Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ai Ngủ Với Ai

"Ừm~"
Vừa nóng , đầu lại đau .

Mồ hôi và vết nước rượu dính trên làn váy đã không còn phân biệt được nữa .

  Có nhiều sự việc trong trí nhớ của cô đều bị ngắt quãng , cô chỉ nhớ là trong buổi tiệc đóng máy đã bị rót uống rất nhiều rượu , say rồi , sau đó bị đưa đến nơi này .........

Một bàn tay to béo mập mạp mò mẫm hướng về eo cô , cởi bỏ quần áo của cô , giống như da lợn đã bị ôi thiu vào mùa hè dính vào người cô , vứt cũng không vứt được.

Thẩm Lê theo bản năng mà tránh né , cau mày lẩm bẩm nói : " Không cần......."

" Mẹ kiếp , vào cái giới này còn giả vờ thuần khiết ngọc nữ cái gì......."  Tiếng chửi rủa vang lên bên tai  , cô thử cố gắng nâng tay lên cao , nhưng cánh tay giống như bị gãy mà không ngừng đau nhứt , đề phòng lâu như vậy cuối cùng vẫn trúng chiêu rồi .

Đây là , bị quy tắc ngầm rồi đi ........

Phía trên , người đàn ông mập mạp nheo nheo đôi mắt nhỏ hẹp của hắn  , cưỡng ép tách đôi chân cô ra , đây là thứ mà trước đây hắn chưa từng nhìn thấy qua , giống như một quả vải có thịt màu hồng , căng mọng nước và mềm mại chỉ cần nhẹ nhàng cắn một ngụm đều có thể cảm nhận được nó sẽ bắn ra hương vị ngọt ngào .

     Rất thích , cổ khí dâm dục cứ xông thẳng lên đỉnh đầu , hắn hưng phấn đến mức gấp gáp dùng ngón tay sờ mó âm đế của cô , sau đó.....ngón trỏ dính đầy dịch âm đạo của cô được hắn đưa thẳng vào bên trong , cảm nhận không vật gì cản trở .

Quả nhiên , trong giới giải trí này có được mấy người còn thân xử nữ chứ , nhưng mà không sao , không thua kém gì xử nữ vẫn chặt chẽ.

   " Ừm~" hạ thể đột nhiên bị thâm nhập khiến cô đau đớn lập tức nhíu mày , thân thể không khống chế được liền cong người lại .

    " Mẹ nó , giả vờ cái gì chứ ........"

Người đàn ông rất nhanh liền muốn tiến hành bước tiếp theo , ngoài dự liệu cửa đột nhiên bị đạp văng ra .

Hoàn cảnh bên trong căn phòng nhất thời trở nên ồn ào , Thẩm Lê cưỡng ép bản thân mở mắt ra , rượu làm tê liệt thần kinh của cô , không thể mở mắt ra được , trong đầu cũng một mảnh hỗn loạn , toàn bộ .....tất cả âm thanh từng đợt truyền vào bên trong đầu cô , tiếng la hét , tiếng khóc lóc van xin , tiếng thuỷ tinh bị đập vỡ , thậm chí cả tiếng gió lẫn vào bên trong ồn đến mức khiến đầu cô như muốn nổ tung choáng váng .

   Xong rồi , đây là truyền thông đến để chụp việc xấu của cô đưa tin đi , cô chật vật lăn lộn suốt 4 năm còn chưa có lộ mặt đã phải rút khỏi giới giải trí rồi sao ......
    Nổ lực lâu như vậy , vẫn là bị huỷ rồi .
Bỏ đi , mệt mỏi quá rồi , dứt khoát nhắm mắt lại , chết xem như là xong , mẹ nó .
  Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm , thì một đôi bàn tay to lớn véo vào má cô , âm thanh lạnh lùng trầm thấp mang theo chút tức giận nói : " Uống say rồi ? "

   Thẩm Lê cau mày , nghĩ mãi không ra ?  Người này là ai ?

   Tay của người đàn ông sức lực rất lớn , véo bản thân cô rất đau , nhưng cảm giác mát lạnh lại khiến cô thấy rất thoải mái , mùi hương tuyết tùng truyền giữa các ngón tay anh xộc vào chóp mũi cô .
Rất giống mùi của anh ấy.

      " Không trả lời ? "

Toàn thân anh tràn ngập nộ khí thêm phần lạnh lẽo , sức lực trong tay anh lại mạnh thêm một phần , khiến khuôn mặt vốn đã đỏ bừng của cô lại càng đỏ và sưng tấy hơn.

  " um ~"  Thẩm Lê đau đớn kêu rên một tiếng , cổ họng khô khốc , đau rát khiến cô không nói nên lời , trên người vừa nóng vừa chua , váy cô dính chặt vào trên thân thể , cô vô thức kéo kéo cổ áo mình .
  Nửa bầu ngực của cô lộ ra , hình bán nguyệt vừa trắng vừa mềm tựa như một viên mỡ bò căng tròn.

  Con ngươi anh tối đen như mực càng ngày càng âm trầm , Tiêu Cẩm Đường tức đến cười khan một tiếng : " Rất tốt , ngang bướng lâu như vậy , tôi còn tưởng em sẽ bướng ra được cái gì , hoá ra là bướng đến trên giường của đạo diễn , Thẩm Lê , muốn tài nguyên tại sao không tìm tôi ? "

  Anh đang nói cái gì ? Âm thanh rất giống người đó , nhưng mà người đó sẽ không đối với cô hung dữ như vậy , không đúng , người đó đã cùng cô cắt đứt từ lâu rồi ........
 
     Đầu óc hỗn loạn một vòng , đầu đau như búa bổ , bên trong dường như có pháo hoa đang nổ thành từng chùm , cổ họng cô vừa khô vừa rát , muốn uống nước.

  " Nước ....."

     " Khát nước rồi ? "  người đàn ông nheo mắt nhìn xuống bộ dáng nhếch nhác của cô .

" Ừm ...."
" Được , tôi giúp em giải khát . "

      Yết hầu tinh xảo của anh chuyển động lên xuống vài lần , Tiêu Cẩm Đường cởi bỏ hết chiếc váy vốn dĩ đã bị nhăn nhúm lộn xộn của cô ra , tốc độ rất nhanh dứt khoát ném hết toàn bộ thứ dư thừa trên người cô .

7 năm không gặp , cô càng thêm thành thục xinh đẹp .

   Anh hoàn toàn không có chút dịu dàng nào , niết lấy cầm cô cạy mở hàm răng cô ra , hôn xuống môi cô một cách mãnh liệt , nói là hôn ......nhưng tốt hơn nên gọi là chiếm đoạt .

     Đối phương linh hoạt chiếm giữ khoang miệng của cô, chiếc lưỡi ẩm ướt mềm mại trêu chọc đụng chạm đến giới hạn của cô , khiến nước bọt không ngừng tiết ra , căn bản không cho cô cơ hội để thở , đến nước bọt cũng không kịp nuốt xuống , hơi thở nóng hổi lần lượt phun vào chóp mũi cô , một mùi nam tính toả ra từ anh  trong không khí nóng bức , không hề khó ngửi , mà lại có phần quen thuộc .
  
     Rất giống nụ hôn trong ký ức của cô , nhưng lại cuồng nhiệt hơn anh , so với người đó lại càng biết cách .

" ngô.....~"  nụ hôn quá mãnh liệt , ép đến mức cô hô hấp dồn dập , gần như nghẹt thở , cho dù là ý thức không rõ ràng nhưng bản năng sinh tồn vẫn khiến cô dùng sức đẩy người đàn ông đang đè trên người cô ra .
  Tiêu Cẩm Đường mở mắt ra , nhìn vào khuôn mặt kìm nén đến đỏ bừng của cô , bất đắc dĩ buông cô ra .
   Cô liên tục thở ra từng ngụm khí lớn nặng nề khiến ngực cô phập phồng dữ dội , không đến mười giây , người đàn ông đã ấn tay lên vai cô , cắn mạnh vào xương quai xanh của cô.
" a....hum~"
      Vừa đau vừa ngứa , cái gặm cắn đầu tiên sau đó lại chầm chậm biến thành một nụ hôn , chóp mũi anh nhẹ nhàng ngửi mùi hương trên thân thể cô , cảm giác ngứa ngáy , tựa như chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua da thịt cô , như tơ liễu vào mùa xuân lặng lẽ chui vào trong quần áo của mình ........

     Anh phớt lờ cô , đặt tay luồn xuống phía dưới cánh tay , dùng sức nâng nửa người trên cô lên, sau đó ngậm lấy ngực cô vào miệng .
Đầu lưỡi của anh đang xoáy tròn từ từ liếm lên thứ mềm mịn trơn bóng như đậu hũ này.......
       Há miệng , bàn tay của người đàn ông trượt xuống dưới , véo vào eo cô , anh cúi người xuống hôn lên eo , rồi di chuyển đến bụng , và cả phần phía dưới ........,
   Anh đang xâm phạm mình , đây là cảm giác đầu tiên của cô , toàn thân cô mềm nhũn như ly kem sắp tan chảy  , đôi lông mi rung rẩy khó nhọc của Thẩm Lê nhẹ nhàng mở ra , anh làm đến đùi cô trở nên ngứa ngáy .

" Ngứa ~" kèm theo tiếng khóc nức nở , Thẩm Lê loạn đạp một chút , người đàn ông chậm rãi ngẩn đầu lên nuốt xuống mật ngọt bên trong phần thịt non mềm , anh liếm liếm khoé môi .
   Giọng trầm trầm mang theo chút vui sướng nói : " Được.......anh sẽ giảm ngứa cho em ."
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức , cô chỉ cảm thấy thân dưới sưng tấy , như bị thứ gì đó xé rách , sau đó không còn biết chuyện gì xảy ra nữa ....
Khi tỉnh dậy lần nữa , cô cảm thấy không gì có thể tệ hơn được nữa rồi .

   Trong lúc mơ mơ hồ hồ , cơ thể cô như muốn vỡ ra không thể ghép lại cùng nhau , đầu cũng đau nhức không ngừng , Thẩm Lê trong cơn buồn ngủ buộc mình phải mở mắt ra , sau đó liền đối mặt với một đôi mắt đen nhánh lãnh đạm .
  Đen đến mức khiến cho cô cảm thấy hình như chỉ có một ngôi sao Bắc Đẩu hiện ra sáng lên trong đêm tối ấy , cô đơn và lạnh lẽo .

  Cô hít một hơi thật sâu , theo bản năng lùi về sau , một khuôn mặt xa lạ nhưng lại quen thuộc hoàn toàn lộ ra trước mắt cô .
Xa lạ vì anh ấy thành thục hơn trước và tỏa ra khí chất lạnh lùng khắp người , trong ký ức của cô anh không có băng lãnh như vậy , quen thuộc vì đó chính là anh , với nước da trắng lạnh , khuôn mặt tinh xảo , đuôi mắt hoa đào hướng lên trên , trước sau đôi mắt hai mí hẹp dài và rộng không quá duyên dáng cũng không quá quyến rũ, , đặc biệt là nốt ruồi đen nhỏ ở bên phải sống mũi giống hệt như trong ký ức...

     Thẩm Lê nuốt xuống một ngụm nước miếng , mở miệng , không biết nên nói cái gì , trong đầu một mãnh trống rỗng , cô đã ngủ cùng anh sao ?  Xa cách nhau 7 năm gặp lại lần nữa vậy mà đã ngủ rồi ?
    Cảm giác nhớp nháp và đau nhứt truyền xuống hạ thể đã nói cho cô biết rằng , hai người đã ngủ với nhau .
     Rõ ràng đã hứa với người phụ nữ kia rằng cô sẽ không gặp anh , không dây dưa với anh , sẽ không còn quan hệ gì với anh , nhưng vẫn thất hứa rồi.........
    Quên chuyện nghèo khó đi , lòng tự trọng của cô không chỉ bị chà đạp dưới chân , mà giờ đây sự chính trực duy nhất trước mặt anh cô cũng không còn nữa...

   Tốt lắm , Thẩm Lê chà xát lên khóe môi , hít một hơi thật sâu để giữ vững vẻ tôn nghiêm đã tan vỡ của mình , bất chấp thân thể đau đớn , quay người lại đối mặt với anh .
Không khí xung quanh cô như đông cứng lại , tiếng tích tắc của đồng hồ kêu càng khiến cô lo lắng hơn , cô không thể khống chế được thân thể đang không ngừng phát run , trước đây cô vốn luôn bình tĩnh nhưng giờ lại hoảng sợ như một con thuyền gặp phải mưa lớn , một khi không cẩn thận thì sẽ rơi vào hồ nước sâu không đáy .
   Tiêu Cẩm Đường nhìn vào tấm lưng trắng nõn thon thả của cô , thân hình xinh đẹp khẽ run lên , Người đàn ông nuốt nuốt nước bọt , nhẹ nhàng khẽ thở dài , dùng đầu ngón tay nóng hổi chạm vào xương hồ điệp của cô , cả người cô theo bản năng mãnh liệt run lên một cái .

"Tiêu ..."
"Nếu em ngủ với tôi rồi , thì phải chịu trách nhiệm với tôi ."
Anh thốt ra một câu khẳng định và tuyên bố .
...........?
Thẩm Lê quay đầu lại , mái tóc dài xõa xuống vừa lúc đã che đi nửa  phần thân trên trần trụi của cô , đôi
mắt xinh đẹp ngơ ngác nhìn vào anh .

Ai ngủ với ai ?
Cô ngủ anh ?
Hay là anh ngủ với cô ?

Tác giả có lời muốn nói :

  Đây là một quyển tiểu thuyết có ngọt ngào và chua chát cẩu huyết văn , thanh mai trúc mã thanh xuân vườn trường , nếu bạn thích xem thì cứ xem nhé không thích thì đừng vào nhà mình , truyện sẽ có những đoạn hồi tưởng và tường thuật câu chuyện .
Chú ý : đừng loạn nhé 🥰

Edit & Trans : Yu Mei Er ( 余妹儿)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro