Chương 20
Vào đêm, Lục Mạn Thành nằm nghiêng trên giường, dùng lòng bàn tay vuốt ve bụng Tuyên Thứ.
Bận rộn cả ngày, lúc này nằm lên giường mới có được một chút cảm giác bình yên. Thần kinh Lục Mạn Thành lúc nào cũng căng thẳng, dưới sự trấn an của nhiệt độ cơ thể và tín hương của Tuyên Thứ rốt cục cũng thư giãn được một chút.
Nàng đã từng bị khó ngủ, từ một thời gian dài sau khi cùng Tuyên Thứ đồng sàng chung chăn gối tới nay, số lần nàng ngủ say không ít, Tuyên Thứ người này mang thuộc tính làm cho người ta ngủ yên.
Có lẽ là còn chưa thích ứng với phản ứng mang thai, Tuyên Thứ cả ngày đều phờ phạc tỉnh dậy rồi lại ngủ tiếp, nói chuyện cũng yếu ớt. Đột nhiên bả vai Tuyên Thứ run lên, ngay sau đó cuộn tròn trong chăn lăn qua lăn lại mấy lần.
Lục Mạn Thành vốn đã buồn ngủ nặng nề, Tuyên Thứ lăn qua lăn lại quấy rầy nàng khó tránh khỏi tỉnh táo hơn.
“Lão gia, làm sao vậy?”
Tuyên Thứ nửa khuôn mặt đều chôn ở trong chăn, chân mày xinh đẹp nhíu chặt lại, khẽ cắn môi quan cúi đầu nức nở, thanh âm đều mang theo chút âm mũi, "Có chút khó chịu, ngực buồn chồn, ngủ không được."
“…”
Lục Mạn Thành cho dù có lòng dạ sắt đá đến mấy khi nhìn bộ dáng chật vật của lúc này của Tuyên Thứ cũng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác thương hoa tiếc ngọc.
Nàng vội vàng đưa tay ra trên lưng hắn, vuốt ve như vuốt ve một con mèo.
Dực Dực, "Lão gia, đừng lộn xộn, để em thuận khí cho anh,Ngoan”.
“Mạn, Mạn Thành......”
“Hả?”
“Tôi đã muốn nói từ rất lâu rồi, Mạn Thành không cần xa lạ như thế”.
Tuyên Thứ nhắm mắt lại, cả người cuộn tròn càng lộ vẻ nhỏ gầy, nếu không phải trong phòng ngay cả ngón tay đều không nhìn thấy được, Lục Mạn Thành khẳng định có thể nhìn thấy mặt hắn.
"Tôi và em đã thành hôn, từ nay về sau chúng ta sẽ gọi nhau bằng tên. Giữa tôi và em không có sự phân biệt chủ tớ, được không em"
Tay Lục Mạn Thành dừng lại, trầm tư một lát, sau lại cười cười, bàn tay đã dừng lại một giây trên lưng Tuyên Thứ bắt đầu vỗ về:"Lão gia không cần suy nghĩ nhiều. Mạn Thành gọi 'Lão gia' quen rồi, bỗng nhiên muốn Mạn Thành sửa lại, Mạn Thành có chút khó xử nha”.
Tên hai chữ cũng rất phiền toái. Cái tên "Tuyên Thứ" này nàng đích xác kêu không thuận miệng. Vậy hoặc là thêm một chữ "小" làm tiền tố, hoặc là gọi trùng lặp.”Tiểu Thứ? Thứ lỗi?”
Nàng không gọi ai vậy cả.
Thật ra nàng chưa bao giờ dùng cách thân mật như vậy để gọi người khác, cảm thấy buồn nôn muốn chết.
Nhưng Mạn Thành, tôi......
Tuyên Thứ lại muốn nói gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn nuốt vào trong bụng. Hắn không muốn quá mức làm khó Mạn Thành. Theo góc nhìn của Tuyên Thứ, cuộc hôn nhân này vốn là hắn ỷ vào quyền thế một bên tình nguyện có được, Mạn Thành nguyện ý ở bên cạnh hắn đã là kết quả tốt nhất rồi, hắn không muốn vội công gần lợi, chỉ có thể hy vọng từng bước một để cho Mạn thành vui vẻ tiếp nhận mình.
"Lão gia, anh thấy đỡ chút nào chưa?"
"Ừm... đỡ hơn nhiều rồi."
Tuyên thứ biết lời mình nói có lẽ không phải sự thật, dù sao hắn vẫn cảm thấy ngực khó thở. Nhưng có Lục Mạn Thành ở bên cũng đủ khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Một tâm trạng tốt thực sự có thể làm dịu đi nỗi đau thể xác.
“Mạn Thành......”
“Sao vậy, Lão gia?”
“Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ, tương lai con của chúng ta sẽ giống ai hơn”.
"Nghe anh nói vậy, tự nhiên là muốn nó giống lão gia rồi."
Lục Mạn Thành không chút nghĩ ngợi nói: “Lão gia là một nhân tài, là trụ cột của Tuyên gia. Con cái chúng ta giống lão gia là một điều may mắn”.
Lời này của Lục Mạn Thành, bảy phần thật ba phần giả. Nàng cũng không hy vọng con mình ngu dốt đến hết thuốc chữa, nhưng tốt nhất cũng đừng giống như mình. Rất có chủ kiến, sẽ là trở ngại khi trưởng thành.
Tuyên Thứ chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
“Không, Mạn Thành. Tôi hi vọng nó giống em."
“Tôi vừa ngốc, lại vô dụng, sở dĩ sống an ổn đến hôm nay, đơn giản là nhờ mệnh tốt”.
Hắn nhắm mắt lại.
"Tôi không có cách nào đảm bảo rằng nó sẽ may mắn giống như tôi. Nếu đứa trẻ giống tôi e là tương lai nó sẽ phải chịu thiệt thòi.
____________
Nên cho ngôi xưng nhân vật với nhau là gì đây mọi người.
Ta_em
Tôi_em
Anh_em
Khó xử quá huhuuhu mong
mọi người đọc góp ý để mik sửa vì mình chỉ edit qua chưa beta nên xưng hô nhân vật hơi lộn xộn và sai cta.
Vì là truyện dân quốc nên nhiều từ khó hiểu và ngôi xưng nhân đến giờ vẫn làm mik đau đầu.
Và wattpad dạo này bị lỗi mik muốn đăng giờ mới vào đăng cho mọi người đọc được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro