Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6: Những Lời Nói Im Lặng

Ngày hôm sau, không khí trong lớp học lại trở nên thân quen, nhưng trong lòng Y/N, một cảm giác khó tả vẫn vương vấn. Sau bữa trưa cùng Sooha, Taesan và Leehan, cô cảm thấy như một cánh cửa mới đã mở ra trong cuộc sống của mình. Mặc dù những lời trêu đùa của Sooha và Taesan khiến cô cảm thấy ngại ngùng, nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng bản thân mình đang bắt đầu cảm thấy gần gũi hơn với Leehan. Chưa bao giờ cô nghĩ rằng một người mới quen lại có thể mang đến cho cô nhiều cảm xúc như vậy.

Hôm nay, trong giờ học Toán, cô ngồi gần Leehan, và một lần nữa, cô cảm thấy sự yên tĩnh lạ lùng khi nhìn cậu. Leehan luôn rất tập trung vào bài giảng, nhưng thỉnh thoảng, khi ánh mắt của họ vô tình chạm nhau, Y/N lại cảm thấy một sự kết nối không lời. Mặc dù cả hai không nói gì, nhưng chỉ cần ngồi gần nhau, cô đã cảm thấy an tâm hơn rất nhiều. Cảm giác ấy khiến trái tim cô đập nhanh hơn một chút, nhưng cũng khiến cô cảm thấy thật bình yên.

Sau giờ học, Y/N và Sooha bước ra khỏi lớp, chuẩn bị ra về. Sooha, như thường lệ, bắt đầu kể những câu chuyện thú vị về bạn bè trong lớp, nhưng hôm nay, Y/N lại không mấy tập trung. Cô cứ mãi suy nghĩ về Leehan và những cảm xúc mà cậu mang lại. Cô không hiểu vì sao mình lại có cảm giác như vậy, nhưng mỗi khi nghĩ đến cậu, lòng cô lại trở nên bối rối, như thể có một điều gì đó chưa được nói ra giữa họ.

Khi cả hai ra đến cổng trường, Y/N bất ngờ nhìn thấy Leehan đang đứng đó, gần cổng trường, như thể đang đợi ai đó. Cô không thể không dừng lại và nhìn cậu, trái tim đập nhanh một cách khó hiểu. Leehan nhìn thấy cô, khẽ nở một nụ cười nhẹ.

"Cậu đi đâu vậy?" Leehan hỏi, giọng cậu ấy vẫn nhẹ nhàng như mọi khi.

Y/N, dù hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười đáp lại: "Mình và Sooha chuẩn bị về nhà rồi."

Leehan gật đầu, ánh mắt có chút lạ lẫm nhưng vẫn rất tự nhiên. "Vậy à... mình cũng vừa học xong. Nếu không phiền, mình có thể đi cùng cậu được không?"

Sooha đứng bên cạnh, nở nụ cười tinh quái khi nghe câu hỏi của Leehan. "Cậu đi cùng nhau luôn đi, đừng để Leehan phải đứng một mình." Sooha vừa nói vừa vẫy tay chào tạm biệt rồi quay lưng đi trước, để lại Y/N và Leehan đứng lại.

Y/N cảm thấy một chút bất ngờ, nhưng cũng không muốn từ chối. Cô gật đầu nhẹ, rồi nói: "Vậy thì đi cùng nhau nhé."

Cả hai bắt đầu đi bộ qua những con phố gần trường. Mặc dù không khí khá thoải mái, nhưng Y/N vẫn cảm thấy như có một cái gì đó đang treo lơ lửng giữa họ, một cảm giác như thể có điều gì đó chưa được nói ra. Leehan không nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng cười nhẹ khi Y/N kể chuyện về những điều cô đã làm trong ngày. Nhưng mỗi lần ánh mắt họ chạm nhau, Y/N lại cảm thấy một sự kết nối lạ lùng.

"Cậu sống gần trường à?" Y/N hỏi, cố gắng tạo ra một cuộc trò chuyện bình thường.

Leehan suy nghĩ một chút, rồi gật đầu. "Ừ, mình ở gần đây. Thế còn cậu?"

"Cũng gần thôi," Y/N đáp, cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với Leehan.

Bầu không khí yên bình giữa họ cứ thế kéo dài. Dù không có những câu chuyện đặc biệt hay những lời nói ngọt ngào, nhưng Y/N cảm thấy như mình đã tìm thấy một phần của thế giới mà cô có thể sống trong đó mà không cần phải giả vờ. Cô không cần phải làm gì nhiều, chỉ cần ở bên cạnh Leehan là đủ.

Khi đến gần ngã ba, Y/N và Leehan dừng lại. "Cảm ơn vì đã đi cùng," Y/N nói, hơi ngại ngùng.

Leehan chỉ mỉm cười, đôi mắt vẫn dịu dàng như thường lệ. "Không có gì đâu. Mình cũng cảm thấy thoải mái khi đi cùng cậu."

Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm giữa họ. Y/N cảm thấy có gì đó ấm áp, nhưng cũng có chút gì đó chưa rõ ràng. Cô không hiểu tại sao lại cảm thấy như vậy, nhưng có một điều chắc chắn là cảm giác này khiến cô không muốn rời xa Leehan. Và dường như, Leehan cũng không muốn như vậy.

Cả hai đứng im một lúc, trước khi Y/N lên tiếng: "Vậy, mình đi trước nhé."

Leehan gật đầu, không nói gì thêm, chỉ nhìn theo Y/N cho đến khi cô khuất bóng. Lúc đó, cậu vẫn đứng đó, mỉm cười, nhưng trong đôi mắt ấy là một thứ gì đó sâu lắng mà Y/N không thể đoán được.

Y/N cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm giác lạ lùng, như thể có một sự thay đổi nào đó đang xảy ra mà cô chưa thể hiểu hết. Nhưng có một điều chắc chắn: cuộc sống của cô đã bước sang một trang mới, nơi có Leehan và những cảm xúc mà cô chưa bao giờ nghĩ đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro