Chap 1: Mở Lối Tới Ngày Mới
Mặt trời chỉ mới bắt đầu ló dạng, nhưng những tia sáng yếu ớt đã chiếu qua khe cửa sổ, đánh thức Won Y/N từ giấc ngủ sâu. Trong phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng đồng hồ tíc tắc và tiếng gió thổi nhẹ ngoài cửa sổ. Cô đang ngủ say, chìm vào trong những giấc mơ đẹp đẽ của mình. Nhưng đột nhiên, một tiếng đạp cửa vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh.
"Y/N, dậy nhanh lên! Không thì trễ học mất!" Giọng mẹ cô vang lên, mạnh mẽ và dứt khoát. Cô ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, muốn cố gắng ngủ thêm một chút. Nhưng trước khi kịp ngả người xuống gối, tiếng đạp cửa lại vang lên một lần nữa.
"Mày ngủ bao giờ mới dậy hả? Làm sao mà đi học được nếu cứ ngủ thế này?" mẹ cô lại gọi, lần này có vẻ đã hơi bực mình.
Y/N rên rỉ một tiếng, cố gắng mở mắt, nhưng đôi mắt vẫn còn nhắm chặt. Chắc chắn hôm qua cô đã thức khuya làm bài tập cho môn Toán, còn chuẩn bị cho buổi học đầu tiên tại trường trung học quốc gia số 1 Seoul. Hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức bước vào môi trường mới, nhưng cô cảm thấy một chút lo lắng, một chút hồi hộp và rất nhiều sự kỳ vọng.
Không còn cách nào khác, Y/N bật dậy khỏi giường, rời khỏi chiếc chăn ấm áp và bước vào phòng tắm. Cô lơ đãng nhìn vào gương, mái tóc dài lòa xòa, đôi mắt hơi mệt mỏi, nhưng trên gương mặt vẫn là sự quyết tâm. Cô không thể để cho ngày đầu tiên tại trường mới trôi qua trong tình trạng lề mề.
Cô vội vàng đánh răng, rửa mặt, rồi dùng chút phấn nền để làm sáng bừng khuôn mặt. Hôm nay là ngày đầu tiên, vậy nên cô phải chỉnh chu một chút. Dù không phải là người quá cầu kỳ, nhưng hôm nay cô muốn mình thật xinh đẹp, không chỉ để tự tin mà còn để khiến người khác nhìn cô với ánh mắt khác. Chắc chắn không thể để bản thân bị lu mờ trong một ngôi trường nổi tiếng như thế này.
Cô nhanh chóng chọn bộ đồng phục học sinh mới tinh, chỉnh lại chiếc cà vạt và túi xách. Thế nhưng, khi nhìn vào đồng hồ, cô nhận ra mình đã quá muộn. Thời gian trôi qua quá nhanh và cô không còn thời gian để ăn sáng.
"Chào bố mẹ nhé, con đi học đây!" Y/N vội vã lao xuống cầu thang, mắt liếc nhìn ba mẹ cô đang ngồi ăn sáng. Chỉ kịp nở nụ cười chào tạm biệt.
"Cẩn thận nhé, Y/N! Chúc con có một ngày học tốt!" mẹ cô gọi theo, ánh mắt dịu dàng, nhưng không quên dặn dò. Bố cô chỉ nhướn mày cười và tiếp tục ăn.
Cô chạy vội ra ngoài, mang theo chiếc ba lô nặng trĩu, lòng tràn đầy những cảm xúc lạ lùng. Đây là một ngôi trường danh tiếng, và hôm nay là ngày đầu tiên cô bước chân vào đó. Một phần trong cô cảm thấy bối rối và lạ lẫm, phần còn lại lại đầy sự mong đợi và hy vọng. Liệu có thể tìm thấy bạn bè mới? Liệu mình có thể thích nghi với môi trường mới không? Mọi thứ đều là những câu hỏi chưa có lời đáp.
Ra ngoài, không khí mùa xuân như nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể cô. Gió thổi nhẹ làm mái tóc bay bay, mang theo một cảm giác bình yên. Cô hít thở sâu một hơi, cảm nhận được sự thanh thản trước khi bắt đầu một ngày mới.
Y/N đẩy cửa ra ngoài, bước ra con phố rộng lớn. Cô có thể thấy những chiếc xe buýt đang chạy vội vã, những người qua lại trên đường. Nhưng trái tim cô dường như lạc lối trong sự ồn ào ấy, lấp đầy bởi những suy nghĩ về ngày đầu tiên tại trường mới. Nhưng rồi, một chút nắng ấm từ phía xa làm cô mỉm cười. Tất cả rồi sẽ ổn thôi.
----------------------------------------------------------------------------------------------
hehehe lần đầu viết có j ko hay thông cảm dùm toi nha hì hì, cho toi lời khuyên cầng tốt nha mãi iu:3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro