Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Sủng vật




Trong bóng tối mờ mịt, ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Sau khi bị người kia ép uống một thứ chất lỏng, cơ thể ta bắt đầu khô nóng. Dịch mật nơi kia cũng bắt đầu rỉ ra âm ỉ, đầu ta đau nhức, từng dây thần kinh cũng bắt đầu mất dần tự chủ, nhường chỗ cho những dục vọng xâm chiếm. Toàn thân ta nóng rực nhưng chỉ có thể rên nhẹ trong miệng, hai chân khẽ cọ xát vào nhau, tay ta đang bị trói chặt trên xà nhà, chân rất vất vã mới nhón được xuống mặt đất, cơ thể mỏi nhừ.

"Người kế thừa một gia tộc vĩ đại cũng chỉ đến mức này thôi. Thật đáng khinh." – Một giọng nữ tông trầm vang lên, ta biết kẻ đó là ai.

Ả ta chính là người đã đẩy ta vào hoàn cảnh chết tiệt này, nữ chủ nhân của một gia tộc đối đầu với gia tộc ta. Nếu không phải ta quá vô dụng, cả gia tộc ta và ta đã không bị ả ta làm nhục đến mức này rồi. Ta hít một ngụm khí lạnh, cố kìm nén bản thân nhưng thứ độc dược cô ta cho uống cũng không phải tầm thường, càng ngày ta càng nóng, nóng đến mức nếu không vướng lại sợi xích, ta đã có thể xé toạt mấy mảnh quần áo còn sót lại trên người.

"Đừng kìm nén, Alisha, ngươi không mạnh mẽ như ngươi tưởng tượng đâu." – Ả lại tiếp tục kích động ta.

Ta cắn chặt răng, cố không để bất cứ âm thanh đáng khinh nào phát ra nữa. Cô gái kia lại cười. Nụ cười yêu mị vang lên cả căn phòng. Cô ta rất thích thấy ta chật vật như lúc nào. Điều đó khiến một kẻ bệnh hoạn như cô ta thoả mãn.

Cô ta bước đến gần ta, dùng một tay tóm lấy cằm của ta. Trong bóng tối, ta ngửi thấy rất rõ mùi hương đặc trưng của người kia, mùi hoa sen thanh khiết. Cô ta là một kẻ biến thái thích chà đạp mọi thứ. Sử dụng mùi hương hoa Sen cao ngạo trên người ý chỉ như ngay cả những gì cao quý nhất cũng sẽ bị cô ta chà đạp dưới thân.

"Alisha, những lúc thế này, ngươi rất gợi tình ngươi biết không?" – Nói rồi cô ta dùng một ngón tay vuốt ve lên cánh môi của ta.

Ta dùng mọi lý trí còn sót lại, dùng sức cắn cô ta một cái. Ta nghe mùi máu tràn vào trong khoang miệng. Ả kia rút tay ra, nhanh chóng quất cho ta một roi. Cảm giác đau đớn trên thớ thịt vốn đã không còn nguyên vẹn của ta khiến ta kêu lên một tiếng. Vết thương cũ chưa kép miệng vì làn roi kia mà một lần nữa nức toạt ra. Ta thấy lành lạnh ngay phần thịt vừa bị đánh, hẳn là máu đã chảy ra.

"Đồ chó hư, ngươi đừng tưởng ngươi còn là một nữ chủ nhân kiêu ngạo nữa. Alisha, người không còn xứng với cái tên cao quý của ngươi nữa rồi." – Cô ta một lần nữa bóp chặt cằm ta – "Ngươi bây giờ chỉ là một tên nô lệ tình dục bẩn thỉu, một con chó cái cho ta chơi đùa. Alisha, người còn dơ bẩn hơn bất cứ con điếm nào trên đời này. Alisha, ngươi nghĩ ngươi còn cao cao tại thượng sao? Alisha, người chỉ là một con chó cái đê tiện mà thôi."

Cô ta liên tục gọi tên ta, làm nhục ta. Nước mắt ta không kiềm được mà rơi xuống, ta không còn lực phản kháng nữa. Đúng là ta chỉ còn lại như vậy, sự đê tiện và nhục nhã. Ta đã đánh mất hết tất cả vào ba tháng trước. Ta từng muốn chết đi nhưng điều đó có nghĩa em gái ta phải thay thế, ta lại không chết được. Sự dày vò, sự mẫu thuẫn hằng đêm khiến ta đau đớn. Ả kia còn để sẳn một khẩu súng đã được lên đạn đầy trong phòng ta. Bảo ta tuỳ thời có thể chấm dứt cuộc sống của mình nhưng ba đứa em ta sẽ lần lượt thay thế vị trí của ta, ngay cả đứa nhỏ nhất, mới có 9 tuổi. Ta biết tên biến thái bệnh hoạn kia nói là giữ lời. Ta không thể để em mình sống như mình được, chúng bị giam nhưng ít nhất không bị hành hạ. Ả còn "tốt bụng" đến mức để sẵn màn hình chiếu camera theo dõi phòng ngục của ba đứa nó. Mỗi khi ta cằm khẩu súng lên, nước mắt ta chảy dài. Nếu ta ích kỉ, ta sẽ còn khinh bỉ bản thân mình hơn.

Ả đưa tay trượt xuống nơi giữa hai chân ta, luồn vào bên trong lớp váy ngủ mỏng manh, xoa nhẹ nơi đang ướt đẫm sự dâm dục.

"Alisha, ngươi ướt rồi. Có phải ngươi đang thèm muốn chủ nhân yêu thương ngươi lắm rồi đúng không?"

Nói rồi cô ta đưa mấy ngón tay đó, quệt lên môi ta. Mùi ô uế đó xâm chiếm lấy mũi ta, ta cố tránh đi nhưng chúng đã dính lên mặt, ta bức lực mà buông xuôi, để nước mắt lăng dài trên má.

"Alisha, ngươi lại khóc rồi." - Ả kia dùng mấy ngón tay quệt đi nước mắt nhưng cũng khiến thứ dịch nhờn dính đầy lên mặt ta.

Rồi ả hôn ta, dùng cái lưỡi bẩn thỉu của mình luồn vào khoang miệng ta mà liếm láp. Ta thật kinh tởm hành động này, gì cũng được miễn đừng hôn ta. Nụ hôn chỉ dành cho tình yêu. Ta cố né nhưng ả kia lại nắm chặt cằm ta. Ta cắn chặt răng nhưng ả lại cắn ta, sự đau đớn làm ta buông đi chống cự để ả tuỳ ý hành động, ta tự khinh bỉ chính mình. Ả hôn sâu đến mức cả hai đều không thở được, sau khi tách ra cả hai đều thở rất gấp. Ả trượt dần hai tay xuống phần ngực đang căng cứng kia, thô bạo mà xoa nắn. Thuốc kích dục lúc này đã xâm chiếm mọi phần ý thức còn xót lại của ta, ta nhịn không được mà khẽ rên lên.

"Alisha thật ngoan." - Ả ta hài lòng với hành động hùa theo kia.

Ả nâng một chân của ta lên ngang hông mình, để phần âm đoạ của ta lộ ra trong không khí lạnh, rồi dùng cán roi nhẹ miết lên nó.

"Alisha, cầu xin chủ nhân, chủ nhân sẽ khiến ngươi thoả mãn." – Cô ta luôn chơi trò chơi này mỗi khi hành hạ ta, bắt ta phải cầu xin cô ta ban cho sự nhục nhã.

Ta im lặng, cắn lấy môi mình. Lần này, ta không muốn chịu thua. Ta đã bại trận hoàn toàn nhưng vẫn ngu xi cố níu kéo chút danh dự cuối cùng.

Ả kia đút nhẹ cán roi vào trong, sự lạnh lẽo của hợp kim khiến toàn thân ta rùng mình. Ả cứ đút vào rồi rút ra như thế, không quá sâu để thoả mãn cũng không quá cạn để tránh các cảm giác lùa vào não. Ta bắt đầu mệt mỏi với sự giằng co của mình, bắt đầu thở gấp theo hành động kia, bắt đầu đẩy hông theo nhịp đút vào rút ra của cô ta.

"Alisha, ngưoi xem ngươi nhấp hông kìa. Thật là dâm đãng. Ngoan, cầu xin chủ nhân, ta liền cho ngươi thoả mãn."

Ta vẫn im lặng nhưng không nén được nhịp thở dồn dập của mình. Ả thúc vào nhanh hơn, nhưng khi ta gần lên đỉnh thì lại rút cáng roi ra. Ả làm nhiều lần như vậy đến lúc tinh thần ta hoàn toàn kiệt quệ.

"Elianne..." – Ta gọi tên kẻ hành hạ ta một cách tuyệt vọng.

Elianne tháo sợi xích trói tay ta trên cao xuống, đôi chân ta không còn sức chống đỡ cả sức nặng cơ thể liền khiến ta ngã quỵ. Ta nằm úp xuống sàn nhà lạnh ngắt, thở hổn hển.

"Alisha, ngoan, mau gọi một tiếng chủ nhân." – Elianne tháo chiếc khăn bịt mắt từ nãy đến giờ, túm chặt lấy phần tóc, từ bên trên ép ta xuống sàn, tay còn lại nhẹ nhàng mân mê phần âm đạo không ngừng rỉ nước kia.

Ta, giờ phút này đã mất hết lý trí, vì thuốc, ta cố tìm một cái cớ bao biện cho bản thân. Môi ta mở hờ nhưng một chút sỉ diện khiến từ ngữ kia kẹt lại bên trong. Ta nhìn bản thân trong bức tường bằng gương đối diện, đầu bị đè xuống sàn, mông thì nâng cao, như chờ đợi người làm nhục. Elianne luôn bắt ta nhìn hình ảnh ta bị cô ta chơi đùa, như một thú vui. Ta và cô ta luôn làm tình trong một căn phòng toàn gương, để đảm bảo rằng, dù cho bất cứ tư thế nào ta cũng nhìn thấy bản thân mình nhơ bẩn.

Elianne mất dần kiên nhẫn, ả ta bắt đầu hung hăng chà đạp nơi đó của ta.

"Alisha, ngươi nhìn bản thân mình trong gương đi. Ngươi còn cái gì để mất đâu."

Đúng vậy, ta làm gì mà còn cái gì để mất đâu. Cả gia tộc bị huỷ hoại trong tay ta, em gái cùng những người thân khác bị cầm tù, bản thân hằng ngày đều bị con ác thú kia vũ nhục, đến cuối cùng vẫn đều phải cầu xin ả ta. Ta làm gì còn lòng tự trọng để mà níu kéo chứ.

"Elianne... xin ngươi..." – Ta khó khăn lên tiếng, cơ thể ta nóng đến điên rồi.

"Gọi chủ nhân." - Ả xẵng giọng, giựt ngược tóc ta, bắt ta nhìn thẳng ả qua gương – "Ngoan, mau gọi chủ nhân, rồi chủ nhân sẽ cho ngươi thoả mãn."

Ả cười, rất đẹp, thì thầm vào tai ta.

"Chủ... nhân... xin ngươi..."

Elianne hoàn toàn hài lòng, ả buông cây roi xuống một bên, dùng ngón tay đâm thẳng vào bên trong ta. Nơi ấy vốn đã ngứa ngáy từ lâu gặp hơi ấm nơi ngón tay liền hút chặt lấy không buông. Elianne sảng khoái chứng kiến ta hạ mình liền nhanh chóng cũng lấy lòng ta. Cảm giác sung sướng bẩn thỉu chím lấy toàn bộ cơ thể, kích thích dục cảm, ta cũng nhấp hông theo nhịp một cách hèn hạ để vòi vĩnh nhiều hơn nữa.

Elianne nhấp mạnh hơn, ta rên rỉ thành tiếng. Sự đê mê quá độ khiến ta không còn thấy xấu hổ, ta hùa theo mọi hành động của ả, mọi tư thế, hoàn toàn đấm chìm trong khoái cảm.

Đến lúc ta không còn sức để làm nữa, nơi ấy cũng bắt đầu đau rát thì đó đã là chuyện của mấy tiếng sau. Thuốc kích dục cũng bắt đầu tan, lý trí lại làm chủ cảm xúc khiến ta cảm thấy mình đáng khinh bỉ hơn bao giờ hết.  

Elianne ôm lấy cơ thể của ta đang xụi lơ dưới sàn, ả vuốt ve gương mặt ta, bắt ta nhìn vào đôi mắt ả. Một đôi mắt rất đẹp, ta nghĩ. Trên đời này chắc chắn không ai đẹp bằng Elianne, không phải, không ai đẹp bằng những nữ chủ nhân của dòng tộc Idylla, những con người được thụ tinh trong ống nghiệm với bộ gen được chọn lọc cẩn thận, xinh đẹp, thông minh đến hoàn hảo, giống như cái họ của bọn họ. Nếu không phải ta quá ảo tưởng mình có thể đối chọi với cái gia tộc khổng lồ này, ta đã không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ. Ta thở dài, chì chiết sự ngu ngốc của chính mình.

"Ngươi đã là người của ta thì đừng nghĩ đến quá khứ nữa." – Elianne thì thầm, như thể ả đọc được suy nghĩ của ta – "Cứ thuận theo số phận là được rồi."

Elianne nói đúng, ả ta luôn luôn đúng. Ta không còn cơ hội nào để phản kháng nữa rồi. Ta đã trở thành nô lệ của ả, ả đã là chủ nhân của ta. Lúc trước cao ngạo mà còn bại trận khi tuyên chiến với ả, huống chi lúc này, quần áo đầy đủ còn không có mặc. Ta lại thở dài, rồi mặc kế những cảm xúc kia mà ngủ thiếp đi.

.

.

.

Khi tỉnh dậy, ta thấy mình đã nằm trên giường trong phòng mà Elianne sắp xếp cho ta. Miệng ta khát khô, ta từ từ bò dậy tìm chút nước uống. Tiếng dây xích xột xoạt theo phía sau. Ả ta xích ta lại với cái vòng cổ bằng vàng chạm khắc tinh xảo đính đầy đá quý, cả dây xích cũng làm bằng vàng. Elianne rất thích trò chơi này, bóp méo mọi việc theo thế giới quan lệch lạc của ả. Ả ta khẳng định ta chính là con chó cái mà nàng ta cưng chiều nhất, xứng đáng được hưởng những gì "tốt nhất", giống cái vòng cổ xa xỉ này. Ta cười. Elianne, người có mọi thứ mà cũng như không có mọi thứ, sự biến thái của cô ta chắc hẳn là xuất phát từ sự cô độc mà hằng ngày cô ta phải chịu đựng. Không phải càng ở trên cao càng lạnh hay sao. Nhất là Elianne, nữ chủ nhân của gia tộc cao quý nhất, nắm giữ cả thế giới này. Không thể thân cận ai, càng không thể yếu đuối trước mặt ai. Ta hận cô ta, đồng thời cũng cảm thấy cô ta đáng thương. Nếu ta không ra tay trước, thì cô ta hẳn cũng không xuống tay đạp đổ gia tộc ta thế này, chỉ là thủ đoạn của cô ta tàn độc quá. Ta cười khẩy, là ta đang bao che cho kẻ thù của mình sao?

Ngồi trên giường, ta nhìn người con gái kia xuyên qua tấm kính thuỷ tinh. Căn phòng này rất đặc biệt, nằm sát với phòng làm việc của cô ta. Cô ta để vách kính là một tấm thuỷ tinh trong suốt để mọi lúc có thể quan sát ta và cũng để hằng ngày ta thấy mặt cô ấy.

"Ngươi càng ghét ta, Alisha, ta càng muốn ngươi nhìn ta mỗi ngày. Ta muốn từng giờ từng phút trôi qua, ngươi luôn ghi nhớ, ta là chủ nhân của ngươi, là người ban cho ngươi mọi sự nhục nhã này." – Đây chính là lời của Elianne khi ả nhốt ta vào căn phòng này, đeo cho ta cái vòng cổ lộng lẫy kia.

Nhưng chỉ duy Elianne là có thể nhìn thấy ta, nhờ một loại kính áp tròng đặc biệt, những người còn lại chỉ có thể thấy một tấm gương mà thôi. Elianne hình như không muốn bất luận kẻ nào nhìn thấy ta, nhưng ta lại có thể nhìn thấy họ, trong tình trạng đeo dây xích và gần như loã thể, như một sự hành hạ hằng ngày ta phải chịu.

Elianne bên kia tấm kính, đang rất chuyên chú làm việc. Góc nhìn nửa mặt của ả khiến phần xương hàm trong thật tinh xảo. Vẻ đẹp tựa nữ thần cùng mái tóc vàng rất nhạt, gần như bạch kim nhẹ buông hờ hững phía sau lưng cùng đôi mắt màu xám tro trong suốt tựa như nhìn thấu được thế giới. Đôi mày của Elianne hơi nheo lại, chắc là có chút vấn đề trong công việc. Rồi như có một linh cảm, Elianne ngước lên, đôi mắt cả hai giao nhau qua vách kính. Elianne mỉm cười nhẹ nhàng rồi bước lên, hờ hững chạm tay lên mặt kính.

"Nhớ ta sao?" – Elianne hỏi, ý khinh bỉ hiện rõ trên mặt.

Phải ta chính là đồ chơi của ả, là thú vui để ả giải khuây. Ta không đáp, liền quay mặt đi, không chú ý đến nữa. Elianne cũng quay lại bàn làm việc, ta không nhìn nhưng ta biết ả đang cười rất sung sướng.

.

.

.

Ta đang quỳ trên đầu gối của mình, xung quanh là rất nhiều người, một tên to cao đang chỉa súng vào đầu ta. Đối diện là Elianne đang bị trói lại, mắt cô ta bắn ra sự giận dữ ta chưa từng thấy. Một kẻ thù trong rất nhiều của Elianne đã bắt được chúng ta trong một lần Elianne đi ngoại giao, một sự sơ xót hoặc là một kế hoạch tinh vi đã được thực hiện. Ta không thể kể lại toàn bộ quá trình vì hầu hết là ta đều mê man, khi tỉnh thì đã thấy mình như thế này cùng Elianne.

"Đừng động đến Alisha, nếu không ngươi sẽ phải hối tiếc." – Elianne rít qua kẽ răng, cô ta như con sói hung hăng chỉ muốn giết người.

"Elianne mà cũng biết yêu sao, lại yêu con chó cưng của mình. Elianne, ngươi làm ta thất vọng rồi."

Elianne không đáp, lửa giận ngùn ngụt bốc lên qua đôi mắt xám khói xinh đẹp đó. Lần đầu tiên ta thấy Elianne giận dữ đến vậy, khi ta cắn cô ta chảy máu, cô ta còn không tức giận đến như vậy. Nhiều năm ở cùng Elianne, ta đã học được cách đọc được suy nghĩ của cô ta, học được cách làm cho cô ta sung sướng để đổi lấy một chút nhẹ nhàng trong những lần cô ta hành hạ ta. Thuốc cô ta cho ta dùng mỗi ngày đã làm hỏng đầu óc của ta, ta không còn nghĩ được gì khác ngoài Elianne và tình dục nữa.

"Elianne, ngươi thật yêu thương con chó cái này, nhưng không phải ngươi quá ích kỉ khi để cô ta chỉ được mình ngươi hầu hạ sao?" - Ả kia lại tiếp tục lên tiếng. Giọng cười ghê tởm của ả vang vọng cả căn phòng.

Người phụ nữ già nua kinh tởm đó bước đến gần ta, vuốt ve khuôn mặt ta, thì thâm vào tai ta, ta nổi hết da ga.

"Alisha, một mình ngươi chịu đựng tên biến thái nhiều năm như vậy thật uổng phí. Một báu vật như ngươi nên được tận hưởng mọi sung sướng của cuộc đời này."

"Ngươi dám." - Elianne gầm lên.

Ta chưa từng thấy cô ta mất tự chủ như vậy, Elianne mà ta biết luôn bình tĩnh, cao ngạo và vị kỉ. Elianne cố rướn người về phía ta, nhưng cô ta hoàn toàn bị trói lại.

Người phụ nữ kia liền cười rất thoả mãn, ả ta liền ra lệnh cho những tên đằng sau hành động. Đàn ông có, phụ nữ có, họ thay nhau hãm hiếp ta. Ta chỉ có thể nhìn Elianne bất lực. Sự nhục nhã còn ghê tởm hơn lần đầu tiên Elianne làm với ta. Từ lâu, ta đã dần chấp nhận, nếu trên đời này có người có thể làm nhục ta, chỉ có thể là Elianne.

"Không, không, ... Elianne... Elianne..."  - Ta không ngừng giãy giụa, gọi tên người ta hận nhất trong đau đớn.

Ta không biết ta phải chịu đựng bao lâu, nơi đó của ta dơ bẩn và đau rát đến thế nào. Ánh mặt ta chỉ có thể hướng về Elianne. Elianne nhìn ta, cô ta nghiến chặt răng, nhưng cũng vô dụng không thể làm gì.

"Elianne, ngươi rốt cuộc cũng vô dụng như ta... Ngươi cũng có ngày nhìn thấy sủng vật của mình bị người ta chà đạp mà không thể phản kháng. Ngươi... Elianne, ngay cả con chó của mình còn không bảo vệ được. Ta hận ngưoi, Elianne, đồ vô dụng." – Ta rửa thầm rồi ngất đi trong vô thức.

.

.

.

Khi ta mở mắt ra, mọi thứ đều rất mờ ảo. Ta cảm thấy bản thân mình nhẹ hẫn, lượn lờ giữa không trung. Từ bên trên, ta nhìn thấy rất rõ Elianne đang ôm lấy thân xác của ta. Xung quanh là xác những người đã hành hạ ta vất vưởng khắp nơi, thịt nát xương tan tạo thành một bãi tha ma kinh tởm. Máu tươi vung vẫy khắp căn phòng màu trắng. Elianne ôm ta ngồi giữa phòng, toàn thân ta và cô ta đều bị váy bẩn bởi máu của những kẻ kia. Ta đáp xuống bên cạnh Elianne, nhìn gương mặt đang chuyên chú nhìn gương mặt ta. Ta vương tay vuốt ve đôi mắt xinh đẹp, cố kéo giãn hàng chân mày nhưng không thể. Ta, thân xác ta và Elianne ngồi cùng nhau, rất lâu, rất lâu, như thế.

.

.

.

Linh hồn ta cứ loanh quanh bên Elianne, ta không thể rời đi. Quả thật ả ta đã bẻ gãy ta mất rồi. Một tên nô lệ không ngừng quấn lấy chủ nhân của mình, ta ngay cả khi chết đi cũng không còn chút lòng tự trọng.

Elianne để một đàn chó sinh học, gớm guốc như quái vật hãm hiếp người phụ nữ kia. Elianne ngồi bên kia lớp kính, nhìn ả ta la hét thảm thiết một cách vô cảm. Elianne vốn đã bệnh hoạn nhưng ta chưa từng thấy mặt ả ta không hề nhìn ra cảm xúc như bây giờ, thường là giận dữ hoặc thoả mãn. Nhưng lúc này, nhìn kẻ thù của mình thê thảm như vậy, ta cũng không nhìn ra cô ta vui sướng chỗ nào. Ta khó hiểu, thì thầm bên tai Elianne.

"Elianne, ngươi làm sao vậy?"

Nhưng tất nhiên, Elianne không thể nghe thấy, càng không thể đáp lại, vẫn tiếp tục vô tình mà nhìn kẻ thù bị làm nhục đến điên loạn kia, mà ta cũng chỉ có thể thở dài.

.

.

Elianne đặt thân xác ta đã được tẩy rửa sạch sẽ trên một chiếc giường băng. Xung quanh là rất nhiều hoa trà, loại hoa mà ta yêu thích nhất. Lúc này đám hoa trà màu trắng bình thường ngão nghệ, vậy mà đặt bên trong căn nhà kính này lại tan thương đến kì lạ. Linh hồn ta bay theo Elianne đang tiến dần đến cơ thể mình.

Elianne quỳ xuống bên cạnh ta, vuốt ve gương mặt ta.

"Alisha, đến lúc ngươi chết trong khổ nhục, ngươi vẫn xinh đẹp thanh cao như vậy. Nhiều năm ta chà đạp ngươi cũng không khiến người hèn hạ." – Elianne thì thầm, giọng nói rất ngọt ngào khiến linh hôn ta bỡ ngỡ - "Alisha, ngươi, một chút xíu nữa thôi là ta có thể cứu người, vậy mà ngươi không thể chịu được. Ngươi thật yếu đuối, Alisha."

Một giọt, hai giọt, rồi nước mắt rơi thành từng đoàn, trượt dài xuống gò má hoàn mỹ của Elianne. Ta cũng rầu rĩ nhìn người kia đang vì ta mà khóc.

"Phải, Elianne, ta thật yếu đuối."

Ta áp gò má của mình lên tấm lưng cô độc của người kìa, vô lực mà ôm lấy.

"Alisha, ở bên kia thế giới ngươi có chờ đợi ta không, hay đang thoả mãn khinh bỉ ta vì ngươi mà chật vật đến như vầy."

"Elianne..."

Ta vương tay muốn lau đi những dòng nước mắt vốn không hề hợp với khuôn mặt lạnh lùng kia. Từ lúc ta biết đến người con gái tên Elianne, ta không bao giờ nghĩ đến ngày cô ta sẽ khóc. Sự lãnh khóc vô tình mới hợp với Elianne. Càng không hề mơ tưởng rằng nàng sẽ vì ta mà khóc. Phải chăng đây chính là sự bóp méo mà Elianne đã tạo ra sau nhiều ngày hành hạ ta, khiến ta sinh ra vọng tưởng. Linh hồn ta cũng khóc theo, ôm lấy Elianne, tận hưởng hương hoa sen thơm ngát của nàng. Nếu đây chỉ là ảo tưởng, thì cũng là một sự ảo tưởng hạnh phúc.

.

.

"Alisha... ta đã sẵn sàng rồi, nàng có chờ đợi ta không?" – một ngày, như bao ngày khác nàng đến bên thể xác lạnh ngắt của ta, vuốt ve gương mặt ta.

"Alisha, sủng vật của ta. Ta sẽ không bao giờ buông tha ngươi, cả khi người đã chết."

Elianne khẳng định, sau nhiều năm, nàng vẫn vì ta mà đau khổ. Sau nhiều năm, ta vẫn vì nàng mà cứ lưu lạc nơi này.

Nói xong, Elianne nằm xuống bên cạnh ta, nàng uống một viên thuốc, luồn tay qua cổ ta, ôm ta vào lòng. Nàng hôn lên trán ta, lên đôi môi lạnh ngắt.

"Alisha, ta đến với ngươi đây."

.

.

.

Từ trên cao, ánh mặt trời bao bọc lấy căn nhà bằng kính thuỷ tinh, chiếu sáng những cánh hoa trà đang nở rộ. Giữa rừng hoa trà xinh đẹp đó, là hai người con gái, đẹp tựa nữ thần ôm chặt lấy nhau, tạo nên một khung cảnh hết sức kiều diễm.

.

.

.

Sau nhiều năm dằn vặt nhau, Elianne và Alisha cũng đi đến một kết thúc tốt đẹp mà định mệnh đặc biệt sắp đặt riêng cho hai người.

.

.


Lời tác giả:

Lúc đầu mình định viết cốt truyện này thành một long fic nhưng lại thấy nó drama và không hợp với nhân vật. Cuối cùng mình viết lại thành một câu chuyện súc tích như vậy.

Elianne có nghĩa là con gái thần mặt trời

Alisha có nghĩa là sựu thanh cao

Idylla (họ của Elianne) có nghĩa là sự hoàn hảo

Truyện này hơi khoa học viễn tưởng và tàn bạo, nhưng mình lại cảm thấy nó là một kết thúc đẹp và có hậu. Hi vọng các bạn thích ahhihihi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro