Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26 : Mất thiện cảm

Sáng sớm hôm sau .

Khi mặt trời còn chưa ló lên khỏi lùm cây .

Trong căn phòng ngủ ấm áp . Một tiếng , rồi hai tiếp ngáp ngủ vang lên .   Nhi Yên vươn vai ngồi ngồi bật dậy .

Vò tóc đứng lên đi vào phòng tắm . Hôm nay là ngày Bạch Lăng Phong xuất viện nên cô muốn dạy sớm chuẩn bị bữa sáng cho hắn để chúc mừng hắn xuất viện .

Xuống bếp , lấy tạp dề đeo vào sau đó mở tủ lấy những nguyên liệu cần thiết , thấy tất cả đã đầy đủ , Nhi Yên mới xắn tay áo lên và bắt đầu nấu ăn .

Trước kia khi cô làm việc trong tổ chức , hầu hết thời gian từ buổi tối cho tới rạng sáng là thời gian để làm nhiệm vụ . Còn toàn bộ thời gian buổi sáng cô dành trọn vẹn cho việc ngủ nướng , vậy nên bây giờ việc dạy sớm như thế này với Nhi Yên quả thực có chút khó khăn .

Nhưng vì người anh trai thân quý duy nhất này của mình , cô việc gì cũng có thể làm .

Nhi Yên cẩn thận tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng đặc biệt cho Lăng Phong , vừa nấu , cô vừa ngân nga thầm thì một đoạn nhạc không rõ lời , tâm trạng trông có vẻ khá tốt .

Mùi thức ăn hấp dẫn bắt đầu lan toả ra cả phòng bếp .

- Cô đang nấu ăn ?

Nhi Yên đang nếm thử súp thì vị đầu bếp đi vào lên tiếng hỏi .

- Chỉ là mấy món đơn giản thôi .

Cô cười trả lời rồi lại tiếp tục nấu ăn .

- Nếu cô muốn ăn gì thì cứ nói với tôi , đây là công việc của tôi , để tôi làm được rồi .

- Là tôi muốn tự tay nấu món gì đó để chúc mừng một người bạn ra viện thôi . Không sao đâu .

- À . Ra viện thì nên ăn những món bổ dưỡng một chút . Cô đang nấu món gì vậy ?

Vị đầu bếp vừa hỏi , vừa đi tới nhìn xem những món mà Nhi Yên đang nấu .

- Là súp nấm gà với một chút bò hầm .

- Súp này khi nấu xong cô nên bỏ thêm một chút tiêu thì sẽ ngon hơn .

- Xuýt chút nữa thì tôi quên mất , cảm ơn bác đã nhắc .

- Để tôi lấy hộp đựng giúp cô .

- Vâng , cám ơn .

Nhi Yên đang nấu thì điện thoại trong túi vang lên .

- Bác trông giúp tôi một lát được chứ ? Tôi nghe điện thoại một chút .

- Được .

Nói rồi cô liền rửa tay , lấy điện thoại nghe máy

- Cậu dạy chưa vậy ?

Giọng nói quen thuộc của Kiều Lam vang lên từ đầu dây bên kia .

- Mình đang chuẩn bị tới bệnh viện đây .

- Khi nào đi cậu qua đón mình nhé , xe mình bị làm sao rồi ấy .

- Ừ , khi nào đến mình sẽ gọi . À , trong ngăn kéo tủ có một chiếc hộp màu đen ,  cậu mang xuống giúp mình luôn nha .

Tắt điện thoại , Nhi Yên quay trở lại bếp .

- Là súp gà sao ? Thơm quá đi . Bác Trương đúng là rất biết cách thu phục bao tử của người khác nha .

Nhi Yên đang định múc đồ ăn cho vào hộp thì từ đằng sau , Lã Thanh Thiên mặc một bộ đồ thể thao vẻ mặt vui mừng chạy tới , đi sau là Mạc Hàn Tước , hắn hôm nay cũng mặc đồ thoải mái hơn thường ngày .

Thấy vị đầu bếp đang giúp Nhi Yên nấu ăn , cô ta liền tự nhiên đi tới không ngần ngại cầm muỗng lên nếm thử .

- Vẫn là bác Trương tốt nhất , biết cháu thích ăn súp gà nên đã chuẩn bị cho cháu đúng chứ ?! Cám ơn bác nhé .

Đầu bếp định lên tiếng ngăn cản nhưng chưa kịp mở lời thì Lã Thanh Thiên đã đưa thìa súp vào trong miệng , nhìn thấy hành động này của cô ta người đầu bếp nhăn mặt một cái , chẳng biết phải nên nói như thế nào trong tình huống này . Nhi Yên thấy Thanh Thiên làm vậy thì có chút ngẩn người . Sau đó khuôn mặt liền xuất hiện vài phần khó chịu .

Đây là lần đầu tiên cô nấu cho Lăng Phong nhưng lại bị người khác ăn mất , cô từ khó chịu chuyển sang tức giận .

- Lên thay đồ trước rồi xuống ăn .

Hắn nói như vậy khiến Nhi Yên thực sự bất ngờ , rất hiếm khi cô thấy hắn quan tâm người khác như vậy .

- Vâng .

Lã Thanh Thiên ngoan ngoãn nghe lời Mạc Hàn Tước , cô ta buông thìa súp xuống rồi đi lên lầu thay đồ . Để lại Nhi Yên với khuôn mặt đỏ bừng lên vì tức giận , hai bàn tay cô siết chặt lại . Cô định nói gì đó nhưng còn chưa kịp lên tiếng thì Mạc Hàn Tước đã nói trước

- Lát nữa theo tôi đến công ty .

Hắn lạnh lùng nhìn cô từ trên xuống dưới , thấy cô mặc tạp dề , hắn liền cười khẩy một cái , sau đó quay lưng đi lên lầu .

- Nhưng ... hôm nay .... 

Nhi Yên nói với từ đằng sau nhưng hắn chẳng thèm để ý , cứ thế đi mất .

Nhi Yên tức tới mức muốn giết người , khuôn mặt của cô cũng dần dần đổi sắc . Thấy cô như vậy , người đầu bếp liền lên tiếng chữa cháy

- Cô đừng để ý tới hành động vừa rồi của Lã tiểu thư nhé . Chắc là cô ấy nghĩ tôi nấu nên mới tự nhiên nếm thử như vậy . Còn tính của cậu chủ chắc cô cũng biết rồi , cậu ấy không giỏi trong chuyện lấy lòng người khác nên cô bớt giận .

Nhi Yên không nói một lời , cô tức giận cởi bỏ tạp dề , xé thành hai mảnh sau đó ném thẳng vào thùng rác . Vốn dĩ trong lòng đang tức giận chuyện Lã Thanh Thiên ăn mất bữa sáng do cô đặc biệt chuẩn bị cho Lăng Phong , bây giờ còn bị Mạc Hàn Tước coi thường . Nhi Yên bực tới mức cảm thấy hơi nóng đã xông lên tới tận đỉnh đầu rồi   " Tới công ty của hắn làm cái khỉ gì chứ ? Không biết là hôm nay mình bận sao ? Hắn là cái thá gì mà bắt mình phải tuân theo lệnh của hắn cơ chứ , mình cũng đâu phải tay sai ?! " , cô bực tức trong lòng .

Định lên lầu lấy đồ nhưng chợt nghĩ ra gì đó , cô lại quay trở lại phòng bếp , bê bát súp vẫn còn bốc hơi nghi ngút đổ thẳng vào thùng rác , sau đó mới xoay người trở về phòng .

Thấy cảnh này , người đầu bếp nuốt nước bọt " ực " một tiếng , lắc đầu rồi quay vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng .

Lên phòng thay đồ , Nhi Yên vò tóc bực bội " Bây giờ còn bất ngờ cái quái gì nữa chứ ?! Hừ ... một đám người đáng ghét . "

Xuống dưới với một tâm trạng vô cùng không tốt , Nhi Yên cầm chìa khoá xe xoay vòng vòng để giảm bớt bực tức .
Đi ngang qua phòng bếp , thấy Mạc Hàn Tước cùng Lã Thanh Thiên đang ăn bữa sáng , khuôn mặt không hề có một chút cảm xúc , liền trực tiếp đi qua .

- Đứng lại .

Giọng nói đanh thép đến bức người của Mạc Hàn Tước vang lên .

Nhi Yên dừng bước , xoay người lại

- Lão đại , có chuyện gì sao ? Nói nhanh đi , tôi còn có việc phải đi ngay bây giờ .

Hít một hơi , cô cố gắng nói chuyện một cách bình thường .

- Lời tôi nói cô dám bỏ ngoài tai ?

Nhi Yên nghĩ một lúc mới nhớ ra chuyện hắn nói

- Xong việc tôi sẽ tới đó , bây giờ tôi còn có việc gấp . Tôi đi trước .

Nói rồi cô liền định xoay lưng rời đi

- Gan của cô ngày càng lớn ? Từ khi nào dám cãi lại tôi ?

Ánh mắt Mạc Hàn Tước tối dần đi , thấy hắn tức giận , không muốn đối đầu với hắn , Nhi Yên cố nặn ra một nụ cười rồi lên tiếng

- Tôi nào dám , thực sự bây giờ tôi có việc gấp phải ra ngoài . Tôi đi được rồi chứ ?

Cô hít một hơi chịu đựng .

- Lão đại .

Lạc Đồng xuất hiện .

- Đưa cô ta xuống dưới .

Mạc Hàn Tước mặt lạnh như băng ra lệnh . Sau câu này của hắn , từ ngoài cửa 2 tên áo đen đi vào đứng cạnh Nhi Yên .

Hiểu lời hắn nói , Nhi Yên siết chặt nắm tay , ánh mắt loé lên một tia thất vọng nhưng rồi liền biến mất

- Lão đại , tôi biết thái độ khi nãy của mình là không đúng . Mong anh rộng lòng bỏ qua .

Choang ...

Tiếng rơi vỡ vang lên trong phòng ăn .

Mạc Hàn Tước nghe thấy thế liền đi vào phòng ăn , Nhi Yên cùng Lạc Đồng cũng đi vào xem đã xảy ra chuyện gì .

- Xin lỗi mọi người .

Lã Thanh Thiên nở nụ cười ngượng ngùng sau đó liền ngồi xuống dọn những mảnh vỡ ở dưới đất .

- Dừng lại .

Mạc Hàn Tước thấy cô ta làm vậy thì liền vội sải bước đi tới nhưng khi hắn vừa đi được mấy bước

A ...

Tiếng kêu của Lã Thanh Thiên vang lên . Cô ta bị đứt tay , máu bắt đầu tuôn ra .

Nhìn thấy cô ta như vậy , Nhi Yên liền đi tới tủ thuốc lấy hộp y tế tới

- Để tôi giúp .

Nâng bàn tay của Lã Thanh Thiên đặt lên đùi mình . Vừa chạm vào tay cô ta , cô liền cảm nhận được sự mềm mại , sờ lại tay mình , Nhi Yên chỉ biết thở nhẹ ra một cái . Lòng bàn tay cô đều là vết chai sạn - vết chai do những lần làm nhiệm vụ để lại .

- Sẽ đau một chút .

Nhi Yên cầm lọ nước khử trùng lên , vết cứa ở giữa ngón tay trông khá sâu , sợ vết thương sẽ bị nhiễm trùng nên cô dùng thuốc sát để rửa qua vết thương .

Mỗi lần Lã Thanh Thiên kêu đau thì Mạc Hàn Tước lại vỗ vỗ nhẹ vào vai cô ta như đang dỗ dành , nhìn cảnh này , lòng cô lại xuất hiện một loại cảm xúc lạ thường .

- Xong rồi .

- Cám ơn cô , Nhi Yên .

Xử lý xong viết thương , Nhi Yên đứng dạy đi cất hộp y tế .

Định quay trở lại nói với Mạc Hàn Tước rằng cô sẽ ra ngoài nhưng biết hắn sẽ khó mà đồng ý cho cô đi , suy nghĩ một chút cô quyết định rời đi mà không nói tiếng nào cả .

Bản thân cô biết làm trái ý hắn sẽ có hậu quả gì nhưng hôm nay cô không thể không tới đón Lăng Phong được .

Tới chung cư đón Kiều Lam , sau đó cô mới lái xe tới bệnh viện .

- Hai đứa đến rồi sao .

Vào phòng bệnh , nhìn thấy Lăng Phong đã thay thế bộ đồ bệnh nhân bằng một tây trang , Nhi Yên cùng Kiều Lam liền cùng lúc lên tiếng

- Yaa , soái thật nha .

Bạch Lăng Phong nghe xong liền cười vang một tiếng

- Hai đứa từ khi nào trở lên háo sắc như vậy ?

- Hahaaa ...

Trong phòng bệnh vang lên tiếng cười đùa vui vẻ .

Rè .. rè ....

Điện thoại rung , trên màn hình hiển thị tin nhắn từ Lạc Đồng " Mau trở về . Lão đại đang tức giận "

Nhìn dòng tin nhắn , Nhi Yên siết chặt điện thoại trong tay rồi cất vào túi áo . Khuôn mặt không hề có chút biểu cảm .

- Đi thôi .

Rời khỏi bệnh viện . Nhi Yên lái xe ra vùng ngoại ô thành phố theo sự chỉ dẫn của Lăng Phong .

Tới một khu biệt thự cao cấp . Bạch Lăng Phong liền kêu cô đỗ xe vào tầng hầm .

- Woo ~ anh sống ở đây sao ?

Nhi Yên và Kiều Lam theo Bạch Lăng Phong đi vào một ngôi biệt thự rộng lớn , nhìn xung quanh , Nhi Yên không khỏi lắc đầu , " chậc " một tiếng , quá xa xỉ rồi .
Nội thất ở đây đều là hàng ngoại nhập , được thiết kế theo phong cách châu âu , không gian cũng tràn ngập

- Hai đứa muốn ăn gì ?

Lăng Phong đi vào bếp rồi lên tiếng hỏi nhưng chẳng thấy ai trả lời .

Đến khi quay người lại thì chẳng thấy Kiều Lam và Nhi Yên đâu cả , anh chỉ lắc đầu rồi cười nhẹ một cái " Hai cái đứa này ... "

Lúc này , Nhi Yên và Kiều Lam đã cùng nhau đi ra phía sau khuôn viên của ngôi biệt thự .

- Nơi này thật thoải mái , không giống như ở Hắc Ảnh .

Nhi Yên ngồi xuống chiếc xích đu , thở dài .

- Sao vậy ? Ở đó cậu phải chịu khổ sao ?

Kiều Lam cũng ngồi xuống , khuôn mặt có chút lo lắng hỏi .

Nhi Yên lắc đầu , dơ tay lên bầu trời nheo mắt lại ngắm nghía rồi trả lời

- Không , chẳng qua là mình chán ghét khi phải sống trong cảnh bị giam lỏng thôi .

- Thực sự vất vả cho cậu rồi , nếu ngày đó mình không ....

- Hai đứa đang nói chuyện gì vậy ?! Mau vào ăn sáng đi , anh đã chuẩn bị xong cả rồi .

Nhìn Bạch Lăng Phong mặc tạp dề đi tới , Nhi Yên ngạc nhiên đứng dạy

- Anh biết nấu ăn sao ?

- Có biết một chút .

- Đẹp trai , ga lăng , nhiều tiền , lại biết nấu ăn . Anh đúng là cực phẩm nha .

Vừa nói , Nhi Yên vừa cầm đũa lên nếm thử bữa sáng . Chưa kịp động tới đĩa mỹ thực kia thì chuông điện thoại của cô vang lên . " Mạc Hàn Tước ?? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro