Chap 2: Ngày Đầu Tiên Tại Trường Mới
Y/N đi bộ một đoạn đến điểm đón xe buýt gần nhà. Dù là ngày đầu tiên đến trường mới, cô không cảm thấy quá lo lắng. Chỉ có một cảm giác mơ hồ về sự khác biệt so với những gì cô đã từng quen thuộc. Ngôi trường mới này sẽ có những con người mới, những bạn bè mới, và biết đâu cô sẽ tìm thấy một điều gì đó thật đặc biệt.
Cô lên xe buýt và tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ, cảm nhận ánh sáng mặt trời len lỏi qua khe cửa sổ. Lớp học của cô không quá xa nhà, nhưng vì là ngày đầu, cô không muốn đến trễ, vì vậy, cô đã ra khỏi nhà rất sớm. Cảm giác bất an này giống như khi bước vào một không gian mới, nơi mọi thứ đều có thể là sự khám phá.
Trường trung học quốc gia số 1 Seoul hùng vĩ trước mắt cô. Dù mới chỉ là buổi sáng, nhưng không khí ở đây đã tràn ngập sức sống, nhộn nhịp, đầy những tiếng nói cười. Những chiếc áo đồng phục trắng tinh, những chiếc cặp sách đeo vội, những giọng nói học sinh hòa cùng tiếng còi xe, tất cả tạo nên một không gian sống động mà Y/N chưa bao giờ cảm nhận được.
Khi cô bước vào khuôn viên trường, mắt cô ngay lập tức tìm kiếm một điểm tựa, một nơi có thể khiến mình cảm thấy không quá lạc lõng. Cô bắt đầu đi về phía tòa nhà lớp học, ánh mắt dừng lại trên những bạn học sinh đang trò chuyện, chào hỏi nhau. Họ có vẻ rất thân thiện, nhưng cũng không phải là kiểu thân mật như những người bạn cũ. Cô khẽ thở dài, cảm thấy chút gì đó không quen thuộc.
Ngay khi cô đến gần khu vực lớp học, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
"Y/N!" Sooha, người bạn thân từ thời mẫu giáo của cô, đã chạy lại từ phía xa. Sooha mặc bộ đồng phục xinh xắn, tóc dài được buộc gọn gàng. Lúc nào cũng như vậy, Sooha luôn là người nổi bật trong đám đông, không chỉ vì vẻ ngoài xinh đẹp mà còn vì tài năng và sự tự tin của cô ấy.
Y/N mỉm cười nhìn Sooha, hai người ôm nhau một cái thật chặt.
"Chào Sooha! Cậu cũng đến rồi à?" Y/N vui vẻ nói, mặc dù trong lòng vẫn còn chút lo lắng về việc làm quen với môi trường mới.
Sooha mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ như ánh nắng mùa xuân. "Cậu là người đầu tiên tôi gặp sáng nay. Không biết hôm nay sẽ thế nào nhỉ? Mình có thể cùng nhau làm quen với lớp mới thôi!" Sooha nói, giọng có chút hào hứng.
Cả hai cùng đi vào lớp học, và ngay lập tức, Y/N nhận ra một người. Một cậu bạn khá đặc biệt đang ngồi ở bàn đầu, nơi chỉ có vài học sinh. Cậu ấy không phải là người Y/N chưa từng gặp. Cậu ấy là Kim Donghyun, hay Leehan, một trong những người đặc biệt được tuyển thẳng vào trường mà không phải qua kỳ thi. Y/N nhận ra cậu ấy là thành viên đội tuyển học sinh giỏi Toán của trường, điều này khiến cô cảm thấy ngưỡng mộ một cách lạ lùng.
Cậu ấy có vẻ rất bình tĩnh, gương mặt thư thái và tập trung. Nhưng khi ánh mắt của Y/N vô tình gặp phải ánh mắt của Leehan, cô lập tức cảm thấy một chút lạ lẫm. Cảm giác đó giống như là lần đầu tiên gặp một người bạn quen nhưng lại có cảm giác rất mới mẻ. Leehan khẽ nở một nụ cười, một nụ cười dịu dàng, nhưng có gì đó làm cô bối rối.
"Đây là Leehan," Sooha giới thiệu, kéo Y/N lại gần cậu ấy. "Cậu ấy rất giỏi, lại là bạn thân của Taesan. Anh ấy học cùng lớp với chúng mình đấy."
Y/N chỉ mỉm cười nhẹ và gật đầu. Leehan nhìn cô với ánh mắt quan sát, không hề tỏ ra quá nổi bật hay làm quá. Nhưng cái cách mà cậu ấy nhìn cô, một cái nhìn sâu sắc, lại khiến Y/N cảm thấy một chút gì đó đặc biệt.
Ngày hôm nay trôi qua khá nhanh. Những giờ học đầu tiên có chút căng thẳng, nhưng Y/N vẫn cảm thấy thoải mái khi có Sooha bên cạnh. Sooha luôn là người giúp cô làm quen với mọi người, luôn là người dẫn dắt khi có những tình huống lạ lẫm. Nhưng đến giờ nghỉ trưa, khi mọi người tụ tập lại trong sân trường, Y/N lại cảm thấy mình hơi tách biệt một chút.
Và trong khoảnh khắc đó, Leehan bất ngờ xuất hiện bên cạnh cô.
"Muốn cùng ăn trưa không?" Leehan hỏi, giọng cậu rất nhẹ nhàng và tự nhiên, không có chút gượng gạo nào.
Y/N hơi bất ngờ, nhưng rồi cũng gật đầu. Cô không hiểu sao, nhưng có điều gì đó trong ánh mắt cậu khiến cô cảm thấy tin tưởng.
-------------------------------------------------------------------------------
bắt đầu r đó^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro