Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thượng

1.

Cái nắng của mùa đông tựa như một tách cà phê vừa mới pha ở cửa tiệm nhỏ nơi góc phố, đều ấm áp lạ kì.

Rèm cửa được kéo ra, đồng hồ báo thức vang lên mấy lần, dù vậy Dư Cảnh Thiên vẫn đang nằm lì trên giường. Một lúc sau, tiếng nức nở nhỏ vang lên. Cậu híp mắt duỗi người, chiếc quần ngủ rộng thùng thình vì tư thế ngủ khó coi mà bị kéo lên tận đầu gối, hai chân mảnh khảnh lộ ra bên ngoài.

"Ừm, hừ..."

Mùa đông ở phương nam rất lạnh, trong nhà lại không có lò sưởi, cho dù có ánh mặt trời chiếu vào thì nhiệt độ cơ thể con người yêu cầu cũng không đủ. Dư Cảnh Thiên hít một hơi lạnh cóng, giây sau đột nhiên ngồi dậy, sau đó tiếp tục nhìn xung quanh, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.

Tiếng mở cửa vang lên.

"Tìm tôi à?" Một người đàn ông cao gầy đột nhiên xuất hiện ở cửa.

Ánh mắt bối rối vốn có của Dư Cảnh Thiên lập tức thay đổi, hai mắt đột nhiên sáng lên như sao băng lướt qua. Cậu cong cong khóe miệng, trên mặt thoáng hiện lên một tia bất mãn, ấm ức nói: "Anh dậy sớm như vậy, chẳng trách em tỉnh lại vì lạnh, nhà chả ấm gì cả lạnh lắm luôn "

Người đàn ông đứng ở cửa là Từ Tân Trì, bạn trai của Dư Cảnh Thiên, người đã ở cùng cậu được ba năm.

Từ Tân Trì cười nhẹ, anh say mê mọi thứ về Dư Cảnh Thiên. Nhìn thấy người yêu bắt đầu nói luyên thuyên trên giường, tự đáy lòng mình vẫn luôn thấy dễ thương. Kỳ thật, chính hắn cũng tự trách mình quá dung túng, có thể nói là sủng lên tận trời. Mỗi buổi sáng, đặc biệt là vào mùa đông, Từ Tân Trì sẽ đợi Dư Cảnh Thiên thức dậy rồi mới thức dậy, bởi vì bạn trai nhỏ sẽ cảm thấy lạnh đầu tiên mỗi khi thức dậy.

Từ Tân Trì đi vài bước tới bên giường, phủi nhẹ lớp bụi trên quần áo, sau đó chậm rãi ngồi xuống, nắm lấy tay Dư Cảnh Thiên, sưởi ấm đôi bàn tay mát lạnh của cậu "Em dậy luôn à? Anh đi làm bữa sáng bây giờ, em muốn ăn cái gì? "

Dư Cảnh Thiên có chút ngây người, rõ ràng là cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, nhưng suy nghĩ đầu tiên khi đối mặt với người đang ở trước mặt hóa ra lại là một cái ôm.

Quả nhiên, tay vẫn nhanh hơn não.

Đồng tử Từ Tân Trì mở to, nhìn bộ dáng đang dang tay mở rộng của Dư Cảnh Thiên liền bật cười. Giơ tay lên sờ sờ mái tóc xoăn của người yêu, mím môi "Được rồi, anh đi chuẩn bị cho em."

Nói xong, hai người liền ôm lấy đối phương.

2.

Dư Cảnh Thiên bước ra khỏi phòng ngủ sau khi vệ sinh cá nhân, chậm rãi đi đến nhà bếp, nhìn thẳng vào người đang đeo tạp dề. Trong nháy mắt hoảng hốt, cậu nhớ lại kỳ nghỉ hè sau kỳ thi tuyển sinh đại học một năm trước, " tốt đẹp" thôi không đủ để diễn tả được khoảng thời gian đó.

Vào ngày hôm đó, Dư Cảnh Thiên có được món quà đặc biệt nhất, cùng trái tim của cậu ấy.

3.

Con đường rợp bóng cây trong khuôn viên trường là điểm khởi đầu của câu chuyện.

Từ Tân Trì trực tiếp nắm tay Dư Cảnh Thiên, từng bước lại một bước.

"Phụt, chẳng phải lúc đấy anh ngang ngược quá à!" Dư Cảnh Thiên nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt không nhịn được cười lên, đôi mắt nheo lại cong cong như ánh trăng nhỏ, tuy rằng nói lời ghét bỏ đối phương, nhưng trong lòng vốn đã nhảy nhót không ngừng.

Từ Tân Trì không chút thu liễm, thè lưỡi kiêu ngạo nói "Làm sao? Dù sao anh cũng sắp tốt nghiệp rồi! Muốn thể hiện thì phải hành động luôn chứ"

Yu Jingtian cảm thấy thích thú trước phản ứng của Xu Xinchi, điều này cho thấy anh ấy đã bị sai nhiều như thế nào vào các ngày trong tuần!

"Tiểu Thiên đồng học, kì nghỉ hè này có muốn đi đâu chơi không?" Từ Tân Trì cố ý xoay người chắn phía trước của Dư Cảnh Thiên, hơi cúi xuống, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm đôi mắt đối phương như muốn lấy lòng.

Dư Cảnh Thiên lần đầu bị gọi ' Tiểu Thiên đồng học ' có chút hoảng hốt, lại bị hô hấp gần gũi làm cho gương mặt trắng nõn trở nên đỏ rực, vành tai ửng hồng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Do dự hồi lâu, cậu cả kinh nói: "Ừm... Em muốn đi Hải Nam, chúng ta đi xem biển đi ~"

"Được rồi, thân là một người phương Bắc còn chưa được nhìn thấy biển, vì vậy anh rất mong chờ được đi cùng em" Từ Tân Trì lại đứng bên cạnh Dư Cảnh Thiên, nắm tay đi song song.

Dưới bóng râm, cả hai sánh vai nắm tay đi cùng nhau.

Hai cái bóng đan xen nhau, trải dài rất lâu dưới ánh nắng.

4.

"Hey--"

Từ Tân Trì kéo hai chiếc vali vào phòng khách sạn, theo sau là Dư Cảnh Thiên với chiếc ba lô căng phồng. Hai tay đều không nhàn rỗi, một tay cầm thẻ phòng và phiếu ăn sáng, tay kia cầm bánh hamburger mua ở sân bay.

Dư Cảnh Thiên vừa bước vào liền nhìn thấy một tên khổng lồ nằm trên giường, tiến lên vỗ vỗ chân của anh, "Tân Ci, mau đứng dậy, ăn chút gì đó rồi đi chơi đi."

Người khổng lồ không chần chừ, hoá con cá lật người bật dậy.

"Anh đi tắm trước, sau lưng dính đầy mồ hôi hơi khó chịu, em ăn cơm trước đi." Từ Tân Trì mở  vali, lấy ra một ít quần áo, vội vàng vào phòng tắm.

Chờ tiếng nước trong phòng tắm vang lên, Dư Cảnh Thiên liếc mắt nhìn về phía phòng tắm, không nhanh không chậm ăn burger một cách bình thản, thầm khen bánh ở đây quá ngon, im lặng nhớ tên. Không mất nhiều thời gian để giải quyết nốt, nhưng liếm mãi không hết được vị dính trên miệng, Dư Cảnh Thiên nhìn xung quanh, không tìm thấy tờ giấy nào cả.

"C-cái gì thế nhỉ?" cậu khóa chặt ánh mắt vào vật thể lạ đặt trên đầu giường.

Một vật hình vuông màu hồng.

Dư Cảnh Thiên nghiêng người lại gần nhìn một cái, đồng tử liền phóng to gấp mấy lần!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #chiyu