Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Ham muốn

Chào mọi người. Đã lâu rồi tôi không update các chương mới. Thật sự thì dạo này, tôi rất bận, công việc áp lực và thời gian không hợp lý. Tôi đã rất cố gắng để đưa ra một ý tưởng mới, nhưng chưa thể hoàn thành cho đến hôm nay. Và đây là chương tôi viết về hiện tại. Cuối cùng tôi thành thật gửi lời xin lỗi đến các bạn

Cảnh báo: có nội dung người lớn ở cuối chương, dù không hoàn toàn.

Đôi mắt oải hương hé mở nhìn vào không gian trước mắt. Ánh sáng mờ mịt không giúp được gì nhiều cho tầm nhìn gần như trắng xóa của cô ấy. Mùi thuốc thử trùng của bệnh viện và một số thiết bị y tế cao cấp mà Hinata có thể xác định được khi nghiêng đầu sang bên trái. Cô bắt gặp hình dáng của một người đàn ông cao lớn đứng khoanh tay bên cửa sổ. Mái tóc dài màu nâu cột thấp phía dưới. Khuôn mặt điềm đạm không biểu lộ cảm xúc như thường lệ. Thỉnh thoảng anh cau mày khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong mặt kính. Biểu cảm mà Neji thường làm khi suy nghĩ đến một cái gì đó. Hinata đã gần như nhảy ra khỏi giường để ôm chầm lấy anh nếu như không phải cơ thể cô quá yếu ớt. Bất ngờ. Chắc chắn. Hạnh phúc, hiển nhiên. Và có một chút hoang mang. Sự kiện trước đó khi cô ấy rơi vào tòa lâu đài kinh dị đó. Gặp người đàn ông điển trai nhưng ám ảnh đó. Hay thậm chí, điều cuối cùng cô ghi nhớ đó là cô đã ngất đi sau khi tháo sợi dây treo trên cổ hắn ta. Và sau đó cô ở đây, trong bệnh viện, nằm trên giường bệnh, mặc đồ bệnh nhân. Trong tình trạng ốm yếu thê thảm. Hinata không chắc liệu mình có bị bệnh tâm lý hoang tưởng hay cô lại mơ một giấc mơ khủng khiếp nào nữa. Nhưng thực sự lần này nó đã làm cô ấy kinh hãi đến tột độ. Nếu đó là một thông điệp nào đó muốn ám chỉ với cô ấy rằng đừng lại gần nơi quỷ quái đó nữa, thì Hinata chắc chắn cô sẽ nghe theo. Cô không bao giờ liều lĩnh như vậy một lần nào nữa.

Quay trở lại với anh họ của mình. Cô không còn cách nào khác ngoài ho nhẹ vài cái sau đó nói một cái gì đó thu hút sự chú ý với Neji.

- Nii-san

Đôi vai rộng của Neji căng lên một cách kì lạ. Ngay lập tức quay người lại, đôi mắt trắng đặc trưng của Hyuga rơi vào hình dạng cô gái nhỏ nhắn đang co ro trên giường bệnh. Trong vòng một phút. anh lập tức đi về phía cô với tốc độ nhanh chóng. nét mặt điềm đạm trước đó trở nên méo mó hơn bình thường nhưng một cái nhìn cũng đủ biết anh đang lo lắng. Di chuyển lên ngồi ở mép cuối tấm nệm trắng, ngồi đối diện với Hinata. Anh nắm lấy hai vai cô nhẹ nhàng nhất có thể. Đưa cô vào một cái ôm ấm áp.

- Hinata! Em tỉnh rồi.- vòng tay Neji siết chặt hơn như thể anh muốn truyền tải sự quan tâm của mình dành cho cô ấy. Hít một hơi thật sâu để không khí tràn vào lá phổi, anh không biết nói gì ngoài sự nhẹ nhõm mà mình cảm thấy khi biết Hinata đã an toàn.- Anh gần như lên cơn đau tim khi nghe tin em nhập viện.

Mỉm cười dịu dàng, cô di chuyển bàn tay xoa vòng tròn vào lưng Neji, như một hành động trấn an rằng cô không sao. Tận hưởng cảm giác hạnh phúc ngập tràn sau bao nhiêu ngàytháng xa cách, cuối cùng anh cũng quay về thăm cô. Mặc dù hoàn cảnh có hơi ngặt nghẽo một chút. Nhưng nó vẫn tốt, và Hinata không có gì phải phàn nàn về điều này.

- Xin lỗi nii-san.- mím đôi môi nhợt nhợt, một cảm giác tội lỗi dâng trào trong lồng ngực Hinata. Cô không bao giờ muốn người thân của mình phải lo lắng như thế này. Đặc biệt là Neji, anh ấy đã luôn bảo vệ cô ấy từ khi còn là một đứa trẻ, cho đến bây giờ vẫn như vậy. Dù cô đã lớn, và có đôi lần, Hinata muốn khẳng định với anh rằng cô vẫn ổn, đã trưởng thành và có đủ khả năng để chăm sóc tốt cho bản thân cô ấy. Nhưng mọi thứ đang diễn ra trước mắt Hinata chỉ chứng minh một điều rằng, cô chỉ làm cho nó trở nên rắc rối hơn.

Buông lỏng cánh tay ra. Neji ôm lấy hai bên má hốc hác của Hinata. Với ánh mắt hơi nheo lại, anh vuốt phần tóc mái che khuất vùng trán ấm nóng sang một bên. Quan sát khuôn mặt Hinata một cách cẩn thận.

- Em ổn chứ ? Em có vẻ gầy đi so với lần cuối chúng ta gặp nhau. Bác sĩ đã nói với anh, em bị kiệt sức do tình trạng sinh hoạt không hợp lí. Có phải việc học quá áp lực không ?

- Em ổn Nii-san!.-cô ậm ừ, làm khuôn mặt hối lỗi, dựa vào cái cách hơi ấm của bàn tay Neji lướt nhẹ trên khuôn mặt cô. Hinata đã nhớ nó biết bao nhiêu. Tiếp tục như vậy cho đến một lúc, cô mở đôi mắt to tròn của mình ra, để những lời thật lòng thoát khỏi môi. - chỉ là gần đây em thường xuyên gặp một số cơn ác mộng tồi tệ. Sẽ qua nhanh thôi. Mọi thứ với em vẫn ổn. Nên không sao đâu nii-san, anh đừng lo lắng.

- Ác mộng ? Như thế nào ? Em lại mơ thấy dì Hikari ?.- vẻ mặt của Neji càng trở nên khó coi hơn, nếu không muốn nói là anh ấy có thể muốn làm một cái gì đó có sức mạnh siêu nhiên để sua đuổi những giấc mơ ra khỏi Hinata. Cô gần như đã cười khúc khích với ý nghĩ đó. Đôi lúc Neji hơi điên rồ một chút theo như cách nghĩ của một số người. Và không ngoài trừ Hinata.

- Không nii-san. Nó không phải về bà ấy. Nó chỉ là một số giấc mơ...- hơi nhíu mày, Hinata bặm môi một lần nữa, cố gắng tìm kiếm từ ngữ thích hợp để hoàn thành câu nói của mình.- ừm một số giấc mơ khó hiểu.

Với cái nhìn chằm chằm mà Neji hướng về cô, một bên mày của anh ấy nhướng lên. Hành động thay lời nói, thực tế là cô biết quá rõ Neji đang muốn đọc cô ấy. Hay chỉ đơn giản hơn là anh đang cố gắng hiểu xem cô muốn nói tới ý nghĩ khó hiểu là gì. Thở dài, cô quyết định chuyển sang một chủ đề khác. Dễ chịu hơn. Nếu không Neji vẫn sẽ tiếp tục truy hỏi, hỏi cho đến khi anh ấy hài lòng mới thôi. Và Hinata không muốn khoảng thời gian tuyệt vời này trôi qua theo cách vô nghĩa như vậy.

- Nii-san, em hoàn toàn ổn! Vì vậy đừng để nó làm phiền anh. Được không ?.- đặt tay lên vai Neji. Cô dùng ánh mắt kiên định nhất mà mình có được, nhìn anh ấy với vẻ chắc chắn. Neji không còn cách nào khác ngoài miễn cưỡng gật đầu. Ngậm lại một cảm giác bực bội trên đầu lưỡi. Biết mình đã cố gắng phần nào thuyết phục được Neji. Mỉm cười ngọt ngào, cô đặt tay lên tay anh, nắm lấy chúng sau đó nói nhẹ nhàng.- mừng anh về nhà nii-san, em đã rất nhớ anh.

Nhếch môi, Neji kéo cô vào một cái ôm khác, khuôn mặt anh áp sát vào đỉnh đầu cô, tận hưởng mùi dầu gội dịu nhẹ của hoa oải hương thanh mát. Thở phào nhẹ nhõm, gần như anh đã lấy lại được tâm lý ổn định ban đầu. Đưa tay vuốt một ít tóc sau lưng Hinata, anh nói với giọng trầm thấp nhưng đầy cảm xúc yêu thương.- anh cũng vậy Hinata.

                                      XXXXXXXXX

Màn đêm buông xuống, cửa sổ hơi hé mở. Tấm rèm lay nhẹ theo chuyển động của gió, thỉnh thoảng mảnh vải bay cao hơn, tách ra để lộ khung cảnh bầu trời đầy sao và ánh trăng chiếu rọi ở bên ngoài vào căn phòng tối om tĩnh lặng. Sau khi gặp lại Neji, hai anh em liên tục nói về một số câu chuyện thú vị diễn ra hằng ngày. Hinata không thể ngừng cười khúc khích khi Neji kể về trợ lý kiêm tài xế riêng của anh ấy. Rock Lee, người đàn ông mà cô đã có cơ hội được giao tiếp vài lần. Anh ấy chứa đầy nhiệt huyết và sống tình cảm. Cô thấy Lee thật sự rất thú vị, theo cách này hay cách khác. Nhưng Neji thì ngược lại, anh ấy luôn luôn phàn nàn trợ lý của mình quá lố lăng, hoặc chế giễu rằng Lee giống như một vị thần giàu cảm xúc. Không ai có thể đánh bại anh ấy về câu cửa miệng "tuổi trẻ"nhảm nhí.

Hinata nói về một số thứ vụn vắt diễn ra xung quanh cô ấy ở trường đại học. Không có gì nhiều, nhưng cô vẫn muốn thể hiện với Neji rằng, anh luôn là người cô ấy chia sẻ và tin tưởng nhiều nhất. Điều duy nhất Hinata giữ kín trong lòng mình đó là, câu chuyện quái gở về lâu đài bị ma ám. Có thể cho là như vậy. Đã có rất nhiều cảnh báo xung quanh cô. Và Hinata vẫn còn cảm giác run lẩy bẩy khi nghĩ đến cảnh tượng cô đặt chân đến đó. Không thể diễn tả nổi, cô đã nhẹ nhõm như thế nào khi mở mắt ra thấy mình nằm ở bệnh viện, nơi đầy ắp những con người tồn tại và một người anh họ tuyệt vời cô quá mong mỏi. Đáng buồn thay, anh ấy chỉ ở lại được vài tiếng, sau đó rời đến công ty để bàn chuyện riêng với cha cô. Trước khi đi anh không quên nói lời tạm biệt và kèm theo một cái hôn nhẹ trên má. Hứa hẹn rằng ngày mai anh lại đến.

Khi một bác sĩ đến và kiểm tra tình trạng của cô ấy. Hinata đã yêu cầu được xuất viện và về căn hộ ngay trong ngày. Nhưng người phụ nữ nghiêm nghị từ chối cô, bà ấy khẳng định cô vẫn cần phải nghỉ ngơi một cách hợp lý và chỉ cần Hinata chịu ở lại thêm hai ngày nữa. Cô ấy có thể khỏe mạnh xuất viện. Không còn cách nào khác Hinata đành gật đầu đồng ý. Cô cảm thấy tiếc nuối khi không thể đến trường gặp lại bạn bè hay tham gia những lớp học và một số bài giảng hữu ích trong hai ngày tới. Nó sẽ tẻ nhạt rất nhiều khi nằm ở đây, đối diện với bốn bức tường trơn bóng.

Bằng một cách nào đó, Hinata luôn có cảm giác như có một cặp mắt đen láy đang chĩa về phía mình. Cô không biết nhưng căn phòng này chỉ có một mình cô. Một phòng vệ sinh nhỏ ở gần cửa ra vào, một chiếc tủ vừa phải đựng vật dụng cá nhân bên cạnh chiếc giường đơn cô đang nằm. Có một ấm nước cách thủy và vài cái ly thủy tinh. Ngoài ra không có gì đặc biệt. Nhưng kì lạ là mỗi khi Hinata cảm nhận được một sự hiện diện nào đó ngay bên cạnh mình. Cô sẽ ngay lập tức cảnh giác quay người lại để xem xét. Nhưng nó giống như một luồng không khí hắc ám nào đó. Biến mất nhanh chóng như lúc vừa mới xuất hiện. Điều này làm cô ớn lạnh và không khỏi bàng hoàng.

Lăn người qua lại trên giường bệnh. Để tấm ga trải giường treo lơ lửng ở nửa thân dưới. Với tư thế dang tay ở hai bên, thở dài chán nản vì không thể chợp mắt được. Nhìn chằm chằm lên trần nhà không màu sắc, một ý tưởng nảy ra trong đầu cô. Việc đếm cừu trong lúc này thì sao ? Đó là giải pháp thôi miên hiệu quả nhất mà Hinata có thể áp dụng ngay bây giờ. Dù có thể hơi trẻ con so với lứa tuổi của cô ấy, nhưng ít nhất vẫn tốt hơn việc ngồi dậy và đi lững thững như một bóng ma trong căn phòng trống rỗng nhạt nhẽo. Ánh mắt không rời khỏi vị trí cũ. Lẩm bẩm những con số theo thứ tự, hình dung ra đó là đàn cừu trắng với lông tơ mượt và dày nằm rải rác trên trần nhà. Việc giải trí như vậy không kéo dài lâu quá mười phút. Trước khi Hinata hoàn thành con số thứ một trăm và ngủ thiếp đi mà không hề hay biết.

XXXXXXXXXXXXX

Vòng tay rắn chắc choàng qua eo cô. Ôm lấy thân hình nhỏ bé của Hinata như một vật sở hữu. Cô có thể cảm nhận được, trọng lượng cơ thể đang nằm bên cạnh mình. Hơi thở lạnh lẽo thả vào cổ cô, khiến Hinata không khỏi rùng mình. Bàn tay chai sạn chạm vào những phần nhạy cảm trên khắp con người cô ấy. Từ bả vai đến xương quai xanh sau đó di chuyển đến phần bụng phẳng lì. Và tiếp theo đi xuống đùi dưới của cô ấy thông qua lớp vải quần áo. Xoa bóp qua lại như một món đồ chơi cần nhạo nặn nhẹ nhàng. Hinata đã cố gắng cử động, cô không biết cảm giác này là gì. Nhưng chắc chắn, cô biết người đàn ông này muốn dở trò biến thái với cô ấy. Đôi mắt oải hương mở chừng chừng, từng giọt nước mắt đe dọa sẽ trào ra khi cô bất lực phản kháng. Không cử động được, tay chân cô ấy, ngay cả đôi môi thâm tím cũng không thoát ra được tiếng nức nở nào. Một sức nặng ngàn cân như đè lên cả cơ thể lẫn tâm hồn đang tan chảy của Hinata. Cảm thấy nhục nhã, cô nuốt cục nghẹn vào bên trong, để dòng nước nóng hổi chảy khỏi khóe mắt. Hàm cô gần như đông cứng khi liên tục muốn nguyền rủa người đàn ông này, nhưng lại không thể. Hắn ta cứ tiếp tục hành động kinh tởm trên cơ thể cô ấy. Và Hinata thật sự muốn nổi cơn thịnh nộ. Cô ấy hiếm khi tức giận, nhưng lần này, cô đã có, rất nhiều là đằng khác.

Sasuke ẩn mình trong bóng tối. Sau khi cô ngất đi trong vòng tay hắn, với việc Hinata đã giải thoát khỏi phong ấn chết tiệt mà các vị thần đã đeo gông vào cổ hắn suốt bao thập kỷ qua. Cuối cùng hắn đưa cô trở lại thế giới thực tại. Giả vờ đặt cô ấy trước cổng bệnh viện khi trời tờ mờ sáng. Vào giờ đó sẽ rất ít người lảng vảng bên ngoài. Đó là một lợi thế. Hắn không thể đường đường chính chính mà đưa cô ấy trở lại, và xuất hiện như thể mình là một người dân bình thường. Vì vậy, hắn đã ở đó, trốn dưới vỏ bọc tàng hình, quan sát cô ấy khi một người đàn ông lực lưỡng mặc đồ bảo vệ bế cô lên và đưa vào sảnh bệnh viện với tinh thần hoang mang. Sasuke đã dùng chút tự chủ cuối cùng để ngăn cản bản thân không tiến tới và đe dọa anh ta buông tay ra khỏi người phụ nữ của mình. Hắn biết có đôi lúc, hắn hành động ghen tuông xung quanh Hinata. Cả hiện tại lẫn quá khứ. Đó là điều Sasuke không thể kiểm soát được. Nhưng nó phải được, hắn không phải là một kẻ ngu ngốc. Hắn quá sắc bén để làm theo kể hoạch trong đầu. Sasuke sẽ theo bên cạnh cô ấy. Dùng tất cả khả năng để che chở và bảo vệ cô khỏi những con quỷ vẫn đang lởn vởn tới mạng sống của cô ấy giống như trước đây. Hắn biết. Những tên khốn nham hiểm đó vẫn đang theo đuổi cô và cả hắn. Và chúng sẽ không ngừng cho đến khi Hinata vẫn là điểm yếu của hắn. Nhưng hắn từ chối rời xa cô một lần nữa. Nó là quá nhiều, cho công sức và tình yêu mà hắn đã bỏ ra cho Hinata.

Hắn đứng ở đây, thu mình trong bức tường, che mắt bất cứ ai bằng sức mạnh siêu nhiên mà hắn có được để làm họ không biết sự hiện diện của hắn. Quan sát cô ấy và không khỏi cảm thấy lo lắng. Điều cuối cùng Sasuke muốn đó là chứng kiến cô ấy biến mất một lần nữa. Và hắn chỉ đứng đó bất lực. Hắn đã phải chịu đựng rất nhiều để không bóp cổ tên khốn mắt trắng mà Hinata gọi là nii-san. Thay vào đó, Sasuke chỉ dùng đôi mắt dao găm nhìn về phía Neji, và nghiến chặt hàm tức giận. Khi anh ấy tiếp xúc một số hành động thân thiết thường lệ mà anh em họ nào cũng có. Tay chân hắn ngứa ngáy muốn làm một cái gì đó chẳng hạn như bóp cổ anh và ghim vào tường. Chứng kiến anh ấy chết trong nghẹt thở. Mặc dù, nếu hắn làm như vậy. Hinata sẽ rất đau lòng. Thông qua cách cô nói chuyện và mỉm cười dịu dàng với Neji. Cách ánh mắt cô sáng lấp lánh khi Neji xoa đầu cô ấy. Sasuke không muốn làm người yêu của mình tổn thương thêm một lần nào nữa. Và hắn chắc chắn. Ở thế giới này, ít ra cô vẫn còn có những người thân yêu xung quanh. Điều mà Hinata đã ao ước khi ở kiếp trước. Vì vậy. Nén lại sự bực bội, hắn cố gắng lờ đi sự hiện diện của Neji. Đợi chờ cho đến lúc tên tóc dài mắt trắng đó rời khỏi đây nhanh chóng.

Bàn tay giá lạnh quay lại phần bụng phẳng lì của Hinata. Cảm nhận hơi ấm và mùi hương dễ chịu tỏa ra từ cô ấy. Sasuke sẽ thừa nhận một điều, nếu Hinata là chất gây nghiện. Hắn sẽ không bao giờ muốn ngưng sử dụng. Vén chiếc áo sơ mi cài cúc lên cao. Vỗ nhẹ vài cái bằng đầu ngón tay theo nhịp điệu. Với tốc độ chậm rãi, gần như là trêu chọc. Hắn luồn tay vào trong chiếc áo ngực lỏng lẻo. Sự cương cứng đã lâu không nổi lên qua bao nhiêu năm. Cuối cùng đã trở lại. Và người duy nhất Sasuke trao cho đặc quyền khiến cơ thể hắn phản ứng. Không ai khác ngoài Hinata. Hắn đã nhớ việc ở bên trong cô ấy biết bao nhiêu. Cô ấy là người duy nhất và mãi mãi, nhắm giữ trái tim, linh hồn và cả thể xác của hắn. Ngay từ giây phút hắn gặp lại cô. Hắn đã không thể kiềm chế nổi ham muốn tuyệt vọng của mình dành cho cô ấy. Khao khát, chiếm hữu và ngay cả tình yêu vĩnh cửu. Đó là tất cả còn lại mà Sasuke có thể cho cô ấy. Cắn lại một tiếng rên rỉ trầm thấp. Hắn ôm lấy một bên gò bồng đảo mềm mại thơm ngon của cô ấy. Hắn gần như chảy nước miếng khi nghĩ đến cảnh tượng giải phóng chiếc áo ngực ngớ ngẩn ra khỏi người cô. Để chiêm ngưỡng cảnh tượng ngực cô nảy lên xuống theo chuyển động và hơi thở gấp gáp khi cưỡi hắn. Bị kích thích nặng nề bởi sự cương cứng đau nhói bên trong quần. Sasuke chồm người lên trên, liếm môi thèm khát, hắn dùng đôi mắt đen láy ghim chặt vào hình dáng run rẩy của cô. Cúi người xuống, hắn áp môi vào môi cô, mong muốn được luồn lưỡi vào bên trong, khám phá khoang miệng ngọt ngào của cô ấy. Hinata kiến quyết ngậm chặt miệng vào nhau, cô đã không cho hắn cơ hội. Vì vậy với một chút đau đớn cùng tức giận. Hắn cắn môi dưới Hinata, ngập ngừng hé môi, tạo một thời điểm tốt để Sasuke hoàn thành việc nếm trải nụ hôn của cô ấy. Đặt tay lên áo ngực. Hắn vén nó lên cao. Để lộ hoàn toàn khuôn ngực đầy đặn và nhũ hoa hồng hào đã cứng lại trong cái lạnh ngoài trời tràn vào. Đưa nó vào miệng. Hắn liếm mút qua lại như một con vật hoang bị bỏ đói lâu ngày. Xoay lưỡi theo vòng tròn, không quên chăm sóc bên còn lại bằng cách dùng ngón trỏ và ngón cái vo tròn nó. Dù hắn biết Hinata không thể cử động ngay bây giờ, bởi vì hắn đã dùng một số sức mạnh để kìm hãm cô ấy. Và hắn cũng biết mình không nên vượt qua giới hạn của bản thân. Nhưng hắn không thể kiềm lại mong muốn được gần cô ấy.

Điều đó có thể khiến Hinata căm hận hắn. Và Sasuke không thích ý tưởng đó một chút nào. Nó đã được chứng minh khi nhìn thấy những giọt nước mắt tủi nhục lăn dài trên má cô thấm qua lớp gối. Làm nhòe đi phần nào khuôn mặt hạnh phúc và rạng rỡ mà Sasuke vẫn còn ghi nhớ trong ký ức. Đôi mắt oải hương mờ đi với nỗi tuyệt vọng, đau đớn. Có lẽ hắn nên dừng lại. Hắn nên bắt đầu lại và không nên hành động thân mật quá sớm bằng việc hoạt động tình dục. Dù bản lĩnh đàn ông của hắn có phản đối đến mức nào. Hắn cũng sẽ đặt vị trí Hinata lên hàng đầu. Và ở thế giới hiện tại. Cô ấy đã được tái sinh một lần nữa, chắc chắn Hinata vẫn còn là một trinh nữ. Hắn hy vọng, bởi vì nếu tên khốn nào dám chạm vào những chỗ không thích hợp trên cơ thể cô ngoài hắn. Sasuke sẽ không ngại đâm xuyên tim tên khốn đó bằng thanh katata sắc bén của mình. Bằng những nhát kiếm đau đớn nhất hay thậm chí độc ác nhất. Hắn không ngại làm lại nó nhiều lần.

Nhanh chóng lấy lại ý thức. Sasuke lùi ra khỏi người cô. Kéo chiếc áo sộc xệch lại như ban đầu. Đặt một nụ hôn ngắn lên môi cô, kìm chế mong muốn luồn lưỡi vào bên trong một lần nữa. Thì thầm khe khẽ bên tai Hinata khi hắn để một vài lọn tóc mềm mượt trượt qua kẽ tay.

"Ngủ đi, Hime"

Sau đó, hắn đưa tay lên đôi mắt hoa oải hương ngấn nước, hôn nó với sự dịu dàng cuối cùng trước khi ngửa bàn tay phát sáng tia màu đen pha chút tím lên khiến Hinata thả lòng cơ thể, cô nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ. Rời khỏi Hinata, hắn quay người xuống nằm cùng cô. Choàng một tay qua eo và rúc mặt chiếc cổ mảnh mai của cô ấy. Đan các ngón tay vào như như một sự liên kết bền vững. Hít một hơi thật sâu, để mùi hương trên mái tóc màu chàm làm dịu đi các giác quan đang căng thẳng. Nhìn lại hình dáng mỏng manh của cô một lần nữa, hắn nhận thấy Hinata hơi co rúm người bên cạnh hắn. Với tay xuống dưới, phủ tấm chăn lên cả hai người. Lần đầu tiên sau một thời gian dài. Uchiha Sasuke thật sự cảm thấy yên bình.

Đêm nay cô sẽ không còn gặp những cơn ác mộng kinh hoàng về quá khứ nữa. Bởi vì đã có Sasuke ở bên cạnh. Hắn sẽ không để chúng dày vò cô thêm một giây nào nữa với một số ký ức không mong muốn chỉ để cô đến tìm hắn một cách tình cờ cách đây không lâu. Đó là sai lầm của hắn. Nhưng Sasuke không hối hận vì đã làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro