Phần1: Nói và Kể
bàn về im lặng.
Gửi em,
Em từng nói sự im lặng của tôi khác mọi người . Và em không hiểu tại sao .
Em nói em không hiểu tôi. Tôi nghĩ ,em chỉ không hiểu sự im lặng .
Trong series Sherlock Holmes của BBC, tập đầu tiên "A Study In Pink", Holmes bước vào hiện trường , quay sang nói với thanh tra Lestrade: "Im lặng !","Nhưng tôi có nói gì đâu !","Ông đang suy nghĩ . Ồn quá."
Ừ,là như thế đấy . Ngay cả khi em không nói gì cả , cũng không có ý nghĩa là em im lặng . Em phủ lên mình vẻ im lặng ,nhưng bên trong thì sóng to gió lớn , cả trăm lời muốn nói, cả ngàn điều mong đợi . Và em chỉ không nói .
Không , tôi biết em im lặng chỉ vì em không biết phải làm thế nào .
Và em tiến gần đếm im lặng , chứ không để im lặng tiến gần em .
Nếu em muốn bỏ đi đâu đó thật xa , hoặc chui vào một xó xỉnh nào đó , mà vẫn mong có ai đó tìm thấy em , vẫn mong có ai đó đuổi theo em .
Hoặc em vẫn mong có ai đó phát hiện ra em biến mất và đi tìm em.
Nếu vậy, dù em có ra đi trong im lặng , em vẫn không thuộc về im lặng . Sao em không đơn giản là nói cho người đó em đi đâu , chỉ mình người đó.
Hay em sợ ngay cả khi người biết , và vẫn không đi tìm em , thì em sẽ thất vọng nhiều hơn so với lựa chọn không nói , để rồi nếu người ta không đi tìm , em ở một nơi khác, vẫn tự nhủ là người đang tìm kiếm , chỉ là chưa tìm thấy thôi . Nếu như thế , dù có im lặng ngàn năm , sự im lặng của em vẫn ồn ào và khuấy đảo trong em từng ngày . Sao em lại làm khổ mình như thế ?
Hoặc em ngồi bên cạnh một người im lặng , và em cũng im lặng . Nhưng em mong người nói gì đó với mình . Hay em muốn nói gì đó , nhưng em cố gắng không nói ra . Khi đó , sự im lặng của em có nào khác với những con sóng xô bờ ?
Em sẽ hỏi vậy để sự im lặng tiến gần như thế nào . Tôi sẽ trả lời , giống như một người đi vào vùng biển sâu, bước từng bước một , và không mong đợi ai đó sẽ kéo mình lại . Khi im lặng trở thành một phần của con người , nó mẹ nhàng và tự nhiên .
-ZELDA_•∆•
_ Ủng hộ cho mình nha lần đầu viết còn kém~•×•
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro