Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot

"Riri. Ngươi đã bị kết án vì vi phạm điều cấm kỵ lớn nhất."

Riri chỉ mỉm cười. Cậu đã dự trước điều này.

Bản án đã đến. Phần còn lại của cuộc đời cậu sẽ được quyết định trong vài phút tới.

Riri nhìn cử toạ phiên toà của mình mà không dời mắt.

Một phần trong cậu đã mong đợi một bồi thẩm đoàn thực sự, dù nó có vô dụng đến đâu. Nhưng cậu đã được tuyên án riêng, chỉ có chủ tọa phiên tòa trước mặt cậu và công ty đứng đối cậu, ghim những ánh mắt sắc như lưỡi dao vào cậu phù thủy, người trước đây từng là nhân viên gương mẫu và được khen ngợi nhất của họ. Kỷ lục hoàn hảo sáng bóng đó giờ chẳng còn bao giá trị. Một người mới đi cùng với các quản lý của công ty, có thể thấy được đó là người thay thế cậu ấy.

"Ngươi đã vi phạm luật thiêng liêng nhất của phù thủy-sử dụng phép thuật của mình vì lợi ích cá nhân."

"À... chà, đó là..." Riri bồn chồn và cười ngượng ngùng, gãi gáy, gõ nhẹ lên đỉnh đầu. "Ehehe, bleh."

Cậu ấy đã vi phạm cũng kha khá. Tất cả những cuộc hẹn hò riêng và những khoảnh khắc vui vẻ ấy.

Xóa ký ức của kẻ theo dõi chỉ là kết thúc của mọi thứ-nỗ lực cuối cùng của cậu.

Cậu biết họ đang chờ xem sự sụp đổ của mình, chờ bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy cậu đang run sợ trong hối hận. Nhưng cậu sẽ không để họ được thỏa mãn. Trong những nếp gấp của chiếc áo choàng, cậu từ từ cuộn những ngón tay của mình thành nắm đấm. Cậu ấy sẽ không cho họ thấy bất cứ thứ gì. Không run rẩy, không sợ hãi. Bất kể kết quả ra sao, cậu sẽ đối mặt với điều này mà không hối tiếc. Cậu ấy cũng đã rất sợ hãi, vẫn vậy, nhưng họ sẽ không bao giờ nhìn thấy điều đó.

"Có lời bào chữa nào không?" Thẩm phán nhắc nhở.

Riri nháy mắt tinh nghịch. "Bất cứ điều gì để bảo vệ Anzu-chan của tui~♡"

Tiếng búa đập, sắc và to, vang vọng bên tai anh. Người phù thủy non nớt giật nảy mình khi nghe thấy âm thanh đó. "Ngươi chỉ được phép sử dụng phép thuật để làm cho đối tượng của mình yêu các mục tiêu," thẩm phán nói. "Hết lần này đến lần khác, ngươi đã sử dụng nó vì lý do cá nhân cho chính mình."

"Um—C-cảm xúc của cậu đối với con người đó là gì?" Người mới bắt đầu ngại ngùng. "Có vẻ... thực sự không chuyên nghiệp."

Đó là câu hỏi duy nhất khiến Riri mất cảnh giác.

Trong một khoảnh khắc hiếm hoi, nụ cười giả tạo của Riri biến thành một thứ gì đó dịu dàng hơn, và cậu ấy đặt tay lên trái tim mà cậu không biết là mình có. Bởi vì, đây là cảm giác mà cậu đã hình thành như một con người trong suốt những tháng qua.

"Kate," một trong những người quản lý nhắc nhở, và phù thủy trẻ tránh đi. Không ai ở đó muốn nghe xác nhận điều này thành tiếng.

"X-xin lỗi," cô ré lên.

Thẩm phán cau mày. "Bạn nên đối mặt với hình phạt tồi tệ nhất có thể cho việc này."

Nụ cười giả tạo của Riri trở lại. Riri vốn biết rằng cái chết là hình phạt duy nhất cho những vi phạm đó. Và cậu đã sẵn sàng.

"Tuy nhiên, vì ngươi là một phù thủy gương mẫu, những người quản lý của ngươi đã bào chữa có lợi cho ngươi và chúng ta thấy phù hợp để đưa ra một bản án nhẹ hơn cho ngươi. Ngươi sẽ bị kết án lao động chân tay trong ngục tối cho đến hết đời."

Lần thứ hai, Riri cảm thấy ngạc nhiên. Mặc dù cậu cho rằng mình đã có thể lường trước được. Việc thực hiện sẽ quá công khai và công ty rõ ràng không muốn có bất kỳ thông tin mới nào về việc rò rỉ này. Chà, Riri có thể sống với điều đó.

"Và," thẩm phán tiếp tục. "ngươi sẽ không bao giờ được phép trở lại thế giới con người."

Riri sững lại.

Tiếng cô hét vào mặt cậu.

Nỗi đau nhức nhối của những cú đấm và những cú khoá cổ của cô ấy.

Hương vị trà sữa trân châu đầu tiên của Riri.

Riri run rẩy. Sống mà không có điều đó còn khó chịu hơn cả cái chết.

Nhưng nó vẫn ổn. Cô luôn muốn Riri biến mất. Cô ấy sẽ đạt được điều ước của mình, và hơn thế nữa, cô ấy sẽ được an toàn. Anzu sẽ chỉ là—

"—Chờ một chút! Một điều nữa!" Riri tuyên bố.

Người quản lý biểu hiện như muốn nói: "Đây không phải là một cuộc thương lượng—"

"Ngài đang cố giữ bí mật chuyện này đúng không? Tôi sẽ réo lên! Tôi sẽ hót như một chú chim! Tôi sẽ kể cho mọi người về vụ bê bối của công ty này! Mấy người sẽ tiêu đời nếu tôi làm thế~☆"

Những người khác trong phòng đều nổi giận. "...Bạn muốn gì?"

"Tôi muốn ngài trả lại cho Anzu-chan mọi thứ. Sô cô la, trò chơi của cô ấy, con mèo của cô ấy. Những nhu cầu thiết yếu của cô ấy. Sau đó, tôi sẽ chấp nhận điều này, và bất kỳ hình phạt nào, ngài ban cho tôi. Bất cứ thứ gì. Chỉ cần trả lại Anzu những thứ cô muốn."

Điều đó sẽ thay cho một lời tạm biệt chính thức.

Quan toà và những người quản lý đã thảo luận về nó, nhưng Kate chỉ tò mò tiến lại gần.

"...Tại sao bạn lại đi xa như vậy cho một con người?" Kate rụt rè lên tiếng.

Riri chỉ cười nhẹ. "Tôi đã nói rồi. Bất cứ điều gì cho Anzu-chan."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro