Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15. [Chovy x Deft] Sự Tương Thích_18+_

Author: illusive_hours
Edit: Pepwwppi
Warning: OCC, 18+ cân nhắc trước khi nhảy hố.


___
Notes:
•Mùa LCK Mùa Hè R2 2021

___

Jihoon đã tập thể dục được một thời gian và cho đến nay kết quả rất khả quan. Các cơ bụng bắt đầu hình thành. Cánh tay gầy guộc của cậu bắt đầu dày lên với cơ bắp. Và Jihoon vẫn tiếp tục làm như vậy nên thật tuyệt khi Gaming House của cậu có cả trung tâm thể dục bên trong. Không cần phải đi xa. Ngoài ra, cậu có thể sử dụng nó bất cứ lúc nào, chẳng hạn như ngay bây giờ.

Jihoon mở màn hình điện thoại ra xem giờ. Cách bốn giờ sáng còn năm phút nữa. Hôm nay chắc thế là đủ rồi.

"Chúng ta đi ngủ thôi!"

Cậu nói với một người khác, người đang nằm dài trên thảm tập yoga và nghịch điện thoại.

Kim Hyuk Kyu, anh cả của đội HLE. Jihoon thường rủ người khác đi tập thể dục cùng mình. Nhưng hiếm khi đối phương đồng ý dễ dàng như vậy, và lần này cũng là một trong những lần như vậy. Hyuk Kyu huyng chỉ mới tập thể dục chưa đầy ba mươi phút. Sau đó chuyển sang chỉ nằm chơi điện thoại, Jeong Jihoon biết người anh trai này đang đợi để lên giường với mình nên quyết định thế là đủ.

"Ohh!"

Người kia trả lời trong cổ họng. Những ngón tay của anh tiếp tục di chuyển trên màn hình. Jihoon chộp lấy chiếc áo sơ mi cậu đã cởi ra trước đó và khoác nó lên vai trước khi bước tới và ngồi xổm xuống cạnh người đàn ông lớn tuổi hơn.

"Thức dậy."

"Ohh"

Hyuk Kyu vừa ngồi dậy. Mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại. Jeong Jihoon, người đang chờ xem liệu người kia có đứng dậy được không, thở dài khi ngồi xuống cạnh người đàn ông lớn tuổi hơn.

Cậu không biết có gì thú vị ở chiếc điện thoại này. Tại sao đối phương lại chú ý đến nó như vậy? Jihoon chỉ có thể nhìn vào một bên mặt Hyuk Kyu. Mũi cao và có đường gờ. Đôi môi mỏng đỏ mọng và có một vết nhỏ dưới mắt trái. Đối với cậu ấy, Hyuk Kyu huyng luôn trông rất ổn. Điều gì đó ở anh ấy luôn thu hút người khác về phía anh. Và khi cậu nhận ra điều đó một lần nữa, chính cậu là người tiến lại gần hơn cho đến khi khuôn mặt anh vô cùng yêu thích chỉ cách nhau chưa đầy một inch.

"Cái gì?"

Hyuk Kyu huyng hỏi, liếc nhìn anh trước khi nhìn lại màn hình điện thoại. Bên kia đã di chuyển một khoảng cách. Nhưng Jihoon lại tiến về phía anh.

"Hãy hôn em một cái."

Hyuk Kyu cân nhắc một lúc. Họ đang ở trong Gaming House. Đó chính là điều Hyuk Kyu lo lắng về Gaming House. Đó chính là điều Hyuk Kyu lo lắng. Không phải đồng đội của anh không biết về mối quan hệ của anh với Jihoon, họ biết, nhưng dù vậy, anh vẫn có phần xấu hổ vì đây không phải là không gian cá nhân của anh để làm những việc như vậy. Nếu có ai đó nhìn thấy anh, đó sẽ là một tình huống xấu hổ. Nhưng không phải với Jeong Jihoon, cậu ấy không có biết xấu hổ.

Người nọ đưa tay sang phía bên kia. Buộc mặt anh quay vào trong để đón nhận nụ hôn. Cậu đưa lưỡi vào miệng khám phá miệng anh một cách bướng bỉnh. Hyuk Kyu không cự tuyệt, nhưng anh cũng không háo hức đáp lại. Anh để người trẻ tuổi làm theo ý mình một lúc rồi giơ tay ấn vào ngực đối phương để ngăn chặn mọi chuyện.

Jihoon miễn cưỡng lùi lại. Trước khi cậu thay đổi vị trí để ngồi sau lưng anh. Hai tay ôm lỏng lẻo quanh eo anh và cậu vùi mặt vào vai anh.

"Mặc áo sơ mi cho tử tế vào một chút."

Hyuk Kyu nhận thấy người kia vẫn để ngực trần từ nãy đến giờ.

"Ohh."

Jihoon trả lời nhưng không nói tiếp. Cậu di chuyển vị trí khuôn mặt của mình đến cổ của người trong vòng tay mình. Hôn nhẹ từ bên trái cổ sang bên phải, sau đó hôn dọc theo đường quai hàm của đối phương. Càng thấy Hyuk Kyu vẫn ở thế bị động. Điều này khiến Jeong Jihoon càng siết chặt tay hơn trước khi dùng lòng bàn tay vuốt ve bụng anh qua lớp áo thun mỏng.

"Em đang làm gì vậy?"

Hyuk Kyu nhanh chóng nắm lấy bàn tay tinh nghịch đó. Anh cố gắng vùng vẫy để người đứng sau giải thoát anh nhưng vô ích. Bởi vì anh càng vùng vẫy thì đôi cánh tay dài đó càng ôm anh chặt hơn cho đến khi anh phải buông lỏng sự kháng cự. Và thay vào đó chuyển sang sử dụng từ ngữ

"Bây giờ, em buông tay được rồi đó."

"KHÔNG Ạ!"

Không nói một lời, Jihoon luồn tay vào trong chiếc áo phông mỏng, nhân cơ hội chạm vào làn da của anh. Đôi môi khô khốc của đối phương tiếp tục bướng bỉnh hôn lên gáy anh. Hyuk Kyu lại nắm lấy tay người kia và tránh xa sự chạm vào của đôi môi đó.

"Đừng-- --người khác sẽ nhìn thấy."

"Không ai còn thức ngoài chúng ta lúc này đâu anh ơi."

Jihoon tiến về phía người đàn ông lớn tuổi. Câuh dụi mũi vào mái tóc đen cầu xin. Cánh tay khỏe mạnh của anh vẫn ôm chặt lấy cậu. Cho đến cuối cùng, Hyuk Kyu mới đồng ý đứng yên và để cậu đàn em ôm mình cho đến khi anh hài lòng. Anh có thể cảm nhận được hơi thở thoát ra khi đôi môi cong lên thành nụ cười từ người đứng sau anh. Anh thậm chí không cần phải nhìn cũng biết người kia đang vô cùng hài lòng.

Hơi nóng từ cơ thể truyền qua chiếc áo thun mỏng khiến mặt Hyuk Kyu dễ dàng đỏ bừng. Đôi môi khô khốc hôn lên sau tai anh, lướt qua làn da ửng đỏ trên má anh, trước khi trượt xuống quai hàm rồi lại quay trở lại cổ. Hyuk Kyu khẽ nghiêng mặt để người kia làm điều mình muốn.

Thấy Hyuk Kyu huyng trông thoải mái hơn, Jihoon lại bắt đầu đưa ra những yêu cầu mới. Bàn tay ấm áp của cậu vuốt ve cơ thể người ôm trước khi trượt xuống chạm vào vùng nhạy cảm qua quần anh. Người đàn ông nhỏ bé hơi giật mình trước khi nhanh chóng dừng tay lại.

"Đừng!"

Anh nói với giọng hơi run run vì không hài lòng.

"Thật thú vị."

Nhưng Jihoon vẫn mãi mãi là Jihoon: bướng bỉnh, hư hỏng và luôn tìm rắc rối để trêu chọc anh.

"Dù cho thú vị hay không, thế là đủ rồi."

Hyuk Kyu cố gắng đẩy mình ra khỏi chàng trai trẻ. Nhưng cánh tay vòng qua người anh lại kéo lưng anh lại gần ngực cậu hơn. Cả hai đôi chân mảnh khảnh cố gắng khép lại với nhau nhiều nhất có thể. Nhưng lòng bàn tay di chuyển giữa hai chân anh dường như không bị ảnh hưởng chút nào.

"Em đã kiên nhẫn trong nhiều ngày rồi!"

Jihoon nói. Giọng nói nhẹ nhàng đó mang theo sự thất vọng, giống như một đứa trẻ bị mất một món đồ chơi. Bàn tay tinh quái đang di chuyển giữa hai chân anh dừng lại. Cánh tay đang ôm lấy anh bắt đầu nới lỏng và cái đầu lộn xộn của anh gục xuống vai Kim Hyuk Kyu trước khi cậu nói câu tiếp theo.

"Em biết tình hình hiện tại của đội không tốt lắm. Bản thân em cũng buồn. Và em thực sự muốn anh, nhưng anh không chú ý đến em. Em biết anh rất mệt mỏi. Nhưng em thực sự cần anh. Chỉ cần một cái ôm là được."

Hyuk Kyu mím môi thành một đường thẳng. Anh hiểu rằng tình hình hiện tại không hề dễ dàng. Ngoài việc thi đấu và tập luyện chăm chỉ, anh thậm chí còn không quan tâm đến mối quan hệ của mình với Jihoon, nghĩ về điều đó, có những lúc anh sẽ từ chối hoặc phớt lờ đối phương một cách vô ý. Và đó có lẽ chính là lý do khiến cậu em này cảm thấy bị tổn thương và gục đầu vào vai anh mà than thở với giọng nghèn nghẹt rằng mình đã tàn nhẫn đến thế nào.

Hyuk Kyu cuối cùng cũng thở dài. Trên thực tế, anh đã mềm lòng hơn kể từ khi giọng nói nhẹ nhàng của đối phương thốt ra câu đầu tiên. Hyuk Kyu đưa tay xoa cái đầu bù xù của mình lên vai anh an ủi. Anh thấp giọng xin lỗi, cảm thấy vô cùng có lỗi. Xoay cổ sao cho sống mũi vùi vào thái dương người nhỏ tuổi nhưng cao lớn hơn kình. Bên kia đáp lại bằng cách siết chặt vòng tay.

"Làm ơn chỉ một chút thôi nhé!"

Anh nói, đưa lòng bàn tay vuốt ve bụng người trong vòng tay mình.

"Đừng làm điều đó ở phía sau, được chứ?"

"Tại sao"

"Anh vẫn chưa chuẩn bị gì cả."

Vì anh không nghĩ chuyện như thế này sẽ xảy ra. Đây cũng làGaming House. Đây là điều tồi tệ nhất.

"Anh không thể kiềm chế đến khi về kia túc xá được à?" Giọng Hyuk Kyu bị gián đoạn khi bàn tay còn lại giữa hai chân anh bắt đầu cử động trở lại.

"Ngay tại đây, em quá lười để đứng dậy và đi nơi khác."

Hyuk Kyu mím môi không đồng ý. Nhưng nếu anh từ chối, chắc chắn đối phương sẽ chỉ trích anh nhiều hơn trước. Hoặc có thể anh sẽ phải đối mặt với khuôn mặt ủ rũ trong một thời gian dàu sau đí. Cuối cùng anh đành phải nhượng bộ đứa trẻ hư hỏng:

"Tùy em."

Jihoon ngẩng đầu lên trước khi vùi sống mũi vào gò má mềm mại. Môi cậu nở một nụ cười rộng cho đến khi anh có thể nhìn thấy hai chiếc răng nanh độc đáo của đối phương. Hyuk Kyu nghe thấy tiếng cười khúc khích của đối phương chỉ có thể đặt câu hỏi liệu phải chăng anh có đang tự gây rắc rối cho mình hay không. Nhưng anh vẫn chưa tìm được câu trả lời. Một bàn tay tinh quái thò vào dưới quần anh. Giữ chặt các bộ phận nhạy cảm và di chuyển với nhịp điệu chậm rãi.

Hyuk Kyu thở dài để giảm bớt sự khó chịu của mình. Bộ ngực nhỏ của anh phập phồng khi anh hít vào thở ra. Jihoon huých phần trên bộ ngực cương cứng của cậu qua chiếc áo phông mỏng. Cố tình chà xát lớp vải của ngón tay lên phía trên ngực cho đến khi anh cảm thấy đau nhói.

"Ohh-- --đừng."

Hyuk Kyu nắm lấy cổ tay cậu em để ngăn cậu lại. Jeong Jihoon vẫn cười như thường. Bàn tay còn lại tiếp tục làm công việc của mình cho đến khi vật trong tay cậu bắt đầu cứng lại.

Jihoon đưa môi lên tai anh, trêu đùa nhẹ nhàng trước khi chiếc lưỡi ẩm ướt của cậu lướt dọc theo chiều dài khiến toàn thân anh co giật như thể có dòng điện chạy qua cơ thể. Tiếng cười và hơi thở ấm áp phả vào tai khiến ý thức của Hyuk Kyu mờ dần cho đến khi gần như không còn lại gì.

"Anh có muốn cởi quần không?"

Jihoon thì thầm. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu có sự gọn gàng và sạch sẽ.

"Umm."

Và anh đã hợp tác rất ăn ý. Jihoon kéo quần của người kia xuống và chỉ để nó quấn quanh mắt cá chân anh. Đôi chân thon lập tức nhích lại gần nhau khi không khí mát mẻ từ bên ngoài chạm vào làn da mịn màng.

"Mở chân ra."

Dùng lòng bàn tay vuốt ve đùi. Bóp thật mạnh cho đến khi vùng da trắng ửng đỏ vì nhiều bã nhờn. Phông chữ chọn từng inch mà bàn tay lướt qua. Đưa môi lên tai trêu chọc.

"Em thấy không cần phải xấu hổ đâu, hyung ơi."

Mẹ kiếp, thế này thì ai mà không xấu hổ cơ chứ? Hyuk Kyu càu nhàu trong lòng. Jihoon thích biến anh thành kẻ thua cuộc. Cậu thích nhìn phản ứng của anh khi bị trêu chọc. Và bên kia rất giỏi làm anh xấu hổ. Hyuk Kyu ngay lập tức tưởng tượng những người đứng sau anh lúc này đang vui vẻ đến thế nào. Càng để lòng bàn tay thô ráp tách rời hai chân, cậu càng cảm thấy hài lòng.

"Đợi đã, nó bẩn quá."

Jihoon nhấc chiếc áo sơ mi bừa bộn của người đàn ông kia lên. Kể cả sau khi cởi quần nhưng vì gấu áo quá dài che mất cả đùi nên Jihoon vẫn khó chịu.

"Em có muốn cởi nó ra không?"

"Không, để lại một hai miếng cũng sexy lắm đó."

Nhưng Jihoon có vẻ không muốn điều đó. Hyuk Kyu thực sự không hiểu đứa trẻ này chút nào, đành phải cúi xuống dùng miệng giữ lấy vạt áo cậu khi người trẻ tuổi ra lệnh.

Jihoon lướt ngón tay dọc theo chiều dài của anh. Ngón tay cái của anh xoa những vòng tròn mềm mại trên đầu ngón tay trước khi khum nó và di chuyển nó lên xuống một cách nhẹ nhàng. Người kia thở dài một hơi, dùng ngón tay cái xoa đầu lần nữa. Giả vờ tăng tốc độ trước khi chuyển sang tốc độ chậm, xen kẽ. Một tiếng kêu khe khẽ bị áo anh đè nén thoát ra ngoài.

Hyuk Kyu yếu ớt tựa đầu lên bờ vai trần của chàng trai trẻ. Cơ thể anh trượt xuống cho đến khi đầu anh ngang bằng với ngực. Đóng lại cho đến khi bạn có thể nghe thấy nhịp tim của người phía sau bạn. Chàng trai trẻ có vẻ khá hào hứng.

Mái tóc đen khiến Jihoon nhột nhột đến mức phải vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của anh trước khi kéo anh ngồi dậy, khiến Jihoon lại cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trên lưng người đó. Hoặc thậm chí có thể nhiều hơn trước. Anh tiến lại gần hơn cho đến khi ngửi thấy mùi xà phòng loãng phả ra từ gáy trước khi vùi mũi hít mùi hương đó vào phổi.

"Hyuk Kyu hyung ơi."

Jihoon thì thầm vào tai người đàn ông lớn tuổi. Làm chậm nhịp điệu chuyển động của tay cậu.

"Hả?"

Một giọng nói run rẩy nhẹ nhàng trả lời.

"Nhìn vào gương."

Hyuk Kyu liếc nhìn gương như Jihoon đã bảo anh. Và anh hiểu rằng không có gì quan trọng hơn việc đối phương chỉ muốn làm anh xấu hổ đến mức muốn khóc.

Nhìn thấy mình trong tư thế xấu hổ như vậy dưới vòng tay của một chàng trai cao lớn, để ngực trần làm mọi việc bằng tay không phải là điều Hyuk Kyu có thể chịu đựng được khi nhìn thấy. Hyuk Kyu quay đầu đi ngay khi nhìn thấy hình ảnh trong gương. Và anh mới nhận ra rằng Gaming House này có gương ở ba phía. Vì vậy, dù có nhìn đi đâu, Hyuk Kyu cũng chỉ nhìn thấy hình ảnh của mình và người kia.

Jihoon mỉm cười hài lòng khi thấy phản ứng của đội trưởng. Cậu biết Hyuk Kyu huyng ngại ngùng thế nào. Và trùng hợp là cậu cũng thích làm người khác xấu hổ.

Jihoon cắn nhẹ vào dái tai của người đàn ông trước mặt. Chiếc lưỡi của cậu lướt qua tai anh để trêu chọc. Tăng tốc độ chuyển động tay của cậu một lần nữa. Cố ý tập trung lăn tứ chi để cơ thể run lên trong vòng tay anh. Cậu dùng tay còn lại kéo vạt áo sơ mi mà đôi môi mỏng đang giữ của mình ra, ép anh quay người lại nhận nụ hôn.

"Khiêu dâm là tốt còn gì." Jihoon kéo ra, không quên trêu chọc và làm đối phương xấu hổ.

"Em yên lặng chút đi!"

Lòng bàn tay ấm áp của Jihoon tiếp tục làm nhiệm vụ ở phía dưới. Tương tự như vậy, bàn tay còn lại cũng đưa lên bóp nắn bộ ngực phẳng lì của anh, huých nhẹ rồi dùng ngón tay cái tinh nghịch xoa nắn phần trên ngực của anh. Và cậu mỉm cười hài lòng khi thấy mình không thể kìm được tiếng rên rỉ.

"Ohh-- --đừng."

Hyuk Kyu cố gắng phát ra giọng nói run rẩy của mình. Bên trong đầu anh trắng xóa đến nỗi tôi không thể nghĩ được gì cả. Anh không biết tại sao anh lại cảm thấy hài lòng về hành động đáng cấu hỏi của cậu. Dù không hiểu nhưng anh cũng phải thừa nhận rằng Jeong Jihoon quá hiểu rõ cơ thể mình. Cả nhịp điệu đang kéo cốt lõi của cơ thể Ngón tay trêu chọc ngực anh. Và đôi môi hôn khắp gáy tôi như muốn xoa dịu nó.

"Anh không thích điều này sao? Em nghĩ anh sẽ thích nó khi em lặp lại lần nữa. Anh đang run rẩy."

Những lời hai lưỡi này còn có ý nghĩa gì nữa? Anh không muốn thừa nhận rằng mình cảm thấy dễ chịu khi nghe những lời này từ miệng Jihoon.

"Hãy nhìn anh trong gương. Anh có thực sự muốn dừng lại không?"

Giọng nói trầm và hơi thở phả vào tai anh không giúp Hyuk Kyu bình tĩnh lại được chút nào. Đối phương càng gọi tên, cắn nhẹ vào tai thì mọi thứ càng trở nên mờ ảo.

"Ahh-- --"

"Vậy là anh không thể kìm được giọng nói của mình? Anh thích nó đến thế sao? Chẳng bao lâu nữa sẽ có người nghe thấy, anh không sợ sao?"

Hyuk Kyu đột nhiên cắn môi. Anh cố gắng lấy lại bình tĩnh. Nhưng những người ở phía sau không bao giờ hợp tác chút nào. Đối phương không ngừng trêu chọc tai và cổ của anh, còn ngón tay không ngừng huých vào phần trên ngực của anh, chơi đùa như một món đồ chơi.

"Anh không thể chịu đựng được nữa."

"Đây không phải là tất cả những gì anh có thể xử lý sao?"

"Huh! Jihoon ơi."

Hyuk Kyu nhắm mắt lại. Khuôn mặt anh ngẩng lên vì xúc động. Đôi môi mỏng mở ra để hít không khí vào phổi. Mười ngón tay bám vào cánh tay nhau như một chiếc mỏ neo. Đào móng tay của anh xuống để giải phóng cảm giác hồi hộp. Hét lên tên Jihoon liên tục trong khi lắc hông để đáp lại niềm đam mê.

Bởi vì Hyuk Kyu ở gần cơ thể Jihoon. Vì vậy, khi người trong vòng tay di chuyển Điều này khiến cho thứ gì đó dưới quần của anh cọ xát đến mức đau nhức.

"Yên nào."

Jihoon kiên nhẫn hạ giọng. Cậu siết chặt vòng eo của người kia. Cậu ôm nhẹ để giữ Hyuk Kyu hyung đứng yên.

Chàng trai trẻ di chuyển tay lên xuống nhanh chóng, đáp ứng nhu cầu của Hyuk Kyu. và toàn bộ cơ thể anh ta co giật trước khi thả ra. Hầu hết nó đều dính trên tay Jihoon. Một phần của nó đã bị vấy bẩn trên áo và bụng của anh ấy. Hyuk Kyu thở hổn hển. Hãy để cả hai cánh tay rơi yếu ớt sang hai bên.

Jihoon đưa tay liếm vết nước trên tay. Nhưng anh trai anh có vẻ không thích anh cho lắm.

"Em làm cái quái gì thế?! Nó thật sự rất bẩn!"

Anh nắm lấy tay của cậu em nhỏ hơn.

"Chà, chẳng có gì để lau cả. Em nên làm gì đây?"

Jihoon thực sự đã tưởng tượng ra phản ứng của anh trai mình theo nhiều cách khác nhau, nhưng điều cậu muốn nhìn thấy nhất chính là hình ảnh hai má tròn trịa đỏ bừng vì xấu hổ.

"Áo sơ mi của em đâu?"

Jihoon quay đầu lại nhìn chiếc áo mà cậu đã cởi ra trước khi xảy ra sự việc:

"Em không muốn nó, lần sau em sẽ liếm lại chiếc áo của anh."

Mặt Hyuk Kyu thậm chí còn đỏ hơn trước. Đỏ đến mức lan sang cả hai tai

Jihoon nở một nụ cười, để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ đầy hài lòng. Cố tình thì thầm vào tai bạn với giọng van xin:

"Hyuk Kyu huyng ơi, em muốn nhét nó vào trong anh."

"Không, anh đã bảo là anh chưa chuẩn bị mà."

Hyuk Kyu nghiêm khắc phủ nhận. Quá khó để chuẩn bị cho những điều này. Nhưng khi cảm thấy có vật gì đó cứng chọc vào lưng mình, anh lại có phần tốt bụng.

"Chỉ dùng tay của anh thôi đấy!"

"Miệng cơ."

Jihoon mặc cả, cậu ôm chặt Hyuk Kyu huyng, đôi môi ẩm ướt vẫn không ngừng hôn lên gáy anh.

Hyuk Kyu cân nhắc một lúc, trước khi anh gật đầu.

"Được thôi, nhưng không phải ở đây."

"Phải!!!"

Jihoon sau đó thả Hyuk Kyu ra.

Ngay khi Hyuk Kyu mặc quần xong, Jihoon đã nắm lấy tay anh và kéo anh lên tầng ba của tòa nhà. Đối phương thậm chí còn chưa mặc áo sơ mi. Jihoon chỉ khoác áo lên vai. Chân dài vội vàng bước lên cầu thang. Khi bước vào phòng tắm Jihoon nhanh chóng đóng cửa lại, và ngay lập tức đẩy anh vào tường. Người kia đặt đôi môi ẩm ướt của mình lên cùng bộ phận trên cơ thể cậu. Đưa lưỡi của anh khám phá khoang miệng một cách bướng bỉnh. Jihoon lùi ra trước khi ấn vai anh quỳ xuống đất.

"Em có muốn mặc một chiếc áo sơ mi đẹp trước khi làm không?"

Hyuk Kyu thờ ơ ngước nhìn người đã ném chiếc áo sơ mi của mình qua bồn rửa.

"Cứ làm đi."

Jihoon bác bỏ trước khi kéo quần xuống để lộ ra phần cốt lõi bị kích thích từ các hoạt động trong quá khứ.

Hyuk Kyu trợn mắt. Anh đỡ trục của chàng trai trẻ trước khi từ từ đưa nó vào miệng, từ từ đẩy vào sâu hơn cho đến khi toàn bộ chiều dài của lõi cứng của người đàn ông kia nằm trong miệng anh ta.

Jihoon đặt một tay lên đầu Hyuk Kyu. Từ từ di chuyển phần dưới của anh ra ngoài và đẩy nó vào lại nhiều lần, thở hổn hển mỗi khi người bên dưới cậu dùng lưỡi đẩy vào trục của họ. Bàn tay đặt trên đầu người bên dưới bắt đầu ra vào một cách mạnh mẽ.

"Ugh!"

Jihoon thọc sâu hơn trước, khiến Hyuk Kyu nghẹt thở. Anh vội vàng đẩy người phía trên ra nhưng vô ích. Hyuk Kyu nhắm chặt mắt trong đau đớn. Cho đến khi Jihoon rút lui.

"Nghẹt thở?"

Hyuk Kyu không quan tâm đến câu hỏi của người khác. Anh ho ngay khi được tự do. Mu bàn tay anh đưa lên lau đi vết nước bọt trên cằm.

"Có phải là lâu quá anh không lmf nên quên mất cách rồi không?"

Jihoon tiếp tục trêu chọc anh.

"Có lẽ vậy."

Hyuk Kyu thờ ơ trả lời. Anh đã quen với sự trêu chọc của đứa trẻ này.

"Giờ giải lao kết thúc rồi, Kim Hyuk Kyu ơi."

Jihoon vỗ nhẹ vào má Hyuk Kyu vài lần, khiến những người bên dưới lại trợn mắt nhìn cậu. Nhưng cuối cùng, anh cũng mở miệng và chấp nhận.

Hyuk Kyu ngậm miệng lại, từ từ đưa vào hết rồi lại rút ra, xen kẽ với việc liếm nhẹ đầu lưỡi khiến người phía trên hưng phấn đến mức phải hít một hơi. Người đàn ông trẻ hơn trước tiên sẽ bắt gặp những ánh mắt đang nhìn anh Jihoon lè lưỡi và liếm môi. Đôi mắt đen lộ rõ ​​dục vọng không che giấu. Hyuk Kyu tăng tốc độ theo ý muốn của người kia. May là lần này anh không bị nghẹn khi Jihoon đập hông đáp lại liên tục. Có thể nghe thấy âm thanh của chất lỏng trong miệng anh, hòa lẫn với giọng khàn khàn của những người phía trên đang gọi tên anh trong hạnh phúc.

"Hyuk Kyu huyng, xong rồi."

Jihoon ra vào thêm vài lần nữa trước khi Hyuk Kyu cảm thấy chất lỏng chảy vào miệng mình. Nó không ngon chút nào. Hyuk Kyu không biết làm sao người kia có thể chịu nổi khi ăn nó. Người đỡ đầu rút người ra và mỉm cười hài lòng khi thấy anh đã nuốt từng giọt nước tình yêu của cậu.

"Ăn ngon không?"

Jihoon dùng ngón tay cái lau đi vết bẩn trên má và cằm anh trai, trêu chọc hỏi.

"Không hề nhé."

Hyuk Kyu gạt tay người kia ra và đứng thẳng dậy. Anh với lấy chiếc khăn giấy lau tay và miệng trong khi Jihoon đứng trước mặt nhìn anh.

"Nhưng em đã ăn rất ngon."

"Thế, em có hài lòng không?"

"Rất."

Jihoon mặc quần vào. Tay áo dài chộp lấy chiếc áo sơ mi treo trên bồn rửa và mặc lại.

Ai có thể ngờ rằng chỉ cần mặc áo sơ mi của một cậu bé mà trông cậu lại có thể đẹp đến thế? Và trước khi Hyuk Kyu nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào người đối diện không ngừng nghỉ thì người đứng trước mặt đã mỉm cười chào đón anh.

"Anh đang nhìn cái gì vậy? Anh có thích nó không?"

Hyuk Kyu ngoảnh mặt đi và một cánh tay nhỏ được đưa lên che mặt để che đi đôi má đỏ bừng của anh. Nghe Jihoon cười vui vẻ càng khiến anh xấu hổ hơn, cho đến khi cuối cùng anh quyết định bỏ chạy.

"Anh sẽ rời đi trước."

"Em từ chối đó!"

Jihoon nhanh chóng trả lời. Đối phương nắm lấy tay Hyuk Kyu và giữ nó trong tay cậu trước khi mở cửa phòng tắm và bước ra ngoài mà không hề để ý.

Và họ dừng lại khi thấy trước mặt họ là Hyosung, người đã dừng lại sau khi nhìn thấy anh và Jihoon cùng nhau bước ra khỏi phòng tắm. Hyuk Kyu muốn xâm nhập vào vùng đất và trốn thoát để biết cách sống sót. Nhưng chàng trai trẻ bên cạnh dường như không hiểu gì, thậm chí còn chào Hyosung bằng tiếng Nhật 'Ohayo', Hyuk Kyu chỉ có thể đưa tay lên che mặt. Trong khi đó, Hyosung đã cứng như đá rồi. Jihoon bế anh về phòng rồi kéo anh xuống như chưa có chuyện gì xảy ra.

'Mặt nhóc đúng là chẳng giện lên nét xấu hổ nào đó, Jeong Jihoon à!!!"

___e.n.d___

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang đi bất kì nơi đâu!

Link gốc: https://archiveofourown.org/works/42019833

Tui iu ChoDeft🫰🫰🫰🫰🫰🫰🫰

Nay mùng 5 Tết á cạ nhà và... Happy Valentine's day🧸✨🎀

Sốp thì chx có ghệ, có ke ChoDeft vs mấy cp khác là quá đủ cho 1 ngày😘😘

Ê mà hồi HLE21 Bíbo có múi phải hơm taaaaa🥰🥰cần ảnh làm bằng chứng gấp
___
Pepwwppi
14.02.24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro