Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7+

Khoang sinh sản nằm ở vị trí ổ bụng, cách hậu huyệt gần 10 cm, thường ở trạng thái khép kín chỉ trong trạng thái hưng phấn mới mở. Nếu rót tinh dịch vào đây, có khả năng mang thai như phụ nữ, sau đó nuôi thai. Tuy nhiên, bình thường phải mổ lấy thai cũng có trường hợp sinh thường nhưng tất cả đều gây ra vết rách cửa hậu, vì lợi ích của "sản phụ", "giống cái mới" sẽ được bố trí nhập viện khi mang thai tháng thứ 9 của thai kỳ, lúc nào cũng có người bên đợi hỗ trợ sinh.

Khoang sinh sản là nơi rất mềm mại, không giống như tử cung phụ nữ lúc tiến vào rất đau, ở đây khi động tình ma sát tạo cảm giác thoải mái cực điểm, bởi vì thành của nó đều được cấu tạo bởi từng lớp thịt mẫn cảm, tạo ra khoái cảm rất mạnh, ngay cả nơi bị đâm vào cũng có thể đạt được khoải cảm không giống với bình thường.

Chính lúc này thượng tướng đại nhân đang xâm nhập nó.

Cái miệng nhỏ bị anh thô bạo kéo căng ra, dung nạp cự vật nhưng thịt non là lần đầu tiên bị xâm chiếm, khiến cho hai người đều sảng khoái mà rên lên một tiếng, Jihoon toàn thân nảy lên, cửa hậu theo đó mà mút cắn, một bên thoải mái, một bên lại theo bản năng muốn trốn. Nhưng đầu gối của anh đã di chuyển lên phía trước, mắt cá chân bị nam nhân nắm chặt, côn thịt thô dài lại một đẩy vào, vượt qua xiếng xích chặt chẽ hoàn toàn bị đẩy sâu vào, đồng thời để gần nửa dương vật được bao bọc trong khoang sinh sản mềm mại.

"Ưm ưm ... không được ... ông xã ... ông xã" Jihoon cảm thấy trong người vừa chua xót vừa tê dại, là loại cảm giác khiến người ta mất tự chủ, có thể phát điên bất cứ lúc nào, ngay cả dương vật phía trước cũng bị kích thích đến cực điểm. Cảm giác mặc dù không xa lạ, dường như đã trải qua nhưng không thể nhớ đã trải qua khi nào.

"Chỗ nào không được? Rõ ràng là rất thoải mái đi?" Lee Sanghyeok tất nhiên sẽ không buông tha cho cậu, anh thậm chí ghét bỏ lớp bao cao su mỏng kia, khiến anh không thể hoàn toàn thưởng thức được cảm giác bị bạn tình bao bọc. Thượng tướng đại nhân có ý xấu, quyết định đợi Jihoon không chuẩn bị, nhất định sẽ tháo bỏ lớp bao này.

"Thật kỳ lạ ... ưm ưm ... thật kỳ lạ ... " Jihoon toàn thân run rẩy, miệng có chút không thể khép lại. Nước miếng sáng loáng chảy ra từ khoé miệng, trên làn da pha lê toát ra một tầng mồ hôi, cả người hồng lên như tôm luộc.

Lee Sanghyeok thấp giọng: "Làm thêm vài lần liền không kỳ lạ nữa rồi." Anh không thể khống chế động tác của mình, bắt đầu rút ra cắm vào, rút dương vật ra khỏi khoang sinh dục chật hẹp, đi qua đường ruột, dương vật rút ra chỉ phần thịt thừa bị hậu huyệt ngậm lấy, lại đâm mạnh vào, theo đường cũ cắm vào khoang sinh sản.

Cảm giác vừa chặt khít bên trong vừa lỏng lẻo bên ngoài chỉ muốn anh đẩy mạnh, nhất là quy đầu bị từng lớp da thịt ngọt ngào mút vào, cảm giác như đang trên thiên đường, không kìm được mà càng lúc càng cương cứng. Người trong lòng toàn thân run rẩy, nước mắt cùng nước miếng chảy ra, nhìn vô cùng thống khổ. Nhưng động tác chậm lại một chút, hậu huyệt đỏ hỏng lại chủ động ngậm lấy, Jihoon vô thức gọi: "Ông xã ... ông xã ... ưm ưm ... ông xã ... "

Lee Sanghyeok nghe đến vừa sảng khoái vừa kích động, nhìn người vợ non mềm có chút đáng thương, giữ cằm của cậu hôn xuống, một bên thì kịch liệt luân động đâm đến cho bụng cậu phồng lên.

Jihoon không giữ được quá lâu trước khi đạt được khoái cảm, côn thịt ướt đẫm, căn bản không cần động vào cũng chảy ra, thứ chất lỏng đặc sệt trào bắn ra, rơi xuống tấm ga trải giường màu xanh, mang đầy sự dâm đãng. Khi cậu xuất tinh, phía sau càng co thắt giữ dội hơn, cổ hộng phát ra tiếng kêu như mèo, vừa đáng yêu vừa khiến người khác thương tâmSau khi xuất tinh cần có một thời gian để thích ứng, lúc này Lee Sanghyeok lại động, cậu cảm thấy khó chịu nhưng cũng không nói, nỗ lực chịu đựng, vẫn là Lee Sanghyeok cảm giác có gì không ổn.

Anh ôm người vào lòng mà xoa nắn, xoa nắn tinh hoàn của cậu, xoa nắn cặp vú nhỏ của cậu, lại xoa đến côn thịt bắn đến bẩn của cậu, dương vật chôn trong cơ thể cậu bất động, Lee Sanghyeok thấp giọng: "Bắn nhanh như vậy? Còn chưa đến mười phút."

Jihoon đỏ mặt nói nhỏ: "Bởi vì rất thoải mái..."


Phản ứng đáng yêu của cậu khiến trái tim Lee Sanghyeok lay động, nam nhân to lớn một bên xoa nắn cậu, một bên không nhịn được chậm rãi ra vào hậu huyệt, đỉnh vào điểm mẫn cảm của cậu, lại hôn xuống, lưỡi tiến vào khoang miệng không ngừng làm loạn, lúc tách ra dịch thể kéo thành một sợi chỉ liên kết giữa hai người. Cơ thế Jihoon cơ thể mẫn cảm lại bị kích thích khiến côn thịt nhỏ cương lên, hậu huyệt bị kích thích đến mức vặn vẹo, lại bắt đầu vòng thứ hai nhai nuốt dương vật.

Đến khi Jihoon bắn lần thứ hai, khoang sinh dục đã trở lên sưng tấy, thịt non co rút mạnh mẽ, so với yết hầu còn kịch liệt hơn, Lee Sanghyeok bị cắn mút đến thất thủ, hung hăng cắm vào rút ra mấy chục cái, sau đó mãnh liệt bắn ra.

Sau khi bắn xong, Jihoon thậm chí không buồn cử động ngón tay của mình, khắp người trở nên ướt át, lưng đầy những dấu hôn, trước ngực thì đầy dấu ngón tay và nốt cấu véo, đầu ngực cứ luôn thẳng đứng, đẹp mắt và hấp dẫn. Lee Sanghyeok hôn nhẹ lên vành tai cậu, rồi từ từ rút dương vật ra. Lớp bao trong suốt bị dính chút dịch thể trắng đục, đầu nặng chĩu, bên trong đây tinh dịch ấm nóng. Anh bắn rất nhiều, giống như một nửa ống tay áo, đem Jihoon doạ sợ, nhỏ giọng nói: "Rất nhiều"

Lee Sanghyeok nghiêng người, hai mắt nóng rực: "Nếu trực tiếp bắn vào khoảng sinh sản của em, có thể lấp đầy được không?"

Jihoon tưởng tượng ra cảnh khoang sinh dục của mình tràn đầy tinh dịch của nam nhân, xấu hổ đến mức muốn kéo chăn bông che đầu nhưng lại bị Lee Sanghyeok ngăn lại. Người đàn ông ném bao cao su vào thùng rác, nắm lấy tay cậu đặt dưới hông anh rồi nói: "Thêm một lần nữa." Anh cười nhẹ: "Em đã chuẩn bị sẵn hai chiếc bao cao su nên anh không thể từ chối lòng tốt của em".

Jihoon vô cùng xấu hổ, ngón tay bắt lấy côn thịt trơn bóng của anh, nhịp tim không ngừng tăng tốc. Trong lòng cậu cũng rất háo hức, háo hức muốn cùng nam nhân lần thứ giao hợp. Thân thể Jihoon hồi phục rất nhanh, một lúc sau liền có khi lực liếm dương vật của nam nhân, trực tiếp đưa cây gậy mềm mại vào trong miệng, vừa nhả ra dương vật liền biến danh một cây gậy to dài, trạng thái cương cứng đã được khôi phục trở lại.

Đeo bao cho chồng, Jihoon nhìn anh ngượng ngừng hỏi: "Lần này ... có thể ôm em làm không?" Cậu choàng qua cổ nam nhân, hai chân đã mở ra.

Lee Sanghyeok ôm lấy eo của cậu, nóng lòng muốn đem dương vật đẩy vào miệng hậu huyệt của cậu, nói: "Đương nhiên có thể."


Tư thế quan hệ tình dục mặt đối mặt là điều mà Jihoon đã mong đợi từ trước, cậu cảm thấy tư thế này có thể nhìn thấy rõ nhau và cũng thuận tiện cho việc hôn nhau, đó là một tư thế hoàn toàn thân mật. Cậu và Lee Sanghyeok đã từng làm qua một lần, tuy nhiên không khiến cậu vui vẻ mà ngược lại càng cảm thấy khó chịu, bởi vì tư thế này khiến cậu thấy rõ sự lạnh nhạt trong ánh mắt chồng đối với bản thân.

Sau đó, cậu bỏ cuộc, người kia không có chút tình cảm nào đối với cậu ngay cả khi làm tình. Lúc đó đúng lúc biết được cha và anh trai phá sản, Jihoon đã nhìn thấu thế giới trong thời gian ngắn, tâm tính cũng thay đổi rất nhiều, đây là lần đầu tiên cậu thực sự nhận ra những sai lầm trước đây của mình. Jihoon hiểu rằng cuộc đời này Lee Sanghyeok sẽ không bao giờ yêu mình, cậu đã sửa sai quá muộn, nhưng nếu cậu phải tự mình từ bỏ, cậu vẫn không thể quyết định mà vẫn muốn trì hoãn nó đến khoảnh khắc cuối cùng.

Chỉ cần nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của đối phương, Jihoon đã cảm thấy quá thoả mãn rồi. Cậu ôm chặt cổ nam nhân, run rẩy hôn anh. Khi môi cậu chạm vào, thứ bắt gặp không phải là lời từ chối mà là một nụ hôn sâu mãnh liệt.

Trái tim Jihoon tan chảy.


Hai người cuốn lấy nhau chặt chẽ, côn thịt nóng bỏng không ngưỡng cắm rút vào hậu huyện non mềm, khi nó lại một lần nữa xâm nhập vào khoang sinh dục, Jihoon lại bắt đầu run lên, tiếng rên càng trở lên ngọt ngào, cuối cùng lại bị đâm đến bắn ra.

Nam nhân còn chưa bắn, trong lòng thượng tướng đại nhân có chút không hài lòng, anh liếm liếm con mèo nhỏ trong lòng, rút dương vật ra sau đó cởi lớp bao.

Khi dương vật nóng bỏng lại một lần nữa mãnh liệt đẩy vào, Ngay cả Jihoon, người vẫn còn đang chìm đắm trong khoái cảm cũng nhận thấy sự kỳ lạ. Đôi mắt vốn dĩ đã to tròn của cậu càng mở to hơn, nói với vẻ không thể tin được: "Anh, anh cởi bao rồi ... "

"Không muốn dùng bao" Lee Sanghyeok tiến tới hôn cậu, hôn đến khi cậu không còn sức lực phản bác. Côn thịt thực sự tiến vào khoang sinh sản non mềm, cảm giác giống hệt như anh tưởng tượng, dục vọng không chút ngăn cản khiến nam nhân vô cùng hưng phấn, lại vô cùng dũng mãnh, Jihoon chưa hoàn toàn thích ứng đã bị anh bắt đầu mãnh liệt cắm vào.

"Ưm ưm ... không, không được ... ah ... sẽ mang thai ... "Jihoon có chút hoảng sợ, dùng hai tay bám vào vai nam nhân nhưng lại không thể ngăn cản động tác của đối phương. Còn việc bị Lee Sanghyeok đút vào mà không dùng bao cao su cũng mang đến cho cậu một khoái cảm mạnh mẽ về tâm lý, côn thịt trong khoang sinh sản thực sự được hút cắn nhiều hơn trước.

Lee Sanghyeok rõ ràng cảm nhận được điều đó, thấp giọng cười: "Em không phải rất thích sao? So với dùng bao, em càng thích được anh đâm trực tiệp hơn?" Lại cười xấu xa: "Hút thật chặt, Jihoon tiểu bảo bối."

Jihoon đỏ mặt, nhưng không biết phải phản bác lại như thế nào, khoái cảm mãnh liệt cuốn lấy cậu như một làn sóng, khiến cậu chỉ cảm thấy sung sướng, ngay cả ngón chân cũng co quắp lại. Khi nhận thấy mình có ý muốn xuất tinh, Lee Sanghyeok thì thầm vào tai cậu: "Nếu em mang thai bảo bảo, vậy thì sinh thôi."

Jihoon mở to mắt nhìn anh đầy hoài nghi.

Nam nhân anh tuấn nhẹ nhàng nói: "Không cần sợ, vì anh sẽ luôn ở bên cạnh em." Sau khi hôn môi, anh lại đẩy dương vật vào trong cơ thể cậu.

Côn thịt to lớn ma sát vào vách thịt trơn mềm khiến chúng tiết ra nhiều nước hơn, đi sâu vào trọng, bụng của Jihoon thậm chí còn lộ ra hình dạng của quy đầu nam nhân từ lúc nào không hay. Sau khi liên tục cọ xát khoang sinh sản, Jihoon run lên, cảm giác mạnh mẽ ập đến toàn thân, dịch thể trào ra không kìm được mà đổ lên đỉnh côn thịt của nam nhân, côn thịt thô to khẽ run một cái, sau đó bắn ra bên trong khoang sinh sản của cậu.

Một lượng lớn tinh dịch bắn lên vách khoang, nóng đến mực Jihoon phát ra âm thânh rên rỉ, khoang sinh sản co rút kịch liệt, sau cùng hút lấy toàn bộ tinh dịch của nam nhân.

Đúng như Lee Sanghyeok đã đoán, khoang sinh sản có thể chứa đầy tinh dịch của nam nhân


Sau khi Lee Sanghyeok đi tắm, Jihoon ngẩn người nhìn quang hình của mình.

Ga trải giường đã được thay mới, cậu cũng đã tắm sạch sẽ nhưng phía sau dường như vẫn chứa thứ thô dài của nam nhân, khiến cậu có chút không thích ứng, ngay cả eo cũng đau. Cậu nhìn cột hàng hoá trên quang hình, bấm vào hiệu thuốc, mà ở giữa màn hình là một loại thuốc tránh thai.

Một lọ thuốc tránh thai, chỉ có năm viên, cần tốn 100.000 won.

Một viên thuốc có tác dụng trong một tháng, nhưng cũng tuỳ theo thể chất, có những người hiệu quả lâu, có những người lại ngắn, những bình thường uống một viên, thì tỷ lệ tránh thai trong vòng một tháng là 90%.

Trên thực tế, nghiên cứu có thể đạt được 100%, nhưng lý do tại sao 10% này được đảm bảo là vì tỷ lệ sinh sản. Tinh cầu đế quốc quy định, trừ khi thai nhi trong bụng bị dị tật lớn thì không được phá thai. Phá thai là bất hợp pháp, nếu bị phát hiện hoặc báo cáo thì không chỉ người phá thai bị trục xuất mà ngay cả bác sĩ thực hiện ca phá thai cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Hình phạt là bị đày đến tinh cầu Địa ngục giam giữ.

Thậm chí, thuốc tránh thai còn đắt gấp ngàn lần so với các hành tinh khác.

Số tiền này chẳng là gì so với Jihoon trước đây, nhưng giờ nó khiến cậu đau đầu. Nếu tiêu thêm khoản tiền này, lại dành tiền mua thuốc cho cha, tiền thừa còn lại có lẽ đủ cho cậu uống nước dinh dưỡng một tuần.

Nhưng ngày kia có thể giao đơn đặt hàng, đến lúc đó có thể nhận được một khoản tiền.

Trong lòng Jihoon tính toán kỹ lưỡng, cậu không dám đánh cược cơ hội không mang thai, cũng không còn tưởng tượng có thể ở Lee Sanghyeok cả đời nếu mang thai đứa nhỏ. Cậu có lẽ sẽ được giữ lại, những sau khi nam nhân hồi phục tuyệt đối sẽ không yêu cậu, cũng sẽ không yêu đứa trẻ, anh sẽ đi tìm một người khác. Nếu người thứ hai có thể sinh con cho thượng tướng đại nhân, theo luật của tinh cầu Đế chế, anh thậm chí có thể lấy người kia về nhà ...

Nhắm mắt lại, Jihoon cuối cùng cũng bấm vào nút mua. Jihoon thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin mua hàng thành công, nhận thấy cửa phòng tắm mở, vội tắt quang hình đi xem chồng.


Nam nhân cao lớn chỉ mặc một chiếc quần lót, dáng người hoàn hảo, bờ vai rộng, eo hẹp cả cơ ngực và cơ bụng đều đặc biệt hút mắt, dù đã nằm trên giường bệnh lâu như vậy. Cơ của anh ấy không bị thoái hóa, chưa kể sau khi xuống đất được, ngày nào anh cũng tập thể dục ở bệnh viện.

Lee Sanghyeok đi thẳng về phía cậu, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, khóe miệng nhếch lên, tâm tình đắc ý. Anh bước đến giường, đưa tay bóp má Jihoon, sờ vào có vẻ cảm thấy dễ chịu, rồi lại bóp. Jihoon hoàn toàn không có ý dừng động tác của anh, để cho anh nhào, đợi anh nhào đủ rồi mới nói: "Muốn ngủ không?"

"Buồn ngủ rồi?"

Jihoon thật ra vốn dĩ dự định làm một ít công việc chân tay, nhưng hiện tại liền xoá bỏ suy nghĩ đó, chỉ muốn cảm nhận cảnh đầu gối tay ấp giữa hai người. Cậu nhẹ nhàng gật gật đầu: "Có hơi" Cậu chui vào trong chăn, Lee Sanghyeok chú ý đến động tác  ở eo cậu có chút trì trệ, khi nằm xuống, bàn tay to duỗi ra, không chút do dự nhào nặn eo cậu, hôn lên chóp mũi: "Đau lưng sao?"

Jihoon ngượng ngùng lăn vào vòng tay anh, che mặt. Lee Sanghyeok bật cười, đột nhiên hỏi: "Chúng ta như thế nào mà quen biết nhau?"

Nụ cười ban đầu của Jihoon ngay lập tức cứng lại sau khi nghe câu hỏi này. Nhưng cậu liền cảm may mắn là lúc này Lee Sanghyeok không nhìn thấy mặt mình, cậu dừng lại một lúc, mới nói: "Mấy tháng sau, đợi anh hồi phục, anh có thể nhớ lại mọi thứ."

"Bây giờ liền muồn biết." Lee Sanghyeok bóp cái mông, có chút bá đạo: "Em nói cho anh"

Jihoon liền chỉ có thể nói: " Anh là học sinh của trường quân đội, còn em lúc đó là một học sinh cao trung bình thường." Cậu nói tới đây liền giải thích một chút: " Tinh cầu đế quốc không quá nghiêm khắc trong việc học tập, so với những học sinh có học lực bình thường thì những người có năng lực nổi trội hơn sẽ được tuyển vào trường quân đội, mà thành tích đặc biệt tốt sẽ được trực tiếp được kết nạp vào quân đoàn." Cậu ngẩng đầu nhìn Lee Sanghyeok, trong ánh mắt mang theo tia sùng bái: "Thành tích của anh chính là thuộc loại cuối cùng kia, tuy là trong trường quân đội quy định vô cùng khắt khe, nhưng một tháng cũng có mấy ngày để cho học sinh thoải mái, học sinh trường khác có thể đến chơi. Có một lần, em bị bạn học kéo đến trường anh, vừa đúng lúc đang tổ chức thi đấu bóng rổ, một thành viên trong số đó, chính là anh."

Lee Sanghyeok đối với những lời cậu nói hoàn toàn không nhớ, cứ như đang nghe chuyện của người khác, nhưng lại rất chăm chú, lại nói đùa: "Em nhìn thấy anh, vì vậy liền yêu anh?"

Jihoon đỏ bừng mặt, thì thào: "Gần như ..."

Gần như là như vậy, sau khi cậu đi vào, nghe một số nam nữ đều đang điên cuồng gọi cái tên "Lee Sanghyeok", đối với người này cậu sớm đã nghe qua mấy lần, nhưng xét về tính cách của tiểu thiếu gia mà nói, cậu không coi trọng việc đó, còn cho rằng là lời khen của người khác quá cường điệu, thẳng đến khi cậu nhìn thấy người thật trên sân.


Bóng rổ được yêu thích ở tất cả các tinh cầu, nhưng Jihoon từ nhỏ đến lớn đối với môn thể thao này không có hứng thú, mặc dù không thích thích nhưng cũng có thể cảm nhận được người kia đánh rất tốt. Lực chú ý của cậu cũng không biết từ bao giờ đã bị người đó thu hút,nhưng vì khoảng cách quá xa nên cậu không nhìn thấy dáng vẻ của người đó, cậu thúc giục người bên cạnh đi mượn hoặc lấy cho mình một cái ống nhòm. Đến giờ giải lao cậu cầm ống nhòm trên tay, tìm kiếm thân ảnh nổi bật trong đám đông, khi cố định tiêu điểm của mình, vừa hay bắt gặp người nam nhân đó.

Rõ ràng chỉ là uống nước, lại thể hiện ra gợi cảm khiến tim người ta đập nhanh hơn,Đến khi nhìn rõ dung mạo, Jihoon ngay lập tức gục ngã.

"Hóa ra em đối với anh là Nhất Kiếm Chung Tình" Lee Sanghyeok sau khi nghe xong trộm cười, lại véo véo gò má ửng hồng của cậu: "Sau đó? Chính là chủ động theo đuổi anh?"Anh vẫn rất giàu sức tưởng tượng: "Có phải hay không anh cũng đối với em nhất kiến chung tình, sau đó chúng ta nhanh chóng chóng yêu đương nên sau khi tốt nghiệp trực tiếp kết hôn?"

Nghe những suy đoán hoàn toàn trái ngược với sự thật, Jihoon cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng cố gắng giữ nụ cười trên môi, hỏi: "Tại sao anh lại ... nghĩ như vậy?"

Lee Sanghyeok không chút do dự nói: "Bởi vì em rất đáng yêu." Nếu anh mất trí nhớ mà có thể thích trong nháy mắt, hẳn là hắn trước kia cũng giống như vậy đi?

"Phải, phải không?" Jihoon hơi sửng sốt, trong lòng lại có chút nhảy nhót, tuy rằng vẫn đầy sự chua xót.

Thượng tướng đại nhân nhướn nhướn mày: " Lẽ nào không phải phát triển như vậy ?"

" Anh vừa bắt đầu đã từ chối em ."Jihoon nói dối một cách khó khăn, cố gắng không để lộ ra khuyết điểm nào. "Có lẽ anh nghĩ em còn quá trẻ, sau này sau ba lần tỏ tình, anh mới tiếp nhận"

Không phải! Hoàn toàn không phải như vậy!


Chính lại Jeong gia lợi dụng lúc Lee Sanghyeok yếu ớt mà uy hiếp, bản thân Lee Sanghyeok cũng không để ý việc bị đuổi khỏi tinh cầu Đế chế, những điểm yếu của anh là bà nội, hơn nữa bà nội lúc đó đã bị liệt, chỉ có tinh cầu Đế chế là có bác sĩ giỏi nhất.Anh đã được lên lịch phẫu thuật để chữa trị cho bà nội, chính Jeong gia đã dùng thủ đoạn huỷ cuộc hẹn của anh, buộc anh phải thỏa hiệp và ép kết hôn với người mà anh không yêu.

Nhưng cũng cuối cùng vẫn là bởi vì để lỡ thời điểm, cuộc phẫu thuật không thành công triệt để. Mặc dù bà nội có thể ngồi dậy, nhưng bà không bao giờ có thể đi lại trên đôi chân của mình.

Khi đó, Jihoon hoảng sợ khi biết tin, lo lắng rằng Lee Sanghyeok sẽ không chấp hành thỏa thuận nên vẫn đang cố nghĩ cách giữ anh  lại. Nhưng Lee Sanghyeok vẫn lấy cậu, chỉ là ngày sau kết hôn liền đi chiến trường, nửa năm mới trở về một lần.

Jihoon không nhận ra lỗi lầm của mình trong quá khứ, sau này nhận ra rồi, đã không còn cách nào để bù đắp được.


"Vẫn ấm ức?" Lee Sanghyeok nhìn sắc mặt của cậu, nhầm tưởng rằng do lời từ chối trước kia của mình khiến cậu cậu ấm ức.

Jihoon nhanh chóng lắc đầu: "Không có." Cậu bình tĩnh lại, biết rằng có thể bà nội sẽ sớm nói cho Lee Sanghyeok biết sự thật, nhưng theo bản năng, cậu vẫn mong có được nhiều hơi ấm từ anh.

Cho dù là lừa dối.

" còn nói không ấm ức, vành mắt đều đỏ lên rồi." Lee Sanghyeok nhéo mũi cậu, lại trêu chọc: "Làm sao lại thích khóc như vậy ah? Vừa nãy lúc làm cũng trực tiếp khóc rồi khóc, khóc không ngừng ... " Anh đột nhiên ghé sát bên tai Jihoon, đè thấp giọng: "Khóc đến anh cũng cứng rồi"

Hơi thở ấm áp phả vào tai Jihoon khiến cậu cảm thấy ngứa ngáy, tim cũng đập nhanh. Khí thế của người đàn ông đột nhiên thay đổi, mang tính xâm lược, Jihoon trong tiềm thức muốn trốn, nhưng chưa kịp di chuyển đã bị anh ôm chặt.

Những ngón tay mềm mại được nắm lấy và ấn vào một địa phương nào đó, lúc cảm nhận thấy độ nóng và độ cứng, Jihoon mở to mắt ngạc nhiên nhìn người nam nhân trước mặt với vẻ không tin. Lee Sanghyeok dùng trán cọ cọ nhẹ vào trán của cậu, ẩn ý khêu gợi: "Lại cương rồi"

Jihoon đỏ mặt, lắp ba lắp bắp: "Anh đã bắn ba lần rồi ... " một lần trong miệng cậu, còn hai lần bên trong cậu, mặc dù chỉ có một lần tinh dịch tràn vào khoang sinh sản.

Lee Sanghyeok vẻ mặt vô tội: "Có lẽ là nhịn quá lâu rồi."

Jihoon vừa chạm vào vật to lớn kia liền cảm thấy huyệt lưng hơi tê dại, thể chất cậu không được tốt lắm, hôm nay đã bắn bốn năm lần rồi,  nhất định chịu không nổi lại một lần nữa kích động, ngày mai có thể không dậy được sớm. Nhưng cậu cũng không đành lòng từ chối yêu cầu hoan ái của Lee Sanghyeok, dù sao chuyện này, cậu cầu còn không được. Nghĩ đến đây, Jihoon dùng giọng điệu thương lượng hỏi: "Em dùng miệng giúp anh được không?"

Lee Sanghyeok đưa cho cậu cái nhìn đầy mong đợi.


Môi Jihoon cũng hơi sưng lên, một phần là bị cắm vào, một phần là bị hôn. Thấy Lee Sanghyeok đồng ý, cậu từ từ chui vào chăn.

Chăn rất ấm, loại cảnh tượng này có chút giống như khi "đánh lén"  lúc trước Jihoon cũng là trực tiếp leo vào trong chăn, há miệng ngậm lấy dương vật của nam nhân. Chỉ là lúc đó cậu lo lắng, nếu không đem đối phương ngậm chắc sẽ bị hất bỏ, cho nên khó khăn nuốt xuống, mấy lần bị sặc không chịu buông ra, không giống như bây giờ có thể chậm rãi liếm láp, từ từ thưởng thực mùi vị của chồng.

Sức chịu đựng của thượng tướng đại thật đáng kinh ngạc. Đặc biệt sau là lần thứ ba, lần này Jihoon mất hơn nửa tiếng, dùng tay và miệng lại theo âm thanh cầu xin thương xót, cầu anh bắn vào trong miệng mình, Lee Sanghyeok mới hưng phấn bắn ra, lại một lần rót tinh dịch đậm đặc vào trong cổ họng của vợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro