Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15: Sự Chia Sẻ Và Áp Lực

Ngày thi học kỳ đang đến gần, và trong không khí căng thẳng của trường THPT số 1 Seoul, Y/N cảm nhận được nhịp đập của sự lo lắng. Cô thức dậy vào buổi sáng, nhưng không như mọi ngày, hôm nay mọi thứ có vẻ khác biệt. Cô cảm thấy mọi thứ xung quanh mình như đang bị phủ lên một lớp sương mù của căng thẳng. Những cuốn sách ôn thi, những bài toán, những câu hỏi trắc nghiệm cứ xoay quanh trong đầu khiến cô cảm thấy choáng ngợp.

Dù đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng Y/N vẫn không thể tránh khỏi cảm giác lo âu về kỳ thi quan trọng này. Đặc biệt, môn Toán là nỗi lo lớn nhất. Dù là học sinh giỏi, nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy tự tin hoàn toàn khi đối mặt với môn học này.

Sooha, người bạn thân thiết của cô, cũng không khá hơn. Cô ấy vẫn luôn tỏ ra tự tin, nhưng cả hai đều biết, đằng sau sự tỏ ra bình tĩnh ấy là sự lo lắng không kém gì Y/N. Sooha thường xuyên đến gặp cô, động viên và cùng nhau ôn tập, mặc dù cả hai vẫn có những lúc tỏ ra mệt mỏi.

"Chúng ta phải cùng nhau vượt qua thôi, Y/N. Cậu không thể để những lo lắng ấy làm ảnh hưởng đến tinh thần được." Sooha nói, khi cả hai đang ngồi ôn tập cùng nhau trong thư viện trường.

"Cảm ơn cậu, Sooha. Nhưng mình vẫn cảm thấy không đủ tự tin." Y/N thở dài.

"Được rồi, đừng lo. Leehan sẽ giúp cậu mà." Sooha mỉm cười, mắt sáng lên như thể có một kế hoạch gì đó đằng sau.

Y/N nhìn Sooha, không hiểu ý cô bạn. "Leehan? Cậu muốn nói là Leehan sẽ dạy mình sao?"

Sooha gật đầu. "Ừ, mình đã bảo cậu ấy kèm cậu môn Toán. Cậu ấy là thiên tài mà, nên không có lý do gì để cậu không hiểu."

Y/N bất ngờ, nhưng cô cũng không phản đối. Leehan là người luôn giúp đỡ mọi người xung quanh mình, và dù có vẻ là người ít nói, cậu ấy rất tận tâm với những người bạn thật sự. Cô chợt nghĩ rằng, có thể việc này sẽ giúp cô bớt căng thẳng hơn.

Ngày hôm sau, sau khi kết thúc một buổi học căng thẳng, Y/N đứng ở hành lang trường, chuẩn bị bước ra ngoài thì Leehan xuất hiện, nụ cười ấm áp trên môi.

"Chào Y/N, hôm nay chúng ta bắt đầu ôn bài nhé?" Leehan nhẹ nhàng nói.

Y/N mỉm cười, cảm giác tim mình đập nhanh hơn một chút. "Ừ, cảm ơn cậu nhé, Leehan."

Cả hai bước đến thư viện để bắt đầu buổi học. Dù không có Sooha ở đây, nhưng sự có mặt của Leehan làm Y/N cảm thấy nhẹ nhõm. Cậu ấy rất kiên nhẫn, giải thích từng bước một một cách tỉ mỉ, giúp cô hiểu những phần mà trước đó cô không thể nào nắm bắt được. Cứ như vậy, Y/N bắt đầu cảm thấy tự tin hơn về môn Toán, và lòng cô không còn lo lắng như trước.

Bên cạnh đó, Sooha cũng không chịu thua, cô ấy tiếp tục kèm cho Taesan – người bạn cùng lớp có phần lười biếng hơn trong việc học hành. Taesan không giống Leehan, có những lúc cậu ấy lại khiến Sooha phải "giải cứu" khi việc học trở nên quá nhàm chán. Cậu ấy mê bóng rổ và luôn tập trung vào những buổi tập mà bỏ qua học hành.

"Cậu phải chú ý học hành một chút chứ, Taesan. Không thể cứ trốn tránh mãi như thế được!" Sooha thở dài, đôi mắt chăm chú nhìn vào những cuốn sách giáo khoa.

Taesan chỉ nhún vai, không mấy mặn mà với lời giảng của Sooha. "Mình không thể học quá nhiều được. Mình còn phải chơi bóng rổ nữa chứ."

Sooha lườm Taesan, nhưng trong ánh mắt của cô lại có gì đó không thể phủ nhận được sự quan tâm dành cho cậu bạn. Dù hay bày trò đùa, nhưng Sooha vẫn luôn đứng sau hỗ trợ Taesan khi cần.

Kỳ thi học kỳ cuối cùng cũng đến, và cả Y/N lẫn Sooha đều có những cảm xúc lẫn lộn. Sooha dù đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, nhưng cô cũng không thể tránh khỏi một chút lo lắng, còn Y/N cảm thấy như những câu hỏi trong bài thi Toán cứ như đang quay cuồng trong đầu mình. May mắn thay, nhờ sự trợ giúp tận tình của Leehan, cô đã vượt qua một cách suôn sẻ hơn.

Cuối cùng, kỳ thi học kỳ cũng khép lại, và ngay lập tức, không khí hội thao của trường bắt đầu ngập tràn khắp nơi. Mọi người không còn phải suy nghĩ về kỳ thi nữa, mà thay vào đó là niềm vui và sự phấn khích dành cho những trận đấu sắp tới. Những thông báo về các môn thi đấu bắt đầu lan truyền khắp khuôn viên trường.

Sooha nhanh chóng trở thành người huy động tinh thần của cả lớp, mong muốn tất cả mọi người tham gia vào hội thao. Nhưng chẳng ai có vẻ hứng thú, ngoại trừ một vài người. Cuối cùng, Sooha quyết định chơi một trò may rủi – bốc thăm để quyết định ai sẽ tham gia môn chạy 1000m.

Khi Y/N nhìn thấy tên mình trong lá thăm, cô không khỏi há hốc miệng. "Sooha, cậu thật sự muốn mình chạy 1000m sao?"

Sooha chỉ mỉm cười rồi vỗ vai cô bạn. "Đừng lo, Y/N. Cậu sẽ làm tốt thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro