Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9

" anh có biết hiện giờ lee jeno đang ở đâu không ? " jeno nhận được một cuộc gọi , rồi lập tức bỏ đi mà chẳng nói tiếng nào với em hết , đã vài tiếng trôi qua rồi nhưng em vẫn chưa thể liên lạc được với jeno

" em tìm anh ta có việc sao ? " ngữ khí của namjoo có hơi lạ

" em gọi cho anh ấy mãi mà không được . anh nhất định biết anh ấy ở đâu , hãy nói cho em biết đi "

" chồng em suýt nữa lật tung cả thành phố để tìm một người đàn bà khiến thiên hạ loạn hết cả lên . anh không muốn biết cũng khó "

hẳn cô gái đó chính là kang minah ... 

" anh ấy đang ở đâu ? "

" kang minah cắt cổ tay tự sát , đang trong phòng cấp cứu . anh ta đang ở bệnh viện cùng cô ấy "

dường như em đang ở trong cơn ác mộng , mọi tri giác đều biến mất . xung quanh mây đen mờ mịt , giọng nói của namjoo mỗi lúc một xa dần ...

lúc em đến bệnh viện , kang minah đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm , được đưa đến phòng hồi sức . nghe tin này , em liền thở phào nhẹ nhõm , bởi em không muốn chứng kiến bộ dạng tan nát cõi lòng và hối hận của anh . đối với em , điều này quan trọng hơn tất cả

em đứng ngoài cửa phòng bệnh , như cách họ cả một thế giới . thế giới bên trong phòng bệnh vô cùng tĩnh mịch nhưng tràn ngập tình ý ...

kang minah nằm trên giường bệnh . bộ váy trắng của cô nhuốm máu , dải băng màu trắng buộc chặt cổ tay cô . còn lee jeno ngồi trên chiếc ghế bên cạnh giường , áo sơ mi màu ngà của anh cũng bị nhuộm đỏ ở vùng ngực . có lẽ áo anh dính máu lúc anh ôm cô ta ...

mây đen như đè nặng trên đầu , hạt mưa quất vào da thịt nhưng em không cảm thấy giá lạnh . chỉ là mỗi bước đi , lồng ngực lại đau nhói , đến hít thở cũng đau buốt vô cùng . em ôm ngực , nở nụ cười tự giễu ...

dù không có anh ấy , em vẫn có thể sống tiếp cơ mà ...


đơn ly hôn em đã đặt sẵn trên bàn , chỉ chờ anh về kí ...
em cũng đã thuyết phục cha mẹ , và họ tôn trọng quyết định của em

em dự định sẽ đi đến một đất nước nào đó , đi thật xa , để em không còn nhớ tới những thước phim của hai ta nữa . em muốn bắt đầu một cuộc sống mới . ơn huệ của cha mẹ , và cả của anh ... em sẽ cố gắng đền đáp lại tất cả cho mọi người ...

ngày em rời đi , vẫn không quên gửi tin nhắn cho anh :
" tạm biệt nhé ... người em thương ! " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro