngươi sẽ phải làm việc mỗi tối thứ Sáu đó là dọn dẹp phân ngựa trong chuồng và hãy tránh xa (Y / N) của tôi ra. Các ngươi hiểu chưa? Lũ nhóc!"
"Vâng, thưa đội trưởng..." Tất cả đều nói trong sợ hãi.
"(Y/N) là của tôi và sẽ không bao giờ là của các ngươi. (Y/N) không bao giờ phù hợp với lũ nhóc các ngươi, cô ấy phù hợp với tôi hơn"
Tôi bước đi khi đang vác (Y / N) trên vai. Cô ấy hét lên để tôi đặt cô ấy xuống. "LEVI! CÓ CHUYỆN GÌ VỚI ANH VẬY !? HÃY THẢ EM XUỐNG!"
Tôi đánh vào mông cô ấy một cái làm cho cô ấy thở hổn hển. Tôi cười khẩy khi nhìn qua vai và thấy má (Y/N) ửng đỏ. Không ai trong số lũ nhóc đó có thể
xem được phản ứng như vậy từ (Y/N) của tôi. "Tôi sẽ không để em ra khỏi tầm tay của tôi cho đến khi tôi chỉ cho em và tất cả lũ nhóc đó rằng em nên thuộc về ai."
"Ít nhất hãy đưa em đi ăn tối trước đã!"
Tôi cười khúc khích trước câu trả lời của cô ấy khi nhẹ nhàng đặt cô ấy xuống chiếc ghế dài trong văn phòng của mình. Cô ấy nhìn tôi bối rối và vẫn còn một chút đỏ trên má. "Tôi có một số thủ tục giấy tờ phải làm. Sau đó, chúng ta có thể đi ăn gì đó và nói về việc em sẽ trở thành bạn gái của tôi."
"Cái gì cơ?"
"Tôi sẽ đưa em đi hẹn hò sau khi tôi hoàn thành các thủ tục giấy tờ và sau đó em sẽ trở thành bạn gái của tôi," tôi nói trong khi cô ấy nhìn trông rất bối rối. "Và sau đó nếu em đồng ý, chúng ta có thể có một đêm thú vị và thỏa mãn. Nghe nó có vẻ giống như một kế hoạch nhỉ?"
Má cô ấy nóng bừng lên. "Um... Em đã muốn làm bạn gái của anh đã lâu lắm rồi."
"Tôi đã đợi quá lâu để em có thể nói câu này."
Tôi cười khúc khích và hôn lên má cô ấy khiến mặt cô ấy càng đỏ hơn. "Và đừng quên nói với đồ bốn mắt rằng một trong những kế hoạch của cô ấy đã thành công nhưng đừng nói với đồ bốn mắt rằng tôi rất biết ơn vì điều đó."
"ANH ĐÃ BIẾT Ư!?"
"Tất cả những lũ nhóc đó sẽ không đủ can đảm để tán tỉnh em khi tất cả bọn chúng đều biết em là của tôi," tôi gầm gừ. "Tôi chưa bao giờ giận dữ như vậy trong đời."
"Thôi nào, anh không cần phải lo lắng vì từ lúc này em đã là của anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro