Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Chú là cây ATM hả?

- Vợ, chiều đi xem phim cùng anh.

- Không

- 2 tiếng xem phim, 1 vạn?

- Mấy giờ đi???

Vừa được xem phim free, vừa có tiền, tất nhiên cô không ngu mà từ chối.
...

- Vợ, chiều làm cơm đưa đến tập đoàn anh.

- Không

- 1 vạn

- Oke, thành giao.

Làm một hộp cơm mà được 1 vạn, quá đơn giản!
...

- Vợ, tối nay về ăn cơm với gia đình tôi, lần này 5 vạn.

"..."

- Được.

...

Cô - Sở An Nhiên, là một cô gái yêu tiền điển hình.

Còn hắn - Trịnh Hàm, là chồng trên danh nghĩa của cô, cũng là một cây ATM vô thời hạn.

Cô làm điều hắn muốn, hắn cho cô tiền.

Sở An Nhiên biết, Trịnh Hàm yêu cô, thật lòng yêu cô. Thế nhưng cái cô yêu là tự do, là tiền bạc, là những năm tháng mua sắm không cần nhìn giá, là những mẫu váy mới nhất, là những căn hộ sa hoa.

Hắn luôn đối với Sở An Nhiên ôn nhu, chiều chuộng, mặc cho cô tiêu xài thoải mái. Không có sự cho phép thì tuyệt đối không đụng vào cô.

Nói cảm động không? Thật tâm là có.

Nói rung động không? Cũng có một chút.

Nhưng chính giây phút Sở An Nhiên nhận ra tình cảm của mình dành cho Trịnh Hàm, cô phát hiện....

Mình chỉ là thế thân.
...

Hắn uống say trở về nhà.

Tối đó, cô giao thứ quý giá nhất của đời con gái cho hắn. Trong lúc triền miên, cái tên Trịnh Hàm luôn miệng gọi, lại là Tô Liên.

- Tô Liên. Tô Liên. Tô Liên......

Sở An Nhiên cực kì căm ghét cái tên này.

Căn phòng duy nhất trong biệt thự mà Trịnh Hàm không cho cô bước vào, cư nhiên lại treo đầy ảnh hai người họ...Tô Liên...Cô gái này thật xinh đẹp, giống như một đóa sen trắng thuần khiết...

Lại có nét giống cô.

Ra là vậy...

Cuối cùng, cô đã hiểu rồi!

Vốn dĩ từ đầu, cô chỉ yêu tiền của hắn cơ mà? Sao giờ tim lại đau như thế?

Tiền? Phải, cô yêu tiền, cô chỉ cần tiền.

Vậy thì nên sớm rời đi thôi...

...

Vài tháng sau, Sở An Nhiên biết mình mang thai.

Trong đêm mưa bão, cô lén mang đi chiếc thẻ vàng chứa một nửa gia tài của hắn.

- Dù sao mình và đứa bé đều cần sống sung túc mà. Cầm tiền đi, cũng chẳng có gì sai cả!

...

5 năm sau, tại thành phố phồn hoa - Paris

- Má mi, hôm nay chúng ta tiêu bao nhiêu tiền vậy?

- Con cứ thoải mái nha. Thứ mẹ con có nhiều nhất, chính là tiền.

Chợt, một giọng nói lạnh băng vang lên từ đằng sau, khiến cô giật mình

- Em giỏi lắm! Mang tiền còn mang cả con tôi theo? Sống với tôi em thiếu thốn quá hả?

- Trịnh...Trịnh Hàm?

- Chú là ai vậy? _ Tiếng bé con non nớt vang lên.

Trịnh Hàm nhìn xuống cô bé có đến chín phần giống mình kia, bàn tay dịu dàng chạm vào má bé, khẽ vuốt ve

- Ta là cha con.

- Cha? Mẹ tôi nói cha tôi là cây ATM mà. Chú là cây ATM hả? Tôi tưởng cây ATM phải hình chữ nhật chứ?

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #boss