Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61

Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau Triệu Luyến Kiều theo bản năng cảm thấy tội lỗi, nhưng nghĩ lại, Kiều Kiến và Tần Tĩnh đã ly hôn rồi, bây giờ  Triệu Cầm  đã quang minh chính đại làm bạn gái của Kiều Kiến. Cô ta mắc gì phải cảm thấy tội lỗi?

Lông mi Triệu Luyến Kiều rung rung, nghĩ đến cái gì đó rồi mỉm cười đi về phía Kiều Trăn Trăn.

Tất cả học sinh đều biết cha dượng của Triệu Luyến Kiều là  ba ruột của Kiều Trăn Trăn, không hẹn mà cùng trở nên lo sợ, đều có chút tò mò hai người bọn họ nếu gặp nhau, có xảy ra va chạm gì không.

“Đợi lát nữa nếu hai bọn họ đánh nhau, cậu đi can còn mình đi gọi giáo viên." Lớp trưởng nhỏ giọng nói thầm với bí thư chi thư đoàn.

Bí thư liếc mắt nhìn cánh tay nhỏ của mình, lại nhìn Lớp trưởng cao 1 mét 8 , nặng gần 200 kg, cạn lời mà hỏi lại: “Vì sao không phải là mình đi tìm giáo viên đó? ”

“Mình là con trai, không nên tham gia chuyện của con gái bọn họ." Lớp trưởng hợp tình hợp lý nói.

Khóe miệng bí thư giật giật, lười nói nhảm với cậu ấy.

Trong lúc hai người nói chuyện một cách lặng lẽ, Triệu Luyến Kiều đã đi tới trước mặt Kiều Trăn Trăn, nhẹ nhàng mà mở miệng: “Trăn Trăn, cậu có khỏe không?"

Đúng là Bạch liên hoa *, mặt phải dày đến mức nào mà có thể hỏi cô ấy có ổn không chứ? Đây là ý nghĩ của những người còn lại trong lớp.

*Kiểu người này vẻ ngoài thì thể hiện ngây thơ, trong sáng, vô tội nhưng thực chất bên trong suy nghĩ và tâm cơ của họ rất giả tạo và độc ác. Những bạch liên hoa này thường đóng vai yếu ớt, cần sự chở che từ người khác trong hầu hết mọi vấn đề, lợi dụng sơ hở từ mối quan hệ của người khác để chiếm lợi cá nhân.

Kiều Trăn Trăn thận trọng nhìn cô ta trong giây lát rồi cảm thấy buồn cười: “Cậu cảm thấy mình nên khỏe sao?”

Triệu Luyến Kiều cắn môi: “Mặc dù biết mình biết cậu sẽ không tin nhưng mình vẫn muốn nói rằng việc cha mẹ cậu ly hôn không liên quan gì đến mình hay mẹ mình cả, bọn họ chia tay là do tình cảm đã phai nhạt, mẹ mình chắc chắn không phải là thủ phạm chính khiến cho bọn họ chia tay.”

“Thật sao? Chậc. Nhưng sao mình lại nhớ rõ ngày hôm qua cậu lại không nói như vậy nhỉ” Kiều Trăn Trăn nhướng mày, “Cũng chả biết ai đã nói là mẹ của mình đã chịu khổ nhiều năm cuối cùng cũng có thể cùng mối tình đầu ở bên nhau ngày hôm qua bố mẹ mình mới ly hôn, mẹ cậu lập tức hết khổ, có phải quá trùng hợp không?”

Bởi vì sau khi biết Kiều Kiến ly hôn, trong lòng cô ta rất đắc ý nên nóng lòng muốn bịa chuyện, nhưng tối qua nghĩ lại, cô ta lại cảm thấy không đúng đúng.

Mặc dù Triệu Cầm thực sự là một bên thứ ba, nhưng bà ấy chắc chắn không thể ở trong câu chuyện này được, và phiên bản  lúc trước mà cô ta bịa ra đã vô tình chứng minh là Kiều Kiến ngoại tình, tuy rằng đã cố gắng tô vẻ để nghe có vẻ tốt, nhưng nếu thật sự so đo thì cũng không dễ nghe, vẫn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bà ấy, vì vậy cô ta muốn đến tìm Kiều Trăn Trăn trước mặt nhiều người như vậy, để sửa sai câu chuyện.

Mà bây giờ, Kiều Trăn Trăn đã hỏi câu này như cô ta mong muốn, vì vậy cô ta có thể lập tức giải thích: “Mẹ tôi vẫn luôn thích chú Kiều, nhưng vẫn luôn là đơn phương thích, nhiều năm không còn liên lạc với ông ấy, bà ấy chỉ yên lặng giữ chú Kiều trong lòng, mình chỉ biết rằng bà ấy vẫn còn yêu mối tình đầu của mình. Nhưng thật sự không biết rằng mối tình đầu của bà ấy lại  là chú Kiều, bà ấy không biết rằng cậu lại là con gái của chú Kiều.”

Từng chữ từng câu đều cho thấy Triệu Cầm và Kiều Kiến quen nhau hoàn toàn là chuyện ngẫu nhiên, không phải do mẹ con họ cố tình phá hoại gia đình của bạn học.

Dứt lời, cô ta nhìn biểu cảm của tất cả mọi người ,nhận ra  những người khác khả năng không quá tin điều đó, vì vậy cô ta quay người và đi lên bục giảng.

“Mình biết các bạn đang nghĩ gì, nhưng mình thề, mẹ mình thực sự không phải là người thứ ba, thời gian trước bọn họ chỉ tình cờ gặp nhau, nhưng lúc đó chú Kiều đang chuẩn bị ly hôn, bất kể có sự xuất hiện của mẹ mình hay không, ông ấy đều muốn ly hôn, huống chi trước khi chú Kiều ly hôn, bọn họ cũng không thật sự ở bên nhau.”

"Hôm qua lúc cậu chiêu đãi mọi người ăn những thứ đắt tiền đó, khôn ghải cậu còn nói đó là tiền tiêu vặt của dượng cho sao? Hình như lúc đó ông ấy còn chưa ly hôn đâu đúng không?” Có người chất vấn.

Triệu Luyến Kiều hai mắt đỏ hoe nhìn cậu ta: “Khi đó chú Kiều đã ở cục dân chính rồi, cuối cùng cũng thoát khỏi hôn nhân mà bản thân phải chịu tra tấn, gửi bao lì xì cho mình thì có vấn đề gì chứ?”

“Đúng đúng, đã ly hôn rồi. Hơn nữa tài sản cũng đã chia rồi. Dùng tiền của mình gửi bao lì xì cho Triệu Luyến Kiều thì có vấn đề gì chứ?” Bạn cùng bàn của cô ta lập tức chen vào.

Hai người còn lại lấy được đồ tốt từ Triệu Luyến Kiều cũng luyên thuyên nói giúp, thậm chí còn có người khuyên Kiều Trăn Trăn : “Cậu phải nghĩ thoáng một chút, sau khi ly hôn cha mẹ cậu nhất định sẽ vẫn chăm lo cho cậu. Hiện tại cha cậu có thể tìm được mối tình đầu ông ấy thích nhiều năm như vậy thực ra ở một phương hướng khác cũng là hạnh phúc. Huống chi ông ấy cũng không có làm chuyện gì có lỗi với mẹ cậu, xác định quan hệ với mẹ của Triệu Luyến Kiều cũng là chuyện sau ly hôn rồi.”

“Đúng đúng đúng, cột mốc có chút vi diệu, nhưng mà cậu nghĩ kỹ đi, bọn họ tuy xa cách nhiều năm như vậy. Trải qua bao nhiêu đau khổ, hiện giờ trời xui đất khiến cuối cùng cũng có thể ở bên nhau. Nếu như không muốn bỏ lỡ cơ hội này, cậu cũng nên hiểu.”

“Đúng vậy đúng vậy, nghe nói cái tên  Triệu Luyến Kiều trước đây cũng là do mẹ cậu ấy đặt cho, nghĩ đến lại cảm thấy buồn lòng.”

Triệu Luyến Kiều mắt đỏ hoe và khuôn mặt quật cường đứng trên bục giảng, một nhóm nhỏ trong lớp từng nghe về quá khứ của câu chuyện tình yêu đau buồn và cay đắng của mẹ cô ta đã vô tình đứng về phía của cô ta.

Kiều Trăn Trăn ngồi lắng nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, nhếch nhếch khóe môi, vài người lại muốn tới khuyên, Trì Thâm bỗng nhiên đi vào, sau khi ngồi xuống bên cạnh Kiều Trăn Trăn, những người khác lập tức không dám nói nữa, xấu hổ lui về chỗ ngồi của mình.

Cảm nhận được bầu không khí khác thường, Trì Thâm im lặng nhìn Kiều Trăn Trăn.

Kiều Trăn Trăn cong môi, ra hiệu rằng cậu không nên để trong lòng.

Câu chuyện của Triệu Luyến Kiều có thật sự hoàn hảo không ? Nếu bọn họ thật sự nghiên cứu kỹ, họ có thể cảm thấy có rất nhiều lỗ hỏng và thiếu sót, nhưng trong cuộc sống không phải ai cũng có khả năng trở thành Sherlock Holmes. Kiều Trăn Trăn đã không bác bỏ nó, và những người khác cũng không thèm hỏi lại, từ từ chấp nhận

Triệu Luyến Kiều dần dần trở nên không còn cẩn thận đối với những gì mình nói ra, mỗi ngày đều đắm chìm trong niềm vui được trở thành con gái của nhà họ Kiều, khi đối mặt với Kiều Trăn Trăn, thỉnh thoảng cũng sẽ lộ ra cảm giác ưu việt ẩn dấu đã lâu.

“Tại sao lại không giải thích?” Trì Thâm hỏi.

Kiều Trăn Trăn  mỉm cười: “Bởi vì như vậy sẽ thú vị hơn.”

Trì Thâm cau mày, không hiểu ý cô lắm.

Kiều Trăn Trăn nhéo tai cậu: “Mấy ngày nữa cậu sẽ biết.”

Trì Thâm ngập ngừng, sau khi bắt gặp ánh mắt ranh mãnh của cô, cậu liền biết hiện tại cô không muốn nói nên cũng không hỏi nữa.

Một tuần sau, Triệu Luyến Kiều  bỗng nhiên muốn mời mọi người trong lớp đi ăn tối ở khách sạn cao cấp nhất thành phố.

“Sao lại muốn mời bọn mình ăn cơm? Mà còn lại là chỗ đắt tiền như vậy.” Có một học sinh tò mò hỏi. Ngoại trừ người tuyển sinh đặc biệt như Trì Thâm, những học sinh có thể vào trường này đều không phải xuất thân từ gia đình có điều kiện kém, bọn họ cũng có đến những khách sạn cao cấp, nhưng không có ai muốn mời cả lớp đi ăn ở nơi như vậy.

“Nếu như mình nhớ không lầm, thu phí trên đầu người đúng không? Một người bao nhiêu a?”

“Hơn bốn vạn!” Lập tức có người trả lời.

Triệu Luyến Kiều dè dặt cười cười: “Bao nhiêu cũng không sao, vui vẻ là được.”

“Đúng vậy, thấy vui là được rồi” bạn cùng bàn của Triệu Luyến Kiều lập tức trả lời, “Mấy cậu không biết à? Hôm qua mẹ cô ấy đã đi lãnh chứng, nhưng vì sức khỏe không tốt nên không định tổ chức hôn lễ , Triệu Luyến Kiều chỉ muốn mời mọi người ăn một bữa ăn mừng thôi.”

Kết hôn? Những người còn lại trong lớp lập tức dỏng tai lên, nín thở nhìn Kiều Trăn Trăn.

Kiều Trăn Trăn bình tĩnh thu dọn bàn học, giả vờ không chú ý đến ánh mắt của họ.

Triệu Luyến Kiều hắng giọng một cái, phớt lờ ánh mắt thăm dò của bọn họ tiếp tục hỏi: “Muốn đi thì nói với mình một tiếng, mình phải đặt chỗ. ”

Vừa dứt lời, mấy người ở gần cô ta lập tức ồn ào, những người có liên hệ với nhà Kiều do dự một chút rồi giơ tay đồng ý, nhưng một phần ba lớp vẫn không trả lời, thậm chí lãng tránh ánh mắt của cô ta. Bất kể mẹ cô ta có phải là bên thứ ba hay không, muốn vào vòng của họ, mẹ con  Triệu Luyến Kiều vẫn chưa đủ trình.

Nụ cười trên mặt Triệu Luyến Kiều cứng đờ, một lúc lâu sau đột nhiên nhìn về phía nữ sinh không nói gì ở hàng thứ ba: "Điền Điềm, cùng nhau đi đi, mình nhớ tư liệu du học của cậu hình như có một chút vấn đề, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ăn cơm, nhiều khi có thể nghĩ ra cách đó”

Cô gái bị gọi tên ngẩn ra một lúc, nghĩ đến quan hệ hiện tại của cô ta với Kiều Kiến, chỉ có thể xấu hổ đồng ý.

Triệu Luyến Kiều ngọt ngào cười lên một tiếng, sau khi viết tên của cô ấy, cô ta lại nhìn những người khác, dùng các lý do khác nhau để thuyết phục bọn họ, từng người một.

Ở hàng sau nghe được, Kiều Trăn Trăn dùng quyển vở che lại nhỏ giọng thì thầm với Trì Thâm : “Chiêu cáo mượn oai hùng của cô ta thật đỉnh, cái này mình không giỏi bằng cô ta.”

Mục đích việc đưa tên Kiều Kiến ra là để ép người khác tham dự bữa tiệc của cô ta, chẳng lẽ không biết cố gắng như vậy sẽ thành quá cố sao? Vẻ mặt Kiều Trăn Trăn chán ghét, Trì Thâm yên lặng nắm tay cô, đang muốn nói chuyện, Triệu Luyến Kiều bỗng dưng hỏi: “ Trăn Trăn, có muốn đi cùng bọn mình không?”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều có biểu cảm không thể tin được. Mặc dù cô ta đã làm rõ tin đồn về chuyện “người thứ ba”, nhưng bố cô kết hôn với mẹ ta chỉ sau vài ngày sau khi bố mẹ cô ly hôn, chắc chắn tâm trạng của cô lúc này sẽ không được tốt. Cô ta mời Kiều Trăn Trăn vào lúc này, chẳng khác gì là đang khiêu khích hết á.

Kiều Trăn Trăn cũng cảm giác được cô ta có ý không tốt, vì vậy ngẩng đầu nhìn cô ta: “Mình cũng đi thì cậu nuốt trôi được sao?”

"Sao lại không nuốt trôi được chứ? Nào, chúng ta bây giờ đã là người một nhà mà? Không phải sao?” Triệu Liên Kiều hào phóng cười. Bây giờ cô ta mới là con gái duy nhất của Kiều Kiến và là thiên kim của Tập đoàn Kiều thị.

Cô ta mới là người chiến thắng.

Kiều Trăn Trăn nhìn chằm chằm mặt cô ta một lúc lâu, đột nhiên cười nói: “Được.”

“Tôi cũng đi.” Trì Thâm đột ngột nói, hoàn toàn không có tự giác là phải được mời.

Triệu Luyến Kiều bị sự thẳng thắn của cậu làm cho nghẹn họng, trong lòng thầm mắng quỷ nghèo nàn, liền cười đồng ý: “Được, chúng ta cùng nhau đi, càng nhiều càng vui.”

Kiều Trăn Trăn cười trừ, sau khi xác nhận thời gian và địa chỉ, cô lập tức chạy ra ngoài gọi điện thoại cho Trì Thành: “Ông nội Trì, ông có thể giúp con một việc được không?”

“Có thể nha bé Trăn Trăn, cháu gặp gì phiền phức sao? ” Tiếng cười hả hả của Trì Thành truyền từ micro.

“Mấy cái video mà ông đã chuẩn bị, có thể phát trước một ngày không?” Cô lập tức hỏi.
Trì Thành dừng lại: “Ông đã hẹn với bộ phận pr rồi, bây giờ thay đổi thì không tốt lắm.”

Kiều Trăn Trăn im lặng, thở dài rồi nói nhỏ, “Cháu vốn dĩ không định nói, nhưng mà ông bức con.”

Trì Thành: “?”

“Ông Trì, ông có biết ngày trước có chuyện Kiều Kiến buộc Trì Thâm thôi học không ạ?” Kiều Trăn Trăn nghiêm túc báo cáo: “Thật ra, sở dĩ ông ấy làm như vậy là do có người đứng sau quạt gió thêm củi…"

Bla, bla, nói một đống chuyện.

Trì Thành trầm mặc một lúc lâu, mới trầm giọng nói: “Nghe con, thay đổi thời gian!” Không ai có thể trì hoãn ông trút giận cho cháu trai.

Kiều Trăn Trăn đã đạt được mục đích của mình, cô nhếch môi cảm kích: “Cảm ơn ông nội Trì.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #trongsinh