Chương 6 +
Dương vật 'ba' một tiếng từ trong khoang miêng rút ra, phần đầu còn đem theo dịch thể màu trắng, thoạt nhìn dâm mĩ tới cực điểm. Lee Sanghyeok hơi thở rồn rập, liền thấy Jihoon đưa đầu lưỡi ra, liếm chất lỏng màu trắng vào trong miệng, yết hầu cuộn lại, lượng lớn dịch thể được cậu nuốt xuống.
Thượng tướng đại nhân bị hình ảnh trước mắt kích thích gần như lại muốn cương lên, anh dùng đầu ngón tay xoa lên môi Jihoon, thấp giọng nói: "Không chê khó ăn sao?"
"Thật ngon." Jihoon cười nhẹ, lại vươn đầu lưỡi liếm dịch thể còn sót lại nơi khoé miệng, giống như một con mèo con thỏa mãn. Lee Sanghyeok nhịn không nổi nữa, đem cậu từ dưới thảm ôm lên, nhắm chuẩn môi cậu mà hôn tới nhưng sau khi nếm thử mùi vị trong miệng, cau mày ghét bỏ mà tách ra: "Một chút cũng không ngon"
Jihoon vội vàng che miệng, khóe mắt và lông mày mang theo ý cười: "Có chút tanh đúng không?"
"Ừm." Lee Sanghyeok dùng tay nhéo sống mũi thẳng tắp của cậu, thật ra bắt gặp "cái nhìn đầu tiên" của Jihoon, anh liền muốn xoa nắn người này, tuy rằng không còn nhớ rõ điều gì nhưng Lee Sanghyeok cảm nhận được chính mình rất thích diện mạo của cậu. Trong chớp mắt khi nghe được Seo Jinhyeok nói rằng, cậu chính là bạn đời của mình, tâm tình của anh vô cùng yêu thích.
Anh đã mất trí nhớ, nếu như nói đã kết hôn, vậy thì anh nguyện ý một nửa kia là Jihoon.
Mặc dù lúc đó Jihoon vẫn là "người lạ".
Làn da Jihoon rất mịn, sau khi môi bị hôn đến đỏ, cả người trông càng đẹp hơn, có chút nữ tính, hơn nữa còn có điểm giống búp bê vải, lông mi rất dài, đôi mắt tròn to sáng, làn da vừa trắng vừa mêm. Sau khi Lee Sanghyeok nhéo mũi cậu lại không nhịn được đưa tay xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp kia, xúc cảm vô cùng tốt, sau đó lại nhéo cằm cậu, ánh mắt dừng lại ở vành tai trắng nõn, mềm mại vẫn còn vương lại chút ửng đỏ, liền đưa tay ra xoa bóp.
Bi anh động như vậy, Jihoon không có một chút bài xích chỉ là vẫn cứ không nói. Lee Sanghyeok nhận ra sự im lặng của cậu lại lần nữa nhéo mũi: "Sao lại không nói rồi?"
Nửa người trên của Jihoon hơi lui về sau: "Sợ anh cảm thấy khó nghe"
Lee Sanghyeok khẽ dừng động tác, không biết tại sao, hành động như vậy của cậu hoàn toàn đánh trúng nội tâm của anh khiến cho trong lòng anh sinh ra một sự thương cảm mạnh mẽ. Anh đang muốn nói chính mình không chê cậu, Jihoon đã từ trong lòng hắn đứng lên: "Em đi tắm trước." Sắc mặt cậu đỏ bừng: "Có thể hơi lâu một chút, anh đợi em."
Người máy nhỏ đã thay cậu chuẩn bị nước tắm, có lẽ là biết hôm nay hai vị chủ nhân đều ở nhà nên nó đem tất cả đồ dùng cần thiết bày ra.
"Giống cái mới" rốt cuộc thì vẫn là nam nhân, trên người cũng không có bộ phận sinh dục giống phụ nữ, cho nên ở phương diện làm tình vẫn là sử dụng cửa hậu, chỉ khác là bên trong tràng huyệt còn liên kết với một khoang sinh sản chỉ cần bắn vào bên trong khoang sinh sản là có thể mang thai giống như phụ nữ bình thường. Mà trước khi làm tình, rửa sạch đạo tràng là bước vô cùng quan trọng, bởi vì trước đây các nhà khoa học đã phát minh ra dụng cụ dành riêng cho "giống cái mới" nên việc này cũng không quá phiền toái, hơn nữa cũng không đau.
Sau khi tắm xong, Jihoon ngồi trên một chiếc máy tương tự như bồn cầu, tràng huyệt được bôi trơn, một thanh keo mềm mại tiến vào, chất lỏng được bơm vào trong, không bao lâu, bắt đầu tiến hành đào thải, một vài lần đến khi nước sạch được xả ra ngoài, toàn bộ quá trình hoàn thành trong 10 phút.
Đánh răng cẩn thận tỉ mỉ, Jihoon nhìn chính mình trong gương, cơ thể đã sạch sẽ, mặt sau cũng sạch sẽ, khoang miệng không còn mùi lạ, hết thảy đều có vẻ hoàn mĩ. Nhưng cậu nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định xịt thêm một chút nước hoa, xong xuôi mới đi ra ngoài.
Cửa phòng tắm mở ra kéo theo chút hơi nóng, thấy Lee Sanghyeok lật xem album ảnh, Jihoon nghĩ đến bên trong còn có ảnh khoả thân của mình, sắc mặt tức khắc biến đỏ, chạy tới từng bước nhỏ, có điểm chột dạ nói: "Anh có muốn đi tắm không?"
"Đương nhiên muốn tắm" Khóe miệng nam nhân kéo lên ý cười xấu xa, đột nhiên rút ra một tấm ảnh quơ quơ trước khuôn của Jihoon: "Xem xem anh phát hiện được thứ gì hay ho này!"
Jihoon không cần nhìn kĩ cũng biết đó là tấm ảnh khoả thân của mình, xấu hổ muốn chộp lấy: "Đừng nhìn, đừng nhìn..." phát hiện không thể cướp được, liền che mặt phủ nhận: "Đấy không phải em!"
Lee Sanghyeok nhìn chữ viết ở mặt sau tấm ảnh, khẽ đọc thành tiếng: " Kỉ niệm một trăm ngày chào đời của tiểu bảo bối Jihoon, có dòng chữ này, không phải em thì là ai?" Sau đó anh lại nhìn người đối diện "Thật đáng yêu, mắt giống như bây giờ to như vậy, mông trần, xem ra xúc cảm trên tay không tồi."
Mặt mày Jihoon đỏ bừng, cậu dứt khoát không chối nữa, , trong giọng nói mang theo chút háo hức: "Em hiện tại...xúc cảm trên tay cũng không tồi..." Cậu nhắm mắt, thật quá mất mặt rồi: "Đơi tí nữa cho anh xoa...được không?"
Hô hấp của nam có chút loạn, đem album cất trở về, duỗi tay nhéo mông cậu một cái, nói: "Đợi anh, anh rất nhanh thôi."
Nghe được phòng tắm vang lên tiếng nước, mặt Jihoon lại càng đỏ hơn, địa phương vừa nãy được cậu rửa qua bắt đầu có chút bứt rứt. Cậu đã không còn ôm hy vọng xa vời, hiện tại mọi việc có thể chân chính phát sinh, tuy rằng chỉ là tạm thời nhưng cũng đủ khiến cậu vui sướng. Ví dụ như nói cậu đã từ bỏ ước mơ cùng Lee Sanghyeok lăn lộn trên chiếc giường này nhưng lại không ngờ rằng hiện tại mọi thứ lại sắp thành sự thật.
Giường đệm vốn dĩ đã được thu dọn cẩn thận nhưng cậu vẫn sửa sang lại một chút, sau đó lại đem gel bôi trơn cùng BCS đã lâu không dùng đến. Kỳ thật, sau khi bị cậu rửa sạch phía sau cơ hồ đã không cần dùng đến gel bôi trơn nữa nhưng để phòng ngừa vạn nhất, cậu vẫn nên chuẩn bị tốt một chút. Jihoon lấy một cái bao cao su ra để lên khăn trải giương màu lam, nhìn chằm một lát lại lấy thêm một cái nữa.
Hai lần, có lẽ không sai lệch lắm?
Chuẩn bị xong, âm thanh cửa phòng tắm được mở ra. Lee Sanghyeok quả nhiên tắm rất nhanh, thời gian từ lúc anh vào đến lúc anh ra chỉ trong 7 đến 8 phút.
Jihoon nghe được âm thanh, vô thức quay đầu nhìn anh nhưng khi thấy nam nhân không một mảnh vải che thân trước mặt, tầm mắt liền không biết nên đặt đi đâu lại xấu hổ mà quay đầu đi. Lee Sanghyeok đang đứng thẳng, thứ giữa hai chân của anh đầy sức nặng, theo bước chân của anh mà còn lắc nhẹ qua lại, đợi khi ánh mắt rơi xuống bắp chân trần của Jihoon, nó lại dần dần cương lên.
Đem người bạn đời ôm gọn, Lee Sanghyeok hít một ngụm khí, cười nới: "Người em thật thơm".
Jihoon bối rối, nhỏ giọng đáp: "Em, em xịt nước hoa rồi..." Áo choàng tắm không dày, có thể cảm nhận được dục vọng của nam nhân đang trỗi dậy, sau một lúc, cái thứ vừa to vừa nóng kia chạm vào eo lưng cậu khiến cậu không dám động. Lee Sanghyeok chú ý đến những thứ đồ đặt trên giường, hiếu kỳ hỏi: "Đây là cái gì?"
Jihoon nói: "Chất bôi trơn và bao ..."
Thượng tướng đại nhân khẽ cau mày: "Tại sao phải cần bao? Là bao cao su? Hay còn gọi là bao tránh thai?" Khi nghiêm túc anh giống như trước đây, khiến Jihoon có chút sợ hãi. Cả người cậu run lên, có chút khó khăn nói: "Đúng..."
"Tại sao?" Lee Sanghyeok nhướn mày nhìn cậu, ánh mắt sáng lên một cách đáng sợ: "Chúng ta không phải bạn đời sao? Nguyên nhân kết hôn bảy năm mà chưa có con là bởi vì mỗi lần làm tình em đều yêu cầu dùng bao? Em tại sao không nguyện ý có con?"
Câu hỏi khiến Jihoon không biết trả lời làm sao, cậu đương nhiên muốn sinh con cho Lee Sanghyeok, sinh thật nhiều, thật nhiều, cậu thậm chí còn nghĩ đến việc dùng đứa con để trói anh lại bên mình, ngay cả trước khi kết hôn đối diện với sự lạnh lùng của anh, cậu cũng đều nghĩ như vậy, cảm thấy chỉ cần có con, mối quan hệ giữa hai người tự nhiên có thể thân thiết, thái độ của Lee Sanghyeok đối với mình cũng sẽ khác biệt. Nhưng cậu không nghĩ rằng suy nghĩ này đã bị chặt đứt vào đêm tân hôn, điều kiện của Lee Sanghyeok là nhất định phải sử dụng bao nếu không anh sẽ không làm.
Jihoon đương nhiên muốn cùng anh thân mật nên liền đáp ứng yêu cầu của anh. Sau đó vì khao khát mãnh liệt có con của mình mà cậu đã chọc thủng bao cao su nhưng bị Lee Sanghyeok phát hiện, đối phương ngay đêm đó rời nhà hơn nữa nửa năm sau cũng không quay lại, Jihoon lại càng không dám có suy nghĩ như vậy nữa.
"Không phải là yêu cầu của em" Câu nói vừa định thốt ra liền thu lại. Nếu để Lee Sanghyeok biết quan hệ hai người trước đây không tốt, anh nhất định sẽ nảy sinh nghi ngờ, nếu nghĩ kỹ hơn có thể ngay sự ấm áp hiện tại cũng không có, Jihoon nhẹ giọng nói: "Em, em chính là cảm thấy tuổi mình còn quá nhỏ, vẫn không vội..."
Sắc mặt Lee Sanghyeok dịu đi một chút, nhưng trông anh vẫn rất bất mãn: "Em nhất định là không đủ yêu anh!"
Câu nói cứa vào trái tim Jihoon như một lưỡi dao sắc bén, cậu phải nỗ lực kìm nén bản thân để không lộ ra biểu cảm đau đớn. Cậu ôm Lee Sanghyeok, ôm như một chiếc phao cứu mạng, thấp giọng: "Không có ai yêu anh hơn em."
Yêu đến hèn mọn, yêu đến đánh mất lý trí, đánh mất bản thân, đánh mất tự tôn, đến cuối cùng vẫn là rơi vào hoàn cảnh chê cười.
Lee Sanghyeok nghe câu nói này, vẻ mặt đắc ý hôn lên đỉnh đầu cậu nói: "Bây giờ cẫn chưa chuẩn bị xong sao? Anh vừa hay có 8 tháng nghỉ phép, không bằng sinh một đứa con cho vui?"
"Sinh còn là dùng để chơi sao?" Jihoon thích thú cười: "Hơn nữa 8 tháng sinh làm sao ra, ít nhất cũng phải 9 tháng."
"Anh sẽ lại nộp đơn xin nghỉ, làm sao? Sinh không?" Nam nhân nâng mặt cậu, dáng vẻ đầy trờ mong.
Nếu như câu hỏi này Lee Sanghyeok hỏi lúc anh tỉnh. Jihoon nhất định sẽ gật đầu thật mạnh nhưng lí trí nói với cậu, Lee Sanghyeok này "có hạn", anh bây giờ nói những lời này chỉ vì anh không nhớ, đợi anh tỉnh lại sẽ chỉ cảm thấy là mình cám dỗ anh ấy, sẽ cho rằng đây là một thủ đoạn khác.
Nếu thật sự mang thai, đễn lúc đó phải làm sao?
Nó sẽ càng làm một sinh mệnh gia tăng thêm thông khổ của một sinh mệnh. Lee Sanghyeok không yêu cậu thì cũng tuyệt đối không yêu đứa con cậu sinh ra.
Sợi dây lý trí thắt lại, Jihoon cười nhẹ, lộ ra vẻ nhượng bộ: "Đợi thêm nhé, được không? Đợi em thêm một tuổi nữa liền không sợ sinh con. Đến lúc đó anh muốn bao nhiêu, em đều sinh cho anh, sinh một đàn."
Mặc dù Jihoon cười khi nói câu này, nhưng trong tim vô cùng đau đớn. Bởi vì cậu biết, Lee Sanghyeok tuyệt đối sẽ không muốn.
Đối với việc Jihoon chủ động ôm mình, thượng tướng đại nhân rõ ràng rất hài lòng, mặc dù có thể phát hiện giọng điệu của Jihoon có điểm không đúng nhưng anh hoàn toàn không có trí nhớ, loại sự thật này chưa có thời gian để nghiên cứu.
Anh phải cẩn thận nếm mùi cơ thể của người vợ bé nhỏ này.
Bàn tay không thành thật luồn vào trong áo choàng tắm, sờ đến thịt mông tròn trịa bị ẩn trong lớp quần lót, nhào mạnh một cái, xúc cảm tuyệt vời, chưa kể người trong lòng bị anh nhào đến khẽ rên một tiếng, cái âm thanh ngọt ngào dịu dàng, càng khiến người trở lên hưng phấn. Lee Sanghyeok thấp giọng: "Quả nhiên sờ rất thích, để anh xem xem."
Jihoon đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn quỳ trên giường, run rẩy bắt đầu kéo dây áo choàng tắm ra, không đợi cậu cởi xuống, Lee Sanghyeok nói: "Để anh"
Giống như một đứa trẻ mở lớp ngoài của kẹo ngọt, Lee Sanghyeok mong đợi lột đồ của bạn đời xuống, nhưng lúc nhìn thấy tấm lưng trần trụi, anh đã không kìm nén được sự hưng phấn, khi đường eo mịn màng và đường hông nhấp nhô lộ ra, hơi thở đã loạn.
Dưới lớp áo choàng tắm, Jihoon mặc một chiếc quần lót màu xanh, làn da của hắn trắng nõn như ngọc, bờ mông cách lớp vải vểnh lên, hơn nữa ở đường may nối có thể nhìn ra một vết ướt nhỏ.
Jihoon quỳ xuống, hai chân vẫn hơi khép lại, Lee Sanghyeok nhẹ nhàng đẩy ra, cậu liền lắc người mở rộng hai chân một lần nữa. Thượng tướng đại nhân cảm nhận được sự căng thẳng của cậu, hướng vào vai cậu đặt xuống một nụ hôn nhẹ, trêu chọc: "Dũng khí vừa này đâu rồi? Chạy đến chỗ nào rồi?"
"Đó không phải là em..." Jihoon xấu hổ vùi mặt vào trong gối, vừa muốn ngạt thở đã bị nam nhân bế lên hôn, lần này là hôn lên môi. Jihoon không dám nhìn anh, thật ra mặc dù cậu rất khao khát đối phương nhưng khi tiếp xúc gần gũi sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi.
Không phải sợ Lee Sanghyeok hung dữ,mà là sợ phải nhìn rõ sự chán ghét của anh đối với mình. Đặc biết rõ ràng là lúc đang làm lúc thân mật.
Cậu nhắm mắt lại và thụ động đón nhận nụ hôn của một người đàn ông, Lee Sanghyeok chưa từng hôn cậu dịu dàng như vậy bao giờ, giữa sự quấn quít của môi lưỡi, cảm giác bất an đó dần dần bị dập tắt. Cậu cảm nhận được nam nhân cởi bỏ quần lót của mình, hai người đang trong trạng thái trần truồng.
Dáng mông của Jihoon rất tốt. Mật huyệt ẩn giữa hai mông của cậu đã được làm sạch trở nên rất mềm và ẩm. Ngón tay nam nhân cọ sát lối vào, Jihoon khó chịu vặn vẹo mộng vài cái, khi cậu vô thức muốn tránh ra, ngón tay thon dài có phần thô ráp cắm vào trong.
"Hư..." Jihoon thở gấp, mắt đỏ hoe, giống như một con mèo: "Ông xã, có thể trực tiếp đi vào..."
Lee Sanghyeok nhìn hoa nguyệt đang siết chặt ngón tay của anh, lại nhìn dương vật thô to của mình,mặt đầy nghi hoặc: "Trực tiếp đi vào sẽ không đâu chứ?"
"sẽ không..." thật ra lúc mới bắt đầu sẽ hơi đau nhưng Jihoon biết rằng mình sớm sẽ quen. Cậu bây giờ ngược lại không quen với sự khuếch trướng của nam nhân bởi vì trước đây chưa từng được trải nghiệm qua.
Lee Sanghyeok nhìn ra điều gì đó, đột nhiên hỏi: "Anh trước đây có phải hay không chưa từng làm điều này cho em?"
Jihoon sững sờ một lúc, Lee Sanghyeok đã tìm ra câu trả lời. Một cảm giác tội lỗi trào ra trong lòng nam nhân, anh cúi xuống hôn lên môi cậu dịu dàng và nói: "Anh trước đây sao lại xấu như vậy!"
"Không xấu." Jihoon vội vàng: "Là em không đủ tốt"
Như vậy không xứng, không đáng.
Khi ngón tay thôn dài của anh cắm xuống phía dưới, Lee Sanghyeok thực sự có chút không chịu nổi, chỉ cần dùng ngón tay tiến vào, anh cũng có thể cảm nhận được bên trong Jihoon chặt chẽ và nóng bỏng như thế nào, nếu đổi lại là côn thịt to lớn của mình, anh nỗ lực khuếch trướng, đột nhiên lại hỏi: "Khoang sinh sản ở chỗ nào?"
"Phía trước một chút ..." Jihoon đỏ mặt: "Hơi sâu, ngón tay của có thể không chạm vào được ... a ..." Ngón tay của nam nhân đã chạm đến lối vào, bị khoái cảm đáng úp Jihoon không kìm được phát ra tiếng rên ngọt ngào, Lee Sanghyeok liền cảm thấy một dòng chất lỏng từ đó phun ra, ẩm ướt, trơn trượt, lan toả toàn bộ thông đạo. Anh dùng đầu ngón tay ma sát, Jihoon không chịu được mà lắc mông, cổ họng rên rỉ, thông đạo càng ngày càng ẩm ướt.
"Nhạy cảm như vậy?" Lee Sanghyeok có chút kinh ngạc.
"Em, em không biết..." Jihoon rất xấu hổ, độ dài ngón tay chỉ có hạn, chỉ có thể chạm đến nối vào nhưng khoái cảm đã rất mãnh liệt.
"Nếu hoàn toàn bị cắm vào, em sẽ thành cái dáng vẻ gì?" Thượng tướng đại nhân giọng điệu đầy hứng thú, hơn nữa có chút khó chịu vì mình đã bị mất trí nhớ nên không thể nhớ được trước đây Jihoon đã phản ứng như thế nào.
Jihoon cắn môi dưới nói nhỏ: "Chưa từng...đút vào..."Không muốn để cậu thụ thai, không chỉ đeo bao khi làm tình mà khoang sinh sản cũng không xâm nhập vào, quan hệ bằng đường hậu môn thuần tuý, Có một vài lần cửa khoang sinh sản bị anh ma sát hơi mở ra, Lee Sanghyeok lúc đó thiếu chút nữa đã đỉnh quy đầu đi vào nhưng đến cuối cùng vẫn khắc chế được.
Lần này, Lee Sanghyeok sững sờ nhìn bạn đời của mình đã mềm nhũn thành nước, nếu không phải tận mắt nhìn thấy phía dưới của mình hiện giờ đang cương cứng khó chịu, anh thật sự hoài nghi trước đây là mình không được, nếu không tại sao lại không hoàn toàn xâm chiếm cậu? Không để anh kịp suy nghĩ, Jihoon đã leo lên, chủ động ôm cổ anh hôn xuống, khóe mắt và lông mày mang chút xuân sắc: "Bây giờ có muốn hay không... thử?"
Giữa hai chân mở ra của bạn đời, côn thịt phấn nộn đã cương cứng tới rỉ nước, hai cái tiểu thịt viên phía dưới cũng rất dễ thương. Lee Sanghyeok hỏi: " Em không muốn nới rộng một chút nữa sao?"
"Có thể rồi" Jihoon lấy bao caosu xé ra muốn đeo cho Lee Sanghyeok, thượng tướng đại nhân có chút uỷ khuất: "Có thể không đeo không?"
Jihoon cười không nói, tiếp tục đeo cho anh, còn bôi một ít chất bôi trơn lên trên bề mặt, đang suy nghĩ có hay không chủ động ngồi lên, nam nhân đã hung hăng đẩy cậu xuống giường, một tay nắm lấy eo cậu mà giữ chặt, một lúc sau dương vật thô dài đặt lên cửa hậu của cậu, cọ xát vào hoa huyệt nhỏ nhắn, thành thạo đánh thẳng vào.
"Ư..." Bị kéo căng, Jihoon vẫn cảm thấy có chút đau đớn nhưng rất nhanh liền bị cảm giác thoả mãn bao quanh. Cậu mỗi lần làm tình đều rất hưng phấn, không chỉ trên phương diện sinh lý mà còn là tâm lý.
Bởi vì chỉ có lúc này, cậu mới có thể tới gần Lee Sanghyeok, là khoảng cách âm.
Nước mắt không tự chủ được tràn đầy hộc mắt, bị ánh đén chiếu đến vỡ thành một mảng sáng chói. Nam nhân hôn nhẹ lên bờ vai cậu, ngữ khí ôn nhu trầm thấp: "Bên trong thật chặt, bảo bối..."
Nghe đến cái biệt danh này, cả người Jihoon run rẩy, lại có chút không tin nhìn Lee Sanghyeok: "Anh làm sao biết được biệt danh của em..."
Lee Sanghyeok bật cười: "Phía sau bức ảnh viết ah, tiểu ngốc nghếch"
Âm thanh sủng nịnh khiến trái tim Jihoon loạn nhịp, cậu thấp giọng nói: "Là mẹ em viết..."
Nhìn bạn đời của mình có chút giống một con vật nhỏ, thượng tượng đại nhân trong lòng dâng lên cảm giác xấu xa muốn bắt nạt cậu, muốn đùa giỡn đến khi mặt cậu đỏ bừng, muốn nhìn thấy toàn thân cậu tràn ửng đỏ. Càng nghĩ dương vật của anh càng cương lớn, trực tiếp kéo căng phía bên trong của cậu, lối vào ban đầu cũng căng thành chiếc vòng da màu hồng. Dương vật không ngừng đâm sâu, đến điểm mẫn cảm, Jihoon bắt đầu run rẩy, lại nói: "Đèn, đèn tối hơn một chút..."
Đèn kích hoạt giọng nói liền điều chỉnh độ sáng thấp hơn, che giấu dáng vẻ đáng thương của cậu trong bóng tối, Lee Sanghyeok vô cùng bất mãn, lớn tiếng nói: "Cho ánh sáng cao đến hết mức có thể."
Lại một tiếng, tất cả đèn trong phòng đều bật sáng, phòng ngủ được chiếu sáng như ban ngày, lại một lần nữa khiến cho phản ứng của Jihoon càng trở lên rõ ràng. Cả người Jihoon co rút lại, huyệt đạo phía sau càng chặt, cậu hoảng hốt muốn đem chăn che lại mặt mình nhưng tay chưa kịp duỗi tay đã bị năm ngón tay của người nam nhân này giữ chặt chặt, không thể tiến lên được.
Côn thịt thô dài ấn sâu vào, cửa huyệt dính chất dịch thể trắng đục, đầy vẻ gợi tình.
Thượng tướng gập cả người xuống, như chủ nhân của cậu, lại hỏi: " Tại sao không cho anh nhìn rõ?"
Jihoon đột nhiên cảm thấy có chút uỷ khuất, nói nhỏ: "Anh ngày trước không muốn nhìn..."
"Vậy ngày trước anh thật là một tên khốn" không cách nào hiểu chi tiết, Lee Sanghyeok rơi vào dục vọng cuồng nhiệt, chỉ cảm thấy nơi đó của cậu đang muốn nuốt chửng anh, Jihoon phản bác lại: "Anh không phải tên không, là em...a...a...quá sâu..."
Tính cách khác biệt, nhưng lực đạo làm tình vẫn như cũ, đâm thẳng vào nơi sâu nhất, phân thân cọ sát mạnh mẽ vào điểm mẫn cảm của cậu, khiến Jihoon phải hét lên thành tiếng thoả mãn. Hậu huyệt của cậu càng ngày càng ướt át, đặc biết là lúc cọ đến khoang sinh sản, khoái cảm khiến cả người cậu run lên, trừ bỏ việc tiếp nhận từng đợt xâm nhập của người phía sau, cái gì cậu cũng không làm nổi.
"Tất cả đều vào rồi" Lee Sanghyeok vui vẻ nhìn nơi dung hợp của hai người, cười nhẹ: "Em quả nhiên có thể "ăn"..."
Jihoon đỏ mặt ngượng ngùng, dương vật nam nhân thô to và rất dài, cậu mỗi lần đều tiếp nhận một các thuận lợi, cũng có thể tính là "ăn" đi? Nhưng cậu cảm thấy rất thoả mãn, mỗi lần thâm mật với Lee Sanghyeok, cậu liền cảm thấy tình yêu của mình cũng có một chút ý nghĩa.
Tinh hoàn của hai người gần như bị ép vào một chỗ, một đôi thì nhỏ, một đôi lại nặng trĩu, Lee Sanghyeok âu yếm nhìn lỗ nhỏ đang bị thao đến sưng đỏ, lại âu yếm nắm lấy côn thịt của cậu, sờ đến chất lỏng dinh dính, hắn thấp giọng trêu: "Hưng phấn như vậy sao?"
"Đương nhiên a......" Jihoon lớn gan nhìn anh, đây rõ ràng là khuôn mặt của Lee Sanghyeok nhưng tính cách hoàn toàn khác biệt: "Em thích cùng ông xã làm tình..."
Một câu đổi lấy sự hưng phấn của nam nhân. Côn thịt thô dài rút ra hơn nửa lại thật sâu đâm vào, bụng Jihoon có chút phồng lên. Khả năng tình dục của Lee Sanghyeok rất mạnh, bởi vì anh có thể lực tốt, trước kia mỗi lần làm tình, trong khi cậu đã bắn đến hai ba lần thì mới chỉ bắn có một lần.
"Ưm ưm... Thoải mái..." Tâm trí Jihoon đã có chút mơ hồ, rõ ràng quan hệ bằng đường hậu không phải phương thức làm tình tốt nhất nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng thoải mái, thậm chí còn cảm nhận được khoang sinh sản vì bị ma sát kịch liệt đã có chút mở ra. Rõ ràng Lee Sanghyeok cũng nhận ra điều này, anh giảm tốc độ, cuối cùng đặt quy đầu vào lối vào khoang sinh sản, thấp giọng nói: "Chỗ này có thể sinh bảo bảo sao?"
"Ân" Khoang đạo tựa hồ có thể cảm nhận được chính mình sắp bị xâm chiêm, vì vậy hưng phấn đến run rẩy, lối vào cũng phun ra một lượng lớn chất nhờn. Lee Sanghyeok bị chất lỏng làm cho kích thích, rốt cuộc kìm nén không được, đẩy dương vật vào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro